Phương Nguyên từ chối tiếp thu ý tưởng Cố Tuyên Duy giải nghệ, nhưng anh ta cũng hiểu rõ con người Cố Tuyên Duy, cố chấp không chịu được, căn bản không chịu nghe ai khuyên bảo, vì thế chỉ có thể xuống tay từ Hà Tất.
Nhưng Cố Tuyên Duy thì quấn Hà Tất, anh ta lại bận, cho nên mãi vẫn không có cơ hội nói chuyện riêng với Hà Tất.
Mỗi lần Phương Nguyên đến trường quay hay đến nhà bọn họ, Cố Tuyên Duy luôn luôn: Hà Tất? Hà Tất?
Phương Nguyên cảm thấy, Hà Tất rồi sẽ bị Cố Tuyên Duy phiền chết.
Bất quá, hai người kia ở chung xem ra cũng tốt. Hai tên thần kinh tụ lại một chỗ, rất hài hoà.
Dần dần, Phương Nguyên cũng buông tha cho Cố Tuyên Duy và Hà Tất. Bạn trai ngoại quốc của anh ta nói. “Bảo bối, mỗi người đều có lựa chọn riêng cho mình. Cưng xem, anh chọn cưng, cưng chọn anh, bọn họ lựa chọn nhau. Cuộc đời là của mỗi người, để cho bọn họ tự quyết định đi”.
Phương Nguyên phẫn nộ. “Ai dạy anh tiếng trung?”
“Cố Tuyên Duy đó”.
Nhưng Cố Tuyên Duy thì quấn Hà Tất, anh ta lại bận, cho nên mãi vẫn không có cơ hội nói chuyện riêng với Hà Tất.
Mỗi lần Phương Nguyên đến trường quay hay đến nhà bọn họ, Cố Tuyên Duy luôn luôn: Hà Tất? Hà Tất?
Phương Nguyên cảm thấy, Hà Tất rồi sẽ bị Cố Tuyên Duy phiền chết.
Bất quá, hai người kia ở chung xem ra cũng tốt. Hai tên thần kinh tụ lại một chỗ, rất hài hoà.
Dần dần, Phương Nguyên cũng buông tha cho Cố Tuyên Duy và Hà Tất. Bạn trai ngoại quốc của anh ta nói. “Bảo bối, mỗi người đều có lựa chọn riêng cho mình. Cưng xem, anh chọn cưng, cưng chọn anh, bọn họ lựa chọn nhau. Cuộc đời là của mỗi người, để cho bọn họ tự quyết định đi”.
Phương Nguyên phẫn nộ. “Ai dạy anh tiếng trung?”
“Cố Tuyên Duy đó”.