Sáng sớm hôm nay, địa phương nơi giam giữ nghĩ phạm đã xảy ra hỏa hoạn, vì vậy lực lượng cảnh sát đem hắn chuyển sang một chỗ khác giam lại, trong quá trình di chuyển đã xảy ra tai nạn xe cộ, một chiếc xe va chạm vào mặt sau đuôi xe, tài xế chết ngay tại chỗ, lúc cảnh sát chạy xe tới hiện trường thì trong chiếc xe giam giữ phạm nhân đã không còn một người.
Tối hôm qua tên tội phạm kia đã uy hiếp Jeffery muốn đi tới tìm y, cho nên sau khi chuyện xảy ra, trong cục liền lập tức báo cho Jeffery.
Làm một cảnh sát trong tổ điều tra sát nhân nguy hiểm___ hơn nữa trong tay vẫn luôn chỉ tiếp nhận đại án tương tự nhau, y đã nhận được nhiều uy hiếp như vậy, đến nỗi giờ nhận được đều có chút mất cảm giác, có điều thêm một việc này, không khỏi cũng thực hiện quá nhanh.
Tối hôm qua, bọn họ thẩm vấn người thanh niên tên Sifu De này đến hơn nửa đêm, kẻ này thản nhiên nhận tội, mặt khác còn nói ra bốn nơi giấu xác chết mà cảnh sát truy tìm mãi không ra, nhìn qua không một chú ý mình sẽ bị xử phạt như thế nào. Hắn đại khái từ trước có lẽ đã định sẽ bỏ mình.
“đừng oán giận, tôi vẫn luôn đi bên cạnh cậu, sẽ không đi đâu cả.” người hợp tác với y_ Rick nghiêm túc nói, “nếu Sifu De tới tìm cậu, người anh em, một kẻ cố chấp cuồng tuy rằng phạm tội nhưng vẫn được xem là hành động có trật tự, mà tôi tin tưởng hắn sẽ vượt qua mọi nguy hiểm khó khăn, mặc kệ kết quả thế nào sẽ liều mạng đến bên cạnh cậu.”
“tôi chờ hắn, hắn đừng có quá sợ hãi mà nhất định không tới.” Jeffery nói, nhìn chồng hồ sơ trên bàn, hình ảnh rải rác, từng bộ từng bộ ảnh xác chết vô cùng thê thảm.
Bọn họ đã quyết định dùng Jeffery làm con mồi lần nữa, thử đem cái tên chết tiệt đang chạy trốn kia dẫn ra ngoài. Loại tội phạm kiểu này tuy rằng hung ác, có điều với hành vi của hắn đều có những dấu vết để lần theo, là kẻ không khống chế được dục vọng của mình, không khó để lần thứ hai bắt được.
Người của cục cảnh sát mãi không rảnh rỗi, hiệu suất phá án mãi không thể đạt tới trăm phần trăm, trên thực tế hiệu suất phá án chỉ thấp đến tầm 20 phần trăm, nói cách khác mãi mãi đều có một đống lớn người bị hại luôn đặt ra trước mắt, đồng thời có rất nhiều hung thủ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, lượn lờ xung quanh.
Tuy rằng bản thân là người luôn bận rộn truy tìm những kẻ mang tội danh giết người, nhưng là một nhân viên của cục điều tra liên bang, trước mặt Jeffery vẫn vẫn xếp một chồng những vụ án chưa được hoàn thành. Vào lúc này, trên tay, trong đầu y chính là lo nghĩ vụ án bắt cóc, một người con gái trẻ mười hai tuổi trong một đêm khuya vào cuối tuần trước, từ trong phòng ngủ của mình liền mất tích, cha mẹ cô nhận được tin uy hiếp tống tiền, quyết định lặng lẽ giao tiền mà không báo cảnh sát.
Có điều cuối cùng trong lúc giao tiền liền xảy ra vấn đề, vợ của ông ta lén lút báo cảnh sát, người kia bắt đầu tiến hành điều tra bí mật___ tuy rằng không ở hiện trường, nhưng từ hồ sơ xem xét, lực lượng cảnh sát địa phương kỳ thực đã xử lý tương đối khá___ cũng không biết tội phạm từ nơi nào biết được tin tức, hắn gọi điện thoại tới đe dọa rằng nếu bọn họ còn dám báo cảnh sát thì sẽ giết chết bé gái kia.
Hai ngày sau, xác chết của cô bé kia bị phát hiện trong một thùng rác cách nhà chừng một km, thủ đoạn xử lý xác chết của kẻ kia quả thực khiến người ta kinh hãi, cô bị nhiều vết bỏng trên người với da tím lại vì lạnh, có những người cảnh sát yếu đuối lúc nhìn thấy còn muốn nôn ra ngoài.
Jeffery gặp được rất nhiều án kiện lớn ghê rợn, nhưng cái này vẫn được đặt hàng đầu. ham muốn của người trưởng thành dù có biến thái thế nào đi nữa thì cũng không nên xúc phạm tới mấy đứa trẻ.
Cục điều tra liên bang sở dĩ sẽ tập trung xử lý vụ án này, cũng không phải bởi vì nó gần state, mà cha của cô bé kia có quen biết với chính phủ, hắn liền cho rằng sự việc này sẽ là một cơ hội để tuyên truyền.
“những vụ án được chúng ta xử lý điều tra những năm gần đây với những bản ghi chép với tấm ảnh lưu lại cũng đủ để làm được chục bộ phim kinh dị.” Rick nói, cầm ly cà phê đưa cho y.
Jeffery nhận lấy, nhấp một hớp cà phê trước sau vẫn rất khó uống khiến cho tinh thần được tỉnh táo, nói, “tôi không nghĩ ra một kẻ bắt cóc vì sao lại biến thái như vậy, nếu như hắn chỉ cần tiền, bởi vì đối phương gọi điện báo cảnh sát mà phẫn nộ, hẳn sẽ không biến thái đến mức dùng thủ đoạn phanh thây như vậy.”
Rick gật đầu, “cái này tôi rất tán thành, tôi nghĩ hắn vốn chỉ muốn kiếm tiền, nhưng bị bé gái kia kích thích đến tính cách hay một thứ gì đó điên cuồng trong người, vì vậy hắn liền biến thành một tên biến thái điên cuồng giết người, làm những hành động được chi phối bởi tính dục.” hắn nói.
Jeffery liếc mắt nhìn hồ sơ, ánh mắt liền nhìn qua phần tập ảnh bên cạnh, y cầm lấy một tập hồ sơ khác che lại nó, tuy rằng đã nhìn qua rất nhiều hình thức giết người, nhưng cái này vẫn làm cho y thấy không thoải mái.
Tập tin được che phía trên là báo cáo khám nghiệm tử thi, trên mặt không biết ai làm đổ ít tương trên đó, khiến y chú ý tới một hàng, là mấy chi tiết nhỏ được pháp y viết lại vài câu.
“xác chết bị hủy và hành hạ quá tệ hại, pháp y rất khó xác định chính xác được thời gian tử vong.” Jeffery nói, “thậm chí ngay cả xác định người đã chết mấy ngày trước cũng rất khó nói, trình độ hủy xác chết thế này hiện giờ vô cùng hiếm thấy. E rằng cô gái này trước khi thủ phạm phát hiện gia đình báo cảnh sát đã bị giết chết.”
Rick ngẩn ra, cảm thấy hướng suy nghĩ này cũng rất tốt: “nói cũng phải, nếu không phải vậy thì thực sự không khó tưởng tượng, sẽ có người dùng phương pháp cẩn thận, phức tạp, lại biến thái như vậy đi xử lý xác chết của một đứa trẻ, này ít nhất cũng khiến hắn bận bịu cả ngày. Có lẽ hắn căn bản không phải có tính cách biến thái, chỉ vì muốn che dấu thời gian tử vong.”
“rất có thể như vậy, bắt cóc hay tống tiền gì đó đều chỉ trên danh nghĩa.” Jeffery nói.
“có điều đây vẫn là mẹ nó một vụ án giết người biến thái, chỉ là động cơ ban đầu không phải vì tiền. chúng ta vẫn nên hướng về phương diện này điều tra một chút đi.” một người khác trả lời.
“tôi đi gặp cha mẹ người bị hại một lát.” Jeffery nói.
“cậu không cần phải độc ác như vậy, hai người kia giờ đang nguyền rủa tất cả, bọn họ đương nhiên rất thương tâm, giờ cùng với bọn họ tán gẫu không phải ý kiến hay.” Rick nói.
“có thể ngay từ đầu vụ án này vốn dĩ không phải vụ bắt cóc, chúng ta một lần nữa đến đó tìm manh mối.”
Rick suy nghĩ một chút, hắn vốn không tán thành người đồng nghiệp liều mạng làm việc như vậy, đặc biệt y còn có một sát thủ đồng tính luyến ái đang theo dõi chằm chằm y không rời, nay còn gặp phải một vụ án đồng dạng khủng bố như vậy, khiến người ta giận sôi gan, hơn nữa còn ẩn dấu khả năng rất lớn là bị người hại, bọn họ phải nhanh chóng đem tạp chủng kia bắt về quy án.
Vì vậy, hắn gật đầu biểu thị đồng ý.
Gia cảnh của cô bé kia không tồi.
Cha là tổng giám đốc một công ty cỡ trung, cùng người vợ cực kỳ ân ái, chỉ có duy nhất một đứa con gái. lúc Rick cùng Jeffery đi thông báo cho người thân kẻ bị giết hại, bà vợ kia khóc lóc cuồng loạn, cơ hồ ngất đi, hai cảnh sát đều nghĩ đến có nên đem bà đi bệnh viện hay không. Ngay cả ông chồng đều cả người run rẩy, cả mấy tiếng đồng hồ liên tiếp đều nằm trong trạng thái ngẹn ngào.
Nhóm cảnh sát không dám cho bọn họ xem thi thể, cuộc sống của hai người đã bị hủy đến đủ triệt để, nếu như bị thi thể vặn vẹo kinh khủng cùng với hiện thực tàn nhẫn đó đả kích, e rằng bọn họ sẽ không có cách nào để đứng lên.
Ngày hôm sau, hai cảnh sát đi tới đại viện người bị hại, đứng bên ngoài nhấn chuông cửa, bên trong máy bộ đàm là âm thanh người cha bị đè nén: “các cậu tới đây làm gì.”
“chúng tôi còn có vài chi tiết nhỏ muốn hỏi một chút, có thể vào nhà không?” Jeffery nói.
Người đối diện bên kia trầm mặc một hồi, ngay tại thời điểm Jeffery nghĩ hắn sẽ bảo hai người cút, cửa liền mở ra. Hai người đi vào, bên trong đại viện, thảm cỏ được cắt tỉa chỉnh tề, đài phun nước được phả dưới ánh mặt trời tinh khiết, nhưng trong căn nhà mỹ lệ này hiện tại bị một sự đả kích mang tính hủy diệt.
Cha cô bé ngồi một mình trong phòng khách, nói rằng: “vợ của tôi hiện tại không muốn gặp bất cứ người nào.” Hắn cầm trong tay chén rượu, dưới mí mắt là dày đặc bóng tối, nhìn qua như một người đã làm bạn với rượu một lúc lâu.
“tất cả tình huống của vụ án tôi đều đã nói, cảnh sát các cậu cũng từng tham gia điều tra, đến cùng còn có điều gì muốn hỏi?” hắn nói.
Hai người cảnh sát cùng không muốn ông một lần nữa hứng chịu thống khổ đã trải qua__ cho dù có được sự cho phép của gia đình, nhưng sự thẩm vấn đối với ông vẫn là một loại dằn vặt__ nhưng có những cái thống khổ đều rất cần thiết. biết đâu nó sẽ để lại manh mối cần thiết.
“chúng tôi muốn hỏi vài vấn đề, trước đó Annette có cùng ông đề cập tới gì không, cô có từng ném qua món đồ gì, hoặc là người xa lạ nào muốn nỗ lực tiếp cận cô ấy.” Jeffery hỏi, nếu có người có đủ khả năng nửa đêm canh ba đi vào trong phòng của cô, như vậy chắc chắn hắn đã chăm chú theo dõi cô rất lâu. Kẻ bắt cóc hơn phân nửa trước khi vụ án xảy ra đã cùng nạn nhân nói chuyện__ bọn họ không hi vọng khuôn mặt của mình bị bất kỳ người nào nhận biết hoặc nhận ra sự nguy hiểm, nhưng biến thái cuồng sẽ không như vậy.
“các cậu đã hỏi, chúng tôi chưa bao giờ phát hiện được sự khác thường nào… tôi vẫn luôn bận rộn, căn bản không dành được chút thời gian nào để quan tâm con bé, nghe nó nói chuyện…” cha cô bé nói, âm thanh nghẹn ngào, hầu như nói không thành lời.
“mong ông nhớ lại một chút, cô có nhắc qua đầu mối gì không.” Rick nói.
“chẳng có cái gì cả!!” người cha kêu lên, âm thanh chiếc cốc bị va xuống đất, “con gái của tôi đã chết, các cậu đến một chút đầu mối đều không tra được, như vậy có thể cho tôi cùng vợ của tôi yên tĩnh một lúc hay không!!”
Cốc không bị vỡ, vật thể lạnh như băng vẫn duy trì nguyên dạng, theo thảm trải nền lăn tới bên cửa sổ.
Jeffery nhìn qua liếc ra ngoài cửa sổ liền thấy có thứ gì trên sân cỏ nhúc nhích, y quay đầu, phát hiện được một con chó sói Đức, nhìn qua rất to lớn lại tràn đầy cảnh giác, nghe được âm thanh cãi vã liền sốt sắng nhìn chằm chằm người bên trong cửa sổ, quá nửa là được huấn luyện để canh nhà canh cửa. lần trước hai người đến đây nhưng không thấy nó.
“đây là chó nhà ông nuôi sao?” y hỏi.
Người cha buồn bực phất tay một cái: “đúng, có một đoạn thời gian căn bản không có tâm tư chăm sóc nó, liền đem nó tới trung tâm bảo vệ động vật. hiện tại Kelyne tâm tình rất kém, tôi nghĩ có thể mang về giúp cô một chút.”
“tôi có thể mượn dùng nhà vệ sinh một lát được không? Tư tiên sinh?” Jeffery hỏi.
“đương nhiên, các cậu đã tới đây nhiều lần, biết nó ở đâu đúng không.” Một người khác nói, ông ngồi trở lại ghế salong, ấn ấn mi tâm, nhìn qua rất mệt mỏi.
Jeffery cùng Rick trao đổi ánh mắt, tuy rằng không biết Jeffery muốn làm gì, nhưng Rick quá quen thuộc y, biết y đây là muốn hắn yểm trợ.
Jeffery lên lầu, mở cửa phòng vệ sinh, ấn xuống bồn cầu rồi xoay người đi ra, lặng lẽ hướng về một hướng khác đi tới, y cảm thấy đôi vợ chồng này có chút vấn đề, muốn tiến hành một ít điều tra ngầm.
ở nhà phát sinh vụ án bắt cóc, kỳ thực phần lớn là nhà có thành tựu, thế nhưng án kiện này thực sự quá tàn nhẫn, cho nên bọn họ sớm loại bọ khả năng là hai vợ chồng này gây án, nhưng đến bây giờ vẫn có không ít điểm đáng ngờ không cách nào loại bỏ.
Tỷ như lúc phát sinh án, lấy tính cảnh giác của con chó thì tại sao đến rên cũng không rên một tiếng, như vậy người phạm tội chính là người quen, nếu như muốn nó uống thuốc ngủ, vậy thì sau khi bọn họ đến hai vợ chồng phải nói ra thông tin này mới phải.
Hắn ở trong phòng tắm tìm thấy trong đống lớn quần áo chưa giặt qua, sau khi sự tình được phát sinh, nhóm người hầu vẫn chưa tới làm, sinh hoạt của hai vợ chồng này cũng rơi vào ứ đọng, vì vậy liền tích một đống quần áo. Jeffery tìm kiếm trong đống đồ, sau đó y phát hiện phía dưới có đống quần lót của đàn ông, phát hiện một điểm đỏ tung tóe.
Nhìn qua như máu, nếu như đó là cà tương, vậy không có lý do gì dính ở nơi riêng tư như vậy, mà đối với quần lót của đàn ông lại càng không liên quan đến chu kỳ kinh nguyệt.
Hai vợ chồng nhà này không đề cập tới có người bị thương, sau khi đứa con gái xảy ra chuyện, bọn họ thậm chí còn chưa đi ra cửa.
Y cẩn thận đem quần lót bỏ vào túi, cảm giác như mình như một kẻ trộm tình dục cuồng đi trộm quần áo, hơn nữa còn là đồ dùng của đàn ông.
Hắn trở lại phòng rửa tay, nhấn xuống cần gạt của bồn cầu, biểu thị chính mình vừa mới ra khỏi, sau đó rửa tay một cái, trấn định đi xuống lầu, sau đó liền tiếp xúc với ánh mắt người đồng nghiệp, người kia lập tức biết y đã phát hiện thứ gì, liền lộ ra một cái mỉm cười.
Rick đứng lên, Jeffery nhìn về người đàn ông nói rằng: “cảm ơn ông đã hợp tác, chúng tôi sẽ cố gắng tìm ra được hung thủ.”
Đối phương mỏi mệt xoa mi tâm, cũng không để ý đến bọn họ, Jeffery cùng Rick liền cùng nhau rời đi.
Mới vừa tới cửa, Rick lại hỏi, “Tìm được cái gì?”
“phải về kiểm nghiệm một chút mới biết đó có phải chứng cứ hay không, tôi chân thành hi vọng đó không phải.” Jeffery nói, y nói cho hắn biết chuyện về chiếc quần lót kia.
Rick cau mày: “tôi cũng hi vọng không phải, bọn họ nhìn qua rất yêu đứa bé này. Nếu vậy bọn họ dĩ nhiên có thể phanh thây đem thủ đoạn tàn nhẫn đó với con gái mình… trời ạ, tôi quả thực không nghĩ ra được tại sao, Thượng đế phù hộ không phải là bọn họ, là một tên biến thái nghiện luyến đồng làm ra.”
Jeffery u buồn gật đầu. lúc tra án điểm trọng yếu nhất là bảo trì khai mở tư duy, hướng tất cả phương diện để liên tưởng cân nhắc, mà không thể duy trì theo nguyện vọng của bản thân.
“được rồi, trở về thôi, tôi căn bản không nên cho cậu đi ra ngoài thế này, cục trưởng đại nhân mà biết lại chẳng lột da tôi ra ấy chứ.” Rick nói, “tên biến thái kia theo dõi chằm chằm cậu, trời mới biết hắn từ cục đá nào nhảy ra.”
“coi như hắn là tên biến thái cuồng tình dục thì đó cũng là chuyện của hắn.” Jeffery nói, “cũng không thể hi vọng tôi phải ru rú ở nhà cả ngày, không đi làm công tác của mình đi.”
“cho dù có công tác cũng không nên đụng tới nòng súng..” Rick nói, đi tới xe bên cạnh, lấy ra chiếc chìa khóa.
Sau đó động tác của hắn liền cứng đờ tại đó, nụ cười thoải mái đọng lại trên khuôn mặt, thật giống như trước mắt hắn đã đụng tới thứ gì đó cực kỳ khủng bố. Sau đó Jeffery nghe được một tiếng súng sắc nhọn.
Nó gần ở bên tai, khiến màng tay phát ra âm thanh ong ong, người cộng sự của y run một cái, thẳng tắp ngã xuống về phía sau.
Giữa trán của hắn xuất hiện một vết đen, xuyên qua làn ra, máu chảy xuống, xương cốt, đại não, cặp mắt mở lớn, tất cả vào thời khắc đó đều đọng lại.
Sự sinh động cùng với sinh mệnh đã biến mất, hắn ngã trên mặt đất, biến thành một bộ… người trong tổ cảnh sát ngày thường đều nhìn thấy cái này, một bộ thi thể.
Nòng súng màu đen từ trong cửa lộ ra, giống như ma quỷ phun tim, thè lưỡi liếm như một người bình thường, nhưng lai đem một sinh mệt hủy diệt.
Cửa xe mở ra, một người đàn ông cầm súng nhô đầu ra, nòng súng đen kịt, tản va mùi vị thuốc súng, mặt của người kia băng lãnh cứng nhắc, như một ác quỷ được chui ra từ địa ngục, mỗi sợi tóc đều lộ ra ác ý cùng hưng phấn.
“này, rất nhanh đã gặp nhau, trưởng quan.” Hắn nói.
Jeffery đứng nơi đó, cảm giác như mình từ thế giới bình thường rơi ra ngoài, màng tai còn vang lên âm thanh ong ong, cảnh tượng trước mắt tựa như ác mộng, khủng bố mà hư huyễn.
Y nghĩ, hắn hẳn đã theo dõi mình một thời gian, khi bọn họ đi phá án, người kia cạy cửa xe, trốn vào trong chỗ ngồi bên ghế lái. Xe quân cảnh dán màng__ lúc theo dõi sẽ vô cùng thuận tiện, cũng để phòng ngừa người ngoài có thể nhìn vào__cho nên không thể nhìn thấy hắn núp ở bên trong.
Bọn họ lần này đi ra ngoài không hợp quy định, có điều hệ thống phòng ngự của xe quân cảnh rất tốt, cho nên lúc mở cửa xe cũng không để tâm.
Sifu De khẳng định là kẻ rất am hiểu khóa xe, tựa như hắn am hiểu việc nổ súng cùng uy hiếp, đây không tính là kỳ quái, những người có nhu cầu giết chóc, đối với loại chuyện này rất có tài năng. Có lẽ đầu của bọn họ so với ống khói địa ngục còn đen hơn, nên sẽ không ngừng suy nghĩ những chuyện như vậy.
“Lên xe.” Sifu De nói, lùi tới chỗ kế bên ghế lái, nòng súng vững vàng chỉa vào y. Jeffery thẫn thờ lướt qua xác chết đồng sự, ngồi ở chỗ ngồi ghế lái.
“Đóng cửa lại, lái xe.” Đối phương nói.
Jeffery đóng cửa lại.
“Tôi nói rồi tôi sẽ tìm đến anh, sĩ quan cảnh sát, tôi nhanh như vậy đã tới, cao hứng không?” Sifu De nói, trong thanh âm lộ ra hứng thú đầy tà ác.
Thanh âm kia giống như xà bò qua vỏ đại não, nổi lên một luồng hàn ý ẩm ướt.
Sifu De lùi về ghế sau, nòng súng chỉa sau gáy của y, như vậy càng dễ dàng uy hiếp, giống như mấy kẻ giết người càng thích kiểm soát trong bóng tối nhiều hơn, phía sau chiếc màng che, phía sau ngôi nhà, trong những chiếc xe màu đen thường xuyên được chiếu trên phim ảnh, hoặc trong những tòa nhà bỏ hoang chẳng hạn.
Một cánh tay của hắn đặt trên bả vai của Jeffery, ngón tay cái kề sát trên gò má người cảnh sát, nhẹ nhàng ma sát, thật giống như hắn chỉ làm động tác tùy ý đùa bỡn đồ vật.
Jeffery biết đây là ám chỉ đùa giỡn nho nhỏ của kẻ đi săn, biểu thị hắn chỉ đang bắt giữ con mồi, muốn mất đi hết thảy sự khống chế, chính thức lưu lạc thành một vật phẩm tùy ý hắn làm thịt.
Y khởi động xe, nỗ lực không nhìn tới thi thể của kiệt thụy, y còn vô pháp tin tưởng hắn đã chết, hắn chỉ cần một ít thời gian.
Y đem chuyện này cận thận áp đến góc cuối cùng của não, không muốn chạm tới nó, hiện tại y còn phải nghĩ đến chuyện trước mắt. cái này… mẹ y đột nhiên phát bệnh nhồi máu cơ tim, vợ cùng người đàn ông khác lên giường, từ đó đến nay, y đều ở suốt đêm trong cảnh cục tăng ca.
Trên thế giới này, mỗi một phút đều có những vụ án hung ác phát sinh, xác chết đặt trước mắt, sinh hoạt của một người sống liền bị hủy diệt, không cho phép y dừng lại, nếu khóc, y sẽ hỏng mất.. mọi việc đều từ trên đầu y trực tiếp ép tới.
Y nghĩ, tiếng súng lúc nãy có thể kinh động đến người xung quanh, những người chứng kiến có thể báo cảnh sát, mà hiển nhiên hung thủ không hề quan tâm tới những việc đó, cái hắn quan tâm chỉ là dục vọng của chính mình. Vì thế hắn mới không để ý đén việc xuống địa ngục, hoặc xuống những nơi tối tăm hơn thế.
Cảnh sát rất nhanh sẽ tới, khoảng chừng mười phút, không ngừng sẽ biết chuyện Rick.. cùng với y bị hung thủ cưỡng ép. Khi đó tất cả cục cảnh sát sẽ có một lực lượng được điều động đi truy lùng và một nhóm người phải tăng ca, có điều sẽ mất khoảng bao nhiêu, ba giờ hay bốn giờ chờ đợi hay nó có thể không tồn tại, hay là y sẽ gặp phải vấn đề hàng đầu..
Y theo sự sắp xếp của hung thủ tiếp tục lái xe, y không một chút nào muốn nghĩ đến sau khi mình chiếu theo lệnh được làm sẽ phát sinh chuyện tốt đẹp gì. Có điều Jeffery biết, đối với loại khống chế cuồng này, làm trái với hắn cũng chỉ khiến cho sự tình càng tệ hại hơn mà thôi.
Y không thể chết ở chỗ này, không thể cùng đi vào nhà xác cùng với đồng nghiệp, mặc kệ thế nào, y còn phải đem người này ra công lý.
Ít nhất nỗ lực đem ra công lý.
Cành nhanh càng tốt.
Hai người ngồi trên xe đi được mấy cây số, Sifu De nói y quẹo vào con đường nhỏ, sau đó tại một trạm xăng dầu bỏ hoang đổi một chiếc xe, xe kia nhìn qua vừa cũ vừa tồi, biển số xe đã bị hỏng một nửa, được dựng trên đường cáu, đảo mắt đã biến mất trong dòng xe cộ đang chạy. Xem ra hắn đã có kỹ thuật tốt trước đó, là một sát thủ liên hoàn đã phát điên, những chuyện hắn làm được thực sự không kém.
Sau khi bọn họ đổi xe, liền đi mười mấy cây số, địa phương đi qua càng ngày càng hẻo lánh, mà chỉ thị của Sifu De vẫn luôn rõ ràng, hắn rất sáng tỏ địa phương nơi mình muốn đi tới.
Một địa điểm hắn cất giấu xác chết nhưng không khai ra?
Jeffery nhìn chằm chằm phía trước, theo hiểu biết chuyên nghiệp của mình, y cần thiết phải cùng hung thủ làm chút chuyện, biết rõ tình huống bây giờ khiến y mím chặt môi, một câu cũng không nói thành lời. y không biết lúc mình mở miệng sẽ nói ra cái gì, Jeffery đã nỗ lực áp chế mới không để cho bản thân mất đi sự khống chế.
Y biết như vậy rất không chuyên nghiệp, nhưng y thực sự không có một biện pháp nào… như trên giấy tờ văn bản đã nói, cùng với hắn bình đẳng giao lưu, biến mình thành dáng vẻ hắn yêu thích, biến y thành đồng đảng của hắn hay cái gì đó tương tự. điều này thực sự làm cho y chán ghét.
Trước đây việc này cũng rất đáng ghét, mà xưa nay vẫn chưa có thời khắc nào giống như bây giờ bết bát như thế. chỉ khiến cho người ta hỏng mất.
Hai người đi khoảng chừng nửa giờ, đi xa ra khỏi nội thành. Cục cảnh sát đã hoàn toàn điều động, cũng tìm tới chiếc xe bị vứt, nhưng bọn họ không tìm được Sifu De, không tìm được người cảnh sát, Jeffery biết hắn sẽ không lưu lại bất kỳ thứ gì để cảnh sát có thể lần ra manh mối.
Hung thủ chỉ dẫn y đi trong rừng cây, quẹo trái quẹo phải, càng ngày càng xa, y nhìn thấy một ngôi nhà xưởng bỏ hoang, nằm trên mảnh đất tựa như bị bứt bỏ nhiều năm, không hề hoạt động và khẳng định được sau đó mãi mãi cũng không có người lại gần nó. Đến nỗi người ta còn lười đi hủy nó đi.
Thời gian chờ xuống xe, Jeffery nghĩ, chờ y thanh tỉnh lại mới có thể tìm kiếm cơ hội công kích hắn, sau đó y muốn giết đứa tạp chủng này.
Đầu năm nay thực sự muốn phát điên, mà Jeffery cảm thấy đây là ý nghĩ duy nhất khiến cho y thoải mái nhất lúc này.
Y ở trong rừng dừng xe lại, Sifu De dùng súng chỉ vào y, làm hành động nói y xuống trước, Jeffery thuận theo hành động, sau đó chiếu theo lời hắn đi vào tòa nhà đen tối u ám.
Tòa nhà này rất khó hình dung, nếu như muốn so sánh, vậy nó là bối cảnh địa điểm hành hạ giam cầm đến chết tuyệt hảo được chiếu trên điện ảnh, toàn bộ nhà xưởng đều lộ ra một bầu không khí âm u cũ kỹ, đại diện cho hiện thực bị vứt bỏ, cùng với sức mạnh khiến người ta không thể phản kháng.
Đồ vật trong phòng phần lớn đều bị hủy đi, sau khi tiến vào vẫn không thể nhìn ra hóa ra đây đã từng là nơi sản xuất, chỉ có vài linh kiện không được sử dụng nên bị gỉ được vứt nơi đó, yên tĩnh nhìn tất cả những thứ này.
Không ngờ Sifu De đối với nơi này tương đối quen thuộc__ nói không chừng nơi này chính là nơi tiến hành những ảo tưởng điên cuồng của hắn, ai cũng không thể nói chắc được sinh hoạt hàng ngày của sát thủ liên hoàn sẽ là những gì__ hắn đem Jeffery đến một phòng nhỏ, nơi này chỉ có mấy bình lớn bao xung quanh tạo thành một phòng đơn nhỏ.
“Đi vào.” Hắn dùng súng dí sát vào hông của y nói.
Jeffery đi vào, nghĩ ngợi nếu như hắn vẫn cứ giam y ở bên trong thì làm sao bây giờ, cho dù y bây giờ vẫn còn đang sáu tuổi cũng không cách nào từ cánh cửa sổ như vậy chui ra ngoài.
Bất quá hẳn sẽ không có… thứ được xem như “vận may” đó đi? người này muốn từ trên người mình tìm về tự tôn đã mất, hoàn thành sự chi phối trước đây__ hắn nửa đời người đều từ trên người khác vội vàng thực hiện chuyện này.
Hắn sẽ đối với y động thủ.
Y xoay người, Sifu De đang cười híp mắt nhìn hắn, một bộ phải cố gắng suy nghĩ làm sao thay đổi biểu tình lúc này của y.
“Cỡi quần áo.” Hung thủ nói.
Jeffery mặt không thay đổi bắt đầu cởi quần áo, sau đó theo sự dặn dò đem quần áo cởi ném ra bên ngoài, Sifu De nhìn chằm chằm tình cảnh này, nói rằng, “anh sợ sệt sao?”
Jeffery mở nút áo tay ngừng một chút, hắn nói rằng, “mày hi vọng tao sợ sao?”
“là tao đang hỏi mày.” Sifu De nói, giơ súng trên tay hắn lên.
“mày hi vọng tao sợ hãi, nếu như tao thực sự không sợ chết, vậy ngay cả chút chuyện khiến mày thấy hưng phấn này cũng không làm được, đúng không?” Jeffery nói, “thật con mẹ nó đáng thương!!”
Sifu De dùng chuôi súng đột nhiên đánh vào trên đầu y, tràn ngập tàn bạo, máu tươi nóng cháy chảy xuống, Jeffery xuyên thấu qua dòng máu theo dõi hắn, ánh mắt không chớp động nhìn thẳng.
“mày không sợ? Không quan trọng.” Sifu De nói, “tao biết, mày còn đang tức giận, có điều chúng ta còn có thời gian, rất nhanh, mày liền cảm thấy sợ. Sau đó mày sẽ khóc lóc quỳ gối trước người tao xin tha, nhưng không cần quá vội vã, chúng ta còn có thời gian rất dài rất dài.”
Có nên nói thời điểm hắn nói câu “thời gian rất dài rất dài”, tốc độ đã chậm rãi cực kỳ, âm thanh kia thực sự khiến người ta tê rần cả da đầu. Jeffery nghĩ, y vừa nãy đã phạm vào sai lầm, không nên đi khiêu khích một người điên có lòng tự trọng quá lớn, khiến sự xung đột bạo lực của hắn tăng vọt.
Bất quá quản nó sao được, nói chung kết quả thi thể của mình sẽ không đẹp đẽ được tí nào.
“Tiếp tục cởi.” Sifu De nói.
Jeffery mặt không thay đổi đem quần áo còn sót lại cởi ra, trong lòng vẫn tận lực duy trì biểu tình nghiêm nghị của mình, y không chút nào muốn nhìn tên kia chỉ vì nhìn thân thể của mình liền cương lên. Đủ buồn nôn.
Y rất nhanh thoát sạch sẽ quần áo, cả người trần như nhộng, lúc này việc y muốn bản thân giữ vững tôn nghiêm không phải chuyện dễ dàng, Jeffery nhìn chằm chằm vào ánh mắt đối phương, nỗ lực biểu đạt bản thân đang cực kỳ khinh bỉ.
“đứng thẳng người, cho tao ngắm nghía cẩn thận.” tội phạm nói, “được rồi, xoay một vòng.”
“mày không thể tự mình ra trận sao? tình thánh?” Jeffery nói, làm sao cũng không khống chế được lúc mở miệng nói chuyện, âm thanh y cực kỳ tràn đầy ý tứ giễu cợt, y biết như vậy rất tệ, nhưng y thực sự không thể áp chế xuống.
Đối phương liếc mắt nhìn hắn, một bộ biểu tình “Chờ chút tao chậm rãi trừng trị mày”, cúi đầu tìm kiếm trong quần áo Jeffery —— lúc trước hắn đã tìm qua một lần, có điều lần này cũng không phải tìm vũ khí, mà là tìm ít đồ tư nhân trong túi___ xem ra không thể khống chế sự chấp nhất của hắn, miễn cho lạc thú lập tức kết thúc.
Chuyện này đối với cả hai người đều đủ khó khăn, Jeffery nghĩ, nhẫn nhịn không hề nói ra lời khiêu khích.
Tên kia mở túi đồ của y, sau đó thấp giọng cười nhẹ: “Hử? Nhìn xem tao tìm được gì này, Jeffery, mày đúng là một đồ điếm không lúc nào không động dục, có đúng không?” hắn từ trong túi lấy ra thứ gì đó, đó là quần lót của một người đàn ông, đã mặc qua.
Jeffery nghĩ, chứng cớ bị ôi nhiễm, có điều hai người bọn họ với hành vi từ trong nhà kẻ tình nghi trộm đồ cũng không phải hành động đứng đắn gì, chỉ hi vọng hắn đừng đem đồ vật này loạn ném, y còn hi vọng sau đó có thể lấy về xét nghiệm máu… A, chờ y còn sống sót ra khỏi cánh cửa này rồi nói sau đi.