"Alo chuyện tôi giao cho anh đã làm xong chưa" giọng một người con gái vang lên trong đêm
"Tôi mới mua được một ít àh thưa tiểu thư" giọng nói cung kính của người đàn ông vang lên trong điện thoại.
"Tại sao" giọng lạnh tanh
"Tại mấy ông già đó nói cái tình cái nghĩa nên không chịu bán cho chúng ta"
"Điều tra hết thông tin của những người đó đi. Xem bọn họ có nhược điểm gì không?"
"Dạ tiểu thư"
????????????????????????????????????????????????????
"Cốc cốc" tiếng mở cửa vang lên
"Anh có chuyện muốn nói" người vào là Hạo
"Có chuyện gì vậy anh nói đi" cô nói
"Ngày mai anh phải đi công tác nên không thể đến trường với em được. Mấy người kia cũng có việc bận cho nên em đi học một mình được chứ"
"Anh cứ làm như em là con nít không bằng hồi ở nước ngoài em cũng có một mình đó thôi"
"Vậy được rồi hãy nói cho anh biết lí do thật sự em phải đi du học được không?"
"Thật ra thì em không phải em gái anh cái ngày mà em vào bệnh viện đó em gái anh đã chết rồi. Còn em chỉ sống trong thân xác này thôi.
Trước khi đi cô ấy nhờ em phải trả thù giúp cho cô ấy. Cô ấy sợ mình quá mềm yếu nên không thể làm được.
Thật ra lúc hôn mê trong bệnh viện cô ấy nghe được có 2 người vào trong phòng bệnh tính giết mình lúc đó chính là lúc cô ấy ra đi.
Cô ấy rất hận nên chết không nhắm mắt và nhờ em phải giúp cô ấy trả thù cho bằng được. Anh có tin em hay không?"
Anh không nói gì hết mà chỉ ôm chặt lấy cô vào lòng. Cô cảm thấy vai mình nóng hổi cô biết anh không thể chấp nhận được chuyện đó là cô em gái mình yêu thương đã chết.
"Hai người đó là ai" sau một hồi lâu anh mới mở miệng hỏi cô.
"Là hai mẹ con LƯU THI THI"
"BỌN họ đáng chết"
"Em muốn tự mình trả thù"
"Được thôi em nghỉ đi"
????????????????????????????????????????????????????
Sáng hôm sau khi ăn sáng xong thì mấy người họ cũng đi hết rồi còn cô tự đi xe đến trường.
"A... a... a...a cô ta đi học rồi kìa ủa mà sao hôm nay không thấy mấy anh ấy nhỉ?"
"Chắc là cô ta bị đá rồi đó"
"Đúng là đáng đời"
Trên lớp khi vào lớp cô chỉ có việc ngủ thôi
"Em kia lên giải bài toán này cho tôi nhanh lên" giờ là tiết toán ông thầy có tiếng giỏi nhất trường. Ông ta kêu hoài mà cô cũng ngủ không thèm quan tâm tới ông ta.
"Cô kia có ai là học sinh giống cô hay không. Ở nhà thì không ngủ trường là khách sạn hay sao là cứ tới đây ngủ hả?....." ông ta tức điên lên la lối om sòm
"Đủ rồi đây là cái chợ hay sao mà ông nói hoài không thế. Ông có tư cách là thầy giáo không. Cái bài toán này dễ ợt mà cũng dạy cho khối A hay sao. Để tôi lên làm cho ông coi" nói xong cô lên bảng làm.
Xong ông ta hết nói cái gì luôn đành ra về thôi ở lại chi cho nhục mặt.
"Woa cậu hay thiệt đó làm ông ta tức điên luôn kìa mắc cười quá haha" huyên huyên
"Đúng đó" Thảo Nhi
"Ông bà tui nghe tui kể về bà nên muốn bà đến nhà tui chơi nha" Hương hương.
"Chọn hôm nay luôn đi" ánh nguyệt
"Được đó bọn này đi với" có người luôn nhìn theo cô từ đầu đến cuối luôn đó chính là anh trai của hương hương NAM CUNG LÃNH THIÊN. Anh cũng chính là người ở trung tâm thương mại.
"Alo chuyện tôi giao cho anh đã làm xong chưa" giọng một người con gái vang lên trong đêm
"Tôi mới mua được một ít àh thưa tiểu thư" giọng nói cung kính của người đàn ông vang lên trong điện thoại.
"Tại sao" giọng lạnh tanh
"Tại mấy ông già đó nói cái tình cái nghĩa nên không chịu bán cho chúng ta"
"Điều tra hết thông tin của những người đó đi. Xem bọn họ có nhược điểm gì không?"
"Dạ tiểu thư"
????????????????????????????????????????????????????
"Cốc cốc" tiếng mở cửa vang lên
"Anh có chuyện muốn nói" người vào là Hạo
"Có chuyện gì vậy anh nói đi" cô nói
"Ngày mai anh phải đi công tác nên không thể đến trường với em được. Mấy người kia cũng có việc bận cho nên em đi học một mình được chứ"
"Anh cứ làm như em là con nít không bằng hồi ở nước ngoài em cũng có một mình đó thôi"
"Vậy được rồi hãy nói cho anh biết lí do thật sự em phải đi du học được không?"
"Thật ra thì em không phải em gái anh cái ngày mà em vào bệnh viện đó em gái anh đã chết rồi. Còn em chỉ sống trong thân xác này thôi.
Trước khi đi cô ấy nhờ em phải trả thù giúp cho cô ấy. Cô ấy sợ mình quá mềm yếu nên không thể làm được.
Thật ra lúc hôn mê trong bệnh viện cô ấy nghe được có người vào trong phòng bệnh tính giết mình lúc đó chính là lúc cô ấy ra đi.
Cô ấy rất hận nên chết không nhắm mắt và nhờ em phải giúp cô ấy trả thù cho bằng được. Anh có tin em hay không?"
Anh không nói gì hết mà chỉ ôm chặt lấy cô vào lòng. Cô cảm thấy vai mình nóng hổi cô biết anh không thể chấp nhận được chuyện đó là cô em gái mình yêu thương đã chết.
"Hai người đó là ai" sau một hồi lâu anh mới mở miệng hỏi cô.
"Là hai mẹ con LƯU THI THI"
"BỌN họ đáng chết"
"Em muốn tự mình trả thù"
"Được thôi em nghỉ đi"
????????????????????????????????????????????????????
Sáng hôm sau khi ăn sáng xong thì mấy người họ cũng đi hết rồi còn cô tự đi xe đến trường.
"A... a... a...a cô ta đi học rồi kìa ủa mà sao hôm nay không thấy mấy anh ấy nhỉ?"
"Chắc là cô ta bị đá rồi đó"
"Đúng là đáng đời"
Trên lớp khi vào lớp cô chỉ có việc ngủ thôi
"Em kia lên giải bài toán này cho tôi nhanh lên" giờ là tiết toán ông thầy có tiếng giỏi nhất trường. Ông ta kêu hoài mà cô cũng ngủ không thèm quan tâm tới ông ta.
"Cô kia có ai là học sinh giống cô hay không. Ở nhà thì không ngủ trường là khách sạn hay sao là cứ tới đây ngủ hả?....." ông ta tức điên lên la lối om sòm
"Đủ rồi đây là cái chợ hay sao mà ông nói hoài không thế. Ông có tư cách là thầy giáo không. Cái bài toán này dễ ợt mà cũng dạy cho khối A hay sao. Để tôi lên làm cho ông coi" nói xong cô lên bảng làm.
Xong ông ta hết nói cái gì luôn đành ra về thôi ở lại chi cho nhục mặt.
"Woa cậu hay thiệt đó làm ông ta tức điên luôn kìa mắc cười quá haha" huyên huyên
"Đúng đó" Thảo Nhi
"Ông bà tui nghe tui kể về bà nên muốn bà đến nhà tui chơi nha" Hương hương.
"Chọn hôm nay luôn đi" ánh nguyệt
"Được đó bọn này đi với" có người luôn nhìn theo cô từ đầu đến cuối luôn đó chính là anh trai của hương hương NAM CUNG LÃNH THIÊN. Anh cũng chính là người ở trung tâm thương mại.