"Ninh ơi dậy nhanh đi có kịch hay coi đó" cô đang ngủ mà lại bị làm phiền. Cố mở 2 mắt ra thì thấy trước giường là Ánh Nguyệt.
"Chuyện gì vậy cho mình ngủ đi"
"Cái anh Dan gì đó đó bị đánh kìa"
"Hả?" Câu nói đó làm cô tỉnh ngủ luôn
Cô chưa kịp thay quần áo chạy xuống nhà luôn. Thì thấy Dan đang được Salia bôi thuốc cho. Mặt mũi bầm dập, xanh tím cô biết ngay là mấy người kia đánh mà.
"Dan anh có sao không?"
"Anh không sao đâu" thấy cô anh giả bộ ủy khuất tội nghiệp cho cô để ý. Cô nhận thuốc từ tay Salia bôi thuốc cho anh.
Mấy người kia nhìn chỉ muốn đấm thêm vài cái nữa thôi tức quá mà. Coi tên đó kìa giả bộ tội nghiệp để tranh thủ tình cảm.
Ting tong. Ting tong
"Ninh, Lưu Thi Thi tới kìa em muốn gặp không?" Cố Trường Hiên
"Anh cho cô ta vô đi em muốn xem cô ta muốn làm gì. Em đi thay đồ cái đã"
Lưu Thi Thi cô thật không ngờ lâu đài Cố gi lại đẹp như vậy. Đây là lần đầu tiên cô tới đây. Cô biết rất khó mới vào được. Nếu mà được sống ở đây có chết cô cũng vừa lòng. Cô cũng hay qua Mộ Dung gia chơi nhưng bên đó không bằng ở đây.
Cô ta cứ nhìn xung quanh làm mấy người kia nhíu mày khinh thường. Làm như là cái gì vậy đó đúng là đồ không kiến thức.
"Cô tới đây cho vậy?" Cố Trường Huy
"Chị tới đây là để tặng quà sinh nhật cho chị Ninh. Hôm qua không thể tới được nên hôm nay ông nội kêu chị tới tặng quà" cô ta lại bắt đầu giả bộ như mình là con thỏ tội nghiệp vậy.
"Ai thèm hiếm lạ quà của cô chứ!" Cố Trường Phong.
"Nhưng đây là tấm lòng của em mà"
"Khỏi tấm lòng của cô tôi không dám nhận đâu" cô ta ngửa mặt nhìn lên thì thấy có một thiên thần đang từ trên lầu bước xuống. Cô ta làm mình phải tỉnh táo lại.
Ánh mắt che đi sự ghen tị, không cam lòng cùng hận ý. Dù cô ta có làm thế nào thì cả đám cũng đã nhìn thấy.
"Chị đừng nói vậy mà tụi mình là chị em mà"
"Ở đây đâu có người ngoài đâu cô đóng kịch cho ai xem vậy"
"Chị.... hic.... em không có....hic"
"Lưu tiểu thư có chuyện gì nữa không? Nếu không xin mời về đi ở đây không ai chào đón cô đâu". Cố Trường Phi hah lệnh đuổi khách.
"Anh chị không có quyền đuổi em đây cũng là nhà em mà" cô ta nói ra làm mọi người kinh ngạc, không thể tin được nhìn về phía cô ta.
"Trời ơi lần đầu tiên trong đời tôi gặp được người mặt dày như cậu đó" Nam Cung Huyên Huyên
"Đúng đó cậu nghĩ sao mà bảo đây là nhà cậu vậy?" Âu Dương Ánh Nguyệt.
"Cậu đang nằm mơ hả?" Nam Cung Hương Hương.
"Tôi thật là xấu hổ khi có người em họ như cô đó biết không? Mẹ cô có dạy cô biết viết chữ nhục như thế nào không? Tôi mà là cô là tôi nhảy sông chết cho rồi. Người ta đã không thích mimhf mà cứ mặt dày bâm theo làm gì vậy. Tôi thấy mặt mũi của Lưu gia và Mộ Dung gia bị cô ném mất rồi đó....." Mộ Dung Thảo Nhi"Chị họ sao chị lại nói em như vậy chứ!"
"Cô bôi cái gì lên mặt mà mặt cô dày quá vậy?" Âu Dương Minh Nguyệt
"Nói chuyện với cô ta thà rằng đi ngủ sướng hơn. Người đâu mang cô ta ra ngoài" Cố Trường Phi
"Dạ thưa thiếu gia"
"Các người dám làm vậy với tôi hả? Tôi sẽ cho các người hối hận" cô ta vừa bị lôi đi vừa la lối om sòm.
Hôm nay là sinh nhật cô nhưng những trưởng bối vô lương tâm chỉ tặng quà cho cô xong là chạy đi chơi luôn. Cái gì mà bảo là để lại thế giới cho bọn trẻ cơ chứ.
Sáng sớm mấy người kia đã tới giúp cô trang trí rồi. Hôm qua cô mời cho nên khách đến khá đông nhưng toàn là girl không.
Ai cũng mặc đồ bơi sexy cả. Cô cũng muốn mặc như vậy nhưng bọn họ không cho.
"Salia quà của em đâu?" Đang chơi thì cô nghe điện thoại reo.
"Chị đang ở trước nhà em nè nhưng không được vào"
"Woa thật sao chị đưa máy cho vệ sĩ đi"
Sau ' có người bước vào nam nữ. Khiến nơi vui chơi bỗng nhiên im ắng lại.
"Vivian" nghe thấy tiếng la cô và mọi người cùng quay lại.
"A.... sao người tới mà không thông báo cho em" cô chạy tới trước mặt họ
"Thì bất ngờ chứ sao. Hehe"
"Happy birthday" Kevin Lousi
"Cảm ơn nhiều em nhớ ngườ lắm." Cô ôm anh, cô tôn trọng anh như người anh trai vậy đó.
"Anh không vui khi gặp em sao Dannie" cô cũng ôm anh
"Sao không chứ!"
"Đi thôi em giới thiệu cho mọi người cho bạn em. Mọi người xin được giới thiệu đây là mấy người bạn bên kia của em. Họ đã quan tâm em rất nhiều đó"
"Cảm ơn người đã chăm sóc cho em gái bọn tôi" Cố Trường Minh
"Có gì đâu em ấy mà ai chẳng thích chứ!" SALIA
TỚI phần tặng quà ai cũng đưa nhiều món quà quý trọng hết.
"Dan anh sao vậy không vui sao?" Cô thấy anh ngồi một chỗ không ra chơi với mọi người nên mới ra nói chuyện với anh.
"Anh gặp em anh rất vui, kể từ ngày đầu gặp em là anh đã thích em rồi. Anh nghĩ khi chia xa với em thì anh sẽ có thể quên em, nhưng không anh cố quên thì tim anh lại rất đau. Anh không thể sống thiếu em được, em có thể cho anh cơ hội hay không?"
"Xin lỗi nhưng cô ấy là của bọn tôi rồi" sự xuất hiện của Lãnh Hàn, lãnh thiên, Lãnh Băng, Trường Liệt làm cô khá ngạc nhiên. Không ngờ cả người đều có chung ý kiến.
"Tôi không ngại đâu" câu nói của Dan làm mọi người khá ngạc nhiên. Vì cả bọn biết chấp nhận chuyện này đối với đàn ông rất khó chỉ khi nào yêu thật lòng, tha thiết thì mới có thể chấp nhận được điều đó.
"Dan anh có biết mình nói gì không đó?" Cô hỏi lại anh.
"Biết sao không, anh nói là thật đó em tin anh đi mà"
"Anh muốn cung được nhưng phải vượt qua thử thách của bọn này." Lãnh Hàn
"Được chuyện gì tôi cũng chịu hết"
"Sáng mai mình luyện tập với nhau đi" Lãnh Thiên
"Ok tôi chấp nhận"
"Có ai hỏi ý kiến của mình không? Mình là nhân vật chính được hay không thế mà bọn họ chỉ tự ý quyết định không hỏi ai hết vậy nè. Trời ơi là trời sao con lại dính vào vụ đào hoa này vậy trời" đây là ý nghĩ của cô vì cô biết mình có nói ra thì chẳng có ai nghe cả.
Thôi kệ cô cởi chiếc khăn trên người ra đi tới hồ bơi chơi chung với cả bọn.
Buổi tiệc này khá vui cô quậy tưng bừng luôn vì hôm nay là sinh nhật mình mà ai dám ngăn cản cơ chứ.
Không ngờ cô đã về nước lâu như vậy rồi mà còn có rất nhiều học sinh trong trường cũ nhớ. Họ nhờ Salia mang quà sinh nhật tới cho cô làm cô khá cảm động.