“Cắt.” Đạo diễn Nghiêm hét lên, mọi người đều biết “cut” có nghĩa là gì, quá trình ghi hình tập cuối đã kết thúc. Dưới sự chỉ đạo của đạo diễn, tất cả nhân viên và khách mời cùng chụp ảnh tập thể lưu niệm, sau khi chụp ảnh xong họ ôm nhau, bắt tay nhau, lần lượt nói lời tạm biệt.
Trương Sơn, Dương Vũ, Lý Nhất Hách và Lưu Văn Văn đều lần lượt ôm nhau nói lời tạm biệt, lên xe bảo mẫu của từng người rồi rời đi. Chỉ có Bạch Dương và Trần Hàm Nhất là CP duy nhất đi cùng một chiếc xe, họ cần về biệt thự nơi hai người ở chung mấy ngày này để thu dọn đồ đạc, Lý Hưởng và Nam Nam cũng cùng họ đến biệt thự.
Trần Hàm Nhất và Bạch Dương không có nhiềuy đồ cần thu dọn. Trừ quần áo và đồ dùng cá nhân của bản thân thì các đồ đạc còn lại đều để lại cho ekip show bán đấu giá quyên tiền cho trẻ em vùng cao. Hàm Nhất kéo vali đứng ở cửa, nhìn nơi mình đã sống khoảng một tháng, trong lòng có hơi không nỡ.
Một lúc sau, Bạch Dương cũng kéo vali đi ra, nhìn Hàm Nhất đang đứng ở cửa nhìn căn phòng, “Sao thế?”
“Đột ngột rời đi nên có hơi không nỡ. Dù sao sống một tháng lại tốn bao nhiêu tiền như vậy. Cũng có tình cảm với nó.” Hàm Nhất lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh.
Bạch Dương cũng nhìn từng chỗ trong nhà, nhớ lại, lúc mới tới đây, nơi này vẫn là một căn phòng trống, “Ừm, đúng là có hơi không nỡ.”
Chụp ảnh xong, Hàm Nhất cất điện thoại đi, hai tay nắm thành nắm đấm, “Đồ đệ, hôm nay tạm biệt ở đây, tạm biệt.”
Bạch Dương đáp lễ: “Sư phụ, có duyên gặp lại.”
Lý Hưởng và Nam Nam ở ngoài cửa thấy Hàm Nhất và Bạch Dương lần lượt bước ra khỏi biệt thự. Hàm Nhất và Nam Nam lên xe, Bạch Dương nhìn xe của Hàm Nhất rời đi trước rồi mới cùng Lý Hưởng rời đi.
Lại trở về nhà của mình, Hàm Nhất đột nhiên có chút không quen, trước đây rõ ràng cô rất thích ở một mình, thế mà chỉ trong một tháng đã thay đổi rồi sao? Hàm Nhất tự giễu cười. Cũng không quen cái cảm giác không có Bạch Dương, cứ luôn cảm thấy như thiếu cái gì, trong lòng hơi mất mát. Đêm đầu tiên về nhà, cả hai đều khó thích ứng, thậm chí là mất ngủ.
Vài ngày sau, tập cuối cùng của “Chúng tôi đang yêu” chính thức được phát sóng.
Trên màn hình có một dòng chữ: Chuyến đi tệ. Sau khi đạo diễn công bố quy tắc, ba cặp đôi bắt đầu hành trình của riêng họ. Trương Sơn đưa Dương Vũ đi Thuyền Ô Bồng, ăn đồ ăn đường phố, suốt chặng đường đều cười vui vẻ. Một trăm tệ rất nhanh chẳng còn lại bao nhiêu. Hai người muốn xem có nhà nghỉ nào có thể cho họ ở miễn phí trước không, nhưng các phòng đều full cả, cuối cùng cả hai quyết định đi dạo phố, dùng số tiền cuối cùng mua ít đồ ăn đi lang thang trên phố, kết quả này rõ ràng là rất đáng thương nhưng trên khuôn mặt họ vẫn nở nụ cười. Bài hát “Bầu trời đêm” vang lên miêu tả cho một đêm này của Trương Sơn và Dương Vũ, hai người trò chuyện cười đùa dưới bầu trời đầy sao.
Cảnh sang cặp đôi khác, Lý Nhất Hách và Lưu Văn Văn vừa đi bộ vừa chụp hình, đôi lúc lại thử những món đặc sản, hai người vừa may gặp được người địa phương, may mắn được ở nhà của người trong Cổ trấn, họ không chỉ được thưởng thức các món cơm nhà đặc sản địa phương mà còn được nghỉ ngơi rất thoải mái. Sáng dậy còn được ăn đồ ăn sáng. Bài hát “May mắn bé nhỏ” từ từ vang lên, tái hiện khoảng thời gian hạnh phúc mà cả hai đã trải qua với người địa phương.
Âm nhạc vừa dừng lại, màn hình chuyển sang cặp đôi Bạch Dương và Trần Hàm Nhất, so với hai cặp trước, cuộc hành trình của cặp này rất khác, không có nắm tay cũng không có mỉm cười. Hai người hứa là sẽ ở cùng nhau nhưng ai cũng tự chụp ảnh của người nấy. Bạch Dương đứng trên cầu ngâm thơ, hậu kì đặt cho anh là “Bạch thi sĩ”. Ngay lập tức lại bị câu “Tôi đói rồi”đánh vỡ khung hình. Bạch Dương và Trần Hàm Nhất đến một quán mì cùng nhau ăn tối. Sau bữa tối, ngoài ý muốn, Bạch Dương và Trần Hàm Nhất tạm thời bày ra một cửa hàng đấm bóp trên đường, hậu kì đặt bên trái khung hình dòng chữ: Hành vi này không được khuyến khích!
Sau hai giờ làm việc vất vả, kho bạc nhỏ của Bạch Dương và Trần Hàm Nhất đã đầy, cả hai bắt đầu tìm kiếm một nơi để ở, nhưng mà bước chân của họ quá nhanh, cameraman cũng mất dấu! Trên màn hình hiện ra một biển người mênh mông, nhưng không có dấu vết của hai người này. Ngay lập tức, nhạc nền “Biến mất” của Phạm Hiểu Huyên vang lên.
Cho đến gần trưa ngày hôm sau mới tìm thấy hai người họ đang ngồi ăn lấy ăn để trong một nhà hàng. Hậu kì hận đến mức edit hai con dao kề vào cổ hai người.
Ba cặp đôi tập hợp về địa điểm đã thống nhất, lại lên xe đến quán cà phê quen thuộc. Cuối chương trình, từng cặp CP tặng quà cho nhau, Trương Sơn tặng Dương Vũ một chiếc khăn lụa, Dương Vũ tặng lại anh một chiếc mũ. Lý Nhất Hách tặng Lưu Văn Văn một chiếc đồng hồ Cartier, Lưu Văn Văn tặng lại anh một chiếc cốc phiên bản giới hạn. Hai cặp đầu tiên còn được coi là quà tặng bình thường, đến Bạch Dương và Trần Hàm Nhất cảm giác liền thay đổi rồi. Chỉ thấy Bạch Dương lấy ra hai đồng tệ, còn Hàm Nhất lấy ra một tờ vé số hết hạn sử dụng. Hậu kì edit cho họ thành một trung tâm xổ số.
Hình ảnh dừng tại đây, phụ đề hiện lên, vang lên bài hát “Tạm biệt” của Trương Chấn Nhạc, background biến thành một cuộn phim, từ khi bắt đầu đến khi tạm biệt, mỗi hình ảnh đều có một ý nghĩa khác nhau. Khi nhạc kết thúc, mọi người đều nghĩ show đã kết thúc, đột nhiên trên màn hình hiện lên cảnh sau khi rời đi, mấy người đều lộ ra vẻ không nỡ: Trương Sơn và Lý Nhất Hách có chút ủ rũ, Dương Vũ và Lưu Văn Văn khóe mắt ướt át. Mà màn chia tay cuối cùng của Bạch Dương và Trần Hàm Nhất lại hơi bi thương, mang lại niềm vui cuối cùng cho chương trình. Cuối cùng, màn hình chuyển sang màu đen, “Chúng tôi đang yêu” không nói lời tạm biệt từ dưới đi lên. Mùa thứ ba của chương trình đã chính thức khép lại.
Tài khoản của Lưu Liên TV phát Weibo: [Chúng tôi không nói lời tạm biệt! Mong chờ lần tới gặp lại! 】
Những khách mời của show lần lượt bình luận:
Trương Sơn: [Chúng tôi không nói lời tạm biệ[email protected]ương Vũ】
Dương Vũ: [Chúng tôi không nói lời tạm biệt. @Trương Sơn]
Lý Nhất Hách: [Cp Hà Lưu luôn ở đây @Lưu Văn Văn]
Lưu Văn Văn: [Luôn ở đây. [Cười].jpg @Lý Nhất Hách]
Trần Hàm Nhất: [Cảm ơn ekip chương trình, vô tình thu được một đồ đệ. @Bạch Dương】
Bạch Dương: [Tình cờ bái được sư phụ. @Trần Hàm Nhất】
Fan vốn dĩ rất không nỡ mà xem hết show, nhưng khi họ thấy CP yêu thích của họ comment như vậy, họ lại càng không muốn, lần lượt vào blog chính thức để lại lời nhắn.
Thỏ tinh: [Vậy là kết thúc sao? Đừng mà, cp độc thân vẫn chưa giải quyết vấn đề mà. 】
Fangirl của anh Sơn: [Sơn Vũ cp, cùng nhau bước qua mưa gió! 】
Em gái táo đỏ: [Yêu Hà Lưu, không bao giờ thay đổi. 】
Cua Lớn: [Kết thúc rồi, trong lòng bỗng trống trải, show mau mau ra tiếp phần tới đi. 】
Chúa yêu đương: [Đúng vậy, chúng ta sẽ không nói lời tạm biệt! 】
Bát quái tiểu thiên hậu: [Không ai tò mò về tung tích cuối cùng của Bạch Dương và Trần Hàm Nhất sao? 】
Cỏ nhút nhát: 【Mùa này còn rất nhiều điều thần bí, đoán không ra】
Mẹ Bạch xem xong chương trình, xem đến cảnh tạm biệt cuối cùng của con trai và Hàm Nhất, “Kết thúc rồi? Con dâu chưa về tay nữa?”
“Hình như là như vậy.” Bố Bạch cảm thấy sự bất mãn của vợ mình, thấy con trai sắp gặp họa rồi.
Sau khi xem xong chương trình, mẹ Trần đã trực tiếp gọi điện cho Trần Hàm Nhất, “Con rể vẫn chưa vào cửa, cô đúng là “phế vật”. Mất công bà đây làm nhiều việc cho cô thế, tháng sau đừng đến gặp tôi. Tôi không nấu cơm cho ăn nữa đâu nhé. “
“Bà Trần, mẹ quá đáng rồi nha.” Hàm Nhất chưa kịp nói xong thì mẹ Trần đã cúp máy.
“Dì nói gì vậy?” Nam Nam nhận thấy vẻ mặt không vui của Hàm Nhất.
Hàm Nhất: “Bà ấy muốn cắt phần ăn của tớ, để tớ tự sinh tự diệt.”
“Tớ cũng không ngạc nhiên lắm.” đây là điều Nam Nam đã dự liệu được.
Tuần kết thúc đầu tiên của “Chúng tôi đang yêu”, fan vẫn hoài niệm mỗi tối Chủ nhật, giờ bỗng nhiên không có chương trình để xem, ai ai cũng đều phàn nàn về sự trống trải của ngày cuối tuần.
Hôm ấy, Hàm Nhất cùng Nam Nam đi xe để ghi hình cho show tạp kỹ “Mọi người cùng hát lên”, trên đường đi, Nam Nam đang lướt điện thoại, thi thoảng lại cười khanh khách, thu hút sự chú ý của Hàm Nhất, “Dạo này sao cậu cứ cười ngốc mãi thế?”
Nam Nam thu lại biểu cảm, chột dạ nói, “Lướt Weibo đọc lời nhắn của fan.”
“Lời nhắn? Các fan nói gì?” Hàm Nhất cũng rất tò mò về phản ứng của các fan.
“Không có cậu và Bạch Dương, họ thực sự rất cô đơn.” Nam Nam nhanh chóng đọc tin nhắn của một fan.
“Đến nay tớ vẫn không thể hiểu nổi tại sao fan lại thích xem tớ và Bạch Dương thế.” Hàm Nhất bất lực lắc đầu.
Nam Nam: “Bởi vì hai người ở bên nhau rất vui, cậu không biết là sau khi các cậu xuất hiện mức độ nổi tiếng của chương trình đã tăng lên bao nhiêu đâu. Rating phá kỉ lục đấy. Phần riêng của hai người là có rating cao nhất. Có thể nói các cậu đem đến hiệu quả cho show nhiều nhất. “
“Tớ và Bạch Dương? Hiệu quả nhiều nhất?” Đây là lần đầu tiên Hàm Nhất nghe thấy mình quan trọng như vậy.
“Ừ.” Nam Nam nghiêm túc gật đầu.
Hàm Nhất hơi tuyệt vọng, cảm thấy mình không thể hiểu được cách nghĩ của thế giới này, sau khi rời khỏi chương trình, thỉnh thoảng lại có một số thông báo mới, thời gian còn lại, cô đều bận chuẩn bị cho album mới của mình.
Lý Hưởng mấy ngày nay đều đi quay phim cùng Bạch Dương, ban đêm thỉnh thoảng lại biến mất, khiến Bạch Dương rất khó chịu, “Gần đây anh rất bận à?”
“Có chút việc riêng.” Lý Hưởng trả lời một cách mơ hồ.
Bạch Dương sẽ không dễ dàng tin như thế được, “Hả, chuyện riêng? Đồ độc thân già như anh ngoài việc kiếm tiền thì còn có chuyện gì nữa “
Lý Hưởng lắc đầu nói: “Cậu không hiểu!”
“Xí, anh có chuyện gì không muốn cho em biết à?” Bạch Dương cố chấp với Lý Hưởng.
“Được rồi, mau quay phim đi. Không đầy một tuần nữa phim sẽ đóng máy, sau đó sẽ có thông cáo mới.” Lý Hưởng không muốn Bạch Dương xen vào chuyện riêng của mình quá nhiều nên nhanh chóng đã thay đổi chủ đề.
Bạch Dương không bỏ qua, “Anh có chuyện!”