Cảnh quay ngày hôm nay là diễn cùng công, lời kịch của thụ rất đơn giản, chỉ cần báo cho công, em trai nhất định phải nằm viện chữa trị là được.
Sau đó hai người phát sinh xung đột, anh trai nắm cổ áo của bác sĩ chất vấn, thụ phải diễn thật ẩn nhẫn, truyền tải được tình yêu thâm trầm với em trai.
Nhưng mà so với trước đây vô cùng thuận lợi, lần này có thể nói là cho thụ ăn hành, không chỉ nói sai lời thoại, tâm trạng cũng không đúng.
Đạo diễn mặt đầy sát khí hô ngừng, vẫy tay nói thụ: Đại ca! Đó là người thân bệnh nhân của cậu, chứ không phải kẻ thù, ánh mắt hiền lành một chút coi!
Công tựa như cười mà không phải cười, thụ đỏ mặt nói xin lỗi với đạo diễn.
Lần quay thứ hai, lại bị kêu ngừng.
Lần này là tâm trạng của công không được.
Đạo diễn cảm thấy hận kỳ bất tranh*: Xảy ra chuyện gì thế hả, hai người đang diễn biệt ly sao, đừng có yêu hận đan xen như vậy, ok!
*Hận kỳ bất tranh: Cảm thấy tức giận cho người đang ở cảnh ngộ thua kém, nhưng lại không muốn chống lại.
Sau đó hai người phát sinh xung đột, anh trai nắm cổ áo của bác sĩ chất vấn, thụ phải diễn thật ẩn nhẫn, truyền tải được tình yêu thâm trầm với em trai.
Nhưng mà so với trước đây vô cùng thuận lợi, lần này có thể nói là cho thụ ăn hành, không chỉ nói sai lời thoại, tâm trạng cũng không đúng.
Đạo diễn mặt đầy sát khí hô ngừng, vẫy tay nói thụ: Đại ca! Đó là người thân bệnh nhân của cậu, chứ không phải kẻ thù, ánh mắt hiền lành một chút coi!
Công tựa như cười mà không phải cười, thụ đỏ mặt nói xin lỗi với đạo diễn.
Lần quay thứ hai, lại bị kêu ngừng.
Lần này là tâm trạng của công không được.
Đạo diễn cảm thấy hận kỳ bất tranh*: Xảy ra chuyện gì thế hả, hai người đang diễn biệt ly sao, đừng có yêu hận đan xen như vậy, ok!
*Hận kỳ bất tranh: Cảm thấy tức giận cho người đang ở cảnh ngộ thua kém, nhưng lại không muốn chống lại.