Phía bên cạnh, Diêm Vương Tôn Giả đấu với Vô Ngã hòa thượng và Hồng Diện Tiên Nương trên ba trăm hiệp mà đôi bên vẫn trong cái thế quân bình.
Công lực của Diêm Vương Tôn Giả xem qua chẳng kém gì Xích Phát Đại Ma Tôn bao nhiêu.
Thân pháp của lão lại như loài quỉ mị thấp thoáng trong bóng chưởng hồng ảnh của Hồng Diện Tiên Nương và Vô Ngã hòa thượng không hề lùi một bước nào.
Lão làm như đùa giỡn với hai đại tuyệt thủ nam nữ đạo nhân, luồn lách loang loáng trong hàng ngàn bóng chưởng.
Bình!
Hồng Diện Tiên Nương trúng một chưởng của Diêm Vương Tôn Giả ré lên một tiếng, lảo đảo tháo lui cả trượng, miệng phun một vòi máu.
Diêm Vương Tôn Giả cười ghê rợn :
- Nằm xuống đó!
Ngọn chưởng to lớn xù xì của Diêm Vương Tôn Giả phát ngang qua.
Đạo kình nặng vạn cân kèm theo khí lạnh băng hà ào tới Hồng Diện Tiên Nương.
Hồng Diện Tiên Nương vừa đứng lại, chưởng kình đã ào tới hết phương tránh né.
Tiểu Nương chỉ còn cách nhắm mắt chờ hồn về cõi Phật.
Vô Ngã hòa thượng kinh hãi quát to :
- Lão quỷ muốn chết!
Mồm quát, Vô Ngã hòa thượng vừa chấn một đạo kình nặng ngàn cân vào người Diêm Vương Tôn Giả.
Chừng phát giác ra ám kình, Diêm Vương Tôn Giả không còn cách tránh né kịp nữa.
Bình...
Diêm Vương Tôn Giả trúng đạo kình của Vô Ngã hòa thượng loạng choạng lui ra ngoài một trượng, mồm phun ra một ngụm máu tươi.
Nhờ đó Hồng Diện Tiên Nương thoát nạn chỉ trong đường tơ kẽ tóc.
Huỵch!
Hồng Diện Tiên Nương té quỵ xuống.
Bên kia Không Không thần ni ngó thấy kinh hãi lao sang đỡ Hồng Diện Tiên Nương lên.
Diêm Vương Tôn Giả gượng gạo đứng yên trở lại, nhưng nội thương khá nặng, không còn giao đấu nổi nữa. Liễu Phàm đại sư nhìn qua cuộc diện, thấy khó lòng tiếp tục trận giao đấu được nữa, liền quát :
- Dừng lại!
Xích Phát Đại Ma Tôn toan xuất chiêu nghe Liễu Phàm đại sư quát liền ngưng lại.
Lão hỏi :
- Chuyện gì? Các lão sợ chết rồi phải không?
Đảo mắt nhìn qua đấu trường một lượt, Liễu Phàm đại sư trầm giọng :
- Xích Phát thí chủ đừng lộng ngôn. Thí chủ hãy nhìn qua tình hình tối nay không thể kết thúc về chuyện tàn sát chúng môn đồ phái Hằng Sơn được, bần tăng hẹn lại với thí chủ sẽ trở lại quyết dứt khoát chuyện đêm nay.
Xích Phát Đại Ma Tôn nhìn qua trông thấy Diêm Vương Tôn Giả bị thương khá nặng, không thể tiếp tục trận giao đấu nữa, cất tiếng cười ghê rợn :
- Chư vị đã nhận mình thua trận xin ban ân huệ, lẽ nào bản tòa hẹp lượng không cho chư vị ra đi. Nhưng đêm nay bản tòa cần nói cho các môn phái, bang hội biết, từ nay đến tiết đoan ngọ phải mang bí kíp tới giao nộp cho bản tòa. Kẻ nào nghịch mạng sẽ nhận lấy hình phạt thảm khốc... Ha ha ha... Ha ha... Ha ha ha...
Liễu Phàm đại sư giận đến run người nhưng không nói gì, chỉ ra lệnh cho quần tăng rời khỏi đấu trường...
Phía bên cạnh, Diêm Vương Tôn Giả đấu với Vô Ngã hòa thượng và Hồng Diện Tiên Nương trên ba trăm hiệp mà đôi bên vẫn trong cái thế quân bình.
Công lực của Diêm Vương Tôn Giả xem qua chẳng kém gì Xích Phát Đại Ma Tôn bao nhiêu.
Thân pháp của lão lại như loài quỉ mị thấp thoáng trong bóng chưởng hồng ảnh của Hồng Diện Tiên Nương và Vô Ngã hòa thượng không hề lùi một bước nào.
Lão làm như đùa giỡn với hai đại tuyệt thủ nam nữ đạo nhân, luồn lách loang loáng trong hàng ngàn bóng chưởng.
Bình!
Hồng Diện Tiên Nương trúng một chưởng của Diêm Vương Tôn Giả ré lên một tiếng, lảo đảo tháo lui cả trượng, miệng phun một vòi máu.
Diêm Vương Tôn Giả cười ghê rợn :
- Nằm xuống đó!
Ngọn chưởng to lớn xù xì của Diêm Vương Tôn Giả phát ngang qua.
Đạo kình nặng vạn cân kèm theo khí lạnh băng hà ào tới Hồng Diện Tiên Nương.
Hồng Diện Tiên Nương vừa đứng lại, chưởng kình đã ào tới hết phương tránh né.
Tiểu Nương chỉ còn cách nhắm mắt chờ hồn về cõi Phật.
Vô Ngã hòa thượng kinh hãi quát to :
- Lão quỷ muốn chết!
Mồm quát, Vô Ngã hòa thượng vừa chấn một đạo kình nặng ngàn cân vào người Diêm Vương Tôn Giả.
Chừng phát giác ra ám kình, Diêm Vương Tôn Giả không còn cách tránh né kịp nữa.
Bình...
Diêm Vương Tôn Giả trúng đạo kình của Vô Ngã hòa thượng loạng choạng lui ra ngoài một trượng, mồm phun ra một ngụm máu tươi.
Nhờ đó Hồng Diện Tiên Nương thoát nạn chỉ trong đường tơ kẽ tóc.
Huỵch!
Hồng Diện Tiên Nương té quỵ xuống.
Bên kia Không Không thần ni ngó thấy kinh hãi lao sang đỡ Hồng Diện Tiên Nương lên.
Diêm Vương Tôn Giả gượng gạo đứng yên trở lại, nhưng nội thương khá nặng, không còn giao đấu nổi nữa. Liễu Phàm đại sư nhìn qua cuộc diện, thấy khó lòng tiếp tục trận giao đấu được nữa, liền quát :
- Dừng lại!
Xích Phát Đại Ma Tôn toan xuất chiêu nghe Liễu Phàm đại sư quát liền ngưng lại.
Lão hỏi :
- Chuyện gì? Các lão sợ chết rồi phải không?
Đảo mắt nhìn qua đấu trường một lượt, Liễu Phàm đại sư trầm giọng :
- Xích Phát thí chủ đừng lộng ngôn. Thí chủ hãy nhìn qua tình hình tối nay không thể kết thúc về chuyện tàn sát chúng môn đồ phái Hằng Sơn được, bần tăng hẹn lại với thí chủ sẽ trở lại quyết dứt khoát chuyện đêm nay.
Xích Phát Đại Ma Tôn nhìn qua trông thấy Diêm Vương Tôn Giả bị thương khá nặng, không thể tiếp tục trận giao đấu nữa, cất tiếng cười ghê rợn :
- Chư vị đã nhận mình thua trận xin ban ân huệ, lẽ nào bản tòa hẹp lượng không cho chư vị ra đi. Nhưng đêm nay bản tòa cần nói cho các môn phái, bang hội biết, từ nay đến tiết đoan ngọ phải mang bí kíp tới giao nộp cho bản tòa. Kẻ nào nghịch mạng sẽ nhận lấy hình phạt thảm khốc... Ha ha ha... Ha ha... Ha ha ha...
Liễu Phàm đại sư giận đến run người nhưng không nói gì, chỉ ra lệnh cho quần tăng rời khỏi đấu trường...