Cổ tháp tự thiên nhiên do bàn tay tạo hóa xây dựng bằng đá xám trên bình đài chu vi khoảng ba trăm trượng.
Bình đài nằm trên ngọn núi cao ngàn trượng, hai bên là hai trái núi chọc trời, vách núi thẳng đứng khỉ vượn khó leo.
Đứng trên bình đài có thể nhìn sang tám hướng xa hàng chục dặm vẫn trông thấy bóng người.
Trên mặt bình đài cỏ xanh mọc đầy, lại có kỳ hoa dị thảo, cảnh sắc tươi đẹp như một bức hoa.
Chỉ có một con đường độc đạo lên núi bởi hai phía vách đá thẳng tắp, không thể sử dụng khinh công vượt lên núi bằng lối nào khác được.
Phát cùng Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương đã trở về lầu hồng mấy ngày trước.
Chàng lên bình đài vào cổ tháp thiên nhiên quan sát và khởi đầu luyện hai chiêu thức "Hải Nộ Triều Âm" và "Càng Khôn Điên Đảo" từ hai ngày qua.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương cùng ba vị sư muội Hoa Thanh Thanh, Hoa Xuân Xuân, Hoa Túc Túc thay nhau đứng phía ngoài làm hộ pháp cho chàng trong thời gian luyện công.
Phùng Phá Thạch đã luyện xong chiêu "Hải Nộ Triều Âm", giờ lại luyện tới chiêu "Càng Khôn Điên Đảo", chiêu sau cùng trong pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục của lão đại kỳ nhân Cửu trùng thiên tôn.
Ba ngày trôi qua êm thấm không có chuyện gì xảy ra.
Dù vậy trong lòng Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương luôn luôn hồi hộp, phập phồng.
Bởi chiều hôm kia Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương phát giác có một chiếc bóng bí mật thấp thoáng phía ngoài chân núi. Khi nàng ra tới hắn đã biến dạng, chẳng hiểu từ đằng nào. Nàng lục soát mãi vẫn không thấy.
Nàng lo sợ chiếc bóng bí mật kia đã trông thấy Phùng Phá Thạch luyện chiêu trong cổ tháp thiên nhiên, đồn đại ra chốn giang hồ, chắc chắn bọn ngũ đại môn phái và bọn Thần Đạo giáo sẽ kéo tới tranh giành pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục thì hậu quả không thể đo lường.
Chỉ vì bọn nàng chỉ có bốn người, không thể nào chống nổi hàng ngàn cao thủ hắc, bạch.
Sáng ngày thứ tư, Phùng Phá Thạch vẫn chưa luyện xong chiêu "Càng Khôn Điên Đảo" vì chiêu này khó luyện hơn chiêu "Hải Nộ Triều Âm".
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương và Hoa Xuân Xuân đứng phía ngoài làm hộ pháp thay cho Hoa Túc Túc và Hoa Thanh Thanh vừa mãn gìơ túc trực trên bình đài.
Đến buổi trưa, chợt Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương nhận ra trên con quan đạo phía ngoài lầu hồng chừng hai mươi dặm có nhiều chiếc bóng xuất hiện.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương giật mình day qua Hoa Xuân Xuân nói :
- Xuân muội, hãy nhìn kỹ xem bọn người nào đang kéo tới kia.
Nàng trỏ tay ra phía ngoài quan đạo.
Hoa Xuân Xuân nhỡn lực tinh vi chú mắt nhìn ra ngoài quan đạo một lúc giật mình :
- Thương tỷ, muội trông thấy bọn người kia thảy đều vận võ phục đang tiến tới con đường vào lầu hồng của chúng ta. Có lẽ là bọn giáo đồ Thần Đạo giáo hay là chúng môn đồ ngũ đại môn phái chứ chẳng còn là ai khác nữa.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương vận nhãn lực nhìn kỹ kêu lên :
- Xuân muội, nguy rồi. Hành tung của Phùng ca ca đã bị bại lộ do tên bí mật xuất hiện ngày hôm kia, chắc hắn đã nhắn tin ra chốn giang hồ nên bọn ngũ đại môn phái, bọn giáo đồ Thần Đạo giáo đã kéo tới đây tranh đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục. Chúng ta hãy chận bọn họ ở nơi này, đừng cho lọt lên cổ tháp bọn họ sẽ giết Phùng ca ca. Xuân muội hãy mau mau chạy trở về lầu hồng báo tin với Thanh muội và Túc muội mau.
Hoa Xuân Xuân chưa kịp phóng mình xuống núi chợt trông thấy Hoa Thanh Thanh và Hoa Túc Túc đã xuất hiện phi thân lên.
Chờ cho Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc tới bình đài, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương hỏi mau :
- Nhị muội, chuyện gì?
Sắc mặt Hoa Thanh Thanh căng thẳng :
- Thương tỷ, muội vừa ra quan đạo quan sát trông thấy có trên một trăm cao thủ vận y phục đủ màu sắc đang kéo vào con đường tới lầu hồng của chúng ta. Chắc chắn là bọn ngũ đại môn phái và bọn Thần Đạo giáo chứ không còn nghi ngờ gì nữa. Bây giờ Thương tỷ tính lẽ nào.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương day sang Hoa Xuân Xuân gấp lên :
- Xuân muội hãy chạy vào cổ tháp xem Phùng ca ca thế nào.
Hoa Xuân Xuân ứng thinh chạy đi liền, phút chốc trở lại lo lắng :
- Thương tỷ, Phùng ca ca hãy còn ngồi bất động, chưa luyện được chiêu thức "Càng Khôn Điên Đảo".
Chợt Hoa Thanh Thanh nói :
- Thương tỷ, bọn họ đã vào con đường tới lầu hồng của chúng ta kìa.
Bốn nàng cùng nhìn ra phía ngoài con đường quanh co vào tòa lầu hồng.
Quả nhiên có trên hai trăm cao thủ vận ô phục từng tốp kéo vào.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khẩn trương tột độ :
- Thanh muội, Túc muội hãy đứng phía bên kia sẵn sàng chiến đấu. Ngu tỷ và Xuân muội ngăn cản bọn họ ở bên này.
Một loạt tiếng sột soạt nổi lên. Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc đã rút thanh trường kiếm ra khỏi vỏ đứng bên trái, mắt nhìn bọn người đang tiến vào con đường quanh co, thần sắc cực kỳ trầm trọng.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương và Hoa Xuân Xuân nắm chắc trường kiếm mắt quan sát về phía tòa lầu hồng.
Bốn nàng đều quyết tâm tử chiến bảo vệ cho Phùng Phá Thạch luyện chiêu thức cuối cùng.
Trước đó mấy ngày bốn nàng đã bàn bạc với nhau về điều này rồi.
Cổ tháp tự thiên nhiên do bàn tay tạo hóa xây dựng bằng đá xám trên bình đài chu vi khoảng ba trăm trượng.
Bình đài nằm trên ngọn núi cao ngàn trượng, hai bên là hai trái núi chọc trời, vách núi thẳng đứng khỉ vượn khó leo.
Đứng trên bình đài có thể nhìn sang tám hướng xa hàng chục dặm vẫn trông thấy bóng người.
Trên mặt bình đài cỏ xanh mọc đầy, lại có kỳ hoa dị thảo, cảnh sắc tươi đẹp như một bức hoa.
Chỉ có một con đường độc đạo lên núi bởi hai phía vách đá thẳng tắp, không thể sử dụng khinh công vượt lên núi bằng lối nào khác được.
Phát cùng Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương đã trở về lầu hồng mấy ngày trước.
Chàng lên bình đài vào cổ tháp thiên nhiên quan sát và khởi đầu luyện hai chiêu thức "Hải Nộ Triều Âm" và "Càng Khôn Điên Đảo" từ hai ngày qua.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương cùng ba vị sư muội Hoa Thanh Thanh, Hoa Xuân Xuân, Hoa Túc Túc thay nhau đứng phía ngoài làm hộ pháp cho chàng trong thời gian luyện công.
Phùng Phá Thạch đã luyện xong chiêu "Hải Nộ Triều Âm", giờ lại luyện tới chiêu "Càng Khôn Điên Đảo", chiêu sau cùng trong pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục của lão đại kỳ nhân Cửu trùng thiên tôn.
Ba ngày trôi qua êm thấm không có chuyện gì xảy ra.
Dù vậy trong lòng Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương luôn luôn hồi hộp, phập phồng.
Bởi chiều hôm kia Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương phát giác có một chiếc bóng bí mật thấp thoáng phía ngoài chân núi. Khi nàng ra tới hắn đã biến dạng, chẳng hiểu từ đằng nào. Nàng lục soát mãi vẫn không thấy.
Nàng lo sợ chiếc bóng bí mật kia đã trông thấy Phùng Phá Thạch luyện chiêu trong cổ tháp thiên nhiên, đồn đại ra chốn giang hồ, chắc chắn bọn ngũ đại môn phái và bọn Thần Đạo giáo sẽ kéo tới tranh giành pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục thì hậu quả không thể đo lường.
Chỉ vì bọn nàng chỉ có bốn người, không thể nào chống nổi hàng ngàn cao thủ hắc, bạch.
Sáng ngày thứ tư, Phùng Phá Thạch vẫn chưa luyện xong chiêu "Càng Khôn Điên Đảo" vì chiêu này khó luyện hơn chiêu "Hải Nộ Triều Âm".
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương và Hoa Xuân Xuân đứng phía ngoài làm hộ pháp thay cho Hoa Túc Túc và Hoa Thanh Thanh vừa mãn gìơ túc trực trên bình đài.
Đến buổi trưa, chợt Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương nhận ra trên con quan đạo phía ngoài lầu hồng chừng hai mươi dặm có nhiều chiếc bóng xuất hiện.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương giật mình day qua Hoa Xuân Xuân nói :
- Xuân muội, hãy nhìn kỹ xem bọn người nào đang kéo tới kia.
Nàng trỏ tay ra phía ngoài quan đạo.
Hoa Xuân Xuân nhỡn lực tinh vi chú mắt nhìn ra ngoài quan đạo một lúc giật mình :
- Thương tỷ, muội trông thấy bọn người kia thảy đều vận võ phục đang tiến tới con đường vào lầu hồng của chúng ta. Có lẽ là bọn giáo đồ Thần Đạo giáo hay là chúng môn đồ ngũ đại môn phái chứ chẳng còn là ai khác nữa.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương vận nhãn lực nhìn kỹ kêu lên :
- Xuân muội, nguy rồi. Hành tung của Phùng ca ca đã bị bại lộ do tên bí mật xuất hiện ngày hôm kia, chắc hắn đã nhắn tin ra chốn giang hồ nên bọn ngũ đại môn phái, bọn giáo đồ Thần Đạo giáo đã kéo tới đây tranh đoạt pho bí kíp Cửu Trùng Thiên Tôn bảo lục. Chúng ta hãy chận bọn họ ở nơi này, đừng cho lọt lên cổ tháp bọn họ sẽ giết Phùng ca ca. Xuân muội hãy mau mau chạy trở về lầu hồng báo tin với Thanh muội và Túc muội mau.
Hoa Xuân Xuân chưa kịp phóng mình xuống núi chợt trông thấy Hoa Thanh Thanh và Hoa Túc Túc đã xuất hiện phi thân lên.
Chờ cho Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc tới bình đài, Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương hỏi mau :
- Nhị muội, chuyện gì?
Sắc mặt Hoa Thanh Thanh căng thẳng :
- Thương tỷ, muội vừa ra quan đạo quan sát trông thấy có trên một trăm cao thủ vận y phục đủ màu sắc đang kéo vào con đường tới lầu hồng của chúng ta. Chắc chắn là bọn ngũ đại môn phái và bọn Thần Đạo giáo chứ không còn nghi ngờ gì nữa. Bây giờ Thương tỷ tính lẽ nào.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương day sang Hoa Xuân Xuân gấp lên :
- Xuân muội hãy chạy vào cổ tháp xem Phùng ca ca thế nào.
Hoa Xuân Xuân ứng thinh chạy đi liền, phút chốc trở lại lo lắng :
- Thương tỷ, Phùng ca ca hãy còn ngồi bất động, chưa luyện được chiêu thức "Càng Khôn Điên Đảo".
Chợt Hoa Thanh Thanh nói :
- Thương tỷ, bọn họ đã vào con đường tới lầu hồng của chúng ta kìa.
Bốn nàng cùng nhìn ra phía ngoài con đường quanh co vào tòa lầu hồng.
Quả nhiên có trên hai trăm cao thủ vận ô phục từng tốp kéo vào.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương khẩn trương tột độ :
- Thanh muội, Túc muội hãy đứng phía bên kia sẵn sàng chiến đấu. Ngu tỷ và Xuân muội ngăn cản bọn họ ở bên này.
Một loạt tiếng sột soạt nổi lên. Hoa Thanh Thanh, Hoa Túc Túc đã rút thanh trường kiếm ra khỏi vỏ đứng bên trái, mắt nhìn bọn người đang tiến vào con đường quanh co, thần sắc cực kỳ trầm trọng.
Ngọc Địch Tiên Nga Hoa Thương Thương và Hoa Xuân Xuân nắm chắc trường kiếm mắt quan sát về phía tòa lầu hồng.
Bốn nàng đều quyết tâm tử chiến bảo vệ cho Phùng Phá Thạch luyện chiêu thức cuối cùng.
Trước đó mấy ngày bốn nàng đã bàn bạc với nhau về điều này rồi.