Lúc đó chân Xán Xán cũng mềm nhũn, tay cũng sắp đứt, cổ thẳng tới rã rời, rốt cục cũng chống đỡ tới được nhà cửa.
“Mở —— cửa ——” nàng ngay cả khí lực nhấn chuông cửa cũng không có.
“Ba !” Cửa mở ra, Cao Vũ.
“Biểu muội! Ngươi cuối cùng cũng trở lại! Cái này phiền ngươi nữa.” Nói xong, đem một tờ danh sách mua đồ nhét vào trong tay nàng.
Xán Xán nổi giận, “Tại sao mới vừa rồi lúc ta ra cửa ngươi không đưa cho ta?”
“Khi đó không phải ta còn đang ngủ sao…”
“Lúc ta ở bên ngoài, ngươi có thể gọi điện thoại cho ta a!”
“Đúng nga…” Cao Vũ một bộ dạng bừng tỉnh đại ngộ, “Lần tới ta sẽ nhớ gọi điện cho ngươi nha.”
Xán Xán bi phẫn a!
Cho nên, vừa bò mười mấy tầng lầu, Xán Xán ngay cả nước cũng không uống một ngụm, lại một lần nữa chạy xuống lầu thay nhà tư bản đi mua đồ. Thế cho nên đại gia giữ cửa vui mừng nhìn Xán Xán, “Bây giờ tiểu cô nương thật cần lao, sáng sớm hết đi mua thức ăn lại là đi mua đồ, không tệ a, không tệ…”
Bận việc cả buổi sáng, Xán Xán ngồi phịch ở trên ghế sa lon như cục bùn lầy, bỗng nhiên điện thoại vang lên.
“Uy ——” Xán Xán yếu ớt cầm điện thoại lên.
Đầu điện thoại bên kia, thanh âm của Triệu Noãn Noãn truyền đến, “Tô Xán Xán, ngươi có quên mất cái gì hay không?”
Xán Xán giật mình một cái, “Cái gì?”
“Ta cũng biết ngươi quên mất, hôm nay là thứ mấy?”
“Thứ ba.”
“Chúng ta tuần trước mới nói xong, thứ ba muốn làm gì?”
“A!” Xán Xán nghĩ tới, cùng lúc đó trên vẻ mặt nàng cũng bắt đầu thiên biến vạn hóa.
Không sai! Thứ ba là muốn tổng vệ sinh!
“Noãn Noãn ca… Ngươi thương ta một chút đi…” Xán Xán la khóc.
“Không phải là buổi sáng đã mua món ăn sao? Ta nhớ là ta không có ngược đãi ngươi nha?”
Chuyện này trước kia đã quy định, Xán Xán cũng không muốn hủy bỏ, nhưng bây giờ trong nhà thêm Cao Vũ, sự áp bức tăng lên hai người, Xán Xán trực tiếp đã bị tróc mất một lớp da a!
“Tốt lắm tốt lắm, thực sự vất vả cho ngươi.” Triệu Noãn Noãn có chút bất đắc dĩ, “Việc khác cũng không nhờ ngươi làm, ngươi lau toàn bộ nhà một lần cho ta, nhớ dùng nước lau nhà, lau không sẽ không sạch.” Dứt lời, điện thoại bị ngắt đứt vô tình.
Cứ như vậy, muội đáng thương mua thức ăn vừa thành muội lau chùi.
Mới lau một nửa đâu, điện thoại lại vang lên.
“Uy…” thanh âm Xán Xán đã bắt đầu run rẩy.
“Biểu muội!” Thanh âm của ác ma a!
Xán Xán trong nháy mắt đông lại .
“Phiền biểu muội dọn dẹp phòng cho ta, thuận tiện đem y phục trên giường đi giặt, cám ơn nha!”
Sau đó, điện thoại lại bị đặt xuống.
Xán Xán đuối.
Cho nên, lúc thái dương hạ sơn, Xán X