Tô mẹ cả kinh, quay đầu lại thấy con gái đang đi về phía họ, giận đến thiếu chút nữa xông qua thanh lý môn hộ, bỗng dưng hai người cùng ngây ngẩn cả người khi thấy từ trong xe thể thao phía sau Tô Xán Xán bỗng xuất hiện một nam nhân cao to, đuổi theo nàng mấy bước, Tô Xán Xán quay đầu lại nói với tên ấy cái gì đó, nam nhân ấy liền đưa tay đặt lên vai Xán Xán.
“ A Lý….Đây…đây là…” Mắt Lưu Đông Qua lúc này bé như hạt đậu, vẻ mặt cực shock.
Tô Xán Xán kêu một tiếng “Mẹ!” (luôn dùng cách gọi nhẹ nhàng này khi muốn xin xỏ điều gì) rồi vươn cùi chỏ thọt Triệu Noãn Noãn một phát, anh kêu một tiếng không quen miệng cho lắm, “Mẹ…”
“Noãn Noãn a, sao lại là con a….” Mẹ nàng tăng khẩu khí, bỗng nhiên lại cảm thấy có điều không đúng, “Con vừa mới gọi ta là gì?”
Tô Xán Xán âm thầm chọc anh ấy một phát.
“Mẹ…” Triệu Noãn Noãn run rẩy cất lời.
Mẹ!!! Cái chữ này phát ra từ miệng Triệu Noãn Noãn, thực là quá kinh hãi a….mẹ nàng đột nhiên không hiểu gì cả.
Đôi mắt hạt đậu của Lưu Đông Qua trong nháy mắt hóa thành hạt đậu tương. “A Lý, chuyện này rốt cục là sao vậy?” Lưu Đông Qua gấp gáp nói, “Không phải dì nói Tam Tam…”
“Dì…” Dì làm sao biết a? Tô mẹ không giải thích được, dứt khoát quay đầu nhìn con gái một cách cực kì tàn bạo, “Xán Xán, con với Noãn Noãn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Con lại giở trò gì thế hả?!” Tô mẹ vẫn nghĩ con gái tìm Triệu Noãn Noãn về để dọa mình.
“Mẹ…” Tô Xán Xán vờ làm ra bộ dạng đáng thương, “ Con với Noãn Noãn…”
“Dì à, chúng con kết hôn rồi!” Triệu Noãn Noãn cảm giác thắt lưng bị Tô Xán Xán bấu sắp hỏng rồi, đau đớn thay nữ ma đầu kia bổ sung nửa câu còn lại.
“Kết hôn! ! !”
Thấy mẹ và Lưu Đông Qua bộ dạng như sắp té đến nơi, Tô Xán Xán trong lòng cảm thấy rất hào hứng, “Mẹ, thực xin lỗi, con vẫn chưa nói cho mẹ biết, thật ra thì con và Noãn Noãn sớm đã…” Nói một nửa, người nghe lại nghĩ nhiều hơn. Cộng thêm hai người bây giờ đang thân mật ở cùng nhau, không thông minh cũng nhìn ra quan hệ của hai người.
Lưu Đông Qua rốt cục nhìn không được, “A Lý, công ty có chút chuyện, cháu xin phép đi trước…” Dứt lời, cúp đuôi chui vào xe.. (AA: tội Qua caca ) )
“Cậu Lưu, đừng đi a! Cậu Lưu!” Nhìn mẹ gọi giữ lại, Tô Xán Xán cũng đuổi theo mấy bước, “Lưu tiên sinh, đừng mà! Tôi còn chưa kịp giới thiệu ông xã của tôi cơ mà! Lưu tiên sinh!”
“Không cần, khi khác vậy…..Có chút việc, xin phép đi trước…” Dứt lời, khởi động xe, nhanh như chớp đã không thấy bong dáng đâu.
“Lưu tiên sinh, lần sau gặp lại a!” Tô Xán Xán nhiệt tình ngoắc tay với cái đuôi xe, sau đó vui vẻ xoay người, lại thấy mặt mẹ nàng đen lại.
“Tô Xán Xán! Hai người các ngươi lên nhà cho ta”
—————————-
“Cái gì? !”
Tô mẹ nhìn tờ hôn thú với vẻ mặt “không biết nói gì”, nhanh chóng đoạt lấy, nhìn trái nhìn phải, cùng chồng nghiên cứu hồi lâu, “Ông xã, cái này có phải là thật không vậy?”
“Hình như là…”
“Ông nhìn lại cho rõ xem?”
“Cái này, chúng ta đã xem nhiều lần rồi?”
“Ừ…”
“Bố! Mẹ!” Tô Xán Xán ngắt lời bàn luận xôn xao của bố mẹ, “Hai người không cần xem nữa, là thật đó, không tin hai người có thể cầm đi hỏi.”
Tô mẹ do dự, cảm thấy lời nói của con gái thực sự không thể tin, ngược lại hỏi Triệu Noãn Noãn: “ Noãn Noãn, con nói cho dì biết, cái này có phải là thật không?”
Triệu Noãn Noãn bất đắc dĩ gật đầu, “Là thật ạ!”
“Mẹ! Mẹ thấy không, là thật đó, sao mẹ cứ không chịu tin con?”
“Đừng cãi!” Tô mẹ ngắt lời con gái, “Mẹ làm mẹ con lâu như vậy, còn không biết lời nói của con có mấy câu đáng tin sao?” Tiện đà hướng vẻ mặt hiền lành về phía Triệu Noãn Noãn, “ Noãn Noãn, con không được lừa dì nha!”
Triệu Noãn Noãn có chút chột dạ, “ Dì ơi, con không có lừa dì…”
Thật ra thì Tô Xán Xán cùng Triệu Noãn Noãn lúc nhỏ đã ở cùng nhau, nhà của hai gia đình cũng là chỗ quen biết cũ, hai người chơi với nhau từ hồi còn mặc tả, hai nhà cũng không phải là không có suy nghĩ muốn hợp tác cho hai người bọn họ. Nhưng làm sao mà tạo được cơ hội khi mà hai người họ không gọi điện cho nhau kia chứ, kiên trì suốt mấy năm, Tô mẹ bất đắc dĩ đành buông tha cho miếng thịt béo Triệu Noãn Noãn này.
Không hề nghĩ tới hôm nay hai người họ lại cầm tờ hôn thú để trước mặt mình, hai ông bà già này có thể không khiếp sợ sao?
“Noãn Noãn a, hai đứa rốt cục là bắt đầu từ khi nào vậy a?” bố Tô Xán Xán, Tô Kiến Thiết, cuối cùng không nhịn được chen vào, “ Con cùng với Noãn Noãn của chúng ta không phải vẫn không gọi cho nhau sao?
“Năm ngoái! ” ” hôm nay!”
Tô Xán Xán trợn mắt nhìn Triệu Noãn Noãn một cái, lại đang hung hăng bấm ngang hông anh một phát, Triệu Noãn Noãn vội vàng nói lại, “ Ý của con là tụi con đã bắt đầu yêu nhau từ năm ngoái, đến hôm nay mới đi làm thủ tục…”
“Nhưng chuyện như vậy sao lại không nói a?” Tô mẹ thấy nhẹ lòng, nhưng đối với hai tên giấu diếm kia cảm thấy bất mãn, “Dì cũng khuyên Xán Xán nhanh chóng tìm bạn trai, mẹ của con cũng theo oánh trách con sao không chịu kết hôn, có phải hai đứa tính bức chết hai lão già chúng ta hay không a?”
“Dì, dì đừng hiểu lầm, con không có ý đó…” Triệu Noãn Nõa nhìn thấy bộ dạng này của Tô mẹ, có chút gấp gáp, cũng may Tô Kiến Thiết bận đi ra ngoài để “thư giãn đầu óc”, ông nói với vợ, “Tốt rồi, tốt rồi, nếu đã kết hôn rồi thì đừng nói mấy cái chuyện này nữa.” Rồi tiện thể nói với Triệu Noãn Nõan, “ Noãn Noãn a, con cũng nên đổi gọi gọi bố mẹ đi.”
“Chuyện này…”
“Mau gọi đi!” Tô Xán Xán vừa nói, tay lại duỗi về hướng chiếc eo nhỏ nhắn của Triệu Noãn Noãn, Triệu Noãn Noãn ý thức được “chuyện chẳng lành”, vội mở miệng.
“Bố! Mẹ! A!”
Tiếc thay là đã muộn mất một bước. (AA: ngắt nhéo hoài, lộ h =)) )
Và cứ thế, chuyện hai người kết hôn diễn ra bằng lừa gạt và đe dọa bạo lực, cuối cùng Vu Mông hỗn (giang hồ) cũng vượt qua kiểm tra rồi.
End chap 3!
[1]: Câu này nghĩa là khi quá vui mừng vì việc gì thì dễ lơ là, mất cảnh giác, dễ sinh chuyện.
[2]: ý nói miệng mở rộng hết cỡ.
[3]: theo mình nghĩ là xui tận mạng, trăm đường tránh không khỏi số.
[4]: thực sự ko hỉu cái cụm này nghĩa là gì nữa TT^TT
Tô mẹ cả kinh, quay đầu lại thấy con gái đang đi về phía họ, giận đến thiếu chút nữa xông qua thanh lý môn hộ, bỗng dưng hai người cùng ngây ngẩn cả người khi thấy từ trong xe thể thao phía sau Tô Xán Xán bỗng xuất hiện một nam nhân cao to, đuổi theo nàng mấy bước, Tô Xán Xán quay đầu lại nói với tên ấy cái gì đó, nam nhân ấy liền đưa tay đặt lên vai Xán Xán.
“ A Lý….Đây…đây là…” Mắt Lưu Đông Qua lúc này bé như hạt đậu, vẻ mặt cực shock.
Tô Xán Xán kêu một tiếng “Mẹ!” (luôn dùng cách gọi nhẹ nhàng này khi muốn xin xỏ điều gì) rồi vươn cùi chỏ thọt Triệu Noãn Noãn một phát, anh kêu một tiếng không quen miệng cho lắm, “Mẹ…”
“Noãn Noãn a, sao lại là con a….” Mẹ nàng tăng khẩu khí, bỗng nhiên lại cảm thấy có điều không đúng, “Con vừa mới gọi ta là gì?”
Tô Xán Xán âm thầm chọc anh ấy một phát.
“Mẹ…” Triệu Noãn Noãn run rẩy cất lời.
Mẹ!!! Cái chữ này phát ra từ miệng Triệu Noãn Noãn, thực là quá kinh hãi a….mẹ nàng đột nhiên không hiểu gì cả.
Đôi mắt hạt đậu của Lưu Đông Qua trong nháy mắt hóa thành hạt đậu tương. “A Lý, chuyện này rốt cục là sao vậy?” Lưu Đông Qua gấp gáp nói, “Không phải dì nói Tam Tam…”
“Dì…” Dì làm sao biết a? Tô mẹ không giải thích được, dứt khoát quay đầu nhìn con gái một cách cực kì tàn bạo, “Xán Xán, con với Noãn Noãn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Con lại giở trò gì thế hả?!” Tô mẹ vẫn nghĩ con gái tìm Triệu Noãn Noãn về để dọa mình.
“Mẹ…” Tô Xán Xán vờ làm ra bộ dạng đáng thương, “ Con với Noãn Noãn…”
“Dì à, chúng con kết hôn rồi!” Triệu Noãn Noãn cảm giác thắt lưng bị Tô Xán Xán bấu sắp hỏng rồi, đau đớn thay nữ ma đầu kia bổ sung nửa câu còn lại.
“Kết hôn! ! !”
Thấy mẹ và Lưu Đông Qua bộ dạng như sắp té đến nơi, Tô Xán Xán trong lòng cảm thấy rất hào hứng, “Mẹ, thực xin lỗi, con vẫn chưa nói cho mẹ biết, thật ra thì con và Noãn Noãn sớm đã…” Nói một nửa, người nghe lại nghĩ nhiều hơn. Cộng thêm hai người bây giờ đang thân mật ở cùng nhau, không thông minh cũng nhìn ra quan hệ của hai người.
Lưu Đông Qua rốt cục nhìn không được, “A Lý, công ty có chút chuyện, cháu xin phép đi trước…” Dứt lời, cúp đuôi chui vào xe.. (AA: tội Qua caca ) )
“Cậu Lưu, đừng đi a! Cậu Lưu!” Nhìn mẹ gọi giữ lại, Tô Xán Xán cũng đuổi theo mấy bước, “Lưu tiên sinh, đừng mà! Tôi còn chưa kịp giới thiệu ông xã của tôi cơ mà! Lưu tiên sinh!”
“Không cần, khi khác vậy…..Có chút việc, xin phép đi trước…” Dứt lời, khởi động xe, nhanh như chớp đã không thấy bong dáng đâu.
“Lưu tiên sinh, lần sau gặp lại a!” Tô Xán Xán nhiệt tình ngoắc tay với cái đuôi xe, sau đó vui vẻ xoay người, lại thấy mặt mẹ nàng đen lại.
“Tô Xán Xán! Hai người các ngươi lên nhà cho ta”
—————————-
“Cái gì? !”
Tô mẹ nhìn tờ hôn thú với vẻ mặt “không biết nói gì”, nhanh chóng đoạt lấy, nhìn trái nhìn phải, cùng chồng nghiên cứu hồi lâu, “Ông xã, cái này có phải là thật không vậy?”
“Hình như là…”
“Ông nhìn lại cho rõ xem?”
“Cái này, chúng ta đã xem nhiều lần rồi?”
“Ừ…”
“Bố! Mẹ!” Tô Xán Xán ngắt lời bàn luận xôn xao của bố mẹ, “Hai người không cần xem nữa, là thật đó, không tin hai người có thể cầm đi hỏi.”
Tô mẹ do dự, cảm thấy lời nói của con gái thực sự không thể tin, ngược lại hỏi Triệu Noãn Noãn: “ Noãn Noãn, con nói cho dì biết, cái này có phải là thật không?”
Triệu Noãn Noãn bất đắc dĩ gật đầu, “Là thật ạ!”
“Mẹ! Mẹ thấy không, là thật đó, sao mẹ cứ không chịu tin con?”
“Đừng cãi!” Tô mẹ ngắt lời con gái, “Mẹ làm mẹ con lâu như vậy, còn không biết lời nói của con có mấy câu đáng tin sao?” Tiện đà hướng vẻ mặt hiền lành về phía Triệu Noãn Noãn, “ Noãn Noãn, con không được lừa dì nha!”
Triệu Noãn Noãn có chút chột dạ, “ Dì ơi, con không có lừa dì…”
Thật ra thì Tô Xán Xán cùng Triệu Noãn Noãn lúc nhỏ đã ở cùng nhau, nhà của hai gia đình cũng là chỗ quen biết cũ, hai người chơi với nhau từ hồi còn mặc tả, hai nhà cũng không phải là không có suy nghĩ muốn hợp tác cho hai người bọn họ. Nhưng làm sao mà tạo được cơ hội khi mà hai người họ không gọi điện cho nhau kia chứ, kiên trì suốt mấy năm, Tô mẹ bất đắc dĩ đành buông tha cho miếng thịt béo Triệu Noãn Noãn này.
Không hề nghĩ tới hôm nay hai người họ lại cầm tờ hôn thú để trước mặt mình, hai ông bà già này có thể không khiếp sợ sao?
“Noãn Noãn a, hai đứa rốt cục là bắt đầu từ khi nào vậy a?” bố Tô Xán Xán, Tô Kiến Thiết, cuối cùng không nhịn được chen vào, “ Con cùng với Noãn Noãn của chúng ta không phải vẫn không gọi cho nhau sao?
“Năm ngoái! ” ” hôm nay!”
Tô Xán Xán trợn mắt nhìn Triệu Noãn Noãn một cái, lại đang hung hăng bấm ngang hông anh một phát, Triệu Noãn Noãn vội vàng nói lại, “ Ý của con là tụi con đã bắt đầu yêu nhau từ năm ngoái, đến hôm nay mới đi làm thủ tục…”
“Nhưng chuyện như vậy sao lại không nói a?” Tô mẹ thấy nhẹ lòng, nhưng đối với hai tên giấu diếm kia cảm thấy bất mãn, “Dì cũng khuyên Xán Xán nhanh chóng tìm bạn trai, mẹ của con cũng theo oánh trách con sao không chịu kết hôn, có phải hai đứa tính bức chết hai lão già chúng ta hay không a?”
“Dì, dì đừng hiểu lầm, con không có ý đó…” Triệu Noãn Nõa nhìn thấy bộ dạng này của Tô mẹ, có chút gấp gáp, cũng may Tô Kiến Thiết bận đi ra ngoài để “thư giãn đầu óc”, ông nói với vợ, “Tốt rồi, tốt rồi, nếu đã kết hôn rồi thì đừng nói mấy cái chuyện này nữa.” Rồi tiện thể nói với Triệu Noãn Nõan, “ Noãn Noãn a, con cũng nên đổi gọi gọi bố mẹ đi.”
“Chuyện này…”
“Mau gọi đi!” Tô Xán Xán vừa nói, tay lại duỗi về hướng chiếc eo nhỏ nhắn của Triệu Noãn Noãn, Triệu Noãn Noãn ý thức được “chuyện chẳng lành”, vội mở miệng.
“Bố! Mẹ! A!”
Tiếc thay là đã muộn mất một bước. (AA: ngắt nhéo hoài, lộ h =)) )
Và cứ thế, chuyện hai người kết hôn diễn ra bằng lừa gạt và đe dọa bạo lực, cuối cùng Vu Mông hỗn (giang hồ) cũng vượt qua kiểm tra rồi.
End chap !
[]: Câu này nghĩa là khi quá vui mừng vì việc gì thì dễ lơ là, mất cảnh giác, dễ sinh chuyện.
[]: ý nói miệng mở rộng hết cỡ.
[]: theo mình nghĩ là xui tận mạng, trăm đường tránh không khỏi số.
[]: thực sự ko hỉu cái cụm này nghĩa là gì nữa TT^TT