Xán Xán nhận một chén tiếp theo lại một chén từ những người mời rượu, không bao lâu, Cao Vũ liền thấy nàng có ánh mắt mê ly, hành động chậm chạp, xem chừng nàng so với say cũng không sai biệt lắm, cuối cùng có thể lừa gạt trở về.
Khoát tay chặn lại, những người chung quanh đó lập tức biết điều một chút buông chén rượu xuống.
“Xán Xán?”
Xán Xán chậm rãi ngẩng đầu, mê man nhìn Cao Vũ, “Dạ?”
Cao Vũ thấp giọng nói, “Đừng uống, chúng ta về nhà có được hay không?”
Xán Xán lắc đầu, lại giơ chén rượu lên, liền lập tức bị Cao Vũ chặn lại .
“Ngươi say, ta đưa ngươi về.”
Vừa thấy chén rượu bị cướp đi, Xán Xán nóng nảy, “Không cần! Ta không có say! Ta còn muốn uống!”
Cao Vũ bén đưa móng vuốt đoạt chén rượu tránh xa Xán Xán, “Không cho uống nữa, theo ta trở về.”
Cái này Xán Xán khó chịu, tại sao phải về nha! Mình đã rất xui xẻo, bị tên khốn kiếp này vui đùa, lúc này ngay cả uống một hớp rượu cũng không cho nàng uống, thật là quá đáng!
Vỗ bắp đùi, nàng đứng, chỉ vào lỗ mũi Cao Vũ mắng, “Ngươi đừng quá đáng! Tại sao phải không để cho ta uống nha? Ngươi coi ta là rễ hành sao?”
Quát một cái, chẳng những Cao Vũ sửng sốt, cả quầy rượu mọi người đều sửng sốt.
Đại lão bản bị rống, cũng không phải là chuyện có thể nhìn qua thường xuyên, nhất thời, tất cả mọi người ngừng lại, nhìn thẳng Xán Xán, ngay cả DJ phía trên để cũng dừng âm nhạc lại để phối hợp với cảnh vật. Chỉ chốc lát sau, cả quầy rượu im ắng, ánh mắt của mọi người đều quăng về hướng bọn họ ngồi.
Cao Vũ không nghĩ tới Xán Xán có thể say khướt như thế, sắc mặt nhất thời âm trầm rất nhiều, đưa tay hắn nắm lấy tay Xán Xán, giảm thấp thanh âm nói, “Xán Xán, đừng làm rộn! Theo ta trở về!” Vừa nói, kéo Xán Xán đi ra ngoài.
“Ngươi buông ra!” Mượn rượu thêm sức lực, Xán Xán một phen bỏ rơi bàn tay Cao Vũ đang kéo tay nàng, chỉ vào hắn tựu mở mắng, “Ngươi bảo ta đi ta liền đi a? Cao Vũ, ta cho ngươi biết! Ngươi cho là đùa bỡn Tô Xán Xán ta dễ như vậy sao? Đừng cho là ta bình thường nhường ngươi ba phần là ngươi có thể ở trước mặt ta xưng lão đại! Ngươi coi mình là hạng gì a? Lớn lên đẹp trai rất giỏi? Lớn lên đẹp trai có thể làm cơm ăn a?”
Mắng mắng, Xán Xán mượn rượu sức lực càng phát ra lợi hại, càng mắng càng hăng hái, cuối cùng mọi người nhìn soi mói, nàng một cước bước lên ghế sa lon, dùng hết sức bình sinh nàng mắng ở đê-xi-ben cao nhất.
“Lớn lên đẹp trai cũng là Trần thế mỹ! Lớn lên đẹp trai cũng không giỏi!”
Một lúc sau, trong quán rượu lớn như thế, yên lặng đến ngay cả thanh ầm một cây kim rơi cũng có thể nghe thấy, trừ Tô Xán Xán, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Sau một vài giây, tất cả ánh mắt đồng loạt cùng quăng hướng Cao Vũ, bừng tỉnh đại ngộ.
Khi nữ nhân kia chửi mắng, Cao Vũ ở bên cạnh lui về phía sau mấy bước, mọi người theo dõi vẻ mặt phong phú của hắn.
Nhan Như Ngọc ở bên cạnh kích động đến than thở khóc lóc, Xán Xán, ngươi rốt cục dũng cảm nói ra! Xán Xán, ngươi thật là quá anh dũng!
Cùng lúc đó, sắc mặt Cao Vũ từ hồng đến trắng, từ trắng chuyển thành xanh, từ xanh nhanh chóng biến thành màu đen.
Sau khi trầm mặc, trong đám người bắt đầu phát ra thanh âm xột xoạt tốt, sau đó càng ngày càng nhiều, mọi người bắt đầu thì thào, rối rít thảo luận tin tức kinh người này.
Xán Xán mắng xong một hồi, sức rượu đi xuống, ngất ngất núc ních đứng ở trên ghế sa lon, tiếp nhận ánh mắt thương cảm của mọi người.
Quá đáng thương! Thật là quá đáng thương!
Cao Vũ giận đến phát run, tóm lấy cổ tay Xán Xán, cố gắng áp chế nội tâm tức giận.
“Tô Xán Xán! Ngươi trở về cho ta!”
Giọng nói quá lớn, Xán Xán bị đau, lập tức kích động lên, “Ta không đi về! Ta không đi về! Ta không đi về… Cái tên bại hoại này, khốn kiếp, khốn kiếp, yêu tinh hại người! Ta không nên lại bị ngươi lừa…”
Trong đám người thảo luận phát ra càng kịch liệt, mọi người đối với Tô Xán Xán lại thêm mấy phần thương cảm.
Nội tâm tức giận của Cao Vũ đã đạt tới vài điểm, nghiêm mặt, không chút khách khí nắm tay Xán Xán kéo, đem nàng ra bên ngoài. Nữa tiếp tục như vậy, đừng nói thanh danh cả đời của hắn, ngay cả “Hành lang thời gian gấp khúc” này cũng bị cái nữ nhân này đập phá tan hoang.
“Ta không đi, ngươi buông…” Xán Xán được một phen nước mũi nước mắt tràn lan, tất cả mọi người yên lặng tránh ra tạo thành một lối, đưa mắt nhìn Cao Vũ kéo Xán Xán đi ra ngoài, trong lòng mặc niệm ——
Quá đáng thương, thật là quá đáng thương!
Mắt thấy Xán Xán nhanh bị Cao Vũ kéo ra khỏi quầy rượu .
Bỗng nhiên, không biết từ nơi nào lao ra một nữ nhân.
“Cao Vũ ở nơi đâu?”
Mọi người sửng sốt, thì ra là trò hay còn chưa có diễn xong, kích thích hơn còn đang ở phía sau!
Xán Xán nhận một chén tiếp theo lại một chén từ những người mời rượu, không bao lâu, Cao Vũ liền thấy nàng có ánh mắt mê ly, hành động chậm chạp, xem chừng nàng so với say cũng không sai biệt lắm, cuối cùng có thể lừa gạt trở về.
Khoát tay chặn lại, những người chung quanh đó lập tức biết điều một chút buông chén rượu xuống.
“Xán Xán?”
Xán Xán chậm rãi ngẩng đầu, mê man nhìn Cao Vũ, “Dạ?”
Cao Vũ thấp giọng nói, “Đừng uống, chúng ta về nhà có được hay không?”
Xán Xán lắc đầu, lại giơ chén rượu lên, liền lập tức bị Cao Vũ chặn lại .
“Ngươi say, ta đưa ngươi về.”
Vừa thấy chén rượu bị cướp đi, Xán Xán nóng nảy, “Không cần! Ta không có say! Ta còn muốn uống!”
Cao Vũ bén đưa móng vuốt đoạt chén rượu tránh xa Xán Xán, “Không cho uống nữa, theo ta trở về.”
Cái này Xán Xán khó chịu, tại sao phải về nha! Mình đã rất xui xẻo, bị tên khốn kiếp này vui đùa, lúc này ngay cả uống một hớp rượu cũng không cho nàng uống, thật là quá đáng!
Vỗ bắp đùi, nàng đứng, chỉ vào lỗ mũi Cao Vũ mắng, “Ngươi đừng quá đáng! Tại sao phải không để cho ta uống nha? Ngươi coi ta là rễ hành sao?”
Quát một cái, chẳng những Cao Vũ sửng sốt, cả quầy rượu mọi người đều sửng sốt.
Đại lão bản bị rống, cũng không phải là chuyện có thể nhìn qua thường xuyên, nhất thời, tất cả mọi người ngừng lại, nhìn thẳng Xán Xán, ngay cả DJ phía trên để cũng dừng âm nhạc lại để phối hợp với cảnh vật. Chỉ chốc lát sau, cả quầy rượu im ắng, ánh mắt của mọi người đều quăng về hướng bọn họ ngồi.
Cao Vũ không nghĩ tới Xán Xán có thể say khướt như thế, sắc mặt nhất thời âm trầm rất nhiều, đưa tay hắn nắm lấy tay Xán Xán, giảm thấp thanh âm nói, “Xán Xán, đừng làm rộn! Theo ta trở về!” Vừa nói, kéo Xán Xán đi ra ngoài.
“Ngươi buông ra!” Mượn rượu thêm sức lực, Xán Xán một phen bỏ rơi bàn tay Cao Vũ đang kéo tay nàng, chỉ vào hắn tựu mở mắng, “Ngươi bảo ta đi ta liền đi a? Cao Vũ, ta cho ngươi biết! Ngươi cho là đùa bỡn Tô Xán Xán ta dễ như vậy sao? Đừng cho là ta bình thường nhường ngươi ba phần là ngươi có thể ở trước mặt ta xưng lão đại! Ngươi coi mình là hạng gì a? Lớn lên đẹp trai rất giỏi? Lớn lên đẹp trai có thể làm cơm ăn a?”
Mắng mắng, Xán Xán mượn rượu sức lực càng phát ra lợi hại, càng mắng càng hăng hái, cuối cùng mọi người nhìn soi mói, nàng một cước bước lên ghế sa lon, dùng hết sức bình sinh nàng mắng ở đê-xi-ben cao nhất.
“Lớn lên đẹp trai cũng là Trần thế mỹ! Lớn lên đẹp trai cũng không giỏi!”
Một lúc sau, trong quán rượu lớn như thế, yên lặng đến ngay cả thanh ầm một cây kim rơi cũng có thể nghe thấy, trừ Tô Xán Xán, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Sau một vài giây, tất cả ánh mắt đồng loạt cùng quăng hướng Cao Vũ, bừng tỉnh đại ngộ.
Khi nữ nhân kia chửi mắng, Cao Vũ ở bên cạnh lui về phía sau mấy bước, mọi người theo dõi vẻ mặt phong phú của hắn.
Nhan Như Ngọc ở bên cạnh kích động đến than thở khóc lóc, Xán Xán, ngươi rốt cục dũng cảm nói ra! Xán Xán, ngươi thật là quá anh dũng!
Cùng lúc đó, sắc mặt Cao Vũ từ hồng đến trắng, từ trắng chuyển thành xanh, từ xanh nhanh chóng biến thành màu đen.
Sau khi trầm mặc, trong đám người bắt đầu phát ra thanh âm xột xoạt tốt, sau đó càng ngày càng nhiều, mọi người bắt đầu thì thào, rối rít thảo luận tin tức kinh người này.
Xán Xán mắng xong một hồi, sức rượu đi xuống, ngất ngất núc ních đứng ở trên ghế sa lon, tiếp nhận ánh mắt thương cảm của mọi người.
Quá đáng thương! Thật là quá đáng thương!
Cao Vũ giận đến phát run, tóm lấy cổ tay Xán Xán, cố gắng áp chế nội tâm tức giận.
“Tô Xán Xán! Ngươi trở về cho ta!”
Giọng nói quá lớn, Xán Xán bị đau, lập tức kích động lên, “Ta không đi về! Ta không đi về! Ta không đi về… Cái tên bại hoại này, khốn kiếp, khốn kiếp, yêu tinh hại người! Ta không nên lại bị ngươi lừa…”
Trong đám người thảo luận phát ra càng kịch liệt, mọi người đối với Tô Xán Xán lại thêm mấy phần thương cảm.
Nội tâm tức giận của Cao Vũ đã đạt tới vài điểm, nghiêm mặt, không chút khách khí nắm tay Xán Xán kéo, đem nàng ra bên ngoài. Nữa tiếp tục như vậy, đừng nói thanh danh cả đời của hắn, ngay cả “Hành lang thời gian gấp khúc” này cũng bị cái nữ nhân này đập phá tan hoang.
“Ta không đi, ngươi buông…” Xán Xán được một phen nước mũi nước mắt tràn lan, tất cả mọi người yên lặng tránh ra tạo thành một lối, đưa mắt nhìn Cao Vũ kéo Xán Xán đi ra ngoài, trong lòng mặc niệm ——
Quá đáng thương, thật là quá đáng thương!
Mắt thấy Xán Xán nhanh bị Cao Vũ kéo ra khỏi quầy rượu .
Bỗng nhiên, không biết từ nơi nào lao ra một nữ nhân.
“Cao Vũ ở nơi đâu?”
Mọi người sửng sốt, thì ra là trò hay còn chưa có diễn xong, kích thích hơn còn đang ở phía sau!