- Tại sao vậy? - cô tiếc nuối nhìn Anna, Anna lại khổ sở không biết nên giải thích với tổng giám đốc như thế nào. Không sai, anh cũng chính muốn hỏi Anna như vậy
- Vì....vì em mang thai.....
Mang, mang thai??!!! Cô chưa từng nghe Anna đã có kết hôn, hơn nữa cũng không thấy hẹn hò với bạn trai, làm sao có thai được? Trừ phi, trừ phi là bị ăn. Nghĩ đến đó, Hạ Phong trợn mắt lớn nhìn Anna. Bị nhìn đến xấu hổ, Anna không biết làm sao lại dời tầm mắt sang người đứng bên cạnh
- Ai, mấy cái người này, quan tâm đến đời tư của người ta làm gì. Anna dù sao cũng đã tận lực với chúng ta, bây giờ có thai, cũng nên tịnh dưỡng một chút, cùng lắm cũng còn rất nhiều nhân tài ở Phúc Nhật kia mà - Minh Triết mạnh miệng nói, mắt lại để ý biểu cảm của hai người. Tử Thiên nheo nheo mắt nhìn hắn, anh còn chưa nói cái gì, sao hắn lại vội vàng nói nhiều như con vẹt điên
- Anna, em bé được bao nhiêu tháng rồi?
- 1....1 tháng.....
Đứa trẻ được một tháng rồi. Tất nhiên sẽ không thể bỏ đi được. Hạ Phong mắt chùng xuống. Ở công ty này, Anna là đồng nghiệp nữ cô thân cận nhất, cô ấy nghỉ việc, cô sẽ rất buồn a. Cùng lắm hàng tuần sẽ đến bầu bạn với hai mẹ con cô ấy. Đang não nề thở dài, Hạ Phong lại liếc thấy biểu hiện kì lạ của Minh Triết, cố gắng ra hiệu gì đó với Anna, nhưng đáng tiếc Anna đang cúi đầu nên không có nhìn thấy
Cô vốn thấy cũng rất kì lạ. Minh Triết cũng không được tính là quá thân thiết với Anna. Chỉ là vì tính chất công việc nên hai người thường xuyên nói chuyện với nhau, bạn bè cũng có thể miễn cưỡng là nói. Bây giờ chuyện Anna mang thai, hắn đột nhiên như ngựa mất cương, chạy tới đây nói thay cô ấy vài lời, à không, rất nhiều lời là đằng khác
Tử Thiên cũng không nói nhiều, anh dù sao cũng tôn trọng phụ nữ mang thai, sẽ để Anna nghỉ phép cho đến khi sinh xong, nhưng anh cũng thường thấy, dựa theo tính cách của Anna, sẽ đi làm đến thêm vài tháng nữa, tại sao bây giờ xin nghỉ, có phải còn quá sớm? Còn cái tên Minh Triết mỏ nhọn, nói nhiều như vậy làm gì, cũng đâu phải cậu ta có con
Nhận được cái gật đầu của anh, Anna vừa mừng vừa buồn. Sau này ở nhà sẽ rất chán. Nhưng tại sao Hạ Phong lại thấy, Minh Triết kia lại vui mừng còn hơn Anna, kì quái!
- Anna, đứa bé.....là con của ai vậy? - nghe đến câu hỏi của cô, Anna lắp bắp đến không nói nên lời, sắc mặt trắng bệt thấy rõ. Đừng nói là chính cô ấy cũng không biết điều này
- Chuyện riêng.....của người ta, em hỏi làm cái gì tiểu Phong? - Anna chưa lên tiếng, Minh Triết đã lên tiếng, bước lên một bước che chắn cô ấy nói. Thậm chí mắt còn nhắm nhắm mở mở
- Tiểu Phong hỏi cô ấy, có phải hỏi cậu đâu - Tử Thiên khó chịu mở miệng - không lẽ cô ấy không biết ba đứa trẻ là ai - Anna run rẩy siết chặt lồng ngực trái, vải áo nhăn nhúm lại
- Cậu cũng nhiều chuyện quá rồi đó
- Người nhiều chuyện não ngắn mới là cậu mà
- TẠ TỬ THIÊN! - Minh Triết tức giận hét lớn, nếu tiếp tục cãi với anh chuyện này, hắn sẽ tức đến lộn ruột mất. Tử Thiên vẫn bình thản như không, quay mặt sang nói nhỏ với cô
- Cậu ta lúc cãi không lại sẽ nói ra những câu vô nghĩa thế này - Hạ Phong ở bên cạnh cười khẽ. Thì ra là vậy
- TẠ TỬ THIÊN - Tử Thiên nhếch môi nhìn hắn. Đáng đời!
- Anna, nói tôi biết, đứa em là của ai? - bỏ qua hai người đàn ông nóng tính, cô kéo Anna lại gần mình hỏi, nhận ra bàn tay cô ấy đã lạnh ngắt từ lúc nào. Tại sao phải sợ hãi?
- Là......là của Minh Triết - Anna thở hắt ra nói sự thật. Minh Triết trợn mắt bất lực nhìn Anna
- Cái....cái gì? - cả cô và anh đều đồng loạt kinh ngạc
Chuyện xảy ra từ hơn một tháng trước. Lúc đó Anna vừa tan làm về. Ở công ty, hiện tại cô là người về sau cùng. Giám đốc sau khi cùng Hạ Phong đi ăn tối, phó tổng cũng liền vui vẻ ra về. Lúc đó đã hơn 11 giờ, cô vừa đi xuống bãi đậu xe nhận được điện thoại của phó tổng. Dù vậy, không phải hắn điện thoại, mà là một bồi bàn ở quán bar
Sau khi nhận được địa chỉ, Anna lập tức lái xe đến chỗ đó đưa hắn về. Cả người hắn mềm nhũn không thể cử động nổi. Miệng liên tục đòi rượu, còn mùi hôi bốc ra Anna không thể chịu nổi. Hình như là hắn vừa chia tay với bạn gái, cứ tỉnh một chút là lại chửi bới cô gái tên Tịnh Như bắt cá hai tay. Thật không ngờ, người như hắn cũng có ngày bị gái chơi lại
Anna nhịn không được mà cười. Cũng không biết nhà hắn ở đâu, thôi thì cô đành đưa hắn về khách sạn gần nhà cô, như vậy sáng mai có thể tiện đến mà giải thích với hắn. Phó tổng của cô là người vô cùng cố chấp, trẻ con cũng chẳng khác nào bạn của hắn, lại thích đùa giỡn, cũng có một chút không được thông minh
Không ngờ, thật không ngờ khi đưa hắn về phòng, cô vạn lần không thể ngờ tới hắn lại tưởng nhầm cô là Tịnh Như của hắn. Một phát lôi cô lên giường, cũng không cho cô chống cự, ngang nhiên mà cướp đi lần đầu tiên của cô. Cứ như vậy cho đến sáng hôm sau, Anna nhớ lại liền ngồi trên giường khóc thút thít, hắn dỗ thế nào cũng không chịu nín
Lấy lí do trễ công việc, hắn đưa cô đi mua mấy bộ đồ mới, cùng ăn sáng rồi đến công ty bằng xe của cô. Anna từ đầu đến cuối cũng không hề mở miệng, lại bày ra vẻ mặt uất ức, sau đó lại trở về vẻ lạnh lùng như đá tảng đối với hắn. Cho dù Minh Triết có xin lỗi hay thậm chí là nói chuyện với cô, cô cũng chẳng mảy may đóai hoài
Những ngày sau đó, cứ thấy mặt hắn, cô cũng sẽ tránh, mà thấy mặt cô, hắn cũng tránh. Cùng lắm mỗi lần muốn vào phòng anh, hắn sẽ đi ngang qua bàn làm việc của cô. Lúc đó, Anna vẫn chúi đầu vào công việc, làm hắn có một chút hụt hẫng. Dù sao cũng là do hắn làm nên tội, rõ biết Anna là người đàng hoàng, chỉnh chu, có trách nhiệm với bản thân, vậy mà hắn lại trốn tránh đối với cô
Tuy rằng sau này cố tỏ ra thân thiện như lúc đầu, thân thiện gì đó, vẫn là không đỡ nổi. Đến mấy hôm trước, Minh Triết mới nhận được tin nhắn của Anna. Lập tức ba chân bốn cẳng đưa đến cô đến bệnh viện. Siêu âm đã là có con 1 tháng. Chỉ có một đêm, chỉ có một lần tại sao lại có thể dính được. Minh Triết cũng cảm thấy khó tin đến không ngờ
Anna thì mặt xanh xao đến khó tả. Tựa hồ đứng còn không nổi. Nếu ba mẹ cô mà biết chuyện chưa chồng đã chửa, hẳn là sẽ giết chết cô mất. Nhìn cô gái nhỏ cắn răng chịu đựng một mình mà không nói với hắn, Minh Triết đột nhiên có trách nhiệm đầy mình, cũng phải có trách nhiệm với đứa con của mình. Cho nên giây phút hắn mở miệng, Anna liền chen vào câu "Đi phá thai đi!"
Hắn tức giận liền mắng cô một trận. Một đứa bé, sao có thể nói bỏ là bỏ dễ dàng được. Cô đã là mẹ, sao có thể nói ra những lời đó. Mắt một lần nữa lại thấy nước mắt của cô lăn dài, hắn không kiềm nổi mà ôm cô vào lòng. Hứa sẽ chịu trách nhiệm đến cùng, mong cô đừng có suy nghĩ đi bỏ đứa trẻ này của hắn
Nhận thấy mình đã là ba, cũng có một chút hạnh phúc len lỏi trong lòng. Anna trong mắt hắn bây giờ như cô vợ nhỏ. Anna thực chất rất hiền, tư chất lại không tồi, trước đây làm việc cùng nhau, cô cũng rất hiểu ý hắn, có thể hoàn hảo trở thành mẹ hiền dâu ngoan. Cho nên hôm nay đến đây chính là muốn xin nghỉ ở công ty, không ngờ lại bị hai con cáo già này moi cho ra chuyện
Hắn biết Tử Thiên thông minh, nhìn một cái cũng biết thái độ của hắn có vấn đề, chỉ là tốt bụng không muốn tra hỏi. Nhưng mà cô vợ nhỏ ngồi cạnh cũng rất đa nghi, lém lỉnh nhìn thấy Anna đơn giản bộc lộ run sợ ra ngoài, lợi dụng điểm yếu lòng mà moi ra sự thật. Hắn đúng là càng ngày càng thấy Hạ Phong nguy hiểm thập phần
- Vì....vì em mang thai.....
Mang, mang thai??!!! Cô chưa từng nghe Anna đã có kết hôn, hơn nữa cũng không thấy hẹn hò với bạn trai, làm sao có thai được? Trừ phi, trừ phi là bị ăn. Nghĩ đến đó, Hạ Phong trợn mắt lớn nhìn Anna. Bị nhìn đến xấu hổ, Anna không biết làm sao lại dời tầm mắt sang người đứng bên cạnh
- Ai, mấy cái người này, quan tâm đến đời tư của người ta làm gì. Anna dù sao cũng đã tận lực với chúng ta, bây giờ có thai, cũng nên tịnh dưỡng một chút, cùng lắm cũng còn rất nhiều nhân tài ở Phúc Nhật kia mà - Minh Triết mạnh miệng nói, mắt lại để ý biểu cảm của hai người. Tử Thiên nheo nheo mắt nhìn hắn, anh còn chưa nói cái gì, sao hắn lại vội vàng nói nhiều như con vẹt điên
- Anna, em bé được bao nhiêu tháng rồi?
- 1....1 tháng.....
Đứa trẻ được một tháng rồi. Tất nhiên sẽ không thể bỏ đi được. Hạ Phong mắt chùng xuống. Ở công ty này, Anna là đồng nghiệp nữ cô thân cận nhất, cô ấy nghỉ việc, cô sẽ rất buồn a. Cùng lắm hàng tuần sẽ đến bầu bạn với hai mẹ con cô ấy. Đang não nề thở dài, Hạ Phong lại liếc thấy biểu hiện kì lạ của Minh Triết, cố gắng ra hiệu gì đó với Anna, nhưng đáng tiếc Anna đang cúi đầu nên không có nhìn thấy
Cô vốn thấy cũng rất kì lạ. Minh Triết cũng không được tính là quá thân thiết với Anna. Chỉ là vì tính chất công việc nên hai người thường xuyên nói chuyện với nhau, bạn bè cũng có thể miễn cưỡng là nói. Bây giờ chuyện Anna mang thai, hắn đột nhiên như ngựa mất cương, chạy tới đây nói thay cô ấy vài lời, à không, rất nhiều lời là đằng khác
Tử Thiên cũng không nói nhiều, anh dù sao cũng tôn trọng phụ nữ mang thai, sẽ để Anna nghỉ phép cho đến khi sinh xong, nhưng anh cũng thường thấy, dựa theo tính cách của Anna, sẽ đi làm đến thêm vài tháng nữa, tại sao bây giờ xin nghỉ, có phải còn quá sớm? Còn cái tên Minh Triết mỏ nhọn, nói nhiều như vậy làm gì, cũng đâu phải cậu ta có con
Nhận được cái gật đầu của anh, Anna vừa mừng vừa buồn. Sau này ở nhà sẽ rất chán. Nhưng tại sao Hạ Phong lại thấy, Minh Triết kia lại vui mừng còn hơn Anna, kì quái!
- Anna, đứa bé.....là con của ai vậy? - nghe đến câu hỏi của cô, Anna lắp bắp đến không nói nên lời, sắc mặt trắng bệt thấy rõ. Đừng nói là chính cô ấy cũng không biết điều này
- Chuyện riêng.....của người ta, em hỏi làm cái gì tiểu Phong? - Anna chưa lên tiếng, Minh Triết đã lên tiếng, bước lên một bước che chắn cô ấy nói. Thậm chí mắt còn nhắm nhắm mở mở
- Tiểu Phong hỏi cô ấy, có phải hỏi cậu đâu - Tử Thiên khó chịu mở miệng - không lẽ cô ấy không biết ba đứa trẻ là ai - Anna run rẩy siết chặt lồng ngực trái, vải áo nhăn nhúm lại
- Cậu cũng nhiều chuyện quá rồi đó
- Người nhiều chuyện não ngắn mới là cậu mà
- TẠ TỬ THIÊN! - Minh Triết tức giận hét lớn, nếu tiếp tục cãi với anh chuyện này, hắn sẽ tức đến lộn ruột mất. Tử Thiên vẫn bình thản như không, quay mặt sang nói nhỏ với cô
- Cậu ta lúc cãi không lại sẽ nói ra những câu vô nghĩa thế này - Hạ Phong ở bên cạnh cười khẽ. Thì ra là vậy
- TẠ TỬ THIÊN - Tử Thiên nhếch môi nhìn hắn. Đáng đời!
- Anna, nói tôi biết, đứa em là của ai? - bỏ qua hai người đàn ông nóng tính, cô kéo Anna lại gần mình hỏi, nhận ra bàn tay cô ấy đã lạnh ngắt từ lúc nào. Tại sao phải sợ hãi?
- Là......là của Minh Triết - Anna thở hắt ra nói sự thật. Minh Triết trợn mắt bất lực nhìn Anna
- Cái....cái gì? - cả cô và anh đều đồng loạt kinh ngạc
Chuyện xảy ra từ hơn một tháng trước. Lúc đó Anna vừa tan làm về. Ở công ty, hiện tại cô là người về sau cùng. Giám đốc sau khi cùng Hạ Phong đi ăn tối, phó tổng cũng liền vui vẻ ra về. Lúc đó đã hơn 11 giờ, cô vừa đi xuống bãi đậu xe nhận được điện thoại của phó tổng. Dù vậy, không phải hắn điện thoại, mà là một bồi bàn ở quán bar
Sau khi nhận được địa chỉ, Anna lập tức lái xe đến chỗ đó đưa hắn về. Cả người hắn mềm nhũn không thể cử động nổi. Miệng liên tục đòi rượu, còn mùi hôi bốc ra Anna không thể chịu nổi. Hình như là hắn vừa chia tay với bạn gái, cứ tỉnh một chút là lại chửi bới cô gái tên Tịnh Như bắt cá hai tay. Thật không ngờ, người như hắn cũng có ngày bị gái chơi lại
Anna nhịn không được mà cười. Cũng không biết nhà hắn ở đâu, thôi thì cô đành đưa hắn về khách sạn gần nhà cô, như vậy sáng mai có thể tiện đến mà giải thích với hắn. Phó tổng của cô là người vô cùng cố chấp, trẻ con cũng chẳng khác nào bạn của hắn, lại thích đùa giỡn, cũng có một chút không được thông minh
Không ngờ, thật không ngờ khi đưa hắn về phòng, cô vạn lần không thể ngờ tới hắn lại tưởng nhầm cô là Tịnh Như của hắn. Một phát lôi cô lên giường, cũng không cho cô chống cự, ngang nhiên mà cướp đi lần đầu tiên của cô. Cứ như vậy cho đến sáng hôm sau, Anna nhớ lại liền ngồi trên giường khóc thút thít, hắn dỗ thế nào cũng không chịu nín
Lấy lí do trễ công việc, hắn đưa cô đi mua mấy bộ đồ mới, cùng ăn sáng rồi đến công ty bằng xe của cô. Anna từ đầu đến cuối cũng không hề mở miệng, lại bày ra vẻ mặt uất ức, sau đó lại trở về vẻ lạnh lùng như đá tảng đối với hắn. Cho dù Minh Triết có xin lỗi hay thậm chí là nói chuyện với cô, cô cũng chẳng mảy may đóai hoài
Những ngày sau đó, cứ thấy mặt hắn, cô cũng sẽ tránh, mà thấy mặt cô, hắn cũng tránh. Cùng lắm mỗi lần muốn vào phòng anh, hắn sẽ đi ngang qua bàn làm việc của cô. Lúc đó, Anna vẫn chúi đầu vào công việc, làm hắn có một chút hụt hẫng. Dù sao cũng là do hắn làm nên tội, rõ biết Anna là người đàng hoàng, chỉnh chu, có trách nhiệm với bản thân, vậy mà hắn lại trốn tránh đối với cô
Tuy rằng sau này cố tỏ ra thân thiện như lúc đầu, thân thiện gì đó, vẫn là không đỡ nổi. Đến mấy hôm trước, Minh Triết mới nhận được tin nhắn của Anna. Lập tức ba chân bốn cẳng đưa đến cô đến bệnh viện. Siêu âm đã là có con 1 tháng. Chỉ có một đêm, chỉ có một lần tại sao lại có thể dính được. Minh Triết cũng cảm thấy khó tin đến không ngờ
Anna thì mặt xanh xao đến khó tả. Tựa hồ đứng còn không nổi. Nếu ba mẹ cô mà biết chuyện chưa chồng đã chửa, hẳn là sẽ giết chết cô mất. Nhìn cô gái nhỏ cắn răng chịu đựng một mình mà không nói với hắn, Minh Triết đột nhiên có trách nhiệm đầy mình, cũng phải có trách nhiệm với đứa con của mình. Cho nên giây phút hắn mở miệng, Anna liền chen vào câu "Đi phá thai đi!"
Hắn tức giận liền mắng cô một trận. Một đứa bé, sao có thể nói bỏ là bỏ dễ dàng được. Cô đã là mẹ, sao có thể nói ra những lời đó. Mắt một lần nữa lại thấy nước mắt của cô lăn dài, hắn không kiềm nổi mà ôm cô vào lòng. Hứa sẽ chịu trách nhiệm đến cùng, mong cô đừng có suy nghĩ đi bỏ đứa trẻ này của hắn
Nhận thấy mình đã là ba, cũng có một chút hạnh phúc len lỏi trong lòng. Anna trong mắt hắn bây giờ như cô vợ nhỏ. Anna thực chất rất hiền, tư chất lại không tồi, trước đây làm việc cùng nhau, cô cũng rất hiểu ý hắn, có thể hoàn hảo trở thành mẹ hiền dâu ngoan. Cho nên hôm nay đến đây chính là muốn xin nghỉ ở công ty, không ngờ lại bị hai con cáo già này moi cho ra chuyện
Hắn biết Tử Thiên thông minh, nhìn một cái cũng biết thái độ của hắn có vấn đề, chỉ là tốt bụng không muốn tra hỏi. Nhưng mà cô vợ nhỏ ngồi cạnh cũng rất đa nghi, lém lỉnh nhìn thấy Anna đơn giản bộc lộ run sợ ra ngoài, lợi dụng điểm yếu lòng mà moi ra sự thật. Hắn đúng là càng ngày càng thấy Hạ Phong nguy hiểm thập phần