Trả lời lại là Jessica, cô tình cờ nghe được thành viên tổ kế hoạch thảo luận với nhau về thiên hương đào tạo các thực tập sinh, trong đó YoonA là một trong ba thực tập sinh được chọn vào lớp diễn xuất chuyên sâu.
- Thật à Sica unnie?
Yoona nghe xong reo lên vui sướng, còn hôn lên má Jessica một cái:
Sooyoung nhìn mà hâm mộ, cô cũng thích theo đuổi diễn xuất lắm, tất nhiên trong công ty có lớp diễn xuất, ai muốn theo học thì đăng ký, nhưng thực tập sinh được chọn tất nhiên được học lớp chuyên sâu hơn, nhất thời đem tâm sự trong lòng lộ ra:
- Sung-won oppa, liệu bọn em có cơ hội debut không?
Jessica cũng chăm chú nhìn Kim Sung-won, bốn năm qua cô nhìn không ít thực tập sinh bên cạnh mình được debut, người được công ty cho đi học chuyên sâu, còn mình chưa có động tĩnh gì, nhiều lúc nghi ngờ về bản thân, chẳng lẽ mình không đủ năng lực?
Cuộc đời thực tập sinh không dễ dàng, hàng tuần, hàng tháng đều có cuộc kiểm tra, nếu biểu hiện không tốt, sẽ bị xếp vào đội dưới, đãi ngộ thấp hơn, ít được chút ý hơn, cho nên không ai dám lơi lỏng, luyện tập vất vả như thế, học tập tất nhiên bị ảnh hưởng. Ở đất nước chưa bao giờ thiếu học sinh chăm chỉ học ngày học đêm này, cô lỡ mấy năm học tập rồi, nếu không được debut, đi học không đua tranh được với bọn họ, tương lai ở đâu?
- Đây chỉ là ý kiến cá nhân của anh thôi, ở tuổi bọn em, chính là thời kỳ trưởng thành tốt nhất, chỉ cần nỗ lực, tất cả đều có khả năng.
Ngay cả YoonA hoạt bát nhất cũng yên tĩnh lại, Kim Sung-won lúc này không dám đánh giá tùy tiện nữa, chỉ khích lệ:
- Công ty SM coi trọng ngoại hình lẫn sự đa tài của nghệ sĩ, năm đứa đều xinh đẹp tài giỏi, khả năng lớn đấy.
Nói tới đó vỗ tay:
- Được rồi, mấy đứa mua cơm ở nơi nào vậy? Trông quen quá.
- Hi hi.
Yoona vô tư nhất, nghe hỏi thế cười lớn:
- Scandal của anh mới xuất hiện, quán cơm này liền ra sức tuyên truyền "hộp cơm tình yêu", còn chụp ảnh đưa lên mạng khoe Moon Geun-young tiền bối mua cơm nhà mình, bây giờ ở Seoul không mấy ai không biết họ nữa.
Kim Sung-won bấy giờ xem địa chỉ trên hộp cơm:
- Đúng là nó rồi.
Yoona nhảy ngay tới bên vai Kim Sung-won, chẳng hề cố kỵ ôm tay y:
- Chẳng lẽ đúng thật sao?
- Ừ, đừng nghe người ta nói linh tinh, cô ấy chẳng qua muốn nhờ anh chỉ yếu quyết học ngoại ngữ thôi, hộp cơm đó là để hối lộ.
Kim Sung-won cố ý trừng mắt lên:
- Ít nhất người ta nhờ vả còn mang lễ vật tới trước, mấy đứa hay rồi, phải đòi mới có, hơn nữa còn đối phó qua loa.
- Được, coi như học phí, bọn em sẽ thu dọn nhà cho anh.
Năm cô gái sắn tay áo, làm tư thái chuẩn bị dọn dẹp vệ sinh, YoonA mở túi lấy ra từng cái tạp dề chia cho đám chị em, cuối cùng lấy cái tạp dề lớn màu hồng, in hình Keroro:
- Cái này của Sung-won oppa.
- Không đeo.
Kim Sung-won thái độ dứt khoát.
- Không đeo không được.
Yoona giơ tạp dề lên:
- Cái này do Seohyun mua cho anh, cực kiếm đấy.
Nhìn cái hình keroro là Kim Sung-won biết Seohyun chuẩn bị rồi, không ngờ cô bé như bông trắng bị nha đầu YoonA này làm hư.
- Anh mà không đeo, Seohyun về nhà sẽ đóng cửa khóc trong phòng đó.
Yoona so cánh tay của mình và Kim Sung-won, thấy dùng sức không ăn thua, chuyển sang thế công tình cảm:
- Lại không có người ngoài, anh mặc đi.
Sooyoung và Yuri cùng vào hùa:
Cuối cùng Kim Sung-won bị đánh bại bởi đôi mắt tội nghiệp của Seohyun, cực kỳ không tình nguyện đeo tạp dề hết sức nữ tính vào, chuyện này mà để đám Kang Ho-dong biết chắc thành vết nhơ suốt đời y mất.
Năm cô gái đeo tạp dề đủ màu vào, bắt đầu phân công nhau quét dọn nhà cửa, là nam nhân độc thân, Kim Sung-won tuy không tới mức biến nhà mình thành bãi rác, song cũng chẳng chú ý quét tước nhà cửa mấy, nhìn năm cô gái qua qua lại lại dọn dẹp cũng hài lòng lắm.
Song như người ta nói, chuyện tốt chẳng bao giờ dài lâu.
- Sung-won oppa, chỗ này cao quá em không với tới, lau giúp em được không?
Giọng của Yuri:
- Anh Sung-won giúp em chuyển ghế sô pha qua một bên với.
Là Seohyun chọn việc vất vả nhất, lau sàn nhà:
- Sung-won oppa, vắt cho em cái khăn này với.
Yoona làm việc còn cần người giúp:
...
Kim Sung-won vốn định lờ đi, nhưng bị giọng nũng nịu ngọt phát ngấy của mấy nha đầu đó làm sởn hết cả gái ốc, đành đứng lên giúp ... Nói tóm lại y bị năm cô gái sai như sai vặt, cho dù với thể chất được rèn luyện ở hoàn cảnh khắc nghiệt như đảo Dokdo, hai tiếng sau Kim Sung-won đổ gục xuống ghế sô pha ... Năm nha đầu đó quá giỏi dằn vặt người ta.
- Sung-won oppa, bọn em hâm nóng thức ăn, anh đợi ăn là được.
Yoona cười hì hì đắp khăn mặt lên mặt Kim Sung-won:
- Nhìn căn nhà rực rỡ hẳn lên, thật là thoải mái.
Sooyoung và Yuri lấy những món trang trí nhỏ mình mang tới treo khắp nơi:
Hôm nay không còn sức đâu mà nấu nướng nữa rồi, Kim Sung-won nằm ì ra đó, nghe năm tiểu nha đầu líu ríu thảo luận bỏ cái này, treo cái kia, kệ, lần này quyết nằm hưởng thụ thôi, đến khi YoonA kéo dậy giục đi rửa tay ăn cơm mới rời ghế sô pha.
Ăn cơm xong trò chuyện một lúc, Seohyun nói:
- Vỏ chăn và ra giường bọn em mang về KTX giặt cho anh, tuần sau sẽ mang trả.
- Không cần, anh mang ra hiệu giặt là được, phiền thế làm cái gì?
- Trong phòng Sica unnie có máy giặt, rất tiện.
Seohyun lắc đầu:
- Mẹ nói anh sống một mình phải biết tiết kiệm, nếu không tương lai lập gia đình thế nào.
Yuri phun nước ra ngoài, ho một lúc mới nói được:
- Seohyun à, em mới 13 tuổi thôi, dì đi nói chuyện này với em sao?
- Mẹ bảo em chuyển lời cho anh Sung-won.
Seohyun nghiêm chỉnh đính chính:
- Đúng thế Sung-won oppa, sau này quần áo cũng không cần mang ra hiệu nữa, mỗi tuần bọn em sẽ mang về giặt cho.
Jessica cũng nói:
- Mấy đứa không ý kiến, anh đương nhiên không thành vấn đề.
Dù sống một mình quen, tự lo liệu được cuộc sống, nhưng tính cách con trai đều giống nhau thôi, mấy chuyện này lười được sẽ lười, vỗ tay nói:
- Ok, giờ lấy sách vở ra, chuẩn bị học tập, kiểm tra bài cũ, YoonA, em trước ...
Chuông báo thù đã điểm.
…..
Sáng hôm sau Kim Sung-won tới trường thực hiện chức trách của một sinh viên, tính cách tuy thay đổi khá nhiều, nhưng cơ bản y vẫn là người ít nói, cho nên không hề có điều gì gây chú ý, hết sức quy củ như phần đông sinh viên khác.
Mặc dù trên mạng vẫn đang sôi sùng sục, nhưng với Kim Sung-won mà nói, giống như mưa gió ngoài nhà, chẳng ảnh hưởng mấy tới sinh hoạt của y.
Có điều làm Kim Sung-won kinh ngạc là y nhiều lần nghe thấy bài I Still Don't Know Love, giọng ca tươi sáng, âm nhạc sôi động, mang thêm sự mới mẻ vào trường học trang trọng. Vậy là qua hai ngày cuối tuần ấp ủ, phim My Little Bride đã bắt đầu tiên truyền rồi.
Kim Sung-won theo thông lệ, nếu ở trường mà không có tiết học thì y sẽ tới phòng Kim Jong-ji, vợ ông đã mất, con thì lập nghiệp ở Mỹ không về nữa, rất cô đơn.
- Không ngờ cháu còn sáng tác ca khúc đấy.
Kim Jong-ji đưa ra một tờ báo:
- Lâu rồi bác mới xem thông tin giải trí.
- Cháu gặp may thôi ạ.
- Ừ, cháu không bị bình luận hỗn loạn kia ảnh hưởng, thế là tốt.
Kim Jong-ji hài lòng, tin tức giải trí với phần tử trí thức có tuổi như ông mà nói là thứ gạt bỏ bên lề cuộc sống lâu rồi, thường ngày không thèm để ý, chỉ vì Kim Sung-won mà chú ý chút thôi, nếu có ảnh hưởng không tốt, ông ta nhất định kéo Kim Sung-won ra, đưa y về nẻo chính:
- Giới giải trí như ao nước đục vậy, chơi đủ rồi thì thoát thân, đừng mê đắm trong đó, hào quang giả dối sân khấu dễ làm người ta đánh mất bản thân.
- Cháu ghi nhớ ạ.
Kim Sung-won đứng dậy khom người nói, ngôn từ vẫn kiên định như cũ:
Kim Jong-ji khẽ thở dài, xem ra mong mỏi Kim Sung-won chú tâm vào học hành vẫn còn xa vời.