Kim Sung-won từ sáng sớm đã ăn mặc chỉnh tề tới Đại học Seoul, trốn trong văn phòng của Kim Jong-Ji đọc sách chờ đợi. Hôm nay Đại học Seoul tổ chức lễ tốt nghiệp, giới truyền thông kéo nhau tới, truyền thông giải trí càng đặc biệt nhiều, vì trong số cái tên sinh viên tốt nghiệp có cái tên " Kim Tae-hee".
Kim Tae-hee năm 1999 thi đỗ vào khoa thiết kế thời trang Đh Seoul, sau sáu năm học tập cuối cùng cũng tốt nghiệp, điều đáng nể là Kim Tae-hee ở giai đoạn cuối cùng cô gần như hủy bỏ đại bộ phận hoạt động nghệ sĩ, chuyên tâm học tập, trong học kỳ cuối cùng đạt thành tích 4.0 điểm so điểm cao nhất là 4.3.
Kim Sung-won tất nhiên phải tham gia buổi lễ tốt nghiệp này, không ai ép hết, nhưng cứ thử không đi xem, cái tai sẽ gặp họa ngay.
Lễ tốt nghiệp cử hành vào lúc 11 giờ sáng, tránh bị phóng viên quấy nhiễu, Kim Sung-won đến sớm, trốn trong phòng chủ nhiệm Kim Jong-Ji.
Hơn 10 giờ, Kim Sung-won nhận được điện thoại của Kim Tae-hee, xuống lầu gặp mặt cô, quả nhiên chưa tới gần đã thấy một đoàn phóng viên với đủ thiết bị tác nghiệp bao vây Kim Tae-hee.
Chỉnh lại y phục, Kim Sung-won mỉm cười đi tới.
- Là Kim Sung-won đấy.
Đám phóng viên phát hiện ra y ngay, không kìm được tiếng hô phấn khích, hôm nay có đề tài hay rồi, chủ động tránh đường cho y tới cho Kim Tae-hee.
- Tae-hee noona.
Kim Sung-won hơi cúi mình chào, trước mấy chục cái ống kính chĩa vào như thế, cho dù quan hệ bọn họ thân thiết thế nào cũng phải giữ phép tắc.
- Chào Sung-won.
Kim Tae-hee luôn mang nụ cười nhẹ nhàng trên môi, giới thiệu:
- Đây là chị tôi Kim Hee-won, em trai tôi Kim Hyung-soo.
Kim Sung-won lần lượt chào hỏi chị em Kim Tae-hee, phải nói gene trội của nhà họ quá xuất sắc, ba chị em Kim Tae-hee đều rất đẹp.
- Xin chào tiền bối.
Kim Hyung-soo là một nghệ sĩ, debut năm 2004, nên đối với đại tiền bối như Kim Sung-won không dám có chút thất lễ nào:
- Cậu đến từ sớm rồi phải không?
- Cũng được một thời gian rồi.
- Tôi và bạn học phải chuẩn bị cho buổi lễ, xin lỗi.
Kim Tae-hee nhẹ nhàng nói:
- Không sao noona.
Trước ống kính hai người đều phải cẩn trọng từng cử chỉ lời nói, không thể tùy ý được.
Đợi Kim Tae-hee đi rồi, phóng viên ùa tới bủa vây Kim Sung-won:
- Anh Sung-won xin hỏi vì sao cô Kim Tae-hee chỉ mời anh tới dự lễ tốt nghiệp của mình?
- Không phải chị ấy mời, mà tôi là hậu bối trong trường, chủ động tới tham gia lễ tốt nghiệp của chị ấy.
Phóng viên đó hết lời, tên Kim Sung-won này vô cùng đáng ghét, chuyện gì cũng nói rất hợp tình hợp lý làm người ta không thể phản bác, quan hệ hai người này rõ ràng có vấn đề, mà không cách nào khác thác được.
Kim Sung-won trả lời qua loa vài câu hỏi cho có lệ, khom người nói:
- Xin lỗi các vị, hôm nay tôi tới đây là để tham dự lễ tốt nghiệp của chị Tae-hee.
Kim Hyung-soo tới dẫn đường:
- Tiền bối, mời đi đường này.
- Không cần khách khí, tùy ý chút.
Kim Hee-won vẫy tay:
- Sung-won, lại đây ngồi đi.
Kim Sung-won nhất thời không biết nên xưng hô thế nào mới phải, dứt khoát nói:
- Cám ơn noona.
Kim Hee-won không phản cảm, hai mắt hơi cong lên, vẻ mặt khi vui giống hệt Kim Tae-hee:
- Cậu và Tae-hee quen nhau thế nào?
- Năm ngoái em tới lễ trao giải diễn xuất của đài KBS quen Tae-hee noona.
Kim Sung-won có chút câu nệ đáp, vì Kim Hee-won quá nhiệt tình.
Tiếp đó Kim Hee-won còn hỏi gia thế, cuộc sống, sở thích của Kim Sung-won, cứ như đang điều tra hộ khẩu vậy, Kim Sung-won lại không thể không đáp, phải hết sức lựa chọn từ ngữ trả lời.
Thế nhưng phụ nữ là vậy, khi nhận định một việc rồi, bất kể là trả lời ra sao đều bị họ dùng cái nhìn riêng để tự giải thích, Kim Sung-won càng né tránh không để kéo Kim Tae-hee vào thì Kim Hee-won càng kiên định quan hệ giữ hai người.
Kim Sung-won kêu khổ không thôi, từ khi làm MC X-Man, phán đoán của y về nét mặt của người khác càng chuẩn xác, khẽ lấy tay huých Kim Hyung-soo một cái, nhờ hắn cứu viện, ai ngờ hắn lại đứng lên:
- Mọi người khát không, em đi mua đồ uống.
Kim Sung-won hoàn toàn chịu thua.
May mắn thay, Kim Tae-hee kết thúc công tác chuẩn bị trở về, cứu Kim Sung-won khỏi nước sôi lửa bỏng.
Nhưng hai bọn họ ở cùng một chỗ, những ống kính vốn chĩa ra chỗ khác đều đồng loạt chĩa vào bọn họ, không bỏ qua nhất cử nhất động nào, vì thế Kim Sung-won càng phải tỏ ra lịch sự đúng mực. Kim Hee-won càng thế càng tán thưởng, nói nhỏ với Kim Tae-hee:
- Sung-won rất được, tuy ít tuổi nhưng vô cùng chững chạc.
- Chững chạc?
Kim Tae-hee không cho là thế, sau lần quay quảng cáo trước cô hiểu Kim Sung-won hơn nhiều, y là chàng trai vô cùng ưu tú, ngay cả với con mắt khắt khe của cô cũng không phủ nhận điều ấy, đầu óc xuất sắc giúp y ứng xử đúng mực, nhưng so với trưởng thành thực sự thì còn kém xa lắm, tóm lại chỉ trưởng thành về nhận thức mà chưa trưởng thành về tình cảm, phần nhiều cô coi như em trai vậy. Nhìn trán Kim Sung-won lấm tấm mồ hôi là đoán được tình hình vừa rồi, Kim Tae-hee đưa cho y một cái khăn giấy.
" Tự lau cho cậu ta có phải tốt không?" Kim Hee-won lẩm bẩm với ngữ khí không hài lòng, vừa đủ cho Kim Tae-hee nghe thấy.
Rút kinh nghiệm một lần tan vỡ tình cảm, Kim Tae-hee hiểu, bất kể sau này cô có yêu ai, trừ khi tới lúc kết hôn thì tuyệt đối không thể công khai, nếu không nó sẽ mang tới rất nhiều phiền hà, điều này chị cô không hiểu được, nên cô không giải thích.
Mọi người đi vào đại giảng đường, người bên trong không nhiều, chừng hai mấy, đứng ở hai bên không phải ít.
Lễ tốt nghiệp còn chừng 10 phút nữa mới bắt đầu, Kim Tae-hee không vội về chỗ.
- Noona, ký tên cho em được không?
Một đứa bé tay cầm bút tay cầm cuốn sổ nhỏ vẫy vẫy:
- Tất nhiên là được rồi, em trai, em thật đáng yêu.
Kim Tae-hee cười vui vẻ:
Lại có một nam nhân trung niên đi tới lịch sự xin chữ ký của Kim Tae-hee, nếu nói muốn xin chữ ký của cô nhất là các chàng trai, nhưng đa phần nhút nhát không dám tới.
Cũng có một nữ sinh mười sáu mười bảy tuổi phát hiện ra Kim Sung-won, chạy tới xin chữ ký của y, Kim Sung-won mỉm cười hỏi:
- Chào em, em tên là gì?
- Em tên là Hwan Hee, em rất thích nhân vật Henry Kim trong phim Tên tôi là Kim Sam-soon, em là khán giả trung thành của bộ phim
- Cám ơn em ủng hộ.
Kim Sung-won viết " Gửi tặng Hwan Hee luôn luôn xinh đẹp, ký tên Kim Sung-won".
Nhìn cảnh này Kim Hee-won quay đầu nhìn Kim Hyung-won đang đứng trơ một mình không ai tới xin chữ ký.
- Chị nhìn em làm cái gì thế?
- Em không phải cũng là nghệ sĩ à?
- Em ...
Kim Hyung-soo quay đầu đi, giải thích gì được cơ chứ.
Vì đây là hiện trường của lễ tốt nghiệp mọi người hết sức kiềm chế, chỉ có bảy người tới xin chữ ký thôi, ký tên xong Kim Tae-hee vỗ nhẹ cánh tay Kim Sung-won rồi mới quay về vị trí của mình.
Một phóng viên chộp được cảnh này, kích động không thôi.
Buổi lễ chính thức bắt đầu, sau một bài phát biểu ngắn, giáo viên lần lượt đọc tên trao bằng cho mọi người.
- Chúc mừng em Kim Tae-hee tốt nghiệp khoa thiết kế trang phục với thành tích xuất sắc.
Kim Tae-hee đứng dậy cúi chào xung quanh một vòng, đi lên sân khấu, đội mũ học sĩ, mỉm cười nhẹ, nhận giấy tốt nghiệp từ tay chủ nhiệm Kim Jong-Ji, bốn xung quanh máy ảnh chụp sáng cả hội trường.
Sáu năm học chớp mắt thu gọn lại chỉ trong một phút ngắn ngủi.
Kim Hyung-soo vừa vỗ tay vừa ngả sang phía Kim Sung-won bên cạnh:
- Tích cách thực sự của chị ấy không phải như bề ngoài đâu, chị ấy thích xem phim xã hội đen, tinh thông cả taekwondo nữa.
"Tae-hee noona còn tinh thông taekwondo?" Kim Sung-won lần đầu tiên nghe thấy chuyện này, quay sang nhìn Kim Hyung-soo, không biết hắn có ý gì khi nói chuyện này với mình đây? Còn chuyện tính cách thực sự của Kim Tae-hee thế nào thì y thừa biết.
.....