Đến nơi, ai cũng mệt lừ có mỗi mình nó là lon ton như sóc con chạy vào nhà ôm chầm lấy ngoại
-Oa! Ngoại ơi con nhớ ngoại lắm – Nó nói mắt đã rưng rưng
-Bảo Nhi của ngoại, ngoại cũng nhớ con lắm đó, à mà mỗi con về thôi à? – Ngoại nó ôm nó nói
-Dạ vâng, Ba mẹ con cói việc bận không về được, nhưng hôm nay con đi cùng anh 2 và bạn nữa nè – Nó cười
-Ngoại ơi con nhớ ngoại - Thiên nhảy sổ vào lòng ngoại
-Thằng quỷ này lớn rồi mà như con nít ý – Ngoại xoa đầu Thiên
-Dạ ngoại ơi đây là bạn con – Nó chỉ vào Phong, Huy, Vy
- chào các cháu – Ngoại nó cười hiền
-Ơ thế cháu dâu ta đâu rồi – Ngoại nó tìm
-Dạ chị ấy đây nè ngoại – Rồi nó đẩy Trâm ra
-Con chào ngoại – Trâm cười tươi
-Cháu dâu lại đây nào, xinh quá, ta nghe ba mẹ Thiên nói nhiều về cháu nhưng giờ mới gặp mặt được – Ngoại nó ôm Trâm
-Dạ cảm ơn ngoại – Trâm cười
-Nào mấy đứa ngồi đó đi, để ngoại vào dọn cơm cho mấy đứa nha – Ngoại nó cười
-Để chúng con phụ ngoại – Vy, Nó, Trâm đồng thanh
Cơm nước đã xong, tụi nó ăn uống no nê rồi kéo nhau ra vườn ( ngoại nó thì nằm nghỉ trưa )
AI cũng nô đùa vui vẻ, riêng hắn thì đứng quan sát các cử chỉ của nó , trông nó thật hồn nhiên , nụ cười như thiên sứ, ai nhìn vào cũng phải đơ mất mấy phút và hắn cũng không ngoại lệ . Đang trong tình trạng đơ nặng thì Thiên vỗ vai hắn
-Nè không ra chơi mà cứ dứng đây làm gì vậy ông tướng ? –Thiên hỏi
-Không có gì, chỉ là tao cảm thấy cô em gái Bảo Nhi của mày tính tình thay đổi rất đột ngột, lúc ở trường thì lạnh lung , vô cảm, còn lúc ở nhà thì tinh nghịch như trẻ con vậy – Hắn nói 1 mạch
-, nó là vậy mà, cũng chỉ tại cái quá khứ khủng khiếp đó mà nó đã ít cười hơn mà còn lạnh lung nữa – Thiên cười nhạt
-Qúa khứ khủng khiếp? – Hắn khó hiểu
-À không có gì đâu – Thiên cười nhẹ rồi lại chạy ra nô đùa cùng tụi nó tiếp . Còn riêng hắn thì cứ đứng đờ ra thắc mắc về quá khứ của nó . 1 ngày trôi qua thật nhanh , thế là tụi nó và tụi hắn lại phải chia tay ngoại nó tại đây đẻ chuẩn bị cho ngày mốt đi học
-Chúng con chào ngoại ạ - Đồng thanh
- chào các con nha , khi nào rảnh lại ghé ngoại chơi nghe – Ngoại nó cười
-Dạ , chúng con chào ngoại ạ, ngoại ở lại giữ gìn sức khỏe nhé – Đồng thanh tập 2 .
Đến nơi, ai cũng mệt lừ có mỗi mình nó là lon ton như sóc con chạy vào nhà ôm chầm lấy ngoại
-Oa! Ngoại ơi con nhớ ngoại lắm – Nó nói mắt đã rưng rưng
-Bảo Nhi của ngoại, ngoại cũng nhớ con lắm đó, à mà mỗi con về thôi à? – Ngoại nó ôm nó nói
-Dạ vâng, Ba mẹ con cói việc bận không về được, nhưng hôm nay con đi cùng anh và bạn nữa nè – Nó cười
-Ngoại ơi con nhớ ngoại - Thiên nhảy sổ vào lòng ngoại
-Thằng quỷ này lớn rồi mà như con nít ý – Ngoại xoa đầu Thiên
-Dạ ngoại ơi đây là bạn con – Nó chỉ vào Phong, Huy, Vy
- chào các cháu – Ngoại nó cười hiền
-Ơ thế cháu dâu ta đâu rồi – Ngoại nó tìm
-Dạ chị ấy đây nè ngoại – Rồi nó đẩy Trâm ra
-Con chào ngoại – Trâm cười tươi
-Cháu dâu lại đây nào, xinh quá, ta nghe ba mẹ Thiên nói nhiều về cháu nhưng giờ mới gặp mặt được – Ngoại nó ôm Trâm
-Dạ cảm ơn ngoại – Trâm cười
-Nào mấy đứa ngồi đó đi, để ngoại vào dọn cơm cho mấy đứa nha – Ngoại nó cười
-Để chúng con phụ ngoại – Vy, Nó, Trâm đồng thanh
Cơm nước đã xong, tụi nó ăn uống no nê rồi kéo nhau ra vườn ( ngoại nó thì nằm nghỉ trưa )
AI cũng nô đùa vui vẻ, riêng hắn thì đứng quan sát các cử chỉ của nó , trông nó thật hồn nhiên , nụ cười như thiên sứ, ai nhìn vào cũng phải đơ mất mấy phút và hắn cũng không ngoại lệ . Đang trong tình trạng đơ nặng thì Thiên vỗ vai hắn
-Nè không ra chơi mà cứ dứng đây làm gì vậy ông tướng ? –Thiên hỏi
-Không có gì, chỉ là tao cảm thấy cô em gái Bảo Nhi của mày tính tình thay đổi rất đột ngột, lúc ở trường thì lạnh lung , vô cảm, còn lúc ở nhà thì tinh nghịch như trẻ con vậy – Hắn nói mạch
-, nó là vậy mà, cũng chỉ tại cái quá khứ khủng khiếp đó mà nó đã ít cười hơn mà còn lạnh lung nữa – Thiên cười nhạt
-Qúa khứ khủng khiếp? – Hắn khó hiểu
-À không có gì đâu – Thiên cười nhẹ rồi lại chạy ra nô đùa cùng tụi nó tiếp . Còn riêng hắn thì cứ đứng đờ ra thắc mắc về quá khứ của nó . ngày trôi qua thật nhanh , thế là tụi nó và tụi hắn lại phải chia tay ngoại nó tại đây đẻ chuẩn bị cho ngày mốt đi học
-Chúng con chào ngoại ạ - Đồng thanh
- chào các con nha , khi nào rảnh lại ghé ngoại chơi nghe – Ngoại nó cười
-Dạ , chúng con chào ngoại ạ, ngoại ở lại giữ gìn sức khỏe nhé – Đồng thanh tập .