"Tôi đã nhớ rất rõ"
"Cậu đã cười đùa, giận hờn trách mắng, làm hòa, tìm hiểu và... cậu đã hỏi tôi thích ai ? lúc đó... tôi đã rất hạnh phúc... vì tôi nghĩ cậu cũng rất thích tôi. Thậm chí ngay cả khi Tôi giận cậu... Cậu cũng tìm mọi cách để giảng hòa với tôi ... dù nói là giận nhưng thật ra ... tim tôi vẫn luôn đập rất nhanh khi nhìn vào cậu ... Sáng nay ... cậu đã công khai với cả lớp rằng... cậu thích tôi... Ồ... trong lớp mọi người ngạc nhiên, hoảng hốt, sock nặng. Sáng đó tất cả các cô gái đều làm người khóc sướt mướt vì anh chàng hot boy của trường mà họ hâm mộ có người yêu rồi. Còn các chàng trai cũng tức tưởi khi tôi... một cô gái xinh đẹp như một bông hoa được bày bán trong cửa hàng suốt 5 năm qua... giờ đã có chủ... Từ lúc ấy... cho đến giờ phút này... cậu và tôi là một cặp"
Phải, đó là những suy nghĩ của một cô bé 14 tuổi tên Lê Quang Nguyên đang nghĩ lúc bấy giờ.
Trưa nay, khi chào tạm biệt cậu bạn trai hot boy Hoàng lúc tan học, trên đường về Nguyên chợt nhớ mình đã quên sổ đầu bài ở lớp. Cô ấy thật sự ngạc nhiên khi quay lại ... Hoàng đã ở đó ... cùng với người con gái khác, họ nắm tay nhau, cười đùa với nhau.
Bất chợt, Hoàng sau lưng, ôm chầm lấy người con gái ấy, gì thế ...? Một ... một ... nụ hôn trông họ như đôi tình nhân đang hẹn hò. Ánh mắt ấy, Nguyên đã ghi nhớ hình ảnh đau buồn ấy vào đầu, ánh mắt thõa mãn với mọi thứ, hạnh phúc của cô gái ấy. Và ... sự tò mò hiện rõ trên khuôn mặt của Hoàng, nó như nói lên rằng : " cô gái này, mình muốn khám phá tất cả về cô gái này". Lúc đó, giọt nước mắt nhè nhẹ ... không phải gọi là ... nặng trĩu nỗi buồn trải dài trên má của Nguyên. Nguyên chợt nghĩ : " Mình ... đã làm gì sáng nay vậy nè ". Hàng loạt những hình ảnh với Hoàng quay về, cùng Hoàng ăn sáng, Đọc truyện cùng Hoàng, đùa giỡn với Hoàng ... Tất cả chỉ vừa mới sáng nay mà thôi. Vậy mà ...
Lại một lần nữa, sự thật tàn nhẫn. Nguyên có nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ đã cướp đi Hoàng khỏi tay Nguyên. Nguyên nhận ra khuôn mặt bên phải của cô ấy rất giống ai đó. Phù hiệu lớp 9a1.
Vậy là lớp mình rồi ... thảo nào ... nhìn quen quá. Nguyên nghĩ.
Sáng hôm sau, Nguyên đến lớp như thường lệ, đồng phục chỉnh tề ra dáng một lớp trưởng, tóc dài ngang hông cùng với chiếc nơ xinh xắn, dĩ nhiên là Nguyên không quên trang điểm( điều đó làm cô giống mấy đứa con gái khác hơn, mặc dù cô không thích ) Cô bước vào lớp và giả vờ như mình chưa thấy sự việc ngày hôm qua. Cô cũng giả vờ e ngại khi các bạn khác bảo :
- H yêu N, N yêu H, phu nhân hot boy tới kìa.
- Các cậu đừng có chồng tớ nữa mà !
- Mắc cỡ kìa mấy bây !
Giả vờ như thế ... quyết tìm cho ra người con gái ấy. Dù vậy trong lòng cô vẫn có gì đó không đúng.
"Kệ, mình nghĩ, người phụ nữ ấy là học sinh lớp mình. Nhất định phải tìm cho ra"
Vào giờ kiểm tra, Nguyên chợt nhìn ra cửa sổ. Tổ trưởng tổ hai : Ngọc - người bạn thân của Nguyên từ nhỏ bây giờ vẫn vậy, cô ngạc nhiên khi thấy Ngọc có một khuôn mặt rất giống ..." cô gái ấy"
Ra chơi Nguyên đã hỏi Ngọc :
-Cái gì, cậu nghi ngờ tớ và Hoàng sao ??? - Ngọc quát
-Không, tớ chỉ thấy cả hai có nét tương đồng thôi.- Nguyên nói
- Cậu không nên chỉ vì thấy tớ giống cô gái ấy mà ghi nhờ bạn thân mình !!! - Ngọc giận giỗi nói.
- Tớ xin lỗi lúc đầu tớ cũng nghĩ thế, cậu là bạn thân của tớ mà.- Nguyên miệng cười, nói.
- Nhưng mà đôi lúc giác quan của cậu sẽ không thể kiểm chứng được sự thật đâu. -Ngọc bỏ đi với ánh mắt đầy hãnh diện và nụ cười sắc sảo.