Quyết định nhảm nhí của Nguyên.
Hay nói thẳng hơn, quyết định cao cả đó của cô đã đưa cô đến một thế giới khác.
" Tôi không mong gì hơn là được sống và được chết như một người bình thường" Nguyên đã từng nói thế. Ngừng cô không thể ngờ rằng từ lúc Aki xuất hiện và cô coi anh như người thân cũng chính là lúc cô bước chân vào con đường này... con đường lắm thứ chông gai và cạm bẫy, một lực chọn sai lầm cũng đưa cô đến con đường chết.
- Tôi đồng ý.
- Tốt lắm, đó là câu trả lời mà ta muốn nghe ngay từ đầu- Ông Dũng cầm điếu thuốc lên và nói- Vậy ta có 3 điều. Thứ nhất: từ giờ con sẽ xem ta như cha ruột và không được nói cho ai biết. Thứ hai: ta đã thuê quản gia cho con rồi, chỉ có duy nhất mình anh ấy biết mọi thứ về con, thế nên con phải nghe lời anh ấy. Và thứ ba: mọi quyết định của ta đều có ảnh hưởng đến tập đoàn Dumas, thế nên con luôn phải làm theo những gì ta nói và yêu cầu, con hiểu chưa?
"Ừ", một tiếng thôi, Nguyên bỏ về phòng. Cô thậm chí còn chẳng quan tâm rằng mẹ sẽ nói gì với mình. Cô biết, như nhìn được trước tương lai của bản thân, Nguyên thở dài.
- Sao trông cô chán nản thế, cô chủ.
Một anh chàng chừng 23 tuổi mặc vest đen trong rất lịch sự, cao chừng 1m70, đeo kính và... giống người ngoại quốc. Bỏ mặc những điều quan trọng khác, Nguyên hỏi:
- Ba hay mẹ anh là người nước ngoài vậy?- nói rồi Nguyên bỏ đi một cách thờ ơ mà không muốn nghe câu trả lời.
Không tỏ vẻ tức giận hay khó chịu, anh chàng quay lại:
- Tôi là quản gia của cô, tên tôi là Julien. Kể từ giờ tôi sẽ giám sát và chỉ định ra những hoạt động hằng ngày của cô. Cuộc sống của cô sẽ đảo loạn từ đây, nên cô sẽ không có thời gian để thờ ơ như thế nữa đâu, cô chủ. Và... mẹ tôi là người Pháp, bố tôi là người Việt, cô đã hài lòng chưa.
- Vậy à? - Nguyên vẫn trả lời một cách thờ ơ, không lấy chút ngạc nhiên.
Kể cũng được một tháng rồi, như những gì tên quản gia ấy nói. Lũ bạn vẫn không khỏi ngạc nhiên khi thấy sáng, trưa, chiều, Nguyên đều có người đưa đón bằng taxi, đi đâu cũng có quản gia theo sau, ăn toàn những món đắt tiền trong nhà hàng 5 sao, hết giờ ở lớp cô lại phải " chạy" như điên đến các trung tâm dạy kèm, đôi lúc còn phải đến công ty cùng ông Dũng ký các bản hợp đồng và các buổi dạ tiệc. Ông ta bảo làm như thế để mở rộng các mối quan hệ. Nguyên không quan tâm, cô chỉ cần để nụ cười thân thiện giả tạo trước mặt họ, rồi khi cô chỉ có một mình trên xe... không khí gần như đóng băng, không cười cũng không khóc, chỉ lạnh lùng và thờ ơ.
Và hầu như chỉ có Julien là được nhìn thấy những khoảnh khắc đó của Nguyên. Anh lấy làm ngạc nhiên có thể chịu đựng nhiều đến thế. Cười nói và đùa giỡn với lũ bạn nhà giàu chảnh chọe, gọi là" Ba ơi, mẹ ơi" trước những người không xứng đáng làm ba làm mẹ của mình... và nhất là từ bỏ cả cuộc đời để hy sinh vì một người bạn, Nguyên thầm ao ước có một cuộc sống có một cuộc sống tự do hạnh phúc, nhưng chưa gì nó đã bay mất.
- Dạo này trông cậu lạ quá đấy, Nguyên à.
Câu hỏi bất thình lình này của Aki khiến Nguyên phải đứng hình, cô đáp:
- À thì có vài chuyện xảy ra. Nên tớ khá bận rộn, hiếm lắm mới có thời gian đi uống nước với cậu thế này.
- Vậy... chuyện xảy ra là gì?
Nguyên đã dối Aki, cô không muốn cho anh biết sự thật. Cô bảo mình đã tìm được ba ruột sau 5 năm chia cắt, và ông ấy là giám đốc của một công ty thế nên... Tuy nhiên, điều làm Nguyên quan tâm nhất bây giờ không phải là câu trả lời đó có lừa được Aki hay không, mà là... Biểu hiện của cậu ấy, Aki hôm nay rất khác mọi khi. Từng câu hỏi, lời nói, thậm chí là nụ cười... trông chúng rất sắc sảo. Nhìn Aki lúc đó... hệt như cáo chính đuôi: sảo nguyệt, tinh ranh. Aki của mọi hôm rất hiền và tốt bụng, nụ cười lúc nào cũng thật cả.
- Về rồi đấy à? Con gái ơi, ta có một tin quan trọng muốn thông báo nè. Đó là... con sắp được đính hôn với con trai của chủ tịch tập đoàn Abaraxin rồi đó. Đây là tập đoàn hùng mạnh nhất nhất đứng trong top 15 tập đoàn mạnh nhất nhất nhất của thế giới đó, " ui" con gái của mẹ hên quá đi. Con sẽ giàu to và trở thành bà hoàng luôn đó. Hí...