5h sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, việc đầu tiên nó làm là nhắn tin chào buổi sáng và gọi cho e và mọi người ở nhà mấy xuất bún thịt xiên nướng. Xong nó phi vào trong vscn rồi đánh thức và gọi 3anh dậy ăn sáng. Ngày hôm nay, theo kế hoạch họ sẽ đi tìm nơi làm "sân khấu". 20p sau nó và 3 anh chia làm 2 top, nó và a Thiện 1, còn lại 2 người kia 1, lần này cả bọn diện cây đen nhìn như xã hội đen ý! Hơn 2 tiếng đồng hồ lượn lờ mà cả 2 không có thông báo gì với nhau, nó đâm ra chán nản và lo lắng. Nhưng ông Trời không phụ lòng người, đang trong tình trạng bế tắc thì điện thoại reo, nó cầm lên, là a Mạnh
-Dạ e nghe này a?
-Ờ ờ! Chú đến cầu ABC thử xem, bọn a đang làm ở đó! A thấy dưới có cái bãi cát rộng lắm!
Nó mừng quýnh lên
-Dạ dạ e đến liền!
-Ukm!
-Mình đi thôi a! Có chỗ rồi hehe! Nó với a Thiện rồi trèo lên xe
-May quá! Quất thôi!
Nó phóng như bay đến chỗ đó, a.Thiện gọi cho 2anh kia. Khi xe nó đến thì a.Tài và Tuân cũng vừa tới. Quá tuyệt vời, khu bãi rất rộng và bằng phẳng. Đứng một lúc thì a Mạnh đi ra
-May quá! Chỗ tuyệt lắm a à! E và mọi người tìm suốt từ sáng đến giờ mà không thấy đấy!
Nó xuýt xoa, 3 anh gật gật ra vẻ
-Hề! Cũng gọi là trùng hợp thôi mà e! Thế bao giờ e làm? A Mạnh hỏi nó
-Dạ chiều nay! Vừa làm vừa sửa cho kịp a ạ!
-Ukm! Chiều người ta mang đồ tới thì alo a một tiếng. A cho đàn e ra giúp!
-Dạ được!
-Ok! Thôi mọi ng ở đây nhé! A/e xin phép vào làm!
-Vâng! Đồng thanh cả 4
A Mạng chào họ rồi đi, thế là khâu quan trọng nhất không phải lo nữa, nó thở phào nhẹ nhõm rồi cùng 3a lên xe ra về!
Chiều, nghỉ ngơi một chút rồi nó và mọi người ra bãi cát lúc sáng. 20p sau cuộc điện thoại, 3 chiếc ôtô tải đi tới. Cả bọn tất thảy gần 30 người bê đồ xuống. Phải mất thêm gần một tiếng tranh cãi, bàn bạc về vị trí đặt đồ, họ mới bắt tay vào lắp ráp mọi thứ. Tầm 4h chiều họ giải lao rồi làm tiếp. Công việc đảm bảo sự chắc chắn nên đến 20h mới hoàn thành được 20% thôi. Thấy gần đấy có quán cơm thịt chó, thế là nó kéo tất cả vào làm vài mâm, dân quê cứ gặp nhậu là xoã thôi, mấy chục mống đực rựa nói chuyện, tâm sự âm cả quán, đến 10 rưỡi đêm thì ai về nhà nấy. Hôm nay là một ngày khá mệt với nó, nhưng cũng không bằng một buổi vật lộn với đống xổ sách ở công ty được. Tắm rửa xong nó lăn ra giường nằm vươn vai cho dãn gân dãn cốt, nhắn tin hỏi han e vài điều và lại làm nhiệm vụ cao cả- hát ru e ngủ! Haizz!
13/2/2016, vậy là chỉ còn một ngày nữa mà mọi thứ mới chỉ bắt đầu nên sáng hôm ấy nó và mọi người dậy sớm tuy rằng có chút mệt mỏi. Ai cũng làm gắng sức nên quên cả thời gian, đến tận 3h chiều thì họ mới nghỉ tay ăn cơm, quá đói nên ai cũng đánh sạch 2,3 hộp cơm bụi không chừa một hạt. Làm hết công suất nên mọi thứ gần như đã hoàn thành, còn lại là một vài việc lặt vặt thôi! Tối đến, ăn xong, cả bọn vào phòng ngủ luôn. Nhưng vừa ngả lưng được 5p thì điện thoại lại kêu, là e
-A nghe nè cưng! Giọng nó uể oải
-Chồng e bị sao zở?
-À! Không sao đâu e! Công việc có chút chục trặc nên a hơi mệt!
-Dạ! Chồng đừng có làm cố! E lo lắm!
-Ukm hihi! Yêu Bống cuả a nhất nhà luôn! Nghe thấy giọng nói của e a hết mệt rồi này!
-Chỉ giỏi nịnh thôi! Ghét!
-Mà gọi cho a có việc gì vậy?
-E hỏi a có lấy nhật kí cuả e không? Đâu mất tiêu rồi? Híc!
Nghe xong nó xun tờ rym luôn, tim nó đập thình thịch
-À không không! A lấy làm gì chứ?
-Hìhì e hỏi vậy thôi! Để e tìm kĩ lại, chắc lẫn đâu đó ấy mà!
-Uk ukm! Có lẽ vậy!
-Hihi thôi chồng ngủ đi ạ!
-Ukm! Vợ yêu ngủ ng0n!
-Dạ! Bye a!
Nghe xong nó thở vào, may mà e tin ngay, chứ không là lộ hết cmnr! Thôi kệ, díp nào, mệt quá rồi! Nó tự nhủ rồi dùng hết sức mình đập đầu thật mạnh vào gối, kết quả làm nó bất tỉnh luôn đến sáng. Ngày cuối cùng cũng tới, thời gian đến khoảnh khắc quan trọng chỉ còn tính bằng giờ, mọi việc phải gấp rút hoàn thành nốt. 8h30, 3anh lên xe ra chỗ bãi cát còn nó phóng đến quán chụp ảnh
-Của e đây!
Chồng chị chủ quán cầm 2"tác phẩm" ra chỗ nó đứng, nó cầm lên xem xét lật dở qua loa rồi gật đầu cái rụp
-Đẹp lắm a!
-Ukm! Uy tín làm nên chất lượng mà e! Mà người yêu e xinh thật đấy! Bọn e nhìn đẹp đôi lắm!
-Dạ a quá khen hihi! Thôi e xin phép!
-Ukm! A chị chúc e thành công!
-Dạ! E cảm ơn! Bye a!
-Ukm bye e!
Nó lên xe đi về, vô phòng, giờ nó dán ảnh của e và nó vào nhật kí, vừa làm vừa bật nhạc lên hát nhẩm theo! Xong rồi, giờ nó đi tới bãi cát. Đến nơi thì....
h sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, việc đầu tiên nó làm là nhắn tin chào buổi sáng và gọi cho e và mọi người ở nhà mấy xuất bún thịt xiên nướng. Xong nó phi vào trong vscn rồi đánh thức và gọi anh dậy ăn sáng. Ngày hôm nay, theo kế hoạch họ sẽ đi tìm nơi làm "sân khấu". p sau nó và anh chia làm top, nó và a Thiện , còn lại người kia , lần này cả bọn diện cây đen nhìn như xã hội đen ý! Hơn tiếng đồng hồ lượn lờ mà cả không có thông báo gì với nhau, nó đâm ra chán nản và lo lắng. Nhưng ông Trời không phụ lòng người, đang trong tình trạng bế tắc thì điện thoại reo, nó cầm lên, là a Mạnh
-Dạ e nghe này a?
-Ờ ờ! Chú đến cầu ABC thử xem, bọn a đang làm ở đó! A thấy dưới có cái bãi cát rộng lắm!
Nó mừng quýnh lên
-Dạ dạ e đến liền!
-Ukm!
-Mình đi thôi a! Có chỗ rồi hehe! Nó với a Thiện rồi trèo lên xe
-May quá! Quất thôi!
Nó phóng như bay đến chỗ đó, a.Thiện gọi cho anh kia. Khi xe nó đến thì a.Tài và Tuân cũng vừa tới. Quá tuyệt vời, khu bãi rất rộng và bằng phẳng. Đứng một lúc thì a Mạnh đi ra
-May quá! Chỗ tuyệt lắm a à! E và mọi người tìm suốt từ sáng đến giờ mà không thấy đấy!
Nó xuýt xoa, anh gật gật ra vẻ
-Hề! Cũng gọi là trùng hợp thôi mà e! Thế bao giờ e làm? A Mạnh hỏi nó
-Dạ chiều nay! Vừa làm vừa sửa cho kịp a ạ!
-Ukm! Chiều người ta mang đồ tới thì alo a một tiếng. A cho đàn e ra giúp!
-Dạ được!
-Ok! Thôi mọi ng ở đây nhé! A/e xin phép vào làm!
-Vâng! Đồng thanh cả
A Mạng chào họ rồi đi, thế là khâu quan trọng nhất không phải lo nữa, nó thở phào nhẹ nhõm rồi cùng a lên xe ra về!
Chiều, nghỉ ngơi một chút rồi nó và mọi người ra bãi cát lúc sáng. p sau cuộc điện thoại, chiếc ôtô tải đi tới. Cả bọn tất thảy gần người bê đồ xuống. Phải mất thêm gần một tiếng tranh cãi, bàn bạc về vị trí đặt đồ, họ mới bắt tay vào lắp ráp mọi thứ. Tầm h chiều họ giải lao rồi làm tiếp. Công việc đảm bảo sự chắc chắn nên đến h mới hoàn thành được % thôi. Thấy gần đấy có quán cơm thịt chó, thế là nó kéo tất cả vào làm vài mâm, dân quê cứ gặp nhậu là xoã thôi, mấy chục mống đực rựa nói chuyện, tâm sự âm cả quán, đến rưỡi đêm thì ai về nhà nấy. Hôm nay là một ngày khá mệt với nó, nhưng cũng không bằng một buổi vật lộn với đống xổ sách ở công ty được. Tắm rửa xong nó lăn ra giường nằm vươn vai cho dãn gân dãn cốt, nhắn tin hỏi han e vài điều và lại làm nhiệm vụ cao cả- hát ru e ngủ! Haizz!
-A nghe nè cưng! Giọng nó uể oải
-Chồng e bị sao zở?
-À! Không sao đâu e! Công việc có chút chục trặc nên a hơi mệt!
-Dạ! Chồng đừng có làm cố! E lo lắm!
-Ukm hihi! Yêu Bống cuả a nhất nhà luôn! Nghe thấy giọng nói của e a hết mệt rồi này!
-Chỉ giỏi nịnh thôi! Ghét!
-Mà gọi cho a có việc gì vậy?
-E hỏi a có lấy nhật kí cuả e không? Đâu mất tiêu rồi? Híc!
Nghe xong nó xun tờ rym luôn, tim nó đập thình thịch
-À không không! A lấy làm gì chứ?
-Hìhì e hỏi vậy thôi! Để e tìm kĩ lại, chắc lẫn đâu đó ấy mà!
-Uk ukm! Có lẽ vậy!
-Hihi thôi chồng ngủ đi ạ!
-Ukm! Vợ yêu ngủ ngn!
-Dạ! Bye a!
Nghe xong nó thở vào, may mà e tin ngay, chứ không là lộ hết cmnr! Thôi kệ, díp nào, mệt quá rồi! Nó tự nhủ rồi dùng hết sức mình đập đầu thật mạnh vào gối, kết quả làm nó bất tỉnh luôn đến sáng. Ngày cuối cùng cũng tới, thời gian đến khoảnh khắc quan trọng chỉ còn tính bằng giờ, mọi việc phải gấp rút hoàn thành nốt. h, anh lên xe ra chỗ bãi cát còn nó phóng đến quán chụp ảnh
-Của e đây!
Chồng chị chủ quán cầm "tác phẩm" ra chỗ nó đứng, nó cầm lên xem xét lật dở qua loa rồi gật đầu cái rụp
-Đẹp lắm a!
-Ukm! Uy tín làm nên chất lượng mà e! Mà người yêu e xinh thật đấy! Bọn e nhìn đẹp đôi lắm!
-Dạ a quá khen hihi! Thôi e xin phép!
-Ukm! A chị chúc e thành công!
-Dạ! E cảm ơn! Bye a!
-Ukm bye e!
Nó lên xe đi về, vô phòng, giờ nó dán ảnh của e và nó vào nhật kí, vừa làm vừa bật nhạc lên hát nhẩm theo! Xong rồi, giờ nó đi tới bãi cát. Đến nơi thì....