Người xưa có câu " đại sự vội vã ắt bất thành " có nghĩa là chuyện lớn vội vàng tất sẽ thất bại, vì vậy Khuynh Giao chọn cách từng bước, từng bước một chậm rãi đi vào trật tự cuộc sống của hắn.
Quạt máy vù vù xoay thổi đi cơn nóng của mùa hạ tháng 5, tiết trời hôm nay không quá khó chịu đã đem lại cảm giác thoải mái cho con người. Với Khuynh Giao mà nói chỉ cần một buổi tối lãng mạn ngồi bên hắn xem hết bộ phim cô yêu thích đã là một loại hạnh phúc.
Khuynh Giao nhỏ con hơn hắn rất nhiều thế nên thoải mái ngồi trong lòng hắn. Đồng thời Tống Thần Vĩ cũng dễ dàng dựa cằm lên đầu cô mà xem phim. Nếu bé con yêu thích vị mằn mặn của những giọt mồ hôi từ hắn, thì ngược lại hắn cũng yêu mùi hương vương trên tóc cô. Cái mùi thơm ngọt ngào nồng đậm tựa như một viên kẹo nhiều màu sắc vậy.
Bản thân hắn vừa phải đấu tranh tư tưởng " đây là con gái không phải bạn tình " lại vừa nghĩ đến mấy vụ trọng án xảy ra vài ngày trước, thật không còn tâm lý nào để xem phim. Cho đến khi Khuynh Giao đặt làn môi thơm mềm lên môi hắn, hắn mới hoảng hồn nhận ra:
" C-con.. l- làm vừa gì hả?"
Khuynh Giao thu ánh nhìn về phía màn hình quay sang phía hắn đang lắp bắp với ánh mắt nhíu lại, má phồng lên, môi bĩu ra, bộ dạng vô cùng khả ái:
" Papa, phim đúng lừa người nha. Họ nói hôn môi sẽ có vị dâu tây vậy mà bảo bảo hôn rồi cũng không có thấy. Gạt người.. "
Tống Thần Vĩ đưa tay quẹt nhẹ môi, thứ dịch ươn ướt còn vương lại trên môi hắn không phải mang mùi vị của dâu tây sao? Hắn không lí trí thêm được nữa kéo cằm cô lại thật gần áp môi lên. Khuynh Giao không kịp phản ứng, cô chỉ nghĩ kiếm cớ hôn hắn một cái không hề nghĩ hắn sẽ hôn lại cô.
Eo cô bị hai tay hắn khóa lại, đầu cô hơi chếch ra đằng sau, môi áp lên môi. Khuynh Giao giả vờ đẩy hắn ra nhưng không có tác dụng, tất nhiên hắn là cảnh sát hơn 13 năm kẹp ghìm tội phạm to khỏe còn được. Huống gì là một oa nhi nhỏ bé giống như cô. Tống Thần Vĩ linh hoạt càn quấy khoang miệng cô rút cạn hô hấp, Khuynh Giao nhăn mặt lại, lúc sau thấy cô không thở nổi nữa hắn mới tỉnh ngộ mà buông tay.
Những tưởng hắn sẽ xin lỗi nhưng không, hắn chỉ trầm đạm nói một câu:
" Hiểu thế nào là dâu tây chưa, nhóc con?"
Khuynh Giao đỏ bừng mặt cúi xuống lắp bắp:
" R.. rồi ạ, papa con đi ngủ đây.. "
Tống Thần Vĩ lắc đầu, lần này nhóc con là đòi thử dâu tay, lần tới đòi thử trái cấm không biết hắn sẽ thế nào nữa.
Đêm đó cô không tài nào ngủ nổi, hễ sờ lên đôi môi sưng đỏ vì nụ hôn nồng nhiệt ban nãy cô lại cười không ngớt. Khuynh Giao lăn qua lăn lại trên giường vui sướng cầm máy lên nhắn tin cho Tiểu Ảnh:
[ Papa hôn tớ rồi ]
Tiểu Ảnh vệ sinh cá nhân xong cầm máy lên lướt lướt đọc tin nhắn, nàng cười rõ tươi trong khi gõ tin nhắn lại:
[ Good Jobs, cứ như kế hoạch mà làm. Phải thành công!]
Quạt máy vù vù xoay thổi đi cơn nóng của mùa hạ tháng 5, tiết trời hôm nay không quá khó chịu đã đem lại cảm giác thoải mái cho con người. Với Khuynh Giao mà nói chỉ cần một buổi tối lãng mạn ngồi bên hắn xem hết bộ phim cô yêu thích đã là một loại hạnh phúc.
Khuynh Giao nhỏ con hơn hắn rất nhiều thế nên thoải mái ngồi trong lòng hắn. Đồng thời Tống Thần Vĩ cũng dễ dàng dựa cằm lên đầu cô mà xem phim. Nếu bé con yêu thích vị mằn mặn của những giọt mồ hôi từ hắn, thì ngược lại hắn cũng yêu mùi hương vương trên tóc cô. Cái mùi thơm ngọt ngào nồng đậm tựa như một viên kẹo nhiều màu sắc vậy.
Bản thân hắn vừa phải đấu tranh tư tưởng " đây là con gái không phải bạn tình " lại vừa nghĩ đến mấy vụ trọng án xảy ra vài ngày trước, thật không còn tâm lý nào để xem phim. Cho đến khi Khuynh Giao đặt làn môi thơm mềm lên môi hắn, hắn mới hoảng hồn nhận ra:
" C-con.. l- làm vừa gì hả?"
Khuynh Giao thu ánh nhìn về phía màn hình quay sang phía hắn đang lắp bắp với ánh mắt nhíu lại, má phồng lên, môi bĩu ra, bộ dạng vô cùng khả ái:
" Papa, phim đúng lừa người nha. Họ nói hôn môi sẽ có vị dâu tây vậy mà bảo bảo hôn rồi cũng không có thấy. Gạt người.. "
Tống Thần Vĩ đưa tay quẹt nhẹ môi, thứ dịch ươn ướt còn vương lại trên môi hắn không phải mang mùi vị của dâu tây sao? Hắn không lí trí thêm được nữa kéo cằm cô lại thật gần áp môi lên. Khuynh Giao không kịp phản ứng, cô chỉ nghĩ kiếm cớ hôn hắn một cái không hề nghĩ hắn sẽ hôn lại cô.
Eo cô bị hai tay hắn khóa lại, đầu cô hơi chếch ra đằng sau, môi áp lên môi. Khuynh Giao giả vờ đẩy hắn ra nhưng không có tác dụng, tất nhiên hắn là cảnh sát hơn 13 năm kẹp ghìm tội phạm to khỏe còn được. Huống gì là một oa nhi nhỏ bé giống như cô. Tống Thần Vĩ linh hoạt càn quấy khoang miệng cô rút cạn hô hấp, Khuynh Giao nhăn mặt lại, lúc sau thấy cô không thở nổi nữa hắn mới tỉnh ngộ mà buông tay.
Những tưởng hắn sẽ xin lỗi nhưng không, hắn chỉ trầm đạm nói một câu:
" Hiểu thế nào là dâu tây chưa, nhóc con?"
Khuynh Giao đỏ bừng mặt cúi xuống lắp bắp:
" R.. rồi ạ, papa con đi ngủ đây.. "
Tống Thần Vĩ lắc đầu, lần này nhóc con là đòi thử dâu tay, lần tới đòi thử trái cấm không biết hắn sẽ thế nào nữa.
Đêm đó cô không tài nào ngủ nổi, hễ sờ lên đôi môi sưng đỏ vì nụ hôn nồng nhiệt ban nãy cô lại cười không ngớt. Khuynh Giao lăn qua lăn lại trên giường vui sướng cầm máy lên nhắn tin cho Tiểu Ảnh:
[ Papa hôn tớ rồi ]
Tiểu Ảnh vệ sinh cá nhân xong cầm máy lên lướt lướt đọc tin nhắn, nàng cười rõ tươi trong khi gõ tin nhắn lại:
[ Good Jobs, cứ như kế hoạch mà làm. Phải thành công!]