Hôm nay, trường tôi tổng duyệt khai giảng. Gần đến sát giờ tôi mới đến trường. Khắp sân trường, học sinh đứng chật kín. Tôi len qua các học sinh khác, tìm kiếm lớp tôi. Những vị trí quen thuộc như gốc cây đều không gặp ai quen. Tôi lơ đãng nhìn lên tầng 3, phát hiện thấy một cậu bạn cùng lớp. Tôi đi tới khu nhà A, đi thật nhanh.
Lên tầng 3, tôi gặp được một số bạn lớp tôi. Tôi ra đứng tán gẫu với họ một lát. Tôi ra đứng nói chuyện với một cô bạn gần thân. Ánh mắt không tự chủ được đảo xung quanh. Vẫn không thấy cậu ấy đâu.
Tôi thầm nghĩ trong lòng chắc cậu ấy không đến đâu, bởi vì cậu ấy rất ít tham gia vào hoạt động của nhà trường. Hơn thế nữa, cậu ấy là con trai, chỉ cần có thời gian, kiểu gì cũng đến mấy quán game gần trường.
Sau đấy, chúng tôi nhận được thông báo của nhà trường, tất cả cùng nhau đi xuống.
Xuống sân trường, tôi nhìn thấy cô bạn cùng lớp. Tôi tiến tới ôm vai bá cổ cô bạn thân hồi trước, kéo cô bạn đi đến vị trí của lớp. Chúng tôi có trò chuyện cười đùa trong lúc tiến tới, tôi đưa mắt nhìn đường, ánh mắt cậu ấy và tôi giao nhau. Thực sự là cậu ấy. Chính là cậu ấy rồi. Cứ thế, cậu ấy đi lướt qua tôi. Tôi cũng đi nhanh về phía trước.
Tôi đi đến vị trí được xếp. Cậu ấy cũng đi tới, đứng ở vị trí lớp trưởng, chỉ đạo hàng lối cho lớp. Tôi đứng ở hàng 3. Mục đích là muốn đứng gần cậu ấy, chỉ cần ngẩng đầu lên cũng có thể nhìn thấy bóng lưng cậu ấy trước mắt.
Trong túi tôi rung lên, chuông báo tin nhắn. Tôi mở ra. Là tin nhắn từ một cô bạn.
"Mày đến chưa? Đã tập trung chưa?"
"Đến rồi. Đang đứng xếp hàng" Tôi nhắn lại nhanh mấy dòng, tin nhắn được gửi đi.
"Thật không? Chụp ảnh cho tao xem đi" Giọng điệu của cô bạn này nghe ra có vẻ không tin tôi.
Tôi giơ điện thoại lên. Do ánh nắng mặt trời chiếu vào, màn hình điện thoại tôi lại đặt ánh sáng thấp nhất. Đến lúc chụp xong, gửi anh cho cô bạn kia rồi, tôi mới nhìn thấy, trong bức ảnh có xuất hiện cậu ấy. Đây là bức ảnh đầu tiên tôi lỡ tay chụp cậu ấy. Công nhận, cậu ấy ăn ảnh lắm.
Suốt buổi tổng duyệt, chúng tôi chỉ ngồi ở trong hàng để tán gẫu. Ánh nắng thỉnh thoảng rất chói. Tôi rời hàng 3 xuống gần cuối cùng ngồi nói chuyện với mấy đứa con trai.
Buổi tổng duyệt chỉ kéo dài 1 tiếng. Chúng tôi lần lượt đi ra lấy xe. Nhưng đáng tiếc là cổng ở bãi đỗ xe chưa mở. Tôi cùng mấy đứa bạn ngồi xuống gốc cây gần đấy.
Tán gẫu được một lúc, cậu ấy từ xa tiến đến. Tôi nhìn thấy cậu ấy. Cô bạn gần thân kia cũng nhìn thấy, cố ý chỉ cho tôi. Nhưng cậu ấy không nhìn tôi. Cậu ấy lướt qua tôi, đi về phía bãi đỗ xe. Được một lúc, tôi không thấy cậu ấy đi ra. Tôi ngoảnh mặt lại, cậu ấy đang đứng trên bệ trồng cây, tay đang cầm mấy chiếc lá. Hơn thế, cậu ấy cũng đang nhìn về hướng của tôi.
Một buổi gặp mặt, tôi và cậu ấy, ánh mắt chỉ giao nhau, còn không ai nói ai câu nào.
Lên tầng 3, tôi gặp được một số bạn lớp tôi. Tôi ra đứng tán gẫu với họ một lát. Tôi ra đứng nói chuyện với một cô bạn gần thân. Ánh mắt không tự chủ được đảo xung quanh. Vẫn không thấy cậu ấy đâu.
Tôi thầm nghĩ trong lòng chắc cậu ấy không đến đâu, bởi vì cậu ấy rất ít tham gia vào hoạt động của nhà trường. Hơn thế nữa, cậu ấy là con trai, chỉ cần có thời gian, kiểu gì cũng đến mấy quán game gần trường.
Sau đấy, chúng tôi nhận được thông báo của nhà trường, tất cả cùng nhau đi xuống.
Xuống sân trường, tôi nhìn thấy cô bạn cùng lớp. Tôi tiến tới ôm vai bá cổ cô bạn thân hồi trước, kéo cô bạn đi đến vị trí của lớp. Chúng tôi có trò chuyện cười đùa trong lúc tiến tới, tôi đưa mắt nhìn đường, ánh mắt cậu ấy và tôi giao nhau. Thực sự là cậu ấy. Chính là cậu ấy rồi. Cứ thế, cậu ấy đi lướt qua tôi. Tôi cũng đi nhanh về phía trước.
Tôi đi đến vị trí được xếp. Cậu ấy cũng đi tới, đứng ở vị trí lớp trưởng, chỉ đạo hàng lối cho lớp. Tôi đứng ở hàng 3. Mục đích là muốn đứng gần cậu ấy, chỉ cần ngẩng đầu lên cũng có thể nhìn thấy bóng lưng cậu ấy trước mắt.
Trong túi tôi rung lên, chuông báo tin nhắn. Tôi mở ra. Là tin nhắn từ một cô bạn.
"Mày đến chưa? Đã tập trung chưa?"
"Đến rồi. Đang đứng xếp hàng" Tôi nhắn lại nhanh mấy dòng, tin nhắn được gửi đi.
"Thật không? Chụp ảnh cho tao xem đi" Giọng điệu của cô bạn này nghe ra có vẻ không tin tôi.
Tôi giơ điện thoại lên. Do ánh nắng mặt trời chiếu vào, màn hình điện thoại tôi lại đặt ánh sáng thấp nhất. Đến lúc chụp xong, gửi anh cho cô bạn kia rồi, tôi mới nhìn thấy, trong bức ảnh có xuất hiện cậu ấy. Đây là bức ảnh đầu tiên tôi lỡ tay chụp cậu ấy. Công nhận, cậu ấy ăn ảnh lắm.
Suốt buổi tổng duyệt, chúng tôi chỉ ngồi ở trong hàng để tán gẫu. Ánh nắng thỉnh thoảng rất chói. Tôi rời hàng 3 xuống gần cuối cùng ngồi nói chuyện với mấy đứa con trai.
Buổi tổng duyệt chỉ kéo dài 1 tiếng. Chúng tôi lần lượt đi ra lấy xe. Nhưng đáng tiếc là cổng ở bãi đỗ xe chưa mở. Tôi cùng mấy đứa bạn ngồi xuống gốc cây gần đấy.
Tán gẫu được một lúc, cậu ấy từ xa tiến đến. Tôi nhìn thấy cậu ấy. Cô bạn gần thân kia cũng nhìn thấy, cố ý chỉ cho tôi. Nhưng cậu ấy không nhìn tôi. Cậu ấy lướt qua tôi, đi về phía bãi đỗ xe. Được một lúc, tôi không thấy cậu ấy đi ra. Tôi ngoảnh mặt lại, cậu ấy đang đứng trên bệ trồng cây, tay đang cầm mấy chiếc lá. Hơn thế, cậu ấy cũng đang nhìn về hướng của tôi.
Một buổi gặp mặt, tôi và cậu ấy, ánh mắt chỉ giao nhau, còn không ai nói ai câu nào.