Khi Cố Thanh Thanh nghe thấy Cố Nam Hương nói điều này, cô ta cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm:" Đây là ý tốt nhất, chị cũng phải biết rằng bây giờ chị không nên dính líu quá nhiều đến nhà họ Tư, nếu không sẽ gây bất lợi cho tất cả chúng ta."
Cố Nam Hương không hỏi tại sao lại bất lợi cho Cố Thanh Thanh, cô trả lời lại:" Nếu không có gì khác, tôi cúp máy đây."
" Đợi đã, Cố Nam Hương hãy thương lượng với em trước.
Nếu gia đình họ Tư muốn gặp chị thì chị không được đồng ý ".
" Tôi đương nhiên sẽ không đồng ý, không cần cô nhắc nhở.
Tôi biết mình phải làm thế nào."
Bây giờ cô đã hoàn toàn mất liên lạc với người nhà họ Tư.
Ông bà của Tư Bắc Thần cũng sẽ không liên quan gì đến cô nữa.
Mặc dù Cố Nam Hương luôn nhớ về khoảng thời gian tốt đẹp với ông bà, nhưng đó cũng chỉ còn là quá khứ.
Nghe giọng điệu kiên quyết của Cố Nam Hương,Cố Thanh Thanh cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.
Nhưng khi nghĩ đến thái độ của bà Tư thì cô ta vẫn có chút bất an.
Nếu cô ta nói rằng Cố Nam Hương không muốn gặp bọn họ thì lần sau chắc chắn bà ấy vẫn tìm cơ hội để gặp.
Nên cách tốt nhất chính là cho họ biết rõ rằng, Cố Nam Hương không có ý định duy trì quan hệ với họ, mà thậm chí còn vĩnh viễn muốn xa cách bọn họ!.
Cô ta phải để cho họ hoàn toàn thất vọng với Cố Nam Hương như vậy mới có thể đảm bảo rằng hai ông bà nhà họ Tư sẽ không bao giờ nhắc đếm Cố Nam Hương nữa....
Cố Thanh Thanh lại nghĩ ra một ý tưởng mới trong lòng.
Cô ta gọi lại cho bà Tư: " Bà nội".
Cố Thanh Thanh trìu mến nói:" Cháu đã hỏi chị Nam Hương và chị ấy đã hẹn tuần này sẽ gặp."
" Thật sao?" Nghe được lời Cố Thanh Thanh nói bà Tư lập tức cảm thấy dễ chịu hơn.
" Được, tốt rồi xem ra cô bé này cũng không để ý chuyện cũ lắm.....Khi gặp lại cô bé bà nhất định phải để cô gái này nhận ra Tư Mộ Băng."
Bà Tư suy nghĩ một mình:" Mộ Băng hiện tại cũng đã.
tuổi rồi.
Trong quá trình trưởng thành không hề có mẹ bên cạnh....Nếu như Nam Hương có thể nguyện ý trở lại thì thật tốt rồi."
Cố Thanh Thanh trên mặt lúc này cũng nở nụ cười:" Được, bà nội đến lúc đó hãy cùng Nam Hương nói chuyện, có lẽ chị ấy sẽ trở lại."
Sau khi cúp điện thoại Cố Thanh Thanh chế nhạo.
Cô ta sẽ không bao giờ để Cố Nam Hương trở lại nhà họ Tư.
Mơ đi!!
- ----------------------------------------
Cố Nam Hương đã nghĩ rất nhiều về đêm hôm đó.
Cô nghĩ rằng quá khứ mà cô đã quên từ lâu rồi, nhưng thực sự bây giờ lại rõ ràng như vậy.
Vào thời điểm đó Tư Bắc Thần thỉnh thoảng sẽ đưa đơn ly hôn cho cô, luôn cố gắng gạt bỏ cô ra khỏi cuộc sống.
Và cô thì luôn có thể làm phiền Tư Bắc Thần với khuôn mặt vô liêm sỉ.
Bởi vì Cố Nam Hương biết rằng anh không còn bố mẹ trên đời này nữa nhưng anh là chồng của cô, vì vậy mà cô hy vọng mình có thể cho anh một gia đình thực thụ.
Vì vậy mà khi đó Tư Bắc Thần có đuổi cô như thế nào đi nữa, cô vẫn nhất quyết ở bên cạnh anh dù cho anh có chán ghét cô, cô cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc rời đi.
Mãi về sau khi người trong mộng của Tư Bắc Thần trở lại.
Cố Nam Hương mới nhận ra rằng mình không thể cố gắng sưởi ấm một hòn đá được.
Cô không mong có thể trở thành một người đặc biệt, vì vậy cách tốt nhất là rời đi bỏ lain phần quá khứ đó và quay trở lại cuộc sống của chính mình.
Chỉ là có chút không hài lòng mà thôi.
Suốt ba năm trời cứ như vậy mà rời xa Tư Bắc Thần, chẳng được gì cả...Cố Nam Hương cảm thấy mình bị thiệt thòi.
Cho nên cô đã tính kế Tư Bắc Thần nhưng không ngờ chính đêm hôm đó lại xuất hiện những đứa con trong đời.
Trong thời gian đó, điều khiến cô quyết tâm bảo vệ quan hệ hôn nhân này một phần cũng là do ông bà Tư.
Họ luôn coi cô như cháu gái ruột và đối xử với cô rất tốt.
Bất kể có món gì ngon, họ sẽ lập tức nghĩ đến cô, khi Tư Bắc Thần bận việc đi công tác, không có thời gian bên cô thì ông bà sẽ goin cô về nhà cũ để chăm sóc cô...
Tư Bắc Thần mấy lần cô bị ốm không ở nhà để đưa cô đến bệnh viện, chính ông bà đã sắp xếp bác sĩ đến để chăm sóc cô...!Chính những điều đó đã khiến cô nhận ra tình cảm gia đình mà cô đã mất đi từ lâu....!cho nên bây giờ Cố Nam Hương cũng cảm thấy hết sức bất đắc dĩ.
Bây giờ cô và Tư Bắc Thần cũng đã ly hôn.
Họ không còn là ông bà của cô nữa vì vậy nên cô cũng không nên nhớ đến họ nhiều như vậy.
Trong giấc mơ Cố Nam Hương luôn miệng nói xin lỗi:" Xin lỗi, kiếp này cháu không may mắn không thể tiếp tục làm cháu dâu của người, nếu có kiếp sau cháu muốn được làm cháu gái của người....".
- -----------------------------
Thứ sáu
Từ lúc Cố Nam Hương bước vào Tư Thị cô đã cảm thấy bầu không khí không đúng lắm.
Không khí xung quanh rất lạ
Mọi người nhìn cô với sự kính trọng xen lẫn sự sợ hãi và tò mò.
Sảy ra xung đột với Sophia khiến mọi người nhìn thấy khía cạnh đáng sợ của cô.
Tin tức từ văn phòng chủ tịch cũng nhanh chóng lan truyền xuống toàn bộ công ty, thậm chí nhân viên của chi nhánh nước ngoài cũng nghe nói Cố thư ký rất cứng rắn mới đến trụ sở chính của họ.
Cố Nam Hương bỏ qua sự thay đổi này vì dù sao nó cũng không liên quan đến cô, cô chỉ cần hoàn thành công việc và nhiệm vụ của mình là đủ rồi.
Chỉ là cho dù Cố Nam Hương cho rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra thì cũng không có cách nào không bị ảnh hưởng.
Khi cô đưa tài liệu có chữ ký của Tư Bắc Thần cho bộ phận tài chính, nhân viên bộ phận này trước đó khá thờ ơ với cô còn bây giờ thậm chí nhận tài liệu bằng cả tay lộ theo vẻ cung kính: "Thư ký Cố! Sao có thể? Làm thế nào mà chị phải tự mình thực hiện việc thế này.?"
" Chuyện vụn vặt này về sau cứ giao cho chúng tôi, chúng tôi sẽ sai người đi lấy tài liệu."
khoé miệng Cố Nam Hương giật giật:" Tư tổng giao cho tôi tự mình giao tài liệu."
" Không thành vấn đề, cho dù chúng tôi có thể chuyển bộ phận tài chính đến bộ phận phòng tổng giám đốc, cô làm việc cũng sẽ thuận tiện hơn."
Không nói nên lời, không biết nói lời gì..
Cố Nam Hương cười và nói: " Không cần phiền phức như vậy, tôi chỉ chạy một lúc là xong."
Người trong bộ phận tài chính không ngừng tâng bốc cô:" Quả nhiên là thư ký Cố!Một mình cô làm việc như vậy, khó trách có thể trở thành người có năng lực bên cạnh tổng giám đốc!"
Những gì cô ấy đã làm? Bất cứ ai cũng có thể làm mà.
Những người này không sắp xếp lời nói của họ trước khi tâng bốc sao......
Cố Nam Hương không khỏi đảo mắt vài vòng..