Bởi vì trường học bên kia Vương Văn Lễ bọn họ đã gọi điện thoại tới xin nghỉ, nguyên do Vương Văn Bân khỏi bệnh rồi sau đó không có về trường học, mà là trực tiếp ở lại trong nhà dưỡng bệnh.
Vương Văn Lễ mua cho Vương Văn Bân di động mới nên cũng phải có số mới, bởi thế Vương Văn Bân liền dứt khoát trực tiếp thay đổi số điện thoại di động, ngược lại cái số điện thoại di động kia cũng không bao nhiêu người liên lạc.
Đêm 30 ngày ấy, Chu Xuân Kiều cho Vương Văn Bân chuẩn bị một túi lớn hoa quả tươi xanh, để hắn mang đi tới nhà Từ lão sư. Vốn Chu Xuân Kiều là không yên lòng cho Vương Văn Bân đi một mình, thế nhưng gần nhất Vương Văn Bân đã được chính mình bồi bổ khôi phục một chút màu máu, hơn nữa bản thân nàng cũng thực sự là bận bịu không xuể, nên dặn dò Vương Văn Bân sớm trở về, không được lưu lại ở bên ngoài, miễn cho trời lạnh nên để Vương Văn Bân xuất phát sớm.
Từ lão sư là chủ nhiệm lớp hồi trung học của Vương Văn Bân. Vốn là Vương Văn Bân học lại năm đó là không được phép về trường cũ học, thế nhưng Từ lão sư vẫn đi tìm hiệu trưởng, vẫn thuyết phục hiệu trưởng để Vương Văn Bân ở học lại.
Trường trung học này là tư nhân, bên trong đa số là con nhà có tiền có quyền. Vốn là Vương Văn Bân là không dự định tới đây học, thế nhưng trường học hứa hẹn để học phí cùng phí sinh hoạt của Vương Văn Bân hoàn toàn miễn phí, hơn nữa thi xong còn có học bổng cho hắn.
Lúc đó vừa vặn con gái lớn của anh cả vừa lên vườn trẻ, trên trấn nhà trẻ một năm học phí cũng phải hai, ba ngàn, nên Vương Văn Bân đồng ý tới nơi này học. Xong ở đây thầy giáo cũng được cho ưu tú, nên Vương Văn Bân tới nơi này cũng không so với trường học trước kém là bao nhiêu.
Liền bởi vì cho Vương Văn Bân điều kiện tốt như thế, cho nên khi xem lại mới biết Vương Văn Bân không có đi tham gia lúc thi tốt nghiệp trung học nên hiệu trưởng mới sinh khí không muốn lại để Vương Văn Bân trở về học lại.
** Ý là trường đó miễn học phí các kiểu cho tiểu Bân học, nhưng tới tốt nghiệp bé lại không thi. Hiệu trưởng biết được nên không muốn cho bé Bân ở lại trường đó học, nhờ thầy Từ lên xin hiệu trưởng mới cho ở lại trường đó học lại một năm.
Vương Văn Lễ mua cho Vương Văn Bân di động mới nên cũng phải có số mới, bởi thế Vương Văn Bân liền dứt khoát trực tiếp thay đổi số điện thoại di động, ngược lại cái số điện thoại di động kia cũng không bao nhiêu người liên lạc.
Đêm 30 ngày ấy, Chu Xuân Kiều cho Vương Văn Bân chuẩn bị một túi lớn hoa quả tươi xanh, để hắn mang đi tới nhà Từ lão sư. Vốn Chu Xuân Kiều là không yên lòng cho Vương Văn Bân đi một mình, thế nhưng gần nhất Vương Văn Bân đã được chính mình bồi bổ khôi phục một chút màu máu, hơn nữa bản thân nàng cũng thực sự là bận bịu không xuể, nên dặn dò Vương Văn Bân sớm trở về, không được lưu lại ở bên ngoài, miễn cho trời lạnh nên để Vương Văn Bân xuất phát sớm.
Từ lão sư là chủ nhiệm lớp hồi trung học của Vương Văn Bân. Vốn là Vương Văn Bân học lại năm đó là không được phép về trường cũ học, thế nhưng Từ lão sư vẫn đi tìm hiệu trưởng, vẫn thuyết phục hiệu trưởng để Vương Văn Bân ở học lại.
Trường trung học này là tư nhân, bên trong đa số là con nhà có tiền có quyền. Vốn là Vương Văn Bân là không dự định tới đây học, thế nhưng trường học hứa hẹn để học phí cùng phí sinh hoạt của Vương Văn Bân hoàn toàn miễn phí, hơn nữa thi xong còn có học bổng cho hắn.
Lúc đó vừa vặn con gái lớn của anh cả vừa lên vườn trẻ, trên trấn nhà trẻ một năm học phí cũng phải hai, ba ngàn, nên Vương Văn Bân đồng ý tới nơi này học. Xong ở đây thầy giáo cũng được cho ưu tú, nên Vương Văn Bân tới nơi này cũng không so với trường học trước kém là bao nhiêu.
Liền bởi vì cho Vương Văn Bân điều kiện tốt như thế, cho nên khi xem lại mới biết Vương Văn Bân không có đi tham gia lúc thi tốt nghiệp trung học nên hiệu trưởng mới sinh khí không muốn lại để Vương Văn Bân trở về học lại.
** Ý là trường đó miễn học phí các kiểu cho tiểu Bân học, nhưng tới tốt nghiệp bé lại không thi. Hiệu trưởng biết được nên không muốn cho bé Bân ở lại trường đó học, nhờ thầy Từ lên xin hiệu trưởng mới cho ở lại trường đó học lại một năm.