Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hề Thời quay thử phim cực kì thuận lợi, là bộ phim kể về tình thân và trưởng thành, thành viên tổ chức đầu tư đều cực kì đáng tin, nói về tình cảm thanh mai trúc mã của bốn đứa bé nhà quê cùng với sau này lớn lên yêu nhau.
Khúc dạo đầu là mười năm trước, ba đứa bé vừa mới lên trung học, tổ kịch vì muốn lấy bối cảnh mười năm trước, đặc biệt đến một trấn nhỏ phía nam lấy cảnh.
Trấn nhỏ phong cảnh rất đẹp, chỉ là thời tiết ẩm ướt oi bức, người phía bắc đều quen tuyết rơi mùa đông, nơi này người đi bộ trên đường lại mặc bộ áo ba lỗ, phe phẩy cây quạt ngồi ở quán ven đường uống nước.
“Nóng muốn chết.
”
Ở studio, Diệp Sâm một tay cần một tờ hành trình, một tay chống nạnh, không ngừng quạt gió cho mình.
Đạo diễn ở bên kia nói chuyện với Hề Thời và bạn diễn.
Hồ Tiểu Dương đứng ở bên cạnh Diệp Sâm, trong tay cầm que kem ăn.
Diệp Sâm: “Hôm qua tôi từ sân bay đi ra mặc đồ như cậu biết không, tôi biết nơi này còn chưa tới mùa đông lại không nghĩ rằng mùa hạ còn chưa kết thúc, tôi cảm giác những người đó nhìn tôi như kẻ ngốc vậy.
”
Hồ Tiểu Dương gật gật đầu: “Ừm.
”
Diệp Sâm: “Ừm???”
Hồ Tiểu Dương phản ứng kịp : “Oa!”, vội vàng cười, thuận tiện khen ngợi, “Anh đẹp trai như vậy, ở trong mắt người khác khẳng định là mặc cái gì cũng đẹp.
”
“Thích.
” Diệp Sâm không tiếp tục kéo dài đề tài này, híp mắt, nhìn về phía Hề Thời cả người mặc đồng phục cao trung.
Trong phim diễn từ trung học đến lớn lên đi làm kết hôn, hôm nay là quay cảnh ở trường học, Hề Thời đóng vai nữ chính Hàn Tri được anh trai hàng xóm thổ lộ.
Bây giờ dạo diễn đang chỉ Hề Thời quay phim, đi đến gần, có thể mơ hồ nghe được hai người nói chuyện: “Cảm giác vẫn không đúng, lúc cô đi học chưa yêu đương sao? Không yêu đương chẳng lẽ cũng không được người ta thổ lộ lần nào?”
Hề Thời cúi đầu, nghĩ một lát: “! từng có.
”
Đạo diễn: “Từng có vì sao vẫn không tìm được trạng thái, cô nhớ lại cảm giác lúc ấy là gì đi?”
Hề Thời: “Chính là… Thổ lộ, sau đó không có gì.
”
Đạo diễn thở dài: “Thôi, chúng ta quay tiếp.
”
Hề Thời áy náy: “Vâng.
”
Đạo diễn bộ này nghiêm khắc hơn đạo diễn , nhưng Diệp Sâm cảm thấy này cũng không phải chuyện xấu, có đôi khi nghiêm khắc với diễn viên mới có thể càng tiến bộ hơn.
Hề Thời điều chỉnh lại mấy lần, có chút tiến bộ, đạo diễn cuối cùng cũng hô qua, kết thúc buổi quay phim hôm nay.
Trời đã bắt đầu tối, mọi người nhao nhao chuẩn bị kết thúc công việc.
Tuy mới khai máy hơn hai tuần, nhưng là lần đầu tiên Diệp Sâm tới thăm ban, Hề Thời đối mặt với anh ta có chút khẩn trương, cô cúi đầu nhìn nhìn đồ mình mặc, sau đó cẩn thận hỏi Diệp Sâm: “Anh thấy hôm nay tôi trang điểm có chút trẻ con không?”
Trên người cô là đồng phục xanh trắng đen truyền thống.
bg-ssp-{height:px}
Diệp Sâm chọc đầu Hề Thời: “Người ta ba bốn mươi tuổi còn đang diễn thiếu nữ kìa, cô sợ cái gì.
”
“Cũng đúng.
” Hề Thời thấy có lý, gật gật đầu.
Diệp Sâm: “Ai ôi, vừa rồi cô nói cái gì quá trẻ, sau đó sao?”
Hề Thời: “! ”
Diệp Sâm cười cười nhìn Hề Thời trong mắt có chút biến thái: “Là Giang tổng sao?”
Hề Thời hít vào một hơi, sau đó nhíu nhíu mày: “Anh đoán xem.
”
Nhân viên công tác bận bịu kết thúc công việc, Hề Thời thay đồ xong, cùng Diệp Sâm ra xe bảo mẫu.
Sau đó cô thấy người Diệp Sâm đang chính miệng nhắc tới, dáng người cao to đang đợi ở trước xe.
Giang Hành Triệt đi tới.
Hề Thời lập tức có tính cảnh giác cao nhìn xung quanh: “Sao anh lại tới đây?”
Giang Hành Triệt cười cười: “Tới đón em tan ca.
”
Hề Thời quay đầu nhìn “đụng phải” vẻ mặt của Diệp Sâm, vốn là đen mặt, sau đó không nhịn được nói thầm: “Chạy xa như vậy tới đón tan ca sao.
”
Tổ kịch đều ở trong một khách sạn nhỏ trong trấn, đoàn người đi ăn cơm trước, sau đó Giang Hành Triệt đến phòng Hề Thời xem xem.
Hề Thời ngồi ở trên ghế sofa: “Ngày mai anh không đi làm? Anh đừng nói anh đặc biệt bay qua đây.
”
Giang Hành Triệt: "Không thể sao?"
Hề Thời nhìn nhìn hắn, sau cùng nói một câu: "Theo anh.
"
Giang Hành Triệt tiếp tục giải thích: "Chủ nhật, cho nên tới thôi.
"
Lúc này Hề Thời mới nhớ sắp chủ nhật, đám quay phim bọn họ không có chủ nhật, tiếp theo liền moi kịch bản trên bàn trà lên xem: “A…”
Giang Hành Triệt xem phòng Hề Thời xong, đi tới, ngồi xuống bên cạnh Hề Thời.
Hề Thời xem chăm chú, không để ý anh.
Giang Hành Triệt vẫn nói: “Anh mang quà tới cho em.
”
Hề Thời không mong chờ giá trị món quà mấy, “Ừm” một tiếng.
Giang Hành Triệt: “Em muốn ăn kem không? Anh đi mua.
”
Hề Thời: “Không ăn, sẽ béo.
”
Giang Hành Triệt tiếp tục tìm đề tài, Hề Thời câu được câu không đáp lại, mãi đến khi anh hỏi: “Lúc quay phim nói có người theo đuổi em?
.