Bên bờ biển mênh mông rộng lớn, gió thổi mãnh liệt, đưa cơn sóng lớn xô vào bờ cát, từng trận rét lạnh!!
Trên bờ!!
Khắp nơi sóng người đông đúc, ánh đèn flash lóe lên, rất nhiều phóng viên chen chúc tại trong đám người, không ngừng chụp hình, nhân viên khách sạn Á Châu đã tan việc, mặc đồng phục, cũng chen đến trong đám người, nhìn trên bờ cát xây dựng bến tàu nhỏ dành riêng khách sạn Á Châu, đã có nhiều cảnh sát biển và thợ lặn mặc đồ lặn màu đen, đứng ở trong gió biển mãnh liệt, chỉ vào bờ bên kia có thể có cá mập, cho nên lúc nhấc lưới lên phải cẩn thận tránh chỗ đó ra!!
Đội cấp cứu và ca nô cũng chạy khắp nơi ở trên biển, bảo đảm Tổng Giám đốc Trang tuyệt đối không xảy ra chuyện gì!!
Trang Tĩnh Vũ đứng ở trên boong thuyền cao nhất trong du thuyền, đón gió thổi giá rét, cầm ống nhòm, nhìn trên bến tàu khách sạn Á Châu, nhân viên đang bận rộn, Trang Hạo Nhiên còn chưa từng xuất hiện, ông liền tức giận kêu lên: "Súc sinh đáng chết này! Bơi lội cũng muốn làm cho người ta nhốn nháo!! Không có một ngày nào mà không giày vò người ta! Tiếp tục như vậy nữa, để cho cá mập xơi tái nó đi!"
Tưởng Vĩ Quốc cũng chậm rãi đứng ở trên boong thuyền, cũng ngẩng mặt nhìn phía phong cảnh Khách sạn Á Châu, lạnh lùng nói: "Chuyện này không phải ông giày vò ra sao?! Có lúc ông đánh con trai cũng quá hung đi! Thật muốn đánh gãy eo của nó, tìm ai nối tiếp cho nhà họ Trang các người?"
Trang Tĩnh Vũ dừng lại động tác, quay mặt sang, im lặng nhìn Tưởng Vĩ Quốc.
Hai mắt Tưởng Vĩ Quốc lóe lên, đón gió biển lạnh lẽo, hơi suy nghĩ một chút, lại nói: "Chỉ là...... Quả thật nên dạy dỗ nó một chút!! Từ nhỏ đến lớn, cũng chưa có gặp qua đứa bé nào bướng bỉnh như vậy! Người làm cha cũng cực khổ!! Không thể không quan tâm!"
Trang Tĩnh Vũ nghe nói như vậy, không nhịn được bật cười nói: "Người nào quan tâm cũng vậy! Quan tâm hay không quan tâm cũng phải chịu tội! Tên súc sinh này vốn có bản lãnh làm cho người ta sống không được an ổn!"
Trên mặt Tưởng Vĩ Quốc hiện lên một chút tươi cười.
Trang Tĩnh Vũ mới có chút căng thẳng giơ ống nhòm lên, nhìn bờ biển bên kia, cau mày suy nghĩ: "Tại sao súc sinh này vẫn chưa ra? Nếu như nó dám trốn chạy, tôi phải cắt đứt chân nó!"
***
Một chút ánh nắng hoàng hôn cuối cùng chiếu rọi trên mặt biển, nổi lên màu vàng lấp lánh!!
Đám người trên bờ biển, mọi người đều đang vô cùng hăng hái bàn tán một chút nữa Tổng Giám đốc Trang vĩ đại bơi mùa đông, rất nhiều phóng viên và nhân viên đài truyền hình, giơ máy quay phim, ngạc nhiên nhìn quanh nói: "Thời gian sắp đến, sao lại không thấy Tổng Giám đốc Trang?"
Nói xong......
Phía trước, rốt cuộc một đội xe tràn đầy khí thế lái tới, dẫn đầu chính là chiếc Rolls-Royce màu bạc của Tổng Giám đốc Trang, mọi người liền cảm thấy hưng phấn, theo chiếc xe chạy tới, muốn chụp được hình ảnh đặc sắc đầu tiên, Trang Hạo Nhiên cam chịu ngồi ở sau xe, mặc quần bơi màu xanh đen, khoác một cái khăn tắm màu lên trên người mình, thỉnh thoảng nhìn đến bắp thịt lồng ngực rắn chắc của anh, một người rất thích vận động, làn da hết sức khêu gợi và mê người!! Nhìn anh mới vừa tắm xong, tóc hơi ướt, một đoạn rũ xuống mí mắt, đeo kính đen, lập tức liếc về phía mấy cầm thú ngồi đối diện!
Mấy người Tô Lạc Hoành và Lâm Sở Nhai lập tức ôm con vẹt của mình, vẻ mặt thay đổi, làm bộ ho khan, nên làm gì thì làm vậy!!
Trang Hạo Nhiên ah một tiếng, nở nụ cười, nhìn mấy tên súc sinh này, nâng cằm lên, lạnh lùng nói: "Các người cứ đi đi! Đều đi đi!! Lúc anh đây ngâm ở trong nước biển lạnh lẽo, tôi nhất định sẽ nhớ đến những người anh em cùng chung hoạn nạn!! Đút cho vẹt đi, xem một chút bọn chúng có thể làm bạn bè với các người hay không! Không chừng ngày nào đó, anh đây không cần mọi người, một chân đá bay các người, các người còn có một người bạn!"
Ba người nghe xong cảm thấy chột dạ, Tô Lạc Hoành là người giảo hoạt nhất, vừa ôm con vẹt kim cương của mình, vừa vuốt cái đầu tròn trịa cùa nó, vừa trợn to mắt nói: "Nếu không, tôi cùng nhảy với anh?!"
"Cậu cút đi!" Trang Hạo Nhiên quay đầu đi, nhìn dòng người hối hả phía ngoài cửa sổ, tức giận trong chốc lát, lại bộc phát nói ra: "Tôi vì vợ, tôi dễ dàng sao? Tôi vì Khả Hinh, tôi chết cũng được!! Chỉ cần tôi chết thật đẹp trai!! Chẳng may tôi..... Tôi..... Tôi..... Thật ở trong biển bị chuột rút thì làm thế nào? Chẳng lẽ...... Chẳng lẽ muốn tôi gọi cứu mạng sao? Phi! Tôi mới không gọi cứu mạng! Sẽ để cho tôi chết luôn! Tôi chết luôn!!"
Anh vừa nói vừa thở hổn hển!!
Tô Lạc Hoành lập tức trợn to hai mắt, nhìn Trang Hạo Nhiên nói: "Nếu không..... Hiện tại anh ngất đi?"
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, liền cảm thấy tức giận hung tợn giơ chân, muốn đạp chết tên khốn kiếp này, mắng: "Súc sinh đáng chết không có đầu óc!! Anh đây ngất đi một lần, cha tôi đều muốn gọi tôi bơi hai hải lý!! Nếu như tôi ngất đi nữa, cha tôi để cho tôi bơi qua, rồi bơi trở lại thì làm thế nào? Cho rằng anh đây là thần tiên sao? Tôi cũng là người được không? Tôi làm Tổng Giám đốc không nổi đâu? Lúc tôi còn nhỏ, nguyện vọng là muốn làm đầu bếp!"
Anh rất hung ác hận hận kêu lên!!
"Được, được, được!!" Tô Lạc Hoành không dám nói tiếp nữa, trực tiếp ngẩng đầu lên nhìn anh không nhịn được cười nói: "Anh từ từ chuẩn bị tâm tình, nếu như không một chút tức giận, tôi thật sự sợ anh chống đỡ không tới bờ bên kia!"
Phốc!
Lâm Sở Nhai và Tào Anh Kiệt không nhịn được cúi đầu bật cười!!
Trang Hạo Nhiên ngưng thần liều mạng nhìn mấy tên khốn kiếp này, tức giận thở dốc một cái, nhìn xe đã dần dần chạy nhanh đến hành lang dài ven biển, rất nhiều người chen chúc tại lối ra vào bến tàu, kích động giống như lấy vợ! Những người này cũng thiệt là, người ta bơi lội có gì để nhìn? Anh lại ngồi ở sau xe, rất tức giận, rất tức giận mặt băng bó!!
Lúc này Tiêu Đồng và Trương Thục Dao nhanh chóng mỉm cười đi về phía bên cạnh cửa xe Rolls-Royce dừng lại, đồng thời mở ra hai cửa xe, cung kính gọi: "Tổng Giám đốc!!"
Mặc kệ anh đi ra ngoài từ cửa nào, dù sao cũng phải ra!!
Trang Hạo Nhiên ngồi ở trong xe, thở dài một cái, trầm ngâm im lặng một lúc, rốt cuộc kéo khăn tắm màu trắng, đón gió biển vô cùng giá rét, cơ thể vô cùng khỏe khoắn bước ra chỗ ngồi sau xe, lập tức nở nụ cười cực kỳ đẹp trai, vô cùng nhiệt tình, nhìn cả đám người, hấp dẫn vẫy tay, thỉnh thoảng gật đầu một cái, như người lãnh đạo nói: "Cám ơn mọi người!!"
"Oa......." Thật nhiều nhân viên nữ, còn có nữ phóng viên hiện trường, rối rít nhìn Trang Hạo Nhiên mặc đồ bơi, khoác áo choàng tắm màu trắng, đeo kính đen, thỉnh thoảng lộ ra làn da khêu gợi, lập tức làm trái tim người ta đập nhanh, mặt lập tức hồng như nước, gần như muốn nghẹt thở nhìn Trang Hạo Nhiên, trái tim rầm rầm rầm khiêu vũ......
Trang Hạo Nhiên tiếp tục đẹp trai đứng ở trong ánh đèn flash, nở nụ cười nhìn mọi người......
Mấy người Lâm Sở Nhai và Tào Anh Kiệt ôm con vẹt, nhìn Trang Hạo Nhiên nở nụ cười đẹp trai chết người, cũng buồn cười!!
Trang Hạo Nhiên mới vừa hưởng thụ xong ánh đèn flash và tiếng hoan hô, muốn xoay người đi về phía bên kia bến tàu, lại nghe được một tiếng Tổng Giám đốc Tưởng tới, anh hơi giật mình, xoay người......
Tưởng Thiên Lỗi quả thật mặc tây trang màu đen, vẻ mặt lộ ra cứng rắn, hết sức nghiêm nghị hấp dẫn đi tới phía này, khi đi qua đám đông thì trên mặt lộ ra nụ cười như có như không, có chút hài lòng......
Trang Hạo Nhiên đứng ở một bên, nhìn anh nở nụ cười này, khẳng định biết anh nghĩ tới, mình cũng có ngày hôm nay!
Quả nhiên Tưởng Thiên Lỗi trước mắt bao người, trước mặt phóng viên báo thương nhân, báo kinh tế tài chính, báo buổi sáng, báo buổi chiều, chậm rãi đi đến trước mặt Trang Hạo Nhiên, hai mắt nóng bỏng nhìn dáng vẻ anh khoác áo choàng tắm, mặc đồ bơi, đẹp trai, nhịn cười đưa hai tay ra, chỉnh sửa một chút áo choàng tắm màu trắng cho anh, như chồng yêu vợ, vừa sửa sang, vừa thâm tình nói: "Quá khứ cho tới nay, đều nghe chú Trang nói, cậu có bản lãnh có thể nín hơi ngủ ở trong biển! Có thể bơi giống như cá! Nếu như một lát nữa gặp phải cá mập, nhớ phải chào hỏi nó! Không chừng hai bên đã từng là bạn bè!"
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên đong cứng, nhìn người này!!
"Thời tiết lạnh! Lúc xuống nước, nhất định phải đề phòng chuột rút!! Chẳng may không cẩn thận phải gọi cứu mạng, cũng không đẹp trai! Cậu nói phải không?" Tưởng Thiên Lỗi nhịn cười nhìn anh, nói.
Khuôn mặt Trang Hạo Nhiên vặn vẹo trái phải, cái người này quá đen tối, quần áo bị tước đoạt hết, giảo hoạt không chịu nổi, đành phải nén một bụng tức giận nhìn Tưởng Thiên Lỗi, cắn răng, muốn nặn ra nụ cười, nhưng bây giờ tức giận cũng không có cách nào, nhướng mày lên nói: "Một chút nữa tôi ngủ ở trong nước, gặp phải cá mập, thật làm bạn bè!! Anh không nên hối hận đấy! Sau này tôi không chơi với anh nữa?"
Tưởng Thiên Lỗi không nhịn được bật cười, nói: "Cậu muốn tôi chơi đùa với cậu, cũng có thể! Cậu để cho tôi vẽ con rùa ở trên mặt cậu!! Dùng bút lông vẽ!!"
Trang Hạo Nhiên hơi nheo mắt lại, vẻ mặt tức giận nhìn anh.
"Đi đi!!" Tưởng Thiên Lỗi vỗ vỗ bờ vai của anh, giống như Tổng Giám đốc khích lệ cấp dưới nói: "Tôi ở bên này, chờ cậu!!"
"Chờ xem!!" Trang Hạo Nhiên cảm thấy tức giận, hừ một tiếng liền khoác khăn tắm nhanh chóng đi tới bến tàu, phía trước cảnh sát biển nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, rối rít giơ tay lên, thổi còi, ra lệnh ca nô bên kia chuẩn bị bảo vệ chặt hai bên đường biển!!
Tưởng Thiên Lỗi trầm mặt nhìn Trang Hạo Nhiên cam chịu đi tới bến tàu bên kia, đứng ở bên bờ, anh lập tức không nhịn được cười, tâm trạng tốt khó được, ra lệnh: "ống nhòm!!"
Đông Anh lập tức đưa ống nhòm cho anh!!
Trang Hạo Nhiên cam chịu đứng ở bến tàu, nhìn về phía mặt biển mênh mông rộng lớn, gợn sóng lấp loáng, anh âm thầm hít sâu một hơi, thở ra vài hơi, lúc cảnh sát biển và thợ lặn căng thẳng đưa mắt nhìn, được mấy người Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành đang ở bên kia giơ vẹt kêu to cổ vũ, anh lập tức bỏ rơi áo choàng tắm trong tay, cả người vô cùng khỏe khoắn giống như "Con ếch", nhảy vào trong nước biển lạnh lẽo, ở trong sóng dữ cuồn cuộn, nhanh chóng bơi tới du thuyền bên Câu lạc bộ!!
"A......" Thật nhiều người kêu lên, tụ lại cùng nhau nhìn!!
Trang Tĩnh Vũ càng lo lắng cho con trai, giơ ống nhòm, căng thẳng nhìn mặt biển mênh mông rộng lớn, bắt được một chút bóng đen con trai rơi vào trên mặt biển, trái tim lập tức níu lên, vẻ mặt Tưởng Vĩ Quốc cũng lập tức căng thẳng, nhận lấy ống nhòm thư kí trưởng đưa tới đeo lên, nhìn mặt biển mênh mông, tìm bóng dáng Hạo Nhiên, trong không khí gấp gáp và vội vàng mong mỏi, rốt cuộc nhìn thấy trên mặt biển mãnh liệt, Trang Hạo Nhiên cởi trần nửa người trên, vung cánh tay to dàikhỏe khoắn, khí thế dũng mãnh khuấy động nước biển, từng trận thở hổn hển bơi tới bên này, hai mắt ông lóe lên, đột nhiên khó nén tự hào kích động trong lòng, nhớ lại lúc ấy đứa nhỏ này oa oa ra đời, ông cũng chưa kịp nhìn nhiều, cũng đã bị cha ôm đi, kể từ ngày ấy, đứa nhỏ này giống như cây gai đâm vào trong tim, cho tới bây giờ cũng chưa hết đau! Hôm nay nhìn thân thể anh khỏe mạnh, khí thế cuồn cuộn, đón sóng biển xô tới, giống như ông nội của anh năm đó, trong lòng có loại tư vị khó tả và an ủi! Đây chính là người cha vĩ đại! Tình yêu của bọn họ mãi mãi như ngọn núi! Như biển sâu! Giống như sức mạnh rung động giữa trời đất, sức mạnh vĩnh hằng cho con cái! Tinh thần vĩnh hằng!
Trang Tĩnh Vũ tay cầm ống nhòm, cũng nhìn con trai đón gió lướt sóng tiếp tục bơi đi, trên mặt của ông cũng dần dần tràn ra nụ cười sôi sục kích động, hy vọng rất nhiều năm, những đứa bé này rốt cuộc trưởng thành, nếu như Chí Long ở chỗ này, nhìn con rể ông hôm nay có thành tích như vậy, nhất định cũng sẽ an ủi cảm động!! Nghĩ tới đây, trong lòng ông trở nên kích động nhìn chặt con trai, đứa nhỏ này là tình yêu cực hạn của người làm cha như ông! Ông vì có loại con cưng này, mà kiêu ngạo, mà tự hào!!
Sóng biển tiếp tục mênh mông tuôn trào, gió thổi càng lúc càng lớn, bọt sóng cũng bắn lên càng lúc càng cao!
Tưởng Thiên Lỗi đột nhiên cảm thấy trái tim có chút ngột ngạt, mới vừa còn nở nụ cười hả hê, theo sức gió càng lúc càng lớn, sóng biển càng lúc càng hung mãnh, bóng dáng Trang Hạo Nhiên càng lúc càng nhấp nhô, anh không nhịn được căn dặn: "Đông Anh!! Hiện tại gió thổi càng lúc càng lớn! Cô lập tức căn dặn cảnh sát biển, phải bảo vệ chặt thêm! Ngàn vạn lần không được để Tổng Giám đốc Trang xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!!"
"Vâng!" Đông Anh lập tức gật đầu, cất bước đi khỏi!
Tất cả mọi người cũng ngừng thở chờ đợi, nghiêng nhìn, phía trước cảnh sát biển càng không ngừng dựa theo cây cờ đỏ Trang Hạo Nhiên bơi qua, giơ cờ đỏ lên, sức gió thật to, bọt sóng xông tới, lập tức nhào tới cảnh sát biển, mấy ca nô thợ lặn cũng bị bọt sóng lắc nhấp nhô cao thấp, đang lúc phía trước vang lên báo động sóng lớn thì Tưởng Thiên Lỗi giơ ống nhòm, trơ mắt nhìn một cơn sóng lớn ở góc độ thẳng đứng, vỗ vào xuống, vỗ vào bóng dáng Trang Hạo Nhiên lập tức biến mất ở trong mặt biển, trái tim "Ầm" một tiếng, anh lập tức ném ống nhòm, bước lên trước kêu to: "Hạo Nhiên........ "
12 chiếc ca nô theo bóng Trang Hạo Nhiên biến mất ở trong mặt biển, lập tức lái như bay qua bên này, mặt biển đầu kia cảnh sát biển đang bơi, vang lên âm thanh báo động kêu to: "Không phát hiện bóng dáng Tổng Giám đốc Trang!! Lập tức mở đèn cường quang đáy nước!!"
Đám người Lâm Sở Nhai và Tiêu Đồng ở bên này nghe xong lời này, lập tức kinh hãi!!
"Soảng....." Ly thủy tinh nện mạnh ở mặt sàn, Đường Khả Hinh trở nên kích động, trái tim muốn nổ tung đứng lên, nhìn vào màn hình LCD, hai mắt tràn lệ gọi to: "Trang Hạo Nhiên....."
***
Tưởng Thiên Lỗi bước nhanh về phía bến tàu, nhìn mặt biển mênh mông cuồn cuộn, anh càng chạy càng nhanh, càng chạy càng nhanh, vẻ mặt lộ ra căng thẳng nhìn mặt biển, kêu lớn: "Hạo Nhiên....... "
Rất nhiều cảnh sát biển và ca nô rối rít tập trung tìm kiếm, cũng không thể tìm được bóng dáng Trang Hạo Nhiên, thậm chí mở đèn lớn báo động, Tưởng Thiên Lỗi đứng ở bên bờ, nóng mắt nhìn đèn báo động, không nói hai lời liền cởi áo khoác tây trang xuống, giật đứt cúc cài cổ áo, cởi giày, lập tức từ chỗ Trang Hạo Nhiên rơi xuống nước, lại nhảy xuống biển, lập tức một cơn gió biển lạnh lẽo, lạnh đến cắt anh đau, thế nhưng anh lại vung tay bơi thẳng phía trước, ở trong mặt biển mênh mông, lạc giọng gọi to: "Hạo Nhiên......... "
Gió biển mạnh mẽ nhào tới!!
Trang Tĩnh Vũ và Tưởng Vĩ Quốc rối rít căng thẳng nắm ống nhòm đứng ở trên boong thuyền, nhìn Trang Hạo Nhiên đột nhiên biến mất, Tưởng Thiên Lỗi tung người vào trong biển, bọn họ đồng thời căng thẳng kêu lên: "Mau tìm Tổng Giám đốc Trang!! Bảo vệ Tổng Giám đốc Tưởng!! Nếu như bọn họ có chuyện gì, mọi người để mạng lại gặp tôi!"
Rất nhiều thợ lặn và cảnh sát biển nghe lệnh, lại rối rít tung người xuống biển, bơi tìm người!
"Ầm ầm...... " Từng trận sóng biển đón gió cuốn tới, giống như Thượng Đế cùng ma quỷ cùng rống giận, rất nhiều cảnh sát biển và thợ lặn rối rít tìm khắp nơi, Tưởng Thiên Lỗi dọc theo đường ven biển, không ngừng đón sức gió bơi về phía trước, vừa bơi vừa kích động kêu to: "Hạo Nhiên.......Trên thế giới này người duy nhất có thể giết cậu chỉ có tôi! Cậu đi ra cho tôi! Lập tức!!"
Tưởng Thiên Lỗi gào xong, lại gắng sức huy động cánh tay, tiếp tục bơi về phía trước, càng lúc càng đến gần du thuyền, nhưng vẫn cực kỳ nóng lòng, không thấy bóng dáng Trang Hạo Nhiên!
***
"Em muốn đi tìm anh ấy!!!" Đường Khả Hinh thấy Trang Hạo Nhiên gặp chuyện không may, khóc muốn lao ra bên ngoài!!
"Khả Hinh!! Em bình tĩnh một chút!!" Tô Thụy Kỳ lập tức ôm chặt thân thể Đường Khả Hinh kích động khóc rống, thật sự nghi ngờ gấp gáp nói: "Anh ấy không có chuyện gì! Nhiều cảnh sát biển như vậy, làm sao có thể có chuyện gì được? Trước hết em chờ một chút!! Đã bắt đầu thi đấu rồi! Lúc này, chỉ vì an toàn của em, em cũng không thể đi!!"
"Không được!!" Đường Khả Hinh lệ rơi đầy mặt, cả người sụp đổ khóc rống: "Nếu như anh ấy chết rồi, em cũng không muốn sống!!"
"Khả Hinh........ " Tô Thụy Kỳ đau lòng ôm chặt Khả Hinh, bất đắc dĩ gọi: "Lại chờ một chút!!! Nếu như không được, anh đi với em!! Chờ thêm chút nữa!"
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, dừng động tác, hai mắt gấp gáp nhìn màn hình TV, trái tim bị bóp nghẹt muốn vỡ nát!!.
***
"Hạo Nhiên....... " Tưởng Thiên Lỗi dọc theo đường bơi tới du thuyền, chịu đựng rét lạnh ngấm vào thân thể, khắp nơi cuồng loạn gấp gáp kêu lên, thậm chí vỗ mặt biển, cũng không biết mệt mỏi tức giận gọi: "Cậu đi ra cho tôi! Lập tức!!"
Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ lập tức đau lòng và căng thẳng đi tới boong thuyền, nhìn xuống Tưởng Thiên Lỗi bơi ở bên cạnh, trong lòng của bọn họ chợt đau nhói, lại gào lớn: “Lập tức phái thêm người tìm Hạo Nhiên cho tôi!! Lập tức........... "
Nói xong!!
Một bóng dáng ướt đẫm, lặng lẽ bò đến đỉnh cao nhất du thuyền, vươn tay kéo mạnh dây pháo mừng một cái!!
"Ầm........ " Pháo mừng vang lên rung chuyển trời đất, khắp nơi bay ra hoa nhỏ màu đỏ, vàng, xanh, hồng, còn có một trận khói mù rầm rầm như cầu vồng!!
Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ cùng mọi người giật mình, cùng lúc kinh ngạc ngẩng đầu lên, không ngờ nhìn thấy Trang Hạo Nhiên hết sức đẹp trai đứng ở đỉnh cao nhất trên du thuyền, nở nụ cười đầy hấp dẫn, hướng về mọi người vẫy gọi, nở nụ cười, thật vui vẻ mình đã bơi đến, thắng lợi kêu to: "Tôi bơi tới rồi! Ha ha ha ha!"
"............" Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ hoảng sợ đến cảm giác nghẹt tim nhìn người này, uy phong lẫm liệt đứng ở trên đỉnh cao nhất, cười rất hả hê, bọn họ cùng tức giận quát to: "Súc sinh!!"
Tưởng Thiên Lỗi nghe tiếng vẫy gọi, cũng ngạc nhiên kỳ quái rời khỏi du thuyền một chút, cả người lạnh lẽo kinh ngạc ngẩng đầu lên, không ngờ nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, tên chết tiệt kia đang đứng ở trên đỉnh du thuyền, đứng ở trong hoa giấy màu bồng bềnh, hướng về phía mọi người rất vui vẻ và đẹp trai hôn gió, đầu óc của anh xông máu, cảm giác mình thiếu chút nữa trúng gió, vỗ mặt biển, kêu to: "A........"
Trên bờ!!
Khắp nơi sóng người đông đúc, ánh đèn flash lóe lên, rất nhiều phóng viên chen chúc tại trong đám người, không ngừng chụp hình, nhân viên khách sạn Á Châu đã tan việc, mặc đồng phục, cũng chen đến trong đám người, nhìn trên bờ cát xây dựng bến tàu nhỏ dành riêng khách sạn Á Châu, đã có nhiều cảnh sát biển và thợ lặn mặc đồ lặn màu đen, đứng ở trong gió biển mãnh liệt, chỉ vào bờ bên kia có thể có cá mập, cho nên lúc nhấc lưới lên phải cẩn thận tránh chỗ đó ra!!
Đội cấp cứu và ca nô cũng chạy khắp nơi ở trên biển, bảo đảm Tổng Giám đốc Trang tuyệt đối không xảy ra chuyện gì!!
Trang Tĩnh Vũ đứng ở trên boong thuyền cao nhất trong du thuyền, đón gió thổi giá rét, cầm ống nhòm, nhìn trên bến tàu khách sạn Á Châu, nhân viên đang bận rộn, Trang Hạo Nhiên còn chưa từng xuất hiện, ông liền tức giận kêu lên: "Súc sinh đáng chết này! Bơi lội cũng muốn làm cho người ta nhốn nháo!! Không có một ngày nào mà không giày vò người ta! Tiếp tục như vậy nữa, để cho cá mập xơi tái nó đi!"
Tưởng Vĩ Quốc cũng chậm rãi đứng ở trên boong thuyền, cũng ngẩng mặt nhìn phía phong cảnh Khách sạn Á Châu, lạnh lùng nói: "Chuyện này không phải ông giày vò ra sao?! Có lúc ông đánh con trai cũng quá hung đi! Thật muốn đánh gãy eo của nó, tìm ai nối tiếp cho nhà họ Trang các người?"
Trang Tĩnh Vũ dừng lại động tác, quay mặt sang, im lặng nhìn Tưởng Vĩ Quốc.
Hai mắt Tưởng Vĩ Quốc lóe lên, đón gió biển lạnh lẽo, hơi suy nghĩ một chút, lại nói: "Chỉ là...... Quả thật nên dạy dỗ nó một chút!! Từ nhỏ đến lớn, cũng chưa có gặp qua đứa bé nào bướng bỉnh như vậy! Người làm cha cũng cực khổ!! Không thể không quan tâm!"
Trang Tĩnh Vũ nghe nói như vậy, không nhịn được bật cười nói: "Người nào quan tâm cũng vậy! Quan tâm hay không quan tâm cũng phải chịu tội! Tên súc sinh này vốn có bản lãnh làm cho người ta sống không được an ổn!"
Trên mặt Tưởng Vĩ Quốc hiện lên một chút tươi cười.
Trang Tĩnh Vũ mới có chút căng thẳng giơ ống nhòm lên, nhìn bờ biển bên kia, cau mày suy nghĩ: "Tại sao súc sinh này vẫn chưa ra? Nếu như nó dám trốn chạy, tôi phải cắt đứt chân nó!"
***
Một chút ánh nắng hoàng hôn cuối cùng chiếu rọi trên mặt biển, nổi lên màu vàng lấp lánh!!
Đám người trên bờ biển, mọi người đều đang vô cùng hăng hái bàn tán một chút nữa Tổng Giám đốc Trang vĩ đại bơi mùa đông, rất nhiều phóng viên và nhân viên đài truyền hình, giơ máy quay phim, ngạc nhiên nhìn quanh nói: "Thời gian sắp đến, sao lại không thấy Tổng Giám đốc Trang?"
Nói xong......
Phía trước, rốt cuộc một đội xe tràn đầy khí thế lái tới, dẫn đầu chính là chiếc Rolls-Royce màu bạc của Tổng Giám đốc Trang, mọi người liền cảm thấy hưng phấn, theo chiếc xe chạy tới, muốn chụp được hình ảnh đặc sắc đầu tiên, Trang Hạo Nhiên cam chịu ngồi ở sau xe, mặc quần bơi màu xanh đen, khoác một cái khăn tắm màu lên trên người mình, thỉnh thoảng nhìn đến bắp thịt lồng ngực rắn chắc của anh, một người rất thích vận động, làn da hết sức khêu gợi và mê người!! Nhìn anh mới vừa tắm xong, tóc hơi ướt, một đoạn rũ xuống mí mắt, đeo kính đen, lập tức liếc về phía mấy cầm thú ngồi đối diện!
Mấy người Tô Lạc Hoành và Lâm Sở Nhai lập tức ôm con vẹt của mình, vẻ mặt thay đổi, làm bộ ho khan, nên làm gì thì làm vậy!!
Trang Hạo Nhiên ah một tiếng, nở nụ cười, nhìn mấy tên súc sinh này, nâng cằm lên, lạnh lùng nói: "Các người cứ đi đi! Đều đi đi!! Lúc anh đây ngâm ở trong nước biển lạnh lẽo, tôi nhất định sẽ nhớ đến những người anh em cùng chung hoạn nạn!! Đút cho vẹt đi, xem một chút bọn chúng có thể làm bạn bè với các người hay không! Không chừng ngày nào đó, anh đây không cần mọi người, một chân đá bay các người, các người còn có một người bạn!"
Ba người nghe xong cảm thấy chột dạ, Tô Lạc Hoành là người giảo hoạt nhất, vừa ôm con vẹt kim cương của mình, vừa vuốt cái đầu tròn trịa cùa nó, vừa trợn to mắt nói: "Nếu không, tôi cùng nhảy với anh?!"
"Cậu cút đi!" Trang Hạo Nhiên quay đầu đi, nhìn dòng người hối hả phía ngoài cửa sổ, tức giận trong chốc lát, lại bộc phát nói ra: "Tôi vì vợ, tôi dễ dàng sao? Tôi vì Khả Hinh, tôi chết cũng được!! Chỉ cần tôi chết thật đẹp trai!! Chẳng may tôi..... Tôi..... Tôi..... Thật ở trong biển bị chuột rút thì làm thế nào? Chẳng lẽ...... Chẳng lẽ muốn tôi gọi cứu mạng sao? Phi! Tôi mới không gọi cứu mạng! Sẽ để cho tôi chết luôn! Tôi chết luôn!!"
Anh vừa nói vừa thở hổn hển!!
Tô Lạc Hoành lập tức trợn to hai mắt, nhìn Trang Hạo Nhiên nói: "Nếu không..... Hiện tại anh ngất đi?"
Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, liền cảm thấy tức giận hung tợn giơ chân, muốn đạp chết tên khốn kiếp này, mắng: "Súc sinh đáng chết không có đầu óc!! Anh đây ngất đi một lần, cha tôi đều muốn gọi tôi bơi hai hải lý!! Nếu như tôi ngất đi nữa, cha tôi để cho tôi bơi qua, rồi bơi trở lại thì làm thế nào? Cho rằng anh đây là thần tiên sao? Tôi cũng là người được không? Tôi làm Tổng Giám đốc không nổi đâu? Lúc tôi còn nhỏ, nguyện vọng là muốn làm đầu bếp!"
Anh rất hung ác hận hận kêu lên!!
"Được, được, được!!" Tô Lạc Hoành không dám nói tiếp nữa, trực tiếp ngẩng đầu lên nhìn anh không nhịn được cười nói: "Anh từ từ chuẩn bị tâm tình, nếu như không một chút tức giận, tôi thật sự sợ anh chống đỡ không tới bờ bên kia!"
Phốc!
Lâm Sở Nhai và Tào Anh Kiệt không nhịn được cúi đầu bật cười!!
Trang Hạo Nhiên ngưng thần liều mạng nhìn mấy tên khốn kiếp này, tức giận thở dốc một cái, nhìn xe đã dần dần chạy nhanh đến hành lang dài ven biển, rất nhiều người chen chúc tại lối ra vào bến tàu, kích động giống như lấy vợ! Những người này cũng thiệt là, người ta bơi lội có gì để nhìn? Anh lại ngồi ở sau xe, rất tức giận, rất tức giận mặt băng bó!!
Lúc này Tiêu Đồng và Trương Thục Dao nhanh chóng mỉm cười đi về phía bên cạnh cửa xe Rolls-Royce dừng lại, đồng thời mở ra hai cửa xe, cung kính gọi: "Tổng Giám đốc!!"
Mặc kệ anh đi ra ngoài từ cửa nào, dù sao cũng phải ra!!
Trang Hạo Nhiên ngồi ở trong xe, thở dài một cái, trầm ngâm im lặng một lúc, rốt cuộc kéo khăn tắm màu trắng, đón gió biển vô cùng giá rét, cơ thể vô cùng khỏe khoắn bước ra chỗ ngồi sau xe, lập tức nở nụ cười cực kỳ đẹp trai, vô cùng nhiệt tình, nhìn cả đám người, hấp dẫn vẫy tay, thỉnh thoảng gật đầu một cái, như người lãnh đạo nói: "Cám ơn mọi người!!"
"Oa......." Thật nhiều nhân viên nữ, còn có nữ phóng viên hiện trường, rối rít nhìn Trang Hạo Nhiên mặc đồ bơi, khoác áo choàng tắm màu trắng, đeo kính đen, thỉnh thoảng lộ ra làn da khêu gợi, lập tức làm trái tim người ta đập nhanh, mặt lập tức hồng như nước, gần như muốn nghẹt thở nhìn Trang Hạo Nhiên, trái tim rầm rầm rầm khiêu vũ......
Trang Hạo Nhiên tiếp tục đẹp trai đứng ở trong ánh đèn flash, nở nụ cười nhìn mọi người......
Mấy người Lâm Sở Nhai và Tào Anh Kiệt ôm con vẹt, nhìn Trang Hạo Nhiên nở nụ cười đẹp trai chết người, cũng buồn cười!!
Trang Hạo Nhiên mới vừa hưởng thụ xong ánh đèn flash và tiếng hoan hô, muốn xoay người đi về phía bên kia bến tàu, lại nghe được một tiếng Tổng Giám đốc Tưởng tới, anh hơi giật mình, xoay người......
Tưởng Thiên Lỗi quả thật mặc tây trang màu đen, vẻ mặt lộ ra cứng rắn, hết sức nghiêm nghị hấp dẫn đi tới phía này, khi đi qua đám đông thì trên mặt lộ ra nụ cười như có như không, có chút hài lòng......
Trang Hạo Nhiên đứng ở một bên, nhìn anh nở nụ cười này, khẳng định biết anh nghĩ tới, mình cũng có ngày hôm nay!
Quả nhiên Tưởng Thiên Lỗi trước mắt bao người, trước mặt phóng viên báo thương nhân, báo kinh tế tài chính, báo buổi sáng, báo buổi chiều, chậm rãi đi đến trước mặt Trang Hạo Nhiên, hai mắt nóng bỏng nhìn dáng vẻ anh khoác áo choàng tắm, mặc đồ bơi, đẹp trai, nhịn cười đưa hai tay ra, chỉnh sửa một chút áo choàng tắm màu trắng cho anh, như chồng yêu vợ, vừa sửa sang, vừa thâm tình nói: "Quá khứ cho tới nay, đều nghe chú Trang nói, cậu có bản lãnh có thể nín hơi ngủ ở trong biển! Có thể bơi giống như cá! Nếu như một lát nữa gặp phải cá mập, nhớ phải chào hỏi nó! Không chừng hai bên đã từng là bạn bè!"
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên đong cứng, nhìn người này!!
"Thời tiết lạnh! Lúc xuống nước, nhất định phải đề phòng chuột rút!! Chẳng may không cẩn thận phải gọi cứu mạng, cũng không đẹp trai! Cậu nói phải không?" Tưởng Thiên Lỗi nhịn cười nhìn anh, nói.
Khuôn mặt Trang Hạo Nhiên vặn vẹo trái phải, cái người này quá đen tối, quần áo bị tước đoạt hết, giảo hoạt không chịu nổi, đành phải nén một bụng tức giận nhìn Tưởng Thiên Lỗi, cắn răng, muốn nặn ra nụ cười, nhưng bây giờ tức giận cũng không có cách nào, nhướng mày lên nói: "Một chút nữa tôi ngủ ở trong nước, gặp phải cá mập, thật làm bạn bè!! Anh không nên hối hận đấy! Sau này tôi không chơi với anh nữa?"
Tưởng Thiên Lỗi không nhịn được bật cười, nói: "Cậu muốn tôi chơi đùa với cậu, cũng có thể! Cậu để cho tôi vẽ con rùa ở trên mặt cậu!! Dùng bút lông vẽ!!"
Trang Hạo Nhiên hơi nheo mắt lại, vẻ mặt tức giận nhìn anh.
"Đi đi!!" Tưởng Thiên Lỗi vỗ vỗ bờ vai của anh, giống như Tổng Giám đốc khích lệ cấp dưới nói: "Tôi ở bên này, chờ cậu!!"
"Chờ xem!!" Trang Hạo Nhiên cảm thấy tức giận, hừ một tiếng liền khoác khăn tắm nhanh chóng đi tới bến tàu, phía trước cảnh sát biển nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, rối rít giơ tay lên, thổi còi, ra lệnh ca nô bên kia chuẩn bị bảo vệ chặt hai bên đường biển!!
Tưởng Thiên Lỗi trầm mặt nhìn Trang Hạo Nhiên cam chịu đi tới bến tàu bên kia, đứng ở bên bờ, anh lập tức không nhịn được cười, tâm trạng tốt khó được, ra lệnh: "ống nhòm!!"
Đông Anh lập tức đưa ống nhòm cho anh!!
Trang Hạo Nhiên cam chịu đứng ở bến tàu, nhìn về phía mặt biển mênh mông rộng lớn, gợn sóng lấp loáng, anh âm thầm hít sâu một hơi, thở ra vài hơi, lúc cảnh sát biển và thợ lặn căng thẳng đưa mắt nhìn, được mấy người Lâm Sở Nhai và Tô Lạc Hoành đang ở bên kia giơ vẹt kêu to cổ vũ, anh lập tức bỏ rơi áo choàng tắm trong tay, cả người vô cùng khỏe khoắn giống như "Con ếch", nhảy vào trong nước biển lạnh lẽo, ở trong sóng dữ cuồn cuộn, nhanh chóng bơi tới du thuyền bên Câu lạc bộ!!
"A......" Thật nhiều người kêu lên, tụ lại cùng nhau nhìn!!
Trang Tĩnh Vũ càng lo lắng cho con trai, giơ ống nhòm, căng thẳng nhìn mặt biển mênh mông rộng lớn, bắt được một chút bóng đen con trai rơi vào trên mặt biển, trái tim lập tức níu lên, vẻ mặt Tưởng Vĩ Quốc cũng lập tức căng thẳng, nhận lấy ống nhòm thư kí trưởng đưa tới đeo lên, nhìn mặt biển mênh mông, tìm bóng dáng Hạo Nhiên, trong không khí gấp gáp và vội vàng mong mỏi, rốt cuộc nhìn thấy trên mặt biển mãnh liệt, Trang Hạo Nhiên cởi trần nửa người trên, vung cánh tay to dàikhỏe khoắn, khí thế dũng mãnh khuấy động nước biển, từng trận thở hổn hển bơi tới bên này, hai mắt ông lóe lên, đột nhiên khó nén tự hào kích động trong lòng, nhớ lại lúc ấy đứa nhỏ này oa oa ra đời, ông cũng chưa kịp nhìn nhiều, cũng đã bị cha ôm đi, kể từ ngày ấy, đứa nhỏ này giống như cây gai đâm vào trong tim, cho tới bây giờ cũng chưa hết đau! Hôm nay nhìn thân thể anh khỏe mạnh, khí thế cuồn cuộn, đón sóng biển xô tới, giống như ông nội của anh năm đó, trong lòng có loại tư vị khó tả và an ủi! Đây chính là người cha vĩ đại! Tình yêu của bọn họ mãi mãi như ngọn núi! Như biển sâu! Giống như sức mạnh rung động giữa trời đất, sức mạnh vĩnh hằng cho con cái! Tinh thần vĩnh hằng!
Trang Tĩnh Vũ tay cầm ống nhòm, cũng nhìn con trai đón gió lướt sóng tiếp tục bơi đi, trên mặt của ông cũng dần dần tràn ra nụ cười sôi sục kích động, hy vọng rất nhiều năm, những đứa bé này rốt cuộc trưởng thành, nếu như Chí Long ở chỗ này, nhìn con rể ông hôm nay có thành tích như vậy, nhất định cũng sẽ an ủi cảm động!! Nghĩ tới đây, trong lòng ông trở nên kích động nhìn chặt con trai, đứa nhỏ này là tình yêu cực hạn của người làm cha như ông! Ông vì có loại con cưng này, mà kiêu ngạo, mà tự hào!!
Sóng biển tiếp tục mênh mông tuôn trào, gió thổi càng lúc càng lớn, bọt sóng cũng bắn lên càng lúc càng cao!
Tưởng Thiên Lỗi đột nhiên cảm thấy trái tim có chút ngột ngạt, mới vừa còn nở nụ cười hả hê, theo sức gió càng lúc càng lớn, sóng biển càng lúc càng hung mãnh, bóng dáng Trang Hạo Nhiên càng lúc càng nhấp nhô, anh không nhịn được căn dặn: "Đông Anh!! Hiện tại gió thổi càng lúc càng lớn! Cô lập tức căn dặn cảnh sát biển, phải bảo vệ chặt thêm! Ngàn vạn lần không được để Tổng Giám đốc Trang xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!!"
"Vâng!" Đông Anh lập tức gật đầu, cất bước đi khỏi!
Tất cả mọi người cũng ngừng thở chờ đợi, nghiêng nhìn, phía trước cảnh sát biển càng không ngừng dựa theo cây cờ đỏ Trang Hạo Nhiên bơi qua, giơ cờ đỏ lên, sức gió thật to, bọt sóng xông tới, lập tức nhào tới cảnh sát biển, mấy ca nô thợ lặn cũng bị bọt sóng lắc nhấp nhô cao thấp, đang lúc phía trước vang lên báo động sóng lớn thì Tưởng Thiên Lỗi giơ ống nhòm, trơ mắt nhìn một cơn sóng lớn ở góc độ thẳng đứng, vỗ vào xuống, vỗ vào bóng dáng Trang Hạo Nhiên lập tức biến mất ở trong mặt biển, trái tim "Ầm" một tiếng, anh lập tức ném ống nhòm, bước lên trước kêu to: "Hạo Nhiên........ "
12 chiếc ca nô theo bóng Trang Hạo Nhiên biến mất ở trong mặt biển, lập tức lái như bay qua bên này, mặt biển đầu kia cảnh sát biển đang bơi, vang lên âm thanh báo động kêu to: "Không phát hiện bóng dáng Tổng Giám đốc Trang!! Lập tức mở đèn cường quang đáy nước!!"
Đám người Lâm Sở Nhai và Tiêu Đồng ở bên này nghe xong lời này, lập tức kinh hãi!!
"Soảng....." Ly thủy tinh nện mạnh ở mặt sàn, Đường Khả Hinh trở nên kích động, trái tim muốn nổ tung đứng lên, nhìn vào màn hình LCD, hai mắt tràn lệ gọi to: "Trang Hạo Nhiên....."
***
Tưởng Thiên Lỗi bước nhanh về phía bến tàu, nhìn mặt biển mênh mông cuồn cuộn, anh càng chạy càng nhanh, càng chạy càng nhanh, vẻ mặt lộ ra căng thẳng nhìn mặt biển, kêu lớn: "Hạo Nhiên....... "
Rất nhiều cảnh sát biển và ca nô rối rít tập trung tìm kiếm, cũng không thể tìm được bóng dáng Trang Hạo Nhiên, thậm chí mở đèn lớn báo động, Tưởng Thiên Lỗi đứng ở bên bờ, nóng mắt nhìn đèn báo động, không nói hai lời liền cởi áo khoác tây trang xuống, giật đứt cúc cài cổ áo, cởi giày, lập tức từ chỗ Trang Hạo Nhiên rơi xuống nước, lại nhảy xuống biển, lập tức một cơn gió biển lạnh lẽo, lạnh đến cắt anh đau, thế nhưng anh lại vung tay bơi thẳng phía trước, ở trong mặt biển mênh mông, lạc giọng gọi to: "Hạo Nhiên......... "
Gió biển mạnh mẽ nhào tới!!
Trang Tĩnh Vũ và Tưởng Vĩ Quốc rối rít căng thẳng nắm ống nhòm đứng ở trên boong thuyền, nhìn Trang Hạo Nhiên đột nhiên biến mất, Tưởng Thiên Lỗi tung người vào trong biển, bọn họ đồng thời căng thẳng kêu lên: "Mau tìm Tổng Giám đốc Trang!! Bảo vệ Tổng Giám đốc Tưởng!! Nếu như bọn họ có chuyện gì, mọi người để mạng lại gặp tôi!"
Rất nhiều thợ lặn và cảnh sát biển nghe lệnh, lại rối rít tung người xuống biển, bơi tìm người!
"Ầm ầm...... " Từng trận sóng biển đón gió cuốn tới, giống như Thượng Đế cùng ma quỷ cùng rống giận, rất nhiều cảnh sát biển và thợ lặn rối rít tìm khắp nơi, Tưởng Thiên Lỗi dọc theo đường ven biển, không ngừng đón sức gió bơi về phía trước, vừa bơi vừa kích động kêu to: "Hạo Nhiên.......Trên thế giới này người duy nhất có thể giết cậu chỉ có tôi! Cậu đi ra cho tôi! Lập tức!!"
Tưởng Thiên Lỗi gào xong, lại gắng sức huy động cánh tay, tiếp tục bơi về phía trước, càng lúc càng đến gần du thuyền, nhưng vẫn cực kỳ nóng lòng, không thấy bóng dáng Trang Hạo Nhiên!
***
"Em muốn đi tìm anh ấy!!!" Đường Khả Hinh thấy Trang Hạo Nhiên gặp chuyện không may, khóc muốn lao ra bên ngoài!!
"Khả Hinh!! Em bình tĩnh một chút!!" Tô Thụy Kỳ lập tức ôm chặt thân thể Đường Khả Hinh kích động khóc rống, thật sự nghi ngờ gấp gáp nói: "Anh ấy không có chuyện gì! Nhiều cảnh sát biển như vậy, làm sao có thể có chuyện gì được? Trước hết em chờ một chút!! Đã bắt đầu thi đấu rồi! Lúc này, chỉ vì an toàn của em, em cũng không thể đi!!"
"Không được!!" Đường Khả Hinh lệ rơi đầy mặt, cả người sụp đổ khóc rống: "Nếu như anh ấy chết rồi, em cũng không muốn sống!!"
"Khả Hinh........ " Tô Thụy Kỳ đau lòng ôm chặt Khả Hinh, bất đắc dĩ gọi: "Lại chờ một chút!!! Nếu như không được, anh đi với em!! Chờ thêm chút nữa!"
Đường Khả Hinh nghe nói như vậy, dừng động tác, hai mắt gấp gáp nhìn màn hình TV, trái tim bị bóp nghẹt muốn vỡ nát!!.
***
"Hạo Nhiên....... " Tưởng Thiên Lỗi dọc theo đường bơi tới du thuyền, chịu đựng rét lạnh ngấm vào thân thể, khắp nơi cuồng loạn gấp gáp kêu lên, thậm chí vỗ mặt biển, cũng không biết mệt mỏi tức giận gọi: "Cậu đi ra cho tôi! Lập tức!!"
Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ lập tức đau lòng và căng thẳng đi tới boong thuyền, nhìn xuống Tưởng Thiên Lỗi bơi ở bên cạnh, trong lòng của bọn họ chợt đau nhói, lại gào lớn: “Lập tức phái thêm người tìm Hạo Nhiên cho tôi!! Lập tức........... "
Nói xong!!
Một bóng dáng ướt đẫm, lặng lẽ bò đến đỉnh cao nhất du thuyền, vươn tay kéo mạnh dây pháo mừng một cái!!
"Ầm........ " Pháo mừng vang lên rung chuyển trời đất, khắp nơi bay ra hoa nhỏ màu đỏ, vàng, xanh, hồng, còn có một trận khói mù rầm rầm như cầu vồng!!
Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ cùng mọi người giật mình, cùng lúc kinh ngạc ngẩng đầu lên, không ngờ nhìn thấy Trang Hạo Nhiên hết sức đẹp trai đứng ở đỉnh cao nhất trên du thuyền, nở nụ cười đầy hấp dẫn, hướng về mọi người vẫy gọi, nở nụ cười, thật vui vẻ mình đã bơi đến, thắng lợi kêu to: "Tôi bơi tới rồi! Ha ha ha ha!"
"............" Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ hoảng sợ đến cảm giác nghẹt tim nhìn người này, uy phong lẫm liệt đứng ở trên đỉnh cao nhất, cười rất hả hê, bọn họ cùng tức giận quát to: "Súc sinh!!"
Tưởng Thiên Lỗi nghe tiếng vẫy gọi, cũng ngạc nhiên kỳ quái rời khỏi du thuyền một chút, cả người lạnh lẽo kinh ngạc ngẩng đầu lên, không ngờ nhìn thấy Trang Hạo Nhiên, tên chết tiệt kia đang đứng ở trên đỉnh du thuyền, đứng ở trong hoa giấy màu bồng bềnh, hướng về phía mọi người rất vui vẻ và đẹp trai hôn gió, đầu óc của anh xông máu, cảm giác mình thiếu chút nữa trúng gió, vỗ mặt biển, kêu to: "A........"