Editor: Lam Linh
Trận thi đấu thứ hai thật sự chính thức bắt đầu!
Những tiếng vỗ tay như sấm vang lên nhiệt liệt. Người xem ở phía dưới thật sự rất hưng phấn. Mỗi người đều nhìn lên ánh sáng bạch quang trên sân khấu, giám khảo chính cùng hội đồng giám khảo nhìn có vẻ rất mệt mỏi và khát nước. Họ Liền đưa miệng uống một hớp. Phu nhân Geogre gần như chết khát. Cầm từng bát kể cả to lẫn nhỏ đều uống ừng ực đến gần hết. Lúc này mới đưa mắt liếc về phía Vitas. Ông vẫn như cũ mang một sắc mặt căng thẳng...
Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên, thân thể của hai người có chút mệt mỏi nặng nề thở hổn hển một hơi không suy nghĩ được cái gì. Đường Khả Hinh là tên thành viên của tổ thi đấu vòng thứ nhất. Nếu như đợt thứ hai thi đấu cô lại ở hạng thứ tư hoặc thứ sáu có thể cô sẽ bị loại!! Cho nên, trận này là trận thi đấu thật sự, là trận mấu chốt của cuộc tranh tài. Một vòng cuối cùng, tức là vòng thứ ba này có lẽ cô có thể chiếm được ưu thế!
Bầu không khí ngày càng trở nên căng thẳng và có chút khẩn trương!
Hách Lệ ở dưới, đợi đến trận đấu thứ hai. Khuôn mặt cô lộ vẻ mỉm cười. Từ từ đi phát mười hai chai rượu nho cùng ba loại rượu đệ nhất. Chai thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ tư... cơ hồ tất cả đều được làm từ nho và đều có một màu hồng! Những chai rượu này rất dễ tiêu hóa. Đột nhiên có một nhân viên khác đi đến đem bày ra không biết bao nhiêu là chén cơm và vô số ly thủy tinh ở một bên. Quán rượu đã phái tới người phục vụ rượu ở gần đó. Khi đại hội chuẩn bị bắt đầu. Những người đó liền đứng chỉnh tề, rất nhanh cầm dụng cụ mở chai, xoay tròn chai rượu nho rồi bật nắp, sau đó nhanh chóng đem đến bát gõ nhẹ, ba mươi chén tulip nhanh chóng được một màu hồng của rượu đồng thời đổ vào...
Hách Lệ thừa dịp lúc rượu được rót ra gần đầy liền nhân cơ hội này nhanh chóng mời ra năm người phục vụ rượu đang đứng liên tiếp cạnh bàn, nhìn về phía bọn họ khuôn mặt thật nghiêm túc, rồi cô đảo mắt về khía dưới rồi nói “Các vị tuyển thủ! Mấy bạn đã Trải qua vòng thứ nhất lãng mạn và trữ tình của trận thi đấu trước, chúng ta tiếp tục tới trận thi đấu thứ hai. Ở trước mặt của các vị là ba mươi chén rượu nho! Các vị chỉ có mười phút để phân ra tên của các loại rượu, đây là tất cả các loại rượu nho, chúng đều giống nhau nhưng được phân ra thành năm loại!! Mà người có thể nói ra trước lập tức xoay người và nhìn trên màn hình lớn đang tải hình ảnh ở trên kia. Trước mặt là một trăm chum rượu nho chọn cùng một hình ảnh tương xứng với rượu nho kia! Hi vọng là các vị có thể mau chóng nếm ra và nói được tên của chúng. Nếu như không làm được, các vị không thể có cơ hội xoay người đi nhìn màn hình lớn ở kia!! Màn hình lớn tượng trưng cho đề mục của rượu nho ở nơi này. Đây là trận đấu thứ hai, các vị chỉ có thể đoán sai ba lần!! Hi vọng các vị có thể đưa lựa chọn chính xác. Lúc này tôi thật tình cảm thấy một lần xoay người như vậy chính là một cơ hội khó có được! Thỉnh các vị bắt đầu chuẩn bị thi đấu khi nghe một tiếng âm thanh vang lên. Hội dùng rượu chuyên nghiệp đang đứng ở trước mặt các vị, họ sẽ tính thời gian và giám sát các vị nếm thử rượu đúng tiêu chuẩn!”
Hách Lệ mỉm cười đem lời nói cho hết. Rồi đưa tay lên làm cho cả hậu trường một mảnh tĩnh lặng. Ở giữa một ánh đèn tuyết lóe lên, ba mươi chủ khảo cùng giám khảo vô cùng nghiêm túc và khẩn trương ngẩng đầu nhìn về phía sáu người phục vụ rượu!!
Alex, Gosedon cùng Kerry đang chờ người, mặt bộc lộ vẻ căng thẳng. Mộc Tử Linh lúc này đối với những loại rượu này cũng bắt đầu khẩn trương. Biết là vòng thi đấu này là một vòng thi đấu không đồng nhất để tranh tài, nhưng loại thi đấu gì cô cũng sẵn sàng tiếp nhận. Dù có mục tiêu và có thể thử, thế nhưng vòng thi đấu này khẳng định có rất nhiều người có sở trường về rượu nho. Cái này phải cần tài giỏi hơn nhưng vì trí nhớ cô bình thường, kinh nghiệm cũng không có, bây giờ mỗi tuyển thủ đó có mười phần tài giỏi nếu muốn thắng thật sự là rất là khó khăn...
Cô suy nghĩ xong. Kìm lòng không được nghiêng mặt liếc về phía Đường Khả Hinh...
Đường Khả Hinh thì ngược lại. Khí chất nhẹ nhàng đang đứng trước bàn rượu nho, vứt bỏ tất cả các ý nghĩ trong đầu. Hai tròng mắt nhẹ mà lóe lên vẻ cơ trí. Chính bản thân trầm ổn, thong thả như một bức tranh mỹ nhân đầy sắc thái. Lập tức tỏa ra một cỗ dòng nước ấm áp bao quanh ba mươi chén rượu nho. Trong đầu của cô nhanh chóng lưu chuyển. Bình luận về rượu và nếm rượu là chuyện đơn giản nhất nhưng lại là phức tạp nhất. Vị giác ở đầu lưỡi chỉ có thể phân biệt vị ngọt, đắng, mặn và sáu vị còn mùi hương như quả đào, màu trắng đóa hoa liền phải cần đến mũi mới có thể ngửi, quan sát rượu nho trắng ở cường độ ánh sáng là 420 nano...
Hách Lệ đợi các tuyển thủ tiêu hóa hết tâm trạng khẩn trương của mình liền mỉm cười mời ra năm vị đang cầm rượu để đứng ở trước mặt năm vị tuyển thủ nói: “Thi đấu bắt đầu!!”
Toàn bộ người ở phía dưới sân khấu ngẩng đầu lên xem, dưới sân khấu ai nấy cũng khẩn trương!!
Năm vị phục vụ rượu nghe thấy liền bước cùng lúc đưa tay trái cầm lên chén rượu nho trắng thứ nhất, tay phải cầm lên khăn lông trắng. Đồng thời bắt đầu đem rượu quay bốn mươi lăm độ để có thể quan sát được màu sắc của rượu... Đường Khả Hinh vẫn nhẹ nhàng như trướ. Hai tròng mắt lóe ra gần có thể nhìn màu mà đoán ra được, tay nắm ly thủy tinh tulip thứ nhất nhìn thong thả mà có tiết tấu. Đầu tiên là nhanh chóng xoay tròn ly lượn để nhìn gần như trong suốt mà có thể ngửi được mùi hương vốn có khi chay tròn. Lợi dụng cái chén để xó thể xác định ra được đoa là rượu hoạt tính...
Pabu híp mắt thật sâu, nghiêng mặt nhìn về phía Đường Khả Hinh. Cô lần này khác với cuộc tranh tài lần trước, lần này bộc lộ tính chuyên nghiệp tính cùng sự tự tin lại có một bộ biểu tình thông thả, đôi mắt luôn tập trung vào ly rượi càng lộ vẻ cẩn thận. Gương mặt hắn cũng không vui mà cũng không buồn chỉ hơi gật đầu...
Vitas sắc mặt căng thẳng nhìn về phía hai học sinh của mình. Đôi mắt ngưng trọng lo lắng!!
Đường Khả Hinh đưa tay nắm chén rượu, quan sát hoạt tính trong rượu biến hóa xong liền nhanh chóng đưa chén rượu đến lại nhẹ nhòn xoay tròn chiếc ly rồi cúi đầu vào ngửi mùi... có thể nhanh chóng biết được rượu này chủ yếu là được điều chế từ mật đào cùng hoa quả ở châu Âu, nơ có mùi bay lên rất nồng. Cô đưa môi nếm một ngụm nhỏ. Biết được rượu màu được lấy từ trong thùng. Nhanh chóng đem rượu nhổ ra. Rượu lại bốc lên một mùi nồng đâm mà mùi hương lại cao quý và trang nhã. Cô tức khắc có thể biết được đáp án, những người phục vụ rượu khẩn trương nhìn cô. Cô liền đem câu nói của mình nói ra nhanh nhất: “Đây là một loại rượu đến từ hồ có cây mơ được trồng vào mùa hạ năm 2007! Có cả tinh chất của châu Âu và mật vị mật đào...”
Nhưng người bình luận rượu nhìn cô một cái rồi nhanh chóng ghi lại!!
Đường Khả Hinh lại nhanh chóng cầm lên chén rượu nho thứ hai. Quan sát màu sắc xanh đậm của chúng, liền biết này loại rượu nho mới được ươm. Trực tiếp xoay tròn chén rượu rồi nói tiếp: “Đây đượ làm từ vườn nho trong sơn cốc Raul ở nước Mỹ! Loại này cách Thái Bình Dương được 3 km. Cho nên những loại rượu này được làm rất không thẩn trọng. Những loại rượu chủ yếu này là lợi dụng những con vi khuẩn nguyên sinh lệ men ở trong thùng gỗ! Chúng có rất nhiều vị êm dịu như cam quýt! Vào Năm 2008!!”
Những lời này cô vừa nói ra, giám khảo chính cùng hội đồng giám khảo lập tức ngẩng đầu nhìn về phía cô gái Trung Quốc này. Biết là thi đấu tính theo thời gian trong quá trình nếm thử. Các tuyển thủ đẫ nói ra thì tất nhiên trong lòng đã có đáp án. Nói rất ngắn gọn thậm chí còn ngửi được chút ít mùi hương rượu thì phải nói ra rất nhiều. Thế nhưng cô bé đang nói về rượu lúc. Cô chiếu cố nói rõ ra nguồn gốc và công trình cho người xem ở dưới khán đài và người xem trên truyền hình. Chủ ý là muốn nói rõ và tuyên truyền cho mọi người! Đây là phẩm chất tốt đẹp mà khó có ai có thể làm được!
Phu nhân George nhìn thấy Đường Khả Hinh như vậy, trên gương mặt bộc lộ vẻ tán thưởng cùng tươi cười...
Đường Khả Hinh tựa hồ có thể nhận ra các loại rượu. Đưa tay ra cầm ly rượu tạo nên một âm thanh như tiết tấu. Cô nhanh chóng nếm chén thứ ba. Cấp tốc nói ra nó đến từ bờ biển sắt Bath thiên, chén thứ tư là từ vườn nho có tên “tương tư” ở Nam Phi, chén thứ năm ở Paul và trụ sở tư lệnh Freyr...
Những người bình phẩm rượu nhhe Đường Khả Hinh giảng giải. Nhanh chóng ghi lại lời của nàng. Vừa ghi vừa không kìm lòng được ngẩng đầu lên nhìn một cái cô bé này...
Tất cả người phục vụ rượu nho đã cầm lên nếm. Nhanh chóng nói ra những loại rượu nho rất giống với lời cô nói. Kerry cùng Mộc Tử Linh thoáng qua tí sợ hãi. Cảm giác như ba mươi chén rượu kia có rất nhiều mùi hương mà các loại này lại không giống nhau khiến người ta trở nên mù quáng. Nhất là Mộc Tử Linh. Mặc dù khứu giác của cô là thế mạnh như tính cách của cô phương diện không ổn định...
Đường Khả Hinh lại nhanh chóng nâng lên chén rượu thứ ba mươi. Cúi mặt nhẹ ngửi mùi rượu kia nhận ra đó là vị chanh còn có lông dê. Cô nhẹ nhành thả xuống, tức khắc khẳng định nói: “Đây là rượu nho tự tô đặc vào năm 2006. Màu sắc diễm lệ màu giành kim. Ở dưới chân rượu có dính một chút trù. Tràn đầy hương khí của miền nam phong tình. Nó trầm ổn mà êm dịu, cùng với vị ngọt đạt tới sự hoàn mỹ...”
Không hoảng hốt, ngôn ngữ nói ra từ từ không nhanh cũng không chậm. Mà còn lộ ra tiếng ngọt ngào mà tự tin. Lướt nhẹ ở toàn bộ sân khấu hiện tiện tại. Toàn bộ đông đảo người xem còn có giám khảo cùng quan chủ khảo. Mỗi người bắt đầu vô ý thức buông thả sự khẩn trương trong lòng để nghe vị tuyển thủ đang chuyên tâm đọc đáp án. Đối với người yêu thích loại rượu nho. Với giọng nói ngọt ngào êm tai và đọc đầy diễn cảm đương nhiên khiến người ta rất thích..
Đường Khả Hinh lại nhanh chóng cầm lên chén rượu nho thứ hai mươi bảy. Trên trán đã tràn đầy mồ hôi. Hai tròng mắt phiếm hồng nhưng cô lại vẫn như cũ chỉ bộc lộ thần sắc ổn định. hong thả xoay tròn ly rượu trong tay. Lại cúi đầu ngửi mùi hương. Mc dù thần trí bắt đầu từ từ không rõ ràng. Cô lại càng nói rõ. Khuôn mặt thập phần mỹ lệ, khuôn Mặt tươi cười lại bắt đầu giải thích từng cái.”Đây là một loại rượu nho đến từ thợ săn ở sơn cốc! Năm 2007! Mùi rượu được phân lượng chưa đủ làm cho rượu bị mất đi vẻ vốn có ban đầu. Nó mơ hồ tản ra vị Axít xi-tric. Rất chua...”
Cô đem đáp án nói ra, không hốt hoảng, không nhanh không chậm mà nhìn về phía người xem để giải thích!
Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi vừa khẩn trương lại sốt ruột chuẩn đứng lên. Hai tròng mắt cứ bốc hỏa nhìn về cô gái phía trước. Trong lòng ích kỉ như muốn hét lên rằng: Khả Hinh!! Đủ rồi! Không nên nói nữa!! Mau mau hoàn thành xong chén cuối cùng rồi xoay người lại đi!
Bác Dịch cũng ở nơi này. Nặng nề nuốt xuống một ngụm khô khan nơi cổ họng khẩn trương nhìn về phía Đường Khả Hinh. Vitas vào lúc này, hai tròng mắt cũng nóng cháy bốc hỏa nhìn về phía học sinh kia!
Những người phục vụ khác cầm còn cầm trên tay sáu đến tâm ly rượu nho mà Mộc Tử Linh còn có tận mười chén...
Đường Khả Hinh đã cầm lên chén rượu nho trắng cuối cùng, lập tức cảm giác được độ cồn hốc hơi ngào ngạt làm côhoa mắt. Nhưng cô rất nhanh ổn định lại. Đung đưa chén để xoay tròn quan sát rượu. Lại lấy mũi ngửi thử. Châu Âu, trần bì, hoa quýt,... hai tròng mắt của nàng chớp một cái tức khắc chuẩn xác mà nhanh chóng nói ra: “Nó có vị cay độc, vị chua đầy đủ nguyên chất,có ánh sáng màu đạm. Nhưng chén rượu lại có thể nhìn trong suốt!!...”
Có một giám khảo quốc tịch từ Pháp là bình phẩm. Cư nhiên, nhịn không được mà đứng lên, đi đến...
“ rượu nho này chưa ươm kĩ không thể đem ra bán hoặc uống. Nó là một loại rượu nhẹ nhàng không thể làm người ta ghét bỏ! Đây là một loại đến từ Bordeaux năm 2007 ở thi đấu mỹ dung!!” Đường Khả Hinh nhanh chóng buông chén rượu nho cuối cùng. Cả người kích động tháo tai nghe xuống cũng không nhìn mọi người mà mà nhanh chóng xoay người đi đến hướng màn hình lớn...
Toàn trường, người xem vỗ tay như một trận sấm vang lên, thậm chí có một số người xem Trung Quốc đã nhịn không được đứng lên kêu to: “Đường Khả Hinh!! Cố lên!!”
Mộc Tử Linh lúc này thấy Đường Khả Hinh xoay người. Trước mặt cô còn có tám chén rượu. Cô liền nghiến răng nghiến lợi suy nghĩ: Tôi xem cô dù có xoay người nhưng cũng không thể trên đó là loại rượu gì!
Trận thi đấu thứ hai thật sự chính thức bắt đầu!
Những tiếng vỗ tay như sấm vang lên nhiệt liệt. Người xem ở phía dưới thật sự rất hưng phấn. Mỗi người đều nhìn lên ánh sáng bạch quang trên sân khấu, giám khảo chính cùng hội đồng giám khảo nhìn có vẻ rất mệt mỏi và khát nước. Họ Liền đưa miệng uống một hớp. Phu nhân Geogre gần như chết khát. Cầm từng bát kể cả to lẫn nhỏ đều uống ừng ực đến gần hết. Lúc này mới đưa mắt liếc về phía Vitas. Ông vẫn như cũ mang một sắc mặt căng thẳng...
Tưởng Thiên Lỗi cùng Trang Hạo Nhiên, thân thể của hai người có chút mệt mỏi nặng nề thở hổn hển một hơi không suy nghĩ được cái gì. Đường Khả Hinh là tên thành viên của tổ thi đấu vòng thứ nhất. Nếu như đợt thứ hai thi đấu cô lại ở hạng thứ tư hoặc thứ sáu có thể cô sẽ bị loại!! Cho nên, trận này là trận thi đấu thật sự, là trận mấu chốt của cuộc tranh tài. Một vòng cuối cùng, tức là vòng thứ ba này có lẽ cô có thể chiếm được ưu thế!
Bầu không khí ngày càng trở nên căng thẳng và có chút khẩn trương!
Hách Lệ ở dưới, đợi đến trận đấu thứ hai. Khuôn mặt cô lộ vẻ mỉm cười. Từ từ đi phát mười hai chai rượu nho cùng ba loại rượu đệ nhất. Chai thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ tư... cơ hồ tất cả đều được làm từ nho và đều có một màu hồng! Những chai rượu này rất dễ tiêu hóa. Đột nhiên có một nhân viên khác đi đến đem bày ra không biết bao nhiêu là chén cơm và vô số ly thủy tinh ở một bên. Quán rượu đã phái tới người phục vụ rượu ở gần đó. Khi đại hội chuẩn bị bắt đầu. Những người đó liền đứng chỉnh tề, rất nhanh cầm dụng cụ mở chai, xoay tròn chai rượu nho rồi bật nắp, sau đó nhanh chóng đem đến bát gõ nhẹ, ba mươi chén tulip nhanh chóng được một màu hồng của rượu đồng thời đổ vào...
Hách Lệ thừa dịp lúc rượu được rót ra gần đầy liền nhân cơ hội này nhanh chóng mời ra năm người phục vụ rượu đang đứng liên tiếp cạnh bàn, nhìn về phía bọn họ khuôn mặt thật nghiêm túc, rồi cô đảo mắt về khía dưới rồi nói “Các vị tuyển thủ! Mấy bạn đã Trải qua vòng thứ nhất lãng mạn và trữ tình của trận thi đấu trước, chúng ta tiếp tục tới trận thi đấu thứ hai. Ở trước mặt của các vị là ba mươi chén rượu nho! Các vị chỉ có mười phút để phân ra tên của các loại rượu, đây là tất cả các loại rượu nho, chúng đều giống nhau nhưng được phân ra thành năm loại!! Mà người có thể nói ra trước lập tức xoay người và nhìn trên màn hình lớn đang tải hình ảnh ở trên kia. Trước mặt là một trăm chum rượu nho chọn cùng một hình ảnh tương xứng với rượu nho kia! Hi vọng là các vị có thể mau chóng nếm ra và nói được tên của chúng. Nếu như không làm được, các vị không thể có cơ hội xoay người đi nhìn màn hình lớn ở kia!! Màn hình lớn tượng trưng cho đề mục của rượu nho ở nơi này. Đây là trận đấu thứ hai, các vị chỉ có thể đoán sai ba lần!! Hi vọng các vị có thể đưa lựa chọn chính xác. Lúc này tôi thật tình cảm thấy một lần xoay người như vậy chính là một cơ hội khó có được! Thỉnh các vị bắt đầu chuẩn bị thi đấu khi nghe một tiếng âm thanh vang lên. Hội dùng rượu chuyên nghiệp đang đứng ở trước mặt các vị, họ sẽ tính thời gian và giám sát các vị nếm thử rượu đúng tiêu chuẩn!”
Hách Lệ mỉm cười đem lời nói cho hết. Rồi đưa tay lên làm cho cả hậu trường một mảnh tĩnh lặng. Ở giữa một ánh đèn tuyết lóe lên, ba mươi chủ khảo cùng giám khảo vô cùng nghiêm túc và khẩn trương ngẩng đầu nhìn về phía sáu người phục vụ rượu!!
Alex, Gosedon cùng Kerry đang chờ người, mặt bộc lộ vẻ căng thẳng. Mộc Tử Linh lúc này đối với những loại rượu này cũng bắt đầu khẩn trương. Biết là vòng thi đấu này là một vòng thi đấu không đồng nhất để tranh tài, nhưng loại thi đấu gì cô cũng sẵn sàng tiếp nhận. Dù có mục tiêu và có thể thử, thế nhưng vòng thi đấu này khẳng định có rất nhiều người có sở trường về rượu nho. Cái này phải cần tài giỏi hơn nhưng vì trí nhớ cô bình thường, kinh nghiệm cũng không có, bây giờ mỗi tuyển thủ đó có mười phần tài giỏi nếu muốn thắng thật sự là rất là khó khăn...
Cô suy nghĩ xong. Kìm lòng không được nghiêng mặt liếc về phía Đường Khả Hinh...
Đường Khả Hinh thì ngược lại. Khí chất nhẹ nhàng đang đứng trước bàn rượu nho, vứt bỏ tất cả các ý nghĩ trong đầu. Hai tròng mắt nhẹ mà lóe lên vẻ cơ trí. Chính bản thân trầm ổn, thong thả như một bức tranh mỹ nhân đầy sắc thái. Lập tức tỏa ra một cỗ dòng nước ấm áp bao quanh ba mươi chén rượu nho. Trong đầu của cô nhanh chóng lưu chuyển. Bình luận về rượu và nếm rượu là chuyện đơn giản nhất nhưng lại là phức tạp nhất. Vị giác ở đầu lưỡi chỉ có thể phân biệt vị ngọt, đắng, mặn và sáu vị còn mùi hương như quả đào, màu trắng đóa hoa liền phải cần đến mũi mới có thể ngửi, quan sát rượu nho trắng ở cường độ ánh sáng là 420 nano...
Hách Lệ đợi các tuyển thủ tiêu hóa hết tâm trạng khẩn trương của mình liền mỉm cười mời ra năm vị đang cầm rượu để đứng ở trước mặt năm vị tuyển thủ nói: “Thi đấu bắt đầu!!”
Toàn bộ người ở phía dưới sân khấu ngẩng đầu lên xem, dưới sân khấu ai nấy cũng khẩn trương!!
Năm vị phục vụ rượu nghe thấy liền bước cùng lúc đưa tay trái cầm lên chén rượu nho trắng thứ nhất, tay phải cầm lên khăn lông trắng. Đồng thời bắt đầu đem rượu quay bốn mươi lăm độ để có thể quan sát được màu sắc của rượu... Đường Khả Hinh vẫn nhẹ nhàng như trướ. Hai tròng mắt lóe ra gần có thể nhìn màu mà đoán ra được, tay nắm ly thủy tinh tulip thứ nhất nhìn thong thả mà có tiết tấu. Đầu tiên là nhanh chóng xoay tròn ly lượn để nhìn gần như trong suốt mà có thể ngửi được mùi hương vốn có khi chay tròn. Lợi dụng cái chén để xó thể xác định ra được đoa là rượu hoạt tính...
Pabu híp mắt thật sâu, nghiêng mặt nhìn về phía Đường Khả Hinh. Cô lần này khác với cuộc tranh tài lần trước, lần này bộc lộ tính chuyên nghiệp tính cùng sự tự tin lại có một bộ biểu tình thông thả, đôi mắt luôn tập trung vào ly rượi càng lộ vẻ cẩn thận. Gương mặt hắn cũng không vui mà cũng không buồn chỉ hơi gật đầu...
Vitas sắc mặt căng thẳng nhìn về phía hai học sinh của mình. Đôi mắt ngưng trọng lo lắng!!
Đường Khả Hinh đưa tay nắm chén rượu, quan sát hoạt tính trong rượu biến hóa xong liền nhanh chóng đưa chén rượu đến lại nhẹ nhòn xoay tròn chiếc ly rồi cúi đầu vào ngửi mùi... có thể nhanh chóng biết được rượu này chủ yếu là được điều chế từ mật đào cùng hoa quả ở châu Âu, nơ có mùi bay lên rất nồng. Cô đưa môi nếm một ngụm nhỏ. Biết được rượu màu được lấy từ trong thùng. Nhanh chóng đem rượu nhổ ra. Rượu lại bốc lên một mùi nồng đâm mà mùi hương lại cao quý và trang nhã. Cô tức khắc có thể biết được đáp án, những người phục vụ rượu khẩn trương nhìn cô. Cô liền đem câu nói của mình nói ra nhanh nhất: “Đây là một loại rượu đến từ hồ có cây mơ được trồng vào mùa hạ năm 2007! Có cả tinh chất của châu Âu và mật vị mật đào...”
Nhưng người bình luận rượu nhìn cô một cái rồi nhanh chóng ghi lại!!
Đường Khả Hinh lại nhanh chóng cầm lên chén rượu nho thứ hai. Quan sát màu sắc xanh đậm của chúng, liền biết này loại rượu nho mới được ươm. Trực tiếp xoay tròn chén rượu rồi nói tiếp: “Đây đượ làm từ vườn nho trong sơn cốc Raul ở nước Mỹ! Loại này cách Thái Bình Dương được 3 km. Cho nên những loại rượu này được làm rất không thẩn trọng. Những loại rượu chủ yếu này là lợi dụng những con vi khuẩn nguyên sinh lệ men ở trong thùng gỗ! Chúng có rất nhiều vị êm dịu như cam quýt! Vào Năm 2008!!”
Những lời này cô vừa nói ra, giám khảo chính cùng hội đồng giám khảo lập tức ngẩng đầu nhìn về phía cô gái Trung Quốc này. Biết là thi đấu tính theo thời gian trong quá trình nếm thử. Các tuyển thủ đẫ nói ra thì tất nhiên trong lòng đã có đáp án. Nói rất ngắn gọn thậm chí còn ngửi được chút ít mùi hương rượu thì phải nói ra rất nhiều. Thế nhưng cô bé đang nói về rượu lúc. Cô chiếu cố nói rõ ra nguồn gốc và công trình cho người xem ở dưới khán đài và người xem trên truyền hình. Chủ ý là muốn nói rõ và tuyên truyền cho mọi người! Đây là phẩm chất tốt đẹp mà khó có ai có thể làm được!
Phu nhân George nhìn thấy Đường Khả Hinh như vậy, trên gương mặt bộc lộ vẻ tán thưởng cùng tươi cười...
Đường Khả Hinh tựa hồ có thể nhận ra các loại rượu. Đưa tay ra cầm ly rượu tạo nên một âm thanh như tiết tấu. Cô nhanh chóng nếm chén thứ ba. Cấp tốc nói ra nó đến từ bờ biển sắt Bath thiên, chén thứ tư là từ vườn nho có tên “tương tư” ở Nam Phi, chén thứ năm ở Paul và trụ sở tư lệnh Freyr...
Những người bình phẩm rượu nhhe Đường Khả Hinh giảng giải. Nhanh chóng ghi lại lời của nàng. Vừa ghi vừa không kìm lòng được ngẩng đầu lên nhìn một cái cô bé này...
Tất cả người phục vụ rượu nho đã cầm lên nếm. Nhanh chóng nói ra những loại rượu nho rất giống với lời cô nói. Kerry cùng Mộc Tử Linh thoáng qua tí sợ hãi. Cảm giác như ba mươi chén rượu kia có rất nhiều mùi hương mà các loại này lại không giống nhau khiến người ta trở nên mù quáng. Nhất là Mộc Tử Linh. Mặc dù khứu giác của cô là thế mạnh như tính cách của cô phương diện không ổn định...
Đường Khả Hinh lại nhanh chóng nâng lên chén rượu thứ ba mươi. Cúi mặt nhẹ ngửi mùi rượu kia nhận ra đó là vị chanh còn có lông dê. Cô nhẹ nhành thả xuống, tức khắc khẳng định nói: “Đây là rượu nho tự tô đặc vào năm 2006. Màu sắc diễm lệ màu giành kim. Ở dưới chân rượu có dính một chút trù. Tràn đầy hương khí của miền nam phong tình. Nó trầm ổn mà êm dịu, cùng với vị ngọt đạt tới sự hoàn mỹ...”
Không hoảng hốt, ngôn ngữ nói ra từ từ không nhanh cũng không chậm. Mà còn lộ ra tiếng ngọt ngào mà tự tin. Lướt nhẹ ở toàn bộ sân khấu hiện tiện tại. Toàn bộ đông đảo người xem còn có giám khảo cùng quan chủ khảo. Mỗi người bắt đầu vô ý thức buông thả sự khẩn trương trong lòng để nghe vị tuyển thủ đang chuyên tâm đọc đáp án. Đối với người yêu thích loại rượu nho. Với giọng nói ngọt ngào êm tai và đọc đầy diễn cảm đương nhiên khiến người ta rất thích..
Đường Khả Hinh lại nhanh chóng cầm lên chén rượu nho thứ hai mươi bảy. Trên trán đã tràn đầy mồ hôi. Hai tròng mắt phiếm hồng nhưng cô lại vẫn như cũ chỉ bộc lộ thần sắc ổn định. hong thả xoay tròn ly rượu trong tay. Lại cúi đầu ngửi mùi hương. Mc dù thần trí bắt đầu từ từ không rõ ràng. Cô lại càng nói rõ. Khuôn mặt thập phần mỹ lệ, khuôn Mặt tươi cười lại bắt đầu giải thích từng cái.”Đây là một loại rượu nho đến từ thợ săn ở sơn cốc! Năm 2007! Mùi rượu được phân lượng chưa đủ làm cho rượu bị mất đi vẻ vốn có ban đầu. Nó mơ hồ tản ra vị Axít xi-tric. Rất chua...”
Cô đem đáp án nói ra, không hốt hoảng, không nhanh không chậm mà nhìn về phía người xem để giải thích!
Trang Hạo Nhiên cùng Tưởng Thiên Lỗi vừa khẩn trương lại sốt ruột chuẩn đứng lên. Hai tròng mắt cứ bốc hỏa nhìn về cô gái phía trước. Trong lòng ích kỉ như muốn hét lên rằng: Khả Hinh!! Đủ rồi! Không nên nói nữa!! Mau mau hoàn thành xong chén cuối cùng rồi xoay người lại đi!
Bác Dịch cũng ở nơi này. Nặng nề nuốt xuống một ngụm khô khan nơi cổ họng khẩn trương nhìn về phía Đường Khả Hinh. Vitas vào lúc này, hai tròng mắt cũng nóng cháy bốc hỏa nhìn về phía học sinh kia!
Những người phục vụ khác cầm còn cầm trên tay sáu đến tâm ly rượu nho mà Mộc Tử Linh còn có tận mười chén...
Đường Khả Hinh đã cầm lên chén rượu nho trắng cuối cùng, lập tức cảm giác được độ cồn hốc hơi ngào ngạt làm côhoa mắt. Nhưng cô rất nhanh ổn định lại. Đung đưa chén để xoay tròn quan sát rượu. Lại lấy mũi ngửi thử. Châu Âu, trần bì, hoa quýt,... hai tròng mắt của nàng chớp một cái tức khắc chuẩn xác mà nhanh chóng nói ra: “Nó có vị cay độc, vị chua đầy đủ nguyên chất,có ánh sáng màu đạm. Nhưng chén rượu lại có thể nhìn trong suốt!!...”
Có một giám khảo quốc tịch từ Pháp là bình phẩm. Cư nhiên, nhịn không được mà đứng lên, đi đến...
“ rượu nho này chưa ươm kĩ không thể đem ra bán hoặc uống. Nó là một loại rượu nhẹ nhàng không thể làm người ta ghét bỏ! Đây là một loại đến từ Bordeaux năm 2007 ở thi đấu mỹ dung!!” Đường Khả Hinh nhanh chóng buông chén rượu nho cuối cùng. Cả người kích động tháo tai nghe xuống cũng không nhìn mọi người mà mà nhanh chóng xoay người đi đến hướng màn hình lớn...
Toàn trường, người xem vỗ tay như một trận sấm vang lên, thậm chí có một số người xem Trung Quốc đã nhịn không được đứng lên kêu to: “Đường Khả Hinh!! Cố lên!!”
Mộc Tử Linh lúc này thấy Đường Khả Hinh xoay người. Trước mặt cô còn có tám chén rượu. Cô liền nghiến răng nghiến lợi suy nghĩ: Tôi xem cô dù có xoay người nhưng cũng không thể trên đó là loại rượu gì!