Editor: Thùy Trang Nguyễn
“Các cô suy nghĩ một chút...” Lãnh Mặc Hàn mỉm cười nhìn về phía mọi người nói: “Giả như chúng ta suy nghĩ đến việc anh ta tận mắt trông thấy chân tướng của vụ án phóng hỏa năm đó. Như vậy... Anh ta ở nơi nào thấy? Chủ tịch Đường có thể lợi dụng một chút thời gian trước khi nhận tội, sử dụng năng lực của mình hủy đi chứng cứ! Giống như mấu chốt là ở chiếc camera!! Thế nhưng có lẽ lúc đó sự tình khẩn cấp, ông ấy chỉ quan tâm đến vụ án phóng hỏa, cho dù thế nào cũng không nghĩ đến, mười hai năm sau chúng ta sẽ hoài nghi người phụ tá đầu bếp kia!! Cho nên chúng ta chỉ cần theo dõi từ phương hướng người phụ tá đầu bếp kia nhất định có thể tra được chân tướng
“Đúng!” Uyển Thanh tức khắc cũng gật đầu, nhanh chóng nói; “Chúng ta tức khắc điều tra trước khi vụ án phóng hỏa xảy ra, người phụ tá đầu bếp kia đã làm gì?”
Thanh Bình cùng Mỹ Linh tức khắc dướn người lên mở máy tích xách tay, hai tay nhanh chóng hoạt động trên bàn phím điều ra hình ảnh ghi lại trước khi vụ án phóng hỏa xảy ra. Lúc đó phòng bếp vẫn chưa xảy ra ồn ào, cho nên lối đi tới phòng bếp vẫn có rất nhiều nhân viên lui tới. Quả nhiên không bao lâu sau xuất hiện một người bước ra, đó chính là vị phụ tá đầu bếp đó, hiển nhiên trên mặt anh ta vẫn bình thường.
“Quả nhiên có vấn đề!” Uyển Thanh thật sâu nhìn chằm chằm vào người phụ tá đầu bếp kia.
“Vì sao?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình tức khắc nhìn về phía Uyển Thanh hỏi!
Uyển Thanh chăm chú nhìn vào vẻ mặt của người kia nhanh chóng nói: “Khi trả lời anh ta bảo anh ta bị Đường Chí Long trách phạt mới đi ra khỏi phòng bếp đến phòng thu mua! Một người bị trách phạt xong, biểu tình trên mặt có thể bình thường như thế sao? Thậm chí không có một chút hối hận, áy náy hay cơn giận nào còn sót lại!”
“.........” Mỹ Linh cùng Thanh Bình cũng tiến lên xem hình ảnh từ camera kia, nhưng là bởi vì chân dung từ mười hai năm trước cho nên hiệu quả ghi hình không có tân tiến giống hiện tại được, không có rõ ràng, các cô chỉ cần sơ ý một chút liền sẽ không nhìn ra đầu mối gì.
“Tiếp tục phát tiếp!” Uyển Thanh tức khắc bảo Mỹ Linh tiếp tục chạy tiếp hình ảnh trên camera
Mỹ Linh nhanh chóng ấn nút tiếp tục phát, ai biết vừa đè xuống nút phát tiếp không bao lau, hình ảnh trắng trắng kia cũng biến thành một mảng mơ hồ, các côkêu lên: “Ân? Hình ảnh đâu!”
“Mất rồi!!!” Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nhắc nhở các cô
“Vậy còn tra cái gì? Anh ta rõ ràng chính là một mình đi ra không bao lâu, cũng không có phát hiện anh ta lưu lại cái gì a?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình đều cấp thiết hỏi
Uyển Thanh lại nhìn chằm chằm vào hình ảnh đang xoay người tại chỗ thang máy của vị phụ tá kia, cứ như vậy một giây tới hai giây, ánh mắt của cô nhíu lại, tức khắc nhổm người dậy vươn hai tay nhanh chóng đặt lên chiếc bàn, nhìn hình ảnh vị trợ lý đầu bếp đang xoay người trước thang máy. Cô liền nhìn chằm chằm vào hình ảnh mơ hồ kia, không hiểu sao cảm thấy trong con ngươi anh ta có thứ gì đó, cô thậm chí khẳng định cùng trực tiếp nói: “Trong ánh mắt của anh ta có thứ gì đó!”
“Có thứ gì?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình nhanh chóng nhìn về phía Uyển Thanh, lo lắng hỏi!!
Lãnh Mặc Hàn cũng nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn về phía màn hình lớn hình ảnh vị trợ lý đầu bếp xoay người trong nháy mắt, dường như nhìn về một điểm phía trước, có chút ngạc nhiên... Chính anh cũng hơi giật mình không thể tưởng tượng ra nói: “Quả nhiên... Có thứ gì đó!”
“Thứ gì? Thật là gấp chết người!” Trương Thục Dao ngồi trên sô pha, sốt ruột hỏi hai anh em bọn họ nói; “Trong ánh mắt của anh ta chẳng lẽ có bom cỡ nhỏ?”
Uyển Thanh bất đắc dĩ nhìn Trương Thục Dao liếc mắt một cái, mới lại ngẩng mặt trầm trọng nhìn về phía vẻ mặt vị phụ tá kia, phóng to con ngươi lên nói; “Trong ánh mắt của anh ta có một người nữa! Mà người thứ hai này, rất có thể có liên quan đến vụ phóng hỏa này!”
“Cái gì?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình còn là không hiểu nhìn về phía Uyển Thanh, kêu lên: “Cô làm sao biết?”
Uyển Thanh đè tay xuống tập văn kiện, mới nhìn vào hình ảnh kia sâu xa nói: “Các cô nhìn biểu tình kia của anh ta xem, lúc nhìn về phía trước giống như nhận ra người kia, thế nhưng người kia cũng không thể làm anh ta kinh ngạc tột độ, thế nhưng... Anh ta xác thực chính là nhận ra người kia!!”
“Vậy thì có thể là người bên ngoài phòng bếp!” Trương Thục Dao nhanh chóng nói.
“Đúng! Có thể là người bên ngoài phòng bếp!” Uyển Thanh trực tiếp nhìn về phía Trương Thục Dao, nói: “Cũng có thể là người bên trong phòng bếp đi ra!! Chỉ cần chúng ta đưa người kia trong con ngươi anh ta phân tích rõ, liền có thể biết người này rốt cuộc là ai? Mặc kệ người này là ai, cũng có thể trợ giúp chúng ta phá án!! Giúp đỡ các cô tra ra người trong con ngươi của anh ta có hai cách, một là phản quang cửa thang máy, hai là đồng tử trong mắt anh ta”
“A!?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình đồng thời mệt mỏi kêu lên: “Đây không phải là muốn mệt chết chúng tôi?”
“Ai thoải mái?” Uyển Thanh tức giận liếc mắt nhìn các cô một cái, lại hơi cường ngạnh nói: “Chúng ta nhất định phải tìm ra chứng cứ!! Tìm ra chứng cứ chứng minh chủ tịch Đường không có quan hệ gì tới vụ án phóng hỏa năm đó! Nhanh chóng!”
“Thế nhưng...” Trương Thục Dao lúc này đưa ra ý kiến của mình, nhìn về phía mấy người Uyển Thanh bọn họ nói; “Dù cho chứng minh được người trong mắt người phụ tá đầu bếp có hiềm nghi, cũng không thể giúp chủ tịch Đường thoát khỏi tội danh? Phải làm như thế nào mới có thể chứng minh ông ấy vô tội?”
Uyển Thanh một lần nữa ngồi trở lại xe đẩy, hai tay nhanh chóng hoạt động trên máy vi tính, mở đến video trong phòng lấy lời khai của vị phụ tá kia ra. Chỉ thấy đây là một chàng trai trẻ tuổi ngoài hai mươi, vẻ mặt run rẩy kinh hoàng, hiển nhiên là bởi vì sợ hãi nên trang phục bếp cũng chưa kịp đổi, tay anh ta vẫn như cũ vặn chặt chiếc mũ đầu bếp trong tay, dường như rất khẩn trương cùng kiềm chế, nghẹn ngào nói...”Tôi... Chúng tôi... Lúc đó vừa mới... Đi làm... Liền bị bếp trưởng Đường gọi... Gọi vào phòng... Tâm tình ông ấy dường như không tốt lắm... Trong lúc nấu nướng mấy người của chúng tôi hình như đã xảy ra sai sót gì … Không biết lỗi lầm gì... Liền không thể thành công, ông ấy liền... Tức giận... Tức giận a... Kia... Ném đò, tôi hình như nhìn thấy... Nhìn thấy ông ấy đem môi thìa ném tới trên lò than... Không bao lâu sau, ông ấy liền chỉ trích tôi không giữ gìn kỹ nguyên liệu nấu ăn, mắng... Mắng tôi một trận, sau đó bảo tôi tới trước phòng thu mua... Kiểm kê... Nguyên liệu nấu ăn... Sau đó... Tôi... Tôi liền đi... Thời gian tôi đi ra... Hình như nhìn thấy bếp trưởng Đường đem... Đem hai lớp cửa đóng lại, nói... Nói... Để mọi người một lần nữa... Kiểm tra nguyên liệu nấu ăn... Không được lại xảy ra lỗi... ông ấy... Mười phút sau trở về...”
“Lời này có vấn đề gì?” Trương Thục Dao cũng nhìn về phía màn hình hỏi.
Uyển Thanh nói thẳng: “Tôi nhìn anh ta nói biết rốt cuộc nói câu nào là thật, câu nào là giả?”
“Cô biết?” Trương Thục Dao vẫn có chút không thể tin nhìn về phía cô.
“Một người lấy giả loạn thật, có lẽ lấy thật loạn giả, có lẽ nửa thật nửa giả, là mâu thuẫn nhất! Anh ta không cần thời gian suy nghĩ, như thế nào lời nói thật như lời nói dối, lời nói dối như lời nói thật, còn muốn suy nghĩ xem sự việc có phù hợp với tình huốn hay không! Một đoạn anh ta nói lắp kia, rõ ràng có do dự, nói lắp những câu ấy, lại tạm dừng! Cho nên tôi khẳng định, Đường Chí Long đúng là lúc đó bị đả kích, hơn nữa tâm trạng tương đối xấu! Nhưng khiến cho một người trải qua sóng to gió lớn, giận giữ ném đồ, xác thực không thông thường! Cho nên tôi phải biết, trước khi Đường Chí Long tiến vào phòng bếp thấy những người đó, đã xảy ra chuyện gì!? Dẫn đến tâm tình ông ấy sục sôi!”
Mỹ Linh cùng Thanh Bình đang ngồi trước máy vi tính, hai tay nhanh chóng hoạt động trên bàn phím, bắt đầu lợi dụng công nghệ vi tính hiện đại bây giờ, trước tiên đem con ngươi vị trợ lý đầu bếp kia phóng to, lại lợi dụng mạng lập trình hiện đại, đưa hình ảnh trong con ngươi người kia dán lên mạng lưới, riêng động tác này cũng đã làm cho các cô bận đến đầu đầy mồ hôi!! Lãnh Mặc Hàn nhìn hai người bọn họ đang bận rộn, anh liền ngồi trên sô pha, hơi hiển ứ nửa khắc, lại lợi dụng tư duy tinh vi của chính mình tự hỏi mười hai năm trước, sự kiện rượu đỏ đang đến những bước cuối cùng, Đường Chí Long che giấu thân phận trở thành bếp trưởng, trên thực tế là chủ tịch đứng phía sau chỉ đạo. Khi đó Hoàn cầu cùng ông hoàn toàn không có liên hệ gì, có lẽ là thời kì yên lặng sinh sống, nhìn những kỳ tích buôn bán, những sáng lập trong quá khứ của ông thì xem ra, không có khả năng còn có thể có những phiền não gì trong sự nghiệp!
Như vậy, trước khi vụ án phóng hỏa xảy ra, giai đoạn đó ông ấy như thế nào, người duy nhất có thể biết có lẽ chỉ có vợ của ông ấy.
Lãnh Mặc Hàn cúi người, hai tay giao nắm để ở trên môi mỏng, hai tròng mắt thâm trầm, nghĩ mười hai năm trước ghi hình lại, trừ Chu Lịch Bình vì bảo vệ chứng cứ Đường Chí Long phạm án lưu lại, còn lại những hình ảnh quay lại từ camera bởi vì khách sạn đổi chủ mà toàn bộ đều tiêu hủy hết!! Cho nên trừ bản thân Đường Chí Long, căn bản cũng không có biện pháp xác minh năm đó đã xảy ra chuyện gì! Có tình huống nào sẽ làm ông ấy chán nản khẩn trương như vậy, cùng bình rượu đỏ kia có quan hệ hay không...
Uyển Thanh cũng trầm mặc cầm toàn bộ sơ đồ bên trong khách sạn năm đó trên tay, về đêm hôm trước, bên trong thang máy người ra người vào tấp nập, có vô số hình ảnh ở đại sảnh, lại nặng nề tự hỏi,Trương Thục Dao cũng vào lúc này rất tuyệt vọng thở dài...
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, thời gian đã gần đến bốn giờ sáng. Ngoài cửa sổ mưa to gió lớn, mạnh mẽ táp vào cửa sổ sát đất rồi chảy xuống dưới...
Mỹ Linh cùng Thanh Bình mệt mỏi trên đầu đầy mồ hôi, cảm giác thân thể của mình đều cơ hồ tê dại, hai tay nhanh chóng đặt trên bàn, vận dụng mạng lưới lập trình, giải mã hình ảnh mơ hồ trong mắt người phụ tá kia, đây quả thật là cần một thời gian dài.
Thời gian lại đến năm giờ sáng.
Lãnh Mặc Hàn có vẻ hơi mệt mỏi xem các căn cứ chính xác của vj án, lo lắng cho than thể em gái liền cầm lên một chiếc chăn màu xám khoác lên bả vai cô.
Uyển Thanh vẫn như cũ im lặng không lên tiếng ngồi trên xe lăn, đang chờ đợi đáp án của Mỹ Linh cùng Thanh Bình. Đôi mắt cô cũng xem qua những bằng chứng, bao gồm cả hình ảnh trước khi người trợ lý đầu bếp đi ra khỏi phòng bếp, lại trở về nhìn tài liệu vụ án phóng hỏa từ đầu đến cuối. Lãnh Mặc Hàn từng chút từng chút xem lướt hình ảnh hiện trường lộn xộn kia, vô số cương oa thiết thìa toàn bộ bị cháy đến đen kịt...
Không bao lâu sau, trời sáng, những tia nắng ban mai chiếu xuống sáng lóa, cả phòng bệnh đột nhiên rõ rang. Trương Thục Dao đã chịu không được đi ngủ... Mỹ Linh cùng Thanh Bình tinh thần còn phấn chấn, hai tay đập lên bàn, mới vừa xong hình ảnh trần nhà trong con ngươi người trợ lý kia, mồ hôi từng viên từng viên trên trán chảy xuống...
Lãnh Mặc Hàn tiếp tục trầm mặt ngồi trên sô pha, cầm trong tay hình ảnh lộn xộn tại hiện trường lúc đó, hơi thất thần, nghĩ Đường Chí Long lúc đó rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, tâm trạng lại xúc động như vậy?
Uyển Thanh vẫn như cũ cầm ảnh chụp Đường Chí Long lúc đi ra khỏi phòng làm việc, gò má của ông xác thực ngưng trọng, hai tròng mắt run run pha trộn mấy phần kích động, ngay cả phía sau cửa phòng làm việc không đóng lại cũng không biết... Cô liền như vậy đem ảnh chụp này của Đường Chí Long cùng hoàn cảnh chung quanh, lại đến tất cả tình huống trong phòng, toàn bộ đều rõ rang, không buông tha một điểm tri ti mã tích!!
Mười giờ trưa!!!
Trương Thục Dao lúc này vẻ mặt tiều tụy mới tỉnh lại từ trên sô pha, mở rộng hai tay ngáp một cái, nhìn Thanh Bình cùng Mỹ Linh còn đang bận rộn với hi vọng duy nhất, chính cô nhưng cũng thở dài, sâu xa nói: “Ôi, này chuyện này thật là làm cho con người ta tuyệt vọng! Chủ tịch Đường chính mình nhận tội là người phóng hỏa! Những người đó lại chết hết! Trừ phi chủ tịch Đường chính mình tự làm sáng tỏ chuyện này, bằng không, không thể nào tra ra?”
Uyển Thanh mỉm cười, vẻ mặt cũng hơi bộc lộ sự mệt mỏi, tiếp tục muốn xem tư liệu, lại trong nháy mắt này, hai mắt của cô chiết xạ ra mạnh mẽ nhìn về phía Trương Thục Dao!!
Lãnh Mặc Hàn cũng vào lúc này, không thể tưởng tượng ra ngẩng đầu nhìn về phía Trương Thục Dao!!
Trương Thục Dao đang mệt mỏi mơ mơ màng màng, đột nhiên nhìn thấy hai anh em họ đang nhìn mình, cô lập tức nghi ngờ nói: “Sao... Có chuyện gì vậy?”
“Các cô suy nghĩ một chút...” Lãnh Mặc Hàn mỉm cười nhìn về phía mọi người nói: “Giả như chúng ta suy nghĩ đến việc anh ta tận mắt trông thấy chân tướng của vụ án phóng hỏa năm đó. Như vậy... Anh ta ở nơi nào thấy? Chủ tịch Đường có thể lợi dụng một chút thời gian trước khi nhận tội, sử dụng năng lực của mình hủy đi chứng cứ! Giống như mấu chốt là ở chiếc camera!! Thế nhưng có lẽ lúc đó sự tình khẩn cấp, ông ấy chỉ quan tâm đến vụ án phóng hỏa, cho dù thế nào cũng không nghĩ đến, mười hai năm sau chúng ta sẽ hoài nghi người phụ tá đầu bếp kia!! Cho nên chúng ta chỉ cần theo dõi từ phương hướng người phụ tá đầu bếp kia nhất định có thể tra được chân tướng
“Đúng!” Uyển Thanh tức khắc cũng gật đầu, nhanh chóng nói; “Chúng ta tức khắc điều tra trước khi vụ án phóng hỏa xảy ra, người phụ tá đầu bếp kia đã làm gì?”
Thanh Bình cùng Mỹ Linh tức khắc dướn người lên mở máy tích xách tay, hai tay nhanh chóng hoạt động trên bàn phím điều ra hình ảnh ghi lại trước khi vụ án phóng hỏa xảy ra. Lúc đó phòng bếp vẫn chưa xảy ra ồn ào, cho nên lối đi tới phòng bếp vẫn có rất nhiều nhân viên lui tới. Quả nhiên không bao lâu sau xuất hiện một người bước ra, đó chính là vị phụ tá đầu bếp đó, hiển nhiên trên mặt anh ta vẫn bình thường.
“Quả nhiên có vấn đề!” Uyển Thanh thật sâu nhìn chằm chằm vào người phụ tá đầu bếp kia.
“Vì sao?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình tức khắc nhìn về phía Uyển Thanh hỏi!
Uyển Thanh chăm chú nhìn vào vẻ mặt của người kia nhanh chóng nói: “Khi trả lời anh ta bảo anh ta bị Đường Chí Long trách phạt mới đi ra khỏi phòng bếp đến phòng thu mua! Một người bị trách phạt xong, biểu tình trên mặt có thể bình thường như thế sao? Thậm chí không có một chút hối hận, áy náy hay cơn giận nào còn sót lại!”
“.........” Mỹ Linh cùng Thanh Bình cũng tiến lên xem hình ảnh từ camera kia, nhưng là bởi vì chân dung từ mười hai năm trước cho nên hiệu quả ghi hình không có tân tiến giống hiện tại được, không có rõ ràng, các cô chỉ cần sơ ý một chút liền sẽ không nhìn ra đầu mối gì.
“Tiếp tục phát tiếp!” Uyển Thanh tức khắc bảo Mỹ Linh tiếp tục chạy tiếp hình ảnh trên camera
Mỹ Linh nhanh chóng ấn nút tiếp tục phát, ai biết vừa đè xuống nút phát tiếp không bao lau, hình ảnh trắng trắng kia cũng biến thành một mảng mơ hồ, các côkêu lên: “Ân? Hình ảnh đâu!”
“Mất rồi!!!” Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nhắc nhở các cô
“Vậy còn tra cái gì? Anh ta rõ ràng chính là một mình đi ra không bao lâu, cũng không có phát hiện anh ta lưu lại cái gì a?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình đều cấp thiết hỏi
Uyển Thanh lại nhìn chằm chằm vào hình ảnh đang xoay người tại chỗ thang máy của vị phụ tá kia, cứ như vậy một giây tới hai giây, ánh mắt của cô nhíu lại, tức khắc nhổm người dậy vươn hai tay nhanh chóng đặt lên chiếc bàn, nhìn hình ảnh vị trợ lý đầu bếp đang xoay người trước thang máy. Cô liền nhìn chằm chằm vào hình ảnh mơ hồ kia, không hiểu sao cảm thấy trong con ngươi anh ta có thứ gì đó, cô thậm chí khẳng định cùng trực tiếp nói: “Trong ánh mắt của anh ta có thứ gì đó!”
“Có thứ gì?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình nhanh chóng nhìn về phía Uyển Thanh, lo lắng hỏi!!
Lãnh Mặc Hàn cũng nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn về phía màn hình lớn hình ảnh vị trợ lý đầu bếp xoay người trong nháy mắt, dường như nhìn về một điểm phía trước, có chút ngạc nhiên... Chính anh cũng hơi giật mình không thể tưởng tượng ra nói: “Quả nhiên... Có thứ gì đó!”
“Thứ gì? Thật là gấp chết người!” Trương Thục Dao ngồi trên sô pha, sốt ruột hỏi hai anh em bọn họ nói; “Trong ánh mắt của anh ta chẳng lẽ có bom cỡ nhỏ?”
Uyển Thanh bất đắc dĩ nhìn Trương Thục Dao liếc mắt một cái, mới lại ngẩng mặt trầm trọng nhìn về phía vẻ mặt vị phụ tá kia, phóng to con ngươi lên nói; “Trong ánh mắt của anh ta có một người nữa! Mà người thứ hai này, rất có thể có liên quan đến vụ phóng hỏa này!”
“Cái gì?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình còn là không hiểu nhìn về phía Uyển Thanh, kêu lên: “Cô làm sao biết?”
Uyển Thanh đè tay xuống tập văn kiện, mới nhìn vào hình ảnh kia sâu xa nói: “Các cô nhìn biểu tình kia của anh ta xem, lúc nhìn về phía trước giống như nhận ra người kia, thế nhưng người kia cũng không thể làm anh ta kinh ngạc tột độ, thế nhưng... Anh ta xác thực chính là nhận ra người kia!!”
“Vậy thì có thể là người bên ngoài phòng bếp!” Trương Thục Dao nhanh chóng nói.
“Đúng! Có thể là người bên ngoài phòng bếp!” Uyển Thanh trực tiếp nhìn về phía Trương Thục Dao, nói: “Cũng có thể là người bên trong phòng bếp đi ra!! Chỉ cần chúng ta đưa người kia trong con ngươi anh ta phân tích rõ, liền có thể biết người này rốt cuộc là ai? Mặc kệ người này là ai, cũng có thể trợ giúp chúng ta phá án!! Giúp đỡ các cô tra ra người trong con ngươi của anh ta có hai cách, một là phản quang cửa thang máy, hai là đồng tử trong mắt anh ta”
“A!?” Mỹ Linh cùng Thanh Bình đồng thời mệt mỏi kêu lên: “Đây không phải là muốn mệt chết chúng tôi?”
“Ai thoải mái?” Uyển Thanh tức giận liếc mắt nhìn các cô một cái, lại hơi cường ngạnh nói: “Chúng ta nhất định phải tìm ra chứng cứ!! Tìm ra chứng cứ chứng minh chủ tịch Đường không có quan hệ gì tới vụ án phóng hỏa năm đó! Nhanh chóng!”
“Thế nhưng...” Trương Thục Dao lúc này đưa ra ý kiến của mình, nhìn về phía mấy người Uyển Thanh bọn họ nói; “Dù cho chứng minh được người trong mắt người phụ tá đầu bếp có hiềm nghi, cũng không thể giúp chủ tịch Đường thoát khỏi tội danh? Phải làm như thế nào mới có thể chứng minh ông ấy vô tội?”
Uyển Thanh một lần nữa ngồi trở lại xe đẩy, hai tay nhanh chóng hoạt động trên máy vi tính, mở đến video trong phòng lấy lời khai của vị phụ tá kia ra. Chỉ thấy đây là một chàng trai trẻ tuổi ngoài hai mươi, vẻ mặt run rẩy kinh hoàng, hiển nhiên là bởi vì sợ hãi nên trang phục bếp cũng chưa kịp đổi, tay anh ta vẫn như cũ vặn chặt chiếc mũ đầu bếp trong tay, dường như rất khẩn trương cùng kiềm chế, nghẹn ngào nói...”Tôi... Chúng tôi... Lúc đó vừa mới... Đi làm... Liền bị bếp trưởng Đường gọi... Gọi vào phòng... Tâm tình ông ấy dường như không tốt lắm... Trong lúc nấu nướng mấy người của chúng tôi hình như đã xảy ra sai sót gì … Không biết lỗi lầm gì... Liền không thể thành công, ông ấy liền... Tức giận... Tức giận a... Kia... Ném đò, tôi hình như nhìn thấy... Nhìn thấy ông ấy đem môi thìa ném tới trên lò than... Không bao lâu sau, ông ấy liền chỉ trích tôi không giữ gìn kỹ nguyên liệu nấu ăn, mắng... Mắng tôi một trận, sau đó bảo tôi tới trước phòng thu mua... Kiểm kê... Nguyên liệu nấu ăn... Sau đó... Tôi... Tôi liền đi... Thời gian tôi đi ra... Hình như nhìn thấy bếp trưởng Đường đem... Đem hai lớp cửa đóng lại, nói... Nói... Để mọi người một lần nữa... Kiểm tra nguyên liệu nấu ăn... Không được lại xảy ra lỗi... ông ấy... Mười phút sau trở về...”
“Lời này có vấn đề gì?” Trương Thục Dao cũng nhìn về phía màn hình hỏi.
Uyển Thanh nói thẳng: “Tôi nhìn anh ta nói biết rốt cuộc nói câu nào là thật, câu nào là giả?”
“Cô biết?” Trương Thục Dao vẫn có chút không thể tin nhìn về phía cô.
“Một người lấy giả loạn thật, có lẽ lấy thật loạn giả, có lẽ nửa thật nửa giả, là mâu thuẫn nhất! Anh ta không cần thời gian suy nghĩ, như thế nào lời nói thật như lời nói dối, lời nói dối như lời nói thật, còn muốn suy nghĩ xem sự việc có phù hợp với tình huốn hay không! Một đoạn anh ta nói lắp kia, rõ ràng có do dự, nói lắp những câu ấy, lại tạm dừng! Cho nên tôi khẳng định, Đường Chí Long đúng là lúc đó bị đả kích, hơn nữa tâm trạng tương đối xấu! Nhưng khiến cho một người trải qua sóng to gió lớn, giận giữ ném đồ, xác thực không thông thường! Cho nên tôi phải biết, trước khi Đường Chí Long tiến vào phòng bếp thấy những người đó, đã xảy ra chuyện gì!? Dẫn đến tâm tình ông ấy sục sôi!”
Mỹ Linh cùng Thanh Bình đang ngồi trước máy vi tính, hai tay nhanh chóng hoạt động trên bàn phím, bắt đầu lợi dụng công nghệ vi tính hiện đại bây giờ, trước tiên đem con ngươi vị trợ lý đầu bếp kia phóng to, lại lợi dụng mạng lập trình hiện đại, đưa hình ảnh trong con ngươi người kia dán lên mạng lưới, riêng động tác này cũng đã làm cho các cô bận đến đầu đầy mồ hôi!! Lãnh Mặc Hàn nhìn hai người bọn họ đang bận rộn, anh liền ngồi trên sô pha, hơi hiển ứ nửa khắc, lại lợi dụng tư duy tinh vi của chính mình tự hỏi mười hai năm trước, sự kiện rượu đỏ đang đến những bước cuối cùng, Đường Chí Long che giấu thân phận trở thành bếp trưởng, trên thực tế là chủ tịch đứng phía sau chỉ đạo. Khi đó Hoàn cầu cùng ông hoàn toàn không có liên hệ gì, có lẽ là thời kì yên lặng sinh sống, nhìn những kỳ tích buôn bán, những sáng lập trong quá khứ của ông thì xem ra, không có khả năng còn có thể có những phiền não gì trong sự nghiệp!
Như vậy, trước khi vụ án phóng hỏa xảy ra, giai đoạn đó ông ấy như thế nào, người duy nhất có thể biết có lẽ chỉ có vợ của ông ấy.
Lãnh Mặc Hàn cúi người, hai tay giao nắm để ở trên môi mỏng, hai tròng mắt thâm trầm, nghĩ mười hai năm trước ghi hình lại, trừ Chu Lịch Bình vì bảo vệ chứng cứ Đường Chí Long phạm án lưu lại, còn lại những hình ảnh quay lại từ camera bởi vì khách sạn đổi chủ mà toàn bộ đều tiêu hủy hết!! Cho nên trừ bản thân Đường Chí Long, căn bản cũng không có biện pháp xác minh năm đó đã xảy ra chuyện gì! Có tình huống nào sẽ làm ông ấy chán nản khẩn trương như vậy, cùng bình rượu đỏ kia có quan hệ hay không...
Uyển Thanh cũng trầm mặc cầm toàn bộ sơ đồ bên trong khách sạn năm đó trên tay, về đêm hôm trước, bên trong thang máy người ra người vào tấp nập, có vô số hình ảnh ở đại sảnh, lại nặng nề tự hỏi,Trương Thục Dao cũng vào lúc này rất tuyệt vọng thở dài...
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, thời gian đã gần đến bốn giờ sáng. Ngoài cửa sổ mưa to gió lớn, mạnh mẽ táp vào cửa sổ sát đất rồi chảy xuống dưới...
Mỹ Linh cùng Thanh Bình mệt mỏi trên đầu đầy mồ hôi, cảm giác thân thể của mình đều cơ hồ tê dại, hai tay nhanh chóng đặt trên bàn, vận dụng mạng lưới lập trình, giải mã hình ảnh mơ hồ trong mắt người phụ tá kia, đây quả thật là cần một thời gian dài.
Thời gian lại đến năm giờ sáng.
Lãnh Mặc Hàn có vẻ hơi mệt mỏi xem các căn cứ chính xác của vj án, lo lắng cho than thể em gái liền cầm lên một chiếc chăn màu xám khoác lên bả vai cô.
Uyển Thanh vẫn như cũ im lặng không lên tiếng ngồi trên xe lăn, đang chờ đợi đáp án của Mỹ Linh cùng Thanh Bình. Đôi mắt cô cũng xem qua những bằng chứng, bao gồm cả hình ảnh trước khi người trợ lý đầu bếp đi ra khỏi phòng bếp, lại trở về nhìn tài liệu vụ án phóng hỏa từ đầu đến cuối. Lãnh Mặc Hàn từng chút từng chút xem lướt hình ảnh hiện trường lộn xộn kia, vô số cương oa thiết thìa toàn bộ bị cháy đến đen kịt...
Không bao lâu sau, trời sáng, những tia nắng ban mai chiếu xuống sáng lóa, cả phòng bệnh đột nhiên rõ rang. Trương Thục Dao đã chịu không được đi ngủ... Mỹ Linh cùng Thanh Bình tinh thần còn phấn chấn, hai tay đập lên bàn, mới vừa xong hình ảnh trần nhà trong con ngươi người trợ lý kia, mồ hôi từng viên từng viên trên trán chảy xuống...
Lãnh Mặc Hàn tiếp tục trầm mặt ngồi trên sô pha, cầm trong tay hình ảnh lộn xộn tại hiện trường lúc đó, hơi thất thần, nghĩ Đường Chí Long lúc đó rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, tâm trạng lại xúc động như vậy?
Uyển Thanh vẫn như cũ cầm ảnh chụp Đường Chí Long lúc đi ra khỏi phòng làm việc, gò má của ông xác thực ngưng trọng, hai tròng mắt run run pha trộn mấy phần kích động, ngay cả phía sau cửa phòng làm việc không đóng lại cũng không biết... Cô liền như vậy đem ảnh chụp này của Đường Chí Long cùng hoàn cảnh chung quanh, lại đến tất cả tình huống trong phòng, toàn bộ đều rõ rang, không buông tha một điểm tri ti mã tích!!
Mười giờ trưa!!!
Trương Thục Dao lúc này vẻ mặt tiều tụy mới tỉnh lại từ trên sô pha, mở rộng hai tay ngáp một cái, nhìn Thanh Bình cùng Mỹ Linh còn đang bận rộn với hi vọng duy nhất, chính cô nhưng cũng thở dài, sâu xa nói: “Ôi, này chuyện này thật là làm cho con người ta tuyệt vọng! Chủ tịch Đường chính mình nhận tội là người phóng hỏa! Những người đó lại chết hết! Trừ phi chủ tịch Đường chính mình tự làm sáng tỏ chuyện này, bằng không, không thể nào tra ra?”
Uyển Thanh mỉm cười, vẻ mặt cũng hơi bộc lộ sự mệt mỏi, tiếp tục muốn xem tư liệu, lại trong nháy mắt này, hai mắt của cô chiết xạ ra mạnh mẽ nhìn về phía Trương Thục Dao!!
Lãnh Mặc Hàn cũng vào lúc này, không thể tưởng tượng ra ngẩng đầu nhìn về phía Trương Thục Dao!!
Trương Thục Dao đang mệt mỏi mơ mơ màng màng, đột nhiên nhìn thấy hai anh em họ đang nhìn mình, cô lập tức nghi ngờ nói: “Sao... Có chuyện gì vậy?”