"Súc sinh! !"Trang Tĩnh Vũ nhìn con trai, tức giận gầm thét: "Anh còn dám mắng lão tử sao?"
Trang Hạo Nhiên nhìn cha, anh biết bình thường ông cực kỳ chán ghét tán tỉnh nữ cấp dưới ở trong phòng làm việc, lập tức có phần xấu hổ và sợ hãi đứng lên, liếc mắt nhìn về phía cha...
Đường Khả Hinh cũng tim gan run sợ liền ngồi xuống, mặt xấu hổ đỏ bừng đưa lưng về phía cửa, vừa đưa tay cài nút áo sơ mi, vừa tức giận trợn mắt nhìn Trang Hạo Nhiên một cái, mới xấu hổ quay về phía Trang Tĩnh Vũ gật đầu, liền vội vàng xông ra ngoài! !
Trang Tĩnh Vũ cũng không để ý đến Đường Khả Hinh, chỉ lạnh lùng đứng ở cạnh cửa, chăm chú nhìn con trai! !
Trang Hạo Nhiên liếc mắt nhìn Khả Hinh, lại có chút kiêng dè liếc mắt nhìn cha.
Nữ thư kí ngoài cửa, tất cả đều thấy xấu hổ đỏ mặt, hơi xoay người.
Trang Hạo Nhiên lúc này mới ý thức đến cúc áo sơ mi của mình không cài cẩn thận, anh có phần xấu hổ vội vàng cài lại cúc áo sơ mi chỉnh tề...
Trang Tĩnh Vũ nhìn một màn này, càng thêm tức giận đi vào phòng làm việc, phịch một tiếng đóng cửa lại! !
Ngoài cửa toàn bộ nữ thư ký đều giật mình, trong lòng Tiêu Đồng vô cùng run sợ đứng ngoài cửa, nhìn cánh cửa phòng làm việc đóng chặt, hai mắt của cô nhanh chóng đảo qua một vòng, chuẩn bị xoay người đi về phòng thư ký! !
Trong phòng làm việc! !
"Súc sinh! ! tôi đã cảnh cáo anh, không thể tùy tiện chạm vào nữ cấp dưới, hiện tại anh dám phớt lờ, cư nhiên dám trắng trợn đùa giỡn nữ thư ký như thế?"Trang Tĩnh Vũ nói xong, tức giận con trai không nghe lời, nhìn thấy bên cạnh cửa sổ sát đất có một cây gậy chơi golf, ông không nói hai lời, người đã đi nhanh hướng đầu kia, cầm lấy cây gậy chơi golf! !
"Cha!"Trang Hạo Nhiên nhìn cha cầm lấy cây gậy chơi golf kia, anh lập tức ảm thấy sợ hãi, đưa tay ra chắn, nói: "Con đâu có đùa giỡn nữ thư ký?"
"Khả Hinh không phải là nữ thư ký hả?"Trang Tĩnh Vũ nhìn về phía anh quát to!
"Hiện tại cô ấy không phải là nữ thư ký của con, cô ấy là phó quản lý của bộ phận rượu! Cách xa con!"Trang Hạo Nhiên vừa trốn tránh ông, vừa sợ hãi.
Đôi mắt Trang Tĩnh Vũ hơi híp lại, nhìn về phía con trai, cực kỳ tức giận nói: "Cô ấy cách xa anh, tại sao lại xuất hiện trong phòng làm việc của anh? Còn bị anh ngang nhiên đùa giỡn! ?"
"Cha! Cha đừng nói khó nghe như thế! !"Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên sốt ruột tức giận nói: "Cha không thể lúc nào cũng đối xử với con như vậy! Cha biết rõ là con yêu cô ấy! Nhưng mà cha cứ một hai ba lần phản đối bốn lần ngăn cản! ! Tới cùng thì con đã làm sai chuyện gì, để người phản đối con như thế ? Con có phải là con do cha sinh ra không?"
"Anh không phải do tôi sinh ra! Anh là từ tảng đá vỡ ra mà đến! Cho nên anh mới không tim không gan không phổi như thế! !"Thân thể Trang Tĩnh Vũ tức giận run rẩy nhìn về phía con trai quát: "Nếu anh đối với Khả Hinh có thành ý, thì tại đêm tân hôn, mới hướng về Khả Hinh bày tỏ yêu thương!"
"Ha ha!"Trang Hạo Nhiên vừa đứng ở sau ghế sô pha, vừa nhìn về phía cha bật cười châm biếm nói: "Nếu cha làm được điều này, thì đều không có chị gái rồi !"
"Anh là tên súc sinh! !"Trang Tĩnh Vũ vừa nghe lời này, hai mắt liền bốc hỏa giơ cây gậy chơi golf lên, làm động tác giống cầu thủ, tức giận liền muốn nhắm về phía anh vung gậy, quát to: "Anh muốn câu dẫn trêu chọc người nào cũng đều được! Nhưng Khả Hinh thì nhất định không được! ! Tôi coi nó như con gái ruột của tôi, tuyệt đối không thể để nó bị người như anh đùa cợt!"
"Con... Con... Con cũng không phải súc sinh, con khi nào thì đùa cợt cô ấy chứ? Con đối với cô ấy còn chưa đủ tốt sao?"Trang Hạo Nhiên vừa trốn tránh cái gậy của cha, vừa oan uổng giải thích: "Con biết tâm tư của cha, cha luôn thích anh Thiên Lỗi chín chắn, không thích con! !"
"Mọi người trên toàn thế giới tôi đều thích, chỉ chán ghét anh! ! Trong phòng làm việc anh ép Khả Hinh làm loại chuyện xằng bậy, còn dám lấy Thiên Lỗi làm cái cớ? Nó mới không giống anh, hành động khoa trương quái gở! Đều là lỗi của tôi, nuôi dưỡng ra cái thứ như anh! ! Hiện tại tôi lập tức đánh chết anh, anh thoải mái, tôi cũng thoải mái!"Trang Tĩnh Vũ không nói hai lời, vừa muốn dương cây gậy chơi golf lên, hướng phía sau ghế sô pha, cắn răng liền muốn đánh chết con trai! !
"Cha! !"Tay Trang Hạo Nhiên chống nhẹ trên mặt ghế sô pha, muốn tránh né, phía sau vai đã trúng một gậy của cha, vẻ mặt anh đau khổ kêu to: "A! ! Đau chết lão tử rồi!"
"Kiếp sau anh đầu thai, lại làm cha tôi!"Trang Tĩnh Vũ vừa định muốn vung gậy golf lên, cắn răng muốn đánh con trai! !
Cửa phòng làm việc, phịch một tiếng mở ra, truyền đến một câu: "Muốn đánh chết nó, đánh tôi chết trước! !"
Hai cha con đồng thời kinh ngạc ngẩng đầu...
Một bóng dáng màu hồng nhạt từ cửa nhẹ đi vào! !
Ân Nguyệt Dung nhân mặc đồ bộ màu hồng nhạt, bên ngoài khoác một cái tạp dề chưa kịp cởi ra, tóc xoăn gợi cảm xinh đẹp xõa xuống, trên mặt vẫn dính một chút bột mì, khí thế tức giận đi tới, cả người run lẩy bẩy nhìn quanh phòng làm việc, rốt cục nhìn đến cây gậy choi golf trong tay chồng mình, đứng bên cạnh ghế sofa, vẻ mặt con trai cũng kinh ngạc đứng ở một bên nhìn về phía mình, bà liền một trận choáng váng đưa tay vỗ trán, nói: "Thật sự là một ngày cũng không để cho tôi yên tĩnh, vừa mới qua sinh nhật, trưởng thành một tuổi, lại gây ra chuyện như vậy! !"
Trang Hạo Nhiên nhớ lại vừa rồi mẹ biết mình làm chuyện mập mờ với Khả Hinh trong phòng làm việc, lập tức không dám lên tiếng...
Lập tức vẻ mặt Ân Nguyệt Dung tràn đầy tức giận, thở hổn hển đi về phía Trang Tĩnh Vũ, tới trước mặt chồng mình, nổi giận nói: "Nhìn xem! ! Đây là con trai anh nuôi lớn ! ! Vừa rồi ở trong văn phòng, rõ ràng rất nhanh là có thể ôm cháu, cũng bởi vì bị anh cái người cha chồng tốt này, kiên quyết lấy cháu của tôi, nhét ngược trở lại trong bụng Khả Hinh! !"
Trang Tĩnh Vũ nhất thời bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn về phía vợ mình.
Ân Nguyệt Dung tức giận đến tinh thần kích động nhìn chồng, vừa chỉ vào con trai vừa nói: "Nhiều năm qua, đều là có người cha như vậy chỉ bảo, mới dạy dỗ ra loại con trai không có ích gì ! Lúc cùng phụ nữ làm việc, cũng không biết đóng cửa! ! Bất luận Thiên vương lão tử như cha anh đến, trước tiên làm xong chuyện đã! !"
Phốc! !
Tiêu Đồng không nhịn được cười, lập tức đóng cửa phòng làm việc.
Trang Hạo Nhiên thấy vậy hai mắt sáng lên, liếc nhìn về phía mẹ.
"Vợ à! ! Bà cứ như vậy thì dạy con trai làm sao được?"Trang Tĩnh Vũ bất đắc dĩ nhìn vợ, khổ tâm cố khuyên: "Bình thường tôi đều nghe theo bà , nhưng mà lần này là vì Khả Hinh..."
"Bình thường ông đều nghe theo tôi sao?"Ân Nguyệt Dung vừa nghe lời này, liền nổi giận nói: "Ông thế nào thì nghe theo tôi? Ông đương nhiên phải nghe theo tôi! Nghĩ lại tôi gả cho ông đã lâu như thế, ngày đó không phải ông vì chuyện đi công tác, để một mình tôi ở nhà sao? Anh có biết tại sao tôi bị coi như Thiên Sơn Đồng Lão(*) không? Đó là tôi không được thấy ánh mặt trời! !"
(*): một nhân vật trong tiểu thuyết võ hiệp “Thiên long bát bộ” của Kim Dung
Bà nói xong, liền rưng rưng nước mắt! !
"Mẹ à! !"Trang Ngải Lâm đứng ở bên ngoài phòng làm việc nghe lén, nghe nói như thế, thì vội vàng lắc đầu: "Quá con mẹ nó không biết xấu hổ rồi ! ! chính mẹ rõ ràng rất thích tắm nắng mà! !".
Trong văn phòng!
"Vợ à, bà không nên tức giận..."Trang Tĩnh Vũ nhìn vợ khóc, lập tức đi lên muốn đỡ vợ mình...
"Ông tránh ra!"Ân Nguyệt Dung tức giận đẩy chồng ra, hai mắt rưng rưng, ủy khuất nghẹn ngào nói: "Lúc ấy tôi muốn gả cho ông, là vì có Ngải Lâm! ! Cho nên tôi vẫn luôn cảm kích cuộc sống đã cho tôi một lần duy nhất hành vi thú tính ấy!"
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lập tức khẩn trương cùng căng thẳng nhìn chăm chú, không dám lên tiếng! !
"Vợ à... Bà thật là..."Trang Tĩnh Vũ nhìn vợ một lúc!
"Ông ngẫm lại ông ngày đó đầu óc buồn phiền cố chấp! ! Mặc kệ tôi chủ động, bị động, thẹn thùng, ra ám hiệu, ông cũng không đến gần tôi! Làm tôi buồn bực muốn chết ! ! Cho nên lúc ấy tôi liền thề, nếu sau này tôi có con trai, tôi nhất định không cho nó giống cha của nó! ! Vô dụng! ! !"Ân Nguyệt Dung nặng nề vỗ ngực, kịch liệt kêu lên! !
"... ..."Trang Tĩnh Vũ không nói gì nhìn con trai.
Ân Nguyệt Dung càng tức giận với chồng, tiếp tục chỉ vào con trai: "Ông xem ông dạy dỗ con trai tốt chưa! Bạn gái tuy nhiều, nhưng lên giường thì không có mấy người! ! Nhất định bị ông cố chấp làm cho sợ hãi! Làm cho mấy đứa sợ hãi! Sớm biết như vậy, lúc đó không cho nó tắm rửa! !"
"Mẹ! !"Trang Hạo Nhiên lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía mẹ, phồng má kêu lên: "Nửa người dưới của con không mạnh mẽ sao?"
"Súc sinh! !"Trang Tĩnh Vũ lại muốn đuổi con trai! !
"Nó tình nguyện là súc sinh! ! Nếu nó là súc sinh, Khả Hinh đã sớm là con dâu của tôi, không cần tôi mỗi ngày cầm bức ảnh kéo tay của nó xúc động đến rơi lệ!"Ân Nguyệt Dung ngẩng cao mặt khóc rất thương tâm, nức nức nở nở hết sức thê lương kêu lên: "Con dâu của tôi, cháu của tôi, lúc nào thì các người mới đến đây! ? Tôi nhớ các người mức đã muốn điên lên rồi! Đừng thấy tôi trẻ tuổi, tôi không thể sống mấy năm nữa đâu..."
"Vợ à, bà đừng nói như vậy!"Trang Tĩnh Vũ bất đắc dĩ nói với vợ mình...
"Tôi biết ông ghét bỏ tôi tuổi còn trẻ! Ông đã muốn cưới vợ khác! !"Ân Nguyệt Dung tức giận ngẩng đầu nhìn về phía chồng, càng nghẹn ngào rơi lệ nói: "Lúc tôi gả cho ông, mấy chục công ty đá quý, mấy xe mấy xe kim cương, đều không bằng mối tình đầu của ông! ! Ông đừng cho là tôi không biết ông thích Diệp Mạn Nghi! ! Cho nên ông mới thích con của bà ấy như thế!"
"Vợ à! Đó đều là chuyện lúc trước rồi mà? Nói ra làm gì! Tôi thích bà, tôi yêu bà!"Trang Tĩnh Vũ bất đắc dĩ nhìn về phía vợ mình.
"Ông yêu tôi, ông không thích con tôi!"Ân Nguyệt Dung lại bị kích động điên cuồng kêu lên: "Ngày đó nó vừa sinh ra, ông liền nhìn nó không vừa mắt, tất nhiên tôi nhìn nó cũng không vừa mắt, nhưng nó tốt xấu gì cũng là bảo bối của tôi! ! Ông bất công như thế sao? Mạn Nghi nhà người ta mỗi ngày đều cho con nói, nói cái gì tôi thiên vị con trai của tôi? Tôi... Tôi không thiên vị, ông liền cho rằng con trai tôi không kiêu ngạo rồi hả?"
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên kích động nhìn về phía mẹ, cảm xúc dâng trào!
"Tôi cảnh cáo ông, Trang Tĩnh Vũ!"Vẻ mặt Ân Nguyệt Dung tức giận đến gần chồng, lại vươn tay chỉ vào trong ngực của ông, nói to: "Hôm nay lúc đầu tâm tình tôi rất tốt, muốn làm cho ông bánh ngọt hồng nhạt, ông đừng ép tôi phải cho thuốc diệt chuột ở bên trong! Con tôi đang yên lành nói chuyện yêu đương với một người, khó đến như vậy sao? Ông thấy nó theo đuổi công chúa Anh quốc, ông có thể phản đối! Nhưng ông nhìn Khả Hinh của tôi xem? Mắt to, mũi cao, môi ngọt ngào, là đàn ông đều sẽ thích, đều muốn nếm thử! Con trai tôi nghĩ muốn nếm thử thì sao hả ? Chẳng lẽ, nhà tôi cái gì cũng không sánh bằng nhà họ Tưởng? Tôi thấy Thiên Lỗi không có đẹp trai bằng con tôi! !"
"Bà không cần vào lúc này, nói những lời này..."Mặt Trang Tĩnh Vũ đổ đầy mồ hôi muốn khuyên vợ mình...
"Lúc đó tôi nói như thế nào hả?"Ân Nguyệt Dung lại bước tới gần chồng, tức giận nói: "Tôi bị Mạn Nghi bắt nạt nhiều năm như vậy, có phải bởi vì con trai của tôi so với con trai của bà ấy đẹp trai hơn không? Dựa vào cái gì con trai của bà ấy có thể mang Khả Hinh đi, con trai tôi lại không được! Ông đừng tưởng rằng chuyện lần trước ở nhà ăn nhân viên tôi không biết! Con trai tôi uất ức như vậy, nếu không bởi vì ông là chồng của tôi, tôi đã sớm cùng ông cùng nhau đồng quy vu tận rồi ! Ông còn dám ngăn cản tôi ôm cháu? ! Nhà ông không cần con nối dõi, nhưng nhà họ Ân tôi muốn! ! Nó còn có ông ngoại và bà ngoại! Để hai người bọn họ biết ông đối với cháu ngoại của họ như vậy, về nhà ông sẽ phải quỳ trên quả sầu riêng! ! Đừng ép tôi về nhà mẹ đẻ, liền ở lại mười năm tám năm! !"
"Vợ à..."Trang Tĩnh Vũ cảm thấy sốt ruột, nhìn về phía vợ mình.
Ân Nguyệt Dung nói xong, lại kích động muốn khóc, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo lần cuối, nói: "Trang Tĩnh Vũ! ! Tôi cảnh cáo ông một lần cuối cùng! ! Nếu ông còn dám ngăn cản con trai tôi cùng với Khả Hinh! ! Hai chúng ta ly hôn - - - - - - - - - - "
Trang Hạo Nhiên nhìn cha, anh biết bình thường ông cực kỳ chán ghét tán tỉnh nữ cấp dưới ở trong phòng làm việc, lập tức có phần xấu hổ và sợ hãi đứng lên, liếc mắt nhìn về phía cha...
Đường Khả Hinh cũng tim gan run sợ liền ngồi xuống, mặt xấu hổ đỏ bừng đưa lưng về phía cửa, vừa đưa tay cài nút áo sơ mi, vừa tức giận trợn mắt nhìn Trang Hạo Nhiên một cái, mới xấu hổ quay về phía Trang Tĩnh Vũ gật đầu, liền vội vàng xông ra ngoài! !
Trang Tĩnh Vũ cũng không để ý đến Đường Khả Hinh, chỉ lạnh lùng đứng ở cạnh cửa, chăm chú nhìn con trai! !
Trang Hạo Nhiên liếc mắt nhìn Khả Hinh, lại có chút kiêng dè liếc mắt nhìn cha.
Nữ thư kí ngoài cửa, tất cả đều thấy xấu hổ đỏ mặt, hơi xoay người.
Trang Hạo Nhiên lúc này mới ý thức đến cúc áo sơ mi của mình không cài cẩn thận, anh có phần xấu hổ vội vàng cài lại cúc áo sơ mi chỉnh tề...
Trang Tĩnh Vũ nhìn một màn này, càng thêm tức giận đi vào phòng làm việc, phịch một tiếng đóng cửa lại! !
Ngoài cửa toàn bộ nữ thư ký đều giật mình, trong lòng Tiêu Đồng vô cùng run sợ đứng ngoài cửa, nhìn cánh cửa phòng làm việc đóng chặt, hai mắt của cô nhanh chóng đảo qua một vòng, chuẩn bị xoay người đi về phòng thư ký! !
Trong phòng làm việc! !
"Súc sinh! ! tôi đã cảnh cáo anh, không thể tùy tiện chạm vào nữ cấp dưới, hiện tại anh dám phớt lờ, cư nhiên dám trắng trợn đùa giỡn nữ thư ký như thế?"Trang Tĩnh Vũ nói xong, tức giận con trai không nghe lời, nhìn thấy bên cạnh cửa sổ sát đất có một cây gậy chơi golf, ông không nói hai lời, người đã đi nhanh hướng đầu kia, cầm lấy cây gậy chơi golf! !
"Cha!"Trang Hạo Nhiên nhìn cha cầm lấy cây gậy chơi golf kia, anh lập tức ảm thấy sợ hãi, đưa tay ra chắn, nói: "Con đâu có đùa giỡn nữ thư ký?"
"Khả Hinh không phải là nữ thư ký hả?"Trang Tĩnh Vũ nhìn về phía anh quát to!
"Hiện tại cô ấy không phải là nữ thư ký của con, cô ấy là phó quản lý của bộ phận rượu! Cách xa con!"Trang Hạo Nhiên vừa trốn tránh ông, vừa sợ hãi.
Đôi mắt Trang Tĩnh Vũ hơi híp lại, nhìn về phía con trai, cực kỳ tức giận nói: "Cô ấy cách xa anh, tại sao lại xuất hiện trong phòng làm việc của anh? Còn bị anh ngang nhiên đùa giỡn! ?"
"Cha! Cha đừng nói khó nghe như thế! !"Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên sốt ruột tức giận nói: "Cha không thể lúc nào cũng đối xử với con như vậy! Cha biết rõ là con yêu cô ấy! Nhưng mà cha cứ một hai ba lần phản đối bốn lần ngăn cản! ! Tới cùng thì con đã làm sai chuyện gì, để người phản đối con như thế ? Con có phải là con do cha sinh ra không?"
"Anh không phải do tôi sinh ra! Anh là từ tảng đá vỡ ra mà đến! Cho nên anh mới không tim không gan không phổi như thế! !"Thân thể Trang Tĩnh Vũ tức giận run rẩy nhìn về phía con trai quát: "Nếu anh đối với Khả Hinh có thành ý, thì tại đêm tân hôn, mới hướng về Khả Hinh bày tỏ yêu thương!"
"Ha ha!"Trang Hạo Nhiên vừa đứng ở sau ghế sô pha, vừa nhìn về phía cha bật cười châm biếm nói: "Nếu cha làm được điều này, thì đều không có chị gái rồi !"
"Anh là tên súc sinh! !"Trang Tĩnh Vũ vừa nghe lời này, hai mắt liền bốc hỏa giơ cây gậy chơi golf lên, làm động tác giống cầu thủ, tức giận liền muốn nhắm về phía anh vung gậy, quát to: "Anh muốn câu dẫn trêu chọc người nào cũng đều được! Nhưng Khả Hinh thì nhất định không được! ! Tôi coi nó như con gái ruột của tôi, tuyệt đối không thể để nó bị người như anh đùa cợt!"
"Con... Con... Con cũng không phải súc sinh, con khi nào thì đùa cợt cô ấy chứ? Con đối với cô ấy còn chưa đủ tốt sao?"Trang Hạo Nhiên vừa trốn tránh cái gậy của cha, vừa oan uổng giải thích: "Con biết tâm tư của cha, cha luôn thích anh Thiên Lỗi chín chắn, không thích con! !"
"Mọi người trên toàn thế giới tôi đều thích, chỉ chán ghét anh! ! Trong phòng làm việc anh ép Khả Hinh làm loại chuyện xằng bậy, còn dám lấy Thiên Lỗi làm cái cớ? Nó mới không giống anh, hành động khoa trương quái gở! Đều là lỗi của tôi, nuôi dưỡng ra cái thứ như anh! ! Hiện tại tôi lập tức đánh chết anh, anh thoải mái, tôi cũng thoải mái!"Trang Tĩnh Vũ không nói hai lời, vừa muốn dương cây gậy chơi golf lên, hướng phía sau ghế sô pha, cắn răng liền muốn đánh chết con trai! !
"Cha! !"Tay Trang Hạo Nhiên chống nhẹ trên mặt ghế sô pha, muốn tránh né, phía sau vai đã trúng một gậy của cha, vẻ mặt anh đau khổ kêu to: "A! ! Đau chết lão tử rồi!"
"Kiếp sau anh đầu thai, lại làm cha tôi!"Trang Tĩnh Vũ vừa định muốn vung gậy golf lên, cắn răng muốn đánh con trai! !
Cửa phòng làm việc, phịch một tiếng mở ra, truyền đến một câu: "Muốn đánh chết nó, đánh tôi chết trước! !"
Hai cha con đồng thời kinh ngạc ngẩng đầu...
Một bóng dáng màu hồng nhạt từ cửa nhẹ đi vào! !
Ân Nguyệt Dung nhân mặc đồ bộ màu hồng nhạt, bên ngoài khoác một cái tạp dề chưa kịp cởi ra, tóc xoăn gợi cảm xinh đẹp xõa xuống, trên mặt vẫn dính một chút bột mì, khí thế tức giận đi tới, cả người run lẩy bẩy nhìn quanh phòng làm việc, rốt cục nhìn đến cây gậy choi golf trong tay chồng mình, đứng bên cạnh ghế sofa, vẻ mặt con trai cũng kinh ngạc đứng ở một bên nhìn về phía mình, bà liền một trận choáng váng đưa tay vỗ trán, nói: "Thật sự là một ngày cũng không để cho tôi yên tĩnh, vừa mới qua sinh nhật, trưởng thành một tuổi, lại gây ra chuyện như vậy! !"
Trang Hạo Nhiên nhớ lại vừa rồi mẹ biết mình làm chuyện mập mờ với Khả Hinh trong phòng làm việc, lập tức không dám lên tiếng...
Lập tức vẻ mặt Ân Nguyệt Dung tràn đầy tức giận, thở hổn hển đi về phía Trang Tĩnh Vũ, tới trước mặt chồng mình, nổi giận nói: "Nhìn xem! ! Đây là con trai anh nuôi lớn ! ! Vừa rồi ở trong văn phòng, rõ ràng rất nhanh là có thể ôm cháu, cũng bởi vì bị anh cái người cha chồng tốt này, kiên quyết lấy cháu của tôi, nhét ngược trở lại trong bụng Khả Hinh! !"
Trang Tĩnh Vũ nhất thời bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn về phía vợ mình.
Ân Nguyệt Dung tức giận đến tinh thần kích động nhìn chồng, vừa chỉ vào con trai vừa nói: "Nhiều năm qua, đều là có người cha như vậy chỉ bảo, mới dạy dỗ ra loại con trai không có ích gì ! Lúc cùng phụ nữ làm việc, cũng không biết đóng cửa! ! Bất luận Thiên vương lão tử như cha anh đến, trước tiên làm xong chuyện đã! !"
Phốc! !
Tiêu Đồng không nhịn được cười, lập tức đóng cửa phòng làm việc.
Trang Hạo Nhiên thấy vậy hai mắt sáng lên, liếc nhìn về phía mẹ.
"Vợ à! ! Bà cứ như vậy thì dạy con trai làm sao được?"Trang Tĩnh Vũ bất đắc dĩ nhìn vợ, khổ tâm cố khuyên: "Bình thường tôi đều nghe theo bà , nhưng mà lần này là vì Khả Hinh..."
"Bình thường ông đều nghe theo tôi sao?"Ân Nguyệt Dung vừa nghe lời này, liền nổi giận nói: "Ông thế nào thì nghe theo tôi? Ông đương nhiên phải nghe theo tôi! Nghĩ lại tôi gả cho ông đã lâu như thế, ngày đó không phải ông vì chuyện đi công tác, để một mình tôi ở nhà sao? Anh có biết tại sao tôi bị coi như Thiên Sơn Đồng Lão(*) không? Đó là tôi không được thấy ánh mặt trời! !"
(*): một nhân vật trong tiểu thuyết võ hiệp “Thiên long bát bộ” của Kim Dung
Bà nói xong, liền rưng rưng nước mắt! !
"Mẹ à! !"Trang Ngải Lâm đứng ở bên ngoài phòng làm việc nghe lén, nghe nói như thế, thì vội vàng lắc đầu: "Quá con mẹ nó không biết xấu hổ rồi ! ! chính mẹ rõ ràng rất thích tắm nắng mà! !".
Trong văn phòng!
"Vợ à, bà không nên tức giận..."Trang Tĩnh Vũ nhìn vợ khóc, lập tức đi lên muốn đỡ vợ mình...
"Ông tránh ra!"Ân Nguyệt Dung tức giận đẩy chồng ra, hai mắt rưng rưng, ủy khuất nghẹn ngào nói: "Lúc ấy tôi muốn gả cho ông, là vì có Ngải Lâm! ! Cho nên tôi vẫn luôn cảm kích cuộc sống đã cho tôi một lần duy nhất hành vi thú tính ấy!"
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lập tức khẩn trương cùng căng thẳng nhìn chăm chú, không dám lên tiếng! !
"Vợ à... Bà thật là..."Trang Tĩnh Vũ nhìn vợ một lúc!
"Ông ngẫm lại ông ngày đó đầu óc buồn phiền cố chấp! ! Mặc kệ tôi chủ động, bị động, thẹn thùng, ra ám hiệu, ông cũng không đến gần tôi! Làm tôi buồn bực muốn chết ! ! Cho nên lúc ấy tôi liền thề, nếu sau này tôi có con trai, tôi nhất định không cho nó giống cha của nó! ! Vô dụng! ! !"Ân Nguyệt Dung nặng nề vỗ ngực, kịch liệt kêu lên! !
"... ..."Trang Tĩnh Vũ không nói gì nhìn con trai.
Ân Nguyệt Dung càng tức giận với chồng, tiếp tục chỉ vào con trai: "Ông xem ông dạy dỗ con trai tốt chưa! Bạn gái tuy nhiều, nhưng lên giường thì không có mấy người! ! Nhất định bị ông cố chấp làm cho sợ hãi! Làm cho mấy đứa sợ hãi! Sớm biết như vậy, lúc đó không cho nó tắm rửa! !"
"Mẹ! !"Trang Hạo Nhiên lập tức ngẩng đầu, nhìn về phía mẹ, phồng má kêu lên: "Nửa người dưới của con không mạnh mẽ sao?"
"Súc sinh! !"Trang Tĩnh Vũ lại muốn đuổi con trai! !
"Nó tình nguyện là súc sinh! ! Nếu nó là súc sinh, Khả Hinh đã sớm là con dâu của tôi, không cần tôi mỗi ngày cầm bức ảnh kéo tay của nó xúc động đến rơi lệ!"Ân Nguyệt Dung ngẩng cao mặt khóc rất thương tâm, nức nức nở nở hết sức thê lương kêu lên: "Con dâu của tôi, cháu của tôi, lúc nào thì các người mới đến đây! ? Tôi nhớ các người mức đã muốn điên lên rồi! Đừng thấy tôi trẻ tuổi, tôi không thể sống mấy năm nữa đâu..."
"Vợ à, bà đừng nói như vậy!"Trang Tĩnh Vũ bất đắc dĩ nói với vợ mình...
"Tôi biết ông ghét bỏ tôi tuổi còn trẻ! Ông đã muốn cưới vợ khác! !"Ân Nguyệt Dung tức giận ngẩng đầu nhìn về phía chồng, càng nghẹn ngào rơi lệ nói: "Lúc tôi gả cho ông, mấy chục công ty đá quý, mấy xe mấy xe kim cương, đều không bằng mối tình đầu của ông! ! Ông đừng cho là tôi không biết ông thích Diệp Mạn Nghi! ! Cho nên ông mới thích con của bà ấy như thế!"
"Vợ à! Đó đều là chuyện lúc trước rồi mà? Nói ra làm gì! Tôi thích bà, tôi yêu bà!"Trang Tĩnh Vũ bất đắc dĩ nhìn về phía vợ mình.
"Ông yêu tôi, ông không thích con tôi!"Ân Nguyệt Dung lại bị kích động điên cuồng kêu lên: "Ngày đó nó vừa sinh ra, ông liền nhìn nó không vừa mắt, tất nhiên tôi nhìn nó cũng không vừa mắt, nhưng nó tốt xấu gì cũng là bảo bối của tôi! ! Ông bất công như thế sao? Mạn Nghi nhà người ta mỗi ngày đều cho con nói, nói cái gì tôi thiên vị con trai của tôi? Tôi... Tôi không thiên vị, ông liền cho rằng con trai tôi không kiêu ngạo rồi hả?"
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên kích động nhìn về phía mẹ, cảm xúc dâng trào!
"Tôi cảnh cáo ông, Trang Tĩnh Vũ!"Vẻ mặt Ân Nguyệt Dung tức giận đến gần chồng, lại vươn tay chỉ vào trong ngực của ông, nói to: "Hôm nay lúc đầu tâm tình tôi rất tốt, muốn làm cho ông bánh ngọt hồng nhạt, ông đừng ép tôi phải cho thuốc diệt chuột ở bên trong! Con tôi đang yên lành nói chuyện yêu đương với một người, khó đến như vậy sao? Ông thấy nó theo đuổi công chúa Anh quốc, ông có thể phản đối! Nhưng ông nhìn Khả Hinh của tôi xem? Mắt to, mũi cao, môi ngọt ngào, là đàn ông đều sẽ thích, đều muốn nếm thử! Con trai tôi nghĩ muốn nếm thử thì sao hả ? Chẳng lẽ, nhà tôi cái gì cũng không sánh bằng nhà họ Tưởng? Tôi thấy Thiên Lỗi không có đẹp trai bằng con tôi! !"
"Bà không cần vào lúc này, nói những lời này..."Mặt Trang Tĩnh Vũ đổ đầy mồ hôi muốn khuyên vợ mình...
"Lúc đó tôi nói như thế nào hả?"Ân Nguyệt Dung lại bước tới gần chồng, tức giận nói: "Tôi bị Mạn Nghi bắt nạt nhiều năm như vậy, có phải bởi vì con trai của tôi so với con trai của bà ấy đẹp trai hơn không? Dựa vào cái gì con trai của bà ấy có thể mang Khả Hinh đi, con trai tôi lại không được! Ông đừng tưởng rằng chuyện lần trước ở nhà ăn nhân viên tôi không biết! Con trai tôi uất ức như vậy, nếu không bởi vì ông là chồng của tôi, tôi đã sớm cùng ông cùng nhau đồng quy vu tận rồi ! Ông còn dám ngăn cản tôi ôm cháu? ! Nhà ông không cần con nối dõi, nhưng nhà họ Ân tôi muốn! ! Nó còn có ông ngoại và bà ngoại! Để hai người bọn họ biết ông đối với cháu ngoại của họ như vậy, về nhà ông sẽ phải quỳ trên quả sầu riêng! ! Đừng ép tôi về nhà mẹ đẻ, liền ở lại mười năm tám năm! !"
"Vợ à..."Trang Tĩnh Vũ cảm thấy sốt ruột, nhìn về phía vợ mình.
Ân Nguyệt Dung nói xong, lại kích động muốn khóc, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo lần cuối, nói: "Trang Tĩnh Vũ! ! Tôi cảnh cáo ông một lần cuối cùng! ! Nếu ông còn dám ngăn cản con trai tôi cùng với Khả Hinh! ! Hai chúng ta ly hôn - - - - - - - - - - "