Hội nghị chuẩn bị bắt đầu.
Mấy trăm vị lãnh đạo cấp cao ngồi tại vị trí của mình, vừa nói vừa cười.
Đường Khả Hinh ngồi ở vị trí thư kí thứ hai, hai mắt chuyên chú nhìn màn hình máy tính, hình ảnh con dấu mà vừa rồi bộ phận hành chính cấp cho cô sáng lên, đó là ký hiệu chuyên dụng của tập đoàn Hoàn Cầu. Con dấu có hoa văn vô cùng khí phách, khắc hình rồng, còn có đại bàng. Cô rất phấn khởi, tay cầm chuột di di từ trên xuống dưới, nhìn vô cùng chuyên tâm.
Tiêu Đồng vừa sửa sang lại văn kiện, bèn nhìn về phía màn hình máy tính, thấy hình ảnh con dấu, cô oa một tiếng, hâm mộ cười nói: "Khả Hinh, cô thật giỏi! Lại có con dấu . Tôi theo lão đại lâu như vậy, cũng không có..."
Đường Khả Hinh đắc ý quay đầu, nhìn về phía Tiêu Đồng cười nói: "Bình thường tôi thấy sư phụ đóng dấu vào những văn kiện quan trọng, tôi thật ngưỡng mộ. Nhất là con dấu bạch kim, siêu đẹp."
"Vậy cô phải chọn một cái thật đẹp . Tôi dặn trưởng phòng hành chính làm thật đẹp cho cô.!" Tiêu Đồng nhìn về phía cô, cười nói.
"Được!" Đường Khả Hinh gật đầu hưởng ứng, tiếp tục chuyên tâm chọn hoa văn con dấu.
Có tiếng thông báo: "Hai vị tổng giám đốc tới."
Toàn bộ phòng họp lập tức yên lặng.
Tiêu Đồng cùng Đông Anh lập tức đứng lên, đứng hai bên cửa phòng họp, hai tay cẩn thận mở hai cánh cửa phòng họp ra!
Tưởng Thiên Lỗi mặc bộ âu phục màu đen, áo sơm mi màu xanh đậm, cổ áo mở ra, phong độ lẫm liệt đi vào, theo thói quen lãnh đạm hướng về phía mọi người gật đầu.
Trang Hạo Nhiên cũng mặc bộ âu phục màu vàng nhạt, bên trong mặc chiếc áo sơ mi màu xanh lam, đeo chiếc châm hoa màu xanh đậm, một tay bỏ trong túi quần, hết sức cởi mở đầy sức sống, mỉm cười đi vào, tay kia cầm một tập văn kiện, tự nhiên giơ lên hướng về phía tất cả mọi người trong phòng.
Đường Khả Hinh ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đã thay một bộ âu phục khác, cô thở ra nhẹ nhõm, nhịn không được cúi đầu cười ra tiếng.
Các vị lãnh đạo cấp cao ngạc nhiên nhìn về phía cô, ngay cả Tưởng Thiên Lỗi đã ngồi vào vị trí cũng nghi ngờ ngẩng đầu nhìn về phía cô, nghĩ tại sao cô lại đi làm?
Trang Hạo Nhiên đứng vào chỗ vị trí tổng giám đốc ở bên trái, nhìn cô.
Phốc! !
Đường Khả Hinh nhớ tới sự vụng về của anh tại văn phòng lúc nãy, lại không nhịn được cúi đầu cười.
Trang Hạo Nhiên tức giận nhìn cô một cái, mới ngồi vào vị trí, mở văn kiện, mới nói: "Cô ấy rõ ràng không thoải mái, đã cho nghỉ phép rồi , còn báo cho cô ấy đến họp? Nhìn xem dáng vẻ của cô ấy không bình thường, lát nữa nếu gặp chuyện không may, người nào chịu trách nhiệm?"
"... ..." Tưởng Thiên Lỗi nghe lời này, chậm rãi quay đầu, nhìn về phía anh, cười trừ một chút nói: "Tôi nói, ngày bé cậu là cao thủ chơi bóng rổ, thật sự cũng không hay ho gì."
Trang Hạo Nhiên vừa cầm bút máy lên, bèn quay đầu nhìn anh.
"Nếu cô ấy gặp chuyện không may thì tôi chịu trách nhiệm. Còn khi cô ấy tốt thì sẽ làm thư kí của cậu ...Giáo viên nhà trẻ dạy cậu chơi cầu, dạy rất tốt ..." Tưởng Thiên Lỗi nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nhịn không được nói.
"Tổng giám đốc Tưởng!" Trang Hạo Nhiên có chút kinh ngạc quay đầu, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, nói: "Gần đây anh thật hài hước đó ?"
Tưởng Thiên Lỗi lập tức nghiêm mặt nhìn chằm chằm vào anh.
Trang Hạo Nhiên nhịn không được bật cười, không để ý đến Tưởng Thiên Lỗi nữa, mà cầm lên chiếc bút máy bạch kim của mình, nhẹ nhàng lấy ra văn kiện, ra lệnh: "Bắt đầu họp!"
Tiêu Đồng nghe xong , lập tức mỉm cười đứng lên, là đại biểu của Hoàn Á, nhìn về phía mọi người nói: "Các vị! Mọi người đều biết, rượu đỏ được người phương Tây ví như máu của thượng đế, tổng bộ Hoàn Á của chúng ta ở Châu Âu đối với sự nghiệp rượu đỏ chưa bao giờ lơ là! Mấy năm nay, tập đoàn chúng ta ở thị trường châu Âu, ước lượng đã thu mua hơn bảy mươi trang trại rượu lớn nhỏ, hiện nay trọng tâm sẽ mở rộng sang thị trường châu Mỹ..."
Cô nói xong, liền bước lên một bước cầm lấy điều khiển từ xa, bật màn hình máy tính to lên, trong nháy mắt hiện lên hầm rượu rộng đến mười nghìn mét vuông vừa mới thi công xong ở nước Anh. Bên trong sảnh ánh đèn thủy tinh sáng rực rỡ, trên tay vịn cầu thang, những người đi trước đã truyền linh hồn vào rượu vang được nhiều giáo đồ phương Tây điêu khắc. Vòng tròn trên đỉnh là những linh hồn của rượu vang đỏ, bao gồm thần rượu Bacchus và hình ảnh thần nữ thanh lịch.
Đường Khả Hinh có chút kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn hầm chứa rượu vang hiện lên trước mắt. Cho đến bây giờ cô chưa từng tiếp xúc qua sự nghiệp của Trang Hạo Nhiên ở châu Âu, cho nên khi cô nhìn thấy hầm chứa rượu to lớn mà huy hoàng như vậy, thực sự khiếp sợ.
"Hầm chứa rượu này, là hầm chứa rượu đã ba trăm năm được chúng ta thu mua, tu sửa lại mà thành, chúng ta ở trên mặt đất, tốn kém khoảng tầm ba triệu, xây thêm một thành phố rượu vang thật lớn." Tiêu Đồng nói xong, cầm điều khiển từ xa bấm một cái, ống kính theo cầu thang xa hoa xoay tròn đi xuống, đường đi ngày một tối đen, càng lúc càng cảm thấy lạnh lẽo. Ống kính máy quay mang mọi người đi xuống dưới hầm đựng rượu, chỉ thấy mỗi chỗ chứa rượu đều có một cánh cửa, thậm chí cô còn thấy những chỗ đựng rượu đã hư hỏng, cửa sắt hoen gỉ, nấm mốc rêu xanh mọc khắp nơi, thậm chí còn lan ra cả bức tường lớn, còn có mấy thùng đựng rượu. Nếu như người nào không biết con tưởng rằng nơi đây bị bỏ hoang, bên trong những chiếc thùng kia đầy vi khuẩn, rốt cuộc thì dịch rượu có biết bao quý giá đây.
Đường Khả Hinh nhìn hình ảnh này, hai mắt sáng lên, thật sự mong muốn có thể bước vào cảnh giới kì lạ này, muốn biết vi khuẩn kia có bao nhiêu quý giá, có thể khiến cho dịch rượu tăng thêm nhiều vi sinh vật sinh động cùng sức hấp dẫn huyền bí như vậy.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn về phía mọi người nói: "Nói chúng ta theo truyền thống cũng được, nói chúng ta đẩy mạnh phát triển mới cũng được. Hiện nay khách sạn dưới nước đang thi công, bây giờ sự nghiệp của khách sạn đang phát triển nhanh chóng, chúng ta phải có một công trình kiến trúc mang dấu ấn riêng, đảm bảo cho tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta thật huy hoàng, truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Chúng ta nhất định phải vì khách sạn dưới nước mà cúi đầu tận tụy. Chỉ là có một số truyền thống chúng ta phải giữ lại. Hiện nay trên thị trường rượu đỏ thế giới rất không ổn định, bởi vì đây là thời gian chuyển giao giữa thị trường rượu đỏ truyền thống và hiện đại, làm cho tôi suy đoán nhất định tình trạng này còn diễn ra trong một thời gian dài. Trong thời kì này, có một số trang trại rượu lâu năm đã bắt đầu dao động, cho nên lúc này chính là thời cơ tốt. Tôi đề nghị, xin tiền vốn là mười hai triệu, phát triển thành phố rượu vang, tập trung vào bộ phận rượu đỏ cao cấp, vì tương lai của tập đoàn Hoàn Cầu, chuẩn bị sắp xếp!"
Các lãnh đạo cấp cao im lặng lắng nghe.
Tưởng Thiên Lỗi lại phản đối ý kiến này, chậm rãi nói: "Hiện nay tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta đã có vô số trang trại rượu, cùng với các chủ trang trại rượu có giao tình tương đối tốt, đầu tư tiền vào mở rộng thành phố rượu vang tôi thấy không cần thiết. Những siêu thị điện tử nổi tiếng trên thế giới, mỗi nơi đều có văn phòng làm việc sau đó mới tìm kiếm công trường. Bây giờ là thời đại tiến bộ, tại sao chúng ta còn phải tuân thủ những quy củ và truyền thống trong quá khứ. Huống chi, mười hai triệu chỉ là chuyện nhỏ, nhưng tôi lo lắng nó sẽ mang đến những tai họa ngầm trong tương lai”.
Trang Hạo Nhiên nghe xong, quay mặt sang cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, chậm rãi nói: "Tổng giám đốc Tưởng, trước mắt quả thực cao nhất là năm xí nghiệp điện tử, có một bộ phận điều tra thị trường, tuổi thọ bình quân từ tám tháng tới một năm, mà bị mất giá rất nhanh. Thế nhưng rượu đỏ thì không như vậy, chất lượng rượu đỏ tốt theo thời gian mà giá trị cũng sẽ tăng lên... Dù cho tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta có nhiều trang trại rượu như vậy, nếu vẫn như cũ còn không đáp ứng đủ nhu cầu, điều này hoàn toàn nói lên việc chúng ta mở rộng thành phố rượu là điều tất yếu. ! Tự sản xuất, tự cung tự cấp, cũng không có nghĩa là chúng ta đóng cửa, mà chúng ta có quyền tham gia vào tất cả các hoạt động, đều có thể chiếm lấy một vị thế chủ động.
Tưởng Thiên Lỗi cười rộ lên, nhìn về phía anh hỏi: "Có thật không? Trong tay cậu có không ít kế toán cao cấp, mười hai triệu để mở rộng thành phố rượu, trong mấy chục năm tiếp theo, thậm trí mấy trăm năm, nhân lực vật lực, rốt cuộc hao tổn biết bao nhiêu tiền vốn của tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta? Sự nghiệp kinh doanh của tập đoàn Hoàn Cầu mở rộng ra rất nhiều ngành nghề, mà rượu đỏ chỉ là một trong số đó, tại sao cậu cứ nhất quyết muốn phát triển ở phương diện này?"
Trang Hạo Nhiên nhíu mày, buồn cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi.
Tưởng Thiên Lỗi cũng cương quyết kiên trì nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Toàn bộ lãnh đạo cấp cao trong phòng hội nghị đều im lặng.
"Đường Khả Hinh! !" Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, lại nhanh chóng gọi cô.
Đường Khả Hinh vô cùng khẩn trương, nghe thấy Trang Hạo Nhiên gọi mình, liền nhất thời sốt ruột đứng lên, lên tiếng trả lời: "Vâng!
"Giải thích cho tổng giám đốc Tưởng nghe, việc mở rộng thành phố rượu vang là điều cần thiết.! ! !" Trang Hạo Nhiên lạnh lùng xoay người, nhìn về phía Đường Khả Hinh nghiêm nghị nói.
Trong lòng Đường Khả Hinh chợt lạnh, ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông này luôn luôn giải quyết việc chung rất tốt, nuốt một ngụm nước bọt, mới ở trước mắt bao nhiêu người, mềm giọng giải thích: "Gần đây tôi có đọc một quyển sách liên quan đến lịch sử phát phiển của rượu đỏ, vô cùng kinh ngạc với người phương Tây, rượu đỏ đối với họ, không chỉ là một loại hàng hóa….mà còn là thế giới tinh thần của họ. Có thể nói, trong quá khứ của người phương Tây, đã từng xuất hiện những thứ như cà phê, trà, hay còn có cả bia, nhưng chỉ có rượu đỏ là bọn họ không ngừng theo đuổi... Có thể nghĩ, trong quá khứ, nhiều giáo sĩ phương Tây, số tuổi bình quân của họ chỉ có hai lăm tuổi, nhưng bọn họ lại đem cả cuộc đời mình cống hiến cho vường nho, mặc kệ thường xuyên phát sinh những chuyện chiến tranh, như Pháp, Hà Lan, Venice. Bọn họ gây chiến phóng hỏa, giết hại những người vô tội, phá hủy thành trì, lại nói từ trước đến giờ không hề dễ dàng phá hủy một vườn nho nào, thậm trí rượu đỏ ngày càng có quan hệ mật thiết với giới chính trị ! Một tác giả nổi tiếng người Đức đã từng nói một câu nói: Trong lịch sử phát triển của rượu vang, người giàu muốn có rượu tốt hơn, mà người nghèo muốn chính là nhiều rượu hơn..Điều này chia thành hai loại, biểu hiện hai loại nhu cầu, mà hai loại nhu cầu này càng làm cho chúng ta thấy được việc nắm bắt những loại nhu cầu của thị trường là vô cùng quan trọng. Nhất là đối với những dịch rượu đỏ nguyên chất, đã từng có bao nhiêu linh hồn con người giao cho rượu nho, đã nói: Dịch rượu rất tinh xảo, không ngừng theo đuổi những lĩnh vực tinh thần, liên tục tỏa ra những hương thơm mê người, mọi người có lẽ chưa từng nghĩ tới, một ngày nào đó nó sẽ trở nên hấp dẫn hơn, thế nhưng nếu đến ngày đó mới giật mình phát hiện, hương thơm của nó, một lần rồi lại một lần làm thức tỉnh mọi linh hồn! Vì vậy, việc theo đuổi các lĩnh vực tinh thần của người phương Tây, đó là một loại niềm tin.!"
Mọi người khiếp sợ nhìn về phía cô gái này như tỏa ra ánh sáng hào quang, lời nói ra rất mạch lạc, rung động lòng người.
Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi nhíu lại , nhìn về phía cô.
Trang Hạo Nhiên ngồi trên ghế da, đôi mắt sáng lên, hơi biểu lộ ý cười.
Đường Khả Hinh tiếp tục có chút thấp thỏm bất an nhìn về phía mọi người, thở nhẹ một hơi, nói tiếp: "Tôi cảm thấy xin tài trợ mười hai triệu để mở rộng thành phố rượu , đó là điều cần thiết. Không nói đến phỏng đoán trong tương lai hơn trăm năm tới, tổn thất bao nhiêu người trông coi, nhưng có một số người hiểu sai ý tứ trong đó, bởi vì trong ý thức của người phương Tây, ngay cả những người yêu thương rượu nho tha thiết, bọn họ bảo vệ chính là sức hấp dẫn tỏa sáng của con người. Giống như hiện tại trên thế giới có mười loại rượu lớn nổi tiếng như Khang Đế, Lafite, Latour… sở dĩ bây giờ có thể nổi tiếng như thế, cũng là bởi vì trước đây đã kiên trì theo đuổi! Chúng ta nếu như muốn cơ nghiệp của Hoàn Cầu kéo dài hàng trăm năm, truyền từ đời này đến đời khác, không chỉ cần những kiến trúc tinh xảo kia, mà càng phải có những sản phẩm đặc trưng của mình, mà những sản phẩm đó, phải có khả năng dẫn đầu về lĩnh vực tinh thần. Có lẽ nó sẽ càng kéo dài hơn sự nghiệp huy hoàng của tập đoàn trong tương lai.! ! Trên thế giới này, có rất nhiều thứ, đều có thể dễ dàng bị phá hủy, nhưng chỉ có tinh thần, là không thể phá hủy ! ! Đây chính là lí do vì sao dịch rượu, có thể duy trì hơn bốn trăm năm nay!
Màn hình tinh thể lỏng của hai vị chủ tịch chợt sáng lên, Trang Tĩnh Vũ cùng Tưởng Vĩ Quốc ngồi ở vị trí chủ tịch, khiếp sợ nhìn về phía Đường Khả Hinh!
Mấy trăm vị lãnh đạo cấp cao ngồi tại vị trí của mình, vừa nói vừa cười.
Đường Khả Hinh ngồi ở vị trí thư kí thứ hai, hai mắt chuyên chú nhìn màn hình máy tính, hình ảnh con dấu mà vừa rồi bộ phận hành chính cấp cho cô sáng lên, đó là ký hiệu chuyên dụng của tập đoàn Hoàn Cầu. Con dấu có hoa văn vô cùng khí phách, khắc hình rồng, còn có đại bàng. Cô rất phấn khởi, tay cầm chuột di di từ trên xuống dưới, nhìn vô cùng chuyên tâm.
Tiêu Đồng vừa sửa sang lại văn kiện, bèn nhìn về phía màn hình máy tính, thấy hình ảnh con dấu, cô oa một tiếng, hâm mộ cười nói: "Khả Hinh, cô thật giỏi! Lại có con dấu . Tôi theo lão đại lâu như vậy, cũng không có..."
Đường Khả Hinh đắc ý quay đầu, nhìn về phía Tiêu Đồng cười nói: "Bình thường tôi thấy sư phụ đóng dấu vào những văn kiện quan trọng, tôi thật ngưỡng mộ. Nhất là con dấu bạch kim, siêu đẹp."
"Vậy cô phải chọn một cái thật đẹp . Tôi dặn trưởng phòng hành chính làm thật đẹp cho cô.!" Tiêu Đồng nhìn về phía cô, cười nói.
"Được!" Đường Khả Hinh gật đầu hưởng ứng, tiếp tục chuyên tâm chọn hoa văn con dấu.
Có tiếng thông báo: "Hai vị tổng giám đốc tới."
Toàn bộ phòng họp lập tức yên lặng.
Tiêu Đồng cùng Đông Anh lập tức đứng lên, đứng hai bên cửa phòng họp, hai tay cẩn thận mở hai cánh cửa phòng họp ra!
Tưởng Thiên Lỗi mặc bộ âu phục màu đen, áo sơm mi màu xanh đậm, cổ áo mở ra, phong độ lẫm liệt đi vào, theo thói quen lãnh đạm hướng về phía mọi người gật đầu.
Trang Hạo Nhiên cũng mặc bộ âu phục màu vàng nhạt, bên trong mặc chiếc áo sơ mi màu xanh lam, đeo chiếc châm hoa màu xanh đậm, một tay bỏ trong túi quần, hết sức cởi mở đầy sức sống, mỉm cười đi vào, tay kia cầm một tập văn kiện, tự nhiên giơ lên hướng về phía tất cả mọi người trong phòng.
Đường Khả Hinh ngẩng đầu, nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đã thay một bộ âu phục khác, cô thở ra nhẹ nhõm, nhịn không được cúi đầu cười ra tiếng.
Các vị lãnh đạo cấp cao ngạc nhiên nhìn về phía cô, ngay cả Tưởng Thiên Lỗi đã ngồi vào vị trí cũng nghi ngờ ngẩng đầu nhìn về phía cô, nghĩ tại sao cô lại đi làm?
Trang Hạo Nhiên đứng vào chỗ vị trí tổng giám đốc ở bên trái, nhìn cô.
Phốc! !
Đường Khả Hinh nhớ tới sự vụng về của anh tại văn phòng lúc nãy, lại không nhịn được cúi đầu cười.
Trang Hạo Nhiên tức giận nhìn cô một cái, mới ngồi vào vị trí, mở văn kiện, mới nói: "Cô ấy rõ ràng không thoải mái, đã cho nghỉ phép rồi , còn báo cho cô ấy đến họp? Nhìn xem dáng vẻ của cô ấy không bình thường, lát nữa nếu gặp chuyện không may, người nào chịu trách nhiệm?"
"... ..." Tưởng Thiên Lỗi nghe lời này, chậm rãi quay đầu, nhìn về phía anh, cười trừ một chút nói: "Tôi nói, ngày bé cậu là cao thủ chơi bóng rổ, thật sự cũng không hay ho gì."
Trang Hạo Nhiên vừa cầm bút máy lên, bèn quay đầu nhìn anh.
"Nếu cô ấy gặp chuyện không may thì tôi chịu trách nhiệm. Còn khi cô ấy tốt thì sẽ làm thư kí của cậu ...Giáo viên nhà trẻ dạy cậu chơi cầu, dạy rất tốt ..." Tưởng Thiên Lỗi nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, nhịn không được nói.
"Tổng giám đốc Tưởng!" Trang Hạo Nhiên có chút kinh ngạc quay đầu, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, nói: "Gần đây anh thật hài hước đó ?"
Tưởng Thiên Lỗi lập tức nghiêm mặt nhìn chằm chằm vào anh.
Trang Hạo Nhiên nhịn không được bật cười, không để ý đến Tưởng Thiên Lỗi nữa, mà cầm lên chiếc bút máy bạch kim của mình, nhẹ nhàng lấy ra văn kiện, ra lệnh: "Bắt đầu họp!"
Tiêu Đồng nghe xong , lập tức mỉm cười đứng lên, là đại biểu của Hoàn Á, nhìn về phía mọi người nói: "Các vị! Mọi người đều biết, rượu đỏ được người phương Tây ví như máu của thượng đế, tổng bộ Hoàn Á của chúng ta ở Châu Âu đối với sự nghiệp rượu đỏ chưa bao giờ lơ là! Mấy năm nay, tập đoàn chúng ta ở thị trường châu Âu, ước lượng đã thu mua hơn bảy mươi trang trại rượu lớn nhỏ, hiện nay trọng tâm sẽ mở rộng sang thị trường châu Mỹ..."
Cô nói xong, liền bước lên một bước cầm lấy điều khiển từ xa, bật màn hình máy tính to lên, trong nháy mắt hiện lên hầm rượu rộng đến mười nghìn mét vuông vừa mới thi công xong ở nước Anh. Bên trong sảnh ánh đèn thủy tinh sáng rực rỡ, trên tay vịn cầu thang, những người đi trước đã truyền linh hồn vào rượu vang được nhiều giáo đồ phương Tây điêu khắc. Vòng tròn trên đỉnh là những linh hồn của rượu vang đỏ, bao gồm thần rượu Bacchus và hình ảnh thần nữ thanh lịch.
Đường Khả Hinh có chút kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn hầm chứa rượu vang hiện lên trước mắt. Cho đến bây giờ cô chưa từng tiếp xúc qua sự nghiệp của Trang Hạo Nhiên ở châu Âu, cho nên khi cô nhìn thấy hầm chứa rượu to lớn mà huy hoàng như vậy, thực sự khiếp sợ.
"Hầm chứa rượu này, là hầm chứa rượu đã ba trăm năm được chúng ta thu mua, tu sửa lại mà thành, chúng ta ở trên mặt đất, tốn kém khoảng tầm ba triệu, xây thêm một thành phố rượu vang thật lớn." Tiêu Đồng nói xong, cầm điều khiển từ xa bấm một cái, ống kính theo cầu thang xa hoa xoay tròn đi xuống, đường đi ngày một tối đen, càng lúc càng cảm thấy lạnh lẽo. Ống kính máy quay mang mọi người đi xuống dưới hầm đựng rượu, chỉ thấy mỗi chỗ chứa rượu đều có một cánh cửa, thậm chí cô còn thấy những chỗ đựng rượu đã hư hỏng, cửa sắt hoen gỉ, nấm mốc rêu xanh mọc khắp nơi, thậm chí còn lan ra cả bức tường lớn, còn có mấy thùng đựng rượu. Nếu như người nào không biết con tưởng rằng nơi đây bị bỏ hoang, bên trong những chiếc thùng kia đầy vi khuẩn, rốt cuộc thì dịch rượu có biết bao quý giá đây.
Đường Khả Hinh nhìn hình ảnh này, hai mắt sáng lên, thật sự mong muốn có thể bước vào cảnh giới kì lạ này, muốn biết vi khuẩn kia có bao nhiêu quý giá, có thể khiến cho dịch rượu tăng thêm nhiều vi sinh vật sinh động cùng sức hấp dẫn huyền bí như vậy.
Trang Hạo Nhiên mỉm cười nhìn về phía mọi người nói: "Nói chúng ta theo truyền thống cũng được, nói chúng ta đẩy mạnh phát triển mới cũng được. Hiện nay khách sạn dưới nước đang thi công, bây giờ sự nghiệp của khách sạn đang phát triển nhanh chóng, chúng ta phải có một công trình kiến trúc mang dấu ấn riêng, đảm bảo cho tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta thật huy hoàng, truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác. Chúng ta nhất định phải vì khách sạn dưới nước mà cúi đầu tận tụy. Chỉ là có một số truyền thống chúng ta phải giữ lại. Hiện nay trên thị trường rượu đỏ thế giới rất không ổn định, bởi vì đây là thời gian chuyển giao giữa thị trường rượu đỏ truyền thống và hiện đại, làm cho tôi suy đoán nhất định tình trạng này còn diễn ra trong một thời gian dài. Trong thời kì này, có một số trang trại rượu lâu năm đã bắt đầu dao động, cho nên lúc này chính là thời cơ tốt. Tôi đề nghị, xin tiền vốn là mười hai triệu, phát triển thành phố rượu vang, tập trung vào bộ phận rượu đỏ cao cấp, vì tương lai của tập đoàn Hoàn Cầu, chuẩn bị sắp xếp!"
Các lãnh đạo cấp cao im lặng lắng nghe.
Tưởng Thiên Lỗi lại phản đối ý kiến này, chậm rãi nói: "Hiện nay tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta đã có vô số trang trại rượu, cùng với các chủ trang trại rượu có giao tình tương đối tốt, đầu tư tiền vào mở rộng thành phố rượu vang tôi thấy không cần thiết. Những siêu thị điện tử nổi tiếng trên thế giới, mỗi nơi đều có văn phòng làm việc sau đó mới tìm kiếm công trường. Bây giờ là thời đại tiến bộ, tại sao chúng ta còn phải tuân thủ những quy củ và truyền thống trong quá khứ. Huống chi, mười hai triệu chỉ là chuyện nhỏ, nhưng tôi lo lắng nó sẽ mang đến những tai họa ngầm trong tương lai”.
Trang Hạo Nhiên nghe xong, quay mặt sang cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, chậm rãi nói: "Tổng giám đốc Tưởng, trước mắt quả thực cao nhất là năm xí nghiệp điện tử, có một bộ phận điều tra thị trường, tuổi thọ bình quân từ tám tháng tới một năm, mà bị mất giá rất nhanh. Thế nhưng rượu đỏ thì không như vậy, chất lượng rượu đỏ tốt theo thời gian mà giá trị cũng sẽ tăng lên... Dù cho tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta có nhiều trang trại rượu như vậy, nếu vẫn như cũ còn không đáp ứng đủ nhu cầu, điều này hoàn toàn nói lên việc chúng ta mở rộng thành phố rượu là điều tất yếu. ! Tự sản xuất, tự cung tự cấp, cũng không có nghĩa là chúng ta đóng cửa, mà chúng ta có quyền tham gia vào tất cả các hoạt động, đều có thể chiếm lấy một vị thế chủ động.
Tưởng Thiên Lỗi cười rộ lên, nhìn về phía anh hỏi: "Có thật không? Trong tay cậu có không ít kế toán cao cấp, mười hai triệu để mở rộng thành phố rượu, trong mấy chục năm tiếp theo, thậm trí mấy trăm năm, nhân lực vật lực, rốt cuộc hao tổn biết bao nhiêu tiền vốn của tập đoàn Hoàn Cầu chúng ta? Sự nghiệp kinh doanh của tập đoàn Hoàn Cầu mở rộng ra rất nhiều ngành nghề, mà rượu đỏ chỉ là một trong số đó, tại sao cậu cứ nhất quyết muốn phát triển ở phương diện này?"
Trang Hạo Nhiên nhíu mày, buồn cười nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi.
Tưởng Thiên Lỗi cũng cương quyết kiên trì nhìn về phía Trang Hạo Nhiên.
Toàn bộ lãnh đạo cấp cao trong phòng hội nghị đều im lặng.
"Đường Khả Hinh! !" Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, lại nhanh chóng gọi cô.
Đường Khả Hinh vô cùng khẩn trương, nghe thấy Trang Hạo Nhiên gọi mình, liền nhất thời sốt ruột đứng lên, lên tiếng trả lời: "Vâng!
"Giải thích cho tổng giám đốc Tưởng nghe, việc mở rộng thành phố rượu vang là điều cần thiết.! ! !" Trang Hạo Nhiên lạnh lùng xoay người, nhìn về phía Đường Khả Hinh nghiêm nghị nói.
Trong lòng Đường Khả Hinh chợt lạnh, ngẩng đầu nhìn về phía người đàn ông này luôn luôn giải quyết việc chung rất tốt, nuốt một ngụm nước bọt, mới ở trước mắt bao nhiêu người, mềm giọng giải thích: "Gần đây tôi có đọc một quyển sách liên quan đến lịch sử phát phiển của rượu đỏ, vô cùng kinh ngạc với người phương Tây, rượu đỏ đối với họ, không chỉ là một loại hàng hóa….mà còn là thế giới tinh thần của họ. Có thể nói, trong quá khứ của người phương Tây, đã từng xuất hiện những thứ như cà phê, trà, hay còn có cả bia, nhưng chỉ có rượu đỏ là bọn họ không ngừng theo đuổi... Có thể nghĩ, trong quá khứ, nhiều giáo sĩ phương Tây, số tuổi bình quân của họ chỉ có hai lăm tuổi, nhưng bọn họ lại đem cả cuộc đời mình cống hiến cho vường nho, mặc kệ thường xuyên phát sinh những chuyện chiến tranh, như Pháp, Hà Lan, Venice. Bọn họ gây chiến phóng hỏa, giết hại những người vô tội, phá hủy thành trì, lại nói từ trước đến giờ không hề dễ dàng phá hủy một vườn nho nào, thậm trí rượu đỏ ngày càng có quan hệ mật thiết với giới chính trị ! Một tác giả nổi tiếng người Đức đã từng nói một câu nói: Trong lịch sử phát triển của rượu vang, người giàu muốn có rượu tốt hơn, mà người nghèo muốn chính là nhiều rượu hơn..Điều này chia thành hai loại, biểu hiện hai loại nhu cầu, mà hai loại nhu cầu này càng làm cho chúng ta thấy được việc nắm bắt những loại nhu cầu của thị trường là vô cùng quan trọng. Nhất là đối với những dịch rượu đỏ nguyên chất, đã từng có bao nhiêu linh hồn con người giao cho rượu nho, đã nói: Dịch rượu rất tinh xảo, không ngừng theo đuổi những lĩnh vực tinh thần, liên tục tỏa ra những hương thơm mê người, mọi người có lẽ chưa từng nghĩ tới, một ngày nào đó nó sẽ trở nên hấp dẫn hơn, thế nhưng nếu đến ngày đó mới giật mình phát hiện, hương thơm của nó, một lần rồi lại một lần làm thức tỉnh mọi linh hồn! Vì vậy, việc theo đuổi các lĩnh vực tinh thần của người phương Tây, đó là một loại niềm tin.!"
Mọi người khiếp sợ nhìn về phía cô gái này như tỏa ra ánh sáng hào quang, lời nói ra rất mạch lạc, rung động lòng người.
Hai mắt Tưởng Thiên Lỗi nhíu lại , nhìn về phía cô.
Trang Hạo Nhiên ngồi trên ghế da, đôi mắt sáng lên, hơi biểu lộ ý cười.
Đường Khả Hinh tiếp tục có chút thấp thỏm bất an nhìn về phía mọi người, thở nhẹ một hơi, nói tiếp: "Tôi cảm thấy xin tài trợ mười hai triệu để mở rộng thành phố rượu , đó là điều cần thiết. Không nói đến phỏng đoán trong tương lai hơn trăm năm tới, tổn thất bao nhiêu người trông coi, nhưng có một số người hiểu sai ý tứ trong đó, bởi vì trong ý thức của người phương Tây, ngay cả những người yêu thương rượu nho tha thiết, bọn họ bảo vệ chính là sức hấp dẫn tỏa sáng của con người. Giống như hiện tại trên thế giới có mười loại rượu lớn nổi tiếng như Khang Đế, Lafite, Latour… sở dĩ bây giờ có thể nổi tiếng như thế, cũng là bởi vì trước đây đã kiên trì theo đuổi! Chúng ta nếu như muốn cơ nghiệp của Hoàn Cầu kéo dài hàng trăm năm, truyền từ đời này đến đời khác, không chỉ cần những kiến trúc tinh xảo kia, mà càng phải có những sản phẩm đặc trưng của mình, mà những sản phẩm đó, phải có khả năng dẫn đầu về lĩnh vực tinh thần. Có lẽ nó sẽ càng kéo dài hơn sự nghiệp huy hoàng của tập đoàn trong tương lai.! ! Trên thế giới này, có rất nhiều thứ, đều có thể dễ dàng bị phá hủy, nhưng chỉ có tinh thần, là không thể phá hủy ! ! Đây chính là lí do vì sao dịch rượu, có thể duy trì hơn bốn trăm năm nay!
Màn hình tinh thể lỏng của hai vị chủ tịch chợt sáng lên, Trang Tĩnh Vũ cùng Tưởng Vĩ Quốc ngồi ở vị trí chủ tịch, khiếp sợ nhìn về phía Đường Khả Hinh!