Ngay tại lúc giằng co kịch liệt, một thanh âm mềm nhẵn trầm thấp đánh vỡ không khí khẩn trương quỷ dị đang bao phủ.
Voldemort không khỏi sửng sốt, quay đầu nhìn về phía người yêu của hắn.
Severus hừ nhẹ một tiếng, không hề nhìn nam nhân hồng mâu bắt đầu có biểu hiện ngây thơ đáng yêu kia, cởi áo choàng pháp sư đi tới trước cái vạc ma dược thật lớn.
Pettigrew đang ở bên cạnh kêu thảm, Severus rút đũa phép màu đen ra, không chút do dự quăng cho hắn một cái trói buộc nguyền rủa cùng một cái thần chú hóa đá. Tiếp theo rửa sạch vạc, châm lửa lần thứ hai, đồng thời biến ra một chiếc bàn tròn để bên cạnh nó, móc từ túi đựng không gian ra các loại ma dược dược liệu.
Theo thời gian trôi qua, Ma dược dược liệu Severus quăng vào vạc càng ngày càng nhiều, phía trên vạc bắt đầu xuất hiện ải ải sương khói, mùi Ma dược thơm ngát bắt đầu truyền vào mũi mọi người xung quanh.
Voldemort từ lúc Severus đi tới vạc ma dược liền hoàn toàn trói buộc Voldemort chủ hồn, kéo y đi đến chờ bên cạnh cái vạc đang bốc khói nghi ngút.
Nơi sân trong ngoài hoàn toàn yên tĩnh, có thể dễ dàng lí giả được, mọi người đang sợ hãi…
Người ngay cả tên cũng không thể nói lại bị chế trụ, chứng tỏ thực lực nam tử thần bí mạnh đến mức nào!
Mà Tử Thần Thực Tử luôn luôn trung thành đều không có bất luận hành động gì, cũng làm cho người của Hội Phượng Hoàng không biết làm sao.
Dumbledore cũng không biết Ma dược đại sư đến tột cùng tính toán làm cái gì, Voldemort bên cạnh hắn rõ ràng là trạng thái linh hồn. Từ trong lời của hắn cũng có thể đoán được, trong khoảng thời gian này chính hắn khống chế thân thể của Harry. Potter, hơn nữa quan hệ giữa hắn cùng Severus chính là tình lữ….
Bản thân Dumbledore đã muốn hoàn toàn hồ đồ, chỉ có thể lẳng lặng cùng đợi kết quả…
Lũ Tử Thần Thực Tử này, hiển nhiên đại bộ phận tuân theo Voldemort trạng thái bình thường kia!
Chính là động tác kế tiếp của hai người lại làm cho mọi người phát ra tiếng kêu sợ hãi!
Voldemort cư nhiên đem nam nhân mới bước ra khỏi vạc ma dược khi nãy ném vào vạc ma dược đang sôi trào!
Đồng thời còn có hai luồng sương trắng gì đó cũng bị vất vào luôn!
Trên sân bóng Quidditch tại Hogwarts, các tiểu pháp sư đã muốn minh bạch thân phận của nam nhân mặt rắn, thậm chí quên mất thanh danh đáng sợ của y, trong lòng yên lặng dâng lên một cỗ đồng tình….
Nhìn vẻ mặt tự nhiên của giáo sư áo đen, bình tĩnh mặc kệ nam nhân đang chấp chới trong vạc ma dược, tiếp tục công tác ngao chử dang dở của hắn….
Vài tiếng …
“ Đông”
“ Đông”
….
làm một ít pháp sư nhát gan té xỉu trên mặt đất, mà các pháp sư đứng bên người bọn họ cũng không khá hơn, đồng dạng không thể động đậy!
Merlin!
Nguyên lai giáo sư ma dược mới là người đáng sợ nhất!
Hơn nữa đem người ngao thành ma dược cũng không phải truyền thuyết, đó là sự thật a!
Trình độ khủng bố của Severus. Snape trong lòng các tiểu pháp sư, thẳng tắp bay lên một tầm cao mới!
Ai cũng không cho rằng câu “ đem ngươi ngao thành một oa ma dược” là một lời nói đùa!
Harry. Potter tỉnh lại từ trong ngực Sirius cũng lẳng lặng ngưng mắt nhìn thân ảnh cao ngất thon dài của giáo sư ma dược. Con ngươi xanh biếc một mảnh mờ mịt, tựa hồ còn không có lấy lại tinh thần.
Dumbledore đã muốn chú ý tới vết sẹo hình tia chớp trên trán Harry kia đã không còn nồng đậm hơi thở hắc ma pháp nữa..
Trong lòng hiểu, hai người kia ít nhất đối với Harry không có địch ý!
Bất quá, Severus nhất định cũng biết nguyên bản kế hoạch của hắn, cho nên trong khoảng thời gian này mới cải biến thái độ rõ ràng đến thế!
Đối với những ánh mắt quái dị cùng không khí khác thường chung quanh, Severus không hề để ý, thần sắc hắn ngưng trọng nhìn thân ảnh lần thứ hai hiện ra trong vạc ma dược, vừa lúc chống lại một đôi mắt màu rượu đỏ vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, hắn không khỏi hoảng hốt một chút!
Sau một trận vựng huyễn, tái trợn mắt, Voldemort đã đem hắn ôm vào trong lòng.
Bên người vang lên thanh âm hút khí, Severus mới phát giác, bản thân đã ở trạng thái linh hồn.
Tầm mắt mọi người, không ngừng chuyển chuyển giữa hắn cùng giáo sư ma dược đã muốn hôn mê. Mọi người ở đây choáng váng hết sức, Dumbledore bỗng nhiên mở miệng:
“ Các ngươi, không phải là pháp sư của thời không này đi?”
Severus nhếch miệng gật gật đầu, Voldemort cũng là hừ lạnh một tiếng.
Hắn nhưng không thích nhìn thấy cái lão ong mật này!
Voldemort đã muốn khôi phục bình thường, mặc áo bào pháp sư do Lucius đưa, vẻ mặt phức tạp cúi người ôm lấy giáo sư ma dược ở bên cạnh vạc, đi về hướng hai nam nhân đang ở trạng thái linh hồn.
“Cám ơn!”
Voldemort quay đầu nhìn người giống mình như đúc.
“Ngươi chính là ta, ta tự nhiên sẽ giúp ngươi. Sở hữu ký ức ngươi đều có, nên làm như thế nào ngươi tự nhiên rõ ràng.”
Voldemort cao cao nhướng mày, nhìn về phía nam nhân giống hệt ma dược đại sư đang ở trong lòng.
“Thật sự rất khó lý giải, tại thời không kia ta cư nhiên sẽ có một linh hồn bạn lữ.”
Voldemort mắt hàm ý cười vô cùng đắc ý:
”Đây chính là ta trải qua gian khổ mới có được. Về phần ngươi, tốt nhất đem người nhìn cho kĩ, Ma dược đại sư cũng không phải dễ dàng theo đuổi như thế, hơn nữa nhất là với trạng thái hiện tại của ngươi.”
Con ngươi đen thâm thúy của Severus lóe lóe, giật mình nhìn Voldemort cùng giáo sư ma dược đang bị y ôm thật chặt, chuyển hướng Voldemort “
“ Hồn phiến trong mũ miện không có ngủ say?”
Voldemort gật gật đầu, vẻ mặt vô cùng đắc ý.
Hắn cũng sẽ không tiện nghi những người khác, cho nên trộm đem linh hồn Snape đang ngủ say lấy ra, đặt ở bên cạnh mũ miệng. Dù sao Severus cũng thực lo lắng cho an nguy của Snape nơi này, đem hắn giao cho Voldemort đã khôi phục lý trí, lại yêu Snape, là biện pháp giải quyết tốt nhất.
Huống chi bản thân mình kiếp trước, trước lần thất bại đầu tiên cũng đã yêu Severus chưa hề phản bội hắn.Voldemort nơi này, chỉ cần khôi phục lí trí, cũng sẽ rất nhanh liền rõ ràng tình cảm của mình.
Chính là thực hiển nhiên, Snape phản bội, Lily. Evans tử vong, đã trở thành một vực sâu thật lớn, ngăn cách tất cả tương lai của cả hai…
Hắn tự nhiên sẽ không thể nhìn hai người bỏ qua nhau như vậy!
Severus nhớ tới cảm giác bên cạnh không phải chỉ có một người không ngừng chú ý hắn, lập tức hiểu được…
Lúc đó là do mũ miện tới gần, làm cho linh hồn Snape nguyên bản ngủ say từ từ khôi phục ý thức.
Trên mặt bắt đầu nóng bừng, đến mức sắp bốc hơi, cũng may là trạng thái linh hồn nhìn không thấy, cũng không ai chú ý tới sự khác thường của hắn, trừ bỏ Voldemort vẫn luôn ôm hắn.
Người nơi sân bóng cũng đã sáng tỏ đến tột cùng đã phát sinh sự tình gì.
Thực hiển nhiên, hai linh hồn dị thời không này, vẫn đứng về phe Tử Thần Thực Tử, không khí bắt đầu trở nên khẩn trương.
Dumbledore vừa muốn nói gì, Voldemort bỗng nhiên mở miệng:
“Gellert • Grindelwald, ngươi còn không hiện ra, ta sẽ đem cái lão ong mật phiền phức này giải quyết tốt lắm.”
Dumbledore cả kinh, tròng mắt thiếu chút nữa cũng rơi xuống, sau đó mở mắt trừng trừng nhìn một nam phù thủy cao lớn tóc vàng mắt xanh xuất hiện từ hư không, đứng ở trước người của hắn.
“Gellert!”
Dumbledore thấp lẩm bẩm, nhìn người yêu đã không thấy cả nửa thế kỉ, đôi mắt trạm lam tràn đầy thương cảm.
Hắc Ma Vương đời thứ nhất xuất hiện làm cho các pháp sư đã chịu đủ kinh hách lần thứ hai rớt cằm. Hơn nữa lời nói của Voldemort ái muội như vậy!
Mọi người ngơ ngác nhìn Hắc Ma Vương đời thứ nhất tiến lên ôm lấy vị Bạch phù thủy vĩ đại của bọn họ, cảm thấy hôm nay cho dù Merlin có đến trái đất, cũng không có gì kì quái.
Snape sau khi tỉnh lại, liền phát hiện mình đang bị ôm bởi một đôi tay rắn chắc ấm áp. Phản ứng đầu tiên của hắn chính là sờ đũa phép bên người nhưng tay rất nhanh đã bị nắm lấy!
Hắn quay đầu, Voldemort tóc đen hồng mâu, dung mạo đã khôi phục dáng vẻ anh tuấn đang nhìn chằm chằm hắn!
Đôi mắt tựa như bảo thạch đen láy của Snape nháy mắt trở nên tối đen như đường hầm, cả người cũng tràn đầy đề phòng.
“Ngươi tỉnh?”
Thanh âm khêu gợi mềm nhẹ như nhung quen thuộc từ trước người vang lên.
Snape nghe tiếng nhìn lại, hai nam tử tóc đen cao lớn đang nhìn hắn, mà nam nhân đang ôm một người giống hệt chính mình kia, chính là Voldemort!
Nhìn cử chỉ thân mật trước mắt, kí ức đã từng hỗn loạn bắt đầu ùa về, vành tai giấu dưới mái tóc dài của Snape bắt đầu nóng lên, liều mạng giãy dụa đẩy Voldemort đang ôm mình ra.
Voldemort đang ôm Snape, nhìn thấy vành tai trắng nõn của Ma dược đại sư hiện lên đỏ bừng, thần sắc không khỏi tối sầm lại. Nghĩ đến linh hồn của hắn vừa mới thức tỉnh, lo lắng động tác của hắn quá mức kịch liệt sẽ làm bị thương chính mình, Voldemort nhẹ nhàng buông lỏng xiềng xích quanh cơ thể người trong lòng.
Chú ý tới Dumbledore vẻ mặt thân thiết đang hướng bọn họ đi tới, cùng với ánh mắt phẫn hận trừng hắn của Cứu thế chủ, Voldemort chậm rãi cong lên khóe miệng, lộ ra nụ cười tao nhã lãnh ngạo cùng Voldemort bên kia giống nhau như đúc.
Severus đem hỗ động của hai người thu vào đáy mắt, trong lòng thoáng buông lỏng.
Hắn vẫn luôn lo lắng Voldemort sẽ gây bất lợi đối với Snape, hiện tại xem ra, ít nhất không có nguy hiểm đến tính mạng.
Nghĩ đến những thứ bản thân đã lưu cho Snape, hắn lại càng thêm yên tâm.
Hơn nữa hắn cùng Snape có thể xem như cùng một người, tự nhiên rất rõ ràng:
Bọn họ tại phương diện tình cảm có được sẽ phá lệ quý trọng, Voldemort sau khi dung hợp linh hồn nếu nguyện ý buông tâm trả giá, Snape nhất định sẽ hạnh phúc!
Nghĩ đến đây, bên môi hắn không khỏi lộ ra một tia nhợt nhạt mỉm cười.
Voldemort cũng vẫn luôn chú ý Voldemort cùng Snape đích hỗ động, cũng là hiểu ý cười.
Yêu ai yêu cả đường đi. Hắn đương nhiên hi vọng Snape nơi này có thể có cuộc sống hạnh phúc.
Đương nhiê, căn cứ vào độc chiếm dục mãnh liệt của hắn, hắn cũng tuyệt không hy vọng Snape lựa chọn những người khác!
Cho nên hắn mới đem mũ miệng cùng linh hồn Snape để cùng một chỗ. Hơn nữa hành động của hắn cùng Severus đều bị bọn họ nhìn tại trong mắt, Voldemort có yêu Snape cũng chẳng có gì là lạ.
Bất quá muốn theo đuổi một Slytherin tâm như tro tàn, cũng thật khó khăn.
Đương nhiên, hắn cũng không quan tâm cái này, thậm chí tiếc hận không thể xem náo nhiệt! Phải biết rằng lúc trước hắn cùng Severus cũng trải qua không ít khúc chiết, hiểu lầm, thử thách cùng đau khổ a!
“Snape, ta có thứ để lại cho ngươi, đặt ở phòng thí nghiệm Ma dược.”
Severus nhìn mình ở thời không này, sau đó xoay người nhìn về phía Lucius.
“Lucius, bảo trọng.”
Lucius cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới, Severus luôn ở cùng hắn trong khoảng thời gian này cư nhiên là linh hồn ở tại thời không khác!
Bất quá nghĩ đến việc trong thời gian qua, hắn không giữ lại chút gì dạy mình cùng lúc ở chung không hề ngăn cách, bản thân Lucius cũng biết, tại nơi kia, bọn họ nhất định cũng là bạn tốt!
Nhìn thân ảnh hai người từ từ trở nên mờ nhạt, trong lòng hắn có thản nhiên mất mát, gật gật đầu, đôi mắt xám nhìn bọn họ không rời.
Dumbledore cùng Grindelwald sóng vai đi tới. Grindelwald đã đem sự tình đại khái nói một lần, mâu thuẫn khi xưa tan thành mây khói, hắn đối với hai người này tràn ngập cảm kích.
“Cám ơn các ngươi, Voldemort, Severus!”
Sắc mặt Severus hiện lên một tia thương cảm cùng may mắn.
Lão nhân này cùng với người bị chính tay hắn giết chết khi xưa là đồng dạng linh hồn.Tuy rằng chuyện đã qua không thể vớt vát, chính là ít nhất, Dumbledore nơi này có thể an bình lúc tuổi già…
Thế là được rồi!
Voldemort cũng hừ nhẹ một tiếng.
Hắn mới không hiếm lạ lời cảm tạ của Dumbledore đâu!
Voldemort đứng một bên biểu tình cũng hèn mọn giống hệt, làm cho Dumbledore bất đắc dĩ sờ sờ cái mũi.
Bất luận là người tại mộ địa, hay trên sân Quidditch, tới lúc này cũng đều sáng tỏ chân tướng. Bọn họ không khỏi thờ phào một cái.
Cho dù là Tử Thần Thực Tử cũng không hề mong muốn chiến tranh tàn khốc xảy ra. Về phần các Tử Thần Thực Tử điên cuồng, còn ở Azkaban chưa đi ra, cần Voldemort tự tay xử lí.
“Chú đã nói mà, Snape như thế nào sẽ đột nhiên trở thành trân bảo của con, nguyên lai chính là hiểu lầm a!”
Một thanh âm đĩnh đạc bỗng nhiên vang lên, đánh gãy sự trầm mặc của mọi người.
Mọi người nghe tiếng nhìn lại liền thấy Sirius. Black vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, đưa tay vuốt Cứu thế chủ Harry. Potter.
Mà lúc này, Đứa bé hoàng kim tóc tai lộn xộn đang nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Voldemort sóng vai đứng thẳng cùng Snape.
Mọi người không hẹn mà cùng lần thứ hai nhìn về phía hai người cơ hồ trong suốt đang thân mật ôm nhau.
Harry. Potter lại giống như sực nhớ cái gì, mãnh liệt nhảy dựng lên, giống cái đạn pháo vọt tới giữa Snape cùng Voldemort, một phen kéo giáo sư ma dược tóc đen mắt đen, vẻ mặt trống rỗng qua.
“Hừ, giáo sư Snape là trân bảo của ta!”
Lời vừa xuất, mọi người đồng loạt rớt cằm!
Không hổ là Cứu thế chủ, cư nhiên dám nói như vậy với người ngay cả tên cũng không thể nói!
Cho dù y vừa bị Voldemort giống y như đúc kia ném vào vạc ma dược, nhưng nhìn ma áp cường đại, bộ dạng anh tuấn bây giờ của y, hiển nhiên ma lực đã hồi phục tới thời kì toàn thịnh!
Bàn tay để lên vai Harry của Sirius cứ như vậy cứng ngắc tại chỗ, ngơ ngác nhìn con đỡ đầu dũng khí mười phần, khuôn mặt tuấn tú vặn vẹo thành một đống, hệt như cái bảng pha màu.
Snape hiển nhiên cũng rất sửng sốt, hung tợn hất tay Harry ra:
“ Trong đầu ngươi đều là cỏ lác sao?”
Voldemort thấy thế, không khỏi khinh miệt nhìn Harry Potter liếc mắt một cái,con ngươi màu đỏ tươi ngầm chứa sát khí, thấy Sirius đề phòng hướng lại đây liền hừ lạnh một tiếng.
Voldemort cùng Severus buồn cười nhìn một màn trước mắt, rất nhanh, một cỗ sức mạnh truyền đến, không gian toàn bộ vặn vẹo, hai thân ảnh cao lớn hoàn toàn biến mất.
Snape thấy thế, cũng đưa tay cầm cúc áo màu bạc trước ngực, lúc đám người Voldemort chưa kịp phản ứng, biến mất khỏi mộ địa, trực tiếp thông qua khóa cảng tới cửa lớn toàn thành gia tộc Prince.
Voldemort nhìn Snape biến mất, cứng ngắc một giây, tiếp đó liền dẫn theo đám người Tử Thần Thực Tử ly khai mộ địa, chỉ để lại Peter. Pettigrew bị Severus đông cứng.
Dumbledore nhìn Snape cùng Tử Thần Thực Tử ly khai, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, xoay người nhìn về Grindelwald đang đứng bên người.
“Ngươi muốn bắt ta trở về sao?”
Grindelwald nhìn người yêu đã già nua của mình.
“Không!”
Dumbledore lắc đầu:
“Ngươi đã muốn đi ra, lại có ai có thể bức bách ngươi trở về, huống chi…”
Dumbledore càng nói càng thấp, thậm chí nửa câu sau cũng nuốt trở về…
Hắn đã từng hoài nghi về việc Grindelwald cố ý thua trong tay hắn, hơn nữa tuy rằng chiến tranh trừ khử, nhưng vấn đề thuần huyến phân tranh cùng hắc bạch ma pháp vẫn còn đó.
Chính là lấy tuổi của hắn bây giờ, đối mặt với hành động của Voldemort sau này, hắn cũng hữu tâm vô lực, lại càng không có dũng khí một lần nữa, đem người mình yêu đuổi về Nurmengard.
Grindelwald không khỏi cười cười, nhẹ nhàng lôi kéo cánh tay của Dumbledore:
“Đi thôi, cùng ta đi một chỗ, ngươi chỉ cần biết, thứ ngươi nên lo lắng là những phương diện khác là được rồi. Voldemort chỉ sợ cũng không có tinh lực tranh cãi cùng ngươi.”
Dumbledore cả kinh:
“Đi nơi nào?”
Người của Hội Phượng Hoàng cũng dùng ánh mắt hiếu kì nhìn về phía bọn họ. Không gian xoay chuyển, hai thân ảnh già nua ngạo nghễ biến mất, trong không khí chỉ còn lại thanh âm thản nhiên của Grindelwald:
“ Thế giới Muggle.”