“Nhi thần thỉnh an Thái hậu.” Một âm thanh trong sáng nhưng cũng không mất đi vẻ uy nhiêm vang lên bên tai Kỷ Trà Huyên.
Lý thái hậu vội vàng nói: “Hoàng thượng mau đứng lên, đều là người trong nhà, không cần đa lễ như vậy.”
Triệu Tồn Hi cười nói: “Nhi thần biết mẫu hậu sẽ nói như vậy.”
Lý thái hậu nói: “Chỉ biết làm ai gia vui vẻ.”
Triệu Tồn Hi cười cười.
Đưa mắt nhìn thoáng qua người hầu hạ bên cạnh Lý thái hậu không phải là Trình ma ma như mọi khi, ngược lại là một tiểu mỹ nhân khiến hắn không thể không đưa mắt nhìn nàng nhiều hơn.
Kỷ Trà Huyên khẽ thở dài, cúi người hành lễ: “Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng.”
Triệu Tồn Hi hỏi: “Ngươi là tú nữ năm nay mới tiến cung?”
Kỷ Trà Huyên không cảm thấy thương tâm vì Hoàng đế không nhớ được nàng, từ tốn đáp: “Thưa Hoàng thượng, thần thiếp là Kỷ thị ở Tĩnh An cung.”
Triệu Tồn Hi lập tức nhớ lại, vài ngày trước Hoàng hậu còn nhắc tới nàng với hắn. Nhìn thấy mẫu hậu để nàng ở bên cạnh hầu hạ, xem ra đúng như lời nói của Hoàng hậu, mẫu hậu rất thích nàng.
Hiện tại nhìn bộ dạng của nàng, thanh thuần khả ái thật sự rất thanh khiết, không biết vì sao lúc trước lại không để lại ấn tượng gì.
”Đứng lên đi!”
Kỷ Trà Huyên chậm rãi đứng dậy, hành lễ hay đáp lời đều lưu loát sinh động như mây bay nước chảy, không có một chút khẩn trương câu lệ. Lý thái hậu gật đầu cảm giác hài lòng, bà không nhìn nhầm người.
Triệu Tồn Hi cũng có chút hứng thú.
Trước kia những phi tần mới gặp hắn, đều cảm thấy khẩn trương thẹn thùng.
Kỷ Trà Huyên đứng dậy, vẫn như cũ đỡ Lý thái hậu.
Lý thái hậu vịn tay Kỷ Trà Huyên đi vào trong phòng, Triệu Tồn Hi đỡ lấy tay bên kia của Lý thái hậu.
“Hôm nay Hoàng thượng có chuyện gì vui gì sao?”
Triệu Tồn Hi nói: “Năm nay thu hoạch của Giang Nam tăng hơn hai phần so với năm trước, theo tính toán của Hộ bộ Tây Bắc lại gặp hạn hán coi như cũng có đủ lương thực.”
Lý thái hậu nghe xong, lộ sắc mặt vui mừng.
Bỏ tay mình ra khỏi tay Triệu Tồn Hi và Kỷ Trà Huyên, hai tay chắp lại với nhau, thì thầm: “A di đà phật, thiện tai thiện tai!”
Kỷ Trà Huyên thấy thế vội vàng quỳ xuống hành lễ, lại mỉm cười nói: “Chúc mừng Hoàng thượng.”
Cung nữ thái giám ở đây cũng vội vàng hành lễ theo Kỷ Trà Huyên: “Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
Tâm tình Triệu Tồn Hi rất tốt, vung tay lên: “Bình thân, đều thưởng!”
”Tạ Hoàng thượng!” Kỷ Trà Huyên kêu lên theo mọi người.
Đợi mọi người đứng dậy, Triệu Tồn Hi chỉ vào Kỷ Trà Huyên nói: “Mẫu hậu, suy nghĩ của nàng không sai, cũng rất cơ trí.”
Lý thái hậu cười nói: “Ngày đó tuyển tú, hai vị tú nữ cùng nàng tuyển tú đều bị loại, nhưng nàng không sợ mà dũng khí lại càng tăng, hơn nữa so sánh với cách trang điểm của nàng, nhìn có phần trong sáng, ai gia ngày đó vừa đến nhìn thấy trong lòng liền cảm thấy thoải mái.
Triệu Tồn Hi cẩn thận nghĩ nghĩ, giống như đã nhớ ra.
Hắn hỏi: “Có phải nàng đàn một khúc đàn tranh?”
Lý thái hậu gật đầu: “Chính là nàng.”
Triệu Tồn Hi cười liếc nhìn nàng một cái, nói: “Đàn cũng không tệ.”
Khóe miệng Kỷ Trà Huyên lộ ra một tia mỉm cười, hào phóng nói: “Tạ ơn Hoàng thượng khen ngợi.”
Triệu Tồn Hi lại có chút ngoài ý muốn, nàng hẳn là nên tỏ vẻ khiêm tốn một chút, sau đó ngượng ngùng cúi đầu mới phải chứ.
Lý thái hậu cười nói: “Ta liền thích tính tình ngay thẳng này của Kỷ quý nhân.”
Triệu Tồn Hi nói: “Mẫu hậu coi trọng, đương nhiên là tốt.”
Lý thái hậu ngồi vào phía trên ghế tựa, tiếp theo là Triệu Tồn Hi ngồi.
Kỷ Trà Huyên đi theo tới đứng ở bên cạnh thái hậu.
Lúc này, trọng tâm câu chuyện của bọn họ lại chuyển tới mẫu từ tử hiếu. Kỷ Trà Huyên không có một chút không kiên nhẫn hoặc là thất vọng, ngược lại nghe rất say sưa.
Xem ra, vị Hoàng đế này không quá lãnh khốc uy nghiêm, nghiêm khắc tàn nhẫn như mọi người vẫn nói.
Nghĩ ngợi một chút, trong lòng Kỷ Trà Huyên càng cảnh giác hơn.Chỉ sợ là người hai mặt, người như vậy tâm địa giả dối đa đoan khó lường.
Nói chuyện có lẽ hơn hai khắc, Triệu Tồn Hi liền rời đi. (1 khắc = 15ph)
Lý thái hậu mỉm cười đưa hoàng thượng rời đi, không che dấu được thần sắc từ ái trong đáy mắt.
Kỷ Trà Huyên ngẩn ra.
Lý thái hậu quay đầu lại, nói: “Trà Huyên, hôm nay ngươi trở về sớm đi.”
Kỷ Trà Huyên sao có thể không rõ, tuy rằng Hoàng thượng không nói gì nhưng nếu đêm nay Hoàng thượng triệu người thị tẩm thì nhất định là nàng.
Vừa không khiến cho Hoàng thượng không vui, bản thân lại đạt được mục đích.Tiên đế Hòa thục nghi, tuy rằng không phải là người có địa vị cao nhất, nhưng lại để Hoàng đế có thể bình an lớn lên, người này tuyệt đối không phải chỉ là nhân vật nhỏ.
”Thần thiếp tuân chỉ!” Kỷ Trà Huyên trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Lý thái hậu mười phần vừa lòng, quả nhiên là trong sáng. Nhưng hi vọng nàng không làm chuyện gì ngu xuẩn…
Lý thái hậu gật gật đầu với Trình ma ma ở bên cạnh.
Trình ma ma nói: “Miên Tú, đưa Kỷ quý nhân hồi cung.”
Kỷ Trà Huyên đi lên thi lễ: “Tạ Thái hậu, làm phiền Trình ma ma.”
Lý thái hậu phất phất tay.
Kỷ Trà Huyên rời đi theo Miên Tú.
Trong Vinh thọ cung Thái hậu ngồi trên ghế hỏi Trình ma ma.
”Trình Bội, ngươi nói ai gia làm vậy có đúng không?”
Trình Bội chính là Trình ma ma nói: “Thái hậu, chỉ cần người không nhúng tay vào quyền lợi của đế vương thì Hoàng thượng có biết cũng sẽ không trách người.”
Lý thái hậu thở dài: “Tính tình độc đoán kia của Hoàng thượng… Chỉ mong được như lời ngươi nói, Lý gia không cần thái tử chỉ cần một hoàng tử thân vương hoàn toàn hướng về Lý gia.”
Trình Bội gật đầu.
”Kỷ quý nhân sẽ được việc sao?” Lý thái hậu có chút lo lắng.
Trình Bội cười nói: “Kỷ quý nhân là lựa chọn tốt, nếu vẫn không thành, lại chậm rãi tìm là được.”
Lý thái hậu gật gật đầu.
Trở lại tẩm điện của mình, Chi Thảo vội vàng giúp Kỷ Trà Huyên rửa mặt chải đầu.
Tĩnh An cung có một mình nàng ở, cung điện rất lớn nàng mang theo Chi Thảo đi dạo quanh Tĩnh An cung.
Bữa tối qua đi.
Kỷ Trà Huyên đang muốn trở về phòng.
Thì thấy Tiểu Đinh Tử đến báo.
”Chủ tử, Kỷ mỹ nhân đến.”
Kỷ Trà Huyên nói: “Mau mời tỷ tỷ vào.”
Tử Châu đang ở bên hầu hạ đột nhiên nói: “Chủ tử, hiện thời người là quý nhân, lại kêu Kỷ mỹ nhân là tỷ tỷ có vẻ không hợp quy củ. Nếu để Hoàng hậu nương nương và Đức phi nương nương nghe thấy được, chỉ sợ…”
Kỷ Trà Huyên sửng sốt, lập tức ho khan một tiếng.
Tử Châu lập tức không nói nữa, Kỷ Trà Huyên cho nàng một ánh mắt tán thưởng. Tử Châu cúi đầu hành lễ cũng không vì được tán thưởng mà cao hứng.
Lúc này, Kỷ Trà Phù đỡ tì nữ hầu hạ bên người nàng là Thị Cầm đi đến.
“Tham kiến Kỷ quý nhân!” Kỷ Trà Huyên vội vàng nâng Kỷ Trà Phù dậy nói: “Tam tỷ tỷ mau đứng lên!”
Kỷ Trà Phù nghe nàng gọi mình là tam tỷ tỷ thì hơi sửng sốt, lập tức tán dương Kỷ Trà Huyên cuối cùng cũng nhớ kỹ cung quy.
Tuy rằng gọi là Tam tỷ tỷ không thích hợp, nhưng cũng không sai.
Kỷ Trà Huyên vẫy tay cho người lui ra.
Chi Thảo cùng Thị Cầm cũng lui xuống.
”Nghe nói tứ muội được thái hậu triệu kiến?”
Kỷ Trà Huyên gật đầu, cũng không hỏi Kỷ Trà Phù vì sao vừa mới tiến cung liền nhanh chóng biết được tin tức như thế, nàng cười nói: “Thái hậu rất hiền hậu, tam tỷ tỷ, muôi còn được nhìn thấy Hoàng thượng.”
Kỷ Trà Phù nói: “Ngày mai Hoàng hậu triệu kiến, tứ muội hãy nhớ lấy không cần phải tranh giành.”
Kỷ Trà Huyên nhíu mày: “Như thế nào?”
Kỷ Trà Phù thở dài: “Hôm nay chuyện muội ở trong cung Thái hậu gặp Hoàng thượng là Thường phi nương nương nói cho ta biết.”
Kỷ Trà Huyên lập tức minh bạch, có thể là ngay từ đầu có người muốn tỷ muội nàng trở nên bất hòa.
”Tam tỷ tỷ yên tâm, ngày mai ta nghe tỷ.”
Kỷ Trà Phù gật đầu.
Nàng đương nhiên ghen tị tứ muội có được địa vị cao, lại lọt vào mắt Thái hậu và Hoàng thượng, nhưng nàng sẽ không làm ra chuyện khiến người ta chê cười.
Kỷ Trà Phù còn nói một ít chuyện nên chú ý trong cung cho Kỷ Trà Huyên.
Trời dần dần tối, Kỷ Trà Phù cũng chuẩn bị trở về, Kỷ Trà Huyên đưa Kỷ Trà Phù ra bên ngoài điện, Kỷ Trà Phù còn chưa đi thì phía trước có một đám người đi tới.
Kỷ Trà Huyên biết rõ người đến là ai.
Kỷ Trà Huyên nhìn thái giám đi đầu sửng sốt, khi nàng đến thỉnh an Thường phi nương nương cũng từng gặp đúng lúc hắn phụng mệnh Hoàng thượng đến tặng đồ cho Thường phi nương nương, Thường phi đối xử với hắn rất khách khí bởi vì hắn là thái giám tổng quản bên cạnh Hoàng thượng - Thường Toàn Hóa.
Thái giám theo sau Thường Toàn Hóa không mang theo đồ đến ban thưởng, Kỷ Trà Phù giống như nghĩ ra điều gì đó, xoay người nhìn Kỷ Trà Huyên đứng đằng sau trong lòng cực kì phức tạp.
“Thỉnh an Kỷ quý nhân!” Nhìn thấy Kỷ Trà Phù, lại thi lễ: “Thỉnh an Kỷ mỹ nhân!”
Kỷ Trà Huyên ở trong cung Thái hậu cũng đã gặp vị công công này, Hoàng đế rất tín nhiệm hắn, thái giám như vậy không phải là người phi tần có thể sai khiến.
”Thường tổng quản không cần đa lễ.”
Thường Toàn Hóa thờ ơ với lời nói khách khí của Kỷ Trà Huyên, hắn không chút hoang mang nói: “Chúc mừng Kỷ quý nhân, đêm nay hoàng thượng truyền Kỷ quý nhân thị tẩm, tới giờ hợi sẽ có loan kiệu đến đón quý nhân, mong quý nhân mau chóng chuẩn bị.”
Thường Toàn Hóa vừa dứt lời, cung nữ thái giám ở Tĩnh An cung đều lộ ra sắc mặt vui mừng, Kỷ Trà Huyên cũng tươi cười.
”Làm phiền Thường tổng quản.” Thường Toàn Hóa cung kính thi lễ, nói: “Nô tài chỉ phụng chỉ làm việc, nô tài không quấy rầy Kỷ quý nhân, xin cáo lui trước!”
Kỷ Trà Huyên gật gật đầu, nói: “Thường tổng quản đi thong thả.”
Thường Toàn Hóa không có biểu cảm gì, mang theo một đám người tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh!
“Nhi thần thỉnh an Thái hậu.” Một âm thanh trong sáng nhưng cũng không mất đi vẻ uy nhiêm vang lên bên tai Kỷ Trà Huyên.
Lý thái hậu vội vàng nói: “Hoàng thượng mau đứng lên, đều là người trong nhà, không cần đa lễ như vậy.”
Triệu Tồn Hi cười nói: “Nhi thần biết mẫu hậu sẽ nói như vậy.”
Lý thái hậu nói: “Chỉ biết làm ai gia vui vẻ.”
Triệu Tồn Hi cười cười.
Đưa mắt nhìn thoáng qua người hầu hạ bên cạnh Lý thái hậu không phải là Trình ma ma như mọi khi, ngược lại là một tiểu mỹ nhân khiến hắn không thể không đưa mắt nhìn nàng nhiều hơn.
Kỷ Trà Huyên khẽ thở dài, cúi người hành lễ: “Thần thiếp thỉnh an Hoàng thượng.”
Triệu Tồn Hi hỏi: “Ngươi là tú nữ năm nay mới tiến cung?”
Kỷ Trà Huyên không cảm thấy thương tâm vì Hoàng đế không nhớ được nàng, từ tốn đáp: “Thưa Hoàng thượng, thần thiếp là Kỷ thị ở Tĩnh An cung.”
Triệu Tồn Hi lập tức nhớ lại, vài ngày trước Hoàng hậu còn nhắc tới nàng với hắn. Nhìn thấy mẫu hậu để nàng ở bên cạnh hầu hạ, xem ra đúng như lời nói của Hoàng hậu, mẫu hậu rất thích nàng.
Hiện tại nhìn bộ dạng của nàng, thanh thuần khả ái thật sự rất thanh khiết, không biết vì sao lúc trước lại không để lại ấn tượng gì.
”Đứng lên đi!”
Kỷ Trà Huyên chậm rãi đứng dậy, hành lễ hay đáp lời đều lưu loát sinh động như mây bay nước chảy, không có một chút khẩn trương câu lệ. Lý thái hậu gật đầu cảm giác hài lòng, bà không nhìn nhầm người.
Triệu Tồn Hi cũng có chút hứng thú.
Trước kia những phi tần mới gặp hắn, đều cảm thấy khẩn trương thẹn thùng.
Kỷ Trà Huyên đứng dậy, vẫn như cũ đỡ Lý thái hậu.
Lý thái hậu vịn tay Kỷ Trà Huyên đi vào trong phòng, Triệu Tồn Hi đỡ lấy tay bên kia của Lý thái hậu.
“Hôm nay Hoàng thượng có chuyện gì vui gì sao?”
Triệu Tồn Hi nói: “Năm nay thu hoạch của Giang Nam tăng hơn hai phần so với năm trước, theo tính toán của Hộ bộ Tây Bắc lại gặp hạn hán coi như cũng có đủ lương thực.”
Lý thái hậu nghe xong, lộ sắc mặt vui mừng.
Bỏ tay mình ra khỏi tay Triệu Tồn Hi và Kỷ Trà Huyên, hai tay chắp lại với nhau, thì thầm: “A di đà phật, thiện tai thiện tai!”
Kỷ Trà Huyên thấy thế vội vàng quỳ xuống hành lễ, lại mỉm cười nói: “Chúc mừng Hoàng thượng.”
Cung nữ thái giám ở đây cũng vội vàng hành lễ theo Kỷ Trà Huyên: “Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.”
Tâm tình Triệu Tồn Hi rất tốt, vung tay lên: “Bình thân, đều thưởng!”
”Tạ Hoàng thượng!” Kỷ Trà Huyên kêu lên theo mọi người.
Đợi mọi người đứng dậy, Triệu Tồn Hi chỉ vào Kỷ Trà Huyên nói: “Mẫu hậu, suy nghĩ của nàng không sai, cũng rất cơ trí.”
Lý thái hậu cười nói: “Ngày đó tuyển tú, hai vị tú nữ cùng nàng tuyển tú đều bị loại, nhưng nàng không sợ mà dũng khí lại càng tăng, hơn nữa so sánh với cách trang điểm của nàng, nhìn có phần trong sáng, ai gia ngày đó vừa đến nhìn thấy trong lòng liền cảm thấy thoải mái.
Triệu Tồn Hi cẩn thận nghĩ nghĩ, giống như đã nhớ ra.
Hắn hỏi: “Có phải nàng đàn một khúc đàn tranh?”
Lý thái hậu gật đầu: “Chính là nàng.”
Triệu Tồn Hi cười liếc nhìn nàng một cái, nói: “Đàn cũng không tệ.”
Khóe miệng Kỷ Trà Huyên lộ ra một tia mỉm cười, hào phóng nói: “Tạ ơn Hoàng thượng khen ngợi.”
Triệu Tồn Hi lại có chút ngoài ý muốn, nàng hẳn là nên tỏ vẻ khiêm tốn một chút, sau đó ngượng ngùng cúi đầu mới phải chứ.
Lý thái hậu cười nói: “Ta liền thích tính tình ngay thẳng này của Kỷ quý nhân.”
Triệu Tồn Hi nói: “Mẫu hậu coi trọng, đương nhiên là tốt.”
Lý thái hậu ngồi vào phía trên ghế tựa, tiếp theo là Triệu Tồn Hi ngồi.
Kỷ Trà Huyên đi theo tới đứng ở bên cạnh thái hậu.
Lúc này, trọng tâm câu chuyện của bọn họ lại chuyển tới mẫu từ tử hiếu. Kỷ Trà Huyên không có một chút không kiên nhẫn hoặc là thất vọng, ngược lại nghe rất say sưa.
Xem ra, vị Hoàng đế này không quá lãnh khốc uy nghiêm, nghiêm khắc tàn nhẫn như mọi người vẫn nói.
Nghĩ ngợi một chút, trong lòng Kỷ Trà Huyên càng cảnh giác hơn.Chỉ sợ là người hai mặt, người như vậy tâm địa giả dối đa đoan khó lường.
Nói chuyện có lẽ hơn hai khắc, Triệu Tồn Hi liền rời đi. ( khắc = ph)
Lý thái hậu mỉm cười đưa hoàng thượng rời đi, không che dấu được thần sắc từ ái trong đáy mắt.
Kỷ Trà Huyên ngẩn ra.
Lý thái hậu quay đầu lại, nói: “Trà Huyên, hôm nay ngươi trở về sớm đi.”
Kỷ Trà Huyên sao có thể không rõ, tuy rằng Hoàng thượng không nói gì nhưng nếu đêm nay Hoàng thượng triệu người thị tẩm thì nhất định là nàng.
Vừa không khiến cho Hoàng thượng không vui, bản thân lại đạt được mục đích.Tiên đế Hòa thục nghi, tuy rằng không phải là người có địa vị cao nhất, nhưng lại để Hoàng đế có thể bình an lớn lên, người này tuyệt đối không phải chỉ là nhân vật nhỏ.
”Thần thiếp tuân chỉ!” Kỷ Trà Huyên trên mặt lộ vẻ vui mừng.
Lý thái hậu mười phần vừa lòng, quả nhiên là trong sáng. Nhưng hi vọng nàng không làm chuyện gì ngu xuẩn…
Lý thái hậu gật gật đầu với Trình ma ma ở bên cạnh.
Trình ma ma nói: “Miên Tú, đưa Kỷ quý nhân hồi cung.”
Kỷ Trà Huyên đi lên thi lễ: “Tạ Thái hậu, làm phiền Trình ma ma.”
Lý thái hậu phất phất tay.
Kỷ Trà Huyên rời đi theo Miên Tú.
Trong Vinh thọ cung Thái hậu ngồi trên ghế hỏi Trình ma ma.
”Trình Bội, ngươi nói ai gia làm vậy có đúng không?”
Trình Bội chính là Trình ma ma nói: “Thái hậu, chỉ cần người không nhúng tay vào quyền lợi của đế vương thì Hoàng thượng có biết cũng sẽ không trách người.”
Lý thái hậu thở dài: “Tính tình độc đoán kia của Hoàng thượng… Chỉ mong được như lời ngươi nói, Lý gia không cần thái tử chỉ cần một hoàng tử thân vương hoàn toàn hướng về Lý gia.”
Trình Bội gật đầu.
”Kỷ quý nhân sẽ được việc sao?” Lý thái hậu có chút lo lắng.
Trình Bội cười nói: “Kỷ quý nhân là lựa chọn tốt, nếu vẫn không thành, lại chậm rãi tìm là được.”
Lý thái hậu gật gật đầu.
Trở lại tẩm điện của mình, Chi Thảo vội vàng giúp Kỷ Trà Huyên rửa mặt chải đầu.
Tĩnh An cung có một mình nàng ở, cung điện rất lớn nàng mang theo Chi Thảo đi dạo quanh Tĩnh An cung.
Bữa tối qua đi.
Kỷ Trà Huyên đang muốn trở về phòng.
Thì thấy Tiểu Đinh Tử đến báo.
”Chủ tử, Kỷ mỹ nhân đến.”
Kỷ Trà Huyên nói: “Mau mời tỷ tỷ vào.”
Tử Châu đang ở bên hầu hạ đột nhiên nói: “Chủ tử, hiện thời người là quý nhân, lại kêu Kỷ mỹ nhân là tỷ tỷ có vẻ không hợp quy củ. Nếu để Hoàng hậu nương nương và Đức phi nương nương nghe thấy được, chỉ sợ…”
Kỷ Trà Huyên sửng sốt, lập tức ho khan một tiếng.
Tử Châu lập tức không nói nữa, Kỷ Trà Huyên cho nàng một ánh mắt tán thưởng. Tử Châu cúi đầu hành lễ cũng không vì được tán thưởng mà cao hứng.
Lúc này, Kỷ Trà Phù đỡ tì nữ hầu hạ bên người nàng là Thị Cầm đi đến.
“Tham kiến Kỷ quý nhân!” Kỷ Trà Huyên vội vàng nâng Kỷ Trà Phù dậy nói: “Tam tỷ tỷ mau đứng lên!”
Kỷ Trà Phù nghe nàng gọi mình là tam tỷ tỷ thì hơi sửng sốt, lập tức tán dương Kỷ Trà Huyên cuối cùng cũng nhớ kỹ cung quy.
Tuy rằng gọi là Tam tỷ tỷ không thích hợp, nhưng cũng không sai.
Kỷ Trà Huyên vẫy tay cho người lui ra.
Chi Thảo cùng Thị Cầm cũng lui xuống.
”Nghe nói tứ muội được thái hậu triệu kiến?”
Kỷ Trà Huyên gật đầu, cũng không hỏi Kỷ Trà Phù vì sao vừa mới tiến cung liền nhanh chóng biết được tin tức như thế, nàng cười nói: “Thái hậu rất hiền hậu, tam tỷ tỷ, muôi còn được nhìn thấy Hoàng thượng.”
Kỷ Trà Phù nói: “Ngày mai Hoàng hậu triệu kiến, tứ muội hãy nhớ lấy không cần phải tranh giành.”
Kỷ Trà Huyên nhíu mày: “Như thế nào?”
Kỷ Trà Phù thở dài: “Hôm nay chuyện muội ở trong cung Thái hậu gặp Hoàng thượng là Thường phi nương nương nói cho ta biết.”
Kỷ Trà Huyên lập tức minh bạch, có thể là ngay từ đầu có người muốn tỷ muội nàng trở nên bất hòa.
”Tam tỷ tỷ yên tâm, ngày mai ta nghe tỷ.”
Kỷ Trà Phù gật đầu.
Nàng đương nhiên ghen tị tứ muội có được địa vị cao, lại lọt vào mắt Thái hậu và Hoàng thượng, nhưng nàng sẽ không làm ra chuyện khiến người ta chê cười.
Kỷ Trà Phù còn nói một ít chuyện nên chú ý trong cung cho Kỷ Trà Huyên.
Trời dần dần tối, Kỷ Trà Phù cũng chuẩn bị trở về, Kỷ Trà Huyên đưa Kỷ Trà Phù ra bên ngoài điện, Kỷ Trà Phù còn chưa đi thì phía trước có một đám người đi tới.
Kỷ Trà Huyên biết rõ người đến là ai.
Kỷ Trà Huyên nhìn thái giám đi đầu sửng sốt, khi nàng đến thỉnh an Thường phi nương nương cũng từng gặp đúng lúc hắn phụng mệnh Hoàng thượng đến tặng đồ cho Thường phi nương nương, Thường phi đối xử với hắn rất khách khí bởi vì hắn là thái giám tổng quản bên cạnh Hoàng thượng - Thường Toàn Hóa.
Thái giám theo sau Thường Toàn Hóa không mang theo đồ đến ban thưởng, Kỷ Trà Phù giống như nghĩ ra điều gì đó, xoay người nhìn Kỷ Trà Huyên đứng đằng sau trong lòng cực kì phức tạp.
“Thỉnh an Kỷ quý nhân!” Nhìn thấy Kỷ Trà Phù, lại thi lễ: “Thỉnh an Kỷ mỹ nhân!”
Kỷ Trà Huyên ở trong cung Thái hậu cũng đã gặp vị công công này, Hoàng đế rất tín nhiệm hắn, thái giám như vậy không phải là người phi tần có thể sai khiến.
”Thường tổng quản không cần đa lễ.”
Thường Toàn Hóa thờ ơ với lời nói khách khí của Kỷ Trà Huyên, hắn không chút hoang mang nói: “Chúc mừng Kỷ quý nhân, đêm nay hoàng thượng truyền Kỷ quý nhân thị tẩm, tới giờ hợi sẽ có loan kiệu đến đón quý nhân, mong quý nhân mau chóng chuẩn bị.”
Thường Toàn Hóa vừa dứt lời, cung nữ thái giám ở Tĩnh An cung đều lộ ra sắc mặt vui mừng, Kỷ Trà Huyên cũng tươi cười.
”Làm phiền Thường tổng quản.” Thường Toàn Hóa cung kính thi lễ, nói: “Nô tài chỉ phụng chỉ làm việc, nô tài không quấy rầy Kỷ quý nhân, xin cáo lui trước!”
Kỷ Trà Huyên gật gật đầu, nói: “Thường tổng quản đi thong thả.”
Thường Toàn Hóa không có biểu cảm gì, mang theo một đám người tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh!