Chu Mi ở cửa tây Hưng Ninh hầu phủ chờ hơn nửa ngày, tim đập thình thịch hy vọng đều mất sạch. Thật vất vả mới thấy Thẩm Phong vội vã vẻ mặt áy náy từ trong nhàđi ra. Chu Mi bĩu môi, nước mắt lưng tròng.
Thẩm Phong bước nhanh tới trước mặt nàng nói "Mi nhi, nàng bây giờ thân thể không khỏe, sao lại chạy đến đây? Nàng chờ ở đây bao lâu rồi? Nha đầu truyền lời không nói rõ ràng. Nàng có mệt hay không?"
Chu Mi cúi đầu khe khẽ lắc đầu, sau đó cắn môi ngẩng đầu nhìn Thẩm Phong mang theo tia oán giận làm nũng nói "Hầu gia, ngài rốt cuộc cũng đi ra. Mi nhi chờ đến lúc mặt trời đều sắp xuống núi."
"Đều tại ta. Lộn xộn không để ý nha đầu chuyển lời." Thẩm Phong cười cười nhìn qua phía sau nàng không thấy nha đầu hay bà tử đi theo. Vì vậy nhíu mày "Sao không thấy người hầu?"
Nghe vậy Chu Mi lại càng rưng rưng nước mắt nức nở nói "Hầu gia, Hầu gia. Phụ thân biết chuyện chúng ta vô cùng tức giận, nói muốn bỏ đứa con của chúng ta, bỏ con của chúng ta.... Ta để bảo vệ con của chúng ta, ta... ta cùng với người nhà đoạn tuyệt quan hệ."
"Cái gì?" Thẩm Phong đau lòng nhìn Chu Mi "Nàng có phải đợi rất lâu rồi hay không?"
Hầu gia, Mi nhi giờ cũng chỉ có ngài." Chu Mi kéo ống tay áo Thẩm Phong, thương cảm lắp bắp nói.
Thẩm Phong nắm chặt tay Chu Mi, vô cùng lo âu hỏi "Đoạn tuyệt quan hệ? Bọn họ sao lại tuyệt tình như vậy? Nàng là nữ nhi ruột thị của bọn họ mà?"
Chu Mi nhăn mũi nước mắt rơi xuống.
"Mi nhi, không có vấn đề gì. Chu đại nhân bọn họ nổi nóng, sáng mai ta sẽ tới nhà xin lỗi. Nàng chờ bọn họ nhất định tha thứ cho nàng." Thẩm Phong nói "Nàng đừng khóc."
"Ừm." Chu Mi giơ tay lên lau nước mắt gật đầu cười "Hầu gia, Mi nhi tin tưởng người sẽ xử lý tốt. Cha ta và mẫu thân hôm nay đều giận. Nếu bọn họ đối xử với ngài không tốt, Hầu gia ngài nhất định phải tha thứ cho họ."
"Cái này ta hiểu, nàng yên tâm." Thẩm Phong gật đầu.
Mắt Chu Mi đỏ ứng, mặt mày hớn hở nở nụ cười.
"Ta trước tiên đưa nàng đi ổn định chỗ ở đã. Chờ ngày mai ta tới cửa xin lỗi, Chu đại nhân bọn họ hết giận nàng lại trở về." Tay Thẩm Phong ôn nhu ve sợi tóc bên tai nàng nói. Nàng tuy là trong bụng có hài tử của hắn, thế nhưng cũng không thể không minh bạch tiến vào Hầu phủ. Huống chi lão phu nhân hiện giờ đang nổi nóng, vừa nãy nửa bước cũng nhân nhượng. Giờ nếu biết nàng xích mích với Chu gia, lão phu nhân sẽ càng kiên trì!
Thẩm Phong nói xong liền phân phó hầu cận đi theo nhanh đi chuẩn bị xe ngựa.
"Hầu gia, lão phu nhân và phu nhân có phải hay không...có phải hay không ghét bỏ ta?" Chu Mi mang theo chút ngượng ngùng nhẹ giọng hỏi.
"Sẽ không." Thẩm Phong lắc đầu ôn nhu nói "Trong bụng nàng có hài tử của ta, con người nàng lại hào phóng khéo léo như vậy, mẫu thân thấy nàng chắc chắn rất thích nàng. Còn phu nhân, nàng ấy ôn nhu khéo hiểu lòng người, chung sống với nàng ấy tốt lắm. Chờ sau này nàng chính thức vào cửa sẽ biết."
Chu Mi xấu hổ cười cười.
Hai người nói một lúc xe ngựa liền chuẩn bị xong.
Thôn trang ngoài thành biệt viện quá xa. Thẩm Phong cũng lo lắng, vì vậy đi nhà trọ lớn nhất kinh thành bao hết một tiểu viện độc lập thanh tịnh an tĩnh. Thẩm Phong lo lắng Chu Mi có một mình, đến đêm cũng không quay về Hầu phủ.
Lão phu nhân biết được tin này tức giận vô cùng.
Làm sao có thể vì một nữ tử không quy củ như vậy che chở nàng ta như thế. Lão phu nhân lập tức liền nói với Lâm ma ma tâm phúc "Hồ ly tinh không biết xấu hổ này còn gì là tiểu thư khuê các? Hừ, không phải chỉ dựa vào một mảnh thịt trong bụng sao? Người nào mà không có? Nàng ta nếu không ký khế ước bán thân đừng nghĩ bước vào cửa Thẩm gia ta!"
Chi thứ hai Bùi thị cũng cau có mặt mày.
Thẩm Tránh không để ý nói với Bùi thị "Phu nhân, nàng buồn cái gì? Chu gia tam tiểu thư lẽ nào ba đầu sáu tay? Còn chưa vào cửa nàng đã giống như thần hồn nát thần tính rồi? Nếu thần hồn nát thần tính cũng nên là đại tẩu chứ? Nàng suy nghĩ vẩn vơ gì vậy?"
"Lão gia, người không biết. Hôm nay Hầu gia tranh chấp với mẫu thân, lời nói đều hàm ý giúp đỡ hồ ly tinh kia."
Bùi thị vặn chặt tay, mắt không cam lòng "Đại phòng đã lâu như vậy không có tin vui, nếu là..."
Nếu là sinh con trai, vậy chuyện của bọn họ coi như xong.
Nếu bọn họ vẫn không có nhi tử, tương lai vị trí thế tử mới định là của hai đứa con trai bà.
Thẩm Tránh nhìn Bùi thị ý vị thâm trường cười "Nếu là cái gì?"
Thấy sắc mặt Thẩm Tránh, mắt Bùi thị sáng lên nở nụ cười "Không có gì."
Còn chưa có vào cửa đâu?
Coi như là vào cửa, vẫn còn mấy tháng mới sinh cơ mà?
Cóđúng là con trai hay không vẫn chưa thể xác định.
Hơn nữa có thể sinh ra hay không đây cũng là vấn đề!
Nghĩ như vậy khổ tâm giữa trán Bùi thị lập tức biến mất sạch sẽ.
++++
Thẩm Phong ở bên Chu Mi một đêm, sáng sớm hôm sau hồi phủ. Trở về phủ đầu tiên là sai người hầu cận chọn hai người trung thực có thể tin đi đến nhà trọ hầu hạ Chu Mi. Sau đó sai người sửa soạn hậu lễ rồi ăn điểm tâm. Chờ thời gian hợp lý tự mình đi Chu gia.
Đến Chu gia, còn chưa tiến vào cửa hậu lễ trực tiếp bị người Chu gia ném ra ngoài.
Thẩm Phong đành phải thôi quyết định ngày mai trở lại.
Cũng trong ngày này trên triều, phụ tử Chu gia dâng tấu thỉnh chỉ dời kinh thành.
Liên tục mấy ngày Thẩm Phong đều sửa soạn hậu lễ, thái độ khiêm hòa đi Chu phủ. Nhưng thái độ Chu gia vẫn cứng rắn như trước không lay chuyển được.
Chu gia công khai lớn tiếng nói Chu gia và Chu Mi đã đoạn tuyệt quan hệ. Chuyện Chu gia đuổi Chu Mi ra khỏi nhà cũng truyền khắp kinh thành. Hài tử trong bụng Chu Mi là của Hưng Ninh hầu cũng tự nhiên theo đó truyền ra. Khắp kinh thành đều truyền đi ồn ào huyên náo.
Hoàng Thượng đem tấu chương phụ tử Chu gia đè ép mấy ngày, lại chuẩn tấu chương của ba người điều phụ tử ba người đi Thương Châu Tây Bắc.
Sau hôm Hoàng Thượng hạ chỉ, Chu gia nhanh như chớp rời kinh. Nhà ở kinh thành cũng bán, toàn gia đi sạch sành sanh.
Như mấy ngày trước Thẩm Phong lại dẫn người đem hậu lễ đến Chu gia, thấy Chu gia người đi nhà trống lập tức sửng sốt. Nửa ngày mới hồi phục tinh thần trực tiếp đi nhà trọ.
"Hầu gia, chàng nói thật ư?" Chu Mi che miệng hô lên, lập tức nằm trong lòng Thẩm Phong khóc không ra tiếng.
"Nàng yên tâm. Chu đại nhân bọn họ đi Thương Châu nhận chức. Chờ qua vài ngày chắc sẽ hồi kinh. Hơn nữa nếu nàng nhớ bọn họ, ta dẫn nàng đi thăm họ..." Thẩm Phong ôm Chu Mi ôn nhu an ủi.
+++++
Trà Mai nói với Thanh Nin chuyện Chu gia sau đó hỏi "Đại tiểu thư, bây giờ người của Chu gia đều đã rời kinh thành. Người nói lão phu nhân có thể hay không nhân nhượng cho Chu tam tiểu thư vào cửa a?"
Nàng thật không ngờ, bụng Chu Mi lộ ra người của Chu gia không dễ dàng tha thứ Chu Mi như vậy. So với suy nghĩ của nàng thì càng thêm đặc sắc! Thanh Ninh chậm rãi nở nụ cười "Nàng ta sẽ vào cửa."
Chỉ là Chu Mi bị đuổi ra khỏi nhà muốn vào Hầu phủ, lão phu nhân sẽ càng không nhân nhượng.