-Ô. Tưởng ai , ra là anh à? Lâm nhìn anh khinh bỉ
-Cô ...là cô.Anh trợn mắt,bao nhiêu kí ức ngyày hôm đó hiện về, cái ngày thê thảm nhất từ ngày anh được cha sinh me đẻ tới giờ, anh thề sẽ tìm ra cô và trả đũa, ai ngờ trái đất tròn, ko cần tìm vẫn gặp được cô.
-Ai thế? Người quen à?Linh và Bảo lên tiếng.
-Cô ta / anh ta chính là người mà tớ kể đó. Như có thần giao , 2 người không ai hẹn ai đồng thanh.
Linh nhìn Phong : " Đây chính là kẻ đã quấy rối Lâm ak. Ha, ông trời giúp ta rồi, ta sẽ cho ngươii nếm mùi ... Phư.. phư , chết em rồi cưng ơi "
Chí Bảo: " Cô ta chính là người đã làm Phong chật vật sao? Hôm đó nó dở khóc dở cười lết xác tới nhà mình với bộ dạng thê thảm, mà sao thấy hơi giống con trai nhở? Lần đầu có người nhìn Phong miệng không chữ A mắt trái tim. Mà thôi, để sau , cô gái bên cạnh nhìn dễ thương ghê, phát hiện mục tiêu mới, lm quen thôi" . Bảo nghĩ là làm ngay, chạy tới khoác vai Linh thân mật :
- Này , cô bé cho anh xin số điện thoại lm quen nha..
BỐP... Hự....
Bảo ôm mặt loạng choạng, chưa nói hết câu là bị một phát headshot ngay mặt: " Sao không hiệu quả, thường thì chỉ cần cười cái là mấy nàng đổ đứ đừ ngay ? WHY ? "
Lâm nhìn Linh đang phủi tay không ngạc nhiên mấy còn Phong sững sờ khi thấy thằng bạn bị đánh không thương tiếc.
-Thứ nhất: tôi không phải là cô bé, tôi tên Khả Linh . Thứ 2 đừng tùy tiện đụng vào người tôi khi chưa được cho phép, tôi chưa ghét những người tùy tiện. PHIỀN PHỨC.
Nói rồi Linh phủi phủi vai, chỗ mà vừa bị Bảo quàng.
...Phập...Người tùy tiện ....Phập ...Phiền phức..
- Kệ đi, chấp làm gì. Đi thôi! Lâm bây giờ mới lên tiếng.
Khi đi không quên quay lại lườm Phong: " đừng để tôi thấy cậu lần nữa, tránh xa tôi ra một chút."
" Tôi sẽ cho cô biết tay " Phong như hiểu ý
" Ha, để rồi coi, anh sẽ phải hối hận khi thách thức tôi " Lâm cười nửa miệng.
Cuộc đấu..
.
.
.
....mắt kết thúc.
Lâm và Linh rời đi 2 phút thì Bảo mới hồi phục tinh thần. Đây là lần đầu tiên có người làm như vậy với anh:" Hừm rất cá tính, đôi mắt đẹp lắm, hơi lạnh nhưng không sao, hoa càng đẹp gai càng nhọn mà "
- Để rồi mà xem, cô sẽ là của tôi sớm thôi. Bảo đắc ý.
- Sao? Trúng tiếng sét ái tình à. Phong hỏi ngay khi nghe được lời tuyên bố hùng hồn của Bảo.
- Ai nói, chỉ là hơi hứng thú thôi? Mày lo cho mày ấy, thích cô gái đó rồi ak?
-nằm mơ, tao mà thèm thích cái con nhỏ mới nhìn tưởng là con trai áy à.
- Nhưng đây là lần đầu tiên có đứa con gái thấy mình mà không chảy nước miếng đấy, thú vị phết. Bảo rất rất là tự tin về gương mặt điển trai của mình. ( tg: ảo tưởng gớm )
- Chắc 2 đứa nó là ... less, mà để sau, nghĩ xem có cách gì phục thù không cái đã. Phong đg bày mưu tính kế trong đầu.
-Mày thử 'cưa' nó rồi 'đá' đi sau khi nó đã yêu mày tha thiết coi sao, dậy là đau nhất đấy. Bảo nhìn Phong bày mưu.
-Được, để kêu tao tìm người điều tra về 2 con nhỏ đó. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
- ok
Và thế là cuộc chiến '' của đổ'' của 2 chàng trai chính thức khởi động.
-Ô. Tưởng ai , ra là anh à? Lâm nhìn anh khinh bỉ
-Cô ...là cô.Anh trợn mắt,bao nhiêu kí ức ngyày hôm đó hiện về, cái ngày thê thảm nhất từ ngày anh được cha sinh me đẻ tới giờ, anh thề sẽ tìm ra cô và trả đũa, ai ngờ trái đất tròn, ko cần tìm vẫn gặp được cô.
-Ai thế? Người quen à?Linh và Bảo lên tiếng.
-Cô ta / anh ta chính là người mà tớ kể đó. Như có thần giao , người không ai hẹn ai đồng thanh.
Linh nhìn Phong : " Đây chính là kẻ đã quấy rối Lâm ak. Ha, ông trời giúp ta rồi, ta sẽ cho ngươii nếm mùi ... Phư.. phư , chết em rồi cưng ơi "
Chí Bảo: " Cô ta chính là người đã làm Phong chật vật sao? Hôm đó nó dở khóc dở cười lết xác tới nhà mình với bộ dạng thê thảm, mà sao thấy hơi giống con trai nhở? Lần đầu có người nhìn Phong miệng không chữ A mắt trái tim. Mà thôi, để sau , cô gái bên cạnh nhìn dễ thương ghê, phát hiện mục tiêu mới, lm quen thôi" . Bảo nghĩ là làm ngay, chạy tới khoác vai Linh thân mật :
- Này , cô bé cho anh xin số điện thoại lm quen nha..
BỐP... Hự....
Bảo ôm mặt loạng choạng, chưa nói hết câu là bị một phát headshot ngay mặt: " Sao không hiệu quả, thường thì chỉ cần cười cái là mấy nàng đổ đứ đừ ngay ? WHY ? "
Lâm nhìn Linh đang phủi tay không ngạc nhiên mấy còn Phong sững sờ khi thấy thằng bạn bị đánh không thương tiếc.
-Thứ nhất: tôi không phải là cô bé, tôi tên Khả Linh . Thứ đừng tùy tiện đụng vào người tôi khi chưa được cho phép, tôi chưa ghét những người tùy tiện. PHIỀN PHỨC.
Nói rồi Linh phủi phủi vai, chỗ mà vừa bị Bảo quàng.
...Phập...Người tùy tiện ....Phập ...Phiền phức..
- Kệ đi, chấp làm gì. Đi thôi! Lâm bây giờ mới lên tiếng.
Khi đi không quên quay lại lườm Phong: " đừng để tôi thấy cậu lần nữa, tránh xa tôi ra một chút."
" Tôi sẽ cho cô biết tay " Phong như hiểu ý
" Ha, để rồi coi, anh sẽ phải hối hận khi thách thức tôi " Lâm cười nửa miệng.
Cuộc đấu..
.
.
.
....mắt kết thúc.
Lâm và Linh rời đi phút thì Bảo mới hồi phục tinh thần. Đây là lần đầu tiên có người làm như vậy với anh:" Hừm rất cá tính, đôi mắt đẹp lắm, hơi lạnh nhưng không sao, hoa càng đẹp gai càng nhọn mà "
- Để rồi mà xem, cô sẽ là của tôi sớm thôi. Bảo đắc ý.
- Sao? Trúng tiếng sét ái tình à. Phong hỏi ngay khi nghe được lời tuyên bố hùng hồn của Bảo.
- Ai nói, chỉ là hơi hứng thú thôi? Mày lo cho mày ấy, thích cô gái đó rồi ak?
-nằm mơ, tao mà thèm thích cái con nhỏ mới nhìn tưởng là con trai áy à.
- Nhưng đây là lần đầu tiên có đứa con gái thấy mình mà không chảy nước miếng đấy, thú vị phết. Bảo rất rất là tự tin về gương mặt điển trai của mình. ( tg: ảo tưởng gớm )
- Chắc đứa nó là ... less, mà để sau, nghĩ xem có cách gì phục thù không cái đã. Phong đg bày mưu tính kế trong đầu.
-Mày thử 'cưa' nó rồi 'đá' đi sau khi nó đã yêu mày tha thiết coi sao, dậy là đau nhất đấy. Bảo nhìn Phong bày mưu.
-Được, để kêu tao tìm người điều tra về con nhỏ đó. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
- ok
Và thế là cuộc chiến '' của đổ'' của chàng trai chính thức khởi động.