- Phong.. tôi…tôi xin lỗi. Tôi ko thể đáp lại tình cảm của cậu được, thực sự rất xin lỗi.
- Tại sao, trước giờ trong tim em ko hề…ko hề có sự hiện diện của tôi hay sao.
- Nếu nói ko thì là nói dối nhưng thực sự trước giờ tôi xem anh là bạn chứ chưa nghĩ đến tình cảm đó. Còn nữa, rất có thể anh đang ngộ nhận giữa tình yêu và sự thương hại..
- ………
- Anh biết được quá khứ của tôi, thấy được lúc yếu đuối của tôi nhất nên……. Chuyện đó cũng rất dễ hiểu.
Phong nắm chặt lấy tay cô, đặt nó lên ngực mình, Lâm bối rối cố rút tay ra khỏi Phong nhưng vô ích.
-Lâm….. em nói tôi thương hại em sao…. Cảm giác này, cảm xúc này chính là sự thương hại mà em nói sao.
Phong cảm thấy đau, rất đau khi Lâm nói rằng anh đang ngộ nhận, cô ko chỉ từ chối anh mà còn phủ nhận cả tình cảm của anh dành cho cô nữa.
Lâm lung túng, ko biết nên làm thế nào, nhưng trong ko gian tĩnh mịnh này, cô có thể nghe được tiếng tim của Phong đập rất nhanh và mạnh…..
- Mỗi khi ở bên em, “nó” đều như thế, “nó” đã ko còn nghe lời tôi nữa rồi. Trước đây chưa bao giờ có chuyện này, chỉ từ khi em xuất hiện trong cuộc đời tôi.
Lâm mặt đỏ ửng lên “ Trời ơi, cái gì vậy nè, anh ta đang nói tất cả….là lỗi của mình sao”
Phong từ từ buông tay Lâm ra, nhìn thẳng vào mắt cô. Phải, đây chính là người anh yêu, cũng chính là người làm anh đau, làm anh phát điên….
- Lâm….tôi quyết ko từ bỏ đâu, nếu trước giờ em chỉ em tôi là bạn thì từ bây giờ…ngay lúc này đây, hãy xem tôi như một đối tượng để yêu đương…
- Ơ… tôi …tôi …_Lâm ko biết nói gì, đầu óc cô lúc này trống rỗng.
- Nhất định tôi sẽ khiến em yêu tôi say đắm, sẽ có ngày em nói với tôi rằng Em yêu tôi.
- Tôi…ko …ko bao giờ nói ra mấy câu đó đâu._Lâm cà lắm nói, cô tránh ánh mắt Phong đang nhìn mình.
Phong nghiến răng, đứng phắt dậy trước mặt Lâm, 2 tay anh chống lên thành xích đu, ko cho cô trốn hay tránh mặt anh nữa.
-Nhất định tôi sẽ khiến em nói như vậy với tôi.
- Tôi nói ko là ko.
-Sẽ nói.
-Ko nói
-Sẽ nói
BỐP….
-Đã nói là ko nói mà , sao lì lợm thế.
Lâm vừa nói vừa tung một cú đá vào………………..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
..
. bụng Phong ( t/g: E hèm, ko được suy nghĩ bậy đâu nhé ^^). Cô đứng phắt dậy, làm mặt xấu với Phong rồi cầm đôi giày cao gót trên tay, phóng chân trần đi mất ( có cầm cả gói quà nha) bỏ lại Phong “lẻ loi” với cỏ cây….
Phong run run, anh ôm cái bụng, cố nuốt nước mắt ào trong. “ Trời ơi, đau chết đi được, đá gì àm mạnh thế, nhưng cũng may ko phải “chỗ đó”.”
-Trần Kha Lâm… nhất định…nhất định….tôi sẽ khiến em thay đổi, sẽ khiến em yêu tôi…. Hãy nhớ đó_Phong hét lên
-….NẰM….MƠ….ĐI…._ Lâm mặc dù đã chạy được 1 đoạn nhưng khi nghe tiếng hét của Phong, cô nói lại ngay.
__________Tại phòng Lâm, lúc này buổi tiệc đã kết thúc_________
-Hộc…hộc…. tên đó bị gì vậy trời, tỏ tình gì mà như khiêu chiến thế ko biết_ Lâm ngồi phịch xuống ghế, gương mặt cô vẫn còn rất đỏ và nóng, tim thì đập liên hồi. Cô nhắm mắt lại, cố ko nghĩ đến nó nữa nhưng mà sao…..
“ LÂm, tôi chính thức thách đấu cô….”
“Lâm nghe tôi nói nè …hì hì”
“Đừng khóc”
“ Cô ko hề đáng sợ”
“Cô có đúng là con gái ko vậy, sao…”chỗ đó” phẳng thế”
“Nhìn kìa, trăng đẹp lắm”
“Lâm, cô định hôn ân thật ak”
“hôn lên má sao ko nói cho tôi biết”
“Dù có chuyện gì xảy ra tôi cũng sẽ luôn ở bên cô”
“Chúc mừng sinh nhật ..Lâm”
“Cô cười rất dễ thương”
“Lâm, anh yêu em”
“anh sẽ khiến em yêu anh….”
- A A A A A A….mình bị điên rồi trời ơi, sao trong đầu toàn là tên đó… A A A A A , ko chắc chắn là do chuyện vừa rồi nên mới như vậy.
Lâm vò lấy đầu mình, lẩm nhẩm trong miệng như bị “tự kỉ ám thị”
-Đi tắm cho hạ hỏa thôi, tên đó chỉ toàn làm những chuyện khiến người khác điên lên thiệt mà.,… nhưng sao hắn lại thích mình…đúng là khó hiểu… ( tg: tình yêu luôn khó hiểu mà…)
Ngay khi Lâm vừa định bước vào phòng tắm thì có tiếng gõ cửa phòng cô.
-Ai thế…
-Là tôi…Hân đây, tôi có chuyện muốn nói.
“ Hân, cô ta tìm mình vào giờ này để làm gì thế nhỉ….”
___________________________________________________________
Tạm dừng tại chương 48 nhé, bắt đầu từ tuần sau Cat sẽ phải thi học kì nên ko thể viết được nữa. Tầm khoảng tháng 5 viết lại ( chắc thế). Sẵn tiện mình sẽ giải đáp những thắc mắc của các bạn luôn nhé.
- Lâm ko phải là người lạnh lùng nhé, đó chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài thôi. Lâm rất hiểu chuyện tình cảm của người ngoài nhưng của cô thì cô ko hiểu ( có thể là giả vờ ko hiểu, hoặc ko muốn yêu ai nữa)
- Gia đình Phong chỉ hay vắng nhà thôi, chứ anh rất được yêu thương nhé.
- Cuối cùng, chuyện truyện có kết happy hay ko thì vẫn chưa biết nha. Cat vẫn đang suy nghĩ.
- Phong.. tôi…tôi xin lỗi. Tôi ko thể đáp lại tình cảm của cậu được, thực sự rất xin lỗi.
- Tại sao, trước giờ trong tim em ko hề…ko hề có sự hiện diện của tôi hay sao.
- Nếu nói ko thì là nói dối nhưng thực sự trước giờ tôi xem anh là bạn chứ chưa nghĩ đến tình cảm đó. Còn nữa, rất có thể anh đang ngộ nhận giữa tình yêu và sự thương hại..
- ………
- Anh biết được quá khứ của tôi, thấy được lúc yếu đuối của tôi nhất nên……. Chuyện đó cũng rất dễ hiểu.
Phong nắm chặt lấy tay cô, đặt nó lên ngực mình, Lâm bối rối cố rút tay ra khỏi Phong nhưng vô ích.
-Lâm….. em nói tôi thương hại em sao…. Cảm giác này, cảm xúc này chính là sự thương hại mà em nói sao.
Phong cảm thấy đau, rất đau khi Lâm nói rằng anh đang ngộ nhận, cô ko chỉ từ chối anh mà còn phủ nhận cả tình cảm của anh dành cho cô nữa.
Lâm lung túng, ko biết nên làm thế nào, nhưng trong ko gian tĩnh mịnh này, cô có thể nghe được tiếng tim của Phong đập rất nhanh và mạnh…..
- Mỗi khi ở bên em, “nó” đều như thế, “nó” đã ko còn nghe lời tôi nữa rồi. Trước đây chưa bao giờ có chuyện này, chỉ từ khi em xuất hiện trong cuộc đời tôi.
Lâm mặt đỏ ửng lên “ Trời ơi, cái gì vậy nè, anh ta đang nói tất cả….là lỗi của mình sao”
Phong từ từ buông tay Lâm ra, nhìn thẳng vào mắt cô. Phải, đây chính là người anh yêu, cũng chính là người làm anh đau, làm anh phát điên….
- Lâm….tôi quyết ko từ bỏ đâu, nếu trước giờ em chỉ em tôi là bạn thì từ bây giờ…ngay lúc này đây, hãy xem tôi như một đối tượng để yêu đương…
- Ơ… tôi …tôi …_Lâm ko biết nói gì, đầu óc cô lúc này trống rỗng.
- Nhất định tôi sẽ khiến em yêu tôi say đắm, sẽ có ngày em nói với tôi rằng Em yêu tôi.
- Tôi…ko …ko bao giờ nói ra mấy câu đó đâu._Lâm cà lắm nói, cô tránh ánh mắt Phong đang nhìn mình.
Phong nghiến răng, đứng phắt dậy trước mặt Lâm, tay anh chống lên thành xích đu, ko cho cô trốn hay tránh mặt anh nữa.
-Nhất định tôi sẽ khiến em nói như vậy với tôi.
- Tôi nói ko là ko.
-Sẽ nói.
-Ko nói
-Sẽ nói
BỐP….
-Đã nói là ko nói mà , sao lì lợm thế.
Lâm vừa nói vừa tung một cú đá vào………………..
.
.
.
.
.
.
.
.
.
..
. bụng Phong ( t/g: E hèm, ko được suy nghĩ bậy đâu nhé ^^). Cô đứng phắt dậy, làm mặt xấu với Phong rồi cầm đôi giày cao gót trên tay, phóng chân trần đi mất ( có cầm cả gói quà nha) bỏ lại Phong “lẻ loi” với cỏ cây….
Phong run run, anh ôm cái bụng, cố nuốt nước mắt ào trong. “ Trời ơi, đau chết đi được, đá gì àm mạnh thế, nhưng cũng may ko phải “chỗ đó”.”
-Trần Kha Lâm… nhất định…nhất định….tôi sẽ khiến em thay đổi, sẽ khiến em yêu tôi…. Hãy nhớ đó_Phong hét lên
-….NẰM….MƠ….ĐI…._ Lâm mặc dù đã chạy được đoạn nhưng khi nghe tiếng hét của Phong, cô nói lại ngay.
__________Tại phòng Lâm, lúc này buổi tiệc đã kết thúc_________
-Hộc…hộc…. tên đó bị gì vậy trời, tỏ tình gì mà như khiêu chiến thế ko biết_ Lâm ngồi phịch xuống ghế, gương mặt cô vẫn còn rất đỏ và nóng, tim thì đập liên hồi. Cô nhắm mắt lại, cố ko nghĩ đến nó nữa nhưng mà sao…..
“ LÂm, tôi chính thức thách đấu cô….”
“Lâm nghe tôi nói nè …hì hì”
“Đừng khóc”
“ Cô ko hề đáng sợ”
“Cô có đúng là con gái ko vậy, sao…”chỗ đó” phẳng thế”
“Nhìn kìa, trăng đẹp lắm”
“Lâm, cô định hôn ân thật ak”
“hôn lên má sao ko nói cho tôi biết”
“Dù có chuyện gì xảy ra tôi cũng sẽ luôn ở bên cô”
“Chúc mừng sinh nhật ..Lâm”
“Cô cười rất dễ thương”
“Lâm, anh yêu em”
“anh sẽ khiến em yêu anh….”
- A A A A A A….mình bị điên rồi trời ơi, sao trong đầu toàn là tên đó… A A A A A , ko chắc chắn là do chuyện vừa rồi nên mới như vậy.
Lâm vò lấy đầu mình, lẩm nhẩm trong miệng như bị “tự kỉ ám thị”
-Đi tắm cho hạ hỏa thôi, tên đó chỉ toàn làm những chuyện khiến người khác điên lên thiệt mà.,… nhưng sao hắn lại thích mình…đúng là khó hiểu… ( tg: tình yêu luôn khó hiểu mà…)
Ngay khi Lâm vừa định bước vào phòng tắm thì có tiếng gõ cửa phòng cô.
-Ai thế…
-Là tôi…Hân đây, tôi có chuyện muốn nói.
“ Hân, cô ta tìm mình vào giờ này để làm gì thế nhỉ….”
___________________________________________________________
Tạm dừng tại chương nhé, bắt đầu từ tuần sau Cat sẽ phải thi học kì nên ko thể viết được nữa. Tầm khoảng tháng viết lại ( chắc thế). Sẵn tiện mình sẽ giải đáp những thắc mắc của các bạn luôn nhé.
- Lâm ko phải là người lạnh lùng nhé, đó chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài thôi. Lâm rất hiểu chuyện tình cảm của người ngoài nhưng của cô thì cô ko hiểu ( có thể là giả vờ ko hiểu, hoặc ko muốn yêu ai nữa)
- Gia đình Phong chỉ hay vắng nhà thôi, chứ anh rất được yêu thương nhé.
- Cuối cùng, chuyện truyện có kết happy hay ko thì vẫn chưa biết nha. Cat vẫn đang suy nghĩ.