- Nếu hoa hồng đã vô dụng, tức các nàng không thích " ngửi" mà chỉ thích " nếm ", mà nếu các nàng muốn nếm thì ta nên .....
.
.
.
.
. cho các nàng ăn càng nhiều càng tốt.
Đúng vậy, "con đường ngắn nhất để đến trái tim là đi qua dạ dày."
Sau khi kế hoạch " hoa hồng" thất bại các chàng trai của chúng ta nghĩ đến ngay kế hoạch " đồ ăn"
Hai chàng lặn lộn từ sáng đến tối ngày này qua ngày khác để tìm những món ăn mà khiến các nàng " rung rinh " ngay và luôn.
Trong khi đó, Lâm và Linh đang hưởng thụ cuộc sống bình yên khi mấy ngày liên tiếp không bị quấy rầy bởi 2 tên " khốn" nào đó.
Sau bao nhiêu khổ đau về "mắt" và cả .... tiền xăng hai chàng cuối cùng cũng tìm được món ưng ý.
Phong mua cho Lâm món pizza thịt bò kobe, là món đắt ở Nhật Bản, vì biết Lâm nghiền truyện Nhật Bản nên " chắc cô cũng nghiền thức ăn nhật bản luôn. " Ha Ha, Lâm, cô nên tận hưởng những giây phút lúc này đi, vì sau khi cô đã yêu tôi tha thiết thì tôi sẽ đá cô không thương tiếc. "
Lâm... rùng mình ... Chắc tên khốn đó nói xấu mình rồi.
Còn Bảo mua cho Linh món . Kem Opulence Sundae vàng ròng . Món này đích thân anh bay sang Pháp mua. " Linh, vì em, tôi sẽ làm tất cả"
Linh ... hắt xì ... chắc đứa nào nhắc tới mình rồi.
Sáng ngày thứ 2 như thường lệ, sau khi kết thúc 5 tiết học dài đằng đẳng, Lâm và Linh định xuống cantin trường mua đồ ăn thì có người chạy tới bàn 2 cô cùng một người khác đi bên cạnh, tay mang 2 hộp to đùng nói:
- 2 cậu có người nhờ mình mang cái này tới dặn mình ns với cậu đây là quà làm quen của 2 hotboy của khối.
Rồi người kia mở hộp ra, mùi hương thơm lan tỏa, đồ ăn.. là đồ ăn?
- Ô Ô Ô các cậu ấy sướng ghê ! Được chỉ đích danh luôn . Nữ sinh 1 nói trong ngưỡng mộ
- Xí, có gì hay ho chứ, vài ba bữa sau bị đá liền . Nữ sinh 2 ghen tị
Lâm và Linh nhìn nhau
" sao đây Linh, tui chả mún ăn ba cái thứ này" _ Lâm
" Thì vứt quách chứ sao?"_ Linh
" Hơi ác, mình sẽ làm theo cách của mình, là vầy ...$$%%@@$$$... "_ Lâm
" uk, z mình cững " thương tình ", đồ ăn không được phí phạm nên mình sẽ..................................................................................................................................................................................................... mang về cho con milu nhà mình."_ Linh
" Nhưng nhận không vậy hơi thất lễ, hay mình ......"_ Lâm
" OK, cậu sẽ làm vậy, còn mình sẽ làm cái đó "_ Linh
" Ha Ha, bảo đảm không chảy nước....... " mũi " không chơi " _ Lâm
Sau khi ns chuyện bằng ..... mắt 2 cô cười nhẹ nói với người " đưa thư":
-Phiền cậu nhắn lại với hai hotboy rằng : mai 2 cậu ấy đừng ăn sáng coi, chúng tôi sẽ tự tay làm "đồ ăn" mang lên coi như quà đáp lễ. Lâm nói.
- Có lầm không, sao mình thấy người lạnh quá, hiện tại là mùa thu mà. Người cùng lớp 1 nói tay xoa xoa vào nhau cho đỡ lạnh.
- Ừ mình cũng thấy vậy, không khí trong lớp cũng hơi u ám nữa, thời tiết thất thường quá. Người Cùng lớp 2
Mọi người đều nghĩ là do " ông trời " làm nhưng thủ phạm lại ở ngay trong lớp kìa, ngay trong lớp các bạn hiểu ý tôi nói chứ.
Hai chàng cười ha hả sảng khoái khi nghe 2 nàng không những đã nhận quà mà còn muốn đáp lễ nữa. Phen này đổ thật rồi.
Sáng hôm sau 6h30
Kính kong... Ra ngay....A, Lâm vào nhà đi con, Linh đang đợi đó! Mẹ Linh ra mở cửa cười hiền từ khi thấy Lâm.
-Vâng, cảm ơn mẹ. Lâm cười tít mắt.
-Uk, mà Lâm con có biết con linh nó đang làm gì không, sáng nay nó dậy 5h vào bếp làm đồ ăn, mặt nó nhìn cực gian đã vậy còn cười hô hố không ra thể thống gì. Mẹ hỏi thì chỉ nói làm đồ ăn cho bạn trai. Mẹ Linh nhìn Lâm lo lắng
.
.
.
.cho cái thằng con trai xấu số nào được diễm phúc ăn đồ ăn con Linh nấu.
-Dạ không có gì đâu ạ, mọi chuyện vẫn bình thường mà mẹ. Không biết từ lúc nào mặt Lâm cũng nhìn cực " gian tà ".
Mẹ Linh nỗi da gà, không biết chúng nó bày trò gì đây.
- Linh ơi, xong chưa, bọn mình đi nhanh không trễ. Lâm vào nhà bếp hỏi khi thấy Linh đang gói cái thứ mang tên " đồ ăn " cẩn thận.
- Ờ, của mình xong rồi, của cậu sao rồi? Linh tay vẫn đang gói.
- Rồi, của mình khỏe mà.Ak mà cái thứ hôm qua cậu giải quyết thế nào? _ Lâm
- Thì như đã nói, ăn xong milu nhìn mình như hỏi còn không, đáng yêu lắm. Còn cậu _ Linh
- Hì, mình cho " tái xử dụng" rồi. Mà đi thôi, đừng để bọn đó chờ " quà " của mình lâu._ Lâm ( tg: ý lâm là cho vào nhà rác đó mấy bợn )
7h tại trường LUCIA SCHOOL.
- Phong, Bảo có bưu phẩm. Một người cùng lớp mang tới cho 2 chàng.
- Chắc là quà của mình đây mà _ Bảo vừa cười vừa nói_ Gì đây, " Gửi 2 cậu , đây là đồ ăn sáng như đã hứa do chính tay bọn mình chuẩn bị, chúc ngon miệng." Phong, nhìn này, đảm bảo đổ 99.999999% rồi, ha ha.
- Không đổ mới lạ_ Phong
Phong mở hộp có đề " Gửi Phong",bên trong là chiếc bánh mì kẹp thịt, mới ngửi thôi đã muốn ăn rồi. Phong cầm lên ăn ngay không suy nghĩ.
ĐÙNG.....Nước mắt Phong sắp sửa cứ thế mà ra đi tìm đường cứu nước, anh muốn nhổ ra ngay nhưng vì thể diện đang ở trong lớp nên đành ngậm đắng nuốt cay nhai rồi nuốt cái ực. Không biết từ lúc nào môi anh đã phỗng rộp lên , đỏ như môi của mấy người diễn kịch " mắt xanh mỏ đỏ" . Cũng phải, không phỗng -không đỏ mới lạ vì trong cái bánh mì đó có chứa loại tương ớt cay thượng hạng, ăn vào sẽ nhớ mãi mùi vị " thượng hạnh " của nó. Không biết từ lúc nào anh đã phải chạy như bay vào WC xúc miệng liên tục, gì thế này, có cái chất gì màu trắng lỏng chảy từ
.
.
.
.
.
.
mũi anh. " CÔ...KHA LÂM, TÔI HẬN CÔ, TRẦN KHA LÂM " Phong rủa cô trong nước mắt.
" Ha ha hận là việc của anh, làm gì được tôi. Sao " Thích món quà " của tôi chứ._ Lâm
Đến lượt Bảo, anh là bạn thân của Phong nên nhìn qua là biết cạu ấy phải chịu những gì. có khi nào .... Ực chắc không đâu, cô ấy là tiểu thư mà. Vừa trấn an mình vừa nhìn " món ăn". Anh đưa 1 muỗng lên miệng:
- Măm , ực...
Và cảm nghĩ của anh lúc này: kinh khủng, thức an gì mà có mùi vị như ....
.
.
.
.
nước vắt từ ..................giẻ lau nhà. Anh buông muỗng ngay nhìn với Phong cười:
- Ngon ngon lắm...Chưa nói xong Bảo đã ngã lăn ra đất bất tỉnh.
Chẩn đoán của bác sĩ: ngộ độc thức ăn ở mức cấp 9.9999 / 10
" Rốt cuộc nó có mùi vị như thế nào mà cậu ra nông nỗi này hả Bảo"_ phong nhìn Bảo đang nằm trên giường bệnh sau khi đã nôn ọe thả ga, mặt toát mồ hôi hột .
Đúng là mẹ Linh lo lắng không thừa.
" Không sao " _Bảo khẽ cười nhẹ_ " Linh, em thật khó đoán, anh ngày càng si mê em rồi đó." ( tg: anh là M : người thích bị hành hạ ak )
Tại lớp 11a2, nghe tin Bảo đi viện.
- Linh, cậu cho gì vào đồ ăn mà khiếp thế._ Lâm
- Có gì đâu, tớ chỉ bỏ vào có 60% những gì tớ chuẩn bị thôi : gạo đã để mốc trong 1 năm, thịt của heo đã bị " lở mồm long móng", Ajjonomoto đã quá hạn 3 năm, $$%%# ... " biệt tài " nấu nướng của tớ._ Linh
-Ôi mẹ ơi, tớ đã mạnh tay lắm rồi mà cậu còn hơn vầy nữa. _ Lâm
- Ha, thường thôi._ Linh
Và tại bệnh viện phòng VIP, Phong và Bảo cùng bày kế hoạch mới, lần này là kế hoạch của Phong vì 2 lần trước kế hoạch của Bảo thất bại ê chề.
Kế hoạch 3 là gì, Phong và Bảo có thực hiện trót lọt không? Các bạn đón đọc ở chương 6 nha