Edit: Tiểu khê
Thời tiết tháng sáu, không khí trong phòng học oi bức khó chịu.
Rèm cửa cong lên để lộ khoảng trống, ánh mặt trời chói chang xuyên qua khoảng trống ấy chiếu thẳng lên đầu Hạ Duẫn, khiến mái tóc mềm mại của cậu trở nên nhạt màu hơn.
Hạ Duẫn buồn bực nghiêng đầu đi, nửa khuôn mặt chôn trong khuỷu tay, chỉ lộ ra đôi mắt nhìn chằm chằm góc phòng học.
"Tất cả ngồi thẳng lên nghe giảng ngay!" Thầy số học không kiên nhẫn gõ lên bảng đen, các bạn học lục tục lên tinh thần, chỉ có một nam sinh còn lười biếng nằm nhoài trên bàn, ánh sáng mặt trời chiếu trên người cậu, lộ cái cổ trắng đến chói mắt.
Thấy là Hạ Duẫn, thầy giáo liền làm bộ không nhìn thấy.
Cậu ta có học hay không không sao cả, chỉ cần không gây sự là được.
Phát hiện sắc mặt Hạ Duẫn khó coi, bạn cùng bàn thừa dịp thầy giáo không chú ý đưa qua một tờ giấy.
Cậu không sao chứ?
Hạ Duẫn ngoài miệng nói không có chuyện gì, nhưng lông mày lại không nhịn được nhăn lại, trong đầu lúc này không ngừng vang lên âm thanh của hệ thống.
"Cảnh báo cảnh báo! Xin kí chủ chú ý, yêu cầu nhất định phải tiếp xúc da thịt với Giang Chấp."
Lập tức phát ra tiếng tít tít khiến người khác phát điên, Hạ Duẫn quả thực muốn điên rồi, hôm qua cậu té xỉu ở nhà, cái hệ thống này liền nhân cơ hội tiến vào đầu cậu, còn không ngừng tuyên bố nhiệm vụ cho cậu.
Bây giờ mạng của mình nằm trong tay người khác, cậu bất đắc dĩ gãi đầu, "Tại sao cố tình phải sờ Giang Chấp? Thay người khác không được sao?"
"Không được, bởi vì hắn đẹp trai nhất." Hệ thống trả lời một cách đương nhiên.
Hạ Duẫn không nói nữa.
Sắp tan học, cái gọi là tiếp xúc da thịt, chỉ cần chạm qua là được.
Cậu nhìn chằm chằm bóng lưng Giang Chấp, trong lòng tự an ủi mình.
Coi như sờ chó.
Vì sự sống còn liều thôi, Hạ Duẫn sợ hắn chạy, lấy tay chống cằm nhìn chằm chằm theo dõi hắn.
Tình cảnh này được không ít người nhìn thấy.
Hạ Giáo Hoa đột nhiên nhìn chằm chằm Giang giáo thảo, bầu không khí có chút vi diệu.
Trong Trung học Hoa Vinh ai ai cũng biết hai người có gút mắc, Hạ Duẫn từ cấp hai lên cấp ba, nổi danh đại soái ca, từ nhỏ đến lớn đều là giáo thảo, tất cả mọi người đều cảm thấy lên cấp ba chắc chắn sẽ không ngoại lệ, nhưng ai nghĩ được nửa đường lại xuất hiện vị tôn đại thần Giang Chấp này.
Diện mạo, dáng người và khí chất Giang Chấp kia, đều phù hợp với hai từ nam thần, chẳng những vậy còn rất giỏi thể thao, nghe đâu bối cảnh rất sâu.
Vị đại thần thiên chi kiêu tử này vừa đến, vị mỹ nhân học tra Hạ Duẫn này lập tức không bằng, không chỉ danh hiệu giáo thảo đổi chủ, hơn nữa hai người còn chung lớp.
Mọi người đều nghĩ Hạ Duẫn rõ ràng đẹp hơn so với hoa khôi trường.
Vì vậy mọi người bỏ phiếu cho cậu làm giáo hoa trên diễn đàn.
Kỳ thực mọi chuyện vẫn chỉ là chuyện các bạn học đùa giỡn trên mạng, hoàn toàn không ảnh hưởng đến toàn cục.
Thế mà lại có người cố chấp hỏi Giang Chấp một vấn đề.
Cậu cảm thấy Hạ Duẫn đẹp trai không?
Giang Chấp nói Hạ Giáo Hoa rất đẹp.
Câu trả lời này quả thực khiêu khích mười phần, trong nháy mắt quét qua toàn bộ diễn đàn! Càng lúc càng tranh luận kịch liệt thậm khắp cả trường tham gia, cũng lập tức ra đời một nhóm cp Giang Chấp và Hạ Duẫn.
Từ nay về sau ngoại hiệu Hạ Giáo Hoa dính lấy Hạ Duẫn.
Từ đây coi như kết thù, khiến hai năm cấp ba cùng lớp bọn họ ngay cả một câu cũng không nói với nhau, khiến không ít nữ sinh bóp cổ tay than thở, quanh năm trên diễn đàn đều có một vấn đề:
Ngày hôm nay giáo hoa có nói chuyện với giáo thảo không?
Tất nhiên là không có, ngày hôm nay hai người cũng rất tích cực không nhìn đối phương.
Bây giờ Hạ Duẫn đột nhiên nhìn chằm chằm Giang Chấp, mọi người liền kích động, trên thực tế nghĩ cũng biết không phải là chuyện tốt đẹp gì.
Có người lén lút mở topic trên diễn đàn, đánh cược một bịch que cay cảm thấy mấy ngày nữa bọn họ sẽ đánh nhau, có vô số người tham gia bình luận.
Ngay lúc này, hệ thống đột nhiên "ong" một tiếng.
"Cảnh báo cảnh báo! Bắt đầu đếm ngược thời gian tử vong, một phút sau kí chủ sẽ đột tử."
Bút trong tay Hạ Duẫn lập tức rơi xuống.
ĐM, chuyện gì xảy ra vậy!
Hệ thống vẫn đang điên cuồng đếm ngược, thời gian tử vong trong nháy mắt giống như rắn độc đuổi theo cậu.
Hạ Duẫn cắn chặt răng, nhanh chóng giơ tay nói muốn đi vệ sinh.
Vì sắp tan lớp, thầy giáo không muốn cho cậu đi chút nào, ý muốn cự tuyệt, Hạ Duẫn ngồi lại một chút liền chạy trốn ra ngoài.
Giang Chấp ngồi ở hang thứ nhất gần cửa ra vào, cậu cực kì căng thẳng, khi đi ngang qua Giang Chấp mu bàn tay trực tiếp cọ mạnh vào vai Giang Chấp.
Bởi vì dùng sức lớn, cho nên khiến Giang Chấp ngẩng đầu nhìn cậu, sắc mặt quái lạ.
Hạ Duẫn không để ý nhiều như vậy, liền nhanh chóng ra cửa hỏi hệ thống, "Thế nào? Nhiệm vụ thành công rồi sao?"
Trả lời cậu vẫn là tiếng tít tít lạnh lùng, "Tử vong đếm ngược, hai mươi ba giây."
ĐM! Hạ Duẫn quả thực muốn điên rồi, cậu đã đụng vào rồi sao còn không được?
Tim quả thực muốn nhảy ra khỏi cổ họng, ngay lúc này chuông tan học đột nhiên vang lên, các bạn học rộn rộn ràng ràng bước ra phòng học.
Da thịt tiếp xúc, là không thể cách đồng phục học sinh?
Cậu quyết tâm, nhanh chóng quay vào phòng học.
Thấy Hạ Duẫn mới đi ra ngoài liền quay người trở về, ánh mắt mọi người trong phòng học ít nhiều đều đặt trên người cậu.
Giang Chấp đứng cạnh cửa, cúi đầu sắp xếp lại bài tập toán học cả lớp, ngón tay thon dài trắng nõn sạch sẽ, thân hình cao lớn thon dài, ngay cả đồng phục học sinh mặc trên người hắn cũng trở nên cao cấp.
"Tử vong đếm ngược, năm giây cuối cùng."
Trên trán Hạ Duẫn toát mồ hôi lạnh, tim cũng thuận theo mà bắt đầu đập nhanh, hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Cậu nhanh chân quay vào phòng học, trực tiếp đụng phải vai Giang Chấp.
Lực đạo va chạm rất mạnh.
Trước mắt Hạ Duẫn bắt đầu mơ hồ, bên tai tràn ngập âm thanh hệ thống.
Con ngươi Giang Chấp đen kịt không nhìn thấy đáy.
Hắn trở tay nắm lấy tay Hạ Duẫn.
"Ba"
"Hai "
Ngay lúc này, cái tay bị hắn tóm lấy kia đột nhiên chà xát mu bàn tay hắn, đầu ngón tay mềm mại nắm lấy tay hắn, gần như là mười ngón tay đan xen nhau.
Giang Chấp ngẩn ra, liền buông tay.
Thời gian đếm ngược dừng lại ở giây cuối cùng, tình huống khác thường trên Hạ Duẫn cũng biến mất.
Trên trán cậu đều là mồ hôi lạnh, lòng vẫn còn sợ hãi trở lại chỗ ngồi thở mạnh.
"Keng, nhiệm vụ thành công, chúc mừng kí chủ thu được một tích phân, trong vòng một ngày kí chủ không có nguy hiểm."
Bây giờ Hạ Duẫn nghe tiếng hệ thống liền cứng ngắc, vừa nãy sắp hù chết cậu, biết trong vòng một ngày không có nguy hiểm mới thở phào nhẹ nhõm.
Vì góc độ nên không ai nhìn thấy Hạ Duẫn sờ soạng tay Giang Chấp, mọi người chỉ biết mùi thuốc súng vừa mới bốc lên ngay lập tức bị dập tăt
Người vây xem đều cảm thấy ĐM, Hạ Duẫn chủ động khiêu khích Giang Chấp, mà Giang Chấp lại không tức giận!
"Giang ca!" Diêu Bỉnh Thân bay vồ tới nhỏ giọng nói, "Anh thế mà không đánh lại!"
Giang Chấp liếc hắn, "Muốn nhìn tôi đánh người?"
"Không không không!" Diêu Bỉnh Thân nhanh chóng xua tay lùi về sau.
"Em chỉ hiếu kỳ thôi, này không giống anh a! Đừng nói là vừa nãy nhìn cái đã biết cậu ta cố ý rồi, lúc trước bọn Trương Gia Thọ không cẩn thận chạm anh một cái cũng bị anh đánh sao?"
Giang Chấp cúi đầu, cảm xúc ấm áp mềm mại vẫn lưu lại trên tay, lòng bàn tay như bị long chim mềm mại cào xuống.
Hắn thu tầm mắt lại, ngữ khí nhàn nhạt không rõ ý tứ, "Không có gì để tức giận."
Giáo viên chủ nhiệm sắp lên lớp, mọi người xem náo nhiệt cũng đành quay lại chỗ ngồi.
Hạ Duẫn cũng không có thả lỏng được bao lâu.
"Đúng rồi hệ thống, hôm nay không phải thứ sáu sao?" Cậu trợn mắt lên chất vấn.
Bình thường cậu không thèm nghe giảng, ngày ngày đi học như đang nghỉ hè, cũng lười xem thứ mấy.
"Hôm nay đã là thứ sáu, sáng ngày mốt là cuối tuần tao đi đâu tìm Giang Chấp chứ?"
Ngày hôm nay Giang Chấp bên cạnh cậu mà cậu thiếu chút nữa chết rồi, nếu ngày mai hệ thống lại đếm ngược nữa, cậu không thể không nổ chết tại chỗ.
Hệ thống tương đối bình tĩnh, "Kí chủ mới vừa hoàn thành nhiệm vụ sơ cấp, chỉ cần chạm vào da liền có thể thu được một điểm tích phân, tình huống trước mắt, kí chủ có thể làm nhiệm vụ trung cấp."
"Xin chú ý, hoàn thành một nhiệm vụ trung cấp có thể thu được năm điểm tích phân, cũng chính là duy trì được năm ngày an toàn."
Nghe là không tệ, nhưng Hạ Duẫn vẫn cảm thấy không ổn.
"Nhiệm vụ trung cấp là cái gì?"
"Nhiệm vụ trung cấp là ôm ấp với Giang Chấp, kí chủ có thể tự mình lựa chọn có hoàn thành hay không."
Sắc mặt Hạ Duẫn lập tức đen lại.
Thời gian nghỉ trưa ở Hoa Vinh rất ngắn, nên hầu hết mọi người đều ở lại trường ăn trưa.
Cố tình tiết cuối buổi sáng là tiết vật lý, thầy giáo kéo dài thêm hơn mười phút, đến khi mọi người vội vã đến căn tin đã không còn món gì ngon.
Hạ Duẫn ủ rũ đi xếp hàng, trong đầu toàn là nhiệm vụ ôm ấp chết tiệt.
Cậu dù muốn ôm thì cũng chưa chắc đã ôm được, mặc dù cậu ghét Giang Chấp nhưng không thể không thừa nhận được hắn rất lợi hại, phỏng chừng cậu vừa nhấc cánh tay lên hai người đã lao vào đánh nhau.
Hạ Duẫn cũng biết thân biết mình, nếu đánh nhau thật thì cánh tay, cẳng chân nhỏ này không làm được gì thật, đây cũng là lý do mặc dù cậu ghét hắn nhưng không tìm hắn gây hấn.
Muốn ôm cũng không được!
"Đến cùng nên làm gì đây!" Cậu không nhịn được oán giận ra.
Xếp hàng trước mặt cậu chính là đại biểu khoa vật lý Thượng Vũ Tình, nhỏ liếc trộm Hạ Duẫn, dung mạo Hạ Duẫn rất đẹp, ngũ quan lại càng tinh xảo hơn, nhưng bây giờ mí mắt cụp xuống, đôi mắt đẹp đẽ trông phờ phạc, khiến người nhìn không nhịn được muốn bảo vệ cậu.
Nhỏ không nhịn được mở miệng hỏi, "Làm sao mà tâm tình không tốt? Bài tập Vật lý quá khó ư?"
Hạ Duẫn gật đầu, "Không riêng gì bài tập vật lý, tôi gì cũng quá khó."
Thượng Vũ Tình nhỏ giọng an ủi cậu, "Đừng thương tâm, bài tập vật lý tôi đã sớm làm xong, cậu chép của tôi đi!"
Đầu khỉ phía trước mất hứng, quay đầu lại lên án nhỏ: "Đại biểu khoa, cậu thật bất công nha, bình thường chúng tôi mượn cậu sống chết cũng không cho, sao bây giờ lại chủ động cho Hạ Duẫn mượn."
Thượng Vũ Tình nhếch miệng nở nụ cười không phản bác, lúc định nói gì ánh mắt đột nhiên chuyển tới phía sau Hạ Duẫn, mặt đỏ lên.
Hạ Duẫn kỳ quái quay đầu lại, nam sinh rất cao, nửa khuôn mặt giấu trong bóng tối, da dẻ tái nhợt đường viền sắc bén, đuôi mắt hơi xếch lên, hiện ra vệt hồng hoa lệ.
Hai người đối diện một giây liền rời đi, Hạ Duẫn càng nghĩ càng giận.
Trông như ma cà rồng, toàn nghiêm mặt, đẹp trai cái rắm.
Thế mà cái mặt liệt này lại đoạt danh hiệu giáo thảo của cậu, hệ thống còn buộc cậu ôm hắn nữa, Hạ Duẫn sợ ôm xong tay mình không còn mất.
Thượng Vũ Tình liếc trộm hai người, đây là thời khắc lịch sử, hai đại soái ca lại có một ngày có thể đứng chung một chỗ, hình ảnh này có lực công kích quá mạnh, nếu không phải nhỏ đứng quá gần thì nhỏ đã lấy điện thoại ra chụp rồi!
Cảm giác trong nhà ăn có không ít ánh mắt nhìn qua bên đây, nhỏ ngại ngùng nói tiếp, âm thầm kích động quay trở lại.
Không khí có chút ngưng trệ, đã đến lượt Thượng Vũ Tình lấy cơm, nhỏ thấy các món thịt khác đã không còn, chỉ còn lại hai cái đùi gà, nhớ đến nhóm soái ca ở sau, nhỏ không lấy nữa, tâm tình thật tốt để lại cho bọn họ.
A, ngẫm lại thật kích động.
Thượng Vũ Tình lấy xong cơm đắc ý rời đi, Hạ Duẫn cũng phát hiện món thịt chỉ còn lại hai cái đùi gà.
Mà phía sau cũng chỉ còn lại một mình Giang Chấp.
Cậu nhanh chóng quyết định, sảng khoái lấy hai cái đùi gà bỏ vào mâm của mình, trước khi đi còn không quên khiêu khích nhìn Giang Chấp.
Thật hả giận.
Khiêu khích! Đây tuyệt đối là khiêu khích!
Bọn họ lần này sẽ đánh nhau đi!
Quần chúng ăn dưa trong nhà ăn dồn dập quay qua bên này, Hạ Duẫn xoay người muốn đi theo đầu khỉ, cái đĩa trong mâm đột nhiên bị người gõ xuống.
Một cái đùi gà trong đĩa xoay tròn, vững vàng tiến vào mâm của Giang Chấp.
Hạ Duẫn trợn mắt há mồm quay đầu lại, Giang Chấp bưng mâm lễ phép gật đầu với cậu, nói câu đầu tiên từ lúc hai ngươi biết nhau đến.
"Cảm ơn."
Hạ Duẫn khóe miệng co giật, thấy mọi người chung quanh đều nhìn bên này, cậu cắn răng xoay người rời đi.
Tìm một chỗ ngồi xuống, đầu khỉ cũng bưng đồ ăn lại đây.
Đầu khỉ tên là Chu Tán, bởi vì rất gầy nhưng lại giỏi thể thao nên tất cả mọi người gọi gã là đầu khỉ.
"Này Hạ Duẫn, sao hôm nay cậu lại đột nhiên đối đầu với Giang Chấp."
Mặc dù quan hệ hai người không tốt, nhưng hai người họ trải qua hai năm bình yên vô sự, ngược lại hôm nay Hạ Duẫn rất kỳ quái!
Hạ Duẫn lấy đũa đâm mạnh vào đùi gà, "Tôi muốn đánh hắn."
Đầu khỉ kinh ngạc nhìn cậu, "Nếu hắn thật sự chọc giận cậu thì chúng ta khẳng định sẽ giúp cậu."
"Có điều nói một cách thô tục, không phải là tôi sợ, đánh người khác có thể dễ dàng nhưng với cái tên Giang Chấp này không phải là người bình thường, lần trước đám người Trương Gia Thọ đánh hội đồng cũng không đánh nổi hắn."
"Nếu cậu thật sự muốn đánh thì chúng ta phải lập kế hoạch trước, tùy tiện ra tay dễ thất bại tập thể.".