- Hả? Một nhiệm vụ ăn trộm cực lớn? Là sao?
Thẩm Phong đề cao cảnh giác, đột nhiên lại có "nhiệm vụ lớn", sau nhiều lần bị hố thì hắn đã mất lòng tin với cái hệ thống này quá rồi.
"Nhiệm vụ lớn", ba chữ này đại biểu cho đại sự a.
Tiểu Bí vội vàng giải thích:
- Hệ thống kiểm tra đưa ra bảy đối tượng nhưng chỉ làm cùng một nhiệm vụ, hoàn thành xong cả bảy nhiệm vụ nên được cộng dồn, gọi là "Thất tinh liên châu", kích phát một nhiệm vụ lớn.
"Thất tinh liên châu!"
Trong hàng ngàn người, lại xuất hiện ngẫu nhiên bảy cá nhân là đối tượng của nhiệm vụ, cũng có lý đó, nhưng "Thất tinh liên châu", nghe câu này hơi gượng ép thì phải, Thẩm Phong cảm thấy có điều mờ ám ở đây mà không thể giải thích được.
Với cái mũi thính hơn chó nghiệp vụ và kinh nghiệm bị hố nhiều lần, hắn đánh hơi được mùi "cạm bẫy" trong này, lại hỏi:
- Nếu cả bảy người đều có điều kiện ăn trộm giống nhau, thế không phải chỉ cần làm nhiệm vụ trên một người, thì sẽ hoàn thành được cả bảy hay sao?
- Không, theo lý mà nói, ngài chỉ cần hoàn thành điều kiên trên một người, không cần phải bảy người.
Tiểu bí nói tiếp:
- Nhưng vì "Thất tinh liên châu", nên điều kiện ăn trộm được nâng lên thành một nhiệm vụ lớn, chỉ cần làm được nhiệm vụ lớn này thì ngài sẽ xong, không cần phải tìm cả bảy người a.
Thẩm Phong rõ ràng, lúc trước chỉ ra tay trên một đối tượng, nay điều kiện đó chuyển thành một nhiệm vụ lớn.
Tất nhiên, "Nhiệm vụ" thì khó nhai hơn rồi.
Thẩm Phong vội hỏi:
- Nội dung của nhiệm vụ là gì?
Tiểu Bí trả lời:
- Nhiệm vụ lớn là trong cuộc so tài đoán tạo của Đoàn gia, phải đoán tạo được bảy "Khí vật" có phẩm chất truyền kì.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, nhưng sau khi nghe xong, Thẩm Phong vẫn thấy choáng váng.
"Bà nội nó, thật ác độc."
Ở Linh Năng đại lục, vũ khí, phòng cụ, đồ trang sức hay các loại hỗ trợ khác được gọi chung là "Khí vật", được chia thành bảy đại cấp bậc ---- sơ cấp, trung cấp, cao cấp, truyền kì, sử thi, truyền thuyết, thần khí.
Phẩm chất khí vật tăng lên một cấp, thì giá trị được tăng lên gấp mấy chục lần, Chu Lập Huy và Vu Hoành đoán tạo được "Thanh Đồng thuẫn", là khí vật trung cấp, chỉ có giá trị mấy trăm lượng, nhưng nếu đoán tạo được khí vật phẩm chất truyền kì, có thể bán với giá lên đến cả mấy ngàn lượng.
Phẩm chất càng cao, đoán tạo càng khó, Chu Lập Huy đập nồi dìm thuyền mới đoán tạo được Thanh Đồng thuẫn trung cấp, muốn đoán tạo được Thanh đồng thuẫn phẩm chất truyền kì cần rất nhiều thời gian nhưng không chắc có thể hoàn thành.Không trải qua nhiều lần thất bại, lãng phí nhiều tài liệu thì không thể thành công được.
Mà đằng này, nhiệm vụ là "Trước khi tranh tài kết thúc, phải tạo ra bảy món khí vật truyền kì", Thẩm Phong dùng đầu gối nghĩ cũng biết, nhiệm vụ này không thể hoàn thành.
Hắn chưa từng đoán tạo thứ gì, giờ kêu làm một phát bảy cái, coi như bảy cái sơ cấp, hắn cũng không xuất ra được.
-Hả?
Trong lúc đang suy tư, bỗng nhiên trong đầu Thẩm Phong tràn vào vô số tin tức, nhìn thấy vô số hình ảnh.
Giống như hắn đã trở thành chuyên gia đoán tạo, chỉ cần suy nghĩ về khí vật phẩm chất truyền kì liền có một luồng tin tức tất tần tật về phương pháp đoán tạo cũng như là vật liệu của khí vật đó.
Hắn nhịn không được hít một hơi khí lạnh, thân thể run lên.
Những kĩ xảo cùng phương thức đoán tạo này rất chân thực, rất thân thiết, giống như việc chém gió, ăn cơm, đi ngủ vậy, trở thành bản năng của thân thể, không cần suy tính, chỉ cần nghĩ đến là biết được phương pháp đoán tạo cũng như nguyên vật liệu, tựa như phương pháp đoán tạo thanh đồng thuẫn truyền kì.
Như đã thiên chuy bách luyện, kinh nguyệt à kinh nghiệm đầy mình!
Đây là kinh nghiệm đoán tạo của lão nhân quét sân a, điều này làm cho Thẩm Phong mừng như điên, khí vật Truyền kì dễ như trở bàn tay à!
Đối với lão nhân kia, đoán tạo ba cái đồ quỷ này, như ăn cơm, uống nước vậy, há miệng là xongchuyện!
- Cao nhân a!
Thẩm Phong kích động không thôi, thiếu chút nữa bị khối kiến thức to lớn kia nhồi nhét nổ đầu, hắn giờ đã tin lão nhân chính là thế ngoại cao nhân.
- Kim Dung chém gió chơi mà cũng chuẩn ghê, trên đời này thật sự có Vô Danh Thần tăng làm nghề quét sân nha!
Ngày càng có nhiều kiến thức tràn vào đầu mình, cùng ý thức hắn hòa vào nhau, quán thông hết thảy, Thẩm Phong càng ngày càng khiếp sợlão nhân này sâu không lường được.
Nhảy ra đáy giếng, mới biết mình nhỏ bé!
Thẩm Phong tiến vào thế giới đoán tạo, hắn nhìn thấy đỉnh cao của nó, đồng thời cũng nhìn thấy phía sau mình là một đám đông kinh người.
Hắn đang đứng trên sườn núi của kiến thức đoán tạo, ngửa mặt lên thì không bằng ai, nhưng cúi xuống nhìn thì thấy có khối thằng không bằng mình.
Loại cảm giác này, cũng không quá tệ a!
- Chỉ cần có đủ tài liệu, chế ra bảy món truyền kì là chuyện nhỏ!
Thẩm Phong tự tin nói.
Tự sướng xong, hắn lại phát hiện vấn đề.
Tài liệu kiếm ở đâu đây?
Dụng cụ đoán tạo đào đâu ra?
Nghĩ đến thôi là nhức đầu a!!
Huống chi thời gian có hạn, thực lực giữa Đoàn gia và Tinh Không học viện chênh lệch quá lớn, thời gian tranh tài chắc không quá nửa tiếng, hắn có ngạo mạn đi nữa cũng biết trong thời gian đó mình không thể làm một phát bảy món khí vật truyền kì!
Cho dù là Đoàn Tiểu Bạch cũng không làm được.
Thất vọng rồi lại hy vọng, xong lại thất vọng!
Dù đã có thực lực cũng không thể hoàn thành, nhiệm vụ lớn đúng là không dễ nuốt tý nào!
- Kí chủ, theo kiểm tra, Đoàn Tiểu Bạch nằm trong nhóm Thất tinh đó! Nếu hoàn thành nhiệm vụ lớn này, có thể được sử dụng thuật ăn trộm với hắn.
Tiểu bí đột nhiên nói.
Thẩm Phong dở khóc dở cười.
- Ngươi nắm bắt tâm lý ta ghê vậy, đang lúc ta muốn từ bỏ thì lại cám dỗ ta thế này! Ta yếu đuối lắm, không chịu nổi cám dỗ đâu, đừng dụ ta nữa!!
Tiểu Bí 'a' một tiếng, tiếp tục nói:
- Tiểu Bí nào có câu dẫn ngài... À đúng rồi, căn cứ theo hệ thống, trong Thất Tinh Liên Châu, có hai cá nhân là đối tượng cao cấp và ba người là đối tượng trung cấp!!
"..."
Thẩm Phong vẫn thường thắc mắc, vì sao người ta gọi phụ nữ là "Sư tử hà đông" nhưng thằng nào thằng nấy đều muốn cưới vợ, tại sao biết trên núi có hổ, lại vẫn cứ leo?
Hắn tự biên tự diễn rồi cũng có câu trả lời cho riêng mình, không vào hang cọp, sao bắt được cọp con a!
- Vì tương lai con cháu sau này, liều mạng thôi!
Thẩm Phong cuối cùng cũng không cưỡng lại cám dỗ, nhiệm vụ bất khả thi ư, ta sẽ tìm cách biến nó thành nhiệm vụ khả thi!
Tiểu Bí: "???"
..
...
Hạng mục thứ hai do chính Đoàn Tiểu Bạch ấn nút chọn, hắn không thèm nhìn màn hình đang quay vòng các hạng so tài, rất tùy ý kêu "Dừng" một tiếng, không thèm quan tâm mình đã chọn hạng mục gì.
Cuộc so tài thứ hai:Nhẫn trữ vật.
Quy tắc: Song phương có tài nguyên như nhau, trong trong thời gian quy định, khí vật người nào có phẩm chất cao hơn thì thắng.
Vòng thứ nhất Đoàn gia đã chiến thắng vì thế Chu Lập Huy vẫn tiếp tục đối chiến vòng này, hắn nhìn hạng mục, trong lòng vui mừng, chế đồ trang sức, ca đứng nhất không ai dám tranh phong, he he!
Ngược lại, bên Tinh Không học viện chỉ biết một chút về đoán tạo trang sức, còn Chu Lập Huy thì quá nổi trội trong chuyện này, đây đúng là một màn phân tranh không cần thi đấu mà.
Ngay lúc này, Tề lão bỗng nhiên hỏi:
- Trong các ngươi ai sẽ ứng chiến vòng này?
Vu Hoành và Kỳ Thiên Hoa không hẹn mà cùng đem ánh mắt nhiền về phía Từ Gia Ngôn.
Từ Gia Ngôn nhắm mắt, khẽ gật đầu.
'Sưu!'
Trong nháy mắt, Triệu Tiểu Hi cùng thiếu nữ tóc đen đồng thời đứng lên.
Thẩm Phong đề cao cảnh giác, đột nhiên lại có "nhiệm vụ lớn", sau nhiều lần bị hố thì hắn đã mất lòng tin với cái hệ thống này quá rồi.
"Nhiệm vụ lớn", ba chữ này đại biểu cho đại sự a.
Tiểu Bí vội vàng giải thích:
- Hệ thống kiểm tra đưa ra bảy đối tượng nhưng chỉ làm cùng một nhiệm vụ, hoàn thành xong cả bảy nhiệm vụ nên được cộng dồn, gọi là "Thất tinh liên châu", kích phát một nhiệm vụ lớn.
"Thất tinh liên châu!"
Trong hàng ngàn người, lại xuất hiện ngẫu nhiên bảy cá nhân là đối tượng của nhiệm vụ, cũng có lý đó, nhưng "Thất tinh liên châu", nghe câu này hơi gượng ép thì phải, Thẩm Phong cảm thấy có điều mờ ám ở đây mà không thể giải thích được.
Với cái mũi thính hơn chó nghiệp vụ và kinh nghiệm bị hố nhiều lần, hắn đánh hơi được mùi "cạm bẫy" trong này, lại hỏi:
- Nếu cả bảy người đều có điều kiện ăn trộm giống nhau, thế không phải chỉ cần làm nhiệm vụ trên một người, thì sẽ hoàn thành được cả bảy hay sao?
- Không, theo lý mà nói, ngài chỉ cần hoàn thành điều kiên trên một người, không cần phải bảy người.
Tiểu bí nói tiếp:
- Nhưng vì "Thất tinh liên châu", nên điều kiện ăn trộm được nâng lên thành một nhiệm vụ lớn, chỉ cần làm được nhiệm vụ lớn này thì ngài sẽ xong, không cần phải tìm cả bảy người a.
Thẩm Phong rõ ràng, lúc trước chỉ ra tay trên một đối tượng, nay điều kiện đó chuyển thành một nhiệm vụ lớn.
Tất nhiên, "Nhiệm vụ" thì khó nhai hơn rồi.
Thẩm Phong vội hỏi:
- Nội dung của nhiệm vụ là gì?
Tiểu Bí trả lời:
- Nhiệm vụ lớn là trong cuộc so tài đoán tạo của Đoàn gia, phải đoán tạo được bảy "Khí vật" có phẩm chất truyền kì.
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, nhưng sau khi nghe xong, Thẩm Phong vẫn thấy choáng váng.
"Bà nội nó, thật ác độc."
Ở Linh Năng đại lục, vũ khí, phòng cụ, đồ trang sức hay các loại hỗ trợ khác được gọi chung là "Khí vật", được chia thành bảy đại cấp bậc ---- sơ cấp, trung cấp, cao cấp, truyền kì, sử thi, truyền thuyết, thần khí.
Phẩm chất khí vật tăng lên một cấp, thì giá trị được tăng lên gấp mấy chục lần, Chu Lập Huy và Vu Hoành đoán tạo được "Thanh Đồng thuẫn", là khí vật trung cấp, chỉ có giá trị mấy trăm lượng, nhưng nếu đoán tạo được khí vật phẩm chất truyền kì, có thể bán với giá lên đến cả mấy ngàn lượng.
Phẩm chất càng cao, đoán tạo càng khó, Chu Lập Huy đập nồi dìm thuyền mới đoán tạo được Thanh Đồng thuẫn trung cấp, muốn đoán tạo được Thanh đồng thuẫn phẩm chất truyền kì cần rất nhiều thời gian nhưng không chắc có thể hoàn thành.Không trải qua nhiều lần thất bại, lãng phí nhiều tài liệu thì không thể thành công được.
Mà đằng này, nhiệm vụ là "Trước khi tranh tài kết thúc, phải tạo ra bảy món khí vật truyền kì", Thẩm Phong dùng đầu gối nghĩ cũng biết, nhiệm vụ này không thể hoàn thành.
Hắn chưa từng đoán tạo thứ gì, giờ kêu làm một phát bảy cái, coi như bảy cái sơ cấp, hắn cũng không xuất ra được.
-Hả?
Trong lúc đang suy tư, bỗng nhiên trong đầu Thẩm Phong tràn vào vô số tin tức, nhìn thấy vô số hình ảnh.
Giống như hắn đã trở thành chuyên gia đoán tạo, chỉ cần suy nghĩ về khí vật phẩm chất truyền kì liền có một luồng tin tức tất tần tật về phương pháp đoán tạo cũng như là vật liệu của khí vật đó.
Hắn nhịn không được hít một hơi khí lạnh, thân thể run lên.
Những kĩ xảo cùng phương thức đoán tạo này rất chân thực, rất thân thiết, giống như việc chém gió, ăn cơm, đi ngủ vậy, trở thành bản năng của thân thể, không cần suy tính, chỉ cần nghĩ đến là biết được phương pháp đoán tạo cũng như nguyên vật liệu, tựa như phương pháp đoán tạo thanh đồng thuẫn truyền kì.
Như đã thiên chuy bách luyện, kinh nguyệt à kinh nghiệm đầy mình!
Đây là kinh nghiệm đoán tạo của lão nhân quét sân a, điều này làm cho Thẩm Phong mừng như điên, khí vật Truyền kì dễ như trở bàn tay à!
Đối với lão nhân kia, đoán tạo ba cái đồ quỷ này, như ăn cơm, uống nước vậy, há miệng là xongchuyện!
- Cao nhân a!
Thẩm Phong kích động không thôi, thiếu chút nữa bị khối kiến thức to lớn kia nhồi nhét nổ đầu, hắn giờ đã tin lão nhân chính là thế ngoại cao nhân.
- Kim Dung chém gió chơi mà cũng chuẩn ghê, trên đời này thật sự có Vô Danh Thần tăng làm nghề quét sân nha!
Ngày càng có nhiều kiến thức tràn vào đầu mình, cùng ý thức hắn hòa vào nhau, quán thông hết thảy, Thẩm Phong càng ngày càng khiếp sợlão nhân này sâu không lường được.
Nhảy ra đáy giếng, mới biết mình nhỏ bé!
Thẩm Phong tiến vào thế giới đoán tạo, hắn nhìn thấy đỉnh cao của nó, đồng thời cũng nhìn thấy phía sau mình là một đám đông kinh người.
Hắn đang đứng trên sườn núi của kiến thức đoán tạo, ngửa mặt lên thì không bằng ai, nhưng cúi xuống nhìn thì thấy có khối thằng không bằng mình.
Loại cảm giác này, cũng không quá tệ a!
- Chỉ cần có đủ tài liệu, chế ra bảy món truyền kì là chuyện nhỏ!
Thẩm Phong tự tin nói.
Tự sướng xong, hắn lại phát hiện vấn đề.
Tài liệu kiếm ở đâu đây?
Dụng cụ đoán tạo đào đâu ra?
Nghĩ đến thôi là nhức đầu a!!
Huống chi thời gian có hạn, thực lực giữa Đoàn gia và Tinh Không học viện chênh lệch quá lớn, thời gian tranh tài chắc không quá nửa tiếng, hắn có ngạo mạn đi nữa cũng biết trong thời gian đó mình không thể làm một phát bảy món khí vật truyền kì!
Cho dù là Đoàn Tiểu Bạch cũng không làm được.
Thất vọng rồi lại hy vọng, xong lại thất vọng!
Dù đã có thực lực cũng không thể hoàn thành, nhiệm vụ lớn đúng là không dễ nuốt tý nào!
- Kí chủ, theo kiểm tra, Đoàn Tiểu Bạch nằm trong nhóm Thất tinh đó! Nếu hoàn thành nhiệm vụ lớn này, có thể được sử dụng thuật ăn trộm với hắn.
Tiểu bí đột nhiên nói.
Thẩm Phong dở khóc dở cười.
- Ngươi nắm bắt tâm lý ta ghê vậy, đang lúc ta muốn từ bỏ thì lại cám dỗ ta thế này! Ta yếu đuối lắm, không chịu nổi cám dỗ đâu, đừng dụ ta nữa!!
Tiểu Bí 'a' một tiếng, tiếp tục nói:
- Tiểu Bí nào có câu dẫn ngài... À đúng rồi, căn cứ theo hệ thống, trong Thất Tinh Liên Châu, có hai cá nhân là đối tượng cao cấp và ba người là đối tượng trung cấp!!
"..."
Thẩm Phong vẫn thường thắc mắc, vì sao người ta gọi phụ nữ là "Sư tử hà đông" nhưng thằng nào thằng nấy đều muốn cưới vợ, tại sao biết trên núi có hổ, lại vẫn cứ leo?
Hắn tự biên tự diễn rồi cũng có câu trả lời cho riêng mình, không vào hang cọp, sao bắt được cọp con a!
- Vì tương lai con cháu sau này, liều mạng thôi!
Thẩm Phong cuối cùng cũng không cưỡng lại cám dỗ, nhiệm vụ bất khả thi ư, ta sẽ tìm cách biến nó thành nhiệm vụ khả thi!
Tiểu Bí: "???"
..
...
Hạng mục thứ hai do chính Đoàn Tiểu Bạch ấn nút chọn, hắn không thèm nhìn màn hình đang quay vòng các hạng so tài, rất tùy ý kêu "Dừng" một tiếng, không thèm quan tâm mình đã chọn hạng mục gì.
Cuộc so tài thứ hai:Nhẫn trữ vật.
Quy tắc: Song phương có tài nguyên như nhau, trong trong thời gian quy định, khí vật người nào có phẩm chất cao hơn thì thắng.
Vòng thứ nhất Đoàn gia đã chiến thắng vì thế Chu Lập Huy vẫn tiếp tục đối chiến vòng này, hắn nhìn hạng mục, trong lòng vui mừng, chế đồ trang sức, ca đứng nhất không ai dám tranh phong, he he!
Ngược lại, bên Tinh Không học viện chỉ biết một chút về đoán tạo trang sức, còn Chu Lập Huy thì quá nổi trội trong chuyện này, đây đúng là một màn phân tranh không cần thi đấu mà.
Ngay lúc này, Tề lão bỗng nhiên hỏi:
- Trong các ngươi ai sẽ ứng chiến vòng này?
Vu Hoành và Kỳ Thiên Hoa không hẹn mà cùng đem ánh mắt nhiền về phía Từ Gia Ngôn.
Từ Gia Ngôn nhắm mắt, khẽ gật đầu.
'Sưu!'
Trong nháy mắt, Triệu Tiểu Hi cùng thiếu nữ tóc đen đồng thời đứng lên.