Hôm nay nhà tôi trở nên sáng hơn ngày thường vì có ông bà ngoại về chơi.Thế nên lúc nào tôi cũng phải ôm khư khư cái chổi.Ông bà ngoại nghiêm khắc lắm,bẩn một chỗ nhỏ thôi cũng phải dọn đi ngay.Mệt hết chỗ,tưởng thoát kiếp osin rồi chứ.Có chuyện gì xảy ra để tôi đỡ phải dọn nhà đi.Đang cầu trời cầu phật thì tôi nghe tiếng mẹ gọi,liền chạy đi xem thế nào.
“Tú,con dẫn anh đi gặp bạn nhé!!”
“Ở đâu ạ…”
“Cứ đi đi anh ấy có địa chỉ mà,chỉ là không biết đường đi ngõ lối thế nào thôi.”
Tôi gật đầu.Cảm ơn ông trời rất nhiều ;;v;;…Ông bà tôi về chơi cũng đem theo anh họ tôi.Anh ấy bằng tuổi tôi nhưng tôi phải gọi bằng anh có thấy bực mình không chứ.Sao mẹ lại là con út.Why?Why?Tôi lấy chiếc xe đạp của mình ra và dĩ nhiên,anh ấy phải chở tôi.Anh ta nói địa chỉ cho tôi và tôi ngồi sau thì cứ rẽ phải rồi trái.Địa điểm anh ta đưa…là công viên mà.
“Sao lại là công viên…??”
“Hừm..có lẽ anh nhớ nhầm.Ngõ 12A,đường Lý Nam Đế chăng..”
Tôi cầm tay anh ta vặn ngược ra đằng sau và chân thì đạp lên lưng anh ta.
“Đưa ngay cái địa chỉ thật cho tôi!!”
“Thật mà,địa chỉ này thật mà….”
Tôi lên xe và lại chỉ đường cho anh ta.Chỗ này thì đúng là khu dân cư thật rồi nhưng nhiều nhà quá.
“Biển số nhà bao nhiêu?”
“5540..”
“Làm quái gì có!!”
Tôi lại vật anh ta ra như lúc ở công viên.Thật bực mình quá,anh ta đang định trêu tức tôi hả.Nghỉ hè là chỉ
muốn ở nhà thôi không có muốn lảng vảng đâu hết.Nắng gần chết.
“Đưa ngay cái địa chỉ thật đây!!Không tôi cắt ch*** ấy Ò^Ó”
“Đây…đây..”
Anh ta đưa một mẩu giấy ghi rõ ràng địa chỉ nhà.Nhà này cũng gần gần nhà tôi ấy mà bắt tôi ra đến tận cái chỗ này.Tên đáng ghét…
“Sao không đưa luôn lúc trước đi!!”
“Tại anh muốn hẹn hò với em một chút…”
“Xàm!!”
Tôi đạp cho anh ta một cái.Mà công nhận anh ta giỏi thật đấy,từ quê ra đây mà cũng biết mấy cái ngõ và đường ở Hà Nội để mà chém.Thế mà còn kéo tôi qua chỗ này,qua chỗ nọ…
“Thật mà.Tại chúng ta không có duyên nên phải làm anh em họ của nhau nên anh đã @#$%^&*(“
“Trời ơi,sến súa vừa thôi!!”
Tôi cầm cổ áo anh ta lắc lên lắc xuống.Anh ta gật gật đầu xin lỗi.
“Thế cái nhà này có thật không?”
“Thật!!”
“Là giả nữa là tôi xẻo ch*** anh nhá!!”
“Ừ..ừ..”
Vậy là anh ta phải chở tôi về đến gần địa điểm xuất phát.Tôi chỉ đường mà thấy cái ngõ nó quen quen,rồi càng quen hơn nữa khi thấy căn nhà.Nhà của Nguyên Ô_Ô…Anh ta,anh ta có quan hệ gì với Nguyên không biết.
“Sao anh quen nhà này?”
“Nhà đứa bạn hồi cấp II của anh mà!!”
“Gì?Nguyên là bạn cấp II của anh á?”
“Ừm..em biết bà Thảo đấy à?”
Nguyên,dám rủ đứa bạn thân về nhà chơi.Đã thế còn là con trai nữa.Tên Thiện Ân kia mà nhìn thấy thì lại rắc rối lắm cho coi.Thật là…Tôi ấn liên tiếp vào cái chuông cửa,giọng của Nguyên vang lên từ cái hộp chuông.
“Ai vậy?”
“Tú đây!!Cả cái tên bạn-học-hồi-cấp-II của Nguyên nữa!!”
“Ah,đến rồi đó hả?”
Nguyên mở toang cánh cổng ra và định ôm lấy anh họ tôi thì bị tôi chặn lại.Đời nào tôi cho ôm.Chỉ là tôi không muốn hắn nhìn thấy rồi lại phá hủy cái cuộc sống ổn định của tôi thôi.Hắn trẻ con chết.Và,tôi cũng sẽ cảm thấy ghen mất.Nguyên mời chúng tôi vào nhà.Khi kể về việc tôi là em họ của anh ấy thì Nguyên cũng giật mình.Nhưng mà trùng hợp thật đấy nhỉ : tôi là em họ của bạn hồi cấp hai của Nguyên,Nguyên lại là bạn thân của tôi :))).Hôm nay ba mẹ Nguyên đi vắng hết rồi…_^_ Nguyên liều thật đấy.
“Sao mà ông Nam đến muộn vậy?”
“Tại quên địa chỉ,hì hì!!”
“Cười con khỉ,anh ta dẫn Tú đi gần hết cái Hà Nội này rồi đấy!! >^v
Hôm nay nhà tôi trở nên sáng hơn ngày thường vì có ông bà ngoại về chơi.Thế nên lúc nào tôi cũng phải ôm khư khư cái chổi.Ông bà ngoại nghiêm khắc lắm,bẩn một chỗ nhỏ thôi cũng phải dọn đi ngay.Mệt hết chỗ,tưởng thoát kiếp osin rồi chứ.Có chuyện gì xảy ra để tôi đỡ phải dọn nhà đi.Đang cầu trời cầu phật thì tôi nghe tiếng mẹ gọi,liền chạy đi xem thế nào.
“Tú,con dẫn anh đi gặp bạn nhé!!”
“Ở đâu ạ…”
“Cứ đi đi anh ấy có địa chỉ mà,chỉ là không biết đường đi ngõ lối thế nào thôi.”
Tôi gật đầu.Cảm ơn ông trời rất nhiều ;;v;;…Ông bà tôi về chơi cũng đem theo anh họ tôi.Anh ấy bằng tuổi tôi nhưng tôi phải gọi bằng anh có thấy bực mình không chứ.Sao mẹ lại là con út.Why?Why?Tôi lấy chiếc xe đạp của mình ra và dĩ nhiên,anh ấy phải chở tôi.Anh ta nói địa chỉ cho tôi và tôi ngồi sau thì cứ rẽ phải rồi trái.Địa điểm anh ta đưa…là công viên mà.
“Sao lại là công viên…??”
“Hừm..có lẽ anh nhớ nhầm.Ngõ A,đường Lý Nam Đế chăng..”
Tôi cầm tay anh ta vặn ngược ra đằng sau và chân thì đạp lên lưng anh ta.
“Đưa ngay cái địa chỉ thật cho tôi!!”
“Thật mà,địa chỉ này thật mà….”
Tôi lên xe và lại chỉ đường cho anh ta.Chỗ này thì đúng là khu dân cư thật rồi nhưng nhiều nhà quá.
“Biển số nhà bao nhiêu?”
“..”
“Làm quái gì có!!”
Tôi lại vật anh ta ra như lúc ở công viên.Thật bực mình quá,anh ta đang định trêu tức tôi hả.Nghỉ hè là chỉ
muốn ở nhà thôi không có muốn lảng vảng đâu hết.Nắng gần chết.
“Đưa ngay cái địa chỉ thật đây!!Không tôi cắt ch ấy Ò^Ó”
“Đây…đây..”
Anh ta đưa một mẩu giấy ghi rõ ràng địa chỉ nhà.Nhà này cũng gần gần nhà tôi ấy mà bắt tôi ra đến tận cái chỗ này.Tên đáng ghét…
“Sao không đưa luôn lúc trước đi!!”
“Tại anh muốn hẹn hò với em một chút…”
“Xàm!!”
Tôi đạp cho anh ta một cái.Mà công nhận anh ta giỏi thật đấy,từ quê ra đây mà cũng biết mấy cái ngõ và đường ở Hà Nội để mà chém.Thế mà còn kéo tôi qua chỗ này,qua chỗ nọ…
“Thật mà.Tại chúng ta không có duyên nên phải làm anh em họ của nhau nên anh đã @$%^&(“
“Trời ơi,sến súa vừa thôi!!”
Tôi cầm cổ áo anh ta lắc lên lắc xuống.Anh ta gật gật đầu xin lỗi.
“Thế cái nhà này có thật không?”
“Thật!!”
“Là giả nữa là tôi xẻo ch anh nhá!!”
“Ừ..ừ..”
Vậy là anh ta phải chở tôi về đến gần địa điểm xuất phát.Tôi chỉ đường mà thấy cái ngõ nó quen quen,rồi càng quen hơn nữa khi thấy căn nhà.Nhà của Nguyên Ô_Ô…Anh ta,anh ta có quan hệ gì với Nguyên không biết.
“Sao anh quen nhà này?”
“Nhà đứa bạn hồi cấp II của anh mà!!”
“Gì?Nguyên là bạn cấp II của anh á?”
“Ừm..em biết bà Thảo đấy à?”
Nguyên,dám rủ đứa bạn thân về nhà chơi.Đã thế còn là con trai nữa.Tên Thiện Ân kia mà nhìn thấy thì lại rắc rối lắm cho coi.Thật là…Tôi ấn liên tiếp vào cái chuông cửa,giọng của Nguyên vang lên từ cái hộp chuông.
“Ai vậy?”
“Tú đây!!Cả cái tên bạn-học-hồi-cấp-II của Nguyên nữa!!”
“Ah,đến rồi đó hả?”
Nguyên mở toang cánh cổng ra và định ôm lấy anh họ tôi thì bị tôi chặn lại.Đời nào tôi cho ôm.Chỉ là tôi không muốn hắn nhìn thấy rồi lại phá hủy cái cuộc sống ổn định của tôi thôi.Hắn trẻ con chết.Và,tôi cũng sẽ cảm thấy ghen mất.Nguyên mời chúng tôi vào nhà.Khi kể về việc tôi là em họ của anh ấy thì Nguyên cũng giật mình.Nhưng mà trùng hợp thật đấy nhỉ : tôi là em họ của bạn hồi cấp hai của Nguyên,Nguyên lại là bạn thân của tôi :))).Hôm nay ba mẹ Nguyên đi vắng hết rồi…_^_ Nguyên liều thật đấy.
“Sao mà ông Nam đến muộn vậy?”
“Tại quên địa chỉ,hì hì!!”
“Cười con khỉ,anh ta dẫn Tú đi gần hết cái Hà Nội này rồi đấy!! >^v