Thượng Hảo Giai và Tăng Nhã Nhu ngồi ở trong quán cà phê, cô ăn nửa cái bánh ngọt,sau đó chăm chú nhìn Tăng Nhã Nhu. Cô quyết định nói cho Tăng Nhã Nhu biết rốt cuộc đêm hôm đó ở trong nhà vệ sinh, cô và Tiêu Minh Tuấn xảy ra chuyện gì.
Thượng Hảo Giai quyết định nói với Tăng Nhã Nhu, bởi vì cô muốn đánh cuộc một lần, mạo hiểm đánh cuộc một lần, cô hạ tiền cược, cô cược tình bạn của họ. Thật ra, Thượng Hảo Giai luôn cho rằng ba người Tiêu Minh Tuấn, Vương Đào, Tăng Nhã Nhu có kế hoạch gì đó, cũng biết Tăng Nhã Nhu chưa từng nói với cô một bí mật, cô ấy (Tăng Nhã Nhu) thích Tiêu Minh Tuấn
Thượng Hảo Giai không phải là một cô gái ngốc nghếch, cô có suy nghĩ của cô, cô cũng có chủ ý của cô. Chẳng qua, cô không muốn đi suy nghĩ nhiều như vậy, cô không thích hợp với việc bỏ nhiều công sức để suy xét, làm như vậy sẽ khiến cho đầu óc cô rối loạn, khó chịu, thậm chí rối rắm. Thượng Hảo Giai cảm giác cô không phải là người hiền lành, bởi vì cô biết giả bộ, đến bây giờ Tiêu Minh Tuấn cũng không biết suy nghĩ và bộ dạng thật sự của cô.
Thượng Hảo Giai mặc dù bá đạo, hấp tấp, thậm chí tùy hứng, còn làm cho người ta hơi chán ghét. Nhưng thật ra, Thượng Hảo Giai cố ý,bởi vì cô muốn Tiêu Minh Tuấn quan tâm cô, chú ý tới cô, như vậy tâm trạng cô sẽ cực kì tốt, cô sẽ cực kì vui mừng, cởi quần áo, sau đó trần truồng. . .
Cô thích Tiêu Minh Tuấn luôn yên lặng đi theo phía sau, vì cô dọn dẹp cục diện hỗn loạn, sau đó cợt nhả nhìn cô bằng vẻ mặt vui sướng khi có người gặp họa, nhìn cô lo lắng suông, cũng không nói hắn đã vì cô xử lý xong . Đó cảm giác được hắn bảo vệ.
Cô thích hắn buổi tối vào nhà cô, cùng cô đùa giỡn, nói chuyện phiếm, cãi vã, lúc cô đói bụng sẽ nấu cháo cho cô ăn, làm cơm, có lúc cô mua đồ ăn vặt hoặc trái cây, hắn phụ trách lột vỏ, còn giống như phục vụ lão tổ tông , cầm tăm xỉa răng cắm vào trái cây, thận trọng đưa tới bên miệng cô.
Cô thích hắn nhìn thấy cô vì hắn mà đánh nhau, mặc dù cùng cô gào thét, nói cô, mắng cô, nhưng đáy mắt sẽ lộ ra sự yêu thương , sau đó bôi thuốc cho vết thương trên mặt cô. Lúc cô uất ức khóc , hắn sẽ cố ấn vào chỗ cô bị thương, trêu chọc cô, làm cô cười.
Cô thích hắn ở khi cô bị cảm, nửa đêm len lén từ nhà hắn bò sang nhà cô, mớm thuốc cho cô, chăm sóc cô, làm bạn với cô, coi chừng cô một tấc cũng không rời, cho đến khi cô khỏi bệnh, hắn mới sẽ kéo thân thể của hắn về nhà ngủ. Có lúc, cô luôn cố ý bị bệnh nhỏ, sau đó ngạc nhiên kêu lên trước mặt Tiêu Minh Tuấn , âm thanh nồng đạm tình cảm thê thảm, còn có âm lượng hào hùng khí thế, luôn khiến người ta cảm thấy cô giống như không phải bị bệnh, mà giống như cô so bất kỳ một người bình thường nào đều khỏe mạnh hơn. Đã nói nếu như có một ngày âm thanh kia của Thượng Hảo Giai, dù là thầy của Pavarotti* tới, cũng phải quỳ xuống, cung kính gọi Thượng Hảo Giai cô là sư phụ. Khi đó, ca sĩ opera hả? Thượng Hảo Giai nói cho chúng ta biết, đều là mây bay, mây bay, hiểu không? . * Luciano Pavarotti (12/ 10/1935 – 6/ 9/ 2007) là ca sĩ opera giọng nam cao người Italia. Ông sinh tại Modena (Italia) có mẹ là công nhân. Bố ông là Fernando, một người thợ làm bánh rất yêu âm nhạc và truyền cảm hứng này vào cậu con trai nhỏ Luciano. Bản thân ông Fernando Pavarotti cũng là một giọng nam cao nghiệp dư có tài và thường đưa Luciano đi theo để hát trong Corale Rossi của Modena. Tình yêu âm nhạc ngày càng lớn dần lên trong Luciano và đến khi đoạt giải nhất trong cuộc thi tiếng hát quốc tế tổ chức tại Wales, Luciano quyết định chú tâm vào sự nghiệp âm nhạc của mình.
Các bạn có thể sẽ tò mò, tại sao hai người này ở chung một chỗ lâu như vậy, lại không có bất kỳ một người nào thổ lộ? Nếu quả thật nói là chàng có tình, thiếp có ý, vậy không phải đã sớm ở cùng một chỗ sao? Nhưng bây giờ không ở cùng nhau, ngày ngày ở nơi này tốn hao , rốt cuộc là có ý gì hả? Không nên gấp gáp, chuyện này, còn phải bắt đầu lại từ đầu nói, nhưng mà những thứ đó đều là về sau.
Hôm nay, Thượng Hảo Giai và Tăng Nhã Nhu, hai người muốn triệt để nói rõ cái vấn đề này, nói rõ ràng. Thượng Hảo Giai biết, cô chờ không được, cô thật sự không chờ được rồi, bây giờ cô có thể nhìn thấy Tiêu Minh Tuấn mỗi ngày, chỉ hận không được nhào tới ăn hắn. Rõ ràng tên súc sinh kia đem cho mình cái gì rồi, còn làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, ngày ngày ở trước mặt cô lượn lờ không nói, còn ăn mặc đặc biệt hấp dẫn, tên khốn này, thực sự muốn làm cho cô phun máu mũi mà chết hay sao ? Mỗi ngày Thượng Hảo Giai nhìn thấy Tiêu Minh Tuấn,chỉ hận không được cưỡng gian hắn trước ( ta là bé cua đồng ngoan ) sau đó giết( ta là bé cua đồng ngoan ).Tại sao tên khốn kiếp này không đi thi học viện điện ảnh hả?
Mặc dù mấy ngày nay trong lòng Thượng Hảo Giai khó chịu,rất khó nhịn , ví dụ khoa trương một chút, cô luôn có cảm giác mơ hồ là tên súc sinh Tiêu Minh Tuấn này cố ý , không có việc gì thì cho mình đến cái này, đến cái kia, cử chỉ mập mờ, hành động phóng đãng, có lúc còn có sóng mắt lưu động, làm dáng õng ẹo, thật là khiến cho cô khó chịu gần chết, hận không được đi lên ôm lấy Tiêu Minh Tuấn, hung hăng từng miếng từng miếng hôn chết hắn. Còn muốn nói, để cho ngươi quyến rũ lão nương, để cho ngươi quyến rũ lão nương. Nhưng , Thượng Hảo Giai vẫn còn lý trí , tối thiểu cô vẫn là biết rõ cái quy tắc trò chơi này.
Thượng Hảo Giai biết, lúc đó chính cô chủ động muốn cùng bọn họ dính vào sự việc này, cho nên hiện tại không có quyền nói trước thời gian kết thúc, nếu muốn kết thúc trước thời hạn, thì cũng phải đợi trận trò chơi này ngưng hẳn. Tuồng vui này nhất định phải diễn xong , nếu không diễn xong, bất luận người nào tham dự vào cũng không có quyền chấm dứt, biện pháp duy nhất ngay cả có một người kết thúc tuồng vui này trước thời gian, mà tình hình bây giờ, xem ra không có bất kỳ một người nào nguyện ý, cho nên chỉ có cô, đối với Thượng Hảo Giai mà nói, đây không phải là một vấn đề, điểm này cũng không khiến cô khó xử, hơn nữa cô còn cảm thấy vui mừng, cảm thấy cam tâm tình nguyện.
Bởi vì cô thà bị khuất phục đầu hàng, cũng muốn lấy hắn trước thời hạn, đối với hắn cô đã sớm đầu hang. Còn một tháng nữa là đến sinh nhật hai mươi mốt tuổi của cô, cô thích hắn mười sáu năm, cô không thể để cho bất luận kẻ nào có cơ hội lấy hắn được, cô chẳng quản cái gì hết. Nếu cô đã đi tới bước này, kết cục cuối cùng đều như nhau, thì tại sao cô còn phải đợi? Tại sao còn phải đợi? cô không đợi, cô đã suy nghĩ rất nhiều ngày, cô tự nói với mình, nhất định cô không thể đợi được nữa, cô vì hắn, trăm phương ngàn kế nhiều năm như vậy,rốt cuộc sắp có được hắn, hiện tại hắn lại kìm nén lấy không nói, làm sao cô có thể nhịn được?
Mặc dủ mặt ngoài cô không nói, nhưng thật sự trong lòng cô rất thích Tiêu Minh Tuấn. cô không biết thích hắn ở điểm gì, cô chỉ cảm thấy thích hắn, không nhìn thấy hắn sẽ nhớ, hắn không chú ý đến cô, cô sẽ tức giận, cô sẽ thấy mất mát. Tất cả tâm tình của cô bởi vì hắn mà dao động, hắn luôn dễ dàng ảnh hưởng tới cô. Khi còn bé, Thượng Hảo Giai xấu hổ, Thượng Hảo Giai bây giờ, vẫn xấu hổ,tại sao lại như vậy chứ? Cô cũng không biết, chỉ là cô xấu hổ, cô ngượng ngùng, cô không biết nói làm sao với tên khốn kiếp Tiêu Minh Tuấn kia, thật ra thì nguyên nhân chủ yếu là Tiêu Minh Tuấn, Tiêu Minh Tuấn luôn đối với cô lúc nóng lúc lạnh, chợt gần chợt xa, luôn khiến cho cô nhìn không thấu ý nghĩ của hắn. Giống như mấy lần này vậy, Tiêu Minh Tuấn cùng cô làm một số việc mà người yêu mới có thể làm, lại chưa từng giải thích với cô, chỉ là làm bộ như không có gì xảy ra, điều này khiến cho Thượng Hảo Giai rất buồn bực.
Thượng Hảo Giai thở ra một miệng lớn bực tức, cô cần dũng khí để bắt đầu nói cùng Tăng Nhã Nhu, thật ra thì cô cũng không biết nói làm sao, nhưng nhìn Tăng Nhã Nhu trước mắt, lúc này, làm mặt dày cũng muốn nói, hiện tại Tăng Nhã Nhu là người duy nhất có thể làm cho cô nói ra những lời này, cũng là người duy nhất có thể giúp cô.
Thượng Hảo Giai cầm cà phê lên uống một ngụm to, để ly xuống, cô hít một hơi, nhìn chằm chằm vào Tăng Nhã Nhu, vô cùng nghiêm túc nói: “ Nhã nhu, tớ có một chuyện muốn nói với cậu, không đúng, là có nhiều chuyện muốn nói với cậu.”
Tăng Nhã Nhu để chén cà phê xuống, ngẩng đầu lên, cho Thượng Hảo Giai một nụ cười dịu dàng đáp, “ Ừ, tớ biết, cậu nói đi.”
Thượng Hảo Giai mở mắt to nhìn chằm chằm, kinh ngạc hỏi Tăng Nhã Nhu: “ Cậu biết?”
Tăng Nhã Nhu liếc mắt xem thường, không kiên nhẫn gật đầu đáp: “ Tớ biết rõ, cậu nói đi.”
Thượng Hảo Giai vô lực nằm ở trên bàn, nói: “ Được rồi, Nhã Nhu, cậu nói tớ là hạng người gì, hoặc là nói tớ làm chị em của cậu là bộ dáng gì??”
Tăng Nhã Nhu liếc mắt xem thường Thượng Hảo Giai, càng không kiên nhẫn nói: “ Cậu muốn cùng tớ nói chuyện nhảm sao?”
Thượng Hảo Giai gật đầu một cái, tiếp đó đầu và tay cùng nhau đong đưa về phía Tăng Nhã Nhu mà nói: “ Được rồi, không phải vậy, cậu trả lời tớ trước.”
Tăng Nhã Nhu phục cô, nhưng trong lòng cũng biết, nếu hôm nay đều muốn nói, cũng không cần quấy rầy đến ý nghĩ của cô. Thượng Hảo Giai ngườ này là một cô gái lộ ra năng lực cực cao, câu trước vừa nói “ Oa, xe hơi kia được chăm sóc thật kỹ nha.” Vừa quay đầu lại nói câu thứ hai “ Oa, bên kia có một cô bé bán kem hộp rất đáng yêu nha.” Đây chính là sở trường hạng nhất làm người ta vô cùng bội phục của Thượng Hảo Giai. Lúc đám người Tiêu Minh Tuấn giới thiệu sở trường này của Thượng Hảo Giai có nói như thế này: cô gái này có thể nói là “ Người ta nói dòng sông ít nước, cô nói con cóc hôn miệng”.
Tăng Nhã Nhu thở dài, cố làm vẻ nghiêm túc, thật ra thì vừa nhìn cũng rất không nhịn được đáp: “ Cậu là cô gái ngốc, nhưng cậy cũng là một cô gái nhạy bén, cậu biết Tiêu Minh Tuấn, nhìn xem rốt cuộc hắn sẽ đối xử với cậu như thế nào, nhìn cậu sẽ lựa chọn tiếp tục đối với Tiêu Minh Tuấn như thế nào, tỷ như đêm hôm đó.”
Thượng Hảo Giai càng thêm kinh ngạc, vỗ tay lên bàn một cái, lớn tiếng nói với Tăng Nhã Nhu: “ Cậu biết?” Nói xong, phát hiện mọi người trong quán cà phê đều nhìn cô, cô mới thu tay lại ngồi xuống.
Tăng Nhã Nhu trợn mắt nhìn Thượng Hảo Giai, cúi đầu dùng tóc dài che kín gương mặt, trong lòng thầm mắng mất mặt, hai tay che mặt mình, buồn rầu nói với Hảo Giai: “ Tớ không biết nói thế nào đi giúp cậu, làm sao lại có thời cơ tốt như vậy đi đến cho hai người quấy rối?”
Đêm hôm đó bởi vì Tiêu Minh Tuấn rất lo cho Thượng Hảo Giai, cho nên chạy đến phòng vệ sinh đi tìm Thượng Hảo Giai, vừa mới mở cửa liền nhìn thấy Thượng Hảo Giai ngồi ở bồn cầu bên cạnh ngủ thiếp đi.
Trong lòng Tiêu Minh Tuấn cảm thấy ấm áp, đã bao nhiêu năm, bao nhiêu năm không nhìn thấy tiểu nha đầu này ngủ yên tĩnh như vậy, nha đầu này, kể từ khi lớn lên, cũng không biết tại sao, mỗi ngày nhìn thấy anh giống như nhìn thấy kẻ thù, cũng không ôm anh, cũng không thân mật với anh, hóa ra lại luôn rất gần anh.
Lúc nhỏ, mặc dù hai người cãi vã, nhưng chưa bao giờ tức giận, chiến tranh lạnh, dù là lỗi Tiêu Minh Tuấn, Thượng Hảo Giai cũng sẽ hấp ta hấp tấp chạy tới, nói xin lỗi anh, từ nhỏ anh chưa bao giờ cúi thấp đầu nói xin lỗi, bởi vì anh hiểu rõ, cô gái kia nhìn thấy bản thân anh không để ý tới cô, sẽ sợ, sẽ khó chịu, mà cô là người rất ích kỉ, dĩ nhiên, cái ích kỷ này không phải là toàn bộ phương diện, mà chỉ ở một ít phương diện đặc thù, tỷ như cô đối với anh vĩnh viễn là thà bị mất điện, cũng không thể khiến mình không tốt. Mà bây giờ, hai người trưởng thành, hai người không có việc gì rỗi rãnh đấu nhau, đấu miệng, nha đầu này sẽ tức giận không để ý tới anh, chỉ cần anh không đi trêu trọc cô, thì cô sống chết cũng không cúi đầu, quật cường giống như con lừa, không biết tai sao lại có tật xấu này.
Có lúc Tiêu Minh Tuấn cảm thấy, cái nha đầu thối Thượng Hảo Giai này, là thật lòng muống làm cho anh tức chết, cho nên mới nhàn rỗi phân cao thấp cùng anh. Nhưng, có lúc cô thật đáng yêu, tỷ như lúc cô nhìn thấy anh cùng các cô gái khác ở chung một chỗ, cô sẽ giận anh, sẽ ghét anh, không để ý đến anh, khi đó Tiêu Minh Tuấn cảm giác đột nhiên mình bị coi thường, cô càng không để ý tới anh, anh lại càng vui mừng, tốt nhất cô thực sự không để ý tới anh, hiện tại trưởng thành, nghĩ đến không nhịn được bật cười, chính mình lại ngây thơ như vậy, sẽ làm giống như tình tiết trong TV, dùng cô gái khác để cho cô ghen, bây giờ suy nghĩ lại, không nhịn được tự giễu chính mình.
Tiêu Minh Tuấn nhẹ nhàng bước chân đi về phía Thượng Hảo Giai, muốn ôm tiểu nha đầu này trở về phòng, nhưng lại phát hiện, có thể là động tác cùa anh gây tiếng vang đánh thức nha đầu nay, cô đang trợn tròn mắt mê man nhìn anh. Bộ dáng kia vô cùng đáng yêu, lại có chút nghịch ngợm, nha đầu này, mỗi lần say rượu đều chạy tán loạn khắp nơi, hôm nay tình trạng rất tốt, không có chạy, rất an ổn.
Lão đại Tiêu, Thượng Hảo Giai nhà ngươi dùng loại phương thức này an ổn, ngươi vui mừng rồi hả? Ôm bồn cầu an ổn hả?
Thượng Hảo Giai và Tăng Nhã Nhu ngồi ở trong quán cà phê, cô ăn nửa cái bánh ngọt,sau đó chăm chú nhìn Tăng Nhã Nhu. Cô quyết định nói cho Tăng Nhã Nhu biết rốt cuộc đêm hôm đó ở trong nhà vệ sinh, cô và Tiêu Minh Tuấn xảy ra chuyện gì.
Thượng Hảo Giai quyết định nói với Tăng Nhã Nhu, bởi vì cô muốn đánh cuộc một lần, mạo hiểm đánh cuộc một lần, cô hạ tiền cược, cô cược tình bạn của họ. Thật ra, Thượng Hảo Giai luôn cho rằng ba người Tiêu Minh Tuấn, Vương Đào, Tăng Nhã Nhu có kế hoạch gì đó, cũng biết Tăng Nhã Nhu chưa từng nói với cô một bí mật, cô ấy (Tăng Nhã Nhu) thích Tiêu Minh Tuấn
Thượng Hảo Giai không phải là một cô gái ngốc nghếch, cô có suy nghĩ của cô, cô cũng có chủ ý của cô. Chẳng qua, cô không muốn đi suy nghĩ nhiều như vậy, cô không thích hợp với việc bỏ nhiều công sức để suy xét, làm như vậy sẽ khiến cho đầu óc cô rối loạn, khó chịu, thậm chí rối rắm. Thượng Hảo Giai cảm giác cô không phải là người hiền lành, bởi vì cô biết giả bộ, đến bây giờ Tiêu Minh Tuấn cũng không biết suy nghĩ và bộ dạng thật sự của cô.
Thượng Hảo Giai mặc dù bá đạo, hấp tấp, thậm chí tùy hứng, còn làm cho người ta hơi chán ghét. Nhưng thật ra, Thượng Hảo Giai cố ý,bởi vì cô muốn Tiêu Minh Tuấn quan tâm cô, chú ý tới cô, như vậy tâm trạng cô sẽ cực kì tốt, cô sẽ cực kì vui mừng, cởi quần áo, sau đó trần truồng. . .
Cô thích Tiêu Minh Tuấn luôn yên lặng đi theo phía sau, vì cô dọn dẹp cục diện hỗn loạn, sau đó cợt nhả nhìn cô bằng vẻ mặt vui sướng khi có người gặp họa, nhìn cô lo lắng suông, cũng không nói hắn đã vì cô xử lý xong . Đó cảm giác được hắn bảo vệ.
Cô thích hắn buổi tối vào nhà cô, cùng cô đùa giỡn, nói chuyện phiếm, cãi vã, lúc cô đói bụng sẽ nấu cháo cho cô ăn, làm cơm, có lúc cô mua đồ ăn vặt hoặc trái cây, hắn phụ trách lột vỏ, còn giống như phục vụ lão tổ tông , cầm tăm xỉa răng cắm vào trái cây, thận trọng đưa tới bên miệng cô.
Cô thích hắn nhìn thấy cô vì hắn mà đánh nhau, mặc dù cùng cô gào thét, nói cô, mắng cô, nhưng đáy mắt sẽ lộ ra sự yêu thương , sau đó bôi thuốc cho vết thương trên mặt cô. Lúc cô uất ức khóc , hắn sẽ cố ấn vào chỗ cô bị thương, trêu chọc cô, làm cô cười.
Cô thích hắn ở khi cô bị cảm, nửa đêm len lén từ nhà hắn bò sang nhà cô, mớm thuốc cho cô, chăm sóc cô, làm bạn với cô, coi chừng cô một tấc cũng không rời, cho đến khi cô khỏi bệnh, hắn mới sẽ kéo thân thể của hắn về nhà ngủ. Có lúc, cô luôn cố ý bị bệnh nhỏ, sau đó ngạc nhiên kêu lên trước mặt Tiêu Minh Tuấn , âm thanh nồng đạm tình cảm thê thảm, còn có âm lượng hào hùng khí thế, luôn khiến người ta cảm thấy cô giống như không phải bị bệnh, mà giống như cô so bất kỳ một người bình thường nào đều khỏe mạnh hơn. Đã nói nếu như có một ngày âm thanh kia của Thượng Hảo Giai, dù là thầy của Pavarotti tới, cũng phải quỳ xuống, cung kính gọi Thượng Hảo Giai cô là sư phụ. Khi đó, ca sĩ opera hả? Thượng Hảo Giai nói cho chúng ta biết, đều là mây bay, mây bay, hiểu không? . Luciano Pavarotti (/ / – / / ) là ca sĩ opera giọng nam cao người Italia. Ông sinh tại Modena (Italia) có mẹ là công nhân. Bố ông là Fernando, một người thợ làm bánh rất yêu âm nhạc và truyền cảm hứng này vào cậu con trai nhỏ Luciano. Bản thân ông Fernando Pavarotti cũng là một giọng nam cao nghiệp dư có tài và thường đưa Luciano đi theo để hát trong Corale Rossi của Modena. Tình yêu âm nhạc ngày càng lớn dần lên trong Luciano và đến khi đoạt giải nhất trong cuộc thi tiếng hát quốc tế tổ chức tại Wales, Luciano quyết định chú tâm vào sự nghiệp âm nhạc của mình.
Các bạn có thể sẽ tò mò, tại sao hai người này ở chung một chỗ lâu như vậy, lại không có bất kỳ một người nào thổ lộ? Nếu quả thật nói là chàng có tình, thiếp có ý, vậy không phải đã sớm ở cùng một chỗ sao? Nhưng bây giờ không ở cùng nhau, ngày ngày ở nơi này tốn hao , rốt cuộc là có ý gì hả? Không nên gấp gáp, chuyện này, còn phải bắt đầu lại từ đầu nói, nhưng mà những thứ đó đều là về sau.
Hôm nay, Thượng Hảo Giai và Tăng Nhã Nhu, hai người muốn triệt để nói rõ cái vấn đề này, nói rõ ràng. Thượng Hảo Giai biết, cô chờ không được, cô thật sự không chờ được rồi, bây giờ cô có thể nhìn thấy Tiêu Minh Tuấn mỗi ngày, chỉ hận không được nhào tới ăn hắn. Rõ ràng tên súc sinh kia đem cho mình cái gì rồi, còn làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, ngày ngày ở trước mặt cô lượn lờ không nói, còn ăn mặc đặc biệt hấp dẫn, tên khốn này, thực sự muốn làm cho cô phun máu mũi mà chết hay sao ? Mỗi ngày Thượng Hảo Giai nhìn thấy Tiêu Minh Tuấn,chỉ hận không được cưỡng gian hắn trước ( ta là bé cua đồng ngoan ) sau đó giết( ta là bé cua đồng ngoan ).Tại sao tên khốn kiếp này không đi thi học viện điện ảnh hả?
Mặc dù mấy ngày nay trong lòng Thượng Hảo Giai khó chịu,rất khó nhịn , ví dụ khoa trương một chút, cô luôn có cảm giác mơ hồ là tên súc sinh Tiêu Minh Tuấn này cố ý , không có việc gì thì cho mình đến cái này, đến cái kia, cử chỉ mập mờ, hành động phóng đãng, có lúc còn có sóng mắt lưu động, làm dáng õng ẹo, thật là khiến cho cô khó chịu gần chết, hận không được đi lên ôm lấy Tiêu Minh Tuấn, hung hăng từng miếng từng miếng hôn chết hắn. Còn muốn nói, để cho ngươi quyến rũ lão nương, để cho ngươi quyến rũ lão nương. Nhưng , Thượng Hảo Giai vẫn còn lý trí , tối thiểu cô vẫn là biết rõ cái quy tắc trò chơi này.
Thượng Hảo Giai biết, lúc đó chính cô chủ động muốn cùng bọn họ dính vào sự việc này, cho nên hiện tại không có quyền nói trước thời gian kết thúc, nếu muốn kết thúc trước thời hạn, thì cũng phải đợi trận trò chơi này ngưng hẳn. Tuồng vui này nhất định phải diễn xong , nếu không diễn xong, bất luận người nào tham dự vào cũng không có quyền chấm dứt, biện pháp duy nhất ngay cả có một người kết thúc tuồng vui này trước thời gian, mà tình hình bây giờ, xem ra không có bất kỳ một người nào nguyện ý, cho nên chỉ có cô, đối với Thượng Hảo Giai mà nói, đây không phải là một vấn đề, điểm này cũng không khiến cô khó xử, hơn nữa cô còn cảm thấy vui mừng, cảm thấy cam tâm tình nguyện.
Bởi vì cô thà bị khuất phục đầu hàng, cũng muốn lấy hắn trước thời hạn, đối với hắn cô đã sớm đầu hang. Còn một tháng nữa là đến sinh nhật hai mươi mốt tuổi của cô, cô thích hắn mười sáu năm, cô không thể để cho bất luận kẻ nào có cơ hội lấy hắn được, cô chẳng quản cái gì hết. Nếu cô đã đi tới bước này, kết cục cuối cùng đều như nhau, thì tại sao cô còn phải đợi? Tại sao còn phải đợi? cô không đợi, cô đã suy nghĩ rất nhiều ngày, cô tự nói với mình, nhất định cô không thể đợi được nữa, cô vì hắn, trăm phương ngàn kế nhiều năm như vậy,rốt cuộc sắp có được hắn, hiện tại hắn lại kìm nén lấy không nói, làm sao cô có thể nhịn được?
Mặc dủ mặt ngoài cô không nói, nhưng thật sự trong lòng cô rất thích Tiêu Minh Tuấn. cô không biết thích hắn ở điểm gì, cô chỉ cảm thấy thích hắn, không nhìn thấy hắn sẽ nhớ, hắn không chú ý đến cô, cô sẽ tức giận, cô sẽ thấy mất mát. Tất cả tâm tình của cô bởi vì hắn mà dao động, hắn luôn dễ dàng ảnh hưởng tới cô. Khi còn bé, Thượng Hảo Giai xấu hổ, Thượng Hảo Giai bây giờ, vẫn xấu hổ,tại sao lại như vậy chứ? Cô cũng không biết, chỉ là cô xấu hổ, cô ngượng ngùng, cô không biết nói làm sao với tên khốn kiếp Tiêu Minh Tuấn kia, thật ra thì nguyên nhân chủ yếu là Tiêu Minh Tuấn, Tiêu Minh Tuấn luôn đối với cô lúc nóng lúc lạnh, chợt gần chợt xa, luôn khiến cho cô nhìn không thấu ý nghĩ của hắn. Giống như mấy lần này vậy, Tiêu Minh Tuấn cùng cô làm một số việc mà người yêu mới có thể làm, lại chưa từng giải thích với cô, chỉ là làm bộ như không có gì xảy ra, điều này khiến cho Thượng Hảo Giai rất buồn bực.
Thượng Hảo Giai thở ra một miệng lớn bực tức, cô cần dũng khí để bắt đầu nói cùng Tăng Nhã Nhu, thật ra thì cô cũng không biết nói làm sao, nhưng nhìn Tăng Nhã Nhu trước mắt, lúc này, làm mặt dày cũng muốn nói, hiện tại Tăng Nhã Nhu là người duy nhất có thể làm cho cô nói ra những lời này, cũng là người duy nhất có thể giúp cô.
Thượng Hảo Giai cầm cà phê lên uống một ngụm to, để ly xuống, cô hít một hơi, nhìn chằm chằm vào Tăng Nhã Nhu, vô cùng nghiêm túc nói: “ Nhã nhu, tớ có một chuyện muốn nói với cậu, không đúng, là có nhiều chuyện muốn nói với cậu.”
Tăng Nhã Nhu để chén cà phê xuống, ngẩng đầu lên, cho Thượng Hảo Giai một nụ cười dịu dàng đáp, “ Ừ, tớ biết, cậu nói đi.”
Thượng Hảo Giai mở mắt to nhìn chằm chằm, kinh ngạc hỏi Tăng Nhã Nhu: “ Cậu biết?”
Tăng Nhã Nhu liếc mắt xem thường, không kiên nhẫn gật đầu đáp: “ Tớ biết rõ, cậu nói đi.”
Thượng Hảo Giai vô lực nằm ở trên bàn, nói: “ Được rồi, Nhã Nhu, cậu nói tớ là hạng người gì, hoặc là nói tớ làm chị em của cậu là bộ dáng gì??”
Tăng Nhã Nhu liếc mắt xem thường Thượng Hảo Giai, càng không kiên nhẫn nói: “ Cậu muốn cùng tớ nói chuyện nhảm sao?”
Thượng Hảo Giai gật đầu một cái, tiếp đó đầu và tay cùng nhau đong đưa về phía Tăng Nhã Nhu mà nói: “ Được rồi, không phải vậy, cậu trả lời tớ trước.”
Tăng Nhã Nhu phục cô, nhưng trong lòng cũng biết, nếu hôm nay đều muốn nói, cũng không cần quấy rầy đến ý nghĩ của cô. Thượng Hảo Giai ngườ này là một cô gái lộ ra năng lực cực cao, câu trước vừa nói “ Oa, xe hơi kia được chăm sóc thật kỹ nha.” Vừa quay đầu lại nói câu thứ hai “ Oa, bên kia có một cô bé bán kem hộp rất đáng yêu nha.” Đây chính là sở trường hạng nhất làm người ta vô cùng bội phục của Thượng Hảo Giai. Lúc đám người Tiêu Minh Tuấn giới thiệu sở trường này của Thượng Hảo Giai có nói như thế này: cô gái này có thể nói là “ Người ta nói dòng sông ít nước, cô nói con cóc hôn miệng”.
Tăng Nhã Nhu thở dài, cố làm vẻ nghiêm túc, thật ra thì vừa nhìn cũng rất không nhịn được đáp: “ Cậu là cô gái ngốc, nhưng cậy cũng là một cô gái nhạy bén, cậu biết Tiêu Minh Tuấn, nhìn xem rốt cuộc hắn sẽ đối xử với cậu như thế nào, nhìn cậu sẽ lựa chọn tiếp tục đối với Tiêu Minh Tuấn như thế nào, tỷ như đêm hôm đó.”
Thượng Hảo Giai càng thêm kinh ngạc, vỗ tay lên bàn một cái, lớn tiếng nói với Tăng Nhã Nhu: “ Cậu biết?” Nói xong, phát hiện mọi người trong quán cà phê đều nhìn cô, cô mới thu tay lại ngồi xuống.
Tăng Nhã Nhu trợn mắt nhìn Thượng Hảo Giai, cúi đầu dùng tóc dài che kín gương mặt, trong lòng thầm mắng mất mặt, hai tay che mặt mình, buồn rầu nói với Hảo Giai: “ Tớ không biết nói thế nào đi giúp cậu, làm sao lại có thời cơ tốt như vậy đi đến cho hai người quấy rối?”
Đêm hôm đó bởi vì Tiêu Minh Tuấn rất lo cho Thượng Hảo Giai, cho nên chạy đến phòng vệ sinh đi tìm Thượng Hảo Giai, vừa mới mở cửa liền nhìn thấy Thượng Hảo Giai ngồi ở bồn cầu bên cạnh ngủ thiếp đi.
Trong lòng Tiêu Minh Tuấn cảm thấy ấm áp, đã bao nhiêu năm, bao nhiêu năm không nhìn thấy tiểu nha đầu này ngủ yên tĩnh như vậy, nha đầu này, kể từ khi lớn lên, cũng không biết tại sao, mỗi ngày nhìn thấy anh giống như nhìn thấy kẻ thù, cũng không ôm anh, cũng không thân mật với anh, hóa ra lại luôn rất gần anh.
Lúc nhỏ, mặc dù hai người cãi vã, nhưng chưa bao giờ tức giận, chiến tranh lạnh, dù là lỗi Tiêu Minh Tuấn, Thượng Hảo Giai cũng sẽ hấp ta hấp tấp chạy tới, nói xin lỗi anh, từ nhỏ anh chưa bao giờ cúi thấp đầu nói xin lỗi, bởi vì anh hiểu rõ, cô gái kia nhìn thấy bản thân anh không để ý tới cô, sẽ sợ, sẽ khó chịu, mà cô là người rất ích kỉ, dĩ nhiên, cái ích kỷ này không phải là toàn bộ phương diện, mà chỉ ở một ít phương diện đặc thù, tỷ như cô đối với anh vĩnh viễn là thà bị mất điện, cũng không thể khiến mình không tốt. Mà bây giờ, hai người trưởng thành, hai người không có việc gì rỗi rãnh đấu nhau, đấu miệng, nha đầu này sẽ tức giận không để ý tới anh, chỉ cần anh không đi trêu trọc cô, thì cô sống chết cũng không cúi đầu, quật cường giống như con lừa, không biết tai sao lại có tật xấu này.
Có lúc Tiêu Minh Tuấn cảm thấy, cái nha đầu thối Thượng Hảo Giai này, là thật lòng muống làm cho anh tức chết, cho nên mới nhàn rỗi phân cao thấp cùng anh. Nhưng, có lúc cô thật đáng yêu, tỷ như lúc cô nhìn thấy anh cùng các cô gái khác ở chung một chỗ, cô sẽ giận anh, sẽ ghét anh, không để ý đến anh, khi đó Tiêu Minh Tuấn cảm giác đột nhiên mình bị coi thường, cô càng không để ý tới anh, anh lại càng vui mừng, tốt nhất cô thực sự không để ý tới anh, hiện tại trưởng thành, nghĩ đến không nhịn được bật cười, chính mình lại ngây thơ như vậy, sẽ làm giống như tình tiết trong TV, dùng cô gái khác để cho cô ghen, bây giờ suy nghĩ lại, không nhịn được tự giễu chính mình.
Tiêu Minh Tuấn nhẹ nhàng bước chân đi về phía Thượng Hảo Giai, muốn ôm tiểu nha đầu này trở về phòng, nhưng lại phát hiện, có thể là động tác cùa anh gây tiếng vang đánh thức nha đầu nay, cô đang trợn tròn mắt mê man nhìn anh. Bộ dáng kia vô cùng đáng yêu, lại có chút nghịch ngợm, nha đầu này, mỗi lần say rượu đều chạy tán loạn khắp nơi, hôm nay tình trạng rất tốt, không có chạy, rất an ổn.
Lão đại Tiêu, Thượng Hảo Giai nhà ngươi dùng loại phương thức này an ổn, ngươi vui mừng rồi hả? Ôm bồn cầu an ổn hả?
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Thượng Hảo Giai và Tăng Nhã Nhu ngồi ở trong quán cà phê, cô ăn nửa cái bánh ngọt,sau đó chăm chú nhìn Tăng Nhã Nhu. Cô quyết định nói cho Tăng Nhã Nhu biết rốt cuộc đêm hôm đó ở trong nhà vệ sinh, cô và Tiêu Minh Tuấn xảy ra chuyện gì.
Thượng Hảo Giai quyết định nói với Tăng Nhã Nhu, bởi vì cô muốn đánh cuộc một lần, mạo hiểm đánh cuộc một lần, cô hạ tiền cược, cô cược tình bạn của họ. Thật ra, Thượng Hảo Giai luôn cho rằng ba người Tiêu Minh Tuấn, Vương Đào, Tăng Nhã Nhu có kế hoạch gì đó, cũng biết Tăng Nhã Nhu chưa từng nói với cô một bí mật, cô ấy (Tăng Nhã Nhu) thích Tiêu Minh Tuấn
Thượng Hảo Giai không phải là một cô gái ngốc nghếch, cô có suy nghĩ của cô, cô cũng có chủ ý của cô. Chẳng qua, cô không muốn đi suy nghĩ nhiều như vậy, cô không thích hợp với việc bỏ nhiều công sức để suy xét, làm như vậy sẽ khiến cho đầu óc cô rối loạn, khó chịu, thậm chí rối rắm. Thượng Hảo Giai cảm giác cô không phải là người hiền lành, bởi vì cô biết giả bộ, đến bây giờ Tiêu Minh Tuấn cũng không biết suy nghĩ và bộ dạng thật sự của cô.
Thượng Hảo Giai mặc dù bá đạo, hấp tấp, thậm chí tùy hứng, còn làm cho người ta hơi chán ghét. Nhưng thật ra, Thượng Hảo Giai cố ý,bởi vì cô muốn Tiêu Minh Tuấn quan tâm cô, chú ý tới cô, như vậy tâm trạng cô sẽ cực kì tốt, cô sẽ cực kì vui mừng, cởi quần áo, sau đó trần truồng. . .
Cô thích Tiêu Minh Tuấn luôn yên lặng đi theo phía sau, vì cô dọn dẹp cục diện hỗn loạn, sau đó cợt nhả nhìn cô bằng vẻ mặt vui sướng khi có người gặp họa, nhìn cô lo lắng suông, cũng không nói hắn đã vì cô xử lý xong . Đó cảm giác được hắn bảo vệ.
Cô thích hắn buổi tối vào nhà cô, cùng cô đùa giỡn, nói chuyện phiếm, cãi vã, lúc cô đói bụng sẽ nấu cháo cho cô ăn, làm cơm, có lúc cô mua đồ ăn vặt hoặc trái cây, hắn phụ trách lột vỏ, còn giống như phục vụ lão tổ tông , cầm tăm xỉa răng cắm vào trái cây, thận trọng đưa tới bên miệng cô.
Cô thích hắn nhìn thấy cô vì hắn mà đánh nhau, mặc dù cùng cô gào thét, nói cô, mắng cô, nhưng đáy mắt sẽ lộ ra sự yêu thương , sau đó bôi thuốc cho vết thương trên mặt cô. Lúc cô uất ức khóc , hắn sẽ cố ấn vào chỗ cô bị thương, trêu chọc cô, làm cô cười.
Cô thích hắn ở khi cô bị cảm, nửa đêm len lén từ nhà hắn bò sang nhà cô, mớm thuốc cho cô, chăm sóc cô, làm bạn với cô, coi chừng cô một tấc cũng không rời, cho đến khi cô khỏi bệnh, hắn mới sẽ kéo thân thể của hắn về nhà ngủ. Có lúc, cô luôn cố ý bị bệnh nhỏ, sau đó ngạc nhiên kêu lên trước mặt Tiêu Minh Tuấn , âm thanh nồng đạm tình cảm thê thảm, còn có âm lượng hào hùng khí thế, luôn khiến người ta cảm thấy cô giống như không phải bị bệnh, mà giống như cô so bất kỳ một người bình thường nào đều khỏe mạnh hơn. Đã nói nếu như có một ngày âm thanh kia của Thượng Hảo Giai, dù là thầy của Pavarotti* tới, cũng phải quỳ xuống, cung kính gọi Thượng Hảo Giai cô là sư phụ. Khi đó, ca sĩ opera hả? Thượng Hảo Giai nói cho chúng ta biết, đều là mây bay, mây bay, hiểu không? . * Luciano Pavarotti (12/ 10/1935 – 6/ 9/ 2007) là ca sĩ opera giọng nam cao người Italia. Ông sinh tại Modena (Italia) có mẹ là công nhân. Bố ông là Fernando, một người thợ làm bánh rất yêu âm nhạc và truyền cảm hứng này vào cậu con trai nhỏ Luciano. Bản thân ông Fernando Pavarotti cũng là một giọng nam cao nghiệp dư có tài và thường đưa Luciano đi theo để hát trong Corale Rossi của Modena. Tình yêu âm nhạc ngày càng lớn dần lên trong Luciano và đến khi đoạt giải nhất trong cuộc thi tiếng hát quốc tế tổ chức tại Wales, Luciano quyết định chú tâm vào sự nghiệp âm nhạc của mình.
Các bạn có thể sẽ tò mò, tại sao hai người này ở chung một chỗ lâu như vậy, lại không có bất kỳ một người nào thổ lộ? Nếu quả thật nói là chàng có tình, thiếp có ý, vậy không phải đã sớm ở cùng một chỗ sao? Nhưng bây giờ không ở cùng nhau, ngày ngày ở nơi này tốn hao , rốt cuộc là có ý gì hả? Không nên gấp gáp, chuyện này, còn phải bắt đầu lại từ đầu nói, nhưng mà những thứ đó đều là về sau.
Hôm nay, Thượng Hảo Giai và Tăng Nhã Nhu, hai người muốn triệt để nói rõ cái vấn đề này, nói rõ ràng. Thượng Hảo Giai biết, cô chờ không được, cô thật sự không chờ được rồi, bây giờ cô có thể nhìn thấy Tiêu Minh Tuấn mỗi ngày, chỉ hận không được nhào tới ăn hắn. Rõ ràng tên súc sinh kia đem cho mình cái gì rồi, còn làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, ngày ngày ở trước mặt cô lượn lờ không nói, còn ăn mặc đặc biệt hấp dẫn, tên khốn này, thực sự muốn làm cho cô phun máu mũi mà chết hay sao ? Mỗi ngày Thượng Hảo Giai nhìn thấy Tiêu Minh Tuấn,chỉ hận không được cưỡng gian hắn trước ( ta là bé cua đồng ngoan ) sau đó giết( ta là bé cua đồng ngoan ).Tại sao tên khốn kiếp này không đi thi học viện điện ảnh hả?
Mặc dù mấy ngày nay trong lòng Thượng Hảo Giai khó chịu,rất khó nhịn , ví dụ khoa trương một chút, cô luôn có cảm giác mơ hồ là tên súc sinh Tiêu Minh Tuấn này cố ý , không có việc gì thì cho mình đến cái này, đến cái kia, cử chỉ mập mờ, hành động phóng đãng, có lúc còn có sóng mắt lưu động, làm dáng õng ẹo, thật là khiến cho cô khó chịu gần chết, hận không được đi lên ôm lấy Tiêu Minh Tuấn, hung hăng từng miếng từng miếng hôn chết hắn. Còn muốn nói, để cho ngươi quyến rũ lão nương, để cho ngươi quyến rũ lão nương. Nhưng , Thượng Hảo Giai vẫn còn lý trí , tối thiểu cô vẫn là biết rõ cái quy tắc trò chơi này.
Thượng Hảo Giai biết, lúc đó chính cô chủ động muốn cùng bọn họ dính vào sự việc này, cho nên hiện tại không có quyền nói trước thời gian kết thúc, nếu muốn kết thúc trước thời hạn, thì cũng phải đợi trận trò chơi này ngưng hẳn. Tuồng vui này nhất định phải diễn xong , nếu không diễn xong, bất luận người nào tham dự vào cũng không có quyền chấm dứt, biện pháp duy nhất ngay cả có một người kết thúc tuồng vui này trước thời gian, mà tình hình bây giờ, xem ra không có bất kỳ một người nào nguyện ý, cho nên chỉ có cô, đối với Thượng Hảo Giai mà nói, đây không phải là một vấn đề, điểm này cũng không khiến cô khó xử, hơn nữa cô còn cảm thấy vui mừng, cảm thấy cam tâm tình nguyện.
Bởi vì cô thà bị khuất phục đầu hàng, cũng muốn lấy hắn trước thời hạn, đối với hắn cô đã sớm đầu hang. Còn một tháng nữa là đến sinh nhật hai mươi mốt tuổi của cô, cô thích hắn mười sáu năm, cô không thể để cho bất luận kẻ nào có cơ hội lấy hắn được, cô chẳng quản cái gì hết. Nếu cô đã đi tới bước này, kết cục cuối cùng đều như nhau, thì tại sao cô còn phải đợi? Tại sao còn phải đợi? cô không đợi, cô đã suy nghĩ rất nhiều ngày, cô tự nói với mình, nhất định cô không thể đợi được nữa, cô vì hắn, trăm phương ngàn kế nhiều năm như vậy,rốt cuộc sắp có được hắn, hiện tại hắn lại kìm nén lấy không nói, làm sao cô có thể nhịn được?
Mặc dủ mặt ngoài cô không nói, nhưng thật sự trong lòng cô rất thích Tiêu Minh Tuấn. cô không biết thích hắn ở điểm gì, cô chỉ cảm thấy thích hắn, không nhìn thấy hắn sẽ nhớ, hắn không chú ý đến cô, cô sẽ tức giận, cô sẽ thấy mất mát. Tất cả tâm tình của cô bởi vì hắn mà dao động, hắn luôn dễ dàng ảnh hưởng tới cô. Khi còn bé, Thượng Hảo Giai xấu hổ, Thượng Hảo Giai bây giờ, vẫn xấu hổ,tại sao lại như vậy chứ? Cô cũng không biết, chỉ là cô xấu hổ, cô ngượng ngùng, cô không biết nói làm sao với tên khốn kiếp Tiêu Minh Tuấn kia, thật ra thì nguyên nhân chủ yếu là Tiêu Minh Tuấn, Tiêu Minh Tuấn luôn đối với cô lúc nóng lúc lạnh, chợt gần chợt xa, luôn khiến cho cô nhìn không thấu ý nghĩ của hắn. Giống như mấy lần này vậy, Tiêu Minh Tuấn cùng cô làm một số việc mà người yêu mới có thể làm, lại chưa từng giải thích với cô, chỉ là làm bộ như không có gì xảy ra, điều này khiến cho Thượng Hảo Giai rất buồn bực.
Thượng Hảo Giai thở ra một miệng lớn bực tức, cô cần dũng khí để bắt đầu nói cùng Tăng Nhã Nhu, thật ra thì cô cũng không biết nói làm sao, nhưng nhìn Tăng Nhã Nhu trước mắt, lúc này, làm mặt dày cũng muốn nói, hiện tại Tăng Nhã Nhu là người duy nhất có thể làm cho cô nói ra những lời này, cũng là người duy nhất có thể giúp cô.
Thượng Hảo Giai cầm cà phê lên uống một ngụm to, để ly xuống, cô hít một hơi, nhìn chằm chằm vào Tăng Nhã Nhu, vô cùng nghiêm túc nói: “ Nhã nhu, tớ có một chuyện muốn nói với cậu, không đúng, là có nhiều chuyện muốn nói với cậu.”
Tăng Nhã Nhu để chén cà phê xuống, ngẩng đầu lên, cho Thượng Hảo Giai một nụ cười dịu dàng đáp, “ Ừ, tớ biết, cậu nói đi.”
Thượng Hảo Giai mở mắt to nhìn chằm chằm, kinh ngạc hỏi Tăng Nhã Nhu: “ Cậu biết?”
Tăng Nhã Nhu liếc mắt xem thường, không kiên nhẫn gật đầu đáp: “ Tớ biết rõ, cậu nói đi.”
Thượng Hảo Giai vô lực nằm ở trên bàn, nói: “ Được rồi, Nhã Nhu, cậu nói tớ là hạng người gì, hoặc là nói tớ làm chị em của cậu là bộ dáng gì??”
Tăng Nhã Nhu liếc mắt xem thường Thượng Hảo Giai, càng không kiên nhẫn nói: “ Cậu muốn cùng tớ nói chuyện nhảm sao?”
Thượng Hảo Giai gật đầu một cái, tiếp đó đầu và tay cùng nhau đong đưa về phía Tăng Nhã Nhu mà nói: “ Được rồi, không phải vậy, cậu trả lời tớ trước.”
Tăng Nhã Nhu phục cô, nhưng trong lòng cũng biết, nếu hôm nay đều muốn nói, cũng không cần quấy rầy đến ý nghĩ của cô. Thượng Hảo Giai ngườ này là một cô gái lộ ra năng lực cực cao, câu trước vừa nói “ Oa, xe hơi kia được chăm sóc thật kỹ nha.” Vừa quay đầu lại nói câu thứ hai “ Oa, bên kia có một cô bé bán kem hộp rất đáng yêu nha.” Đây chính là sở trường hạng nhất làm người ta vô cùng bội phục của Thượng Hảo Giai. Lúc đám người Tiêu Minh Tuấn giới thiệu sở trường này của Thượng Hảo Giai có nói như thế này: cô gái này có thể nói là “ Người ta nói dòng sông ít nước, cô nói con cóc hôn miệng”.
Tăng Nhã Nhu thở dài, cố làm vẻ nghiêm túc, thật ra thì vừa nhìn cũng rất không nhịn được đáp: “ Cậu là cô gái ngốc, nhưng cậy cũng là một cô gái nhạy bén, cậu biết Tiêu Minh Tuấn, nhìn xem rốt cuộc hắn sẽ đối xử với cậu như thế nào, nhìn cậu sẽ lựa chọn tiếp tục đối với Tiêu Minh Tuấn như thế nào, tỷ như đêm hôm đó.”
Thượng Hảo Giai càng thêm kinh ngạc, vỗ tay lên bàn một cái, lớn tiếng nói với Tăng Nhã Nhu: “ Cậu biết?” Nói xong, phát hiện mọi người trong quán cà phê đều nhìn cô, cô mới thu tay lại ngồi xuống.
Tăng Nhã Nhu trợn mắt nhìn Thượng Hảo Giai, cúi đầu dùng tóc dài che kín gương mặt, trong lòng thầm mắng mất mặt, hai tay che mặt mình, buồn rầu nói với Hảo Giai: “ Tớ không biết nói thế nào đi giúp cậu, làm sao lại có thời cơ tốt như vậy đi đến cho hai người quấy rối?”
Đêm hôm đó bởi vì Tiêu Minh Tuấn rất lo cho Thượng Hảo Giai, cho nên chạy đến phòng vệ sinh đi tìm Thượng Hảo Giai, vừa mới mở cửa liền nhìn thấy Thượng Hảo Giai ngồi ở bồn cầu bên cạnh ngủ thiếp đi.
Trong lòng Tiêu Minh Tuấn cảm thấy ấm áp, đã bao nhiêu năm, bao nhiêu năm không nhìn thấy tiểu nha đầu này ngủ yên tĩnh như vậy, nha đầu này, kể từ khi lớn lên, cũng không biết tại sao, mỗi ngày nhìn thấy anh giống như nhìn thấy kẻ thù, cũng không ôm anh, cũng không thân mật với anh, hóa ra lại luôn rất gần anh.
Lúc nhỏ, mặc dù hai người cãi vã, nhưng chưa bao giờ tức giận, chiến tranh lạnh, dù là lỗi Tiêu Minh Tuấn, Thượng Hảo Giai cũng sẽ hấp ta hấp tấp chạy tới, nói xin lỗi anh, từ nhỏ anh chưa bao giờ cúi thấp đầu nói xin lỗi, bởi vì anh hiểu rõ, cô gái kia nhìn thấy bản thân anh không để ý tới cô, sẽ sợ, sẽ khó chịu, mà cô là người rất ích kỉ, dĩ nhiên, cái ích kỷ này không phải là toàn bộ phương diện, mà chỉ ở một ít phương diện đặc thù, tỷ như cô đối với anh vĩnh viễn là thà bị mất điện, cũng không thể khiến mình không tốt. Mà bây giờ, hai người trưởng thành, hai người không có việc gì rỗi rãnh đấu nhau, đấu miệng, nha đầu này sẽ tức giận không để ý tới anh, chỉ cần anh không đi trêu trọc cô, thì cô sống chết cũng không cúi đầu, quật cường giống như con lừa, không biết tai sao lại có tật xấu này.
Có lúc Tiêu Minh Tuấn cảm thấy, cái nha đầu thối Thượng Hảo Giai này, là thật lòng muống làm cho anh tức chết, cho nên mới nhàn rỗi phân cao thấp cùng anh. Nhưng, có lúc cô thật đáng yêu, tỷ như lúc cô nhìn thấy anh cùng các cô gái khác ở chung một chỗ, cô sẽ giận anh, sẽ ghét anh, không để ý đến anh, khi đó Tiêu Minh Tuấn cảm giác đột nhiên mình bị coi thường, cô càng không để ý tới anh, anh lại càng vui mừng, tốt nhất cô thực sự không để ý tới anh, hiện tại trưởng thành, nghĩ đến không nhịn được bật cười, chính mình lại ngây thơ như vậy, sẽ làm giống như tình tiết trong TV, dùng cô gái khác để cho cô ghen, bây giờ suy nghĩ lại, không nhịn được tự giễu chính mình.
Tiêu Minh Tuấn nhẹ nhàng bước chân đi về phía Thượng Hảo Giai, muốn ôm tiểu nha đầu này trở về phòng, nhưng lại phát hiện, có thể là động tác cùa anh gây tiếng vang đánh thức nha đầu nay, cô đang trợn tròn mắt mê man nhìn anh. Bộ dáng kia vô cùng đáng yêu, lại có chút nghịch ngợm, nha đầu này, mỗi lần say rượu đều chạy tán loạn khắp nơi, hôm nay tình trạng rất tốt, không có chạy, rất an ổn.
Lão đại Tiêu, Thượng Hảo Giai nhà ngươi dùng loại phương thức này an ổn, ngươi vui mừng rồi hả? Ôm bồn cầu an ổn hả?