1 tỷ sao?
Câu trả lời này thật rợn người.
Phải biết rằng, trên thị trường Trung Quốc, chỉ có những bộ điện ảnh được đề cử ở Hollywood như Avatar, Spider Man, hay các bộ phim có ảnh hưởng lớn tới lịch sử điện ảnh thế giới mới có thể phá được kỷ lục 1 tỷ phòng vé. Mà trong điện ảnh Trung Quốc, chỉ có một bộ được không ít người bình luận là ‘tam tục’, bộ phim Đi lạc ở Thái Lan và Tây Du Ký của Châu Tinh Trì mới đạt được kỷ lục 1 tỷ phòng vé. Đây là hai sự kiện lớn trong lịch sử phòng vé ở Trung Quốc, và vẫn xếp hạng thứ nhất và thứ hai về tổng doanh thu ở Trung Quốc.
Nói thêm, ba phần Hắc Hiệp trước xếp thứ tự phòng vé là bao nhiêu?
Mười hai năm trước, Ngô Sâm Lâm quay phần một Hắc Hiệp. Lúc đó, chi phí đầu tư cho nó là tám trăm vạn, doanh thu phòng vé là 100 triệu. Đây đã được coi là kỳ tích rồi. Ông ấy không chỉ lấy được danh hiệu đệ nhất phòng vé năm đó mà còn thay đổi lịch sử phòng vé cao nhất Trung Quốc.
Hắc Hiệp phần 2 được quay cách đây 9 năm, đầu tư 3000 vạn, doanh thu 300 triệu, lợi nhuận gấp 10 lần. Đây cũng là bộ phim võ thuật ăn khách nhất năm đó, cũng là bộ phim mở đầu cho nhóm những bộ phim có doanh thu 300 triệu tệ ở Trung Quốc. Cùng năm, do ngôi sao nổi tiếng Châu Tinh Trì làm diễn viên chính trong Anh hùng háo sắc 2 nên đã đạt được con số 360 triệu phòng vé, thay đổi lịch sử phòng vé của Hắc Hiệp.
Hắc Hiệp phần 3 được quay vào 4 năm trước. Lúc này, thời gian chuẩn bị dài hơn, đầu tư cũng lớn hơn, tổng đầu tư đạt đến một trăm hai mươi triệu, về sau doanh thu bán vé là năm trăm bốn mươi triệu. Đây là một vụ kinh doanh có lời nhưng bộ phim này không được xếp thứ nhất phòng vé năm đó. Bởi vì năm đó còn có hai bộ phim của Châu Tinh Trì trong ‘ Tung hoành bát hoang’ và Lưu Đức Hoa trong Lòng dạ hiểm độc công chiếu. Hai bộ phim này cũng có thành tích phòng vé cực cao, hình thành thế tam đỉnh chân vạc.
Bây giờ Đường Trọng lại muốn bộ Hắc Hiệp phần 4 lấy được 1 tỷ phòng vé, sao hắn nghĩ được như vậy chứ?
Doanh thu ba phần Hắc Hiệp trước cộng lại cũng không được 1 tỷ nha. Chẳng lẽ anh ta nghĩ bằng một bộ phim mà có thể vượt qua tổng doanh thu của ba phần đã đứng top sao?
Hơn thế nữa, không phải thị trường càng tốt mà phòng vé càng cao. Một số bộ phim nổi tiếng trước kia, về sau quay thêm mấy phần nhưng người xem không còn hứng thú nên doanh thu thậm chí không bằng 10 năm trước.
Người xem nhiều nhưng các bộ phim cũng ngày càng nhiều, thị trường cạnh tranh rất ác liệt.
Nghe câu trả lời này, những fans hâm mộ Đường Trọng vỗ tay rầm rộ. Bọn họ không suy nghĩ sâu xa mà chỉ cảm thấy Đường Trọng trả lời rất khí phách, còn có đạt được như vậy hay không thì ai sẽ quan tâm chứ.
Có một số người lại như suy nghĩ điều gì vui vẻ, nghĩ thầm, tên này đúng là dám nói. Chẳng qua chỉ sợ bị truyền thông bắt được nhược điểm rồi.
Cũng có một số người trào phúng trong lòng, cảm thấy Đường Trọng không biết tự lượng sức mình. Bộ phim đầu tiên mà đã muốn doanh thu 1 tỷ sao? Cậu coi chúng tôi là ngu ngốc à? Chúng tôi quay phim nhiều năm như vậy mà cũng không dám mở miệng nói muốn đạt 1 tỷ doanh thu đâu.
Mà ngay cả Hàn Tứ Bình và đạo diễn Ngô Sâm Lâm ngồi dưới đài cũng bị giật mình bởi câu trả lời của Đường Trọng. Hàn Tứ Bình nói nhỏ với Ngô Sâm Lâm:
- Lão Ngô, anh không nói trước với Đường Trọng sao?
- Không sao, điều này chứng minh cậu ta hi vọng Hắc Hiệp của chúng ta sẽ tốt.
Ngô Sâm Lâm giảng hoà.
Tất nhiên, ông biết, nếu mục tiêu này không hoàn thành thì Đường Trọng cũng bị gán cho danh hiệu khó nghe bốc phét rồi.
Trần Đan cũng không ngờ sẽ có một câu trả lời lôi đình như vậy, cô kinh ngạc nhưng sau đó lại cười hỏi:
- Đường Trọng, anh nói là 1 tỷ sao? Tôi không nghe lầm đấy chứ?
- Cô không nghe lầm.
Đường Trọng gật đầu cười:
- Tôi nói đúng là 1 tỷ.
Tất cả mọi người đều nghe được, bây giờ dù cho hắn muốn thay đổi cũng không được rồi.
- Ý của anh là, anh tham gia bộ phim đầu tiên nên doanh thu sẽ được 1 tỷ sao?
Trần Đan cười hỏi.
- Không phải vì đây là bộ phim đầu tiên tôi tham gia mà Hắc Hiệp đạt doanh thu phòng vé 1 tỷ. Mà bởi vì nó có nhiều yếu tố làm nên.
Đường Trọng giải thích nói:
- Thứ nhất, đây là tinh phẩm mà đạo diễn Ngô Sâm Lâm đã mất vài năm mới sáng tạo ra. Là một fans hâm mộ Hắc Hiệp, tôi tin tưởng vào ông ấy. Thứ hai, tôi cũng tham gia Hắc Hiệp nên tôi biết mọi người trong đoàn đã cố gắng bao nhiêu để hoàn thành tác phẩm này và tôi cũng cố gắng rất nhiều cho nó. Cho nên, tôi cảm thấy nó có thể cảm động chúng tôi thì cũng có thể làm nhiều người xem hơn nữa cảm động. Thứ ba, là phim nhựa hay nhất, có đoàn làm phim tốt nhất, lại tuyên truyền mở rộng nhất nên không thể không đạt được doanh thu nhiều như vậy. Tôi tin rằng ánh mắt quần chúng sáng như tuyết. Bọn họ sẽ vì một bộ phim hay mà bỏ tiền mua vé.
Rầm rầm…
Dưới đài lần nữa vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Trong lòng Trần Đan thầm nghĩ, tài hùng biện của tên này thật tốt, có thể làm người dẫn chương trình được rồi. Đề tài kinh người như vậy mà cũng bị hắn khống chế. Hắn vừa nói như thế, giống như không lấy được 1 tỷ thì rất có lỗi với ông trời, với đất, với tất cả mọi người vậy.
- Vậy anh cảm thấy giá trị biểu diễn của mình bên trong một tỷ này chiếm bao nhiêu?
Trần Đan lại hỏi một vấn đề rất khó trả lời.
Đường Trọng nở nụ cười, nói:
- Diễn xuất của tôi chỉ đáng giá một trang giấy.
- Là loại trang giấy gì?
- Chi phiếu viết con số 1 tỷ.
Đường Trọng cười nói:
- Tôi chỉ là vật để chứa, còn đến cùng bộ phim này thu được bao nhiêu tiền vé thì cần toàn bộ đoàn làm phim và công ty cố gắng.
- Cám ơn Đường Trọng. Chúc anh bộ phim đầu tiên bán được nhiều vé, cũng chúc anh ngày càng phát triển hơn.
Trần Đan cười nói:
- Già kết với trẻ là một chủ đề nóng. Phần 4 Hắc Hiệp có nữ nhân vật chính là một nữ sinh Trung Quốc, mà cô nữ sinh này lại đòi lấy Hắc Hiệp. Hoá ra, không chỉ có tôi muốn gả cho Hắc Hiệp nha và sau đây xin mời người cũng muốn gả cho Hắc Hiệp, cô Trương Hách Bản.
Tiếp đó, Trương Hách Bản một thân váy công chúa màu trắng được mời lên sân khấu.
Lễ ra mắt Hắc Hiệp phần 4, một đôi già trẻ thành tiêu điểm của ngành giải trí.
Lễ ra mắt Hắc Hiệp phần 4, nhân vật được đạo diễn Ngô Sâm Lâm kiên quyết lựa chọn trình diện.
Hắc Hiệp sắp công chiếu, Đường Trọng tuyên bố doanh thu 1 tỷ.
- Mạnh miệng nhỉ?
Bạch Tố cầm tờ báo trong tay đưa Đường Trọng nói:
- Cậu không thể nói ít đi một con số à?
- Ít đi sao được?
Đường Trọng cười khổ:
- Nếu tôi nói 300 triệu thì không phải là không có tự tin với bộ phim mình đóng sao?
- Vậy cậu cũng có thể không trả lời chính xác như vậy. Ví dụ như nói, tất nhiên tôi hi vọng phòng vé ngày càng tốt nhưng đến một độ cao nào đó thì tôi không dám suy đoán. Hoặc là nói, tôi thấy bộ phim này rất hay, tôi tin tưởng ánh mắt người xem hay các loại trả lời lập lờ nước đôi khác.
- Trần Đan là một người đẹp đấy cô biết không?
Đường Trọng hỏi lại.
Bạch Tố gật đầu nói:
- Biết chứ. Cô ấy là bông hoa phương đông mà.
- Lúc ấy tôi nhìn khuôn mặt đẹp như thế nên không nghĩ là mình đã nói lời nói thật.
Đường Trọng uỷ khuất nói.
……….
Trương Hách Bản tắm rửa xong từ trên lầu đi xuống, mặc một chiếc T-shirt hình Spider Man khác. Đường Trọng thấy, hình như toàn bộ áo ngủ của cô đều có hình Spider Man. Các loại kiểu dáng có đủ nhưng hình Người Nhện Spider Man thì không thay đổi. Chẳng lẽ một cô gái nhỏ như cô lúc ngủ thấy khuôn mặt kia sẽ không sợ sao?
Cô thấy Đường Trọng liền cười hì hì nói:
- Đường 1 tỷ, tên nghe thật uy phong nha.
Bởi vì truyền thông nhắc tới nhiều nên bây giờ tất cả mọi người đều gọi Đường Trọng là Đường 1 tỷ.
Thậm chí khi gọi Đường Trọng cũng sẽ trực tiếp gọi Đường 1 tỷ thay thế.
Tin tưởng tôi, đây tuyệt đối không phải khen ngợi.
- Không phải cô cũng phụ hoạ lời tôi nói sao?
Đường Trọng nói.
- Đúng vậy.
Trương Hách Bản gật đầu:
- Là tôi phụ hoạ anh. Nếu phòng bán vé không thu được 1 tỷ thì người ta cũng chỉ mắng anh mà không mắng tôi đâu.
….
Đường Trọng cảm thấy cô gái này thật không có nghĩa khí rồi.
Đúng lúc này, ngoài biệt thự truyền đến tiếng ô tô.
Trương Hách Bản nhìn qua cửa sổ nói:
- Chị Ngô đến.
Chị Ngô chính là Ngô Thư, là người đại diện của nhóm Hồ Điệp. Cô không ở cùng Hồ Điệp tại biệt thự Tử Viên mà có chỗ ở khác tại Minh Châu. Bây giờ thân phận Đường Trọng đã công khai, vốn A Ken phải chuyển ra biệt thự nhưng hắn vẫn không chịu đi, cũng không có ai thật sự đuổi hắn đi.
Ngô Thư vừa dừng xe thì cửa đã tự động mở ra.
Cô đi vào phòng, thấy Bạch Tố đã ở đây nên chủ động chào hỏi, nói:
- Bạch tổng, chị đã ở đây rồi à?
- Ừ, tôi đến thăm bọn họ.
Bạch Tố cười nói. Ngô thư không biết chuyện giữa cô và Đường Trọng, cô cũng không nói chuyện này ra ngoài. Nếu không sẽ ảnh hưởng không tốt tới danh dự của cô và Đường Trọng. Biết đâu có toà báo nào viết bậy, nói Đường Trọng là do quan hệ với nữ cấp trên mà thăng tiến thì sao.
Ngô Thư cũng hiểu, Bạch Tố trước kia là người đại diện của Hồ Điệp, đã dẫn dắt bọn họ từ con số 0 đến bây giờ nên tình cảm với ba người rất tốt.
- Là thế này, tôi nhận được điện thoại của đạo diễn Phùng Đại Cương. Ông ấy muốn mời Đường biểu diễn trong chương trình chúc năm mới năm nay.
Ngô Thư chủ động nói ra mục đích chuyến đi này.
- Tôi cảm thấy đây là một cơ hội tốt đối với Đường Trọng nên muốn bàn bạc với cậu ấy một chút, xem ý kiến của cậu ấy thế nào.
Phùng Đại Cương? Cha đẻ của chương trình chúc năm mới sao?
Đường Trọng ngạc nhiên.
Đạo diễn Phùng Đại Cương cũng giống như đạo diễn Ngô Sâm Lâm, đều là đạo diễn cao cấp nhất của Trung Quốc.
Chẳng qua, đạo diễn Ngô Sâm Lâm thiên về phim ảnh, tác phẩm của ông chịu ảnh hưởng nhiều bởi điện ảnh Hollywood.
Còn Phùng Đại Cương lại thiên về hài kịch trong chương trình tết âm lịch cuối năm. Đối với dân chúng Trung Quốc mà nói, xem chúc năm mới của Phùng Đại Cương và sự xuất hiện của Triệu Bản Sơn trong tiết mục cuối năm là hai việc không thể thiếu. Chúng đều mang đậm sắc thái ngày lễ.
Chẳng qua ông ấy là một đạo diễn rất cá tính và cũng rất khó tính, người bình thường không thể lọt vào mắt ông.
Vậy mà ông ấy lại chủ động mời Đường Trọng hỏi một chút, Hắc Hiệp là bộ phim đầu tiên cậu tham gia phải không?
- Đúng vậy.
Đường Trọng gật đầu. Hắn có dự cảm không tốt.
- Vậy cậu có thể nói cho chúng ta biết một chút, dự tính cũng được... Cậu cho rằng bộ phim đầu tiên cậu tham gia sẽ bán được bao nhiêu tiền vé?
Đường Trọng nghĩ ngợi, nói:
- Một tỷ đó.
Xôn xao.
Toàn trường vỡ òa!
Câu trả lời này thật rợn người.
Phải biết rằng, trên thị trường Trung Quốc, chỉ có những bộ điện ảnh được đề cử ở Hollywood như Avatar, Spider Man, hay các bộ phim có ảnh hưởng lớn tới lịch sử điện ảnh thế giới mới có thể phá được kỷ lục 1 tỷ phòng vé. Mà trong điện ảnh Trung Quốc, chỉ có một bộ được không ít người bình luận là ‘tam tục’, bộ phim Đi lạc ở Thái Lan và Tây Du Ký của Châu Tinh Trì mới đạt được kỷ lục 1 tỷ phòng vé. Đây là hai sự kiện lớn trong lịch sử phòng vé ở Trung Quốc, và vẫn xếp hạng thứ nhất và thứ hai về tổng doanh thu ở Trung Quốc.
Nói thêm, ba phần Hắc Hiệp trước xếp thứ tự phòng vé là bao nhiêu?
Mười hai năm trước, Ngô Sâm Lâm quay phần một Hắc Hiệp. Lúc đó, chi phí đầu tư cho nó là tám trăm vạn, doanh thu phòng vé là 100 triệu. Đây đã được coi là kỳ tích rồi. Ông ấy không chỉ lấy được danh hiệu đệ nhất phòng vé năm đó mà còn thay đổi lịch sử phòng vé cao nhất Trung Quốc.
Hắc Hiệp phần 2 được quay cách đây 9 năm, đầu tư 3000 vạn, doanh thu 300 triệu, lợi nhuận gấp 10 lần. Đây cũng là bộ phim võ thuật ăn khách nhất năm đó, cũng là bộ phim mở đầu cho nhóm những bộ phim có doanh thu 300 triệu tệ ở Trung Quốc. Cùng năm, do ngôi sao nổi tiếng Châu Tinh Trì làm diễn viên chính trong Anh hùng háo sắc 2 nên đã đạt được con số 360 triệu phòng vé, thay đổi lịch sử phòng vé của Hắc Hiệp.
Hắc Hiệp phần 3 được quay vào 4 năm trước. Lúc này, thời gian chuẩn bị dài hơn, đầu tư cũng lớn hơn, tổng đầu tư đạt đến một trăm hai mươi triệu, về sau doanh thu bán vé là năm trăm bốn mươi triệu. Đây là một vụ kinh doanh có lời nhưng bộ phim này không được xếp thứ nhất phòng vé năm đó. Bởi vì năm đó còn có hai bộ phim của Châu Tinh Trì trong ‘ Tung hoành bát hoang’ và Lưu Đức Hoa trong Lòng dạ hiểm độc công chiếu. Hai bộ phim này cũng có thành tích phòng vé cực cao, hình thành thế tam đỉnh chân vạc.
Bây giờ Đường Trọng lại muốn bộ Hắc Hiệp phần 4 lấy được 1 tỷ phòng vé, sao hắn nghĩ được như vậy chứ?
Doanh thu ba phần Hắc Hiệp trước cộng lại cũng không được 1 tỷ nha. Chẳng lẽ anh ta nghĩ bằng một bộ phim mà có thể vượt qua tổng doanh thu của ba phần đã đứng top sao?
Hơn thế nữa, không phải thị trường càng tốt mà phòng vé càng cao. Một số bộ phim nổi tiếng trước kia, về sau quay thêm mấy phần nhưng người xem không còn hứng thú nên doanh thu thậm chí không bằng 10 năm trước.
Người xem nhiều nhưng các bộ phim cũng ngày càng nhiều, thị trường cạnh tranh rất ác liệt.
Nghe câu trả lời này, những fans hâm mộ Đường Trọng vỗ tay rầm rộ. Bọn họ không suy nghĩ sâu xa mà chỉ cảm thấy Đường Trọng trả lời rất khí phách, còn có đạt được như vậy hay không thì ai sẽ quan tâm chứ.
Có một số người lại như suy nghĩ điều gì vui vẻ, nghĩ thầm, tên này đúng là dám nói. Chẳng qua chỉ sợ bị truyền thông bắt được nhược điểm rồi.
Cũng có một số người trào phúng trong lòng, cảm thấy Đường Trọng không biết tự lượng sức mình. Bộ phim đầu tiên mà đã muốn doanh thu 1 tỷ sao? Cậu coi chúng tôi là ngu ngốc à? Chúng tôi quay phim nhiều năm như vậy mà cũng không dám mở miệng nói muốn đạt 1 tỷ doanh thu đâu.
Mà ngay cả Hàn Tứ Bình và đạo diễn Ngô Sâm Lâm ngồi dưới đài cũng bị giật mình bởi câu trả lời của Đường Trọng. Hàn Tứ Bình nói nhỏ với Ngô Sâm Lâm:
- Lão Ngô, anh không nói trước với Đường Trọng sao?
- Không sao, điều này chứng minh cậu ta hi vọng Hắc Hiệp của chúng ta sẽ tốt.
Ngô Sâm Lâm giảng hoà.
Tất nhiên, ông biết, nếu mục tiêu này không hoàn thành thì Đường Trọng cũng bị gán cho danh hiệu khó nghe bốc phét rồi.
Trần Đan cũng không ngờ sẽ có một câu trả lời lôi đình như vậy, cô kinh ngạc nhưng sau đó lại cười hỏi:
- Đường Trọng, anh nói là 1 tỷ sao? Tôi không nghe lầm đấy chứ?
- Cô không nghe lầm.
Đường Trọng gật đầu cười:
- Tôi nói đúng là 1 tỷ.
Tất cả mọi người đều nghe được, bây giờ dù cho hắn muốn thay đổi cũng không được rồi.
- Ý của anh là, anh tham gia bộ phim đầu tiên nên doanh thu sẽ được 1 tỷ sao?
Trần Đan cười hỏi.
- Không phải vì đây là bộ phim đầu tiên tôi tham gia mà Hắc Hiệp đạt doanh thu phòng vé 1 tỷ. Mà bởi vì nó có nhiều yếu tố làm nên.
Đường Trọng giải thích nói:
- Thứ nhất, đây là tinh phẩm mà đạo diễn Ngô Sâm Lâm đã mất vài năm mới sáng tạo ra. Là một fans hâm mộ Hắc Hiệp, tôi tin tưởng vào ông ấy. Thứ hai, tôi cũng tham gia Hắc Hiệp nên tôi biết mọi người trong đoàn đã cố gắng bao nhiêu để hoàn thành tác phẩm này và tôi cũng cố gắng rất nhiều cho nó. Cho nên, tôi cảm thấy nó có thể cảm động chúng tôi thì cũng có thể làm nhiều người xem hơn nữa cảm động. Thứ ba, là phim nhựa hay nhất, có đoàn làm phim tốt nhất, lại tuyên truyền mở rộng nhất nên không thể không đạt được doanh thu nhiều như vậy. Tôi tin rằng ánh mắt quần chúng sáng như tuyết. Bọn họ sẽ vì một bộ phim hay mà bỏ tiền mua vé.
Rầm rầm…
Dưới đài lần nữa vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Trong lòng Trần Đan thầm nghĩ, tài hùng biện của tên này thật tốt, có thể làm người dẫn chương trình được rồi. Đề tài kinh người như vậy mà cũng bị hắn khống chế. Hắn vừa nói như thế, giống như không lấy được 1 tỷ thì rất có lỗi với ông trời, với đất, với tất cả mọi người vậy.
- Vậy anh cảm thấy giá trị biểu diễn của mình bên trong một tỷ này chiếm bao nhiêu?
Trần Đan lại hỏi một vấn đề rất khó trả lời.
Đường Trọng nở nụ cười, nói:
- Diễn xuất của tôi chỉ đáng giá một trang giấy.
- Là loại trang giấy gì?
- Chi phiếu viết con số 1 tỷ.
Đường Trọng cười nói:
- Tôi chỉ là vật để chứa, còn đến cùng bộ phim này thu được bao nhiêu tiền vé thì cần toàn bộ đoàn làm phim và công ty cố gắng.
- Cám ơn Đường Trọng. Chúc anh bộ phim đầu tiên bán được nhiều vé, cũng chúc anh ngày càng phát triển hơn.
Trần Đan cười nói:
- Già kết với trẻ là một chủ đề nóng. Phần 4 Hắc Hiệp có nữ nhân vật chính là một nữ sinh Trung Quốc, mà cô nữ sinh này lại đòi lấy Hắc Hiệp. Hoá ra, không chỉ có tôi muốn gả cho Hắc Hiệp nha và sau đây xin mời người cũng muốn gả cho Hắc Hiệp, cô Trương Hách Bản.
Tiếp đó, Trương Hách Bản một thân váy công chúa màu trắng được mời lên sân khấu.
Lễ ra mắt Hắc Hiệp phần 4, một đôi già trẻ thành tiêu điểm của ngành giải trí.
Lễ ra mắt Hắc Hiệp phần 4, nhân vật được đạo diễn Ngô Sâm Lâm kiên quyết lựa chọn trình diện.
Hắc Hiệp sắp công chiếu, Đường Trọng tuyên bố doanh thu 1 tỷ.
- Mạnh miệng nhỉ?
Bạch Tố cầm tờ báo trong tay đưa Đường Trọng nói:
- Cậu không thể nói ít đi một con số à?
- Ít đi sao được?
Đường Trọng cười khổ:
- Nếu tôi nói 300 triệu thì không phải là không có tự tin với bộ phim mình đóng sao?
- Vậy cậu cũng có thể không trả lời chính xác như vậy. Ví dụ như nói, tất nhiên tôi hi vọng phòng vé ngày càng tốt nhưng đến một độ cao nào đó thì tôi không dám suy đoán. Hoặc là nói, tôi thấy bộ phim này rất hay, tôi tin tưởng ánh mắt người xem hay các loại trả lời lập lờ nước đôi khác.
- Trần Đan là một người đẹp đấy cô biết không?
Đường Trọng hỏi lại.
Bạch Tố gật đầu nói:
- Biết chứ. Cô ấy là bông hoa phương đông mà.
- Lúc ấy tôi nhìn khuôn mặt đẹp như thế nên không nghĩ là mình đã nói lời nói thật.
Đường Trọng uỷ khuất nói.
……….
Trương Hách Bản tắm rửa xong từ trên lầu đi xuống, mặc một chiếc T-shirt hình Spider Man khác. Đường Trọng thấy, hình như toàn bộ áo ngủ của cô đều có hình Spider Man. Các loại kiểu dáng có đủ nhưng hình Người Nhện Spider Man thì không thay đổi. Chẳng lẽ một cô gái nhỏ như cô lúc ngủ thấy khuôn mặt kia sẽ không sợ sao?
Cô thấy Đường Trọng liền cười hì hì nói:
- Đường 1 tỷ, tên nghe thật uy phong nha.
Bởi vì truyền thông nhắc tới nhiều nên bây giờ tất cả mọi người đều gọi Đường Trọng là Đường 1 tỷ.
Thậm chí khi gọi Đường Trọng cũng sẽ trực tiếp gọi Đường 1 tỷ thay thế.
Tin tưởng tôi, đây tuyệt đối không phải khen ngợi.
- Không phải cô cũng phụ hoạ lời tôi nói sao?
Đường Trọng nói.
- Đúng vậy.
Trương Hách Bản gật đầu:
- Là tôi phụ hoạ anh. Nếu phòng bán vé không thu được 1 tỷ thì người ta cũng chỉ mắng anh mà không mắng tôi đâu.
….
Đường Trọng cảm thấy cô gái này thật không có nghĩa khí rồi.
Đúng lúc này, ngoài biệt thự truyền đến tiếng ô tô.
Trương Hách Bản nhìn qua cửa sổ nói:
- Chị Ngô đến.
Chị Ngô chính là Ngô Thư, là người đại diện của nhóm Hồ Điệp. Cô không ở cùng Hồ Điệp tại biệt thự Tử Viên mà có chỗ ở khác tại Minh Châu. Bây giờ thân phận Đường Trọng đã công khai, vốn A Ken phải chuyển ra biệt thự nhưng hắn vẫn không chịu đi, cũng không có ai thật sự đuổi hắn đi.
Ngô Thư vừa dừng xe thì cửa đã tự động mở ra.
Cô đi vào phòng, thấy Bạch Tố đã ở đây nên chủ động chào hỏi, nói:
- Bạch tổng, chị đã ở đây rồi à?
- Ừ, tôi đến thăm bọn họ.
Bạch Tố cười nói. Ngô thư không biết chuyện giữa cô và Đường Trọng, cô cũng không nói chuyện này ra ngoài. Nếu không sẽ ảnh hưởng không tốt tới danh dự của cô và Đường Trọng. Biết đâu có toà báo nào viết bậy, nói Đường Trọng là do quan hệ với nữ cấp trên mà thăng tiến thì sao.
Ngô Thư cũng hiểu, Bạch Tố trước kia là người đại diện của Hồ Điệp, đã dẫn dắt bọn họ từ con số 0 đến bây giờ nên tình cảm với ba người rất tốt.
- Là thế này, tôi nhận được điện thoại của đạo diễn Phùng Đại Cương. Ông ấy muốn mời Đường biểu diễn trong chương trình chúc năm mới năm nay.
Ngô Thư chủ động nói ra mục đích chuyến đi này.
- Tôi cảm thấy đây là một cơ hội tốt đối với Đường Trọng nên muốn bàn bạc với cậu ấy một chút, xem ý kiến của cậu ấy thế nào.
Phùng Đại Cương? Cha đẻ của chương trình chúc năm mới sao?
Đường Trọng ngạc nhiên.
Đạo diễn Phùng Đại Cương cũng giống như đạo diễn Ngô Sâm Lâm, đều là đạo diễn cao cấp nhất của Trung Quốc.
Chẳng qua, đạo diễn Ngô Sâm Lâm thiên về phim ảnh, tác phẩm của ông chịu ảnh hưởng nhiều bởi điện ảnh Hollywood.
Còn Phùng Đại Cương lại thiên về hài kịch trong chương trình tết âm lịch cuối năm. Đối với dân chúng Trung Quốc mà nói, xem chúc năm mới của Phùng Đại Cương và sự xuất hiện của Triệu Bản Sơn trong tiết mục cuối năm là hai việc không thể thiếu. Chúng đều mang đậm sắc thái ngày lễ.
Chẳng qua ông ấy là một đạo diễn rất cá tính và cũng rất khó tính, người bình thường không thể lọt vào mắt ông.
Vậy mà ông ấy lại chủ động mời Đường Trọng hỏi một chút, Hắc Hiệp là bộ phim đầu tiên cậu tham gia phải không?
- Đúng vậy.
Đường Trọng gật đầu. Hắn có dự cảm không tốt.
- Vậy cậu có thể nói cho chúng ta biết một chút, dự tính cũng được... Cậu cho rằng bộ phim đầu tiên cậu tham gia sẽ bán được bao nhiêu tiền vé?
Đường Trọng nghĩ ngợi, nói:
- Một tỷ đó.
Xôn xao.
Toàn trường vỡ òa!