Đêm thật đẹp, che giấu biết bao giao dịch dơ bẩn.
Tâm tình Quan Tâm có chút bực bội. Bởi vì hắn cảm thấy mình giống như một động vật bị thương và đã mất đi năng lực tự vệ, xung quanh hắn như có vô số động vật hung ác đang giương mắt nhìn, tuỳ thời có thể xông lên cắn một nhát.
Hắn có cảm giác như vậy từ sau khi Quan Ý mất tích. Mà kẻ khiến hắn có cảm giác như vậy chính là Đường Trọng.
- Đường Trọng, rốt cuộc mày đóng vai gì trong việc này?
Trong lòng hắn oán hận nghĩ.
Vẫn chưa có tin tức của Quan Ý, giống như hoàn toàn biến mất trên thế giới này. Bọn hắn không ngừng phái người tìm kiếm nhưng ngày càng ít dấu vết về sự tồn tại của hắn, tìm kiếm cũng ngày càng khó khăn hơn.
Khả năng lớn nhất là Quan Ý đã bị sát hại. Tuy nhiên bọn hắn vẫn chưa tìm được thi thể. Viêc này đối với nhà họ Quan là một tổn thất lớn nhưng không phải việc khó tiếp nhận nhất.
Mà sợ nhất là Quan Ý còn sống, và người bắt cóc hắn có thể tuỳ thời lợi dụng hắn để cho nhà họ Quan một kích trí mạng.
Nhà họ Quan rất đoàn kết, cũng chú trọng việc bồi dưỡng đời sau. Ở trong kế hoạch của gia tộc thì hắn và Quan Ý sẽ phát triển theo hướng một văn một võ. Sau khi hắn tốt nghiệp ở nước ngoài, đã làm việc tại phố Wall, từ một công nhân thấp nhất từng bước leo lên vị trí người phụ trách khu vực châu Á. Đây là thành tựu nhờ năng lực xuất chúng của hắn. Nhưng chỉ có năng lực mà đã đủ sao?
Nhà họ Quan vẫn ở phía sau giúp đỡ, cho nên hắn mới có thể từng bước lên cao. Hắn chính là kỳ tài tài chính mà nhà họ Quan muốn dựng lên cho người ngoài xem.
Quan Ý thì ít xuất hiện hơn hắn. Bởi vì đa số việc hắn làm không thể đưa ra ánh sáng. Ví dụ như, liên hệ với tổ chức sát thủ Kim Cương nổi tiếng thế giới. Không chỉ thế, còn đảm nhiệm vai trò người đại diện của Kim Cương ở châu Á.
Vốn nhà họ Quan không thích thân phận này. Bởi nó là một con dao hai lưỡi, dùng tốt thì có thể lợi dụng lực lượng của bên ngoài để đối phó đối thủ của mình, giành chiến thắng. Nhưng một khi bị người khác bắt được nhược điểm thì nhà họ Quan có thể bị huỷ bởi chuyện này.
Thế nhưng, nhà họ Quan không thể từ chối, đối phương cũng không cho phép nhà họ Quan từ chối.
Nhà họ Quan là một quân cờ. Mà quân cờ đâu có dễ thoát được an bài của người chơi cờ?
Bây giờ, Quan Ý mất tích, liên lạc với Kim Cương cũng tạm thời bị gián đoạn. Viêc này không chỉ khiến nhà họ Quan khủng hoảng, mà bên Kim Cương cũng muốn một đáp án.
Vì sao người đại diện tại châu Á của bọn hắn mất tích?
Hắn đâu biết đáp án. Hắn cũng muốn biết đáp án đây.
Bên Kim Cương chủ động liên lạc với bọn hắn. Bây giờ, hắn sắp sửa thay Quan Ý gặp mặt bọn hắn.
Hắn là người lựa chọn thích hợp nhất. Có trọng lượng mà cũng không gây chú ý.
Thế nhưng, trong lòng hắn thật sự không thích công việc này.
Có một số việc, một khi sờ vào thì sẽ không rửa sạch được. Huống chi trong lòng hắn cũng có ý nghĩ khác. Nếu Quan Ý thật sự không tìm về được thì từ nay về sau, hắn sẽ là người trung gian liên lạc giữa nhà họ Quan và Kim Cương sao?
Giờ này khắc này, hắn vạn phần nhớ mong người em trai kia của mình.
Ngồi đối diện Quan Tâm là một cô gái rất xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo thuỳ mị, đôi mắt sáng ngời mang theo nét quyến rũ, bờ môi đỏ tươi làm cho người ta không nhịn được muốn hung hăng hôn xuống, nổi bật nhất là hai đồi tuyết trắng không bị che lấp bởi bộ đồ công sở màu đen, khiến cho bất kì người đàn ông nào cũng không thể tự kiềm chế mà sa vào trong đó.
Quan Ý thay phụ nữ như thay quần áo, nhưng lại quan hệ với người phụ nữ này nhiều năm. Bởi vì, người phụ nữ này là trợ thủ đắc lực của hắn. Ngoài ra, cũng vì cô ta là một cô gái cực đẹp.
Cô là bà chủ của khách sạn Hải Thiên này, tên là Lý Gia, tình nhân của Quan Ý.
Lý Gia khép hai chân, thẳng tắp ngồi, biểu lộ rõ đường cong mê người của mình trước mặt Quan Tâm.
Cô biết tình cảnh của mình bây giờ rất nguy hiểm.
Quan Ý mất tích, nếu đã bị giết mà cô lại không thể lấy được tín nhiệm của người nhà họ Quan, vậy thì chờ đợi cô sẽ là cái gì?
Giết người diệt khẩu!
Đúng thế, bọn họ nhất định sẽ làm như vậy. Bởi vì cô biết rất nhiều bí mật. Mà những bí mật này có thể khiến một gia tộc rơi vào địa ngục.
Người có thể cứu cô không chỉ có một người, nhưng người đàn ông trước mặt này là người quan trọng nhất trong số đó. Nếu cô có thể được hắn tín nhiệm, hoặc có thể trở thành người phụ nữ của hắn thì cô mới có thể bình an vượt qua kiếp nạn này.
Tất nhiên cô không ngại trở thành người phụ nữ của hắn. Có lẽ, hắn so với Quan Ý càng làm cho người ta cảm giác an toàn hơn.
- Đại thiếu gia, tôi rót trà cho anh nhé.
Cả người Lý Gia hơi nghiêng về phía trước, vẻ mặt chân thành nhìn Quan Tâm nói.
Cô không dám biểu hiện quá vui vẻ, bởi vì như thế có thể khiến Quan Tâm phản cảm. Cô cũng không thể biểu hiện quá đau buồn, vì như vậy sẽ làm Quan Tâm nghĩ rằng mình nặng tình với Quan Ý mà không thể tiếp nhận mình.
- Không cần.
Quan Tâm xua tay. Hắn giơ tay lên nhìn, nói:
- Lúc nào bọn họ tới?
- Tôi cũng không rõ lắm.
Lý Gia khó xử nói:
- Trước kia đều là nhị thiếu gia trực tiếp tiếp xúc với bọn họ, tôi chưa từng thấy bọn họ. Hơn thế nữa, tôi nghe nhị thiếu gia nói, bọn hắn gặp nhị thiếu gia chưa bao giờ đúng giờ cả, chỉ là hẹn nơi gặp mặt, sau đó một bên ở đó chờ cho đến khi bên kia tới.
- Thật đúng là không có khái niệm thời gian gì cả.
Quan Tâm tức giận nói.
- Đúng vậy.
Lý Gia phụ hoạ nói:
- Cũng không biết lúc nào bọn họ tới, hay là em bảo người ta mat-xa cho đại thiếu gia được không? Chuyên gia mat-xa của khách sạn em đã học qua trung y, biết được cách bấm huyệt…em cũng biết một chút, nhưng sợ tay chân vụng về, phục vụ đại thiếu gia không thoải mái. Nếu đại thiếu gia không chê thì em sẽ giúp anh mát-xa nha.
Quan Tâm nhìn Lý Gia, không nói.
Hắn hiểu lời nói của Lý Gia…nhưng hắn còn chưa quyết định.
- Chờ một chút đã.
Quan Tâm nói.
Tâm tình Lý Gia phức tạp nhưng sắc mặt vẫn bình thường.
Cốc cốc..
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.
Quan Tâm cùng Lý Gia đồng thời đứng dậy, sau đó Quan Tâm lại ngồi xuống nói với Lý Gia:
- Ra xem ai.
- Vâng.
Lý Gia đáp một tiếng rồi lắc lắc bờ mông đi mở cửa.
- Tôi đang tìm một con gấu.
Cô gái da đen đứng ở cửa nói bằng tiếng Anh.
- Gấu đang leo cây, một phút sau mới xuống được.
Lý Gia nói.
- Tôi có thể đợi nó một phút.
Cô gái da đen nói.
Vì thế, Lý Gia mời cô gái da đen vào phòng, rồi đóng luôn cửa phòng lại.
Quan Tâm đứng dậy, chủ động bắt tay với cô gái da đen, nói:
- Tôi là Quan Tâm, Quan Ý là em trai tôi. Tôi thay nó chào mừng cô đến Trung Quốc.
Cô gái da đen không bắt tay với Quan Tâm, nói:
- Đó là văn hoá Trung Quốc, chúng ta cũng có văn hoá của mình. Chẳng qua, tôi biết anh cũng không thích, cho nên, chúng ta không cần làm loại việc khách sáo khiến trong lòng mình không vui này.
Quan Tâm cười nói:
- Tiểu thư thật uyên thâm.
- Cha tôi muốn một đáp án.
Cô gái da đen nói.
- Cha cô ư?
Quan Tâm kinh ngạc.
- Tất cả mọi người đều gọi ông ấy là Kim Cương.
Cô gái da đen nói.
Quan Tâm cùng Lý Gia đồng thời kinh hãi. Bọn hắn biết bên Kim Cương sẽ phái một nhân vật quan trọng tới. Nhưng không ngờ bọn họ sẽ phái con gái của Kim Cương tới.
Càng không ngờ, Kim Cương lại là người da đen.
Cô gái da đen, ngoại trừ hàm răng trắng thì toàn thân còn lại đều cùng một màu da. Quan Tâm cố gắng tìm điểm đặc biệt trên người cô ta. Bởi vì hắn lo lắng lần sau gặp mặt mình sẽ quên cô ta trông thế nào, hoặc giúp hắn làm sao có thể nhận ra cô ta trong đám người da đen. Nhưng kết quả lại khiến hắn thất vọng rồi.
Cả người cô đặc biệt nhất chính là hàm răng rất trắng.
- Xin hỏi nên gọi cô là gì?
Quan Tâm cười hỏi.
- Anh có thể gọi tôi là Sóc.
Cô gái da đen nói:
- Tất nhiên, những điều này không liên quan gì tới buổi gặp mặt hôm nay của chúng ta. Cha tôi muốn một đáp án. Vì sao em trai Quan Ý của anh mất tích? Hắn không liên lạc gì khiến cho chúng tôi tổn thất rất nhiều vụ làm ăn tại châu Á. Các người cần bồi thường tổn thất cho chúng tôi.
- Đây là một thảm kịch.
Quan Tâm bi thương nói:
- Quan Ý bị người ta bắt cóc, toàn bộ vệ sĩ của nó bị người ta giết chết. Hắn mất tích, cho tới bây giờ chúng tôi cũng không có biện pháp tìm được hắn, thậm chí là một xác chết.
Sóc nhíu mày, nói:
- Trước kia chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
- Đúng vậy. Chúng tôi cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy.
Quan Tâm nói:
- Cô cần hiểu rõ, việc này cũng làm cho chúng tôi tổn thất nghiêm trọng. Chúng tôi không chỉ mất đi một người thân.
- Như vậy, đáp án của các người là gì?
Sóc nói:
- Một đáp án không có nguyên nhân, không có kết quả thì chỉ sợ Kim Cương sẽ không thoả mãn.
- Trong ngày Quan Ý mất tích, đã từng phát sinh mâu thuẫn với một người.
Quan Tâm trầm giọng nói. Đồng bạn chết nhưng ta không thể chết. Đường Trọng, thật sự xin lỗi mày. Mặc kệ có phải mày làm hay không thì mày đều phải thành người chịu tội thay trong việc này.
Ai bảo tao không thích mày chứ.
- Là hắn làm à?
- Chúng tôi đã loại trừ, có bảy thành là hắn làm.
Quan Tâm nói.
Tâm tình Quan Tâm có chút bực bội. Bởi vì hắn cảm thấy mình giống như một động vật bị thương và đã mất đi năng lực tự vệ, xung quanh hắn như có vô số động vật hung ác đang giương mắt nhìn, tuỳ thời có thể xông lên cắn một nhát.
Hắn có cảm giác như vậy từ sau khi Quan Ý mất tích. Mà kẻ khiến hắn có cảm giác như vậy chính là Đường Trọng.
- Đường Trọng, rốt cuộc mày đóng vai gì trong việc này?
Trong lòng hắn oán hận nghĩ.
Vẫn chưa có tin tức của Quan Ý, giống như hoàn toàn biến mất trên thế giới này. Bọn hắn không ngừng phái người tìm kiếm nhưng ngày càng ít dấu vết về sự tồn tại của hắn, tìm kiếm cũng ngày càng khó khăn hơn.
Khả năng lớn nhất là Quan Ý đã bị sát hại. Tuy nhiên bọn hắn vẫn chưa tìm được thi thể. Viêc này đối với nhà họ Quan là một tổn thất lớn nhưng không phải việc khó tiếp nhận nhất.
Mà sợ nhất là Quan Ý còn sống, và người bắt cóc hắn có thể tuỳ thời lợi dụng hắn để cho nhà họ Quan một kích trí mạng.
Nhà họ Quan rất đoàn kết, cũng chú trọng việc bồi dưỡng đời sau. Ở trong kế hoạch của gia tộc thì hắn và Quan Ý sẽ phát triển theo hướng một văn một võ. Sau khi hắn tốt nghiệp ở nước ngoài, đã làm việc tại phố Wall, từ một công nhân thấp nhất từng bước leo lên vị trí người phụ trách khu vực châu Á. Đây là thành tựu nhờ năng lực xuất chúng của hắn. Nhưng chỉ có năng lực mà đã đủ sao?
Nhà họ Quan vẫn ở phía sau giúp đỡ, cho nên hắn mới có thể từng bước lên cao. Hắn chính là kỳ tài tài chính mà nhà họ Quan muốn dựng lên cho người ngoài xem.
Quan Ý thì ít xuất hiện hơn hắn. Bởi vì đa số việc hắn làm không thể đưa ra ánh sáng. Ví dụ như, liên hệ với tổ chức sát thủ Kim Cương nổi tiếng thế giới. Không chỉ thế, còn đảm nhiệm vai trò người đại diện của Kim Cương ở châu Á.
Vốn nhà họ Quan không thích thân phận này. Bởi nó là một con dao hai lưỡi, dùng tốt thì có thể lợi dụng lực lượng của bên ngoài để đối phó đối thủ của mình, giành chiến thắng. Nhưng một khi bị người khác bắt được nhược điểm thì nhà họ Quan có thể bị huỷ bởi chuyện này.
Thế nhưng, nhà họ Quan không thể từ chối, đối phương cũng không cho phép nhà họ Quan từ chối.
Nhà họ Quan là một quân cờ. Mà quân cờ đâu có dễ thoát được an bài của người chơi cờ?
Bây giờ, Quan Ý mất tích, liên lạc với Kim Cương cũng tạm thời bị gián đoạn. Viêc này không chỉ khiến nhà họ Quan khủng hoảng, mà bên Kim Cương cũng muốn một đáp án.
Vì sao người đại diện tại châu Á của bọn hắn mất tích?
Hắn đâu biết đáp án. Hắn cũng muốn biết đáp án đây.
Bên Kim Cương chủ động liên lạc với bọn hắn. Bây giờ, hắn sắp sửa thay Quan Ý gặp mặt bọn hắn.
Hắn là người lựa chọn thích hợp nhất. Có trọng lượng mà cũng không gây chú ý.
Thế nhưng, trong lòng hắn thật sự không thích công việc này.
Có một số việc, một khi sờ vào thì sẽ không rửa sạch được. Huống chi trong lòng hắn cũng có ý nghĩ khác. Nếu Quan Ý thật sự không tìm về được thì từ nay về sau, hắn sẽ là người trung gian liên lạc giữa nhà họ Quan và Kim Cương sao?
Giờ này khắc này, hắn vạn phần nhớ mong người em trai kia của mình.
Ngồi đối diện Quan Tâm là một cô gái rất xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo thuỳ mị, đôi mắt sáng ngời mang theo nét quyến rũ, bờ môi đỏ tươi làm cho người ta không nhịn được muốn hung hăng hôn xuống, nổi bật nhất là hai đồi tuyết trắng không bị che lấp bởi bộ đồ công sở màu đen, khiến cho bất kì người đàn ông nào cũng không thể tự kiềm chế mà sa vào trong đó.
Quan Ý thay phụ nữ như thay quần áo, nhưng lại quan hệ với người phụ nữ này nhiều năm. Bởi vì, người phụ nữ này là trợ thủ đắc lực của hắn. Ngoài ra, cũng vì cô ta là một cô gái cực đẹp.
Cô là bà chủ của khách sạn Hải Thiên này, tên là Lý Gia, tình nhân của Quan Ý.
Lý Gia khép hai chân, thẳng tắp ngồi, biểu lộ rõ đường cong mê người của mình trước mặt Quan Tâm.
Cô biết tình cảnh của mình bây giờ rất nguy hiểm.
Quan Ý mất tích, nếu đã bị giết mà cô lại không thể lấy được tín nhiệm của người nhà họ Quan, vậy thì chờ đợi cô sẽ là cái gì?
Giết người diệt khẩu!
Đúng thế, bọn họ nhất định sẽ làm như vậy. Bởi vì cô biết rất nhiều bí mật. Mà những bí mật này có thể khiến một gia tộc rơi vào địa ngục.
Người có thể cứu cô không chỉ có một người, nhưng người đàn ông trước mặt này là người quan trọng nhất trong số đó. Nếu cô có thể được hắn tín nhiệm, hoặc có thể trở thành người phụ nữ của hắn thì cô mới có thể bình an vượt qua kiếp nạn này.
Tất nhiên cô không ngại trở thành người phụ nữ của hắn. Có lẽ, hắn so với Quan Ý càng làm cho người ta cảm giác an toàn hơn.
- Đại thiếu gia, tôi rót trà cho anh nhé.
Cả người Lý Gia hơi nghiêng về phía trước, vẻ mặt chân thành nhìn Quan Tâm nói.
Cô không dám biểu hiện quá vui vẻ, bởi vì như thế có thể khiến Quan Tâm phản cảm. Cô cũng không thể biểu hiện quá đau buồn, vì như vậy sẽ làm Quan Tâm nghĩ rằng mình nặng tình với Quan Ý mà không thể tiếp nhận mình.
- Không cần.
Quan Tâm xua tay. Hắn giơ tay lên nhìn, nói:
- Lúc nào bọn họ tới?
- Tôi cũng không rõ lắm.
Lý Gia khó xử nói:
- Trước kia đều là nhị thiếu gia trực tiếp tiếp xúc với bọn họ, tôi chưa từng thấy bọn họ. Hơn thế nữa, tôi nghe nhị thiếu gia nói, bọn hắn gặp nhị thiếu gia chưa bao giờ đúng giờ cả, chỉ là hẹn nơi gặp mặt, sau đó một bên ở đó chờ cho đến khi bên kia tới.
- Thật đúng là không có khái niệm thời gian gì cả.
Quan Tâm tức giận nói.
- Đúng vậy.
Lý Gia phụ hoạ nói:
- Cũng không biết lúc nào bọn họ tới, hay là em bảo người ta mat-xa cho đại thiếu gia được không? Chuyên gia mat-xa của khách sạn em đã học qua trung y, biết được cách bấm huyệt…em cũng biết một chút, nhưng sợ tay chân vụng về, phục vụ đại thiếu gia không thoải mái. Nếu đại thiếu gia không chê thì em sẽ giúp anh mát-xa nha.
Quan Tâm nhìn Lý Gia, không nói.
Hắn hiểu lời nói của Lý Gia…nhưng hắn còn chưa quyết định.
- Chờ một chút đã.
Quan Tâm nói.
Tâm tình Lý Gia phức tạp nhưng sắc mặt vẫn bình thường.
Cốc cốc..
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.
Quan Tâm cùng Lý Gia đồng thời đứng dậy, sau đó Quan Tâm lại ngồi xuống nói với Lý Gia:
- Ra xem ai.
- Vâng.
Lý Gia đáp một tiếng rồi lắc lắc bờ mông đi mở cửa.
- Tôi đang tìm một con gấu.
Cô gái da đen đứng ở cửa nói bằng tiếng Anh.
- Gấu đang leo cây, một phút sau mới xuống được.
Lý Gia nói.
- Tôi có thể đợi nó một phút.
Cô gái da đen nói.
Vì thế, Lý Gia mời cô gái da đen vào phòng, rồi đóng luôn cửa phòng lại.
Quan Tâm đứng dậy, chủ động bắt tay với cô gái da đen, nói:
- Tôi là Quan Tâm, Quan Ý là em trai tôi. Tôi thay nó chào mừng cô đến Trung Quốc.
Cô gái da đen không bắt tay với Quan Tâm, nói:
- Đó là văn hoá Trung Quốc, chúng ta cũng có văn hoá của mình. Chẳng qua, tôi biết anh cũng không thích, cho nên, chúng ta không cần làm loại việc khách sáo khiến trong lòng mình không vui này.
Quan Tâm cười nói:
- Tiểu thư thật uyên thâm.
- Cha tôi muốn một đáp án.
Cô gái da đen nói.
- Cha cô ư?
Quan Tâm kinh ngạc.
- Tất cả mọi người đều gọi ông ấy là Kim Cương.
Cô gái da đen nói.
Quan Tâm cùng Lý Gia đồng thời kinh hãi. Bọn hắn biết bên Kim Cương sẽ phái một nhân vật quan trọng tới. Nhưng không ngờ bọn họ sẽ phái con gái của Kim Cương tới.
Càng không ngờ, Kim Cương lại là người da đen.
Cô gái da đen, ngoại trừ hàm răng trắng thì toàn thân còn lại đều cùng một màu da. Quan Tâm cố gắng tìm điểm đặc biệt trên người cô ta. Bởi vì hắn lo lắng lần sau gặp mặt mình sẽ quên cô ta trông thế nào, hoặc giúp hắn làm sao có thể nhận ra cô ta trong đám người da đen. Nhưng kết quả lại khiến hắn thất vọng rồi.
Cả người cô đặc biệt nhất chính là hàm răng rất trắng.
- Xin hỏi nên gọi cô là gì?
Quan Tâm cười hỏi.
- Anh có thể gọi tôi là Sóc.
Cô gái da đen nói:
- Tất nhiên, những điều này không liên quan gì tới buổi gặp mặt hôm nay của chúng ta. Cha tôi muốn một đáp án. Vì sao em trai Quan Ý của anh mất tích? Hắn không liên lạc gì khiến cho chúng tôi tổn thất rất nhiều vụ làm ăn tại châu Á. Các người cần bồi thường tổn thất cho chúng tôi.
- Đây là một thảm kịch.
Quan Tâm bi thương nói:
- Quan Ý bị người ta bắt cóc, toàn bộ vệ sĩ của nó bị người ta giết chết. Hắn mất tích, cho tới bây giờ chúng tôi cũng không có biện pháp tìm được hắn, thậm chí là một xác chết.
Sóc nhíu mày, nói:
- Trước kia chưa từng xảy ra chuyện như vậy.
- Đúng vậy. Chúng tôi cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy.
Quan Tâm nói:
- Cô cần hiểu rõ, việc này cũng làm cho chúng tôi tổn thất nghiêm trọng. Chúng tôi không chỉ mất đi một người thân.
- Như vậy, đáp án của các người là gì?
Sóc nói:
- Một đáp án không có nguyên nhân, không có kết quả thì chỉ sợ Kim Cương sẽ không thoả mãn.
- Trong ngày Quan Ý mất tích, đã từng phát sinh mâu thuẫn với một người.
Quan Tâm trầm giọng nói. Đồng bạn chết nhưng ta không thể chết. Đường Trọng, thật sự xin lỗi mày. Mặc kệ có phải mày làm hay không thì mày đều phải thành người chịu tội thay trong việc này.
Ai bảo tao không thích mày chứ.
- Là hắn làm à?
- Chúng tôi đã loại trừ, có bảy thành là hắn làm.
Quan Tâm nói.