Đường Trọng có rất nhiều anh em. Đường Trọng có rất rất nhiều anh em. Nhìn một đám đàn ông áo đen bao vây bốn phía bọn họ phải một tầng trái một tầng, trên mặt Kim Cương lộ ra vẻ tươi cười hơi trào phúng. - Vì giờ phút này mà cậu đã chuẩn bị trong thời gian rất dài đi? Vẻ mặt Đường Trọng đắc ý, nói: - Ở xa đến là khách, tôi cuối cùng đã phối hợp rất tốt với ông. Không để ông thất vọng với Trung Hoa chứ? Kim Cương xốc mũ áo gió trên đầu xuống, là một người đàn ông thật sự trẻ tuổi anh tuấn. Ngũ quan thâm thúy, ánh mắt mê người, lông mi dày, đuôi lông mày hơi nhếch lên khiến người khác có cảm giác thần thái. - Khó trách hắn luôn thích trùm mũ, thì ra là bởi vì rất đẹp trai, tránh xảy ra rắc rối không cần thiết. Nếu lúc chuẩn bị giết người, các cô gái lại xông lên muốn kí tên thì làm sao bây giờ? Trong lòng Đường Trọng thầm nghĩ. Hắn hoàn toàn có thể lý giải hành động của Kim Cương. Bởi vì hắn cũng thường xuyên đội mũ. Kim Cương ngẩng mặt nhìn trời. Bông tuyết lơ lửng nhảy múa xoay tròn trên không trung. Thỉnh thoảng có vài bông tuyết bướng bỉnh rơi trên mặt hắn, mãi không chịu tan đi. Hắn lại nhìn Đường Trọng và đám đàn ông mặc đồ đen xung quanh: - Vô cùng cẩn thận. Trung Hoa không làm tôi thất vọng. - Vậy ông cũng đừng để tôi thất vọng mới đúng. Đường Trọng nói. - Nếu ông đột nhiên chết đi, tôi và đồng đội của tôi nhất định sẽ vô cùng vui vẻ. Đường Trọng chỉ chỉ các đàn em đang xây quanh bốn phía, nói. Đây đều là con chuột do hắn nuôi dưỡng. Không, phải nói là Lâm Vi Tiếu và Lộc Tam giúp hắn nuôi chuột.
Cũng bởi vì những người này tồn tại, đám người Cổ Anh Hùng và Tô Sơn mới tìm mọi cách đố kỵ với Lâm Vi Tiếu. - Cậu thật sự là một chàng trai thẳng thắn. - Đây là một trong số lượng lớn ưu điểm của tôi. Đường Trọng nói. Kim Cương hành động. Người chưa đến, áo gió rộng thùng thình phía trước đã bay đến trước một bước. Tầm mắt Đường Trọng bị ngăn cản, lập tức mất bóng dáng Kim Cương. Xoẹt Đợi khi hắn nhận thấy nguy hiểm, một đường sáng sắc bén đã sắp cắt qua quần áo trên ngực hắn. Nhanh! Nhanh không thể tưởng tượng được! Có thể trở thành thủ lĩnh của tổ chức Kim Cương quả thật là có chỗ phi phàm.
Đường Trọng không lùi mà tiến. Bởi vì hắn biết rõ nếu lui về phía sau, khí thế sẽ yếu đi một phần. Hơn nữa tốc độ của người lùi về phía sau không thể so với tốc độ của người lao về phía trước. Kim Cương thừa thắng xông lên, con dao găm kia có khả năng thật sự sẽ đâm vào da thịt của hắn, đâm thủng nội tạng của hắn. Đương nhiên tiến lên không đại biểu cho việc hắn ngu ngốc hồ đồ đến nỗi dùng ngực đi ngăn cản dao găm của Kim Cương. Người hắn nghiêng một góc bốn mươi lăm độ, thoạt nhìn cũng chỉ là Đường Trọng hơi xoay người mà thôi. Lúc dao găm kia lướt qua da thịt trước ngực thì đồng thời hắn tiến lên, một đấm đấm thẳng vào cánh tay cầm dao găm kia. Áo gió là trở ngại tốt nhất khiến hắn không tìm ra vị trí chuẩn xác của Kim Cương. Nếu lỗ mãng đánh ra một đấm, ai biết phía bên kia áo gió chờ đợi nắm đấm của hắn không phải là một con dao găm khác hay là một cái gì bén nhọn chứ? Đường Trọng không thể mạo hiểm.
Cao thủ sẽ không dễ dàng đặt bản thân vào trong nguy hiểm, trừ khi hắn cảm thấy làm như vậy là đáng giá. Không đánh đến chỗ khác, cánh tay đang vươn đến của hắn ta chính là điểm mục tiêu để Đường Trọng công kích. Vù Quyền phong gào thét mà đến khiến vạt áo gió đều bị lật tung lên. Đúng lúc nắm đấm của Đường Trọng sắp đánh lên cánh tay tráng kiện kia của Kim Cương, một luồng khí lạnh đột nhiên đánh úp xuống. Vút Một con dao găm khác tới nhanh như chớp, đâm thẳng vào nắm đấm của Đường Trọng. Kim Cương muốn dùng dao găm đâm xuyên qua nắm đấm của Đường Trọng. Đường Trọng ngã. Không phải bị Kim Cương đâm vào mà là người hắn nghiêng về phía sau một góc chín mươi độ, ngã xuống đất. Bịch! Hắn cũng không ngã xuống đất bởi vì Đổng Bồ Đề đã đứng đằng sau hắn. Đổng Bồ Đề cũng luôn phòng bị Kim Cương hành động. Lúc hắn ta ném áo gió ra, cô đã biết hắn ta chuẩn bị dùng áo gió chơi xấu. Nhưng Kim Cương quá nhanh, nhanh đến mức khiến ánh mắt người khác đều không đuổi kịp tốc độ của hắn. Lúc võng mạc của ngươi còn dừng lại ở một hình ảnh, hắn đã thay đổi trạng thái tồn tại của bản thân rồi. Đợi đến lúc cô phản ứng lại, Đường Trọng đã giao chiến với hắn. Động tác của hai người bọn họ vừa vội lại nhanh, chỉ mấy phần trên giây bọn họ đã biến hóa mấy lần. Cô có lòng giúp đỡ nhưng không có cách nào nhúng tay vào. Lúc Đường Trọng ngã về phía đằng sau, cô biết cơ hội của cô đã tới.
Cô biết Đường Trọng không phải thật sự muốn ngã xuống đất. Hắn biết cô đứng đằng sau hắn. Lúc Đường Trọng mới ngã đến một góc sáu mươi độ, cô đã đi trước một bước. Hai tay ôm phần eo Đường Trọng, sau đó dừng lực đỉnh đầu, hai chân Đường Trọng liền cách không dựng lên. Giày da màu đen hung ác đá về phía Kim Cương đang cầm đao đuổi theo. Thiện dùng song đao, tốc độ tuyệt luân. Có tốc độ nhanh nhất và con dao dăm lợi hại nhất, đây quả thật là một kẻ thù khó gặp. Thậm chí Đường Trọng đánh giá hắn ta còn mạnh mẽ hơn một chút so với Thượng Nhậm Kim Cương đã bị hắn tiêu diệt. Ít nhất Thượng Nhậm Kim Cương đã bị hắn giết. Bốp! Đường Trọng biến chiêu quá nhanh, hơn nữa lại có Đổng Bồ Đề phối hợp ăn ý. Kim Cương cầu thắng rốt ruột đuổi quá nhanh, bị Đường Trọng đá một cái trúng ngực. Hắn hạ dao xuống cắt, muốn đòi lại một chút lợi tức từ chân Đường Trọng. Đổng Bồ Đề xoay tròn ba trăm sáu mươi độ yêu cầu độ khó cao. Hai người đổi vị trí, Đường Trọng đến phía sau, mà Kim Cương sắp đối mặt là chiếc giày cao gót màu đen lóe lên ánh sáng đen của Đổng Bồ Đề. Răng rắc Kim Cương bị bức lùi một bước. Áo gió bay bổng đằng sau hắn giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. Sắc mặt Kim Cương nghiêm trọng. Hắn nhìn Đường Trọng và Đổng Bồ Đề tay cầm tay, lúc nào cũng có thể hợp thể đánh cho hắn một đòn trí mạng mà nói: - Tình cảm giữa hai vị nhất định rất tốt nhỉ? Đường Trọng liếc mắt nhìn Đổng Bồ Đề một cái, ngại ngùng cười cười, không mở miệng. Đổng Bồ Đề hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái. Cô biết tên giảo hoạt này đang cố ý lảng tránh vấn đề. - Tình cảm của chúng tôi có quan hệ gì với ông?
Đổng Bồ Đề cười lạnh: - Nhưng đàn em của ông có lẽ không được tốt lắm. Lúc bọn họ giao chiến thì đồng thời hai tên đội viên vừa rồi đứng bên cạnh Kim Cương cũng xông lên đánh nhau với đàn em của Đường Trọng. Tuy thực lực của đại đa số đàn em của Đường Trọng không được tốt nhưng không chịu nổi nhiều người. Nhiều kiến còn có thể cắn chết voi mà. Huống chi trong đó cũng không phải hoàn toàn không có cao thủ. Vì lần này bao vây tiễu trừ, muốn một mẻ bắt hết đám gọi là tinh anh do Khô Lâu Hội phái tới, xóa sạch hết sự kiêu ngạo của bọn họ nên ngoại trừ mấy người bạn của Lôi Chấn mặt gầy như khỉ, Đường Trọng còn đặc biệt mời Lôi Chấn đưa mấy người đồng đội đến trợ giúp. Hiện tại mấy người đồng đội này chính là quân công kích chủ lực. Tuy thực lực hơi yếu hơn Lôi Chấn một chút nhưng mỗi người đều là người có thể lấy một địch trăm. Đường Trọng cân nhắc sau khi chuyện này kết thúc có nên nghĩ cách giữ bọn họ lai không.
Bởi vì hắn thật sự là một người đàn ông không có cảm giác an toàn. - Lúc bọn họ gia nhập tổ chức thì đã làm tốt công tác chuẩn bị chết. Sát thủ sợ chết không phải sát thủ giỏi. Kim Cương không thèm để ý đến vịeec Đổng Bồ Đề muốn làm hắn phân tâm. Kim Cương lại hành động Vẫn là áo gió đi trước. Áo gió tối đen che lấp tầm mắt của Đường Trọng và Đổng Bồ Đề, mà hắn ta theo đuôi công kích phía sau. Chiếc áo gió kia giống như tăng thêm một chướng ngại tự nhiên cho hắn. - Đốt nó đi thì tốt rồi. Trong lòng Đường Trọng thầm nghĩ. Lúc Đường Trọng nghĩ vậy, hắn liền phát hiện Đổng Bồ Đề đã hành động. Cũng không biết cô dùng cách gì, sau đó một tay giơ đến phía trước áo gió. Khí nóng màu trắng bốc lên, sau đó liền hóa thành một biển lửa thiêu đốt hừng hực.
Xôn xao Ánh mắt của Đường Trọng bị ánh lửa chiếu sáng lên. Cảm ơn trời đất, tạ Bồ Đề. Cô gái này lại mạnh mẽ như thế, còn có thể dùng ma pháp? Đường Trọng đã từng giao chiến với chị gái Đổng Bồ Đề. Đối phương giơ tay một cái liền thiêu đốt một cái dây lưng màu trắng. Đường Trọng nghĩ chẳng lẽ Long Thụ dạy dỗ đệ tử đều thích chơi lửa? Tuy áo gió đã bị đốt nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc Kim Cương phát động thế công. Song đao quét ngang mà đến đâm thẳng đến ngực Đường Trọng. Hắn nhớ nhiệm vụ của mình, mục tiêu hàng đầu là phải giết chết Đường Trọng. Bởi vậy hắn đều có thể rộng lượng bỏ qua cho Đổng Bồ Đề đã đốt cháy áo gió quý giá của hắn. Người có thể sử dụng song đao đều là hạng người thân thủ cao tuyệt, chỉ số thông minh hơn người. Tay trái và tay phải linh hoạt như nhau chứng tỏ não trái và não phải của hắn đều được khai phá như nhau. Lưỡi dao mang theo gió lạnh khiến người ta cảm thấy rét lạnh từ trong lòng. Lúc ánh đao lóe lên, Đường Trọng cũng không ngại ngần lao đến. Hóa quyền thành trảo. Một đường khí trắng quấn quanh bàn tay và từng ngón tay. Bàn tay hắn nóng đến nỗi khiến người khác phải sợ hãi, giống như sắp bốc cháy vậy. Xung quanh bàn tay phát ra tiếng xèo xèo. Đó là âm thanh hơi nước trong không khí và bông tuyết không cẩn thận bay lạc đến bị nướng cháy. Tay trái hắn nhắm ngay dao găm tay phải Kim Cương, tay phải nhắm vào dao găm trong tay trái Kim Cương. Gần. Bàn tay Đường Trọng cảm nhận được dao găm lạnh như băng, có thể cảm nhận được khí lạnh bá đạo của nó. Đầu ngón tay của hắn lướt qua ven dao găm. Da thịt và kim loại va chạm có cảm giác đau đớn như bị nướng cháy.
Keng Hai người ngừng lại. Hai người ngừng công kích. Dường như thời gian cũng ngừng lại theo. Hai bàn tay thịt của Đường Trọng giống như hai cái kìm sắt bắt được hai lưỡi dao găm. Mà Kim Cương đang cầm lấy hai con dao găm. Đồng tử Kim Cương co rụt lại trong nháy mắt, khó có thể tin được nhìn ngón tay của Đường Trọng. - Đây là nội công của Trung Hoa, ông nhất định không rõ. Đường Trọng cười nói. Đường Trọng đã giao chiến với không ít cao thủ nước ngoài. Mặc kệ thực lực của đối phương mạnh mẽ cỡ nào nhưng bọn họ đều không luyện thành nội công, chính là lực đan điền như lời chúng ta nói. Hắn nghẹn một hơi, mạnh mẽ dùng sức. Rắc
Hai lưỡi dao găm bị bàn tay hắn mạnh mẽ bẻ gãy. Nói cách khác, trong tay Kim Cương chính là hai con dao găm không lưỡi không dùng được. Lưỡi đao không rơi xuống đất. Đổng Bồ Đề giơ chân lên đá. Lưỡi dao găm liền rơi vào tay cô. Cô cầm lưỡi dao trong tay rồi đâm mạnh đến ngực Kim Cương. Một khi phụ nữ đã nổi giận, ngay cả bản thân bọn họ đều thấy sợ hãi.
Cũng bởi vì những người này tồn tại, đám người Cổ Anh Hùng và Tô Sơn mới tìm mọi cách đố kỵ với Lâm Vi Tiếu. - Cậu thật sự là một chàng trai thẳng thắn. - Đây là một trong số lượng lớn ưu điểm của tôi. Đường Trọng nói. Kim Cương hành động. Người chưa đến, áo gió rộng thùng thình phía trước đã bay đến trước một bước. Tầm mắt Đường Trọng bị ngăn cản, lập tức mất bóng dáng Kim Cương. Xoẹt Đợi khi hắn nhận thấy nguy hiểm, một đường sáng sắc bén đã sắp cắt qua quần áo trên ngực hắn. Nhanh! Nhanh không thể tưởng tượng được! Có thể trở thành thủ lĩnh của tổ chức Kim Cương quả thật là có chỗ phi phàm.
Đường Trọng không lùi mà tiến. Bởi vì hắn biết rõ nếu lui về phía sau, khí thế sẽ yếu đi một phần. Hơn nữa tốc độ của người lùi về phía sau không thể so với tốc độ của người lao về phía trước. Kim Cương thừa thắng xông lên, con dao găm kia có khả năng thật sự sẽ đâm vào da thịt của hắn, đâm thủng nội tạng của hắn. Đương nhiên tiến lên không đại biểu cho việc hắn ngu ngốc hồ đồ đến nỗi dùng ngực đi ngăn cản dao găm của Kim Cương. Người hắn nghiêng một góc bốn mươi lăm độ, thoạt nhìn cũng chỉ là Đường Trọng hơi xoay người mà thôi. Lúc dao găm kia lướt qua da thịt trước ngực thì đồng thời hắn tiến lên, một đấm đấm thẳng vào cánh tay cầm dao găm kia. Áo gió là trở ngại tốt nhất khiến hắn không tìm ra vị trí chuẩn xác của Kim Cương. Nếu lỗ mãng đánh ra một đấm, ai biết phía bên kia áo gió chờ đợi nắm đấm của hắn không phải là một con dao găm khác hay là một cái gì bén nhọn chứ? Đường Trọng không thể mạo hiểm.
Cao thủ sẽ không dễ dàng đặt bản thân vào trong nguy hiểm, trừ khi hắn cảm thấy làm như vậy là đáng giá. Không đánh đến chỗ khác, cánh tay đang vươn đến của hắn ta chính là điểm mục tiêu để Đường Trọng công kích. Vù Quyền phong gào thét mà đến khiến vạt áo gió đều bị lật tung lên. Đúng lúc nắm đấm của Đường Trọng sắp đánh lên cánh tay tráng kiện kia của Kim Cương, một luồng khí lạnh đột nhiên đánh úp xuống. Vút Một con dao găm khác tới nhanh như chớp, đâm thẳng vào nắm đấm của Đường Trọng. Kim Cương muốn dùng dao găm đâm xuyên qua nắm đấm của Đường Trọng. Đường Trọng ngã. Không phải bị Kim Cương đâm vào mà là người hắn nghiêng về phía sau một góc chín mươi độ, ngã xuống đất. Bịch! Hắn cũng không ngã xuống đất bởi vì Đổng Bồ Đề đã đứng đằng sau hắn. Đổng Bồ Đề cũng luôn phòng bị Kim Cương hành động. Lúc hắn ta ném áo gió ra, cô đã biết hắn ta chuẩn bị dùng áo gió chơi xấu. Nhưng Kim Cương quá nhanh, nhanh đến mức khiến ánh mắt người khác đều không đuổi kịp tốc độ của hắn. Lúc võng mạc của ngươi còn dừng lại ở một hình ảnh, hắn đã thay đổi trạng thái tồn tại của bản thân rồi. Đợi đến lúc cô phản ứng lại, Đường Trọng đã giao chiến với hắn. Động tác của hai người bọn họ vừa vội lại nhanh, chỉ mấy phần trên giây bọn họ đã biến hóa mấy lần. Cô có lòng giúp đỡ nhưng không có cách nào nhúng tay vào. Lúc Đường Trọng ngã về phía đằng sau, cô biết cơ hội của cô đã tới.
Cô biết Đường Trọng không phải thật sự muốn ngã xuống đất. Hắn biết cô đứng đằng sau hắn. Lúc Đường Trọng mới ngã đến một góc sáu mươi độ, cô đã đi trước một bước. Hai tay ôm phần eo Đường Trọng, sau đó dừng lực đỉnh đầu, hai chân Đường Trọng liền cách không dựng lên. Giày da màu đen hung ác đá về phía Kim Cương đang cầm đao đuổi theo. Thiện dùng song đao, tốc độ tuyệt luân. Có tốc độ nhanh nhất và con dao dăm lợi hại nhất, đây quả thật là một kẻ thù khó gặp. Thậm chí Đường Trọng đánh giá hắn ta còn mạnh mẽ hơn một chút so với Thượng Nhậm Kim Cương đã bị hắn tiêu diệt. Ít nhất Thượng Nhậm Kim Cương đã bị hắn giết. Bốp! Đường Trọng biến chiêu quá nhanh, hơn nữa lại có Đổng Bồ Đề phối hợp ăn ý. Kim Cương cầu thắng rốt ruột đuổi quá nhanh, bị Đường Trọng đá một cái trúng ngực. Hắn hạ dao xuống cắt, muốn đòi lại một chút lợi tức từ chân Đường Trọng. Đổng Bồ Đề xoay tròn ba trăm sáu mươi độ yêu cầu độ khó cao. Hai người đổi vị trí, Đường Trọng đến phía sau, mà Kim Cương sắp đối mặt là chiếc giày cao gót màu đen lóe lên ánh sáng đen của Đổng Bồ Đề. Răng rắc Kim Cương bị bức lùi một bước. Áo gió bay bổng đằng sau hắn giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. Sắc mặt Kim Cương nghiêm trọng. Hắn nhìn Đường Trọng và Đổng Bồ Đề tay cầm tay, lúc nào cũng có thể hợp thể đánh cho hắn một đòn trí mạng mà nói: - Tình cảm giữa hai vị nhất định rất tốt nhỉ? Đường Trọng liếc mắt nhìn Đổng Bồ Đề một cái, ngại ngùng cười cười, không mở miệng. Đổng Bồ Đề hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái. Cô biết tên giảo hoạt này đang cố ý lảng tránh vấn đề. - Tình cảm của chúng tôi có quan hệ gì với ông?
Đổng Bồ Đề cười lạnh: - Nhưng đàn em của ông có lẽ không được tốt lắm. Lúc bọn họ giao chiến thì đồng thời hai tên đội viên vừa rồi đứng bên cạnh Kim Cương cũng xông lên đánh nhau với đàn em của Đường Trọng. Tuy thực lực của đại đa số đàn em của Đường Trọng không được tốt nhưng không chịu nổi nhiều người. Nhiều kiến còn có thể cắn chết voi mà. Huống chi trong đó cũng không phải hoàn toàn không có cao thủ. Vì lần này bao vây tiễu trừ, muốn một mẻ bắt hết đám gọi là tinh anh do Khô Lâu Hội phái tới, xóa sạch hết sự kiêu ngạo của bọn họ nên ngoại trừ mấy người bạn của Lôi Chấn mặt gầy như khỉ, Đường Trọng còn đặc biệt mời Lôi Chấn đưa mấy người đồng đội đến trợ giúp. Hiện tại mấy người đồng đội này chính là quân công kích chủ lực. Tuy thực lực hơi yếu hơn Lôi Chấn một chút nhưng mỗi người đều là người có thể lấy một địch trăm. Đường Trọng cân nhắc sau khi chuyện này kết thúc có nên nghĩ cách giữ bọn họ lai không.
Bởi vì hắn thật sự là một người đàn ông không có cảm giác an toàn. - Lúc bọn họ gia nhập tổ chức thì đã làm tốt công tác chuẩn bị chết. Sát thủ sợ chết không phải sát thủ giỏi. Kim Cương không thèm để ý đến vịeec Đổng Bồ Đề muốn làm hắn phân tâm. Kim Cương lại hành động Vẫn là áo gió đi trước. Áo gió tối đen che lấp tầm mắt của Đường Trọng và Đổng Bồ Đề, mà hắn ta theo đuôi công kích phía sau. Chiếc áo gió kia giống như tăng thêm một chướng ngại tự nhiên cho hắn. - Đốt nó đi thì tốt rồi. Trong lòng Đường Trọng thầm nghĩ. Lúc Đường Trọng nghĩ vậy, hắn liền phát hiện Đổng Bồ Đề đã hành động. Cũng không biết cô dùng cách gì, sau đó một tay giơ đến phía trước áo gió. Khí nóng màu trắng bốc lên, sau đó liền hóa thành một biển lửa thiêu đốt hừng hực.
Xôn xao Ánh mắt của Đường Trọng bị ánh lửa chiếu sáng lên. Cảm ơn trời đất, tạ Bồ Đề. Cô gái này lại mạnh mẽ như thế, còn có thể dùng ma pháp? Đường Trọng đã từng giao chiến với chị gái Đổng Bồ Đề. Đối phương giơ tay một cái liền thiêu đốt một cái dây lưng màu trắng. Đường Trọng nghĩ chẳng lẽ Long Thụ dạy dỗ đệ tử đều thích chơi lửa? Tuy áo gió đã bị đốt nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc Kim Cương phát động thế công. Song đao quét ngang mà đến đâm thẳng đến ngực Đường Trọng. Hắn nhớ nhiệm vụ của mình, mục tiêu hàng đầu là phải giết chết Đường Trọng. Bởi vậy hắn đều có thể rộng lượng bỏ qua cho Đổng Bồ Đề đã đốt cháy áo gió quý giá của hắn. Người có thể sử dụng song đao đều là hạng người thân thủ cao tuyệt, chỉ số thông minh hơn người. Tay trái và tay phải linh hoạt như nhau chứng tỏ não trái và não phải của hắn đều được khai phá như nhau. Lưỡi dao mang theo gió lạnh khiến người ta cảm thấy rét lạnh từ trong lòng. Lúc ánh đao lóe lên, Đường Trọng cũng không ngại ngần lao đến. Hóa quyền thành trảo. Một đường khí trắng quấn quanh bàn tay và từng ngón tay. Bàn tay hắn nóng đến nỗi khiến người khác phải sợ hãi, giống như sắp bốc cháy vậy. Xung quanh bàn tay phát ra tiếng xèo xèo. Đó là âm thanh hơi nước trong không khí và bông tuyết không cẩn thận bay lạc đến bị nướng cháy. Tay trái hắn nhắm ngay dao găm tay phải Kim Cương, tay phải nhắm vào dao găm trong tay trái Kim Cương. Gần. Bàn tay Đường Trọng cảm nhận được dao găm lạnh như băng, có thể cảm nhận được khí lạnh bá đạo của nó. Đầu ngón tay của hắn lướt qua ven dao găm. Da thịt và kim loại va chạm có cảm giác đau đớn như bị nướng cháy.
Keng Hai người ngừng lại. Hai người ngừng công kích. Dường như thời gian cũng ngừng lại theo. Hai bàn tay thịt của Đường Trọng giống như hai cái kìm sắt bắt được hai lưỡi dao găm. Mà Kim Cương đang cầm lấy hai con dao găm. Đồng tử Kim Cương co rụt lại trong nháy mắt, khó có thể tin được nhìn ngón tay của Đường Trọng. - Đây là nội công của Trung Hoa, ông nhất định không rõ. Đường Trọng cười nói. Đường Trọng đã giao chiến với không ít cao thủ nước ngoài. Mặc kệ thực lực của đối phương mạnh mẽ cỡ nào nhưng bọn họ đều không luyện thành nội công, chính là lực đan điền như lời chúng ta nói. Hắn nghẹn một hơi, mạnh mẽ dùng sức. Rắc
Hai lưỡi dao găm bị bàn tay hắn mạnh mẽ bẻ gãy. Nói cách khác, trong tay Kim Cương chính là hai con dao găm không lưỡi không dùng được. Lưỡi đao không rơi xuống đất. Đổng Bồ Đề giơ chân lên đá. Lưỡi dao găm liền rơi vào tay cô. Cô cầm lưỡi dao trong tay rồi đâm mạnh đến ngực Kim Cương. Một khi phụ nữ đã nổi giận, ngay cả bản thân bọn họ đều thấy sợ hãi.