Nhạc Phụ Vạn Tuế chiếm phòng chiếu phim mười ba ngày. Mãi cho đến khi toàn bộ mọi người đều xem, Lưu thiên vương lại chiếu bộ phim Phong Hỏa theo phong cách hành động, Nhạc Phụ Vạn Tuế mới xong trận, từ từ rút khỏi màn hình lớn. Chiếu phim mười ba ngày, phòng bán vé thu được tổng cộng mười ba ức bốn ngàn vạn. Lúc chiếu trên màn hình lớn trên dưới một tuần, truyền thông dự tính doanh thu mà Nhạc Phụ Vạn Tuế thu được trong nước trên dưới mười bốn ức hai ngàn vạn. Nó không thể siêu việt như bộ phim điện ảnh Hắc Hiệp đầu tiên của Đường Trọng nhưng nó đã ghi lại sự kiện của điện ảnh hài kịch, chiếm ngai vàng đầu tiên trong ngành điện ảnh, thành tích đứng đầu của điện ảnh hài kịch Trung Hoa trên thế giới. Có lẽ người nước ngoài không thể thưởng thức bộ hài kịch Trung Hoa này. Mặc dù đã cố gắng đề cử toàn cầu, tốn công sức lớn để dịch lại bộ phim này nhưng thành tích của nó ở Mỹ và các nước khác không được tốt, xa xa không thể so sánh với Hắc Hiệp được. Nhưng đây vẫn là bộ phim có doanh thu lớn nhất của đạo diễn Phùng Đại Cương.
Bộ phim này thành công vượt qua mong muốn của rất nhiều người. Lúc kịch bản Nhạc Phụ Vạn Tuế vừa mới thành lập, Đường Trọng đã từng nói với giới truyền thông rằng bộ phim thứ hai của hắn cũng có doanh thu trên một tỷ. Hai pháo như một, hắn thật sự làm được. Dựa theo hợp đồng giữa Đường Trọng và Phùng Chí Cương, chia doanh thu đã khấu trừ thành năm phần, lại trừ 10% phí tín dụng cho công ty giải trí Hoa Thanh, cá nhân hắn vẫn có thể thu vào hơn sáu ngàn vạn. Cái giá này có thể nói là giá cao nhất của nghệ sĩ trong nước. Cho dù thiên vương thiên hậu đã thành danh nổi tiếng quốc tế có lực ảnh hưởng thì cũng không có phí biểu diễn cao như vậy. Trong hai năm, Đường Trọng đã trở thành ngôi sao rực sáng nhất trong nước. Đồng thời biểu diễn hai bộ phim, doanh thu hai bộ đều trên một tỷ, Đường Trọng đã trở thành truyền kỳ trong giới điện ảnh. Bởi vì người thảo luận về hắn rất nhiều nên thậm chí đã hình thành hiện tượng Đường Trọng. Nhạc Phụ Vạn Tuế còn chưa kết thúc, đạo diễn tìm hắn hợp tác đã kéo đến mãnh liệt. Trước kia cũng có rất nhiều nhưng giờ đối với người đại diện Ngô Thư của hắn mà nói thì đúng là một trận tai nạn hạnh phúc. Giá mặc anh nói, nhân vật mặc anh chọn, nhân vật nữ chính mặc anh chọn lựa, thậm chí cả đạo diễn đều cho anh quyết định đây còn chưa đủ hạnh phúc sao? Nhạc Phụ Vạn Tuế tổ chức tiệc mừng, tất cả mọi người thoải mái chè chén. Phùng Đại Cương rất hào sảng lôi kéo Đường Trọng làm ba chén rượu vang đỏ, sau đó liền nói chuyện quay phim mới với Đường Trọng. Vẫn là hình thức hợp tác giống lần trước, doanh thu càng cao thì kiếm càng nhiều. Đương nhiên bởi vì biểu hiện kiệt xuất của Đường Trọng ở Nhạc Phụ Vạn Tuế nên ông ta đã tăng lại tỷ lệ chia phần, giống như Cát U và Trương Thượng Hân. Đường Trọng do dự một lúc, cười nói: - Đạo diễn Phùng, thật sự có lỗi. Tôi không thể làm tiếp.
Phùng Đại Cương hơi sửng sốt, vỗ vỗ bả vai Đường Trọng nói: - Đừng vội, chuyện này chúng ta sẽ bàn lại. Từ từ nói chuyện, nhất định sẽ khiến cậu vừa lòng. Không đợi Đường Trọng giải thích, Phùng Đại Cương đã xoay người đi xã giao với khách quý khác. Trương Thượng Hân cũng thật vui vẻ. Cô mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đen như nữ vương đang tuần tra. Hình như cô đã uống không ít rượu. Hai má ửng đỏ, đôi mắt càng sáng ngời. Cô bưng ly rượu đứng bên cạnh Đường Trọng, cười hỏi: - Anh từ chối đạo diễn Phùng rồi? - Trong lòng ông ta nhất định nghĩ như vậy. Đường Trọng cười nói. - Ông ấy hiểu lầm anh từ chối là vì cảm thấy giá không đủ cao hoặc công ty khác ra giá tốt hơn Ông ta nhất định sẽ suy nghĩ cuối cùng nên cho anh mức giá gì thì mới thích hợp. Nếu thái độ của anh kiên định thì sẽ vượt qua tôi và ông Cát thôi. - Cô đồng ý tiếp tục hợp tác với đạo diễn Phùng? Đường Trọng cười hỏi. - Ít nhất hiện tại xem ra ông ta là người hợp tác tốt nhất. Trương Thượng Hân cười nói: - Đương nhiên, tôi không thể so với anh. Toàn bộ Hoa Thanh đều là của anh. Ai có thể so với anh chứ? - Cái gì? Giọng nói kinh ngạc của Phùng Đại Cương truyền đến: - Hoa Thanh là của Đường Trọng? Phùng Đại Cương có ngoại hiệu là Phùng đại pháo. Bình thường ông ta nói chuyện đã lớn tiếng, hôm nay vui vẻ uống không ít rượu, giọng lại đề cao hơn bình thường gấp chục lần. Ông ta ồn ào như vậy, tất cả mọi người đều nhìn về phía Đường Trọng.
Trương Thượng Hân xoay người mới phát hiện Phùng Đại Cương quay lại tìm Đường Trọng. Đường Trọng biết không thể giấu diếm được nữa, cầm ly rượu trong tay lên, cười nói với mọi người: - Hoa Thanh là công ty do trưởng bối trong nhà kinh doanh, gần đây mới chuyển qua danh nghĩa của tôi. Cho nên về sau còn muốn mọi người chiếu cố nhiều hơn. Ồ Toàn trường ồ lên! Mọi người đều biết Đường Trọng là nghệ sĩ vương bài của giải trí Hoa Thanh. Ở đây chỉ có một bộ phận cực nhỏ biết sự thật Đường Trọng là ông chủ lớn của giải trí Hoa Thanh. Giờ chuyện này bị Trương Thượng Hân lộ ra, Đường Trọng lại chính miệng thừa nhận, tất cả mọi người không thể giả vờ nghi ngờ nữa. - Hoa Thanh là của Đường Trọng? - Thì ra người này là phú nhị đại? Phú hào hàng tỷ?
- Trời ạ, ai có thể nói cho tôi biết giá trị hiện tại của Hoa Thanh là bao nhiêu không? Nó không phải công ty trên sàn sao? ------------ Các mỹ nữ muốn phát triển trong ngành giải trí càng thêm nhiệt liệt ân cần với Đường Trọng, hận không thể dán người mình vào lòng hắn. Trương Thượng Hân vô cùng xấu hổ nhìn Đường Trọng, nói: - Thật xin lỗi. Tôi không ngờ sẽ xảy ra chuyện này. - Trách tôi đi, trách tôi đi. Phùng Đại Cương cũng phản ứng lại, liên tục vỗ miệng mình: - Tôi rất kinh ngạc, nhất thời không phản ứng lại được. Đường Trọng, vừa rồi cậu nói là thật à? - Là thật. Bạch Tố cầm ly rượu đi đến: - Ông chủ Đường của chúng tôi có vẻ muốn giấu nên chúng tôi cũng chỉ có thể giấu theo. Mong đạo diễn Phùng tha thứ. Nhạc Phụ Vạn Tuế có thể lấy được thành tích tốt như vậy, album mới Phá Kén của nhóm nhạc Hồ Điệp đồng thời tuyên bố. Album này có thể tuyên bố ngay sát phía sau có liên hệ chặt chẽ với Bạch Tố. Cho nên tổ kịch Nhạc Phụ Vạn Tuế ăn mừng, Phùng Đại Cương cũng phát thư mời với cao tầng của giải trí Hoa Thanh và hai thành viên còn lại trong nhóm Hồ Điệp là Lâm Hồi Âm và Trương Hách Bản. Chỉ là hôm nay Trương Hách Bản phải chụp bộ phim mới Gần Người Bảo Tiêu, Lâm Hồi Âm phải đi tham gia hoạt động buôn bán, không thể tham dự. Chỉ có Bạch Tố là đại biểu của giải trí Hoa Thanh đến đây cổ động. Phùng Đại Cương gật gật đầu, nói: - Khó trách mà, khó trách. Đây cũng là nguyên nhân Đường Trọng từ chối hợp tác với tôi à? - Tôi sẽ rời khỏi ngành giải trí.
Đường Trọng nói. - Cái gì? Vẻ mặt Phùng Đại Cương khiếp sợ nhìn Đường Trọng: - Đường Trọng, đây cũng không phải nói đùa chứ? - Đạo diễn Phùng, tuy tối nay uống không ít rượu nhưng tôi biết tôi đang nói gì. - Nghĩ kỹ lại đi, nghĩ kỹ lại đi. Thật đáng tiếc. Chuyện này thật đáng tiếc. Cậu không biết cậu sẽ bỏ qua cái gì đâu. Phùng Đại Cương chậc chậc lên tiếng. Đường Trọng cười cười, không giải thích thêm. Hiện tại hắn cũng không thích hợp làm sáng tỏ nhiều. Lấy tính cách nóng lửa của hắn rất dễ dàng tạo sự kiện lớn rời đi. Đến lúc kia, chỉ cần xử lý hơi vô ý một chút thì sẽ dễ dàng tạo thành ảnh hướng đến công ty thậm chí là sự phát triển của tập đoàn Cẩm Tú. Hơn nữa nếu có người có lòng muốn đối phó với Đường Trọng thì nhân vật công chúng Đường Trọng càng dễ trở thành bia ngắm cho bọn họ.
- Chúng tôi sẽ từ từ khuyên bảo cậu ấy. Bạch Tố an ủi Phùng Đại Cương, nói. Tuy cô nói vậy nhưng cô biết rõ chuyện Đường Trọng đã quyết định thì rất khó sửa được. - Đúng vậy. Nhất định phải khuyên nhủ cho tốt, khuyên nhủ cho tốt. Cậu ấy tuổi còn trẻ, cho dù không cần tiền nhưng đóng phim chẳng phải là một chuyện rất được sao? Mọi người trong tổ kịch đều vui vẻ mà. - Đúng vậy đúng vậy. Bạch Tố gật đầu nói. Đối với Đường Trọng, mùa đông là mùa thu hoạch, tháng này cũng là tháng thu hoạch. Không chỉ có Nhạc Phụ Vạn Tuế đạt được doanh thu khả quan, album Phá Kén mới của nhóm Hồ Điệp cũng tiêu thụ sôi sục. Ba mươi vạn đĩa CD tung ra thị trường, ngay hôm sau đã không còn trên các trung tâm và trang mạng lớn.
Công ty không thể không tung thêm. Ba mươi vạn đĩa CD nhóm thứ hai vừa mới tung ra trên cửa hàng khắp cả nước thì lại như bị cướp. Điện thoại của phòng tiêu thụ công ty giải trí Hoa Thanh reo liên tục. Tất cả đều là người phụ trách các trang mạng lớn và chủ quán thúc giục. Phòng tiêu thụ không giải quyết được vấn đề này, chỉ có thể để như vậy. Tôn Văn Lâm cũng không quản ngại. Bọn họ biết sẽ bùng nổ nhưng không ngờ sẽ bùng nổ đến mức này. Một bên triệu tập xưởng sản xuất tập trung thu đĩa album mới của nhóm Hồ Điệp, ngoài ra hợp tác với xưởng sản xuất của công ty khác, mong bọn họ hợp tác, hi vọng có thể thỏa mãn sức mua của công chúng. Nhưng chuyện này vẫn đang cần thời gian. Phòng pháp vụ của công ty giải trí Hoa Thanh cũng xuất động, đi thanh tra vấn đề đĩa lậu khắp cả nước. Đêm lễ Giáng Sinh, giải trí Hoa Thanh đã tổ chức một bữa tiệc chúc mừng quy mô lớn cho nhóm Hồ Điệp. Bữa tiệc này không chỉ có nghệ sĩ và lãnh đạo công ty giải trí Hoa Thanh tham gia mà đồng thời còn mời một số người hợp tác đã giúp đỡ nhóm Hồ Điệp sáng tạo nhiều kỳ tích. Lúc đội trưởng giả Đường Trọng dẫn hai thành viên khác của nhóm Hồ Điệp Lâm Hồi Âm và Trương Hách Bản lên vũ đài, dưới đài vỗ tay như sấm dậy. Trương Hách Bản đảm nhiệm vai trò người chủ trì khách quý đêm nay. Cô yêu cầu ba thành viên nhóm Hồ Điệp đều phải nói vài lời, nói về chuyện đã trải qua hai năm nay, biểu đạt cảm nhận trong lòng. Trương Hách Bản tích cực nhất, cầm micro nói: - Thật ra lúc Đường Trọng vừa đến tôi rất ghét anh ta. Giờ đã lâu, cảm thấy anh ta cũng đáng yêu. Dừng một chút, Trương Hách Bản đỏ mặt bổ sung một câu: - Càng nhìn càng thích. Mọi người cười to.
Có người ở dưới đài thét lớn nói: - Trương Hách Bản, có phải chị thích Đường Trọng không? Trương Hách Bản không luống cuống chút nào, nói với người dưới đài: - Tôi theo đuổi Đường Trọng, các bạn có ủng hộ tôi không? - Ủng hộ! Vô số người dưới đài ồn ào. Lâm Hồi Âm cầm micro im lặng lúc lâu, nói: - Cảm ơn Đường Trọng. Trương Thượng Hân nhận đề tài, cười hì hì nhìn Đường Trọng, nói: - Đường Trọng, hai đồng đội Trương Hách Bản và Lâm Hồi Âm phát biểu đều liên quan đến anh. Anh cũng nói mấy câu với mọi người đi.
Bộ phim này thành công vượt qua mong muốn của rất nhiều người. Lúc kịch bản Nhạc Phụ Vạn Tuế vừa mới thành lập, Đường Trọng đã từng nói với giới truyền thông rằng bộ phim thứ hai của hắn cũng có doanh thu trên một tỷ. Hai pháo như một, hắn thật sự làm được. Dựa theo hợp đồng giữa Đường Trọng và Phùng Chí Cương, chia doanh thu đã khấu trừ thành năm phần, lại trừ 10% phí tín dụng cho công ty giải trí Hoa Thanh, cá nhân hắn vẫn có thể thu vào hơn sáu ngàn vạn. Cái giá này có thể nói là giá cao nhất của nghệ sĩ trong nước. Cho dù thiên vương thiên hậu đã thành danh nổi tiếng quốc tế có lực ảnh hưởng thì cũng không có phí biểu diễn cao như vậy. Trong hai năm, Đường Trọng đã trở thành ngôi sao rực sáng nhất trong nước. Đồng thời biểu diễn hai bộ phim, doanh thu hai bộ đều trên một tỷ, Đường Trọng đã trở thành truyền kỳ trong giới điện ảnh. Bởi vì người thảo luận về hắn rất nhiều nên thậm chí đã hình thành hiện tượng Đường Trọng. Nhạc Phụ Vạn Tuế còn chưa kết thúc, đạo diễn tìm hắn hợp tác đã kéo đến mãnh liệt. Trước kia cũng có rất nhiều nhưng giờ đối với người đại diện Ngô Thư của hắn mà nói thì đúng là một trận tai nạn hạnh phúc. Giá mặc anh nói, nhân vật mặc anh chọn, nhân vật nữ chính mặc anh chọn lựa, thậm chí cả đạo diễn đều cho anh quyết định đây còn chưa đủ hạnh phúc sao? Nhạc Phụ Vạn Tuế tổ chức tiệc mừng, tất cả mọi người thoải mái chè chén. Phùng Đại Cương rất hào sảng lôi kéo Đường Trọng làm ba chén rượu vang đỏ, sau đó liền nói chuyện quay phim mới với Đường Trọng. Vẫn là hình thức hợp tác giống lần trước, doanh thu càng cao thì kiếm càng nhiều. Đương nhiên bởi vì biểu hiện kiệt xuất của Đường Trọng ở Nhạc Phụ Vạn Tuế nên ông ta đã tăng lại tỷ lệ chia phần, giống như Cát U và Trương Thượng Hân. Đường Trọng do dự một lúc, cười nói: - Đạo diễn Phùng, thật sự có lỗi. Tôi không thể làm tiếp.
Phùng Đại Cương hơi sửng sốt, vỗ vỗ bả vai Đường Trọng nói: - Đừng vội, chuyện này chúng ta sẽ bàn lại. Từ từ nói chuyện, nhất định sẽ khiến cậu vừa lòng. Không đợi Đường Trọng giải thích, Phùng Đại Cương đã xoay người đi xã giao với khách quý khác. Trương Thượng Hân cũng thật vui vẻ. Cô mặc một bộ lễ phục dạ hội màu đen như nữ vương đang tuần tra. Hình như cô đã uống không ít rượu. Hai má ửng đỏ, đôi mắt càng sáng ngời. Cô bưng ly rượu đứng bên cạnh Đường Trọng, cười hỏi: - Anh từ chối đạo diễn Phùng rồi? - Trong lòng ông ta nhất định nghĩ như vậy. Đường Trọng cười nói. - Ông ấy hiểu lầm anh từ chối là vì cảm thấy giá không đủ cao hoặc công ty khác ra giá tốt hơn Ông ta nhất định sẽ suy nghĩ cuối cùng nên cho anh mức giá gì thì mới thích hợp. Nếu thái độ của anh kiên định thì sẽ vượt qua tôi và ông Cát thôi. - Cô đồng ý tiếp tục hợp tác với đạo diễn Phùng? Đường Trọng cười hỏi. - Ít nhất hiện tại xem ra ông ta là người hợp tác tốt nhất. Trương Thượng Hân cười nói: - Đương nhiên, tôi không thể so với anh. Toàn bộ Hoa Thanh đều là của anh. Ai có thể so với anh chứ? - Cái gì? Giọng nói kinh ngạc của Phùng Đại Cương truyền đến: - Hoa Thanh là của Đường Trọng? Phùng Đại Cương có ngoại hiệu là Phùng đại pháo. Bình thường ông ta nói chuyện đã lớn tiếng, hôm nay vui vẻ uống không ít rượu, giọng lại đề cao hơn bình thường gấp chục lần. Ông ta ồn ào như vậy, tất cả mọi người đều nhìn về phía Đường Trọng.
Trương Thượng Hân xoay người mới phát hiện Phùng Đại Cương quay lại tìm Đường Trọng. Đường Trọng biết không thể giấu diếm được nữa, cầm ly rượu trong tay lên, cười nói với mọi người: - Hoa Thanh là công ty do trưởng bối trong nhà kinh doanh, gần đây mới chuyển qua danh nghĩa của tôi. Cho nên về sau còn muốn mọi người chiếu cố nhiều hơn. Ồ Toàn trường ồ lên! Mọi người đều biết Đường Trọng là nghệ sĩ vương bài của giải trí Hoa Thanh. Ở đây chỉ có một bộ phận cực nhỏ biết sự thật Đường Trọng là ông chủ lớn của giải trí Hoa Thanh. Giờ chuyện này bị Trương Thượng Hân lộ ra, Đường Trọng lại chính miệng thừa nhận, tất cả mọi người không thể giả vờ nghi ngờ nữa. - Hoa Thanh là của Đường Trọng? - Thì ra người này là phú nhị đại? Phú hào hàng tỷ?
- Trời ạ, ai có thể nói cho tôi biết giá trị hiện tại của Hoa Thanh là bao nhiêu không? Nó không phải công ty trên sàn sao? ------------ Các mỹ nữ muốn phát triển trong ngành giải trí càng thêm nhiệt liệt ân cần với Đường Trọng, hận không thể dán người mình vào lòng hắn. Trương Thượng Hân vô cùng xấu hổ nhìn Đường Trọng, nói: - Thật xin lỗi. Tôi không ngờ sẽ xảy ra chuyện này. - Trách tôi đi, trách tôi đi. Phùng Đại Cương cũng phản ứng lại, liên tục vỗ miệng mình: - Tôi rất kinh ngạc, nhất thời không phản ứng lại được. Đường Trọng, vừa rồi cậu nói là thật à? - Là thật. Bạch Tố cầm ly rượu đi đến: - Ông chủ Đường của chúng tôi có vẻ muốn giấu nên chúng tôi cũng chỉ có thể giấu theo. Mong đạo diễn Phùng tha thứ. Nhạc Phụ Vạn Tuế có thể lấy được thành tích tốt như vậy, album mới Phá Kén của nhóm nhạc Hồ Điệp đồng thời tuyên bố. Album này có thể tuyên bố ngay sát phía sau có liên hệ chặt chẽ với Bạch Tố. Cho nên tổ kịch Nhạc Phụ Vạn Tuế ăn mừng, Phùng Đại Cương cũng phát thư mời với cao tầng của giải trí Hoa Thanh và hai thành viên còn lại trong nhóm Hồ Điệp là Lâm Hồi Âm và Trương Hách Bản. Chỉ là hôm nay Trương Hách Bản phải chụp bộ phim mới Gần Người Bảo Tiêu, Lâm Hồi Âm phải đi tham gia hoạt động buôn bán, không thể tham dự. Chỉ có Bạch Tố là đại biểu của giải trí Hoa Thanh đến đây cổ động. Phùng Đại Cương gật gật đầu, nói: - Khó trách mà, khó trách. Đây cũng là nguyên nhân Đường Trọng từ chối hợp tác với tôi à? - Tôi sẽ rời khỏi ngành giải trí.
Đường Trọng nói. - Cái gì? Vẻ mặt Phùng Đại Cương khiếp sợ nhìn Đường Trọng: - Đường Trọng, đây cũng không phải nói đùa chứ? - Đạo diễn Phùng, tuy tối nay uống không ít rượu nhưng tôi biết tôi đang nói gì. - Nghĩ kỹ lại đi, nghĩ kỹ lại đi. Thật đáng tiếc. Chuyện này thật đáng tiếc. Cậu không biết cậu sẽ bỏ qua cái gì đâu. Phùng Đại Cương chậc chậc lên tiếng. Đường Trọng cười cười, không giải thích thêm. Hiện tại hắn cũng không thích hợp làm sáng tỏ nhiều. Lấy tính cách nóng lửa của hắn rất dễ dàng tạo sự kiện lớn rời đi. Đến lúc kia, chỉ cần xử lý hơi vô ý một chút thì sẽ dễ dàng tạo thành ảnh hướng đến công ty thậm chí là sự phát triển của tập đoàn Cẩm Tú. Hơn nữa nếu có người có lòng muốn đối phó với Đường Trọng thì nhân vật công chúng Đường Trọng càng dễ trở thành bia ngắm cho bọn họ.
- Chúng tôi sẽ từ từ khuyên bảo cậu ấy. Bạch Tố an ủi Phùng Đại Cương, nói. Tuy cô nói vậy nhưng cô biết rõ chuyện Đường Trọng đã quyết định thì rất khó sửa được. - Đúng vậy. Nhất định phải khuyên nhủ cho tốt, khuyên nhủ cho tốt. Cậu ấy tuổi còn trẻ, cho dù không cần tiền nhưng đóng phim chẳng phải là một chuyện rất được sao? Mọi người trong tổ kịch đều vui vẻ mà. - Đúng vậy đúng vậy. Bạch Tố gật đầu nói. Đối với Đường Trọng, mùa đông là mùa thu hoạch, tháng này cũng là tháng thu hoạch. Không chỉ có Nhạc Phụ Vạn Tuế đạt được doanh thu khả quan, album Phá Kén mới của nhóm Hồ Điệp cũng tiêu thụ sôi sục. Ba mươi vạn đĩa CD tung ra thị trường, ngay hôm sau đã không còn trên các trung tâm và trang mạng lớn.
Công ty không thể không tung thêm. Ba mươi vạn đĩa CD nhóm thứ hai vừa mới tung ra trên cửa hàng khắp cả nước thì lại như bị cướp. Điện thoại của phòng tiêu thụ công ty giải trí Hoa Thanh reo liên tục. Tất cả đều là người phụ trách các trang mạng lớn và chủ quán thúc giục. Phòng tiêu thụ không giải quyết được vấn đề này, chỉ có thể để như vậy. Tôn Văn Lâm cũng không quản ngại. Bọn họ biết sẽ bùng nổ nhưng không ngờ sẽ bùng nổ đến mức này. Một bên triệu tập xưởng sản xuất tập trung thu đĩa album mới của nhóm Hồ Điệp, ngoài ra hợp tác với xưởng sản xuất của công ty khác, mong bọn họ hợp tác, hi vọng có thể thỏa mãn sức mua của công chúng. Nhưng chuyện này vẫn đang cần thời gian. Phòng pháp vụ của công ty giải trí Hoa Thanh cũng xuất động, đi thanh tra vấn đề đĩa lậu khắp cả nước. Đêm lễ Giáng Sinh, giải trí Hoa Thanh đã tổ chức một bữa tiệc chúc mừng quy mô lớn cho nhóm Hồ Điệp. Bữa tiệc này không chỉ có nghệ sĩ và lãnh đạo công ty giải trí Hoa Thanh tham gia mà đồng thời còn mời một số người hợp tác đã giúp đỡ nhóm Hồ Điệp sáng tạo nhiều kỳ tích. Lúc đội trưởng giả Đường Trọng dẫn hai thành viên khác của nhóm Hồ Điệp Lâm Hồi Âm và Trương Hách Bản lên vũ đài, dưới đài vỗ tay như sấm dậy. Trương Hách Bản đảm nhiệm vai trò người chủ trì khách quý đêm nay. Cô yêu cầu ba thành viên nhóm Hồ Điệp đều phải nói vài lời, nói về chuyện đã trải qua hai năm nay, biểu đạt cảm nhận trong lòng. Trương Hách Bản tích cực nhất, cầm micro nói: - Thật ra lúc Đường Trọng vừa đến tôi rất ghét anh ta. Giờ đã lâu, cảm thấy anh ta cũng đáng yêu. Dừng một chút, Trương Hách Bản đỏ mặt bổ sung một câu: - Càng nhìn càng thích. Mọi người cười to.
Có người ở dưới đài thét lớn nói: - Trương Hách Bản, có phải chị thích Đường Trọng không? Trương Hách Bản không luống cuống chút nào, nói với người dưới đài: - Tôi theo đuổi Đường Trọng, các bạn có ủng hộ tôi không? - Ủng hộ! Vô số người dưới đài ồn ào. Lâm Hồi Âm cầm micro im lặng lúc lâu, nói: - Cảm ơn Đường Trọng. Trương Thượng Hân nhận đề tài, cười hì hì nhìn Đường Trọng, nói: - Đường Trọng, hai đồng đội Trương Hách Bản và Lâm Hồi Âm phát biểu đều liên quan đến anh. Anh cũng nói mấy câu với mọi người đi.