Ta lười suy nghĩ nhiều, rất nhanh liền đem việc này ném ra sau đầu.
Ta còn nhiều việc phải làm.
Ám vệ đưa tới tình báo Trần quốc.
Hai chữ "Ngụy Liệt" rõ ràng ở trên.
Hắn tham khảo một quyển sách của cha ta, nói hậu trạch của ông ta không yên, quản giáo cũng không nghiêm.
Phụ thân còn nợ tiền Ngụy Liệt, hơn nữa đúng là có chuyện này, ngay cả việc cãi lại ông ta cũng không dám.
Kế mẫu bị phụ thân quở trách, thu hồi quyền quản gia, giao cho một vị di nương sinh ra nam hài.
Phu quân vô dụng của Vương Giản Lan bị Ngụy Liệt đánh gãy chân.
Những chuyện này kiếp trước cũng đã xảy ra, chỉ là lúc ấy ta chỉ cho rằng hắn làm vậy là vì ghét Thẩm Duật, nên mới lấy nhà ta khai đao.
Vân Hòa công chúa nằm trên giường quý phi, lười biếng ăn vải tiến cống.
Hiện giờ nàng đã có thai.
Không phải của gã hoàng đế già kia.
Nàng thình lình nói: "A Trúc, ngươi nên trở về.”
Ta ngước mắt nhìn lại, chỉ thấy nàng cười tươi sáng: “Phụ hoàng của bổn cung sắp không được rồi.”
Hoàng đế Trần quốc vừa ch, đến lúc đó Thái tử thuận lợi kế vị, muốn làm việc sẽ khó khăn hơn.
“Bổn cung sinh xong thái tử, rồi về Trần quốc, bây giờ còn cần ngươi đi thăm dò đường trước.”
Ta đồng ý.
Trở lại Trần Quốc.
Ta vẫn chưa về Vương gia, sáu năm trước khi ta rời đi, phụ thân đã tuyên bố với bên ngoài ta vì bệnh mà qua đời.
Ta đi về với một danh tính mới.
Lần này, ta là thứ nữ Tiêu Trúc của Tiêu gia ở Lan Lăng, mới tới kinh thành.
Lan Lăng Tiêu gia chính là mẫu tộc của Vân Hòa công chúa.
Dung mạo của ta chỉ hơi trang điểm một chút, cũng không dịch dung nữa.
Vương Khê Trúc, chỉ là con gái của một quan tứ phẩm nhà hạ, bé nhỏ không đáng kể, sẽ không còn có người nhớ rõ nàng.
Ta vào cung dự tiệc, nhìn thấy Trần Uyển.
Nàng đã gả cho người khác, đã có hai hài tử, v.ú em trong lòng ôm một đứa, trong bụng nàng cũng có một đứa khác.
Có người hâm mộ nói: “Trần thị thật là tốt số, phu quân nàng cao quý như thế, hậu viện cũng chỉ có một nữ tử là nàng!”
Cũng có người không tin: "Sợ không phải là do nàng đố kỵ, đuổi những nữ tử kia đi rồi, nhưng phu quân nàng có thể dung nạp nàng, thật đúng là một nam nhân tốt hiếm có.”
Nói đi nói lại, đều là nam tử tốt.
Nàng ta quay đầu nhìn thấy ta, vẻ mặt dừng lại một chút, giống như đang nhớ lại điều gì đó, cuối cùng vẫn lắc đầu rời đi.
Ta từ xa nhìn nàng tập tễnh đi tới, rõ ràng mới qua sáu năm, nhưng tóc mai đã chớm bạc.
Kiếp trước, ta từng khuyên nàng, để cho phu quân nàng dùng ruột dê, hoặc là để hắn tiết chế một chút.
Nhưng nàng chỉ cười khổ không đáp.
Nghĩ đến, chẳng phải là nàng cũng không làm chủ được.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Cho dù là thân thể của mình, cũng không phải do mình làm chủ.
Rất nhanh, yến tiệc trôi qua một khoảng thời gian, mọi người nói chuyện đều thả lỏng một chút.
Có người nói: "Ta thấy, Ngụy tướng quân cũng thích Vân Hòa công chúa!"
Người bên ngoài hỏi hắn sao lại nghĩ vậy.
Ta lười suy nghĩ nhiều, rất nhanh liền đem việc này ném ra sau đầu.
Ta còn nhiều việc phải làm.
Ám vệ đưa tới tình báo Trần quốc.
Hai chữ "Ngụy Liệt" rõ ràng ở trên.
Hắn tham khảo một quyển sách của cha ta, nói hậu trạch của ông ta không yên, quản giáo cũng không nghiêm.
Phụ thân còn nợ tiền Ngụy Liệt, hơn nữa đúng là có chuyện này, ngay cả việc cãi lại ông ta cũng không dám.
Kế mẫu bị phụ thân quở trách, thu hồi quyền quản gia, giao cho một vị di nương sinh ra nam hài.
Phu quân vô dụng của Vương Giản Lan bị Ngụy Liệt đánh gãy chân.
Những chuyện này kiếp trước cũng đã xảy ra, chỉ là lúc ấy ta chỉ cho rằng hắn làm vậy là vì ghét Thẩm Duật, nên mới lấy nhà ta khai đao.
Vân Hòa công chúa nằm trên giường quý phi, lười biếng ăn vải tiến cống.Hiện giờ nàng đã có thai.
Không phải của gã hoàng đế già kia.
Nàng thình lình nói: "A Trúc, ngươi nên trở về.”
Ta ngước mắt nhìn lại, chỉ thấy nàng cười tươi sáng: “Phụ hoàng của bổn cung sắp không được rồi.”
Hoàng đế Trần quốc vừa ch, đến lúc đó Thái tử thuận lợi kế vị, muốn làm việc sẽ khó khăn hơn.
“Bổn cung sinh xong thái tử, rồi về Trần quốc, bây giờ còn cần ngươi đi thăm dò đường trước.”
Ta đồng ý.
Trở lại Trần Quốc.
Ta vẫn chưa về Vương gia, sáu năm trước khi ta rời đi, phụ thân đã tuyên bố với bên ngoài ta vì bệnh mà qua đời.
Ta đi về với một danh tính mới.
Lần này, ta là thứ nữ Tiêu Trúc của Tiêu gia ở Lan Lăng, mới tới kinh thành.
Lan Lăng Tiêu gia chính là mẫu tộc của Vân Hòa công chúa.
Dung mạo của ta chỉ hơi trang điểm một chút, cũng không dịch dung nữa.
Vương Khê Trúc, chỉ là con gái của một quan tứ phẩm nhà hạ, bé nhỏ không đáng kể, sẽ không còn có người nhớ rõ nàng.
Ta vào cung dự tiệc, nhìn thấy Trần Uyển.
Nàng đã gả cho người khác, đã có hai hài tử, em trong lòng ôm một đứa, trong bụng nàng cũng có một đứa khác.
Có người hâm mộ nói: “Trần thị thật là tốt số, phu quân nàng cao quý như thế, hậu viện cũng chỉ có một nữ tử là nàng!”
Cũng có người không tin: "Sợ không phải là do nàng đố kỵ, đuổi những nữ tử kia đi rồi, nhưng phu quân nàng có thể dung nạp nàng, thật đúng là một nam nhân tốt hiếm có.”
Nói đi nói lại, đều là nam tử tốt.
Nàng ta quay đầu nhìn thấy ta, vẻ mặt dừng lại một chút, giống như đang nhớ lại điều gì đó, cuối cùng vẫn lắc đầu rời đi.
Ta từ xa nhìn nàng tập tễnh đi tới, rõ ràng mới qua sáu năm, nhưng tóc mai đã chớm bạc.
Kiếp trước, ta từng khuyên nàng, để cho phu quân nàng dùng ruột dê, hoặc là để hắn tiết chế một chút.
Nhưng nàng chỉ cười khổ không đáp.
Nghĩ đến, chẳng phải là nàng cũng không làm chủ được.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Cho dù là thân thể của mình, cũng không phải do mình làm chủ.
Rất nhanh, yến tiệc trôi qua một khoảng thời gian, mọi người nói chuyện đều thả lỏng một chút.
Có người nói: "Ta thấy, Ngụy tướng quân cũng thích Vân Hòa công chúa!"
Người bên ngoài hỏi hắn sao lại nghĩ vậy.