Hơn nữa Miêu nữ Thanh Liên cũng phát hiện ra rất nhanh là lực lượng Văn Minh Cảnh của mình rất mỏng manh yếu ớt. Mà kiếm khí trên người Việt Nữ Tiểu Thanh lại là một kiếm khí tu vi Văn Minh Cảnh đầy đủ, không hề thiếu sót, còn cao hơn nàng rất nhiều. Hơn nữa Miêu nữ Thanh Liên cũng phát hiện ra luồng kiếm khí này tương đối điên cuồng, đâm về phía mình. Miêu nữ Thanh Liên còn định xin tha thì đã không kịp nữa rồi. Khi nàng sắp chết dưới tay của Việt Nữ Tiểu Thanh, không còn chút sức phản kháng thì Miêu Chi Văn Minh Phó Chủ đã vung tay đánh tan lực lượng của Việt Nữ Tiểu Thanh, kéo Miêu nữ Thanh Liên lại:
- Lần tranh đoạt Thanh Nữ này, Miêu Chi Văn Minh chúng ta thua rồi.
Vốn Miêu Chi Văn Minh Phó Chủ là người tương đối lạnh lùng, chết một Miêu nữ Thanh Liên cũng không đáng coi vào đâu nhưng vừa rồi chỉ sau khi Miêu Đao và Miêu Cổ chết đi rồi, hắn mới phát hiện ra Miêu Chi Văn Minh cũng không nhiều nhân tài. Miêu nữ Thanh Liên này cũng có thể coi là một nhân tài, không bằng kéo về bồi dưỡng cho tốt thì hơn.
Miêu Chi Văn Minh Phó Chủ vừa nói vậy thì trận chiến tranh Thanh Nữ cuối cùng cũng kết thúc.
Sắc mặt Miêu nữ Thanh Liên trắng bệch. Nàng tự tin mười phần tranh đấu Thanh Nữ, tạm giữ lại lực lượng mỏng manh Văn Minh di Thể làm sát chiêu lớn như vậy mà cuối cùng không ngờ vẫn thảm bại. Kỳ thật đâu chỉ Miêu nữ Thanh Liên, những người khác, cho dù không phải là Văn Minh Cảnh thì ngay từ đâu đã không ngờ cuộc chiến Thanh Nữ này lại khốc liệt tới vậy.
Ngay từ đầu, Miêu nữ Thanh Liên đã lộ ra pháp lực nửa bước Văn Minh Cảnh, khiến người ta khiếp sợ.
Lập tức Việt Nữ Tiểu Thanh cũng lộ ra pháp lực nửa bước Văn Minh Cảnh. Chuyện này càng gây chấn động lớn hơn. Bởi vì Lục Nguyên lập tức làm được một chuyện mà cường giả Văn Minh Cảnh bình thường không thể làm nổi. Tất nhiên cũng bởi hắn có chữ Viên sơ thủy, nếu không thì cũng không thể làm được chuyện này.
Kết quả là lập tức Việt Nữ Tiểu Thanh lộ ra tư chất không tầm thường, rất nhanh học xong một chiêu Thanh Chi nhất kiếm Lục Nguyên mới sáng tạo không lâu.
Không ngờ là Miêu nữ Thanh Liên lại có Văn Minh di Thể, lực lượng cường đại, thiên địa cùng đánh tới.
Đang lúc mọi người cho rằng Việt Nữ Tiểu Thanh thất bại thì Việt Nữ Tiểu Thanh lại thể hiện ra tu vi kiếm khí cấp Văn Minh Cảnh, còn hơn cả Miêu nữ Thanh Liên.
Cả quá trình này cực kỳ khó phân thắng bại.
Hơn nữa dù là Văn Minh Cảnh hay chưa phải Văn Minh Cảnh trên Thanh Đàn Đài, dù là thế lực Hoang Cổ hay Vũ Cổ đều hiểu rõ trận chiến đấu tranh Thanh Nữ này thật ra lại là Miêu Chi Văn Minh và Lục Nguyên đấu pháp. Vốn bọn họ đều cho rằng Lục Nguyên là một người mới, dù thế nào cũng không so lại được với Miêu Chi Văn Minh, nhưng hiện tại kết quả lại ngược lại. Lục Nguyên thắng. Trong trận chiến này, Lục Nguyên đã ngang nhiên giành thắng lợi.
Chuyện này thật sự là quá thần kỳ rồi!
Hắn quả thực giỏi bất thường!
Miêu Chi Văn Minh mất hết mặt mũi, còn Lục Nguyên lại nổi danh vang dội. Tại Văn Minh Cảnh, không ai có thể coi thường Lục Nguyên nữa.
Khuôn mặt Miêu nữ Thanh Liên và Miêu Chi Văn Minh Phó Chủ trắng bệch. Việt Nữ Tiểu Thanh lỗi lạc đứng đó, Thanh Loan Tiên Kiếm đã sớm thu vào vỏ. Phượng Cổ Văn Minh Chi Chủ rốt cục nói:
- Lần tranh đấu Thanh Nữ này, Việt Nữ Tiểu Thanh chiến thắng. Sau này Thanh Nữ là do Việt Nữ Tiểu Thanh đảm nhiệm, gọi là Thanh Cảnh công chúa, giữ vị trí Mộc Sứ Giả trong thất nữ.
Giọng nói của nàng giống như truyền từ chín tầng trời xuống, tuy giọng điệu rất nhạt nhưng lại lộ quyền uy không thể phản kháng.
Rốt cục, rốt cục cũng thành công rồi.
Vị trí Thanh Nữ trong thất nữ do Việt Nữ Tiểu Thanh đảm nhiệm.
Người chung quanh nghe tin này liền có phản ứng bất đồng.
Việt Nữ Tiểu Thanh không biết ý nghĩ của những người bên cạnh. Nàng chỉ đang nhìn về hướng Lục Nguyên. Mình thành công giành được vị trí Thanh Nữ rồi. Có vị trí này, sau đây mình có thể trợ giúp được Lục Nguyên, gần được hắn thêm chút nữa rồi.
Tranh đấu giành Thanh Nữ đã kết thúc.
Mà Việt Nữ Tiểu Thanh chiến thắng cũng thể hiện ra tu vi của Tiểu Thanh và Lục Nguyên sau lưng nàng, không ngờ còn mạnh hơn Miêu Chi Văn Minh mấy phân, khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khác. Trong Thanh Đàn Đài này, không người nào là không biết tới tên của Lục Nguyên, hơn nữa tin tức còn đang không ngừng khuếch tán ra cả Phượng Cổ Văn Minh.
Phượng Cổ Văn Minh Chi Chủ cũng nói với Việt Nữ Tiểu Thanh:
- Từ nay về sau ngươi là Thanh Nữ. Hiện tại ngươi đi vào Mộc Mẫu Thập Bát Thiên đi. Ở đó ngươi có thể tìm hiểu thanh đại đạo, còn có truyền thừa của rất nhiều Thanh Nữ trước đây nữa.
Việt Nữ Tiểu Thanh gật đầu, mà trong tay Phượng Cổ Văn Minh Chi Chủ có một luồng sáng bắn thẳng về phía điểm kết nối với Mộc Mẫu Thập Bát Thiên và thế giới này. Trong nháy mắt nơi đó liên tiếp phóng ra những luồng sáng, hút Việt Nữ Tiểu Thanh vào trong thanh quang, biến mất khỏi Thanh Đàn Đài.
Phượng Cổ Văn Minh Chi Chủ nhìn về bốn phía nói:
- Các vị, tranh đấu giành Thanh Nữ hôm nay kết thúc, mấy ngày kế tiếp Phượng Cổ Văn Minh chúng ta bắt đầu tổ chức Lưu Thủy Chi Tịch, cho phép các vị tới thăm.
Phượng Cổ Văn Minh Chi Chủ mỉm cười với một số vị Văn Minh Phó Chủ lâu năm, sau đó phất tay rời đi.
Mà mọi người cũng đều tản đi. Cho tới bây giờ chẳng có bữa tiệc nào là không tàn cả.
Sau khi tan cuộc, Lục Nguyên cũng định đi tới Thanh Sắc Chiếu Văn cung nghỉ ngơi. Tạm thời hắn không cách nào rời khỏi Phượng Cổ Văn Minh, vì nếu rời khỏi đây thì Miêu Chi Văn Minh Phó Chủ là người đầu tiên muốn giết mình. Lục Nguyên định ở lại Phượng Cổ Văn Minh một thời gian. Nơi này cũng hơi thú vị.
Đang lúc Lục Nguyên âm thầm suy nghĩ thì một luồng gió thơm thổi tới. Hắn không khỏi quay đầu lại, phát hiện ra đúng là Cửu Thiên Huyền Nữ mặc trang phục thêu mây trắng thần kỳ xinh đẹp.
- Không biết Cơ Tử Nguyệt tiền bối tới có việc gì?
Lục Nguyên hỏi.
- Kiếm Khổ có khỏe không?
Cửu Thiên Huyền Nữ hỏi.
Kiếm Khổ chính là Chu Thanh Huyền sao? Đúng rồi, lúc đó Chu Thanh Huyền từng nói là có chút quan hệ với Phượng Cổ Văn Minh, xem ra chính là vị Cửu Thiên Huyền Nữ này rồi. Lục Nguyên cũng không dám gọi sư tẩu loạn lên. Chẳng có cách nào, ở phương diện này thì đầu óc của Chu Thanh Huyền vĩnh viễn không thay đổi được, cho nên hắn chỉ còn cách thành thật trả lời.
- Cũng không tệ lắm. Chỉ là vẫn lưu lạc như cũ.
- Ngươi đã học được một chiêu Tiêu tương dạ vũ sầu đoạn trường, đông thiền bi minh nhân rơi lệ kia chưa?
Cửu Thiên Huyền Nữ hỏi.
- Đã học rồi.
Lục Nguyên gật đầu.
- Vậy thì đánh thử cho ta xem.
Cửu Thiên Huyền Nữ nói.
Ôi, xem ra là một người si tình rồi. Lục Nguyên chỉ có thể để tay lên chuôi kiếm. Trong nháy mắt, một tiếng kêu tha thiết vang lên, kiếm quang lạnh lùng truyển khai. Cửu Thiên Huyền Nữ đúng nhìn, tựa hồ thấy một trung niên nam tử u buồn kéo đàn, trong đàn giấu kiếm.
Trong nhất thời, Cửu Thiên Huyền Nữ ngây dại.
Mà kiếm quang một lát sau liền biến mất.
Cửu Thiên Huyền Nữ không nói gì nữa, chỉ đứng ngây ra đó.
Mà Lục Nguyên cũng đi tới Thanh sắc Chiếu Văn Cung. Nhưng hắn vừa tới ngoài Thanh sắc Chiếu Văn Cung thì đã có người tới xin gặp. Đây là nam tử trung niên thoạt nhìn có khí chất của thợ rèn, tựa hồ chỉ là một người thợ rèn bình thường trong thế gian, nhưng lại tựa như là một người đọc đủ loại thi thử học sử, có khí tức nghiên cứu rất sâu. Nhưng chỉ trong chớp mắt, người này lại giống như nhân vật Văn Minh Cảnh trong thiên địa, có thể hủy diệt thần tiên vậy.
Người này hình như Lục Nguyên có từng gặp ở Thanh Đàn Đài, nhưng lại không nhớ rõ lắm, không dám khẳng định.
- Ngươi là?
Lục Nguyên hỏi.
- Ta là Pháp Bảo Văn Minh Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ.
Nam tử trung niên này nói.
Pháp Bảo Văn Minh Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ là một văn minh trung lập. Lúc Lục Nguyên tới Pháp Cổ Văn Minh cùng Vân Tụ Tuyết bắt chín con Thiên Tinh Ngư thì có Pháp Bảo Văn Minh Bảo Bối Đế Cơ tiến vào tham gia náo nhiệt. Nghe nói Bảo Bối Đế Cơ có quan hệ cực tốt với Vân Tụ Tuyết, mà tại thời điểm ở Văn Minh Thánh Địa, Pháp Bảo Văn Minh Bối Song Đế Tử lại giúp đỡ Hoang Chi Tử. Bởi vì hắn trung lập cho nên đôi khi có thể cùng chí hướng với bên này, đôi khi lại lui tới với bên kia. Đương nhiên Pháp Bảo Văn Minh trung lập cũng không có vẻ trung lập cao như Phượng Cổ Văn Minh. Phượng Cổ Văn Minh là trung lập cao cao tại thượng chứ không phải bình thường.
Mà Pháp Bảo Văn Minh không tiêu dao được như vậy, thường xuyên phải xem tranh đấu giữa hoang phái và không phải hoang phái.
Sở dĩ như thế cũng đơn giản là bởi thực lực.
Thực lực của Phượng Cổ Văn Minh chính là một trong những Cổ Văn Minh của thiên địa. Phượng Cổ Văn Minh Chi Chủ là cao thủ có một không hai trong một kỷ nguyên. Mà Pháp Bảo Văn Minh Phó Chủ thì lại không cao như vậy, chỉ ở trong ba mươi văn minh bình thường, tất nhiên phải nhìn sắc mặt người khác, không nhìn cũng không được.
Lục Nguyên nhìn về phía Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ.
- Không biết Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ đến đây là có dụng ý gì?
Lục Nguyên thật sự rất hiếu kỳ. Mình và Pháp Bảo Văn Minh chưa từng có gút mắc gì cả, tại sao hiện giờ người của Pháp Bảo Văn Minh lại tới tận cửa chứ?
- Ta là Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ, am hiểu nhất là chế tạo Pháp bảo có tính phòng ngự. Tại thời điểm ngươi đối phó với Miêu Chi Văn Minh Phó Chủ thì hắn đã dùng giáp phòng ngự của cổ trùng. Mà ngươi lại dùng một kiếm đa trọng kia đánh xuyên thấu được nó.
Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ nói:
- Ta là một người nghiên cứu Pháp bảo có tính phòng ngự, đương nhiên muốn đối phó với công kích như vậy nhưng muốn tìm hiểu công kích này lại không dễ dàng. May mà gặp ngươi có kiếm thuật tinh kỳ. Ta có một quyển công pháp công kích xuyên thấuđây, muốn xem ngươi có thể luyện tới mức nào.
- Công pháp có tính xuyên thấu này là từ trên người của một Văn Minh Phó Chủ của Khiếu Thiên Kích Văn Minh.
- Ồ, vậy thì chắc ta phải trả một giá lớn mới có được nó rồi?
Lục Nguyên hỏi.
- Ngươi không cần trả giá lớn gì, chỉ cần luyện thành vài vạn chiêu kiếm, để cho ta nghiên cứu công kích xuyên thấu là được. Ta muốn thay đổi cách thức chế tạo phòng giáp.
Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ hơi cuồng nhiệt nói. Đây rõ là một nhà nghiên cứu pháp bảo phòng ngự cuồng nhiệt rồi, hoàn toàn bất đồng với người có tu vi Văn Minh Cảnh khác. Tranh đấu chiến đấu gì hắn cũng không cần biết, chỉ cần có thể nghiên cứu Pháp bảo phòng ngự là được. Đó là thiên phú, cũng là hứng thú của hắn, giống như thiên phú và hứng thú của Lục Nguyên với kiếm vậy.
Lục Nguyên coi như đã hiểu rốt cục là có chuyện gì rồi. Nói đơn giản thì đây rõ là có một vị cho mình một quyển bí kíp, giúp mình tăng cường kiếm linh. Một khi kiếm linh được tăng cường rồi thì để hắn thí nghiệm Pháp bảo phòng ngự cho tốt. Rõ là chuyện tốt giúp tăng cường kiếm linh, cớ sao lại không làm chứ? Tất nhiên Lục Nguyên đồng ý cả hai tay rồi.
...
Đây là một cuốn sách, phía trên có tám chữ. Đây là tâm huyết của một vị Văn Minh Phó Chủ ở rất nhiều kỷ nguyên trước. Lục Nguyên lật xem cuốn sách này, hiểu công kích xuyên thấu của mình vốn căn bản là căn cứ vào nguyên tố có tính xuyên thấu mà sáng tạo ra, tạo thành tứ liên kích xuyên thấu. Mà vị Văn Minh Phó chủ kia lại có hai loại.
Một loại là căn cứ vào nguyên tố có tính xuyên thấu, điểm này Lục Nguyên đã hiểu từ trước.
Loại thứ hai là một loại có tính xuyên thấu không gian đặc biệt, lợi dụng không gian dị độ bất đồng, trước tiên công kích vào không gian dị độ, sau đó từ không gian dị độ chuyển sang không gian bình thường, tránh được sự ngăn cản của giáp phòng ngự bình thường. Thật ra hai loại này đều tương đối khó dùng, dù có luyện thành một loại nào cũng là rất khó.
Nhưng Lục Nguyên có một tính cách đặc biệt đó là chỉ cần có liên quan tới kiếm là có thể luyện thành đơn giản.
Hắn bắt đầu không ngừng cải biến kiếm linh của mình. Kiếm linh của hắn lúc đó nếu không phải giống như Ức Độc Chi Cổ thì chỉ sợ khó có thể giết nổi Miêu Chi Văn Minh Phó Chủ.
Kiếm linh xuyên tâm nhất kích, ngũ liên kích! Rất nhanh Lục Nguyên đã luyện thành ngũ liên kích. Văn Minh Phó chủ không khỏi thầm cả kinh. Tốc độ luyện thành này thật là quá nhanh rồi.
Kiếm linh, xuyên tâm nhất kích, lục liên kích! Luyện thành lục liên kích nhanh như vậy sao?
Kiếm linh xuyên tâm nhất kích, thất liên kích! Văn Minh Phó chủ giật mình. Quá nhanh rồi. Nhưng kế tiếp không dễ dàng như vậy rồi. Loại công kích xuyên thấu này mỗi lần gia tăng một kích đều khó hơn nhiều. Nhưng chân chính tới đệ bát kích thì mới thực sự là khó khăn chính thức.
Kiếm linh, xuyên tâm nhất kích, bát liên kích! Thành công! Bát liên kích cũng luyện thành nhanh như vậy.
Kiếm linh, xuyên tâm nhất kích, thập nhị liên kích! Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ hít sâu một hơi. Từ đệ bát liên kích bắt đầu khó khăn, tới thập tam liên kích thì cơ bản không ai luyện thành. Ít nhất hắn đi tìm không ít người Văn Minh Cảnh luyện tới thập nhị liên kích đành dừng lại. Hắn cũng hơi chờ mong vào biểu hiện của Lục Nguyên.
Kiếm linh xuyên tâm nhất kích, thập tam liên kích! Đánh vỡ kỷ lục cũ rồi! Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ giật mình. Phá vỡ kỷ lục nhanh như vậy sao?
Kiếm linh xuyên tâm nhất kích, thập tứ liên kích!
Thập ngũ liên kích! Theo lý thì càng về sau càng khó, nhưng dường như Lục Nguyên lại hoàn toàn không thấy gì. Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ không khỏi ngạc nhiên há hốc mồm.
Kiếm linh xuyên tâm nhất kích, thập lục liên kích!
Thập thất liên kích! Hiện tại hắn đã đạt tới mức gần cao nhất rồi. Năm xưa Thiên Kích Văn Minh Phó Chủ cũng chỉ luyện thành thập bát liên kích mà thôi. Lục Nguyên có thể đạt trình độ của Thiên Kích Văn Minh Phó chủ năm xưa không?
Khi Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ há miệng trợn mắt nhìn lại thì Lục Nguyên dừng tay.
- Thập bát liên kích hơi khó nhưng thật ra cũng không phải là quá khó khăn.
Kiếm quang của Lục Nguyên liên tục thi triển ra, một kiếm này không ngờ là thập bát liên kích!
Người bình thường mới đạt tới thập nhị liên kích là cao, Thiên Kích Văn Minh Phó chủ là người duy nhất đạt tới thập bát liên kích.
Hiện tại Lục Nguyên thoáng cái đã luyện tới cảnh giới của Thiên Kích Văn Minh Phó chủ năm xưa. Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ quả thực là trợn tròn mắt.
Chuyện này, chuyện này, chuyện này...
Tất cả mọi người đều là Văn Minh Phó chủ mà sao so với nhau lại kém nhiều tới vậy? Thiên Phòng Văn Minh Phó Chủ thầm nghĩ.