Có người mời rượu Lục Nguyên càng phóng khoáng.
Ở Bắc Phong Lục Nguyên căn bản là tửu lượng vô địch thủ tuy nhiên nơi này trong yến hội có nhiều người uống rượu đỉnh cao, Lục Nguyên mới phát hiện ra tửu lượng của mình hiện tại không đủ dùng.
Những người kia nghe Lục Nguyên có sự tích anh hùng một kiếm trảm hai đà chủ, vãn hồi bại cục cho ngũ tiên minh thì liên tục mời rượu, Lục Nguyên uống đến phóng khoáng tuy nhiên càng lúc càng không chịu được vì càng có nhiều người mời rượu hắn.
Tửu lượng của hắn không chịu nổi nữa rồi, thật sự làm sao chịu nổi, hắn chỉ có thể vận dụng pháp lực của bản thể bức rượu ra mà uống tiếp, thân là tu tiên giả, bức rượu ra khỏi người là chuyện đơn giản, Lục Nguyên rất ít khi làm ra chuyện này nhưng hiện tại không có cách nào, hào khí quá nóng rồi không uống không được.
Hào khí quá nóng rồi.
Lục Nguyên thầm nghĩ, rượu là thứ tốt, tuy nhiên thứ tốt cũng nên uống một số lượng vừa phải, mình cuối cùng cũng đã minh bạch đạo lý này.
Lúc này hào khí quá náo nhiệt, phân đà đà chủ thứ tư và thứ bảy của ngũ tiên minh và phân đà đà chủ thứ mười Tống Kiếm Cửu đang nói chuyện với nhau.
Ở trong ngũ tiên minh hoàn cảnh ác liệt hơn trên núi rất nhiều.
Đã đến nơi này thì không biết trời đất thế nào, cứ vui vẻ thống khoái một phen.
Từng ánh lửa ánh lên trên khuôn mặt của ba vị đà chủ.
Ba vị đà chủ nở ra nụ cười tùy ý uống rượu, bọn họ không thể giống như những kẻ dưới có thể chè chén say sưa, phân đà đà chủ thứ tư cất tiếng nói:
- Hiện tại nhiệm vụ của chúng ta là điều tra rõ cuộc tiến công này của bọn chúng là có mục đích gì, rốt cuộc là yêu ma nào chủ động hay là có mệnh lệnh từ phía trên truyền xuống.
Mọi người đều hiểu ý của hắn, đà chủ phân đà thứ bảy uống một ngụm rượu rồi nói:
- Theo đà chủ thứ bảy là vì sao, hiện tại Quang Minh Yêu Hoàng đang đại thọ hai nghìn tuổi, nếu quả thật đây là mệnh lệnh của thượng cấp thì bọn chúng nhất định không tiến công đơn giản mà còn tốn nhiều tâm cơ hơn.
Tống Kiếm Cửu gật đầu:
- Đúng là như thế, tuy nhiên chuyện này chúng ta chỉ cần báo lên trên, thượng cấp dĩ nhiên sẽ có chỉ đạo.
Tứ đà chủ nghi hoặc nói:
- Đúng rồi, Tống đà chủ, Lục Nguyên của phân đà các ngươi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Lần trước khảo thí yêu ma trong lòng đất hắn chỉ xếp thứ 43 mà lần này lại có chiến lực cấp đà chủ theo lý mà nói cho dù là Nam Cung Lạp xếp thứ nhất cũng không có chiến lực như hắn.
Thất đà chủ không nói chuyện nhưng cũng đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Tống Kiếm Cửu.
Hai vị đà chủ thấy biểu hiện của Lục Nguyên như vậy dĩ nhiên là nghi hoặc.
Tống Kiếm Cửu cười khổ một tiếng:
- Ta lúc đó cũng mượn cơ hội hỏi qua thượng cấp mới biết, tên Lục Nguyên này vì sao xếp thứ 43, khảo thí yêu ma dưới lòng đất là khảo thí pháp thuật và kiếm thuật, pháp thuật của hắn ngoại trừ những thứ thiết yếu thì cái gì cũng không biết, sau đó đến phiên khảo thí nhận thức về yêu ma trong lòng đất từng nhược điểm của yêu ma thì hắn cũng không biết, trên cơ bản,phương diện lý luận hắn đều không biết gì, hoàn toàn dựa vào thực chiến hoàn mỹ mà đạt được vị trí 43 nếu như không phải phương diện thực chiến hắn hoàn mỹ thì chỉ sợ vị trí 43 cũng không lấy được.
Hắn vừa nói vậy hai vị đà chủ khác đều giật mình.
Kết quả như vậy thật không biết phải nói sao cho phải.
Bữa tiệc đang tiến hành bỗng nhiên phía nam không ngừng vang lên tiếng thảm thiết, đồng thời bão tố huyết quang bắn lên.
Có chuyện gì vậy?
Có một số người lập tức đi về phía đó.
Bởi vì chỗ này là đất bằng, cho nên mọi người tản ra là lập tức thấy rõ tình cảnh.
Ở phía trước một lão nhân râu trắng đang khoan thai tản bộ mà tới, chỉ cần ai tới gần hắn là bị hắn không chút do dự đánh cho trọng thương.
Lão nhân này có thực lực thật là đáng sợ.
Lục Nguyên theo bản năng cảm thấy râu tóc dựng lên.
Mà lúc này ba đà chủ đang uống rượu đều biến sắc, Tứ đà chủ cất tiếng:
- Hồ trưởng lão.
- Xem ra ngươi nhận thức được lão phu, đúng thế, là lão phu.
Lão già râu trắng mang theo chút tiên phong đạo cốt gật đầu, lúc nói chuyện hai mắt của hắn híp lại giống như là hồ ly, Lục Nguyên đã nghe nói qua, yêu ma sơ kỳ cùng hình thái nhân loại có biến hóa cực lớn, nhưng sau khi đạt tới Trường Sinh Kỳ thì yêu ma cơ bản cũng có thể hóa thành hình dáng giống như nhân lọa, lão nhân râu trắng này đúng là thập đại trưởng lão trong lũ yêu ma.
Lúc này Cô Trần Tử lén đánh tới, liền bị Hồ trưởng lão phất tay, bắn ra phía xa xa sinh tử không rõ.
Hồ trưởng lão thật lợi hại một cái phất tay có thể làm cho một hương chủ sinh tử không biết.
Hồ trưởng lão khoan thai nói:
- Xem ra các ngươi vẫn không rõ chuyện đã xảy ra, được rồi, các ngươi đã được chọn làm lễ vật ta hiến cho Quang Minh Yêu Hoàng thì ta cũng nói, tất cả kế hoạch này đều là do ta trù tính.
Lão phu tới đây vốn chỉ lấy Trịch Trục Hoa Quang Minh Yêu Hoàng rất thích Trịch Trục Hoa, kết quả vừa hay phát hiện ở đây bởi vậy lão phu liền nghĩ ra một kế để cho bốn phân đà tới đây tiên công các ngươi, muốn giải quyết các ngươi, sau đó lấy huyết nhục của đam tu tiên giả các ngươi.
Tống Kiếm Cửu trầm giọng nói:
- Nói vậy ngươi đã sớm tàng hình rồi, tại sao lúc yêu ma rơi vào tình cảnh xấu ngươi lại không trợ giúp nếu như ngươi trợ giúp không phải chúng ta đã thất bại rồi sao?
Hồ trưởng lão lắc đầu:
- Không được ta là trưởng lão các ngươi chỉ là đà chủ, bốn phân đà bị các ngươi giải quyết hết lão phu làm sao có thể đi trợ giúp, dù sao bốn phân đà của bọn chúng bị hủy thì đã hủy, các ngươi cũng tiêu hao pháp lực, hiện tại các ngươi trở nên dễ đối phó hơn, như vậy chẳng phải thọ lễ là do một mình ta dâng lên sao, há có thể chia phần cho người khác.
Hồ trưởng lão cất tiếng nói khiến cho Lục Nguyên phải lạnh lẽo, yêu ma quả nhiên là yêu ma, chứng kiến đồng liêu bị giết mà không quan tâm, chỉ quan tâm tới lợi ích của mình, quả nhiên là hành vi của yêu ma.
Hồ trưởng lão cười ha hả:
- Vốn cho rằng chỉ có một chút huyết nhục của tu tiên giả thật không ngờ đột nhiên xuất hiện một tên Lục tiểu tử, cứ thế mà đánh cho bốn phân đà rơi vào thất bại, cũng nhờ vậy mà khiến cho thọ lễ của ta trở nên phong phú hơn, cảm ơn ngươi, Lục tiểu tử.
Hồ trưởng lão cười ha hả đắc ý vô cùng:
- Bây giờ ta có ba phần hạ lễ rồi, một là Trịch Trục Hoa, hai là huyết nhục của tu tiên giả của ba phân đà, ba là một tên tiểu tử gần hai mươi tuổi đã có chiến lực cấp đà chủ, chắc hẳn Quang Minh Yêu Hoàng đối với thọ lễ của ta nhất định sẽ rất hài lòng, có thể thăng cho ta làm Ngũ Hành Yêu Hầu cũng nên.
Hồ trưởng lão cười ha hả mà ba đà chủ đều trầ mặc, pháp lực của bọn họ đã tiêu hao cực lớn nếu như bọn họ không tiêu hao cộng thêm Lục Nguyên thì đúng là có thể liều mạng với Hồ trưởng lão, nhưng hiện tại mọi người thực sự quá yếu.
Cho dù bốn đánh một cũng không có phần hắng, nhưng tới lúc này đánh không được cũng phải đánh ai cũng không muốn làm huyết nhục tu tiên giả.
Tứ đà chủ, Thất đà chủ, Tống Kiếm Cửu, Lục Nguyên cùng lúc công hãm, hiện tại chỉ có thể tấn công mà thôi.
Hồ trưởng lão cười ha hả, thong dong mà nói;
- Các ngươi đúng là đi tìm cái chết.
Hai tay của hắn phát ra ánh lửa. Hồ trưởng lão hiện tại đã đạt tói Trường Sinh Kỳ, lĩnh ngộ hỏa ý, bất kể phương diện nào cũng chiếm ưu thế, tứ dà chủ dĩ nhiên là dễ dàng rơi vào thế hạ phong những người khác tiến công cũng không có tác dụng.
Hồ trưởng lão cười ha hả, một đòn của hắn đã trúng ba người.
Nhưng Hồ trưởng lão nằm mơ cũng không ngờ, một thanh kiếm cứ như vậy mà đâm vào thân thể của mình, nếu như không phải hắn tránh nhanh thì đã đâm vào trái tim là ai đây?
Lúc này một trường kiếm màu đen đã đâm tới, người này dừng lại nhẹ nhàng kéo khăn che mặt xuống.
- Hồ trưởng lão ở Ly Kỳ cốc từ biệt, nhiều năm đã không gặp rồi.
Mà lúc này Lục Nguyên nhìn thấy người mang mặt nạ thì chấn động mãnh liệt... người này là...
Dị biến nổi bật.
Vốn kế sách của Hồ trưởng lão vô cùng tốt tiêu hao pháp lực của ba phân đà, sau đó đem huyết nhục của bọn họ dâng lên làm thọ lễ cho Quang Minh Yêu Hoàng nhưng đúng lúc này một thanh trường kiếm đâm tới nếu như không phải Hồ trưởng lão theo bản năng né tránh thì chỉ sợ đã táng mạng rồi.
Mà người sau khi xuất kiếm đã kéo mặt nạ xuống lộ ra khuôn mặt già nua.
Lục Nguyên chấn động mãnh liệt toàn thân, người này chính là sư phụ.
Đúng vậy chính là sư phụ của mình Thủy Mạc Kiếm Tiên Lý Nguyên Bạch, mà thanh trường kiếm đâm vào ngực của Hồ trưởng lão chính là Thủy Mạc Linh Kiếm.
Chỉ là sao sư phó lại ở chỗ này, ông ấy cùng với Hồ trưởng lão có ân oán gì? Trong nhất thời, Lục Nguyên tràn đầy nghi hoặc.
Biến cố phát sinh trong nháy mắt, Hồ trưởng lão căn bản không kịp phản ứng, tuy nhiên từ trước tới nay hắn vẫn là người có khả năng ứng biến, lập tức thi triển tuyệt kỹ Hồ Tử Lưu Bì, dùng phương pháp này thay đổi phương vị, có được con đường sống, tuy nhiên vừa rồi một kiếm đã bị thương cho nên vô luận thế nào hắn cũng không vãn hồi được. Nguồn truyện:
Chuyện này biến hóa quá nhanh, hơn nữa Lý Nguyên Bạch và Hồ trưởng lão đều là cao thủ Trường Sinh Kỳ những người ở bên cạnh đều á khẩu không nói nên lời, im lặng nhìn hai đại cao thủ quyết đấu.
Lúc này tâm tình của Hồ trưởng lão khiếp sợ đến cực điểm, hắn mang danh là Hồ trưởng lão, có danh tiếng thiên cơ chi biến, một khi gặp nguy hiểm có thể dễ dàng thoát nhưng mà trước mặt hắn lúc này chính là Lý Nguyên Bạch, là Thủy Mạc Kiếm Tiên, nếu như ngay cả chút năng lực đó thì cũng không được xưng là Thủy Mạc Kiếm Tiên, cho nên nghi hoặc của hắn liền biến mất;
- Hóa ra là Lý đạo huynh, Ly Kỳ Cốc từ khi từ biệt cho tới bây giờ đã nhiều năm không gặp, cần phải chúc mừng Lý đạo huynh thu được một đệ tử giỏi.
Lý Nguyên Bạch khẽ gật đầu:
- Hồ trưởng lão đã lâu rồi không gặp.
Nói tới chỗ này Thủy Mạc Kiếm Linh lại ra tay, đây là lần đầu tiên Lục Nguyên nhìn thấy sư phụ của mình ra tay chỉ thấy màu đen nhanh chóng nhuộm bốn phía, cơ hồ đem Hồ trưởng lão vây trong đó, may mà Hồ trưởng lão không hổ danh là một trong thập đại yêu ma, quả nhiên hắn có chỗ độc đáp, hắn lập tức thi triển hỏa hồ, những màn đen kia trong nhất thời không thể lan tỏa.
Màn kiếm pháp kia có tên là Mặc Sắc Phô Nhiễm, dùng hắc ám mà vây quanh đối thủ, Hồ trưởng lão năm đó là địch thủ của Lý Nguyên Bạch dĩ nhiên là biết chiêu này, cho nên Hồ Hỏa nhanh chóng bốc lên, dùng Hồ Hỏa đốt cháy hắc ám.
Hai người không ngừng chớp động thân hình đều nhanh nhạy tuyệt luân.
Đến lúc này cả hai cũng không có chiêu thức cố định, một bên nắm lấy mặc chi kiếm ý một bên nắm lấy hỏa chi kiếm ý, một màn đen và một màn lửa đấu với nhau, nếu như cuối cùng màn đen chiếm lĩnh toàn trường thì dĩ nhiên là Lý Nguyên Bạch thắng còn nếu như màn lửa chiếm lĩnh thì chính là Hồ trưởng lão thắng.
Hồ trưởng lão cười ha hả:
- Nghe nói là ngươi sắp chết, quả nhiên là thế, pháp lực đã lui nhiều như vậy cách thời kỳ đỉnh phong quá xa, hiện tại nếu ngươi muốn báo thù cho hảo hữu của ngươi là không có khả năng.
Hắn nói lời này ra dĩ nhiên là muốn đả kích Lý Nguyên Bạch.
Cao thủ tranh chấp có nhiều nhân tố quyết định.
Thiên thời địa lợi nhân hòa.
Cùng với tâm của bản thân.
Tâm yếu thì người yếu, tâm mạnh thì người mạnh, nếu như tâm linh xuất hiện sơ hở thì khí thế sẽ yếu, Hồ trưởng lão đang muốn đả kích khí thế của Lý Nguyên Bạch.
Lý Nguyên Bạch căn bản không để ý tới, giương tay mà xuất kiếm.
Lúc này một kiếm hơi chậm một chút, tuy nhiên màn đen lại nhanh hơn rất nhiều, khiến cho Hồ trưởng lão phải hoảng sợ kêu lên:
- Đáng chết Bát Mặc Đại Tả Ý, ngươi tại sao lại dùng Bát Mặc Đại Tả Ý?
Bất kể là Lý Nguyên Bạch hay là Hồ trưởng lão đều là nhân vật lĩnh ngộ cấp kiếm ý tuy nhiên đều không thể như Nguyên Nguyên thượng nhân, Nguyên Lăng thượng nhân, có thể đem ý dung ở kiếm mà chém ra, tuy nhiên ở trên thế gian có rất nhiều diệu pháp cổ quái ví dụ như Bát Mặc Đại Tả Ý, Lưu Bạch Tiểu Đề Thi, hai thứ này là do một vị tổ sư của Hoa Sơn sáng chế ra, Bát Mặc Đại Tả Ý tương đối khó luyện thành, nhưng một khi luyện thành có thể làm cho hắc ám xâm nhập vào kiếm, kiếm ý tăng lên uy lực, mà Lưu Bạch Tiểu Đề Thi thì lại là Triêu Dương kiếm ý, tăng uy lực cho Đại Nhật Kiếm Ý.
Năm đó vị tổ sư của Hoa Sơn dùng lực lượng của mình đã sáng tạo ra Bát Mặc Đại Tả ý, Lưu Bạch Tiểu Đề Thi có thể nói là tuyệt thế nhân tài.
Hoa Sơn tiên môn có rất nhiều nhân vật truyền thừa, vô địch khắp Đại Tấn, cho nên lưu lại rất nhiều công pháp là chuyện đương nhiên.
Đương nhiên, Bát Mặc Đại Tả Ý và Lưu Bạch Tiểu Đề Thi đều rất khó luyện thành.
Hồ trưởng lão tuyệt đối không ngờ Lý Nguyên Bạch rõ ràng đã luyện thành Bát Mặc Đại Tả Ý.
Hồ trưởng lão thiên cơ chi biến cũng không có khả năng ngăn cản được, Bát Mặc Đại Tả Ý bao hàm quan hắn, lúc này Lý Nguyên Bạch cũng ở trong màn hắc ám, một lúc sau ánh sáng mới lộ ra.
Chỉ là lúc này, Hồ trưởng lão đã nằm dưới mặt đất lộ ra biểu lộ kinh ngạc, chết không thể chết nữa.
Mà lúc này Lý Nguyên Bạch thì chống kiếm thở hổn hển, sau khi hắn giết chết Hồ trưởng lão cũng không bị thương nhưng đã tiêu hao rất nhiều pháp lực, sinh lực dường như đã cạn kiệt.
- Hồ trưởng lão đã đền tội rồi, lão hư môn các ngươi cũng có thể yên nghỉ.
Lý Nguyên Bạch lẩm bẩm nói.
Lý Nguyên Bạch lúc này hướng về phía Lục Nguyên mà nói:
- Nguyên nhi ngươi đi theo ta.
- Vâng....
Lục Nguyên nghe theo.
Một sư một đồ một trước một sau đi về phía xa xa, lúc này Tống Kiếm Cửu mới lên tiếng:
- Lý sư huynh, chiến lợi phẩm của huynh....
Hồ trưởng lão là một trong thập đại trưởng lão, có thực lực Trường Sinh kỳ, trên người hắn chỉ sợ cất giấu rất nhiều bảo vật, mà trận chiến này chỉ do Lý Nguyên Bạch ra tay, dĩ nhiên chiến lợi phẩm quy về Lý Nguyên Bạch.