Người lên tiếng giọng cực kỳ hùng hồn, giống như là đế vương nhân gian nói chuyện vậy, có vô cùng tự tin. Mọi người nhìn qua, kẻ nói chuyện mặc hoàng kim bào, chính là Xích Long tiên môn Ngao Lô Sinh.
Nhật Chiếu Lư Hương Thăng Tử Yên là nói về bốn người.
Tứ đại tiên môn, một tiên môn một người.
Đại Pháp Hoa Tự Nhật Chiếu hòa thượng. Tiêu Dao tiên môn Diệp Hương Chi. Xích Long tiên môn Ngao Lô Sinh. Cùng với Vô Kiếm tiên môn Chung Tử Yên. Chung Tử Yên vốn định mở miệng nhưng bị thiếu nữ tuyết bạch hồ cừu đứng cạnh kêu lại. Tuy danh tiếng Chung Tử Yên khá lớn nhưng không dám không nghe lời của Chung đại tiểu thư.
Ba người dánh tiếng khá lớn đã đứng dậy.
Tất cả người ở đây mạnh nhất là ba người này.
Ba người họ đứng ra đương nhiên là vì bảo vệ mặt mũi Đại Tần quốc. Nói họ không có lòng ích kỷ là không thể nào. Hỏa Kiếm Lâu thưởng cao nhất là hỏa kiếm ý nhưng cũng có phần thưởng khác, đả đảo người Tấn quốc này thì họ có thể được giải thưởng càng tốt hơn.
Người Tấn quốc này nhất định phải thua. May là quan hệ giữa Đại tần và Tấn quốc không tệ, cho nên thua là chắc rồi nhưng tuyệt đối không nguy hiểm tính mạng. Cơ bản trừ lúc đối mặt tà đạo, giữa các chính đạo môn phái ít khi ra sát thủ, so đấu kỹ năng chia cao thấp là được, không cần sinh tử.
Hôm nay ngươi cho ta một đường, ngày mai ta để lại ngươi một đường.
Tuy rằng không phân sinh tử nhưng Lục Nguyên bị đánh thua, lần này tất nhiên vô vọng được đến hỏa kiếm ý, hơn nữa mất hết mặt mũi. Xem tình hình họ còn định ba đối một. Không sai, đây rõ ràng là khi dễ Lục Nguyên, lấy ba chọi một tuyệt đối bất công, hơn nữa tuổi ba người khá lớn đấu với một người chỉ hai mươi tuổi.
Nhưng mà, người Tấn quốc như ngươi ở đại bàn Đại Tần yêu cầu công bình thì quá không hiện thực.
Lục Nguyên cười hỏi:
- Nếu ta muốn tiếp tục khiêu chiến thì sao?
Diệp Hương Chi khẽ cười, quyến rũ vô cùng nói:
- Nếu tiếp tục khiêu chiến thì ngươi phải tại đây làm lại.
- Tốt lắm, vậy ra tay đi, ta thấy ba ngươi liên hợp có thể chống được vài kiếm dưới tay ta.
Lục Nguyên lười tốn nước miếng, nếu để đối thủ nói gì nữa thì chắc chắn sẽ thốt ra một đống đạo lý lớn, để ba người đối diện đối phó một mình hắn. Nhưng hắn thường không hứng thú dùng miệng lưỡi tranh cãi với đối phương, dứt khoát làm cho rồi.
Nghe Lục Nguyên nói vậy, ba người Nhật Chiếu hòa thượng, Diệp Hương Chi, Ngao Lô Sinh thầm mừng trong bụng. Vốn họ còn định tìm cái cớ, giờ thì không cần mất công nữa.
Đại Pháp Hoa Tự có bảy mươi ba loại tuyệt kỹ, nhưng người bình thường chỉ tinh thông vài loại trong đó, chỉ hạng phật học cao thâm mới có thể tinh thông vài chục loại tuyệt kỹ. Sở trường của Nhật Chiếu hòa thượng là Kim Cương Bồ Tát Thân và Bàn Nhược chưởng pháp trong bảy mươi ba tuyệt kỹ. Nghe nói một khi dùng Kim Cương Bồ Tát Thân, toàn thân gần như không chỗ công phá được, tựa lấy bồ tát làm phòng ngự vậy.
Bàn Nhược phật chưởng, lấy hai chữ bàn nhược ý nghĩa trí tuệ, chưởng trí tuệ. Bộ chưởng pháp này trông thì bình thường nhưng hay ở trong đó lộ ra bất bình thường. Thường thì người ta chưa kịp phản ứng đã bị Bàn Nhược phật chưởng đánh trúng.
Bây giờ Nhật Chiếu hòa thượng đang vận Bàn Nhược phật chưởng. Chỉ thấy toàn thân gã tỏa ra ánh sáng, lòng bàn tay rộng mở, hơi giống với đại thủ ấn của Mật Tông. Bàn Nhược phật chưởng của gã một khi tỏa định người thì không chỗ trốn chạy.
Nhật Chiếu hòa thượng từng dựa vào Bàn Nhược phật chưởng.
Diệp Hương Chi mỉm cười. Nàng ra tay đương nhiên không trang nghiêm giống Nhật Chiếu hòa thượng, phiêu phiêu miểu miểu chính là Thiên Sơn kiếm pháp của Tiêu Dao tiên môn. Tiêu Dao tiên môn ở nơi lạnh nhất Đại Tần quốc, Thiên Sơn. Thiên Sơn có băng tuyết phu trùm, Thiên Sơn kiếm pháp vô cùng lạnh lẽo, mạo hiểm dị thường, bị kiếm chỉ trúng sẽ thấy toàn thân lạnh băng.
Thiên Sơn kiếm pháp có đặc điểm lớn nhất là nếu ngươi không thể nhanh chóng phá chiêu thì sẽ bị vây trong đó, bị khí lạnh xâm nhập, cuối cùng máu toàn thân chảy chậm. Diệp Hương Chi từng dùng Thiên Sơn kiếm pháp đóng băng trung điều thất ác nổi ác danh trong Đại Tần quốc.
Xích Long tiên môn Ngao Lô Sinh vừa ra tay chính là Hoàng Quyền.
Quyền khuynh thiên hạ!
Quyền tức là quyền!
Hoàng muốn ngươi phục!
Quân muốn thần chết!
Một chiêu một thức đều là chiêu thức tinh diệu trong Hoàng Quyền. Hoàng Quyền gã dùng tinh diệu hơn người sắt màu kim xích sau cánh cửa Xích Long tiên môn vài phần. Tuy không thể ngưng tụ ý đại đạo trong Hoàng Quyền nhưng không kém quá xa. Chiêu thức của Ngao Lô Sinh thường vô cùng bá đạo.
Lục Nguyên ở trong sóng công kích cuồn cuộn của ba cao thủ, dù là Bàn Nhược phật chưởng của Nhật Chiếu hòa thượng, hay là Thiên Sơn kiếm pháp của Diệp Hương Chi, hay Hoàng Quyền của Ngao Lô Sinh đều hùng hổ tấn công hắn. Lục Nguyên không chút căng thẳng, có rảnh nhìn xem bên cạnh.
Đám tu tiên giả Đại Tần quốc, biểu tình của họ lộ rõ ra, thực rõ ràng, họ đều ho rằng mình thua chắc rồi. Thật không may, mình không định để họ như ý. Vậy thì, bắt đầu phản kích thôi.
Trong ba cao thủ, phòng ngự yếu nhất là Nhật Chiếu hòa thượng. Nhật Chiếu hòa thượng tự nhận mình có Kim Cương Bồ Tát Thân hộ thân, căn bản không sợ công kích bình thường, coi như là luyện thể kỳ thập tầng đánh vào người gã thì chỉ là vết thương nhỏ. Tốt lắm, nếu đã vậy thì trước lấy ngươi khai đao.
Lục Nguyên vung Dưỡng Ngô Kiếm chặn đòn, trước chặn Thiên Sơn kiếm pháp của Diệp Hương Chi, Hoàng Quyền của Ngao Lô Sinh đã rồi tính. Chặn đòn xong Lục Nguyên nhanh chóng đâm hướng Nhật Chiếu hòa thượng. Nhật Chiếu hòa thượng không chút sốt ruột, đánh ra Bàn Nhược phật chưởng, lấy một chưởng đổi một kiếm, theo Nhật Chiếu hòa thượng thấy là đáng.
Nhát kiếm đâm vào người Nhật Chiếu hòa thượng, mắt thấy Bàn Nhược phật chưởng của gã sắp đâm vào người Lục Nguyên. Nhật Chiếu hòa thượng vốn tưởng một chưởng này không làm Lục Nguyên bị thương mới là lạ. Kết quả khắp người đau nhất, gã không cách nào đánh ra phật chưởng được.
Kiếm! Đã xuyên qua người Nhật Chiếu hòa thượng, dù chưa chết nhưng bị trọng thương. Nhật Chiếu hòa thượng biến sắc mặt, sao có thể! Mới rồi gã đã vận Kim Cương Bồ Tát Thân, lấy lực pn Kim Cương Bồ Tát Thân sao có thể bị đối phương một kiếm đâm rách? Dù là tu tiên giả pháp lực luyện thể kỳ thập tầng cũng không làm được!
Kỳ thực nguyên nhân rất đơn giản, khoảnh khắc vừa rồi Lục Nguyên đâm ra không phải một mà là ba mươi kiếm!
Bởi vì tốc độ kiếm quá nhanh, trong mắt Nhật Chiếu hòa thượng chỉ là một kiếm! Một kiếm không khả năng xuyên qua pn của gã, nhưng ba mươi kiếm trong thời gian cực ngắn đâm vào một nơi, muốn xuyên qua phòng ngự của gã không có gì khó khăn.
Giải quyết xong người thứ nhất Nhật Chiếu hòa thượng, Lục Nguyên lật tay tấn công Ngao Lô Sinh.
Lực uy hiếp của Hoàng Quyền không tác dụng với hắn, nếu đổi thành cao thủ dùng Đế Kiếm thì còn đỡ. Hoàng Quyền kém hơn Đế Kiếm nhiều, một là quyền quân vương dưới đất, một là kiếm thiên đế trên trời.
Vừa bắt đầu Ngao Lô Sinh đấu với Lục Nguyên đã thấy lạ là. Bình thường lực uy hiếp của Hoàng Quyền chẳng có chút tác dụng với Lục Nguyên, điều này sao có thể! Ngao Lô Sinh liên tục đánh ra chiêu thức tinh diệu trong Hoàng Quyền, đánh đến người bên cạnh bị ảnh hưởng cực lớn nhưng Lục Nguyên vẫn chẳng hề bị ảnh hưởng.
Người lên tiếng giọng cực kỳ hùng hồn, giống như là đế vương nhân gian nói chuyện vậy, có vô cùng tự tin. Mọi người nhìn qua, kẻ nói chuyện mặc hoàng kim bào, chính là Xích Long tiên môn Ngao Lô Sinh.
Nhật Chiếu Lư Hương Thăng Tử Yên là nói về bốn người.
Tứ đại tiên môn, một tiên môn một người.
Đại Pháp Hoa Tự Nhật Chiếu hòa thượng. Tiêu Dao tiên môn Diệp Hương Chi. Xích Long tiên môn Ngao Lô Sinh. Cùng với Vô Kiếm tiên môn Chung Tử Yên. Chung Tử Yên vốn định mở miệng nhưng bị thiếu nữ tuyết bạch hồ cừu đứng cạnh kêu lại. Tuy danh tiếng Chung Tử Yên khá lớn nhưng không dám không nghe lời của Chung đại tiểu thư. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Ba người dánh tiếng khá lớn đã đứng dậy.
Tất cả người ở đây mạnh nhất là ba người này.
Ba người họ đứng ra đương nhiên là vì bảo vệ mặt mũi Đại Tần quốc. Nói họ không có lòng ích kỷ là không thể nào. Hỏa Kiếm Lâu thưởng cao nhất là hỏa kiếm ý nhưng cũng có phần thưởng khác, đả đảo người Tấn quốc này thì họ có thể được giải thưởng càng tốt hơn.
Người Tấn quốc này nhất định phải thua. May là quan hệ giữa Đại tần và Tấn quốc không tệ, cho nên thua là chắc rồi nhưng tuyệt đối không nguy hiểm tính mạng. Cơ bản trừ lúc đối mặt tà đạo, giữa các chính đạo môn phái ít khi ra sát thủ, so đấu kỹ năng chia cao thấp là được, không cần sinh tử.
Hôm nay ngươi cho ta một đường, ngày mai ta để lại ngươi một đường.
Tuy rằng không phân sinh tử nhưng Lục Nguyên bị đánh thua, lần này tất nhiên vô vọng được đến hỏa kiếm ý, hơn nữa mất hết mặt mũi. Xem tình hình họ còn định ba đối một. Không sai, đây rõ ràng là khi dễ Lục Nguyên, lấy ba chọi một tuyệt đối bất công, hơn nữa tuổi ba người khá lớn đấu với một người chỉ hai mươi tuổi.
Nhưng mà, người Tấn quốc như ngươi ở đại bàn Đại Tần yêu cầu công bình thì quá không hiện thực.
Lục Nguyên cười hỏi:
- Nếu ta muốn tiếp tục khiêu chiến thì sao?
Diệp Hương Chi khẽ cười, quyến rũ vô cùng nói:
- Nếu tiếp tục khiêu chiến thì ngươi phải tại đây làm lại.
- Tốt lắm, vậy ra tay đi, ta thấy ba ngươi liên hợp có thể chống được vài kiếm dưới tay ta.
Lục Nguyên lười tốn nước miếng, nếu để đối thủ nói gì nữa thì chắc chắn sẽ thốt ra một đống đạo lý lớn, để ba người đối diện đối phó một mình hắn. Nhưng hắn thường không hứng thú dùng miệng lưỡi tranh cãi với đối phương, dứt khoát làm cho rồi.
Nghe Lục Nguyên nói vậy, ba người Nhật Chiếu hòa thượng, Diệp Hương Chi, Ngao Lô Sinh thầm mừng trong bụng. Vốn họ còn định tìm cái cớ, giờ thì không cần mất công nữa.
Đại Pháp Hoa Tự có bảy mươi ba loại tuyệt kỹ, nhưng người bình thường chỉ tinh thông vài loại trong đó, chỉ hạng phật học cao thâm mới có thể tinh thông vài chục loại tuyệt kỹ. Sở trường của Nhật Chiếu hòa thượng là Kim Cương Bồ Tát Thân và Bàn Nhược chưởng pháp trong bảy mươi ba tuyệt kỹ. Nghe nói một khi dùng Kim Cương Bồ Tát Thân, toàn thân gần như không chỗ công phá được, tựa lấy bồ tát làm phòng ngự vậy.
Bàn Nhược phật chưởng, lấy hai chữ bàn nhược ý nghĩa trí tuệ, chưởng trí tuệ. Bộ chưởng pháp này trông thì bình thường nhưng hay ở trong đó lộ ra bất bình thường. Thường thì người ta chưa kịp phản ứng đã bị Bàn Nhược phật chưởng đánh trúng.
Bây giờ Nhật Chiếu hòa thượng đang vận Bàn Nhược phật chưởng. Chỉ thấy toàn thân gã tỏa ra ánh sáng, lòng bàn tay rộng mở, hơi giống với đại thủ ấn của Mật Tông. Bàn Nhược phật chưởng của gã một khi tỏa định người thì không chỗ trốn chạy.
Nhật Chiếu hòa thượng từng dựa vào Bàn Nhược phật chưởng.
Diệp Hương Chi mỉm cười. Nàng ra tay đương nhiên không trang nghiêm giống Nhật Chiếu hòa thượng, phiêu phiêu miểu miểu chính là Thiên Sơn kiếm pháp của Tiêu Dao tiên môn. Tiêu Dao tiên môn ở nơi lạnh nhất Đại Tần quốc, Thiên Sơn. Thiên Sơn có băng tuyết phu trùm, Thiên Sơn kiếm pháp vô cùng lạnh lẽo, mạo hiểm dị thường, bị kiếm chỉ trúng sẽ thấy toàn thân lạnh băng.
Thiên Sơn kiếm pháp có đặc điểm lớn nhất là nếu ngươi không thể nhanh chóng phá chiêu thì sẽ bị vây trong đó, bị khí lạnh xâm nhập, cuối cùng máu toàn thân chảy chậm. Diệp Hương Chi từng dùng Thiên Sơn kiếm pháp đóng băng trung điều thất ác nổi ác danh trong Đại Tần quốc.
Xích Long tiên môn Ngao Lô Sinh vừa ra tay chính là Hoàng Quyền.
Quyền khuynh thiên hạ!
Quyền tức là quyền!
Hoàng muốn ngươi phục!
Quân muốn thần chết!
Một chiêu một thức đều là chiêu thức tinh diệu trong Hoàng Quyền. Hoàng Quyền gã dùng tinh diệu hơn người sắt màu kim xích sau cánh cửa Xích Long tiên môn vài phần. Tuy không thể ngưng tụ ý đại đạo trong Hoàng Quyền nhưng không kém quá xa. Chiêu thức của Ngao Lô Sinh thường vô cùng bá đạo.
Lục Nguyên ở trong sóng công kích cuồn cuộn của ba cao thủ, dù là Bàn Nhược phật chưởng của Nhật Chiếu hòa thượng, hay là Thiên Sơn kiếm pháp của Diệp Hương Chi, hay Hoàng Quyền của Ngao Lô Sinh đều hùng hổ tấn công hắn. Lục Nguyên không chút căng thẳng, có rảnh nhìn xem bên cạnh.
Đám tu tiên giả Đại Tần quốc, biểu tình của họ lộ rõ ra, thực rõ ràng, họ đều ho rằng mình thua chắc rồi. Thật không may, mình không định để họ như ý. Vậy thì, bắt đầu phản kích thôi.
Trong ba cao thủ, phòng ngự yếu nhất là Nhật Chiếu hòa thượng. Nhật Chiếu hòa thượng tự nhận mình có Kim Cương Bồ Tát Thân hộ thân, căn bản không sợ công kích bình thường, coi như là luyện thể kỳ thập tầng đánh vào người gã thì chỉ là vết thương nhỏ. Tốt lắm, nếu đã vậy thì trước lấy ngươi khai đao.
Lục Nguyên vung Dưỡng Ngô Kiếm chặn đòn, trước chặn Thiên Sơn kiếm pháp của Diệp Hương Chi, Hoàng Quyền của Ngao Lô Sinh đã rồi tính. Chặn đòn xong Lục Nguyên nhanh chóng đâm hướng Nhật Chiếu hòa thượng. Nhật Chiếu hòa thượng không chút sốt ruột, đánh ra Bàn Nhược phật chưởng, lấy một chưởng đổi một kiếm, theo Nhật Chiếu hòa thượng thấy là đáng.
Nhát kiếm đâm vào người Nhật Chiếu hòa thượng, mắt thấy Bàn Nhược phật chưởng của gã sắp đâm vào người Lục Nguyên. Nhật Chiếu hòa thượng vốn tưởng một chưởng này không làm Lục Nguyên bị thương mới là lạ. Kết quả khắp người đau nhất, gã không cách nào đánh ra phật chưởng được.
Kiếm! Đã xuyên qua người Nhật Chiếu hòa thượng, dù chưa chết nhưng bị trọng thương. Nhật Chiếu hòa thượng biến sắc mặt, sao có thể! Mới rồi gã đã vận Kim Cương Bồ Tát Thân, lấy lực pn Kim Cương Bồ Tát Thân sao có thể bị đối phương một kiếm đâm rách? Dù là tu tiên giả pháp lực luyện thể kỳ thập tầng cũng không làm được!
Kỳ thực nguyên nhân rất đơn giản, khoảnh khắc vừa rồi Lục Nguyên đâm ra không phải một mà là ba mươi kiếm!
Bởi vì tốc độ kiếm quá nhanh, trong mắt Nhật Chiếu hòa thượng chỉ là một kiếm! Một kiếm không khả năng xuyên qua pn của gã, nhưng ba mươi kiếm trong thời gian cực ngắn đâm vào một nơi, muốn xuyên qua phòng ngự của gã không có gì khó khăn.
Giải quyết xong người thứ nhất Nhật Chiếu hòa thượng, Lục Nguyên lật tay tấn công Ngao Lô Sinh.
Lực uy hiếp của Hoàng Quyền không tác dụng với hắn, nếu đổi thành cao thủ dùng Đế Kiếm thì còn đỡ. Hoàng Quyền kém hơn Đế Kiếm nhiều, một là quyền quân vương dưới đất, một là kiếm thiên đế trên trời.
Vừa bắt đầu Ngao Lô Sinh đấu với Lục Nguyên đã thấy lạ là. Bình thường lực uy hiếp của Hoàng Quyền chẳng có chút tác dụng với Lục Nguyên, điều này sao có thể! Ngao Lô Sinh liên tục đánh ra chiêu thức tinh diệu trong Hoàng Quyền, đánh đến người bên cạnh bị ảnh hưởng cực lớn nhưng Lục Nguyên vẫn chẳng hề bị ảnh hưởng.