Chỉ thấy Lục Nguyên trong tích tắc kiếm như rồng phi, trong nháy mắt phá tan võng kiếm vô hạn, hào quang vô hạn. Một chiêu này, rõ ràng phá giải rất đơn giản. So với chiêu trước lại càng đơn giản hơn. Tư Mã Trường Bạch trở nên kinh hãi vô cùng.
Nếu vừa rồi ông ta cho rằng kiếm thuật của Lục Nguyên có tư cách so kiếm với mình. Nhưng hiện tại, phát hiện kiếm thuật của Lục Nguyên rõ ràng còn cao hơn mình một bậc.
Cái này…
Lục Nguyên giờ khắc này cũng cảm nhận, oán hận chất chứa mười mấy năm trong lòng đã xuất ra cùng với chiêu kiếm. Lục Nguyên lúc này tuôn ra kiếm khí, kiếm quang thuần bạch. Một kiếm khí ôn hòa, nhưng lại đè ép được kiếm khí của Tư Mã Trường Bạch.
Tư Mã Trường Bạch vừa rồi còn một mực tấn công, nhưng bây giờ lại một mực phòng thủ. Không thể không thừa nhận, cách phòng thủ của ông rất hay. Tuy nhiên, những đệ tử của Tư Mã Trường Bạch, những người đi theo ông ta giờ đây lại than thầm trong lòng. Bọn họ tuyệt đối không ngờ, Tư Mã Trường Bạch hiện tại lại bị một hậu bối chiếm được thế thượng phong.
Bắc Phong Chi Chủ tương lai hiện tại rõ ràng đang bị Lục Nguyên áp chế.
Mà ngay lúc này, Tiên Môn, Phong Mạch, Đại Đạo Cảnh, Trường Sinh đều cảm thấy chấn động. Bọn họ biết rõ Lục Nguyên là thiên tài, Lục Nguyên rất mạnh, Lục Nguyên rất giỏi, nhưng không ai nghĩ tới thực lực của Lục Nguyên lại mạnh như thế.
Rõ ràng có thể áp chế được Trường Sinh Cửu Trọng Tư Mã Trường Bạch.
Bỏ qua pháp lực chênh lệch.
Bỏ qua linh kiếm cùng phi kiếm chênh lệch.
Bỏ qua niên kỷ chênh lệch.
Bỏ qua nhiều năm kinh nghiệm chiến đấu chênh lệch.
Lục Nguyên đang áp chế.
Thời điểm lúc này hoàn toàn yên tĩnh.
Lục Nguyên có thể áp chế được Tư Mã Trường Bạch.
Điều này làm cho người ta trợn mắt há hốc mồm.
Giao thủ trong sân vẫn còn tiếp tục. Các đệ tử chân truyền phía tây, Vân Dật Vân Bình hai người đều ngẩn ra thật lâu. Cuối cùng Vân Dật mới thở ra một hơi:
- Rất mạnh!
Vân Bình gật đầu:
- Chỉ sợ hiện tại ta và ngươi liên thủ cũng không tiếp nổi một kiếm của Lục sư đệ.
Vân Bình nhìn về phía Lăng Ngọc Châu:
- Tam sư muội tiếp xúc thường xuyên với Lục sư đệ, có biết rõ hiện tại kiếm thuật của Lục sư đệ mạnh như thế nào không?
Lăng Ngọc Châu bất đắc dĩ:
- Diệp Phương và Diệp Phương hai người còn không biết thì ta làm sao mà biết.
Vẻ mặt của Ti Mã Bác hiện nay có chút cổ quái, khó coi.
Còn Diệp Phương và Diệp Viên hai người thì nhảy lên la to:
- Lục Nguyên đã đánh bại Tư Mã Trường Bạch.
Hô những lời này vào thời điểm này là có chút nguy hiểm. Nếu như cuối cùng Tư Mã Trường Bạch thắng, trở thành Phong chủ, thì tất nhiên là sẽ vì những lời này mà tiến hành tẩy trừ hai người. Nhưng giờ phút này, Diệp Phương và Diệp Viên hai người đã quá kích động đến không tự chủ được mà hô lên. Khi họ vừa hô lên thì có người phụ họa theo "Lục Nguyên đả bại Tư Mã Trường Bạch".
Thứ nhất, Lục Nguyên là người trẻ tuổi nhất. Người trẻ tuổi tất nhiên là muốn nở mày nở mặt.
Thứ hai, Lục Nguyên tại Võ Đang tiên môn Chân Vũ Động Thiên cùng với Huyết Kiếm Môn thả ra nhiều phạm nhân. Tại tu tiên giới có được thanh danh không tệ. Nên bây giờ mới có người ủng hộ hắn.
Thứ ba, tất cả mọi người đều thích có sự thay đổi. Tư Mã Trường Bạch trước đây vênh váo mười phần. Nếu như thật sự bị đả bại thì tự nhiên sẽ có người vui mừng.
Cho nên, không biết lúc nào, rất nhiều người đều hô hào:
- Lục Nguyên đả bại Tư Mã Trường Bạch.
Một tiếng hòa một tiếng hợp thành tiếng gầm cực lớn.
Các trưởng lão phía đông cùng với các vị kiếm tiên cũng nhìn nhau. Thật lâu sau, Diệp Dương Dung cười khổ một tiếng:
- Hảo tiểu tử. Vốn cho rằng thực lực của hắn còn chưa tới kiếm tiên cấp, chỉ tối đa bằng Trường Sinh Bát Trọng. Không thể tưởng tượng được, hắn ngay cả Trường Sinh Cửu Trọng đỉnh phong Tư Mã Trường Bạch cũng có thể áp chế được.
- Mấy người chúng ta không thể sánh bằng.
Sở Phi là người có tâm tình cân bằng nhất trong số kiếm tiên. Trong số Bắc Phong kiếm tiên, thực lực của ông ta là yếu nhất. Nếu như Lục Nguyên muốn vượt qua thì người mà hắn vượt qua trước tiên sẽ là Sở Phi. Mà trong số kiếm tiên, chỉ có một mình ông ta bị vượt qua, thể diện cũng không được tốt lắm. Nhưng lúc này đây, Lục Nguyên bày ra thực lực chỉ sợ là dưới mỗi mình Phương Nho. Nhiều người bị vượt mặt như vậy, Sở Phi tất nhiên là không có gì bất mãn.
Phương Nho thật lâu mới lên tiếng:
- Hiện tại thực lực của Lục Nguyên đã không kém hơn so với Lý sư huynh năm đó bao nhiêu. Lý sư huynh trên trời có linh thiêng thì bây giờ có thể nhắm mắt rồi.
Kiếm tiên Lý Nguyên Bạch thực lực rất cao. Chỉ là sau này suy yếu, nên mới bị người khác đánh bại.
Còn tất cả những vị khách nhân phía nam cũng âm thầm khiếp sợ. Không thể tưởng tượng được hậu bối của Hoa Sơn thực lực lại đạt tới trình độ này. Thật đúng là nhân vật thiên tài. Thiên tài này lại xuất hiện ở Bắc Phong khiến cho người của Kiếm Tông có chút đáng tiếc. Nhưng thiên tài đời thứ tám của Kiếm Tông so với Bắc Phong hiện tại thì mạnh hơn rất nhiều. Yến Thương Thiên năm đó tốc độ phát triển không hề thua kém Lục Nguyên, mà đám người Chu Thanh Huyền cũng không phải Bắc Phong có thể so được.
Hoa Sơn, mỗi một tiên môn đều có thiên tài.
Những người của Võ Đang tiên môn thầm nghĩ, nếu Võ Đang tiên môn có thiên tài như vậy thì sẽ có thể phát triển tiên môn lớn hơn nữa. Thật sự là đáng tiếc.
Mà người của Thanh Thành tiên môn, Côn Lôn tiên môn cũng đều đánh giá Hoa Sơn, thầm nghĩ nếu không phải Hoa Sơn phong thủy tốt thì nói cách khác, sẽ không thể nào sinh ra một thiên tài như thế. Vấn đề phong thủy rất quan trọng.
Thanh linh kiếm trong tay Tư Mã Trường Bạch huy động. Kiếm khí từ trên không trung vẽ ra một vòng tròn rực rỡ. Đạo kiếm quang này xẹt qua, nếu chỉ cần lộ ra một sơ hở thì sẽ bị đạo kiếm quang này tổn thương ngay. Lục Nguyên trở tay một kiếm. Dưỡng Ngô kiếm cùng linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch chạm nhau.
Một kiếm thần diệu vô cùng. Trên không trung khó có thể minh bạch quỹ tích.
Thật là một kiếm cao minh.
Thanh linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch vừa lui vừa thủ, thật vất vả mới chặn được một kiếm của Lục Nguyên. Nhưng ý định tấn công cũng vì thế mà thất bại.
Vẫn rơi vào thế hạ phong.
Thời điểm lúc này, tiếng gầm vẫn vang lên:
- Lục Nguyên đả bại Tư Mã Trường Bạch.
Tư Mã Trường Bạch cũng không bởi vì những câu nói này mà tức giận. Ông ta tốt xấu gì cũng là một đời kiêu hùng, lúc này vô cùng tỉnh táo nói:
- Trong số những người đồng lứa với ngươi, ngươi là vô địch. Ngươi cũng đủ kiêu ngạo rồi. Rõ ràng là có thể bức được linh kiếm thứ hai của ta xuất hiện, Trung Thiên linh kiếm.
Lại một thanh linh kiếm được rút ra khỏi vỏ.
Thanh linh kiếm vừa rút ra khỏi vỏ xem ra rất bình thường. Thân kiếm không có phát ra hỏa diễm, cũng không có uy thế đáng sợ.
Linh kiếm thứ hai của Tư Mã Trường Bạch rốt cuộc cũng đã xuất hiện.
Trung Thiên linh kiếm. Lục Nguyên trong lòng cả kinh. Nhưng cũng không quá khiếp sợ. Bởi vì từ đầu đến giờ hắn chỉ vận dụng Dưỡng Ngô kiếm chứ chưa dùng đến Trấn Nhạc kiếm. Hiện tại, Trung Thiên linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch đã xuất hiện, mà thanh Trấn Nhạc kiếm của mình cũng có thể xuất hiện. Nhưng nên xem trước một chút thanh linh kiếm thứ hai của Tư Mã Trường Bạch cuối cùng có cái gì cổ quái.
Chỉ thấy Lục Nguyên trong tích tắc kiếm như rồng phi, trong nháy mắt phá tan võng kiếm vô hạn, hào quang vô hạn. Một chiêu này, rõ ràng phá giải rất đơn giản. So với chiêu trước lại càng đơn giản hơn. Tư Mã Trường Bạch trở nên kinh hãi vô cùng.
Nếu vừa rồi ông ta cho rằng kiếm thuật của Lục Nguyên có tư cách so kiếm với mình. Nhưng hiện tại, phát hiện kiếm thuật của Lục Nguyên rõ ràng còn cao hơn mình một bậc.
Cái này…
Lục Nguyên giờ khắc này cũng cảm nhận, oán hận chất chứa mười mấy năm trong lòng đã xuất ra cùng với chiêu kiếm. Lục Nguyên lúc này tuôn ra kiếm khí, kiếm quang thuần bạch. Một kiếm khí ôn hòa, nhưng lại đè ép được kiếm khí của Tư Mã Trường Bạch.
Tư Mã Trường Bạch vừa rồi còn một mực tấn công, nhưng bây giờ lại một mực phòng thủ. Không thể không thừa nhận, cách phòng thủ của ông rất hay. Tuy nhiên, những đệ tử của Tư Mã Trường Bạch, những người đi theo ông ta giờ đây lại than thầm trong lòng. Bọn họ tuyệt đối không ngờ, Tư Mã Trường Bạch hiện tại lại bị một hậu bối chiếm được thế thượng phong.
Bắc Phong Chi Chủ tương lai hiện tại rõ ràng đang bị Lục Nguyên áp chế.
Mà ngay lúc này, Tiên Môn, Phong Mạch, Đại Đạo Cảnh, Trường Sinh đều cảm thấy chấn động. Bọn họ biết rõ Lục Nguyên là thiên tài, Lục Nguyên rất mạnh, Lục Nguyên rất giỏi, nhưng không ai nghĩ tới thực lực của Lục Nguyên lại mạnh như thế.
Rõ ràng có thể áp chế được Trường Sinh Cửu Trọng Tư Mã Trường Bạch.
Bỏ qua pháp lực chênh lệch.
Bỏ qua linh kiếm cùng phi kiếm chênh lệch.
Bỏ qua niên kỷ chênh lệch.
Bỏ qua nhiều năm kinh nghiệm chiến đấu chênh lệch.
Lục Nguyên đang áp chế.
Thời điểm lúc này hoàn toàn yên tĩnh.
Lục Nguyên có thể áp chế được Tư Mã Trường Bạch. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULLĐiều này làm cho người ta trợn mắt há hốc mồm.
Giao thủ trong sân vẫn còn tiếp tục. Các đệ tử chân truyền phía tây, Vân Dật Vân Bình hai người đều ngẩn ra thật lâu. Cuối cùng Vân Dật mới thở ra một hơi:
- Rất mạnh!
Vân Bình gật đầu:
- Chỉ sợ hiện tại ta và ngươi liên thủ cũng không tiếp nổi một kiếm của Lục sư đệ.
Vân Bình nhìn về phía Lăng Ngọc Châu:
- Tam sư muội tiếp xúc thường xuyên với Lục sư đệ, có biết rõ hiện tại kiếm thuật của Lục sư đệ mạnh như thế nào không?
Lăng Ngọc Châu bất đắc dĩ:
- Diệp Phương và Diệp Phương hai người còn không biết thì ta làm sao mà biết.
Vẻ mặt của Ti Mã Bác hiện nay có chút cổ quái, khó coi.
Còn Diệp Phương và Diệp Viên hai người thì nhảy lên la to:
- Lục Nguyên đã đánh bại Tư Mã Trường Bạch.
Hô những lời này vào thời điểm này là có chút nguy hiểm. Nếu như cuối cùng Tư Mã Trường Bạch thắng, trở thành Phong chủ, thì tất nhiên là sẽ vì những lời này mà tiến hành tẩy trừ hai người. Nhưng giờ phút này, Diệp Phương và Diệp Viên hai người đã quá kích động đến không tự chủ được mà hô lên. Khi họ vừa hô lên thì có người phụ họa theo "Lục Nguyên đả bại Tư Mã Trường Bạch".
Thứ nhất, Lục Nguyên là người trẻ tuổi nhất. Người trẻ tuổi tất nhiên là muốn nở mày nở mặt.
Thứ hai, Lục Nguyên tại Võ Đang tiên môn Chân Vũ Động Thiên cùng với Huyết Kiếm Môn thả ra nhiều phạm nhân. Tại tu tiên giới có được thanh danh không tệ. Nên bây giờ mới có người ủng hộ hắn.
Thứ ba, tất cả mọi người đều thích có sự thay đổi. Tư Mã Trường Bạch trước đây vênh váo mười phần. Nếu như thật sự bị đả bại thì tự nhiên sẽ có người vui mừng.
Cho nên, không biết lúc nào, rất nhiều người đều hô hào:
- Lục Nguyên đả bại Tư Mã Trường Bạch.
Một tiếng hòa một tiếng hợp thành tiếng gầm cực lớn.
Các trưởng lão phía đông cùng với các vị kiếm tiên cũng nhìn nhau. Thật lâu sau, Diệp Dương Dung cười khổ một tiếng:
- Hảo tiểu tử. Vốn cho rằng thực lực của hắn còn chưa tới kiếm tiên cấp, chỉ tối đa bằng Trường Sinh Bát Trọng. Không thể tưởng tượng được, hắn ngay cả Trường Sinh Cửu Trọng đỉnh phong Tư Mã Trường Bạch cũng có thể áp chế được.
- Mấy người chúng ta không thể sánh bằng.
Sở Phi là người có tâm tình cân bằng nhất trong số kiếm tiên. Trong số Bắc Phong kiếm tiên, thực lực của ông ta là yếu nhất. Nếu như Lục Nguyên muốn vượt qua thì người mà hắn vượt qua trước tiên sẽ là Sở Phi. Mà trong số kiếm tiên, chỉ có một mình ông ta bị vượt qua, thể diện cũng không được tốt lắm. Nhưng lúc này đây, Lục Nguyên bày ra thực lực chỉ sợ là dưới mỗi mình Phương Nho. Nhiều người bị vượt mặt như vậy, Sở Phi tất nhiên là không có gì bất mãn.
Phương Nho thật lâu mới lên tiếng:
- Hiện tại thực lực của Lục Nguyên đã không kém hơn so với Lý sư huynh năm đó bao nhiêu. Lý sư huynh trên trời có linh thiêng thì bây giờ có thể nhắm mắt rồi.
Kiếm tiên Lý Nguyên Bạch thực lực rất cao. Chỉ là sau này suy yếu, nên mới bị người khác đánh bại.
Còn tất cả những vị khách nhân phía nam cũng âm thầm khiếp sợ. Không thể tưởng tượng được hậu bối của Hoa Sơn thực lực lại đạt tới trình độ này. Thật đúng là nhân vật thiên tài. Thiên tài này lại xuất hiện ở Bắc Phong khiến cho người của Kiếm Tông có chút đáng tiếc. Nhưng thiên tài đời thứ tám của Kiếm Tông so với Bắc Phong hiện tại thì mạnh hơn rất nhiều. Yến Thương Thiên năm đó tốc độ phát triển không hề thua kém Lục Nguyên, mà đám người Chu Thanh Huyền cũng không phải Bắc Phong có thể so được.
Hoa Sơn, mỗi một tiên môn đều có thiên tài.
Những người của Võ Đang tiên môn thầm nghĩ, nếu Võ Đang tiên môn có thiên tài như vậy thì sẽ có thể phát triển tiên môn lớn hơn nữa. Thật sự là đáng tiếc.
Mà người của Thanh Thành tiên môn, Côn Lôn tiên môn cũng đều đánh giá Hoa Sơn, thầm nghĩ nếu không phải Hoa Sơn phong thủy tốt thì nói cách khác, sẽ không thể nào sinh ra một thiên tài như thế. Vấn đề phong thủy rất quan trọng.
Thanh linh kiếm trong tay Tư Mã Trường Bạch huy động. Kiếm khí từ trên không trung vẽ ra một vòng tròn rực rỡ. Đạo kiếm quang này xẹt qua, nếu chỉ cần lộ ra một sơ hở thì sẽ bị đạo kiếm quang này tổn thương ngay. Lục Nguyên trở tay một kiếm. Dưỡng Ngô kiếm cùng linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch chạm nhau.
Một kiếm thần diệu vô cùng. Trên không trung khó có thể minh bạch quỹ tích.
Thật là một kiếm cao minh.
Thanh linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch vừa lui vừa thủ, thật vất vả mới chặn được một kiếm của Lục Nguyên. Nhưng ý định tấn công cũng vì thế mà thất bại.
Vẫn rơi vào thế hạ phong.
Thời điểm lúc này, tiếng gầm vẫn vang lên:
- Lục Nguyên đả bại Tư Mã Trường Bạch.
Tư Mã Trường Bạch cũng không bởi vì những câu nói này mà tức giận. Ông ta tốt xấu gì cũng là một đời kiêu hùng, lúc này vô cùng tỉnh táo nói:
- Trong số những người đồng lứa với ngươi, ngươi là vô địch. Ngươi cũng đủ kiêu ngạo rồi. Rõ ràng là có thể bức được linh kiếm thứ hai của ta xuất hiện, Trung Thiên linh kiếm.
Lại một thanh linh kiếm được rút ra khỏi vỏ.
Thanh linh kiếm vừa rút ra khỏi vỏ xem ra rất bình thường. Thân kiếm không có phát ra hỏa diễm, cũng không có uy thế đáng sợ.
Linh kiếm thứ hai của Tư Mã Trường Bạch rốt cuộc cũng đã xuất hiện.
Trung Thiên linh kiếm. Lục Nguyên trong lòng cả kinh. Nhưng cũng không quá khiếp sợ. Bởi vì từ đầu đến giờ hắn chỉ vận dụng Dưỡng Ngô kiếm chứ chưa dùng đến Trấn Nhạc kiếm. Hiện tại, Trung Thiên linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch đã xuất hiện, mà thanh Trấn Nhạc kiếm của mình cũng có thể xuất hiện. Nhưng nên xem trước một chút thanh linh kiếm thứ hai của Tư Mã Trường Bạch cuối cùng có cái gì cổ quái.