Tòa Ngộ Đạo bảo các chính là thất quốc ra giá trên trời, do Đại Dong quốc mua, hơn nữa không phải trường kỳ mà là kỳ hạn ba năm, một khi qua ba năm phải báo giá lại. Giá trị của Ngộ Đạo bảo các cao trên cả tiên kiếm, không thể tưởng tượng.
Ngộ Đạo bảo các ở đỉnh Việt Lộc Sơn, vô số bảo quang tập trung quanh nó. Bảo quang tỏa sáng có thể che trời đất, lấp trăng sao.
Có Ngộ Đạo bảo các ở, dù là mặt trời mọc cũng mờ nhạt đi.
Vô số linh khí vờn quanh Ngộ Đạo bảo các.
Bên cạnh Ngộ Đạo bảo các có mấy vị tông sư luôn trấn thủ, ai kêu Ngộ Đạo bảo các tuy dùng tầng tầng cấm pháp phong cấm nhưng vẫn là bảo quang xông tận trời, khí xung hừng hực.
Hai trăm người tại Việt Lộc Sơn, mỗi người có thể dựa vào đồng bài đại biểu tin tức cá nhân ở đây lấy được thời gian ngộ đạo tương ứng với thứ hạng.
Bây giờ Lục Nguyên đang ngồi trong Ngộ Đạo bảo các.
Trong Ngộ Đạo bảo các linh khí sung túc đến mức khủng khiếp. Tiến vào Ngộ Đạo bảo các, như tiến vào một tòa cung điện cực kỳ xa hoa. Trên tường cung điện, thiên hoa bản thượng, đủ các loại hình ảnh nhanh chóng xẹt qua, có phong hình, vân hình, thiên không hình, đại địa hình.
Những thứ này đều là thiên địa quy tắc!
Nếu nói thiên địa quy tắc bên ngoài hư vô mờ mịt cực kỳ khó bắt.
Vậy thiên địa quy tắc bên trong như sợi tóc rậm rạp, không còn mờ ào mà dễ bắt hơn chút.
Lục Nguyên ngồi đó, muốn bắt lấy thiên địa quy tắc, chẳng qua muốn bắt thiên địa quy tắc không phải chuyện dễ. Lục Nguyên có trực giác chút chút thì bỗng dưng lực lượng mạnh mẽ đẩy hắn ra bên ngoài bảo các, lấy lại tinh thần đã ra khỏi Ngộ Đạo bảo các.
Ngộ đạo trong Ngộ Đạo bảo các quả nhiên tốt hơn bên ngoài nhiều, nếu cho mình thời gian nhất định chắc chắn có thể nắm giữ thiên địa quy tắc, đến đại đạo cảnh đệ nhị tầng.
Lục Nguyên thầm nghĩ, mình nhất định phải vọt xếp hạng, vậy có thể nhiều thêm thời gian ở trong Ngộ Đạo bảo các.
Dùng Ngộ Đạo bảo các rồi mới biết diệu dụng của nó. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hắn mới dâng lên suy nghĩ này thì bên tai vang thanh âm.
- Ủa, đây chẳng phải là tuyệt thế thiên tài Lục Nguyên đó ư?
Lục Nguyên nhìn sang, phát hiện là một vị đại đạo cảnh thượng nhân pháp lực không tính quá mạnh.
Một đại đạo cảnh thượng nhân khác nói:
- Đúng rồi, xem ra đúng là tuyệt thế thiên tài Lục Nguyên, tuyệt thế thiên tài xếp hạng hai trăm.
Lại một đại đạo cảnh thượng nhân khác nói:
- Đúng đúng, nghe nói là tuyệt thế thiên tài ở trong tàng thư các kiếm rất nhiều hàng hai bình thường.
Hơn mười người đại đạo cảnh bao vây Lục Nguyên vào trong.
Một tu tiên giả đến từ Đại Ngô quốc tên gọi Ngô Thất nói:
- Đúng rồi đó. Bình thường rất khó gặp vị tuyệt thế thiên tài này. Như vậy đi, Lục đại thiên tài, không bằng chúng ta so tài một phen đi. Dù ngươi xếp hạng hai trăm nhưng chưa từng thua, đấu với ta một lần, đem điểm của ngươi thua cho ta sao hả?
Đại Diệp quốc Diệp Thiên nói:
- Này, Ngô Thất, đừng giành chuyện tốt một mình chứ, để ta làm người thứ nhất đấu cho!
- Để ta đấu đầu tiên!
Đại Nguyên quốc Phù Chân Thiết quát:
- Ai kêu Đại Nguyên quốc chúng ta và Đại Tấn quốc là kẻ thù truyền kiếp!
- Này, là ta sớm vừa mắt Lục đại tuyệt thế thiên tài nha, cái này ai tới trước là của người đó nha!
Ngươi nói những người này tại sao phải tranh giành?
Lúc trước đã nói rồi, hai trăm người tại Việt Lộc Sơn mỗi người có một thứ hạng, mỗi người có số điểm, dựa theo số điểm tính thứ hạng. Điểm chia thành hai phần, một phần là khiêu chiến có được xếp hạng, này là có hạn định. Người quốc gia khác nhau mỗi tháng tối đa khiêu chiến hai lần, thua mất điểm, thắng được điểm.
Thứ hai là khiêu chiến kiếm đạo thất, pháp đạo thất, tốc độ thất lấy điểm.
Mười người quát Lục Nguyên pháp lực không tính mạnh, đều là cỡ đại đạo cảnh nhị tầng.
Hai trăm người tại Việt Lộc Sơn mạnh nhất là đại đạo cảnh ngũ tầng, còn chủ yếu là đại đạo cảnh tam tầng, tứ tầng, có mười người đại đạo cảnh nhị tầng, một người đại đạo cảnh nhất tầng chính là Lục Nguyên.
Vừa lúc là mười người này!
Pháp lực yếu ở Việt Lộc Sơn là khó sống, mỗi lần bị người khác khiêu chiến thắng điểm khiến xếp hạng của họ áp chót, vừa lúc ở vị trí từ một trăm chín mươi đến một trăm chín mươi chín, chri trên một mình Lục Nguyên. Chúng ở trong hai trăm người Việt Lộc Sơn là đám yếu nhất, bình thường không kiếm được điểm, kiếm đạo thất, pháp đạo thất, tốc độ thất thì quá khó.
May là giờ đụng phải Lục Nguyên.
Lục Nguyên xếp hạng hai trăm, người duy nhất pháp lực đại đạo cảnh nhất tầng.
Quả hồng thì phải chọn mềm mà bóp.
Không chút nghi ngờ, Lục Nguyên trở thành quả hồng mềm nhất, khiến đám người chen chúc nhau đòi lấy điểm từ người Lục Nguyên.
Cơ hội tốt khó gặp, thời cơ hiếm coi kiếm điểm rốt cuộc đến rồi.
Đối với những người này, Lục Nguyên chính là điểm xếp hạng đưa lên cửa!
Đối với những người này thì chính là đưa lên cửafsố điểm bài danh.
Mà Lục Nguyên vừa mới bắt đầu có số điểm cao nhất, nếu thua một trận thì điểm giảm một ít, tức là nói người thứ nhất đấu với hắn có thể kiếm được nhiều điểm, càng về sau đấu với hắn thì sẽ kiếm điểm ít hơn rất nhiều, những lý do đó làm đám người kêu gào muốn là kẻ đầu tiên đấu cùng hắn.
Lục Nguyên nghe đám người nói, đã hiểu đầu đuôi, cười lạnh một tiếng. Mình luyện kiếm hơn bốn tháng bị đám người xem là quả hồng bóp trong tay, thật buồn cười.
Tay Lục Nguyên ấn trên chuôi kiếm, nói:
- Kỳ thực mấy người các ngươi không cần tranh, hai, ba, bốn, năm…chín, mười, tổng cộng mười người đúng không? Như vậy đi, mười người các ngươi cùng lên đi, dù sao chỉ là đám sâu mọt mà thôi.
Trong đó một tu tiên giả nói:
- Ha ha, hắn dám nói muốn khiêu chiến mười người chúng ta kìa!
Một tu tiên giả khác nói:
- Đúng là không biết sống chết.
- Các ngươi đó, đừng quên vị này chính là tuyệt thế thiên tài nhé.
Một tu tiên giả nhấn mạnh bốn chữ tuyệt thế thiên tài, giọng điệu quái dị.
Một tu tiên giả cất tiếng cười to nói:
- Đúng đúng, tuyệt thế thiên tài, tuyệt thế thiên tài xếp hạng thứ hai trăm.
Trong mười tu tiên giả cũng có kẻ cảm giác không thích hợp, nhưng nghĩ rằng mười tu tiên giả đại đạo cảnh nhị tầng đối phó một tu tiên giả đại đạo cảnh nhất tầng làm sao cũng không thua được.
Mười tu tiên giả này đánh ra tuyệt học của riêng mình.
Tuyệt học mỗi người đều khác nhau.
Ví dụ cái vị Đại Việt quốc, gã học là Nhẫn Nhục kiếm pháp. Tại Đại Việt quốc có tứ đại tông, một là Bạch Viên Tông, hai là Việt Nữ Tông, đã từng giới thiệu hai phái này rồi. Còn có hai đại tông, một là Việt Vương Tông, Việt Vương Tông nổi danh Nhẫn Nhục kiếm pháp. Nghe nói năm đó Việt Vương chịu nhục nhã, phục hưng Việt quốc, đánh bại Ngô quốc, sáng lập ra Nhẫn Nhục kiếm pháp này. Trong Việt Vương Tông còn có Ngọa Lương kiếm pháp, Thường Đảm kiếm pháp, đều là cấp kiếm pháp trấn phái. Một khi gã đánh ra Nhẫn Nhục kiếm pháp thì kiếm ý liên miên bất tận, như là bị Lục Nguyên sỉ nhục vô cùng, muốn trút hết những nhục nhã đó ra.
Nhẫn nhục thâu sinh!
Nhẫn nhục phụ trọng!
Còn vị Đại Ngô quốc thì đánh ra Tiên Thi kiếm pháp. Đại Tần quốc cũng có vài tông, trong đó một tông phái là Ngũ Môn, gọi là Ngũ Môn Tiên Môn, chính là năm đó Ngũ Tử Tư sáng chế ra.