Sau khi thành công thông qua, lập tức thấy số điểm của mình đã nhảy lên thứ năm.
Lại nhìn tổng xếp hạng, bây giờ đã là một trăm sáu mươi chín.
Đi cửa thứ hai thôi, xem coi cửa thứ hai kiếm đạo thất là tình hình gì. Trước mắt hắn xuất hiện một cánh cửa ảo, giờ có thể mở cửa ra rồi.
Lục Nguyên đẩy ra cánh cửa ảo, tiến vào tầng thứ hai kiếm đạo thất.
Vừa vào tầng thứ hai kiếm đạo thất chỉ thấy vẫn như không gian ảo kiếm đạo thất tầng thứ nhất, nhưng không gian ảo này rõ ràng lớn hơn rất nhiều, giữa không trung hiện hàng chữ: "Cửa này sẽ có hai mươi yêu thú đại đạo cảnh nhất tầng xuất hiện.
Hai mươi yêu thú cùng pháp lực!
Tầng thứ hai kiếm đạo thất hóa ra khó khăn như vậy.
Lục Nguyên bất giác nhớ đến mới rồi ở ngoài kiếm đạo thất thấy trùng kích thứ hạng. Lần này thứ hạng chắc chắn sẽ khác trước, cơ bản về sau xông một tầng, cũng đúng, dù gì có ba, bốn tháng thời gian, mọi người đa số tiến bộ, về sau xông một tầng cũng bình thường.
"Mộ Dung Hoàng Phục, trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ năm."
"Chung Hạ Minh, trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ tư."
"Mộ Dung Thất, trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ tư."
Tầng thứ hai đã khó khăn như vậy, hèn chi người có thể xông qua tầng thứ ba thiếu đến đáng thương. Có thể xông lên tầng thứ tư cũng rất hiếm hoi, người trùng kích kiếm đạo thất đến tầng thứ năm thì chỉ mỗi mình Mộ Dung Hoàng Phục.
Nhưng điều này đối mình không có gì khó khăn cả.
Hai mươi yêu thú đại đạo cảnh nhất tầng mà thôi. Lập tức trong không trung xuất hiện rất nhiều quái thú giống nhau, kim chu, ác điêu, bạch bức, yêu hỏa kỳ, hắc thủy vương xà, vân vân, gồm hai mươi con bao vây Lục Nguyên vào trong.
Khoảnh khắc những yêu thú cùng công kích.
Lục Nguyên nở nụ cười. Hai mươi yêu thú mà thôi, lại dám khiêu chiến mình, đúng là buồn cười. Dưỡng Ngô linh kiếm tùy ý hóa ra, huyễn hóa một chiêu "Vân Vụ Vũ Mông Mông". Lục Nguyên đã ở đỉnh cao kiếm vương, tùy tiện sáng chế kiếm chiêu không tệ lắm, thức này cũng là tùy tiện nghĩ ra, kiếm quang như vân như vụ như vũ tỏa ra.
Khi công kích thì Lục Nguyên đang vắt óc nghĩ ba vấn đề.
Kỳ thực ba vấn đề là cùng một điểm.
Kim hoàng kiếm đạo, mộc hoàng kiếm đạo, thổ hoàng kiếm đạo, ba hoàng kiếm đạo này làm sao thành?
Kiếm ý tích lũy đủ rồi, giờ là vấn đề làm sao trùng kích.
Chỉ là muốn lĩnh ngộ hoàng kiếm đạo đâu dễ dàng.
Lục Nguyên vừa luyện kiếm vừa suy nghĩ, bởi vì kiếm thuật của hắn quá cao nên dù phân tâm mà vẫn thông qua tầng thứ hai kiếm đạo thất. Nếu việc này để rất nhiều người Việt Lộc Sơn bị chắn ngoài tầng thì hai biết thì chắc chắn sẽ hộc máu. Giải quyết xong những thứ đó, Lục Nguyên bắt đầu tiến vào tầng thứ ba.
Cùng lúc đó, đằng trước Ngộ Đạo bảo các tụ tập rất nhiều người. Thứ hạng vào mỗi phút mỗi giây đều biến động.
Nhưng mỗi tháng ngày cuối cùng giờ thân sẽ xác định thứ hạng tháng này, để quyết định thời gian sử dụng Ngộ Đạo bảo các vào tháng sau.
Bây giờ đã là giờ mùi, cách phút cuối chỉ còn một canh giờ mà thôi.
Một canh giờ cuối cùng, cơ bản không ai tranh giành điểm nữa. Có thể tranh thì một tháng đã tranh xong, giờ đa số người đứng trước Ngộ Đạo bảo các, yên tĩnh chờ phán quyết cuối cùng. Đa số người rất bình tĩnh, chỉ có người thứ hạng thứ năm, thứ mười, thứ ba mươi, thứ một trăm là căng thẳng nhất.
Thứ hạng của họ nếu có thể lao vào năm hàng đầu, mười hàng đầu, ba mươi hàng đầu, một trăm hàng đầu sẽ là đãi ngộ khác nhau.
Nếu bị chen ra ngoài thì là đãi ngộ cách biệt xa.
Hạng một trăm và một trăm lẻ một cách chỉ kém một hàng, thời gian dùng Ngộ Đạo bảo các hoàn toàn khác.
Cho nên bây giờ căng thẳng nhất là những người này.
Bọn họ không ngừng chú ý thứ hạng lên xuống liên tục, chờ giây phút cuối, giờ thân, quyết định thứ hạng.
Không khí bất giác nặng nề.
Lúc này có người nói:
- A, Lục Nguyên, hắn leo lên nhanh quá, mới rồi còn là một trăm bảy mươi mốt giờ đã là một trăm bốn mươi bảy.
Tuy nhiên người chú ý Lục Nguyên không nhiều lắm, dù sao hắn chỉ mới xếp ở một trăm bốn mươi bảy thôi, giờ chỉ còn một canh giờ, hắn không khả năng trong một canh giờ đoạt vị trí một trăm hàng đầu.
….
Lục Nguyên tiến vào tầng thứ ba kiếm đạo thất, hoàn cảnh giống như tầng thứ nhất, thứ hai.
Trong không trung cũng hiện ra đoạn văn: "Cửa này sẽ xuất hiện một đối thủ đại đạo cảnh nhị tầng, đối thủ sẽ có kiếm pháp không tệ."
Hóa ra là vậy!
Đối thủ lần này sẽ phải đối địch vượt một tầng tiểu cảnh giới.
Tại tu tiên giới đa số người đều không thể vượt một cấp thắng địch, trong Việt Lộc Sơn có một số đối thủ có thể làm được nhưng cực kỳ ít. Trước khi Lục Nguyên tiến vào kiếm đạo thất nhìn thứ hạng, người có thể xông lên kiếm đạo thất tầng thứ tư vô cùng ít ỏi, chưa đến mười người.
Đối thủ đã hiện hình giữa không trung, đây là một đối thủ mặc đạo bào, mặt mũi cực kỳ bình thường, hiển nhiên là dùng pháp thuật quái lạ nào đó mô phỏng ra.
Tay Lục Nguyên nhoáng lên một cái, Dưỡng Ngô linh kiếm đã nằm trong tay đâm hướng đối thủ. Khi đấu cùng đối thủ thì Lục Nguyên vẫn đang suy nghĩ kim hoàng kiếm đạo, mộc hoàng kiếm đạo, thổ hoàng kiếm đạo, ba hoàng kiếm đạo này rốt cuộc làm sao luyện đây? Không đúng, mình quá phân tâm, cùng lúc suy nghĩ làm luyện ba hoàng kiếm đạo, chỉ chuyên tâm nghĩ kim hoàng kiếm đạo mà thôi.
Kiếm ý kim hệ: kim kiếm ý, khoái kiếm ý, chậm kiếm ý, thu kiếm ý, ưu kiếm ý, túc kiếm ý, sáu kiếm ý không ngừng hiển hiện.
Dường như mình tìm được cảm giác rồi, kim, vật sắc bén nhất thiên hạ, vậy kim hoàng thì sao?
Khi hắn lờ mờ nắm bắt được cảm giác thì phát hiện bất giác đã đánh ngã đối thủ đại đạo cảnh nhị tầng. Địch thủ nhược như vậy à, thế mà bị đánh bại rồi, Lục Nguyên nhún vai. Trước mặt hắn lại hiện ra cửa ảo, đi qua cửa này là có thể tiến vào kiếm đạo thất tầng thứ tư.
Giờ phút này, cùng là ở Ngộ Đạo bảo các.
Rất nhiều thượng nhân đại đạo cảnh tụ tập tại đây, cách giờ thân ngày càng gần, họ thỉnh thoảng chú ý xếp hạng. Nguồn truyện:
Có một người bỗng nói:
- Ủa, Lục Nguyên đó lại tăng lên rồi. Một trăm bốn mươi bảy tăng lên một trăm mười ba.
Lời này hù tu tiên giả vị trí một trăm nhảy dựng. Một trăm mười ba cách một trăm đã không xa, họ cảm thấy đối thủ cũ đã đủ áp lực rồi, giờ lại xuất hiện một người, trong thời gian ngắn từ một trăm bảy mươi mốt leo tuốt lên một trăm bốn mươi bảy, giờ lập tức nhảy lên một trăm mười ba.
Cái này…
- Chắc chắn là có người đang kiếm điểm.
- Đúng thế, chắc chắn là mấy người Tấn quốc đang kiếm điểm, cố ý thua Lục Nguyên để hắn tăng điểm.
Loại khiêu chiến nhau thế này đích thực có thể kiếm điểm, nhưng điều kiện là những người khác phải giảm điểm, hơn nữa một khi phát hiện sẽ bị phạt nặng, đây là quy định của Việt Lộc Sơn.
Lục Nguyên chớp mắt nhảy lên nhiều thứ hạng như thế tất nhiên khiến người thấy kỳ rồi. Lục Nguyên ngươi bốn tháng trước luôn xếp hạng chót, giờ là tháng thứ năm, ban đầu cũng là xếp chót, giờ bỗng nhiên cuồng tăng điểm, làm gì có chuyện đó, sao khiến người không nghi ngờ được?
Bây giờ cách giờ thân còn có một khoảng cách, mọi người lập tức đi phản ứng. Sự việc này các tông sư Việt Lộc Sơn rất chú trọng, lập tức Bạch Viên tông sư Viên Bất Phàm dẫn người đi điều tra. Mọi người chờ Lục Nguyên vì kiếm điểm mà bị xử phạt, đám Thiết Mộc Nhĩ chờ xem kịch vui.
Sau khi thành công thông qua, lập tức thấy số điểm của mình đã nhảy lên thứ năm.
Lại nhìn tổng xếp hạng, bây giờ đã là một trăm sáu mươi chín.
Đi cửa thứ hai thôi, xem coi cửa thứ hai kiếm đạo thất là tình hình gì. Trước mắt hắn xuất hiện một cánh cửa ảo, giờ có thể mở cửa ra rồi.
Lục Nguyên đẩy ra cánh cửa ảo, tiến vào tầng thứ hai kiếm đạo thất.
Vừa vào tầng thứ hai kiếm đạo thất chỉ thấy vẫn như không gian ảo kiếm đạo thất tầng thứ nhất, nhưng không gian ảo này rõ ràng lớn hơn rất nhiều, giữa không trung hiện hàng chữ: "Cửa này sẽ có hai mươi yêu thú đại đạo cảnh nhất tầng xuất hiện.
Hai mươi yêu thú cùng pháp lực!
Tầng thứ hai kiếm đạo thất hóa ra khó khăn như vậy.
Lục Nguyên bất giác nhớ đến mới rồi ở ngoài kiếm đạo thất thấy trùng kích thứ hạng. Lần này thứ hạng chắc chắn sẽ khác trước, cơ bản về sau xông một tầng, cũng đúng, dù gì có ba, bốn tháng thời gian, mọi người đa số tiến bộ, về sau xông một tầng cũng bình thường.
"Mộ Dung Hoàng Phục, trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ năm."
"Chung Hạ Minh, trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ tư."
"Mộ Dung Thất, trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ tư."
Tầng thứ hai đã khó khăn như vậy, hèn chi người có thể xông qua tầng thứ ba thiếu đến đáng thương. Có thể xông lên tầng thứ tư cũng rất hiếm hoi, người trùng kích kiếm đạo thất đến tầng thứ năm thì chỉ mỗi mình Mộ Dung Hoàng Phục.
Nhưng điều này đối mình không có gì khó khăn cả.
Hai mươi yêu thú đại đạo cảnh nhất tầng mà thôi. Lập tức trong không trung xuất hiện rất nhiều quái thú giống nhau, kim chu, ác điêu, bạch bức, yêu hỏa kỳ, hắc thủy vương xà, vân vân, gồm hai mươi con bao vây Lục Nguyên vào trong.
Khoảnh khắc những yêu thú cùng công kích.
Lục Nguyên nở nụ cười. Hai mươi yêu thú mà thôi, lại dám khiêu chiến mình, đúng là buồn cười. Dưỡng Ngô linh kiếm tùy ý hóa ra, huyễn hóa một chiêu "Vân Vụ Vũ Mông Mông". Lục Nguyên đã ở đỉnh cao kiếm vương, tùy tiện sáng chế kiếm chiêu không tệ lắm, thức này cũng là tùy tiện nghĩ ra, kiếm quang như vân như vụ như vũ tỏa ra.
Khi công kích thì Lục Nguyên đang vắt óc nghĩ ba vấn đề.
Kỳ thực ba vấn đề là cùng một điểm.
Kim hoàng kiếm đạo, mộc hoàng kiếm đạo, thổ hoàng kiếm đạo, ba hoàng kiếm đạo này làm sao thành?
Kiếm ý tích lũy đủ rồi, giờ là vấn đề làm sao trùng kích.
Chỉ là muốn lĩnh ngộ hoàng kiếm đạo đâu dễ dàng.
Lục Nguyên vừa luyện kiếm vừa suy nghĩ, bởi vì kiếm thuật của hắn quá cao nên dù phân tâm mà vẫn thông qua tầng thứ hai kiếm đạo thất. Nếu việc này để rất nhiều người Việt Lộc Sơn bị chắn ngoài tầng thì hai biết thì chắc chắn sẽ hộc máu. Giải quyết xong những thứ đó, Lục Nguyên bắt đầu tiến vào tầng thứ ba.
Cùng lúc đó, đằng trước Ngộ Đạo bảo các tụ tập rất nhiều người. Thứ hạng vào mỗi phút mỗi giây đều biến động.
Nhưng mỗi tháng ngày cuối cùng giờ thân sẽ xác định thứ hạng tháng này, để quyết định thời gian sử dụng Ngộ Đạo bảo các vào tháng sau.
Bây giờ đã là giờ mùi, cách phút cuối chỉ còn một canh giờ mà thôi.
Một canh giờ cuối cùng, cơ bản không ai tranh giành điểm nữa. Có thể tranh thì một tháng đã tranh xong, giờ đa số người đứng trước Ngộ Đạo bảo các, yên tĩnh chờ phán quyết cuối cùng. Đa số người rất bình tĩnh, chỉ có người thứ hạng thứ năm, thứ mười, thứ ba mươi, thứ một trăm là căng thẳng nhất.
Thứ hạng của họ nếu có thể lao vào năm hàng đầu, mười hàng đầu, ba mươi hàng đầu, một trăm hàng đầu sẽ là đãi ngộ khác nhau.
Nếu bị chen ra ngoài thì là đãi ngộ cách biệt xa.
Hạng một trăm và một trăm lẻ một cách chỉ kém một hàng, thời gian dùng Ngộ Đạo bảo các hoàn toàn khác.
Cho nên bây giờ căng thẳng nhất là những người này.
Bọn họ không ngừng chú ý thứ hạng lên xuống liên tục, chờ giây phút cuối, giờ thân, quyết định thứ hạng.
Không khí bất giác nặng nề.
Lúc này có người nói:
- A, Lục Nguyên, hắn leo lên nhanh quá, mới rồi còn là một trăm bảy mươi mốt giờ đã là một trăm bốn mươi bảy.
Tuy nhiên người chú ý Lục Nguyên không nhiều lắm, dù sao hắn chỉ mới xếp ở một trăm bốn mươi bảy thôi, giờ chỉ còn một canh giờ, hắn không khả năng trong một canh giờ đoạt vị trí một trăm hàng đầu.
….
Lục Nguyên tiến vào tầng thứ ba kiếm đạo thất, hoàn cảnh giống như tầng thứ nhất, thứ hai.
Trong không trung cũng hiện ra đoạn văn: "Cửa này sẽ xuất hiện một đối thủ đại đạo cảnh nhị tầng, đối thủ sẽ có kiếm pháp không tệ."
Hóa ra là vậy!
Đối thủ lần này sẽ phải đối địch vượt một tầng tiểu cảnh giới.
Tại tu tiên giới đa số người đều không thể vượt một cấp thắng địch, trong Việt Lộc Sơn có một số đối thủ có thể làm được nhưng cực kỳ ít. Trước khi Lục Nguyên tiến vào kiếm đạo thất nhìn thứ hạng, người có thể xông lên kiếm đạo thất tầng thứ tư vô cùng ít ỏi, chưa đến mười người.
Đối thủ đã hiện hình giữa không trung, đây là một đối thủ mặc đạo bào, mặt mũi cực kỳ bình thường, hiển nhiên là dùng pháp thuật quái lạ nào đó mô phỏng ra.
Tay Lục Nguyên nhoáng lên một cái, Dưỡng Ngô linh kiếm đã nằm trong tay đâm hướng đối thủ. Khi đấu cùng đối thủ thì Lục Nguyên vẫn đang suy nghĩ kim hoàng kiếm đạo, mộc hoàng kiếm đạo, thổ hoàng kiếm đạo, ba hoàng kiếm đạo này rốt cuộc làm sao luyện đây? Không đúng, mình quá phân tâm, cùng lúc suy nghĩ làm luyện ba hoàng kiếm đạo, chỉ chuyên tâm nghĩ kim hoàng kiếm đạo mà thôi.
Kiếm ý kim hệ: kim kiếm ý, khoái kiếm ý, chậm kiếm ý, thu kiếm ý, ưu kiếm ý, túc kiếm ý, sáu kiếm ý không ngừng hiển hiện.
Dường như mình tìm được cảm giác rồi, kim, vật sắc bén nhất thiên hạ, vậy kim hoàng thì sao?
Khi hắn lờ mờ nắm bắt được cảm giác thì phát hiện bất giác đã đánh ngã đối thủ đại đạo cảnh nhị tầng. Địch thủ nhược như vậy à, thế mà bị đánh bại rồi, Lục Nguyên nhún vai. Trước mặt hắn lại hiện ra cửa ảo, đi qua cửa này là có thể tiến vào kiếm đạo thất tầng thứ tư.
Giờ phút này, cùng là ở Ngộ Đạo bảo các.
Rất nhiều thượng nhân đại đạo cảnh tụ tập tại đây, cách giờ thân ngày càng gần, họ thỉnh thoảng chú ý xếp hạng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Có một người bỗng nói:
- Ủa, Lục Nguyên đó lại tăng lên rồi. Một trăm bốn mươi bảy tăng lên một trăm mười ba.
Lời này hù tu tiên giả vị trí một trăm nhảy dựng. Một trăm mười ba cách một trăm đã không xa, họ cảm thấy đối thủ cũ đã đủ áp lực rồi, giờ lại xuất hiện một người, trong thời gian ngắn từ một trăm bảy mươi mốt leo tuốt lên một trăm bốn mươi bảy, giờ lập tức nhảy lên một trăm mười ba.
Cái này…
- Chắc chắn là có người đang kiếm điểm.
- Đúng thế, chắc chắn là mấy người Tấn quốc đang kiếm điểm, cố ý thua Lục Nguyên để hắn tăng điểm.
Loại khiêu chiến nhau thế này đích thực có thể kiếm điểm, nhưng điều kiện là những người khác phải giảm điểm, hơn nữa một khi phát hiện sẽ bị phạt nặng, đây là quy định của Việt Lộc Sơn.
Lục Nguyên chớp mắt nhảy lên nhiều thứ hạng như thế tất nhiên khiến người thấy kỳ rồi. Lục Nguyên ngươi bốn tháng trước luôn xếp hạng chót, giờ là tháng thứ năm, ban đầu cũng là xếp chót, giờ bỗng nhiên cuồng tăng điểm, làm gì có chuyện đó, sao khiến người không nghi ngờ được?
Bây giờ cách giờ thân còn có một khoảng cách, mọi người lập tức đi phản ứng. Sự việc này các tông sư Việt Lộc Sơn rất chú trọng, lập tức Bạch Viên tông sư Viên Bất Phàm dẫn người đi điều tra. Mọi người chờ Lục Nguyên vì kiếm điểm mà bị xử phạt, đám Thiết Mộc Nhĩ chờ xem kịch vui.