Bình thường Lục Nguyên rất bình tĩnh, nhưng bây giờ như đứng đống lửa, lửa xộc thẳng lên đầu Lục Nguyên.
Sư phụ luôn lo lắng tam tông loạn rốt cuộc xảy ra.
Yến tổ sư năm đó lo lắng tam tông loạn rốt cuộc xảy ra.
Mình nên làm sao đây?
Lục Nguyên từng một người một kiếm một bầu rượu tiêu dao tự tại, từng gặp địch giết địch, nhưng cố tình lần này không phải đối thủ mà là đồng môn, phải giải quyết sao đây?
Trong đầu Lục Nguyên đột nhiên nhớ đến lời Yến tổ sư đã nói: "Hoa Sơn, tam tông nội loạn xảy ra cần là phượng hoàn niết bàn trọng sinh, mới có thể tiêu trừ tam tông loạn."
Lúc ấy Yến tổ sư để lại hai chữ Tư Quá Phong, Chu sư thúc tổ, có lão ở thì Hoa Sơn sẽ không diệt phái, nhưng Chu sư thúc tổ bản thân vì tình yêu mà chẳng thèm lo loại việc này, vậy nên cần lập nên người để Hoa Sơn dựa vào.
Cái thứ hai chính là mình.
Phải rồi, là mình.
Lục Nguyên phút chốc hiểu suy nghĩ năm đó của Yến tổ sư. Không sai, hiện nay Hoa Sơn lại trải qua một lần loạn chiến đáng sợ, việc từng xảy ra mấy lần trong lịch sử, kỳ thực mỗi lần đều là thời cơ tốt tiêu trừ tam tông loạn. Chẳng qua những người trước kia không dứt khoát tiêu trừ tam tông loạn, hiện nay hãy để mình đến.
Năm đó Yến tổ sư dạy mình luân hồi chính là vì hôm nay.
Không sai, Yến tổ sư phi thăng, Chu sư thúc tổ không để ý việc này, bây giờ thì có mình.
Bây giờ mình ra tay, làm Hoa Sơn đại chưởng môn.
Sau đó do mình đại đao cắt đứt tất cả.
Muốn quản lý Hoa Sơn thật tốt thì phải làm Hoa Sơn đại chưởng môn. Vốn tính cách mình phong thanh vân đạm sẽ không làm chưởng môn gì. Chẳng qua, người ở giang hồ thân bất do kỷ, vì Hoa Sơn, chỉ đành làm đại chưởng môn. Hơn nữa mình làm đại chưởng môn hoàn toàn khác với trước. Đại chưởng môn của mình phải quyết đoán hơn các đại chưởng môn trước kia.
Chuyện này cực kỳ khó khăn.
Nhưng đôi khi có việc nhất định phải làm.
Bởi vì mình xuất thân Hoa Sơn.
Hơn nữa do mình làm có thể khiến Hoa Sơn tổn thất thấp nhất, biến cách nhất định phải chết người. Trong tay mình có phương pháp biến cách tử tối thiểu người, cớ sao không làm?
……….
Lục Nguyên lập tức rút kiếm khỏi vỏ, vệt sáng trắng lóe lên. Ngự bạch đế kiếm đạo, người chớp mắt động đâm hướng kẻ bên cạnh, chớp mắt đâm trúng cổ tay hai người.
- Triệt kiếm!
Hai người đang chiến đấu, trường kiếm trong tay bất giác rơi xuống đất. Lục Nguyên đâm trúng cổ tay người, khiến họ không thể vạn cả pháp thuật, như vậy tất nhiên không đánh nổi nữa.
Lục Nguyên lần thứ hai động, Dưỡng Ngô linh kiếm và Trấn Nhạc linh kiếm cùng nhúc nhích, không biết có bao nhiêu người bị thương bởi kiếm của Lục Nguyên, tất cả đều bị đâm trúng cổ tay. Trừ dưới đại đạo cảnh tứ tầng, toàn bộ bị Lục Nguyên đâm trúng cổ tay, không có chút ngoại lệ. Lục Nguyên đâm trúng cổ tay nhiều người xong, người bên cạnh phát hiện việc hắn làm đều ngây ra, không hiểu tại sao như vậy.
Tất nhiên họ không chịu để tiểu bối Lục Nguyên đâm trúng cổ tay. Cao thủ kiếm tông ra các chiêu thức cực kỳ quái dị, như vân vụ biến thủ. Loại vân vụ biến thủ là công pháp dùng tay, bách biến thiên huyễn, cực kỳ khó đối phó, căn bản không thấy được tay ở đâu. Nhưng họ vẫn bị Lục Nguyên cực kỳ chính xác đâm trúng cổ tay.
Còn có các tiền bối khí tông vận Tử Hà tâm pháp, cổ tay cực cứng rắn khó thể đâm xuyên, nhưng Dưỡng Ngô linh kiếm của Lục Nguyêntwja thần giáng trần đâm rách phòng ngự.
Trong sân mới rồi còn không ngừng đánh nhau nhưng bây giờ tất cả đều dừng lại.
Khoảnh khắc mấy trăm người bị Lục Nguyên lấy kiếm đâm trúng cổ tay, không ai đánh nổi nữa. Tất cả nhìn hướng Lục Nguyên, bất giác khen một tiếng, kiếm thuật thật cường!
Ánh mắt mọi người nhìn hướng Lục Nguyên, trong đó một vị kiếm tông sư thúc tổ sắc nhọn hỏi:
- Tiểu bối Lục Nguyên, ngươi muốn làm gì?
Vị kiếm tông sư thúc tổ này có pháp lực đại đạo cảnh tam tầng, nổi tiếng kiếm thuật nhiều biến hóa nhưng lần này bị Lục Nguyên dựa vào kiếm thuật cứng rắn khuất phục lai không tức giận được.
Đúng thế, Lục Nguyên muốn làm gì?
Ai nấy khó hiểu, không ai tưởng tượng được suy nghĩ trong lòng Lục Nguyên.
Triêu Dương Phong, Tiên Chưởng bình đài.
Bây giờ người ở lại không nhiều, đa số người đã rút lui ra ngoài Tiên Chưởng bình đài.
Trên tảng đá, đất vàng đầy máu tươi.
Lục Nguyên một kiếm đâm trúng cổ tay mấy trăm người, khiến bọn họ không thể chiến đấu được nữa, mọi người tạm dừng nhìn hướng Lục Nguyên, muốn hắn cho câu giải thích.
Trước ánh mắt bao người, Lục Nguyên hít sâu một hơn.
- Hoa Sơn tổng cộng có tam tông, năm ngàn năm nay tam tông đấu nhau kỷ lục có ba lần, lần này không phải thương vong thảm trọng. Ví dụ đệ nhị đại, nếu không phải Xuất Vân tổ sư phục hưng Hoa Sơn, e rằng khi đó Hoa Sơn đã tiêu vong rồi. Ví dụ đệ lục đại tam tông đấu nhau, kết quả người đệ thất đại điêu linh, khiến Nhâm Độc hoành hành không người khống chế, mãi đến khi Yến tổ sư xuất hiện.
- Đánh nhau đã nhiều, máu chảy đủ nhiều, vậy Hoa Sơn ta sẽ kết thúc.
Lục Nguyên nói dẫn đến tiếng cười to.
Đúng vậy, Hoa Sơn đã như thế năm ngàn năm, làm sao có thể biến đổi cái gì?
- Các ngươi cảm thấy đệ nhị đại có Xuất Vân tổ sư, đệ lục đại đấu nhau, đệ thất đại điêu linh vừa lúc có đệ bát đại Yến tổ sư, bây giờ Hoa Sơn dựa vào một ít tuyệt thế thiên tài mới tồn tại đến nay, nếu không có những tuyệt thế thiên tài thì Hoa Sơn sớm không còn!
Lục Nguyên quát:
- Các ngươi còn dám phủ nhận điều này không!?
Kiếm tông sư thúc tổ mới rồi lên tiếng quát:
- Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì!?
Lục Nguyên nghiêm túc nói:
- Chưởng môn, để ta làm.
Một mảnh xôn xao. Chưởng môn chưởng môn, trước kia dù là chưởng môn gì thì ít nhất phải có độ tuổi, coi như là tuyệt thế Yến Thương Thiên kỳ thực phải trung niên mới tiếp nhận chức chưởng môn. Bây giờ Lục Nguyên tối đamới ba mươi tuổi đã muốn làm chưởng môn, hết sức buồn cười.
Lục Nguyên không thèm để ý đám người, đứng đó nói:
- Ta cũng không nói gì nhiều, nếu trên dưới Hoa Sơn, kiếm tông, khí tông, kiếm khí tông, người tam tông nếu có ai thắng được tam xích thanh phong trong tay ta thì ta sẽ không tranh vị trí đại chưởng môn. Nếu không thì vị trí đại chưởng môn sẽ là của ta, cải cách Hoa Sơn do ta bắt đầu!
Tay Lục Nguyên động, giơ lên Dưỡng Ngô linh kiếm.
- Tam xích thanh phong ở đây, xem ai có thể địch lại!
Một người một kiếm, khiêu chiến tất cả người kiếm tông, khí tông, đây là khí độ cỡ nào.
- Tốt, vậy để ta đến!
Kiếm tông đại đạo cảnh tứ tầng Lý Thanh Mộ bước ra, nói:
- Lục Nguyên tiểu bối, đợi ta đến gặp ngươi!
Lý Thanh Mộ để bộ râu khá dài, mặc áo bào đen, nói:
- Tiểu bối Lục Nguyên, còn nhớ sư phụ của ngươi Lý Nguyên Bạch có xin ta học kiếm pháp một đoạn thời gian, để ta xem coi đồ đệ Lý Nguyên Bạch có bản lĩnh gì!
Kỳ thực lão là thúc thúc bà con xa của Lý Nguyên Bạch, nếu không thì dựa vào lão là người kiếm tông không khả năng dạy kiếm pháp cho Lý Nguyên Bạch người kiếm khí tông.
Lý Thanh Mộ chuyển tay hóa ra dạ đế kiếm pháp!
Kiếm pháp của lão tên gọi dạ đế!
Vua bóng đêm!
Kiếm pháp của lão tựa biển đen thâm trầm.
Bình thường Lục Nguyên rất bình tĩnh, nhưng bây giờ như đứng đống lửa, lửa xộc thẳng lên đầu Lục Nguyên.
Sư phụ luôn lo lắng tam tông loạn rốt cuộc xảy ra.
Yến tổ sư năm đó lo lắng tam tông loạn rốt cuộc xảy ra.
Mình nên làm sao đây?
Lục Nguyên từng một người một kiếm một bầu rượu tiêu dao tự tại, từng gặp địch giết địch, nhưng cố tình lần này không phải đối thủ mà là đồng môn, phải giải quyết sao đây?
Trong đầu Lục Nguyên đột nhiên nhớ đến lời Yến tổ sư đã nói: "Hoa Sơn, tam tông nội loạn xảy ra cần là phượng hoàn niết bàn trọng sinh, mới có thể tiêu trừ tam tông loạn."
Lúc ấy Yến tổ sư để lại hai chữ Tư Quá Phong, Chu sư thúc tổ, có lão ở thì Hoa Sơn sẽ không diệt phái, nhưng Chu sư thúc tổ bản thân vì tình yêu mà chẳng thèm lo loại việc này, vậy nên cần lập nên người để Hoa Sơn dựa vào.
Cái thứ hai chính là mình.
Phải rồi, là mình.
Lục Nguyên phút chốc hiểu suy nghĩ năm đó của Yến tổ sư. Không sai, hiện nay Hoa Sơn lại trải qua một lần loạn chiến đáng sợ, việc từng xảy ra mấy lần trong lịch sử, kỳ thực mỗi lần đều là thời cơ tốt tiêu trừ tam tông loạn. Chẳng qua những người trước kia không dứt khoát tiêu trừ tam tông loạn, hiện nay hãy để mình đến.
Năm đó Yến tổ sư dạy mình luân hồi chính là vì hôm nay.
Không sai, Yến tổ sư phi thăng, Chu sư thúc tổ không để ý việc này, bây giờ thì có mình.
Bây giờ mình ra tay, làm Hoa Sơn đại chưởng môn.
Sau đó do mình đại đao cắt đứt tất cả.
Muốn quản lý Hoa Sơn thật tốt thì phải làm Hoa Sơn đại chưởng môn. Vốn tính cách mình phong thanh vân đạm sẽ không làm chưởng môn gì. Chẳng qua, người ở giang hồ thân bất do kỷ, vì Hoa Sơn, chỉ đành làm đại chưởng môn. Hơn nữa mình làm đại chưởng môn hoàn toàn khác với trước. Đại chưởng môn của mình phải quyết đoán hơn các đại chưởng môn trước kia.
Chuyện này cực kỳ khó khăn.
Nhưng đôi khi có việc nhất định phải làm.
Bởi vì mình xuất thân Hoa Sơn.
Hơn nữa do mình làm có thể khiến Hoa Sơn tổn thất thấp nhất, biến cách nhất định phải chết người. Trong tay mình có phương pháp biến cách tử tối thiểu người, cớ sao không làm?
……….
Lục Nguyên lập tức rút kiếm khỏi vỏ, vệt sáng trắng lóe lên. Ngự bạch đế kiếm đạo, người chớp mắt động đâm hướng kẻ bên cạnh, chớp mắt đâm trúng cổ tay hai người. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
- Triệt kiếm!
Hai người đang chiến đấu, trường kiếm trong tay bất giác rơi xuống đất. Lục Nguyên đâm trúng cổ tay người, khiến họ không thể vạn cả pháp thuật, như vậy tất nhiên không đánh nổi nữa.
Lục Nguyên lần thứ hai động, Dưỡng Ngô linh kiếm và Trấn Nhạc linh kiếm cùng nhúc nhích, không biết có bao nhiêu người bị thương bởi kiếm của Lục Nguyên, tất cả đều bị đâm trúng cổ tay. Trừ dưới đại đạo cảnh tứ tầng, toàn bộ bị Lục Nguyên đâm trúng cổ tay, không có chút ngoại lệ. Lục Nguyên đâm trúng cổ tay nhiều người xong, người bên cạnh phát hiện việc hắn làm đều ngây ra, không hiểu tại sao như vậy.
Tất nhiên họ không chịu để tiểu bối Lục Nguyên đâm trúng cổ tay. Cao thủ kiếm tông ra các chiêu thức cực kỳ quái dị, như vân vụ biến thủ. Loại vân vụ biến thủ là công pháp dùng tay, bách biến thiên huyễn, cực kỳ khó đối phó, căn bản không thấy được tay ở đâu. Nhưng họ vẫn bị Lục Nguyên cực kỳ chính xác đâm trúng cổ tay.
Còn có các tiền bối khí tông vận Tử Hà tâm pháp, cổ tay cực cứng rắn khó thể đâm xuyên, nhưng Dưỡng Ngô linh kiếm của Lục Nguyêntwja thần giáng trần đâm rách phòng ngự.
Trong sân mới rồi còn không ngừng đánh nhau nhưng bây giờ tất cả đều dừng lại.
Khoảnh khắc mấy trăm người bị Lục Nguyên lấy kiếm đâm trúng cổ tay, không ai đánh nổi nữa. Tất cả nhìn hướng Lục Nguyên, bất giác khen một tiếng, kiếm thuật thật cường!
Ánh mắt mọi người nhìn hướng Lục Nguyên, trong đó một vị kiếm tông sư thúc tổ sắc nhọn hỏi:
- Tiểu bối Lục Nguyên, ngươi muốn làm gì?
Vị kiếm tông sư thúc tổ này có pháp lực đại đạo cảnh tam tầng, nổi tiếng kiếm thuật nhiều biến hóa nhưng lần này bị Lục Nguyên dựa vào kiếm thuật cứng rắn khuất phục lai không tức giận được.
Đúng thế, Lục Nguyên muốn làm gì?
Ai nấy khó hiểu, không ai tưởng tượng được suy nghĩ trong lòng Lục Nguyên.
Triêu Dương Phong, Tiên Chưởng bình đài.
Bây giờ người ở lại không nhiều, đa số người đã rút lui ra ngoài Tiên Chưởng bình đài.
Trên tảng đá, đất vàng đầy máu tươi.
Lục Nguyên một kiếm đâm trúng cổ tay mấy trăm người, khiến bọn họ không thể chiến đấu được nữa, mọi người tạm dừng nhìn hướng Lục Nguyên, muốn hắn cho câu giải thích.
Trước ánh mắt bao người, Lục Nguyên hít sâu một hơn.
- Hoa Sơn tổng cộng có tam tông, năm ngàn năm nay tam tông đấu nhau kỷ lục có ba lần, lần này không phải thương vong thảm trọng. Ví dụ đệ nhị đại, nếu không phải Xuất Vân tổ sư phục hưng Hoa Sơn, e rằng khi đó Hoa Sơn đã tiêu vong rồi. Ví dụ đệ lục đại tam tông đấu nhau, kết quả người đệ thất đại điêu linh, khiến Nhâm Độc hoành hành không người khống chế, mãi đến khi Yến tổ sư xuất hiện.
- Đánh nhau đã nhiều, máu chảy đủ nhiều, vậy Hoa Sơn ta sẽ kết thúc.
Lục Nguyên nói dẫn đến tiếng cười to.
Đúng vậy, Hoa Sơn đã như thế năm ngàn năm, làm sao có thể biến đổi cái gì?
- Các ngươi cảm thấy đệ nhị đại có Xuất Vân tổ sư, đệ lục đại đấu nhau, đệ thất đại điêu linh vừa lúc có đệ bát đại Yến tổ sư, bây giờ Hoa Sơn dựa vào một ít tuyệt thế thiên tài mới tồn tại đến nay, nếu không có những tuyệt thế thiên tài thì Hoa Sơn sớm không còn!
Lục Nguyên quát:
- Các ngươi còn dám phủ nhận điều này không!?
Kiếm tông sư thúc tổ mới rồi lên tiếng quát:
- Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì!?
Lục Nguyên nghiêm túc nói:
- Chưởng môn, để ta làm.
Một mảnh xôn xao. Chưởng môn chưởng môn, trước kia dù là chưởng môn gì thì ít nhất phải có độ tuổi, coi như là tuyệt thế Yến Thương Thiên kỳ thực phải trung niên mới tiếp nhận chức chưởng môn. Bây giờ Lục Nguyên tối đamới ba mươi tuổi đã muốn làm chưởng môn, hết sức buồn cười.
Lục Nguyên không thèm để ý đám người, đứng đó nói:
- Ta cũng không nói gì nhiều, nếu trên dưới Hoa Sơn, kiếm tông, khí tông, kiếm khí tông, người tam tông nếu có ai thắng được tam xích thanh phong trong tay ta thì ta sẽ không tranh vị trí đại chưởng môn. Nếu không thì vị trí đại chưởng môn sẽ là của ta, cải cách Hoa Sơn do ta bắt đầu!
Tay Lục Nguyên động, giơ lên Dưỡng Ngô linh kiếm.
- Tam xích thanh phong ở đây, xem ai có thể địch lại!
Một người một kiếm, khiêu chiến tất cả người kiếm tông, khí tông, đây là khí độ cỡ nào.
- Tốt, vậy để ta đến!
Kiếm tông đại đạo cảnh tứ tầng Lý Thanh Mộ bước ra, nói:
- Lục Nguyên tiểu bối, đợi ta đến gặp ngươi!
Lý Thanh Mộ để bộ râu khá dài, mặc áo bào đen, nói:
- Tiểu bối Lục Nguyên, còn nhớ sư phụ của ngươi Lý Nguyên Bạch có xin ta học kiếm pháp một đoạn thời gian, để ta xem coi đồ đệ Lý Nguyên Bạch có bản lĩnh gì!
Kỳ thực lão là thúc thúc bà con xa của Lý Nguyên Bạch, nếu không thì dựa vào lão là người kiếm tông không khả năng dạy kiếm pháp cho Lý Nguyên Bạch người kiếm khí tông.
Lý Thanh Mộ chuyển tay hóa ra dạ đế kiếm pháp!
Kiếm pháp của lão tên gọi dạ đế!
Vua bóng đêm!
Kiếm pháp của lão tựa biển đen thâm trầm.